• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bùi Nguyên Minh - Phú Đại Gia Ở Rể - Chàng Rể Quyền Thế (110 Viewers)

  • Chương 3994-3996

Lê Khoa một mặt khịt mũi coi thường: “Làm khó dễ? Mặt mũi?”

“Ngươi cho rằng một tiểu nhân vật như ngươi, có tư cách để ta làm khó dễ sao?”

“Một công ty bán thuốc đông y tầm thường, có tư cách để ta nể tình sao?”

” Ngươi nghe kỹ cho ta!”

” Lão Tử bên ngoài trừ ngồi ở vị trí này, Lão Tử vẫn là nửa người của Lê gia! bối cảnh Lão Tử là Võ Minh tân thành!”

” Lão Tử sở dĩ không thông qua thỉnh cầu cùng phê duyệt của các ngươi, là bởi vì tên Dương thị Bạch Dược của ngươi, quá giống với Dương Gia Bạch Dược!”

” Chúng ta hoài nghi các ngươi chuẩn bị bán thuốc giả!”

“Cho nên, theo quy trình bình thường, cái tên này của các ngươi, là không thể nào thông qua phê duyệt!”

” Muốn ta giơ cao đánh khẽ, có thể nói rõ, phải làm cho ta thoải mái, phải thỏa mãn ta!”

” Trước đó ta chỉ cần tiểu nha đầu này, hiện tại, họ Dương kia cũng phải đến, nghe rõ ràng, nghe rõ chưa?”

Nữ tử kiều mị nghe vậy, cũng là một mặt cười trên nỗi đau của người khác nhìn xem Bùi Nguyên Minh: ” Đồ nhà quê, hiện tại ngươi đã hiểu chưa?”

“Có một số việc, không phải ngươi muốn làm liền có thể làm!”

” Có một ít người, cũng không phải ngươi tùy tiện mà đắc tội nổi!”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên cười, thản nhiên nói: “Đã Dương thị Bạch Dược không thể dùng, như vậy phiền phức lê trưởng quan, tra thử cho ta kiểm tra, cha ngươi Bạch Dược có thể dùng hay không.”

” Có thể sử dụng, ta liền dùng từ cha ngươi.”

“Ồ, còn hiểu được âm dương quái khí (*nói chuyện chanh chua) sao?”

Lê Khoa ánh mắt phát lạnh.

“Ta nói cho ngươi biết, ngươi không cần tra, sẽ không dùng được cái tên này!”

Bùi Nguyên Minh nói tiếp: “Còn ngươi Lão Tử?”

Lê Khoa đập bàn gầm lên: “Lão Tử là ai?”

“Để ta nói cho ngươi biết, đừng nói tới ta, Lão Tử, liền xem như tổ tông mười tám đời của ta, ta nói không thể dùng liền không thể dùng!”

Bùi Nguyên Minh cười cười, thản nhiên nói: “Thì ra là thế, xem ra nguyên nhân không thể thông qua, không phải danh tự hơi giống nhau, tên lặp lại.”

” Mà là ngươi họ lê, ỷ vào chút quyền lực trong tay, muốn ức hiếp mọi người, tùy ý làm bậy!”

Lê Khoa nhún vai, lạnh lùng nói: “Tại sao ta không làm cho ngươi, ngươi hãy tự suy nghĩ đi, thật dễ nói chuyện, ngươi không nên đẩy chuyện cho ta.”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười, lấy điện thoại ra bấm một dãy số: “Lê Thiếu Đông, lăn tới đây cho ta!”

“Ồ, muốn gọi người? còn là Lê Thiếu Đông?”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh gọi người, nữ nhân quyến rũ trên mặt lộ ra vẻ châm chọc.

“Ngươi biết Lê Thiếu Đông là ai không? Đây chính là Lê gia đại thiếu, thân phận tại Võ Minh tân thành, càng là cao cao tại thượng!”

” Ngươi có thể gọi điện thoại cho hắn?”

” Ngươi lừa gạt ai vậy?”

“Ta nói ngươi muốn giả bộ, ít nhất giả bộ giống một chút được không?”

“Cứ giả bộ nghiêm túc như vậy, ngươi đi tiểu rồi soi gương đi?”

” Bằng ngươi, gọi được cho Lê Thiếu sao?”

Lê Khoa giờ phút này cũng cười lạnh một tiếng, nói: “Tiểu tử, ngươi thật có gan, giả bộ như thế này trước mặt ta!”

“Ngươi có biết, nếu như ta đem chuyện này nói cho Lê Thiếu, ngươi liền chết chắc!”

“Theo phong cách hành động của Lê Thiếu, ai dám ỷ vào tên tuổi của hắn ở bên ngoài giả vờ giả vịt, hắn liền sẽ để tên đó quỳ xuống dập đầu xin lỗi.”

Bùi Nguyên Minh cúp điện thoại, nhìn Lê Khoa nhẹ giọng nói: “Đừng lo lắng, một hồi ta không cần ngươi quỳ xuống xin lỗi.”

“Nhưng ngươi phải quỳ xuống và hoàn thành công việc cho ta.”

Quỳ để làm việc sao?

Nữ tử kiều mị nghe vậy, trên mặt lộ ra nụ cười khinh thường, sau đó châm chọc nói: “Không thổi một chút liền sẽ chết sao?”

Lê Khoa nhìn lên nhìn xuống Bùi Nguyên Minh, sau đó duỗi ra ngón tay chụp chụp cái bàn, lạnh lùng nói: “Được, vậy chúng ta chờ. Ta cho ngươi nửa giờ.”

“Nếu không thể bắt ta quỳ, ta sẽ khiến ngươi quỳ!”

Tiểu Mị thấy chuyện biến căng thế này, nhất thời cô không biết nên nói cái gì.

3994-phu-dai-gia.jpg

Sau đó ánh mắt có chút phức tạp của cô, rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh, lúc này cô chỉ có thể mong đợi kỳ tích xảy ra.
Lúc này, một số nhân viên và người dân trên tầng 2 cũng nghe thấy sự việc này.
Ngay sau đó, nhiều người đã đứng ở cửa văn phòng, chuẩn bị xem kịch vui.
Chỉ bất quá, tất cả mọi người cảm thấy Bùi Nguyên Minh thật khôi hài.
Một người bán thuốc Đông y gia truyền, còn dám tới đòi tát vào mông Lê Khoa, còn dám kêu người tát vào mặt Lê Khoa?
Đây là muốn càn cái gì?
Đợi hơn mười phút, nữ nhân quyến rũ đứng lên, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, cười khẽ: ” Đồ nhà quê, đã hơn mười phút, tại sao không có động tĩnh gì?”
“Ngươi có muốn thực hiện một cuộc gọi khác, để người của ngươi nhanh lên một chút.”
” Ngươi tên nhà quê có nhiều thời gian nhàn rỗi. Chúng ta thì không có thời gian. ta vẫn chờ cùng lê trưởng quan ra ngoài cùng đi ăn tối!”
“Nếu không, ngươi quỳ xuống trước đi, ngày mai cho người của ngươi tới dạy dỗ lê trưởng quan chúng ta, được không?”
” Coi như cho ta một bộ mặt?”
Tại thời điểm này, người phụ nữ mỉa mai, một mặt châm chọc.
Lê Khoa giờ phút này cũng bắt chéo hai chân, cười lạnh nói: “Thằng ngoại quốc, thằng nhà quê, biết một cái tên liền giả vờ giả vịt, giả bộ nghiêm túc …”
“Cuộc gọi vừa rồi, chắc là gọi đến một số không có thật, giả vờ là thật…”
“Cái này gọi là gì? ”
Chung quanh người xem trò vui, từng người nháy mắt cười vang thành tiếng.
Chỉ có điều, tiếng cười mọi người còn không có rơi xuống, liền nghe được một chuỗi tiếng bước chân dồn dập, sau đó, mí mắt Lê Khoa đột nhiên liền nhảy một cái.
Lê Thiếu Đông hai tay băng bó thạch cao, trên đầu quấn quanh băng vải, giờ phút này bước chân lảo đảo vội vàng chạy đến.
Mà bên cạnh Lê Thiếu Đông, còn có mấy vị cao cấp quản lý công thương, giờ phút này từng người sắc mặt đều biến đen, hết sức khó coi.
Lê Khoa sắc mặt khó coi đứng lên, luống cuống tay chân hành lễ: “Lê Thiếu, mấy vị trưởng quan.”
Nữ tử kiều mị cùng nhân viên công tác khác, quần chúng toàn bộ đều là luống cuống tay chân lui ra phía sau, mỗi một người đều là tất cung tất kính chào hỏi.
Bởi vì ngoài Lê Thiếu Đông, còn có mấy người khác là giám đốc và phó giám đốc Sở Công thương Tân Thành, cả đám đều quyền cao chức trọng.
Bọn hắn những tiểu nhân vật, tại trong mắt những người này, liền cùng con sâu cái kiến chả khác gì nhau.
Lê Thiếu Đông cũng không thèm nhìn những người này, ngược lại bước nhanh đi tới chỗ Bùi Nguyên Minh, liếm láp mặt mũi mở miệng nói: “Bùi Thiếu, có người ở đây làm khó dễ ngài sao?”
“Tên khốn nào đã ăn gan hùm mật báo?”
“Tôi chơi chết hắn!”
Nhìn thấy một bộ chó săn của Lê Thiếu Đông trước mặt Bùi Nguyên Minh, sắc mặt của Lê Khoa và người phụ nữ quyến rũ tái nhợt!
Bọn hắn dù sao cũng không nghĩ ra, Bùi Nguyên Minh thật một cuộc điện thoại liền đem người gọi tới.
Còn Lê Thiếu Đông, tuy thân phận ở Tân Thành không bằng Lý gia, Nguyễn gia, nhưng cũng đã là đại nhân vật số một số hai!
Đại nhân vật như vậy, căn bản có thể đi ngang dọc ở Tân Thành, tại sao lại như thế này trước mặt Bùi Nguyên Minh?
Lê Khoa cảm thấy cả người choáng váng, hai chân run rẩy không ngừng, cả người đứng cũng không vững.
“Không, tại sao lại có người muốn làm khó ta?”
Bùi Nguyên Minh đem tư liệu ném trên mặt đất, hời hợt mở miệng.
” Chỉ có điều, ta tại Nam Dương không có tài sản gì, muốn bán một ít thuốc để nuôi gia đình, nhưng chuyện này ta không làm được!”
” Ta gọi Lê Thiếu ngươi tới, là bởi vì vị lê trưởng quan này nói, hắn là một nửa Lê gia.”
“Cái gì ta cùng hắn làm không được, phỏng chừng là Lê Thiếu ngươi, ngươi tự mình làm, ngươi có thể làm được không?”
“Cho nên, ta phải gọi điện thoại cho Lê Thiếu ngươi. sẽ không chậm trễ ngươi ở bên ngoài bắt nạt mọi người, đúng không?”
Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, sắc mặt Lê Thiếu Đông sắc mặt muốn bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi, hắn suýt chút nữa quỳ trên mặt đất, giờ phút này cúi đầu khom lưng nói: “Bùi Thiếu, ngài đang nói cái gì vậy, tôi làm sao có thể bắt nạt mọi người bên ngoài bây giờ!” ”
3995-phu-dai-gia.jpg

Lê Khoa mí mắt nhảy dựng, giờ phút này chỉ có thể gian nan mở miệng nói: “Hiểu lầm, hết thảy đều là hiểu lầm, là ta có mắt không tròng, không có đem sự tình làm tốt.”

” Ba ba ba –”

Giám đốc không nói nhảm, trực tiếp mấy cái tát tai quăng tới.

“Hiểu lầm? Những năm này vẫn có hiểu lầm sao?”

“Lê Khoa, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, đầu tư nước ngoài gì cũng phải tôn trọng!”

“Bởi vì những người này, đến đây đầu tư vào Nam Dương, và mang đến cho người Nam Dương chúng ta cơ hội việc làm!”

” Ngươi bình thường muốn ăn hối lộ, ta không thèm để ý tới ngươi, nhưng đối mặt với các nhà đầu tư nước ngoài thế này, ngươi là đang bẻ gãy gốc rễ của Nam Dương chúng ta!”

“Chuyện này, ngươi sẽ trả giá đắt!”

Nói xong, Giám đốc cúi đầu khom lưng chào Bùi Nguyên Minh: “Bùi tiên sinh, thực xin lỗi, bọn thuộc hạ không biết làm việc. Xin thứ lỗi.”

Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến nhìn cảnh này, nhẹ giọng nói: ” Giám đốc có tâm.”

Giám đốc lại quất tiếp vào mặt Lê Khoa một cái, lạnh lùng nói: ” Còn không mau xin lỗi Bùi tiên sinh?”

“Bùi Thiếu, Bùi Tiên Sinh, thực xin lỗi, thực xin lỗi!”

Lê Khoa giờ phút này toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, cúi đầu khom lưng.

“Tôi đã sai, tôi hứa sẽ hoàn thành mọi việc ngay lập tức.”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Quỳ xuống làm.”

“Có nghe nói không, quỳ xuống làm đi!”

Nghe Bùi Nguyên Minh nói vậy, Lê Thiếu Đông liền đoán được vừa rồi là chuyện gì xảy ra!

Hắn nghiến răng nghiến lợi, một chân liền đem Lê Khoa đạp lăn trên mặt đất, hận không thể một tay bóp chết hắn.

Lê gia suýt chút nữa bị Bùi Nguyên Minh phế bỏ, tên khốn kiếp này lại dám bố láo trước mặt Bùi Nguyên Minh.

Sau một cú đá, Lê Thiếu Đông còn không hết hận, lại mấy cước đạp tới, đạp Lê Khoa mặt mũi bầm dập sưng vù.

Nhưng Lê Khoa hoàn toàn không dám đứng lên, cũng không dám phản kháng, chỉ có thể liếm mặt chịu đựng.

Thấy cũng tạm được rồi, nếu còn đá thêm nữa, Lê Khoa có lẽ sẽ ngất đi, Bùi Nguyên Minh bình tĩnh nói: “Bây giờ đừng đánh nữa.”

Lê Khoa mọp dưới đất dập đầu: “Cám ơn Bùi Thiếu, cám ơn Bùi Thiếu.”

“Chờ hắn làm xong chuyện, đánh tiếp cũng không muộn.” Bùi Nguyên Minh nhẹ như mây gió, cũng không thèm nhìn Lê Khoa.

Những lời này khiến Lê Khoa đen mặt, nhưng là hắn không dám mạnh miệng, cũng không dám nói nhảm, quỳ xuống nhặt tài liệu dưới đất rồi leo lên bàn bắt đầu giải quyết.

Bùi Nguyên Minh thờ ơ nhìn cảnh này, vẻ mặt không có mấy thay đổi.

Nếu như mình tại Nam Dương không có năng lượng, sợ rằng sẽ bị những loại như tiểu nhân vật này thu thập mà hộc máu.

Có thể tưởng tượng rằng, những người đến làm việc ngày thường, phải chịu bao nhiêu uất ức?

Nhưng mà, phong cách làm việc của Nam Dương, không liên quan gì đến Bùi Nguyên Minh, anh cũng lười dọn dẹp bầu không khí hành chính cho chính phủ của Nam Dương.

Anh chỉ biết, ai muốn dẫm lên trên đầu của anh, anh liền phải chuẩn bị tâm lý giẫm ngược trở lại.

Nhân viên cùng đám người xung quanh, nhìn cảnh này đều ngẩn người trợn mắt hốc mồm lui về phía sau, hiển nhiên không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại có lai lịch lớn như vậy.

“Tiểu Tiêu, bây giờ có nhiều người như vậy, chúng ta còn phải làm những gì, liền làm một lúc luôn đi.”

Bùi Nguyên Minh không lãng phí cơ hội này.

” Bằng không, một hồi lê trưởng quan bị Lê Thiếu đánh cho mười ngày nửa tháng không xuống giường được, chẳng phải là chậm trễ chuyện của chúng ta sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom