Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-3
Chương 3: Đêm mê loạn (1)
Boss sủng vợ: Bảo bối, tìm được em thật không dễ!
Au: Sát Sát
Chương 3: Đêm mê loạn (1)
"Ý của cô là sao?"
"Ý của tôi chính là, tôi muốn anh!" Cô vừa nói vừa cúi xuống áp sát vào người anh, hơi thở nhè nhẹ phả vào mặt anh, khiến bộ phận vừa mới hạ xuống của anh lại lần nữa căng lên.
Bàn tay của cô khẽ giựt nhẹ chiếc nút thắt ở chỗ áo choàng khiến bộ ngực rắn chắc của anh hiện ra trước mắt. Phòng tối đen như mực nhưng cô vẫn ngầm cảm nhận được cơ thể nam tính đó, thật quyến rũ chết người!
Đúng lúc ngón tay cô chạm vào ngực Lãnh Mục Hàn, anh liền nắm chặt lấy tay cô, thuận thế xoay người cô nằm xuống giường còn anh ở phía trên.
Hơi thở nặng nề của anh phả vào cổ cô, Diệp Tâm biết chắc dục vọng của người nào đó đã bị cô khơi dậy rồi.
Tiểu bạch thỏ thành công dẫn dụ sói!
Lãnh Mục Hàn cúi xuống cắn nhẹ vào vành tai cô, nói nhỏ:
"Nhớ kĩ, là cô quyến rũ tôi, đến lúc đó đừng trách tôi cầm thú."
Nói rồi anh liếm nhẹ vành tai, lui dần xuống cổ rồi đến xương quai xanh của Diệp Tâm. Đôi bàn tay thô bạo lần đến ngực cô, anh đưa tay xé toạc chiếc áo cản trở trên người cô ra, đến lúc này Diệp Tâm mới cảm thấy rùng mình.
Thì ra đàn ông khi bị t*ng trùng chi phối chính là như thế, so với cầm thú chỉ có hơn chứ không kém.
Lãnh Mục Hàn tìm đến môi cô rồi ra sức cắn mút, ngấu nghiến đôi môi của cô như muốn hút hết mật ngọt ở nơi đó. Bàn tay trái của anh dày vò khuôn ngực đầy đặn của cô, khiến nó dần trở nên ửng đỏ.
Bàn tay phải đang dùng để giữ tay cô cũng không chịu ở yên mà vuốt ve cơ thể cô, những chỗ anh đi qua đều khiến nơi đó trở nên nóng dần lên, cô khẽ phát ra vài tiếng rên rỉ.
Nghe thấy âm thanh đó, Lãnh Mục Hàn như được thỏa mãn, đưa tay tiến đến nơi tư mật nhất của cô và vuốt ve chỗ đó. Diệp Tâm không chịu được nhột liền khẽ cựa người một chút, chất dịch lỏng từ nơi đó chảy ra giỏ vào tay anh.
Dục vọng trong người sôi sục, anh đưa hai ngón tay của mình thọc sâu vào như do thám cơ thể cô, chất dịch chảy ra ngày càng nhiều.
"A...a..." Cô khẽ kêu lên, lúc ngón tay anh đi vào thực khiến cô không nhịn được mà muốn anh, một loại khoái cảm chưa từng có.
"Nói thử xem, cô có muốn không?" Giọng anh khàn khàn vang lên, ngón tay vẫn không ngừng tiến sâu vào.
Tên khốn kiếp, trêu đùa cơ thể cô như vậy mà còn hỏi có muốn hay không, đúng là não ngập trong t*ng trùng rồi mà.
Thấy cô không trả lời, anh liền rút ngón tay ra, một cảm giác trống rỗng xuất hiện khiến cô không ngừng muốn nơi đó được lấp đầy, cái miệng xinh xắn liền rên lên:
"A... Đừng mà..."
Sau khi nói xong cô liền muốn cắn đứt lưỡi mình ngay lập tức, Diệp Tâm, mày là đang thiếu thốn đàn ông đến điên rồi!
Boss sủng vợ: Bảo bối, tìm được em thật không dễ!
Au: Sát Sát
Chương 3: Đêm mê loạn (1)
"Ý của cô là sao?"
"Ý của tôi chính là, tôi muốn anh!" Cô vừa nói vừa cúi xuống áp sát vào người anh, hơi thở nhè nhẹ phả vào mặt anh, khiến bộ phận vừa mới hạ xuống của anh lại lần nữa căng lên.
Bàn tay của cô khẽ giựt nhẹ chiếc nút thắt ở chỗ áo choàng khiến bộ ngực rắn chắc của anh hiện ra trước mắt. Phòng tối đen như mực nhưng cô vẫn ngầm cảm nhận được cơ thể nam tính đó, thật quyến rũ chết người!
Đúng lúc ngón tay cô chạm vào ngực Lãnh Mục Hàn, anh liền nắm chặt lấy tay cô, thuận thế xoay người cô nằm xuống giường còn anh ở phía trên.
Hơi thở nặng nề của anh phả vào cổ cô, Diệp Tâm biết chắc dục vọng của người nào đó đã bị cô khơi dậy rồi.
Tiểu bạch thỏ thành công dẫn dụ sói!
Lãnh Mục Hàn cúi xuống cắn nhẹ vào vành tai cô, nói nhỏ:
"Nhớ kĩ, là cô quyến rũ tôi, đến lúc đó đừng trách tôi cầm thú."
Nói rồi anh liếm nhẹ vành tai, lui dần xuống cổ rồi đến xương quai xanh của Diệp Tâm. Đôi bàn tay thô bạo lần đến ngực cô, anh đưa tay xé toạc chiếc áo cản trở trên người cô ra, đến lúc này Diệp Tâm mới cảm thấy rùng mình.
Thì ra đàn ông khi bị t*ng trùng chi phối chính là như thế, so với cầm thú chỉ có hơn chứ không kém.
Lãnh Mục Hàn tìm đến môi cô rồi ra sức cắn mút, ngấu nghiến đôi môi của cô như muốn hút hết mật ngọt ở nơi đó. Bàn tay trái của anh dày vò khuôn ngực đầy đặn của cô, khiến nó dần trở nên ửng đỏ.
Bàn tay phải đang dùng để giữ tay cô cũng không chịu ở yên mà vuốt ve cơ thể cô, những chỗ anh đi qua đều khiến nơi đó trở nên nóng dần lên, cô khẽ phát ra vài tiếng rên rỉ.
Nghe thấy âm thanh đó, Lãnh Mục Hàn như được thỏa mãn, đưa tay tiến đến nơi tư mật nhất của cô và vuốt ve chỗ đó. Diệp Tâm không chịu được nhột liền khẽ cựa người một chút, chất dịch lỏng từ nơi đó chảy ra giỏ vào tay anh.
Dục vọng trong người sôi sục, anh đưa hai ngón tay của mình thọc sâu vào như do thám cơ thể cô, chất dịch chảy ra ngày càng nhiều.
"A...a..." Cô khẽ kêu lên, lúc ngón tay anh đi vào thực khiến cô không nhịn được mà muốn anh, một loại khoái cảm chưa từng có.
"Nói thử xem, cô có muốn không?" Giọng anh khàn khàn vang lên, ngón tay vẫn không ngừng tiến sâu vào.
Tên khốn kiếp, trêu đùa cơ thể cô như vậy mà còn hỏi có muốn hay không, đúng là não ngập trong t*ng trùng rồi mà.
Thấy cô không trả lời, anh liền rút ngón tay ra, một cảm giác trống rỗng xuất hiện khiến cô không ngừng muốn nơi đó được lấp đầy, cái miệng xinh xắn liền rên lên:
"A... Đừng mà..."
Sau khi nói xong cô liền muốn cắn đứt lưỡi mình ngay lập tức, Diệp Tâm, mày là đang thiếu thốn đàn ông đến điên rồi!