-
Chương 84: Công Chúa Và Kiếm Tu 22
Edit by Thú nhỏ
Đêm khuya.
Trên đỉnh núi Si Hào Phong ở biên cảnh Ma giới, tu sĩ thập đại môn phái Nhân tộc tạo ra một trận địa tạm thời.
Lúc này, trên bầu trời Si Hào Phong xẹt qua một đạo bạch quang cực nhanh.
Vân Thanh Thanh và Bạch Triệt đáp xuống sau một tảng đá lớn trên đỉnh núi.
Vân Thanh Thanh thò đầu ra: "Mẫu hậu bị giam trên đỉnh núi sao?"
"Không sai." Bạch Triệt kéo tay cô, cúi người dẫn cô xuyên qua một tảng đá lớn,"Theo thám tử báo lại, mẫu hậu nàng bị trấn áp trong Hắc Phong Tháp trên đỉnh núi."
Bọn họ chậm rãi ẩn nấu gần Hắc Phong Tháp.
Lúc này gần mười người ngồi vây quanh ở phụ cận Hắc Phong Tháp, từ trang phục trên người bọn hắn, đám người này là đệ tử Thiên Huyền Môn.
Vân Thanh Thanh nhìn đệ tử Thiên Huyền Môn ngồi một bên tháp, có chút buồn rầu: "Chuyện này......!Cũng quá nhiều người rồi."
"Không sợ." Bạch Triệt cười, sau đó ném một đạo bạch quang loé sáng về phía trước.
Quả cầu nhỏ loé sáng ở phụ cận Hắc Phong Tháp, một nam đệ tử ngồi ở phụ cận Hắc Phong Tháp bỗng quay đầu nhìn về phía bọn họ, sau đó đứng lên.
Nam đệ tử đầu tiên đi xuống chân núi một đoạn, sau đó lại đi vòng một vòng lớn, lén lút bay về phía bọn họ, Vân Thanh Thanh lúc này mới phát hiện, nam đệ tử này vậy mà lại là Kỳ Dương.
"Sư huynh, công chúa, các huynh là tới cứu Yêu Hậu sao?" Kỳ Dương gãi gãi đầu, thở dài nói,"Từ lúc bọn họ bắt được Yêu Hậu, ta liền biết các huynh sẽ tới, vậy nên ta vẫn canh giữ ở gần Hắc Phong Tháp để tiếp ứng các huynh."
Không ngờ Kỳ Dương lại tri kỷ như thế, Vân Thanh Thanh nhất thời có chút ngượng ngùng chỉ trích chuyện hắn khuyên hàng thất bại.
"Đúng rồi, sư huynh." Kỳ Dương cảnh giác nhìn xung quanh, nói:"Yêu Hậu yêu lực thâm hậu, đệ tử thập phái liên hợp lại mới bắt được nàng, lần này thực lực Nhân tộc không thể khinh thường......!Còn có Hắc Phong Tháp này, nghe nói nó là Tiên khí thời Thượng Cổ còn lưu lại, huynh phải cẩn thận đấy."
"Ta chưa từng nghe nói môn phái chúng ta lại có Tiên khí." Bạch Triệt hỏi.
"Bởi vì huynh xuất thế xảy ra thiên tượng, Bạch Húc trưởng lão cũng bị ép xuất quan, Hắc Phong Tháp là của Bạch Húc trưởng lão, chúng ta đương nhiên chưa từng nghe đến."
Bạch Húc trưởng lão này cũng ẩn cư ngàn năm giống Ma Vương, trên giang hồ từ lâu đã không có truyền thuyết của bọn họ.
"Ra là vậy."
Bạch Triệt liếc tòa tháp đen cao lớn trong đêm tối, nghe Kỳ Dương nói vậy, bỗng nhiên cảm thấy Hắc Phong Tháp có chút quen thuộc.
"Vậy ngươi đặc biệt đến đây muốn giúp bọn ta dụ bọn hắn đi sao?" Vân Thanh Thanh hỏi.
"Ha......" Kỳ Dương xấu hổ cười, "Đệ tử vây quanh tháp đều là sư huynh của ta, ta không có cách nào ra lệnh cho bọn hắn rút đi."
Vân Thanh Thanh trợn mắt lên: "Vậy ngươi đến đây làm gì?"
Kỳ Dương xoè tay, vô cùng thản nhiên nói: "Tất nhiên là tới đây ôn chuyện với mấy người."
Vân Thanh Thanh: "......!Hiện tại ngươi có thể đi rồi."
Ai tới giải thích cho cô chút coi, Kỳ Dương, nam chính đối nghịch với nhân vật phản diện sao lại vô dụng như vậy?
"Bỏ đi." Bạch Triệt nhẹ nhàng phất tay áo, thờ ơ nói, "Không cần dẫn người đi, chúng ta mạnh mẽ xông vào là được."
"Đừng!" Vân Thanh Thanh vội vàng kéo tay áo hắn lại, "Bọn họ đều là đồng môn của chàng, nếu chàng mạnh mẽ xông vào, khó tránh khỏi dẫn đến phân tranh, không bằng như vầy đi, trước cứ để cho Kỳ Dương xuống núi phóng hoả, chúng ta lại lẻn vào Hắc Phong Tháp cứu Yêu Hậu."
"Dựa vào cái gì mà để ta đi phóng hỏa?" Kỳ Dương trong mắt tràn ngập oán giận, để hắn đi phá hư trận địa Nhân tộc, vậy hắn chẳng phải trở thành gian tế rồi à?
"Ngươi không phóng ai phóng?" Vân Thanh Thanh lườm hắn một cái, "Nếu để chúng ta đi phóng hoả, lỡ như đốt phải thương khố quan trọng hay đệ tử đồng môn các ngươi, lúc đó ngươi đừng trách bọn ta......"
"Được được được, ta đi." Kỳ Dương không khỏi cảm khái, thật sự để Vân Thanh Thanh và Bạch Triệt đi phóng hỏa, thật đúng là không biết sẽ đốt thứ gì quan trọng.
Ba người sau khi thoả thuận xong, Kỳ Dương trước tiên xuống núi vào rừng phóng hoả.
So với làm thuyết khách, trình độ phóng hỏa của Kỳ Dương khá tốt, một hồi sau dưới núi liền bốc lên ánh lửa hừng hực, thể lửa xem ra vô cùng đáng sợ.
Đệ tử gần Hắc Phong Tháp thấy cháy, nhao nhao ngồi không yên, trong nháy mắt người chạy đi hết phân nửa.
Vân Thanh Thanh móc áo choàng tàng hình ra, bọc bản thân và Bạch Triệt lại, hai người thừa dịp hỗn loạn nhanh chóng xông vào Hắc Phong Tháp.
Áo choàng tàng hình là đạo cụ hệ thống, nhiều nhất có thể giấu được một người, vừa có thể tàng hình vừa ngăn được khí tức, nhưng mà hai người sử dụng sẽ lộ ra nửa chân.
Nhưng mà lúc này sắc trời tối tăm, dưới chân núi lại nổi lên đại hỏa, mọi người cũng không chú ý đến bốn cái chân lẻn vào Hắc Phong Tháp.
Vào trong Hắc Phong Tháp, Vân Thanh Thanh liền xốc áo choàng lên.
Bạch Triệt kéo tay Vân Thanh Thanh, dọc theo cầu thang không ngừng đi lên phía trên, khi hai người đến tầng hai, dưới chân Bạch Triệt lảo đảo một cái.
"Chàng làm sao vậy?" Vân Thanh Thanh vốn đi phía sau Bạch Triệt, nhưng mà vừa bước lên tầng hai, thân hình hắn lệch đi, suýt chút nữa ngã xuống người cô.
Bạch Triệt hiện giờ là tu vi đệ nhất Ma giới, hắn làm sao có thể ngã xuống đây? Vân Thanh Thanh cảm thấy thập phần không ổn.
"Không sao đâu." Bạch Triệt kiềm chế lại nội tâm không khỏe, thở ra một hơi thật dài.
Sau đó hắn lại đưa tay về phía Vân Thanh Thanh, kéo cô từ cửa cầu thang chật hẹp đi lên.
"Thật sự không sao chứ?" Nhìn sắc mặt trắng bệch của Bạch Triệt, không giống không có việc gì, "Nếu chàng không thoải mái thì đừng đi nữa."
Nhìn dáng vẻ quạnh quẽ của Hắc Phong Tháp, trong tháp hẳn là không có người trấn thủ.
Bạch Triệt xoa xoa đầu cô: "Ta không sao, chúng ta mau đi thôi."
Để Vân Thanh Thanh đi một mình, hắn làm sao có thể an tâm.
Thấy Bạch Triệt chắc chắn như thế, Vân Thanh Thanh đành phải dựa theo ý hắn tiếp tục đi.
Vân Thanh Thanh cùng Bạch Triệt đi tới tầng bảy, liếc mắt một cái liền nhìn thấy hỏa hồ ly bị nhốt trong lồng sắt, đây là trạng thái Yêu hình của Yêu Hậu.
"Mẫu hậu!" Vân Thanh Thanh vọt tới lồng sắt đen.
"Bảo bối? Sao con lại tới đây!" Hỏa hồ ly lập tức nảy lên khỏi mặt đất, nhào tới lồng sắt, "Đừng đụng vào lồng sắt!"
Đáng tiếc, Yêu Hậu nói quá muộn, hai tay Vân Thanh Thanh đã đặt lên lồng sắt.
Tuy nhiên, khi tay cô đặt trên phù văn của lồng sắt cũng không có xảy ra hậu quả như tưởng tượng.
Yêu Hậu sửng sốt: "Hả? Cái lồng này bố trí hàng yêu đại trận, ta vừa chạm vào sẽ bị thương, sao con lại không bị gì cả?"
"Ách......" Vân Thanh Thanh lại thử duỗi tay vào khe hở, nắm được một chân trước của Yêu Hậu.
Kỳ thực, cô cũng không biết tại sao hàng yêu trận không có tác dụng với cô.
Thật ra loại tình huống như thế đã từng xảy ra rồi, lần đầu tiên, sau khi cô tiến vào Ma Uyên, Ma khí trong Ma Uyên giống như không nhìn thấy cô, hoàn toàn không để ý tới một tu sĩ yêu tộc như cô, lần thứ hai, cô rõ ràng đụng phải hàng yêu pháp trận của Hắc Phong Tháp, thế nhưng cũng không bị thương.
Xem ra thân thể Yêu tộc này của cô thoạt nhìn cũng không đơn giản nha.
Có điều lúc này cũng không phải lúc nghiên cứu vấn đề này, Vân Thanh Thanh nói: "Mẫu hậu, chúng con tới cứu người."
"Chúng con?" Yêu Hậu lúc này mới phát hiện phía sau Vân Thanh Thanh còn có một nam nhân.
Bạch Triệt nâng tay, kết một huyết ấn vào cửa lồng giam: "Yêu Hậu, oan ức ngài lui về sau một bước."
Yêu Hậu vừa nhìn huyết ấn trong tay Bạch Triệt, tim liền thình thịch nhảy dựng lên, tuy rằng đầy một bụng nghi vấn, nhưng ngay cả hỏi cũng không dám hỏi nữa, run rẩy lui về phía sau.
Sau khi huyết ấn đụng phải ngục giam, dễ dàng phá vỡ pháp trận trên cửa lao.
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Sau khi Yêu Hậu từ trong lao đi ra, thoáng do dự hỏi.
"Mẫu hậu, Bạch Triệt chính là Ma Vương của Ma tộc." Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu vào lòng, còn thuận tay vuốt lông đang dựng thẳng trên người Yêu Hậu xuống.
"Cái gì? Hắn không phải kiếm tu sao......" Nhìn Bạch Triệt trên người ma khí huyết sắc phiêu du, nhưng lại mặc xiêm y kiếm tu, Yêu Hậu nhất thời cứng đờ.
Vân Thanh Thanh tính toán trở về lại chậm rãi giải thích với Yêu Hậu sau, trước tiên ứng phó nói: "Mẫu hậu, chúng ta quay về nói sau."
Không nghĩ tới quá trình cứu Yêu Hậu hết sức thuận lợi, giữa lúc bọn họ chuẩn bị rời khỏi tầng bảy, Bạch Triệt bỗng nhiên dừng bước.
Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu đi đến cầu thang tầng sáu, một lát sau, cô phát hiện Bạch Triệt không có theo tới.
Đang lúc này, sau lưng cô bỗng nhiên xuất hiện hồng quang.
Tim cô đập thình thịch, đợi cô quay đầu lại, nhìn thấy cảnh tượng ở tầng bảy, sợ tới mức hét lên: "Bạch Triệt!"
Lúc này, Bạch Triệt đứng ở tầng bảy, dưới chân lập loè vô số trận pháp phức tạp, từng vòng từng vòng huyết quang từ trong trận pháp bay lên, bạch y trên người hắn lại một lần nữa bị huyết sắc nhuộm đỏ, hai bên gò má hiện ra ma văn.
"Đừng tới đây!" Thấy Vân Thanh Thanh muốn đi lên, Bạch Triệt giơ tay lớn tiếng quát.
Hắn vừa dứt lời, ma khí đỏ thẫm từ trong trận pháp phóng lên trời, điên cuồng vọt vào trong thân thể Bạch Triệt ——
Nhìn cảnh tượng như đã từng quen biết này, nội tâm Vân Thanh Thanh cảm thấy không ổn.
"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"
Lúc ấy ở Ma Uyên Bạch Triệt cũng như vậy, Vân Thanh Thanh lúc ấy đều sắp bị dọa chết, không nghĩ tới đi tới Hắc Phong Tháp lại xảy ra chuyện tương tự.
"Tháp này......!Trong tháp trấn áp ma khí từng thuộc về ta." Bạch Triệt cắn răng, nỗ lực hấp thu Ma khí tiến vào trong cơ thể mình.
Khó trách hắn vừa tiến vào Hắc Phong Tháp, liền cảm giác không thích hợp, thì ra trong tháp này còn trấn áp ma khí từng thuộc về hắn!
Hắc Phong Tháp nào phải Trấn Yêu Tháp, rõ ràng chính là Trấn Ma Tháp!
Hai mắt hắn đỏ như máu, cả người bởi vì hấp thu ma khí mà trở nên thập phần thô bạo, Yêu Hậu răng run lập cập, khuyên nhủ: "Bảo bối, con nhanh đi xuống, ta sợ hắn sẽ bị ma khí khống chế thần trí!"
"Không!" Vân Thanh Thanh thả Yêu Hậu xuống đất, thúc giục Yêu Hậu đi xuống trước, "Mẫu hậu, người nhanh đi trước, con ở đây cùng hắn."
"Bảo bối......!Con!"
Yêu Hậu còn muốn tiếp tục khuyên, mà vào lúc này, cả tòa Hắc Phong Tháp xuất hiện huyết Ma khí bạo động, tất cả tu sĩ trên núi đều bị kinh động.
Toàn bộ tu sĩ thập đại môn phái dốc toàn bộ lực lượng vây quanh Hắc Phong Tháp.
Thiên Huyền môn trưởng lão cưỡi phi kiếm, ở đỉnh Hắc Phong Tháp vây thành trận pháp Bắc Đẩu Thất Tinh, chưởng môn dẫn đầu niệm xuất quyết, đem đỉnh tháp tầng bảy của Hắc Phong Tháp hất lên ——
"Bạch Triệt? Tại sao lại là ngươi!"
Đợi đến khi nhìn thấy bóng người quen thuộc trong tầng bảy, thân hình chưởng môn Thiên Huyền Môn lung lay, thiếu chút nữa từ trên pháp kiếm rớt xuống.
"Sư huynh! Ma nhân sao lại là Bạch Triệt?!"
Bạch Triệt là đệ tử trẻ tuổi và triển vọng nhất của Thiên Huyền Môn, còn là người thừa kế chưởng môn tương lai, cho nên tất cả mọi người từ trên xuống dưới của Thiên Huyền Môn cơ hồ đều biết hắn.
"Không đúng, nhìn Huyết Ma Khí trên người hắn, hắn là...!Ma Vương của Ma tộc!"
Người này vừa nói ra, toàn bộ tu sĩ trên núi đều sôi trào.
Có người nhịn không được sợ sệt lui về phía sau, có người lại nghênh nan tiến lên xem kịch hay.
"Bạch Triệt chính là Ma Vương Ma giới ngàn năm trước khiến người ta nghe tin sợ mất mật, tội nghiệt nặng nề?!"
"Xảy ra chuyện gì? Vì sao chưởng môn Thiên Huyền Môn lại thu hắn làm đệ tử?!"
"Bạch Triệt này hẳn là đặc biệt hóa thành kiếm tu, lẻn vào chính phái ta gây hại!"
Mọi người líu ra líu ríu thảo luận, trong nháy mắt bổ não ra một vở kịch gián điệp ẩn nấp lớn.
Nguyên bản, Nhân tộc bắt Yêu Hậu là để uy hiếp Đồ Sơn Tộc đang trợ giúp Ma tộc, ai ngờ một Yêu Hậu Yêu tộc lại dẫn Ma Vương Ma tộc tới!
"Sao mọi người lại đến cả rồi?!"
Kỳ Dương vừa phóng hỏa từ dưới chân núi trở về, thấy bên cạnh Hắc Phong Tháp tụ tập toàn bộ tu sĩ của thập đại môn phái, cả kinh cằm thiếu chút nữa rơi trên đất.
Không phải đã nói trước tiên phóng hỏa dẫn dụ tu sĩ Nhân tộc, sau đó trộm mang Yêu Hậu đi sao?
Vì sao cuối cùng ngay cả lửa cũng không có người cứu, bọn họ ngược lại tất cả đều đi lên đỉnh núi?!
Lần đầu tiên Kỳ Dương làm chuyện xấu, đột nhiên cảm thấy tất cả những gì mình làm không hề có cảm giác thành tựu nào..
Đêm khuya.
Trên đỉnh núi Si Hào Phong ở biên cảnh Ma giới, tu sĩ thập đại môn phái Nhân tộc tạo ra một trận địa tạm thời.
Lúc này, trên bầu trời Si Hào Phong xẹt qua một đạo bạch quang cực nhanh.
Vân Thanh Thanh và Bạch Triệt đáp xuống sau một tảng đá lớn trên đỉnh núi.
Vân Thanh Thanh thò đầu ra: "Mẫu hậu bị giam trên đỉnh núi sao?"
"Không sai." Bạch Triệt kéo tay cô, cúi người dẫn cô xuyên qua một tảng đá lớn,"Theo thám tử báo lại, mẫu hậu nàng bị trấn áp trong Hắc Phong Tháp trên đỉnh núi."
Bọn họ chậm rãi ẩn nấu gần Hắc Phong Tháp.
Lúc này gần mười người ngồi vây quanh ở phụ cận Hắc Phong Tháp, từ trang phục trên người bọn hắn, đám người này là đệ tử Thiên Huyền Môn.
Vân Thanh Thanh nhìn đệ tử Thiên Huyền Môn ngồi một bên tháp, có chút buồn rầu: "Chuyện này......!Cũng quá nhiều người rồi."
"Không sợ." Bạch Triệt cười, sau đó ném một đạo bạch quang loé sáng về phía trước.
Quả cầu nhỏ loé sáng ở phụ cận Hắc Phong Tháp, một nam đệ tử ngồi ở phụ cận Hắc Phong Tháp bỗng quay đầu nhìn về phía bọn họ, sau đó đứng lên.
Nam đệ tử đầu tiên đi xuống chân núi một đoạn, sau đó lại đi vòng một vòng lớn, lén lút bay về phía bọn họ, Vân Thanh Thanh lúc này mới phát hiện, nam đệ tử này vậy mà lại là Kỳ Dương.
"Sư huynh, công chúa, các huynh là tới cứu Yêu Hậu sao?" Kỳ Dương gãi gãi đầu, thở dài nói,"Từ lúc bọn họ bắt được Yêu Hậu, ta liền biết các huynh sẽ tới, vậy nên ta vẫn canh giữ ở gần Hắc Phong Tháp để tiếp ứng các huynh."
Không ngờ Kỳ Dương lại tri kỷ như thế, Vân Thanh Thanh nhất thời có chút ngượng ngùng chỉ trích chuyện hắn khuyên hàng thất bại.
"Đúng rồi, sư huynh." Kỳ Dương cảnh giác nhìn xung quanh, nói:"Yêu Hậu yêu lực thâm hậu, đệ tử thập phái liên hợp lại mới bắt được nàng, lần này thực lực Nhân tộc không thể khinh thường......!Còn có Hắc Phong Tháp này, nghe nói nó là Tiên khí thời Thượng Cổ còn lưu lại, huynh phải cẩn thận đấy."
"Ta chưa từng nghe nói môn phái chúng ta lại có Tiên khí." Bạch Triệt hỏi.
"Bởi vì huynh xuất thế xảy ra thiên tượng, Bạch Húc trưởng lão cũng bị ép xuất quan, Hắc Phong Tháp là của Bạch Húc trưởng lão, chúng ta đương nhiên chưa từng nghe đến."
Bạch Húc trưởng lão này cũng ẩn cư ngàn năm giống Ma Vương, trên giang hồ từ lâu đã không có truyền thuyết của bọn họ.
"Ra là vậy."
Bạch Triệt liếc tòa tháp đen cao lớn trong đêm tối, nghe Kỳ Dương nói vậy, bỗng nhiên cảm thấy Hắc Phong Tháp có chút quen thuộc.
"Vậy ngươi đặc biệt đến đây muốn giúp bọn ta dụ bọn hắn đi sao?" Vân Thanh Thanh hỏi.
"Ha......" Kỳ Dương xấu hổ cười, "Đệ tử vây quanh tháp đều là sư huynh của ta, ta không có cách nào ra lệnh cho bọn hắn rút đi."
Vân Thanh Thanh trợn mắt lên: "Vậy ngươi đến đây làm gì?"
Kỳ Dương xoè tay, vô cùng thản nhiên nói: "Tất nhiên là tới đây ôn chuyện với mấy người."
Vân Thanh Thanh: "......!Hiện tại ngươi có thể đi rồi."
Ai tới giải thích cho cô chút coi, Kỳ Dương, nam chính đối nghịch với nhân vật phản diện sao lại vô dụng như vậy?
"Bỏ đi." Bạch Triệt nhẹ nhàng phất tay áo, thờ ơ nói, "Không cần dẫn người đi, chúng ta mạnh mẽ xông vào là được."
"Đừng!" Vân Thanh Thanh vội vàng kéo tay áo hắn lại, "Bọn họ đều là đồng môn của chàng, nếu chàng mạnh mẽ xông vào, khó tránh khỏi dẫn đến phân tranh, không bằng như vầy đi, trước cứ để cho Kỳ Dương xuống núi phóng hoả, chúng ta lại lẻn vào Hắc Phong Tháp cứu Yêu Hậu."
"Dựa vào cái gì mà để ta đi phóng hỏa?" Kỳ Dương trong mắt tràn ngập oán giận, để hắn đi phá hư trận địa Nhân tộc, vậy hắn chẳng phải trở thành gian tế rồi à?
"Ngươi không phóng ai phóng?" Vân Thanh Thanh lườm hắn một cái, "Nếu để chúng ta đi phóng hoả, lỡ như đốt phải thương khố quan trọng hay đệ tử đồng môn các ngươi, lúc đó ngươi đừng trách bọn ta......"
"Được được được, ta đi." Kỳ Dương không khỏi cảm khái, thật sự để Vân Thanh Thanh và Bạch Triệt đi phóng hỏa, thật đúng là không biết sẽ đốt thứ gì quan trọng.
Ba người sau khi thoả thuận xong, Kỳ Dương trước tiên xuống núi vào rừng phóng hoả.
So với làm thuyết khách, trình độ phóng hỏa của Kỳ Dương khá tốt, một hồi sau dưới núi liền bốc lên ánh lửa hừng hực, thể lửa xem ra vô cùng đáng sợ.
Đệ tử gần Hắc Phong Tháp thấy cháy, nhao nhao ngồi không yên, trong nháy mắt người chạy đi hết phân nửa.
Vân Thanh Thanh móc áo choàng tàng hình ra, bọc bản thân và Bạch Triệt lại, hai người thừa dịp hỗn loạn nhanh chóng xông vào Hắc Phong Tháp.
Áo choàng tàng hình là đạo cụ hệ thống, nhiều nhất có thể giấu được một người, vừa có thể tàng hình vừa ngăn được khí tức, nhưng mà hai người sử dụng sẽ lộ ra nửa chân.
Nhưng mà lúc này sắc trời tối tăm, dưới chân núi lại nổi lên đại hỏa, mọi người cũng không chú ý đến bốn cái chân lẻn vào Hắc Phong Tháp.
Vào trong Hắc Phong Tháp, Vân Thanh Thanh liền xốc áo choàng lên.
Bạch Triệt kéo tay Vân Thanh Thanh, dọc theo cầu thang không ngừng đi lên phía trên, khi hai người đến tầng hai, dưới chân Bạch Triệt lảo đảo một cái.
"Chàng làm sao vậy?" Vân Thanh Thanh vốn đi phía sau Bạch Triệt, nhưng mà vừa bước lên tầng hai, thân hình hắn lệch đi, suýt chút nữa ngã xuống người cô.
Bạch Triệt hiện giờ là tu vi đệ nhất Ma giới, hắn làm sao có thể ngã xuống đây? Vân Thanh Thanh cảm thấy thập phần không ổn.
"Không sao đâu." Bạch Triệt kiềm chế lại nội tâm không khỏe, thở ra một hơi thật dài.
Sau đó hắn lại đưa tay về phía Vân Thanh Thanh, kéo cô từ cửa cầu thang chật hẹp đi lên.
"Thật sự không sao chứ?" Nhìn sắc mặt trắng bệch của Bạch Triệt, không giống không có việc gì, "Nếu chàng không thoải mái thì đừng đi nữa."
Nhìn dáng vẻ quạnh quẽ của Hắc Phong Tháp, trong tháp hẳn là không có người trấn thủ.
Bạch Triệt xoa xoa đầu cô: "Ta không sao, chúng ta mau đi thôi."
Để Vân Thanh Thanh đi một mình, hắn làm sao có thể an tâm.
Thấy Bạch Triệt chắc chắn như thế, Vân Thanh Thanh đành phải dựa theo ý hắn tiếp tục đi.
Vân Thanh Thanh cùng Bạch Triệt đi tới tầng bảy, liếc mắt một cái liền nhìn thấy hỏa hồ ly bị nhốt trong lồng sắt, đây là trạng thái Yêu hình của Yêu Hậu.
"Mẫu hậu!" Vân Thanh Thanh vọt tới lồng sắt đen.
"Bảo bối? Sao con lại tới đây!" Hỏa hồ ly lập tức nảy lên khỏi mặt đất, nhào tới lồng sắt, "Đừng đụng vào lồng sắt!"
Đáng tiếc, Yêu Hậu nói quá muộn, hai tay Vân Thanh Thanh đã đặt lên lồng sắt.
Tuy nhiên, khi tay cô đặt trên phù văn của lồng sắt cũng không có xảy ra hậu quả như tưởng tượng.
Yêu Hậu sửng sốt: "Hả? Cái lồng này bố trí hàng yêu đại trận, ta vừa chạm vào sẽ bị thương, sao con lại không bị gì cả?"
"Ách......" Vân Thanh Thanh lại thử duỗi tay vào khe hở, nắm được một chân trước của Yêu Hậu.
Kỳ thực, cô cũng không biết tại sao hàng yêu trận không có tác dụng với cô.
Thật ra loại tình huống như thế đã từng xảy ra rồi, lần đầu tiên, sau khi cô tiến vào Ma Uyên, Ma khí trong Ma Uyên giống như không nhìn thấy cô, hoàn toàn không để ý tới một tu sĩ yêu tộc như cô, lần thứ hai, cô rõ ràng đụng phải hàng yêu pháp trận của Hắc Phong Tháp, thế nhưng cũng không bị thương.
Xem ra thân thể Yêu tộc này của cô thoạt nhìn cũng không đơn giản nha.
Có điều lúc này cũng không phải lúc nghiên cứu vấn đề này, Vân Thanh Thanh nói: "Mẫu hậu, chúng con tới cứu người."
"Chúng con?" Yêu Hậu lúc này mới phát hiện phía sau Vân Thanh Thanh còn có một nam nhân.
Bạch Triệt nâng tay, kết một huyết ấn vào cửa lồng giam: "Yêu Hậu, oan ức ngài lui về sau một bước."
Yêu Hậu vừa nhìn huyết ấn trong tay Bạch Triệt, tim liền thình thịch nhảy dựng lên, tuy rằng đầy một bụng nghi vấn, nhưng ngay cả hỏi cũng không dám hỏi nữa, run rẩy lui về phía sau.
Sau khi huyết ấn đụng phải ngục giam, dễ dàng phá vỡ pháp trận trên cửa lao.
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Sau khi Yêu Hậu từ trong lao đi ra, thoáng do dự hỏi.
"Mẫu hậu, Bạch Triệt chính là Ma Vương của Ma tộc." Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu vào lòng, còn thuận tay vuốt lông đang dựng thẳng trên người Yêu Hậu xuống.
"Cái gì? Hắn không phải kiếm tu sao......" Nhìn Bạch Triệt trên người ma khí huyết sắc phiêu du, nhưng lại mặc xiêm y kiếm tu, Yêu Hậu nhất thời cứng đờ.
Vân Thanh Thanh tính toán trở về lại chậm rãi giải thích với Yêu Hậu sau, trước tiên ứng phó nói: "Mẫu hậu, chúng ta quay về nói sau."
Không nghĩ tới quá trình cứu Yêu Hậu hết sức thuận lợi, giữa lúc bọn họ chuẩn bị rời khỏi tầng bảy, Bạch Triệt bỗng nhiên dừng bước.
Vân Thanh Thanh ôm Yêu Hậu đi đến cầu thang tầng sáu, một lát sau, cô phát hiện Bạch Triệt không có theo tới.
Đang lúc này, sau lưng cô bỗng nhiên xuất hiện hồng quang.
Tim cô đập thình thịch, đợi cô quay đầu lại, nhìn thấy cảnh tượng ở tầng bảy, sợ tới mức hét lên: "Bạch Triệt!"
Lúc này, Bạch Triệt đứng ở tầng bảy, dưới chân lập loè vô số trận pháp phức tạp, từng vòng từng vòng huyết quang từ trong trận pháp bay lên, bạch y trên người hắn lại một lần nữa bị huyết sắc nhuộm đỏ, hai bên gò má hiện ra ma văn.
"Đừng tới đây!" Thấy Vân Thanh Thanh muốn đi lên, Bạch Triệt giơ tay lớn tiếng quát.
Hắn vừa dứt lời, ma khí đỏ thẫm từ trong trận pháp phóng lên trời, điên cuồng vọt vào trong thân thể Bạch Triệt ——
Nhìn cảnh tượng như đã từng quen biết này, nội tâm Vân Thanh Thanh cảm thấy không ổn.
"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"
Lúc ấy ở Ma Uyên Bạch Triệt cũng như vậy, Vân Thanh Thanh lúc ấy đều sắp bị dọa chết, không nghĩ tới đi tới Hắc Phong Tháp lại xảy ra chuyện tương tự.
"Tháp này......!Trong tháp trấn áp ma khí từng thuộc về ta." Bạch Triệt cắn răng, nỗ lực hấp thu Ma khí tiến vào trong cơ thể mình.
Khó trách hắn vừa tiến vào Hắc Phong Tháp, liền cảm giác không thích hợp, thì ra trong tháp này còn trấn áp ma khí từng thuộc về hắn!
Hắc Phong Tháp nào phải Trấn Yêu Tháp, rõ ràng chính là Trấn Ma Tháp!
Hai mắt hắn đỏ như máu, cả người bởi vì hấp thu ma khí mà trở nên thập phần thô bạo, Yêu Hậu răng run lập cập, khuyên nhủ: "Bảo bối, con nhanh đi xuống, ta sợ hắn sẽ bị ma khí khống chế thần trí!"
"Không!" Vân Thanh Thanh thả Yêu Hậu xuống đất, thúc giục Yêu Hậu đi xuống trước, "Mẫu hậu, người nhanh đi trước, con ở đây cùng hắn."
"Bảo bối......!Con!"
Yêu Hậu còn muốn tiếp tục khuyên, mà vào lúc này, cả tòa Hắc Phong Tháp xuất hiện huyết Ma khí bạo động, tất cả tu sĩ trên núi đều bị kinh động.
Toàn bộ tu sĩ thập đại môn phái dốc toàn bộ lực lượng vây quanh Hắc Phong Tháp.
Thiên Huyền môn trưởng lão cưỡi phi kiếm, ở đỉnh Hắc Phong Tháp vây thành trận pháp Bắc Đẩu Thất Tinh, chưởng môn dẫn đầu niệm xuất quyết, đem đỉnh tháp tầng bảy của Hắc Phong Tháp hất lên ——
"Bạch Triệt? Tại sao lại là ngươi!"
Đợi đến khi nhìn thấy bóng người quen thuộc trong tầng bảy, thân hình chưởng môn Thiên Huyền Môn lung lay, thiếu chút nữa từ trên pháp kiếm rớt xuống.
"Sư huynh! Ma nhân sao lại là Bạch Triệt?!"
Bạch Triệt là đệ tử trẻ tuổi và triển vọng nhất của Thiên Huyền Môn, còn là người thừa kế chưởng môn tương lai, cho nên tất cả mọi người từ trên xuống dưới của Thiên Huyền Môn cơ hồ đều biết hắn.
"Không đúng, nhìn Huyết Ma Khí trên người hắn, hắn là...!Ma Vương của Ma tộc!"
Người này vừa nói ra, toàn bộ tu sĩ trên núi đều sôi trào.
Có người nhịn không được sợ sệt lui về phía sau, có người lại nghênh nan tiến lên xem kịch hay.
"Bạch Triệt chính là Ma Vương Ma giới ngàn năm trước khiến người ta nghe tin sợ mất mật, tội nghiệt nặng nề?!"
"Xảy ra chuyện gì? Vì sao chưởng môn Thiên Huyền Môn lại thu hắn làm đệ tử?!"
"Bạch Triệt này hẳn là đặc biệt hóa thành kiếm tu, lẻn vào chính phái ta gây hại!"
Mọi người líu ra líu ríu thảo luận, trong nháy mắt bổ não ra một vở kịch gián điệp ẩn nấp lớn.
Nguyên bản, Nhân tộc bắt Yêu Hậu là để uy hiếp Đồ Sơn Tộc đang trợ giúp Ma tộc, ai ngờ một Yêu Hậu Yêu tộc lại dẫn Ma Vương Ma tộc tới!
"Sao mọi người lại đến cả rồi?!"
Kỳ Dương vừa phóng hỏa từ dưới chân núi trở về, thấy bên cạnh Hắc Phong Tháp tụ tập toàn bộ tu sĩ của thập đại môn phái, cả kinh cằm thiếu chút nữa rơi trên đất.
Không phải đã nói trước tiên phóng hỏa dẫn dụ tu sĩ Nhân tộc, sau đó trộm mang Yêu Hậu đi sao?
Vì sao cuối cùng ngay cả lửa cũng không có người cứu, bọn họ ngược lại tất cả đều đi lên đỉnh núi?!
Lần đầu tiên Kỳ Dương làm chuyện xấu, đột nhiên cảm thấy tất cả những gì mình làm không hề có cảm giác thành tựu nào..