Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-70
Chương 70
Diệp Tử Ái dạo gần đây cơ thể vô cùng mệt mỏi, uể oải. Còn chưa kể cô cứ ngủ li bì! Bạch Tử Ngôn tưởng cô chỉ nhất thời mệt mỏi với công việc nên cũng không nói gì nhưng sự đòi hỏi của anh vẫn là vô hạn.
Hôm nay cô cùng Bạch Tử Ngôn đón Tiểu Hành về nhà. Cậu nhóc nhỏ này rất tinh nghịch, lúc nào cũng vui vẻ chạy khắp nhà, chỉ ngồi im lặng nhìn dáng vẻ chơi đùa của cậu thôi cũng khiến tâm trạng Diệp Tử Ái vui theo.
Đùa giỡn một chút Tiểu Hành cũng thấm mệt cậu ngoan ngoãn đi đánh răng rồi lên giường ôm chặt gấu bông mà ngủ. Diệp Tử Ái chỉ nằm bên cạnh vỗ nhẹ mấy cái đã thấy nhịp thở đều đặn của cậu rồi!
Cô rón rén đặt một nụ hôn trên trán cậu sao đó bỗng dưng lại nhớ đến việc Tiểu Hành muốn có em! Đôi mắt hơi ngưng lại nơi gương mặt thiên thần sau đó rời đi.
Trở lại phòng ngủ vừa bước vào đã thấy cả căn phòng tối đen như mực! Còn tưởng anh nhà cúp điện nhưng rõ rằng bên ngoài vẫn thấy ánh sáng đèn, trong lòng bắt đầu dấy lên cảm giác nghi hoặc. Còn định mở miệng gọi tên anh thì đột nhiên có một bàn tay che mắt cô ở phía sau, chỗ thịt rắn chắc ấy đụng vào tấm lưng mỏng uyển chuyển, cô liền nhận ra đó là anh! Khóe môi hơi cười, chắc anh định bày trò gì đây.
"Bạch Tử Ngôn? Anh đang làm gì vậy?"
"Suỵt!..em cứ đi theo anh"
Mặc dù cô không biết anh tính làm gì nhưng cũng ngoan ngoãn di chuyển theo anh, bên tai bắt đầu cảm nhận hơi nóng hổi của anh phả vào cùng giọng nói đầy ma mị quyến rũ
"Được rồi..."
Bàn tay dần buông xuống trước mặt Diệp Tử Ái là chiếc giường trắng đơn giản thường ngày nay lại nổi bật với những cánh hoa hồng đỏ rực nằm rải rác trên đó còn đặc biệt tạo thành hình trái tim! Đôi mắt sáng như ánh sao thoáng tia bất ngờ rồi quay lại sau lưng đập vào mắt cô là ly rượu vang đỏ sóng sánh
"Anh chuẩn bị cái này từ khi nào vậy?"
"Lúc em cho Tiểu Hành ngủ!"
Dưới ánh đèn vàng mờ ảo, gương mặt đẹp trai góc cạnh của Bạch Tử Ngôn hiện rõ qua con ngươi đen láy của cô, trái tim cũng dần đập mạnh, bàn tay nhỏ nhắn hơi run cầm lấy ly rượu mà anh đưa!
"Đợi đã..."
Hả? Tay chưa kịp đụng thì đã bị anh giựt lại sau đó nhướn mày nhìn cô nói
"Anh không thích uống kiểu này..."
Không hiểu sao đột nhiên Diệp Tử Ái phì cười
"Uống rượu còn có thể uống kiểu nữa sao?"
Bạch Tử Ngôn lắc đầu đầy ngao ngán nhìn cô, đúng là cô gái này chẳng biết lãng mạn gì cả! Anh trầm giọng cất tiếng
"Đương nhiên là có rồi...em có muốn thử uống rượu theo kiểu khác được không?"
Cặp mắt có chút nghi ngờ nhìn gương mặt gian xảo của anh, sau đó cẩn thận nói
"Kiểu khác là kiểu gì?"
Bạch Tử Ngôn không trả lời cô, anh nhẹ nhàng đưa ly rượu lên môi rồi uống một ngụm, Diệp Tử Ái còn đang ngơ ngác quan sát anh thì đột nhiên cơ thể nhỏ nhắn bị anh kéo lại vào trong lòng rồi ngang nhiên cúi đầu áp xuống môi cô. Mọi việc diễn ra quá nhanh chỉ trong tích tắc dòng chất lỏng cay nồng xộc thẳng vào trong khoang miệng đánh tan hết thảy vị giác cùng lí trí của cô.
Hai mắt trừng lớn toan muốn trốn chạy thì càng bị anh siết chặt hơn, còn dùng tay ôm lấy eo cô ấn mạnh vào tưởng chừng như muốn hòa cô làm một. Diệp Tử Ái bỗng nhiên tiếp nhận một lượng rượu vào trong, đầu óc có chút choáng váng mơ màng. Bạch Tử Ngôn nhẹ nhàng liếm quanh viền môi anh đào đỏ mọng sau đó cười một cách đầy thỏa mãn
"Em thấy kiểu uống rượu này có thích hơn không?"
Gương mặt vẫn còn chưa hết hoang mang, ngón tay khẽ chạm lên môi mình rồi lườm anh một cái
"Anh dám chọc em sao?...Đáng ghét" Diệp Tử Ái dùng lực đánh vào ngực anh
Bạch Tử Ngôn không ngăn cản lại còn đứng im để cô đánh, miệng vẫn nở nụ cười nhưng một giây sau đó anh đã ngang nhiên đẩy cô ngã xuống giường trực tiếp đè lên người cô. Hai cặp mắt đối diện nhau trong phút chốc cả không gian lại chìm vào im lặng, cô chăm chú nhìn anh môi hơi run rẩy.
"Tử Ái, anh nghĩ chúng ta nên cho Tiểu Hành một đứa em rồi!"
Hả? Mặc dù cô biết chuyện anh vừa nói nhưng vẫn không kiềm được sự ngạc nhiên mà thốt lên một câu
"Anh có chắc không?"
"Đương nhiên là anh chắc chắn hơn ai hết!" Bạch Tử Ngôn kiên quyết
"Vậy được..."
"Em nói gì?" Bạch Tử Ngôn không nghĩ cô sẽ đồng ý ngay nên còn chưa tin lắm
Diệp Tử Ái đột nhiên nở nụ cười sau đó cô lật người lại đổi từ bị động thì chủ động ngồi trên người anh nhìn xuống
"Em nói là em đồng ý sinh cho em thêm một đứa con nữa!"
Bạch Tử Ngôn mừng đến độ muốn nhảy bật lên nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh lại, còn tính nói gì đó thì đã thấy cô mở ngăn tủ bên cạnh lấy ra một chiếc cà vạt rồi không nhanh không chậm buộc hai tay anh lại để lên đầu, ngón tay dài linh hoạt trượt từ lồng ngực anh trượt dài xuống chiếc quần thun đơn giản.
"Cũng không tệ nha..."
"Em tính làm gì?" Yết hầu anh bất giác di chuyển lên xuống nhìn gương mặt xinh đẹp của cô dưới ánh đèn mờ đầy ám muội
Diệp Tử Ái trong người đã có chút men rượu nên cô trở nên bạo dạng hơn nhẹ đưa môi xuống vành tai anh nói
"Hôm nay em muốn là người chủ động!"
Chỉ một câu nói của cô đã đánh tan hết thảy lí trí của anh, chưa bao giờ anh thấy cô bá đạo như hôm nay chắc một phần do rượu mạnh khi nãy! Bạch Tử Ngôn vốn có sẵn thú tính trong người đang không ngừng trỗi dậy lại bị cô trói chặt tay chỉ hận muốn để cô nằm dưới thân mà chiếm lấy
Diệp Tử Ái khẽ cười, nụ cười vẫn thanh thuần đẹp đẽ nhưng trong màn đêm này nó lại trở nên quyến rũ đến khó tả, bàn tay bắt đầu vén chiếc áo của anh lên rồi ném qua một bên, cơ bụng rắn chắc, những múi thịt rõ ràng đập ngay vào mắt cô, có thể do sự dày vò mà cô đem đến nên Bạch Tử Ngôn hô hấp có chút không ổn định.
Diệp Tử Ái tâm tình đã dao động không ít cô nhẹ nhàng hôn lên cổ anh rồi một đường xuống dưới, cảm giác ngứa ngáy cùng sung sướng khiến Bạch Tử Ngôn không kìm nén lại được, chỉ bấy nhiên đây thôi cũng đủ giết anh rồi! Cô gái này làm việc đều quá vụng về khiến anh càng thêm phát điên đến mức phải giật bung chiếc cà vạt của cô buộc, ngồi dậy ôm lấy cô hôn điên cuồng
Cô không nghĩ rằng, người đàn ông này lại có thể mạnh bạo như vậy, sức lực của anh quả là không thể nào đùa giỡn được!
Sói thì vẫn mãi là sói, cô cuối cùng cũng bị anh dày vò hành hạ đến tận trời sáng! Anh còn chẳng hề thương tiếc gì cứ quấn lấy cơ thể của cô không rời cho đến khi rút cạn hết sức lực mới luyến tiếc ôm lấy cô mà chìm vào giấc ngủ.
Diệp Tử Ái dạo gần đây cơ thể vô cùng mệt mỏi, uể oải. Còn chưa kể cô cứ ngủ li bì! Bạch Tử Ngôn tưởng cô chỉ nhất thời mệt mỏi với công việc nên cũng không nói gì nhưng sự đòi hỏi của anh vẫn là vô hạn.
Hôm nay cô cùng Bạch Tử Ngôn đón Tiểu Hành về nhà. Cậu nhóc nhỏ này rất tinh nghịch, lúc nào cũng vui vẻ chạy khắp nhà, chỉ ngồi im lặng nhìn dáng vẻ chơi đùa của cậu thôi cũng khiến tâm trạng Diệp Tử Ái vui theo.
Đùa giỡn một chút Tiểu Hành cũng thấm mệt cậu ngoan ngoãn đi đánh răng rồi lên giường ôm chặt gấu bông mà ngủ. Diệp Tử Ái chỉ nằm bên cạnh vỗ nhẹ mấy cái đã thấy nhịp thở đều đặn của cậu rồi!
Cô rón rén đặt một nụ hôn trên trán cậu sao đó bỗng dưng lại nhớ đến việc Tiểu Hành muốn có em! Đôi mắt hơi ngưng lại nơi gương mặt thiên thần sau đó rời đi.
Trở lại phòng ngủ vừa bước vào đã thấy cả căn phòng tối đen như mực! Còn tưởng anh nhà cúp điện nhưng rõ rằng bên ngoài vẫn thấy ánh sáng đèn, trong lòng bắt đầu dấy lên cảm giác nghi hoặc. Còn định mở miệng gọi tên anh thì đột nhiên có một bàn tay che mắt cô ở phía sau, chỗ thịt rắn chắc ấy đụng vào tấm lưng mỏng uyển chuyển, cô liền nhận ra đó là anh! Khóe môi hơi cười, chắc anh định bày trò gì đây.
"Bạch Tử Ngôn? Anh đang làm gì vậy?"
"Suỵt!..em cứ đi theo anh"
Mặc dù cô không biết anh tính làm gì nhưng cũng ngoan ngoãn di chuyển theo anh, bên tai bắt đầu cảm nhận hơi nóng hổi của anh phả vào cùng giọng nói đầy ma mị quyến rũ
"Được rồi..."
Bàn tay dần buông xuống trước mặt Diệp Tử Ái là chiếc giường trắng đơn giản thường ngày nay lại nổi bật với những cánh hoa hồng đỏ rực nằm rải rác trên đó còn đặc biệt tạo thành hình trái tim! Đôi mắt sáng như ánh sao thoáng tia bất ngờ rồi quay lại sau lưng đập vào mắt cô là ly rượu vang đỏ sóng sánh
"Anh chuẩn bị cái này từ khi nào vậy?"
"Lúc em cho Tiểu Hành ngủ!"
Dưới ánh đèn vàng mờ ảo, gương mặt đẹp trai góc cạnh của Bạch Tử Ngôn hiện rõ qua con ngươi đen láy của cô, trái tim cũng dần đập mạnh, bàn tay nhỏ nhắn hơi run cầm lấy ly rượu mà anh đưa!
"Đợi đã..."
Hả? Tay chưa kịp đụng thì đã bị anh giựt lại sau đó nhướn mày nhìn cô nói
"Anh không thích uống kiểu này..."
Không hiểu sao đột nhiên Diệp Tử Ái phì cười
"Uống rượu còn có thể uống kiểu nữa sao?"
Bạch Tử Ngôn lắc đầu đầy ngao ngán nhìn cô, đúng là cô gái này chẳng biết lãng mạn gì cả! Anh trầm giọng cất tiếng
"Đương nhiên là có rồi...em có muốn thử uống rượu theo kiểu khác được không?"
Cặp mắt có chút nghi ngờ nhìn gương mặt gian xảo của anh, sau đó cẩn thận nói
"Kiểu khác là kiểu gì?"
Bạch Tử Ngôn không trả lời cô, anh nhẹ nhàng đưa ly rượu lên môi rồi uống một ngụm, Diệp Tử Ái còn đang ngơ ngác quan sát anh thì đột nhiên cơ thể nhỏ nhắn bị anh kéo lại vào trong lòng rồi ngang nhiên cúi đầu áp xuống môi cô. Mọi việc diễn ra quá nhanh chỉ trong tích tắc dòng chất lỏng cay nồng xộc thẳng vào trong khoang miệng đánh tan hết thảy vị giác cùng lí trí của cô.
Hai mắt trừng lớn toan muốn trốn chạy thì càng bị anh siết chặt hơn, còn dùng tay ôm lấy eo cô ấn mạnh vào tưởng chừng như muốn hòa cô làm một. Diệp Tử Ái bỗng nhiên tiếp nhận một lượng rượu vào trong, đầu óc có chút choáng váng mơ màng. Bạch Tử Ngôn nhẹ nhàng liếm quanh viền môi anh đào đỏ mọng sau đó cười một cách đầy thỏa mãn
"Em thấy kiểu uống rượu này có thích hơn không?"
Gương mặt vẫn còn chưa hết hoang mang, ngón tay khẽ chạm lên môi mình rồi lườm anh một cái
"Anh dám chọc em sao?...Đáng ghét" Diệp Tử Ái dùng lực đánh vào ngực anh
Bạch Tử Ngôn không ngăn cản lại còn đứng im để cô đánh, miệng vẫn nở nụ cười nhưng một giây sau đó anh đã ngang nhiên đẩy cô ngã xuống giường trực tiếp đè lên người cô. Hai cặp mắt đối diện nhau trong phút chốc cả không gian lại chìm vào im lặng, cô chăm chú nhìn anh môi hơi run rẩy.
"Tử Ái, anh nghĩ chúng ta nên cho Tiểu Hành một đứa em rồi!"
Hả? Mặc dù cô biết chuyện anh vừa nói nhưng vẫn không kiềm được sự ngạc nhiên mà thốt lên một câu
"Anh có chắc không?"
"Đương nhiên là anh chắc chắn hơn ai hết!" Bạch Tử Ngôn kiên quyết
"Vậy được..."
"Em nói gì?" Bạch Tử Ngôn không nghĩ cô sẽ đồng ý ngay nên còn chưa tin lắm
Diệp Tử Ái đột nhiên nở nụ cười sau đó cô lật người lại đổi từ bị động thì chủ động ngồi trên người anh nhìn xuống
"Em nói là em đồng ý sinh cho em thêm một đứa con nữa!"
Bạch Tử Ngôn mừng đến độ muốn nhảy bật lên nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh lại, còn tính nói gì đó thì đã thấy cô mở ngăn tủ bên cạnh lấy ra một chiếc cà vạt rồi không nhanh không chậm buộc hai tay anh lại để lên đầu, ngón tay dài linh hoạt trượt từ lồng ngực anh trượt dài xuống chiếc quần thun đơn giản.
"Cũng không tệ nha..."
"Em tính làm gì?" Yết hầu anh bất giác di chuyển lên xuống nhìn gương mặt xinh đẹp của cô dưới ánh đèn mờ đầy ám muội
Diệp Tử Ái trong người đã có chút men rượu nên cô trở nên bạo dạng hơn nhẹ đưa môi xuống vành tai anh nói
"Hôm nay em muốn là người chủ động!"
Chỉ một câu nói của cô đã đánh tan hết thảy lí trí của anh, chưa bao giờ anh thấy cô bá đạo như hôm nay chắc một phần do rượu mạnh khi nãy! Bạch Tử Ngôn vốn có sẵn thú tính trong người đang không ngừng trỗi dậy lại bị cô trói chặt tay chỉ hận muốn để cô nằm dưới thân mà chiếm lấy
Diệp Tử Ái khẽ cười, nụ cười vẫn thanh thuần đẹp đẽ nhưng trong màn đêm này nó lại trở nên quyến rũ đến khó tả, bàn tay bắt đầu vén chiếc áo của anh lên rồi ném qua một bên, cơ bụng rắn chắc, những múi thịt rõ ràng đập ngay vào mắt cô, có thể do sự dày vò mà cô đem đến nên Bạch Tử Ngôn hô hấp có chút không ổn định.
Diệp Tử Ái tâm tình đã dao động không ít cô nhẹ nhàng hôn lên cổ anh rồi một đường xuống dưới, cảm giác ngứa ngáy cùng sung sướng khiến Bạch Tử Ngôn không kìm nén lại được, chỉ bấy nhiên đây thôi cũng đủ giết anh rồi! Cô gái này làm việc đều quá vụng về khiến anh càng thêm phát điên đến mức phải giật bung chiếc cà vạt của cô buộc, ngồi dậy ôm lấy cô hôn điên cuồng
Cô không nghĩ rằng, người đàn ông này lại có thể mạnh bạo như vậy, sức lực của anh quả là không thể nào đùa giỡn được!
Sói thì vẫn mãi là sói, cô cuối cùng cũng bị anh dày vò hành hạ đến tận trời sáng! Anh còn chẳng hề thương tiếc gì cứ quấn lấy cơ thể của cô không rời cho đến khi rút cạn hết sức lực mới luyến tiếc ôm lấy cô mà chìm vào giấc ngủ.