Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-43
CHƯƠNG 43: NGƯỜI ĐÀN ÔNG NÀY CỨ ÂM HỒN BẤT TÁN
CHƯƠNG 43: NGƯỜI ĐÀN ÔNG NÀY CỨ ÂM HỒN BẤT TÁN
“Nói về người mà gần đây chị ngủ cùng đi.”
“Ha ha ha!” Đám con gái có mặt ở đây đều cười lên ha hả.
Câu hỏi này cực kỳ hoàn hảo, mọi người đều nói rằng Đồng Tuệ Lâm đã ngủ với cấp cao của Tinh Hoàng, cho nên lần này Đồng Tuệ Lâm phải lòi ra.
Bọn họ căn cứ vào câu trả lời của Đồng Tuệ Lâm thì chẳng phải là có thể biết được rốt cuộc là cô ngủ với vị cấp cao nào của Tinh Hoàng rồi à?
Gương mặt của Đồng Tuệ Lâm đỏ ửng, đến cùng vẫn là lần đầu tiên chơi loại trò chơi như thế này, vậy mà lần đầu tiên lại là tiêu chuẩn mở rộng.
Đám con gái lúc nãy còn vừa mới cười haha nhìn thấy khuôn mặt của Đồng Tuệ Lâm ửng đỏ, bây giờ cũng đã bắt đầu nín cười, tạo nên một hoàn cảnh yên tĩnh lắng nghe lời nói của Đồng Tuệ Lâm.
Lúc này nếu như cô lùi bước thì chắc chắn sẽ để cho người ta nói cô chơi không nổi.
Cho dù cô ngượng ngùng, nhưng mà cô vẫn phải nói ra.
Đồng Tuệ Lâm bình tĩnh mím môi nói: “Một mét tám mươi lăm, tóc ngắn, cơ bắp rất săn chắc, trên lưng có một vết sẹo.”
Lúc nói ra câu cuối cùng, Đồng Tuệ Lâm còn cố ý nhìn về phía Đồng Vân Thường.
Đồng Vân Thường lập tức trợn to mắt nhìn Đồng Tuệ Lâm.
“Ha ha, được! Đồng Tuệ Lâm cũng đủ thành thật đó.” Có một cô gái lập tức vỗ tay.
Ở trước mặt của nhiều người như vậy, Đồng Vân Thường không dám bùng phát, cô ta bất động thanh sắc, đương nhiên cũng sẽ không có người nào biết chuyện gì xảy ra.
Miêu tả của Đồng Tuệ Lâm đang chỉ rõ một người - là Thượng Quan Đằng!
Ngủ với Thượng Quan Đằng nhiều lần như vậy, đương nhiên Đồng Vân Thường biết ở trên lưng của Thượng Quan Đằng có một vết sẹo, mà những lời miêu tả trước đó cũng rất tương xứng với Thượng Quan Đằng.
Trò chơi tiếp tục.
Lần này vẫn là Đồng Tuệ Lâm.
Đồng Tuệ Lâm biết rồi cả buổi tối hôm nay đều không đến lượt của mình, đợi đến lúc cuối cùng thì mới phóng ra chiêu lớn.
Đồng Vân Thường tiếp tục hỏi: “Lời thật lòng hay là đại mạo hiểm?”
“Lời thật lòng.” Đồng Tuệ Lâm nghênh tiếp ánh mắt của Đồng Vân Thường.
“Người mà cô nói là người của Quốc Tế Tinh Hoàng hay là người của Quốc Tế Nghệ Tân?”
Đương nhiên là cô ta cần phải chứng thực một chút.
Chỉ có điều là tất cả mọi người đang coi rằng Đồng Vân Thường đây là đang moi ra rốt cuộc là Đồng Tuệ Lâm có ngủ với nhân viên cấp cao của Quốc Tế Tinh Hoàng hay là không, cũng không biết là trên thực tế Đồng Vân Thường muốn biết đến cùng Đồng Tuệ Lâm có ngủ với Thượng Quan Đằng không.
Tất cả mọi người đều đang đợi câu trả lời của Đồng Tuệ Lâm.
Đồng Tuệ Lâm cong môi lên cười một tiếng, cầm ly rượu ở trên bàn lên uống ừng ực, liên tục uống ba ly lớn.
“Tôi phạt ba ly rượu, vấn đề này không thể trả lời được.” Đồng Tuệ Lâm há miệng cười cười.
Sắc mặt của Đồng Vân Thường càng thêm khó coi, đây rõ ràng là đang giấu đầu lòi đuôi.
“Hứ!” Mọi người cũng cảm thấy rất mất thứ.
Phương Hỉ thì thầm với cô gái ngồi ở bên cạnh: “Một lát nữa Đồng Tuệ Lâm uống say rồi, chúng ta lột sạch cô ta rồi chụp hình lại. Ha ha, nghĩ lại cũng thấy thật kích thích.”
Cái đám con gái này cũng sẽ không thân thiết với Đồng Tuệ Lâm bao nhiêu.
Tiếp theo đó lại đến phiên Đồng Tuệ Lâm mấy lần, nếu như lần nào cũng đến lượt của cô, vậy thì sẽ bị nghi ngờ gian lận, Đồng Vân Thường cũng không dám quá tùy tiện.
Chỉ là mỗi lần đến lượt của Đồng Tuệ Lâm, những câu hỏi rõ ràng, Đồng Tuệ Lâm đều bình tĩnh uống rượu một ly lại tiếp một ly.
Mọi người luôn cho rằng là lần tiếp theo cô sẽ say, nhưng mà cô vẫn mang theo gương mặt không đổi sắc.
Lần này cuối cùng cũng đến lượt Đồng Vân Thường.
Người ra câu hỏi là Đồng Tuệ Lâm.
Đồng Vân Thường lựa chọn trả lời thật lòng.
“Ân ái với một người đàn ông bị bỏ thuốc là một loại trải nghiệm như thế nào?”
Vấn đề này vừa mới nói ra, tất cả mọi người đều trừng to mắt nhìn về phía Đồng Vân Thường.
Bọn họ là chị em với nhau, hai người bọn họ biết chuyện gì đó của nhau cũng không có gì là lạ. Đồng Tuệ Lâm cũng dám nói như vậy, vậy nói rõ chắc chắn Đồng Vân Thường đã từng làm với người đàn ông bị bỏ thuốc.
Mà trước đó Đồng Vân Thường vẫn luôn nói Thượng Quan Đằng là mối tình đầu của mình.
Chẳng lẽ người đàn ông bị bỏ thuốc lại chính là Thượng Quan Đằng?
“Tôi chưa từng làm với đàn ông bị bỏ thuốc.” Đồng Vân Thường quay đầu sang một bên, có chút mất tự nhiên.
“Hình như là cô lựa chọn nói lời thật lòng đó.” Đồng Tuệ Lâm nhắc nhở.
Đồng Vân Thường trừng mắt nhìn Đồng Tuệ Lâm, uống liền ba ly rượu.
Đã rất muộn rồi, có vài người cảm thấy hơi chán ngáp một cái rời đi.
Người ở trong phòng cũng đã đi gần hết rồi, Đồng Tuệ Lâm cũng chuẩn bị rời đi, Đồng Vân Thường lại bắt lấy cánh tay của Đồng Tuệ Lâm lại.
“Có phải là chị đã lên giường với Đằng rồi không?”
Ánh mắt của cô ta vô cùng sắc bén, hận không thể đâm Đồng Tuệ Lâm thành mấy cái lỗ thủng.
Đồng Tuệ Lâm vẫn bình tĩnh như cũ : “Nhẫn nhịn lâu như vậy rồi, rốt cuộc vẫn nhịn không nổi.”
“Đến cùng là có hay không hả?” Đồng Vân Thường gào thét một tiếng.
“Vậy cô đi hỏi anh ta đi.” Đồng Tuệ Lâm gỡ cánh tay của Đồng Vân Thường từ trên tay của mình xuống.
“Cô... tiện nhân!”
“Cô đang nói mình đó hả? Là ai giật bạn trai của chị mình? Là ai ngủ với anh rể tương lai của mình? Đồng Vân Thường, nếu như đê tiện, thì tôi vẫn không bằng cô đâu.”
“Chị căn bản cũng không thích Đằng, Đằng cũng không thích chị!” Đồng Vân Thường giận giữ mắng mỏ một tiếng.
“Cho nên đây chính là lý do mà cô quyến rũ anh ta đó à?” Đồng Tuệ Lâm hỏi ngược lại.
“Tôi...”
Đồng Vân Thường nghẹn họng nói không ra lời.
Đồng Tuệ Lâm cười lạnh một tiếng: “Tôi nói cho cô biết, người không phạm tôi tôi không phạm người. Sau này cô đi đường của cô, tôi đi qua cầu độc mộc của tôi, đừng có kiếm chuyện nữa, đối với cô cũng không có lợi ích gì đâu.”
Nói xong, Đồng Tuệ Lâm trực tiếp đi ra khỏi phòng.
Đồng Vân Thường nắm chặt nắm đấm, sau đó đá một cái ghế ở bên cạnh chân ngã lăn.
Hoàng Kha lập tức đi đến nói: “Chị Vân Thường, chúng ta không có gì phải sợ hết. Bây giờ chị mới là bạn gái trên danh nghĩa của cậu chủ Thượng Quan, cho dù Đồng Tuệ Lâm có nói ra thì cậu chủ Thượng Quan cũng chắc chắn sẽ che chở cho chị, đến lúc đó cô ta cũng không phải là tự mình đánh vào mặt mình đó à.”
Đồng Vân Thường không để ý, vọt thẳng vào trong nhà vệ sinh.
Đương nhiên là cô ta không dám trực tiếp chất vấn Thượng Quan Đằng rồi, khoảng thời gian mà cô ta giật Thượng Quan Đằng từ trong tay của Đồng Tuệ Lâm không hề dài, mặc dù là Thượng Quan Đằng rất cưng chiều cô ta, cái gì tốt cũng đều mua cho cô ta, nhưng mà đến cùng Thượng Quan Đằng và Đồng Tuệ Lâm đã bên nhau năm năm rồi.
Bắt đầu kể từ giây phút mà cô ta trở thành bạn gái của Thượng Quan Đằng, cô ta không có một ngày nào là không lo lắng sợ hãi, sợ hãi có một ngày nào đó Thượng Quan Đằng lại đi tìm Đồng Tuệ Lâm.
Cho nên, cô ta hận không thể lập tức gả cho Thượng Quan Đằng.
Đồng Tuệ Lâm càng che che giấu giấu như vậy, Đồng Vân Thường lại càng hoài nghi.
Mấy ngày tiếp theo quay phim vẫn luôn thuận lợi, không biết là có phải ngày hôm đó đã nói vài lời kích thích đến Đồng Vân Thường, Đồng Vân Thường cũng không hạnh họe với cô.
Đồng Tuệ Lâm suy đoán là cô ta đang nghĩ tất cả các biện pháp để moi ra lời gì đó từ trong miệng của Thượng Quan Đằng.
Trong nháy mắt, khoảng thời gian quay phim đã dài hơn một phân nữa, Đồng Tuệ Lâm nhận được thông báo của trường học sắp tiến hành bảo vệ đồ án tốt nghiệp.
Cô không có cách nào khác chỉ đành phải xin nghỉ, đạo diễn Lâm Tề cũng không nói cái gì, trực tiếp cho cô nghĩ phép.
Đồng Tuệ Lâm mang theo cái ba lô trên lưng chuẩn bị ngồi lên xe, liền thấy ở phía xa xa có một chiếc ferrari đang dừng sát ở cổng Nhạn Thành.
Mẹ nó chứ!
Người đàn ông này cứ như là âm hồn bất tán!
Sao anh ta biết mình nghỉ phép vậy chứ?
À, hình như là mình có đăng trên trang cá nhân, chắc có lẽ là nhìn thấy ở trên trang cá nhân của mình rồi.
“Sao anh lại đến đây?” Đồng Tuệ Lâm đi đến trước mặt của Âu Tử Duy.
“Đến đây để đón cô đó nha.” Âu Tử Duy lộ ra bộ mặt vui vẻ.
Đồng Tuệ Lâm vừa mới chuẩn bị nói cái gì đó, ở phía sau lại truyền đến giọng nói không hài hòa.
“Chị ơi.”
CHƯƠNG 43: NGƯỜI ĐÀN ÔNG NÀY CỨ ÂM HỒN BẤT TÁN
“Nói về người mà gần đây chị ngủ cùng đi.”
“Ha ha ha!” Đám con gái có mặt ở đây đều cười lên ha hả.
Câu hỏi này cực kỳ hoàn hảo, mọi người đều nói rằng Đồng Tuệ Lâm đã ngủ với cấp cao của Tinh Hoàng, cho nên lần này Đồng Tuệ Lâm phải lòi ra.
Bọn họ căn cứ vào câu trả lời của Đồng Tuệ Lâm thì chẳng phải là có thể biết được rốt cuộc là cô ngủ với vị cấp cao nào của Tinh Hoàng rồi à?
Gương mặt của Đồng Tuệ Lâm đỏ ửng, đến cùng vẫn là lần đầu tiên chơi loại trò chơi như thế này, vậy mà lần đầu tiên lại là tiêu chuẩn mở rộng.
Đám con gái lúc nãy còn vừa mới cười haha nhìn thấy khuôn mặt của Đồng Tuệ Lâm ửng đỏ, bây giờ cũng đã bắt đầu nín cười, tạo nên một hoàn cảnh yên tĩnh lắng nghe lời nói của Đồng Tuệ Lâm.
Lúc này nếu như cô lùi bước thì chắc chắn sẽ để cho người ta nói cô chơi không nổi.
Cho dù cô ngượng ngùng, nhưng mà cô vẫn phải nói ra.
Đồng Tuệ Lâm bình tĩnh mím môi nói: “Một mét tám mươi lăm, tóc ngắn, cơ bắp rất săn chắc, trên lưng có một vết sẹo.”
Lúc nói ra câu cuối cùng, Đồng Tuệ Lâm còn cố ý nhìn về phía Đồng Vân Thường.
Đồng Vân Thường lập tức trợn to mắt nhìn Đồng Tuệ Lâm.
“Ha ha, được! Đồng Tuệ Lâm cũng đủ thành thật đó.” Có một cô gái lập tức vỗ tay.
Ở trước mặt của nhiều người như vậy, Đồng Vân Thường không dám bùng phát, cô ta bất động thanh sắc, đương nhiên cũng sẽ không có người nào biết chuyện gì xảy ra.
Miêu tả của Đồng Tuệ Lâm đang chỉ rõ một người - là Thượng Quan Đằng!
Ngủ với Thượng Quan Đằng nhiều lần như vậy, đương nhiên Đồng Vân Thường biết ở trên lưng của Thượng Quan Đằng có một vết sẹo, mà những lời miêu tả trước đó cũng rất tương xứng với Thượng Quan Đằng.
Trò chơi tiếp tục.
Lần này vẫn là Đồng Tuệ Lâm.
Đồng Tuệ Lâm biết rồi cả buổi tối hôm nay đều không đến lượt của mình, đợi đến lúc cuối cùng thì mới phóng ra chiêu lớn.
Đồng Vân Thường tiếp tục hỏi: “Lời thật lòng hay là đại mạo hiểm?”
“Lời thật lòng.” Đồng Tuệ Lâm nghênh tiếp ánh mắt của Đồng Vân Thường.
“Người mà cô nói là người của Quốc Tế Tinh Hoàng hay là người của Quốc Tế Nghệ Tân?”
Đương nhiên là cô ta cần phải chứng thực một chút.
Chỉ có điều là tất cả mọi người đang coi rằng Đồng Vân Thường đây là đang moi ra rốt cuộc là Đồng Tuệ Lâm có ngủ với nhân viên cấp cao của Quốc Tế Tinh Hoàng hay là không, cũng không biết là trên thực tế Đồng Vân Thường muốn biết đến cùng Đồng Tuệ Lâm có ngủ với Thượng Quan Đằng không.
Tất cả mọi người đều đang đợi câu trả lời của Đồng Tuệ Lâm.
Đồng Tuệ Lâm cong môi lên cười một tiếng, cầm ly rượu ở trên bàn lên uống ừng ực, liên tục uống ba ly lớn.
“Tôi phạt ba ly rượu, vấn đề này không thể trả lời được.” Đồng Tuệ Lâm há miệng cười cười.
Sắc mặt của Đồng Vân Thường càng thêm khó coi, đây rõ ràng là đang giấu đầu lòi đuôi.
“Hứ!” Mọi người cũng cảm thấy rất mất thứ.
Phương Hỉ thì thầm với cô gái ngồi ở bên cạnh: “Một lát nữa Đồng Tuệ Lâm uống say rồi, chúng ta lột sạch cô ta rồi chụp hình lại. Ha ha, nghĩ lại cũng thấy thật kích thích.”
Cái đám con gái này cũng sẽ không thân thiết với Đồng Tuệ Lâm bao nhiêu.
Tiếp theo đó lại đến phiên Đồng Tuệ Lâm mấy lần, nếu như lần nào cũng đến lượt của cô, vậy thì sẽ bị nghi ngờ gian lận, Đồng Vân Thường cũng không dám quá tùy tiện.
Chỉ là mỗi lần đến lượt của Đồng Tuệ Lâm, những câu hỏi rõ ràng, Đồng Tuệ Lâm đều bình tĩnh uống rượu một ly lại tiếp một ly.
Mọi người luôn cho rằng là lần tiếp theo cô sẽ say, nhưng mà cô vẫn mang theo gương mặt không đổi sắc.
Lần này cuối cùng cũng đến lượt Đồng Vân Thường.
Người ra câu hỏi là Đồng Tuệ Lâm.
Đồng Vân Thường lựa chọn trả lời thật lòng.
“Ân ái với một người đàn ông bị bỏ thuốc là một loại trải nghiệm như thế nào?”
Vấn đề này vừa mới nói ra, tất cả mọi người đều trừng to mắt nhìn về phía Đồng Vân Thường.
Bọn họ là chị em với nhau, hai người bọn họ biết chuyện gì đó của nhau cũng không có gì là lạ. Đồng Tuệ Lâm cũng dám nói như vậy, vậy nói rõ chắc chắn Đồng Vân Thường đã từng làm với người đàn ông bị bỏ thuốc.
Mà trước đó Đồng Vân Thường vẫn luôn nói Thượng Quan Đằng là mối tình đầu của mình.
Chẳng lẽ người đàn ông bị bỏ thuốc lại chính là Thượng Quan Đằng?
“Tôi chưa từng làm với đàn ông bị bỏ thuốc.” Đồng Vân Thường quay đầu sang một bên, có chút mất tự nhiên.
“Hình như là cô lựa chọn nói lời thật lòng đó.” Đồng Tuệ Lâm nhắc nhở.
Đồng Vân Thường trừng mắt nhìn Đồng Tuệ Lâm, uống liền ba ly rượu.
Đã rất muộn rồi, có vài người cảm thấy hơi chán ngáp một cái rời đi.
Người ở trong phòng cũng đã đi gần hết rồi, Đồng Tuệ Lâm cũng chuẩn bị rời đi, Đồng Vân Thường lại bắt lấy cánh tay của Đồng Tuệ Lâm lại.
“Có phải là chị đã lên giường với Đằng rồi không?”
Ánh mắt của cô ta vô cùng sắc bén, hận không thể đâm Đồng Tuệ Lâm thành mấy cái lỗ thủng.
Đồng Tuệ Lâm vẫn bình tĩnh như cũ : “Nhẫn nhịn lâu như vậy rồi, rốt cuộc vẫn nhịn không nổi.”
“Đến cùng là có hay không hả?” Đồng Vân Thường gào thét một tiếng.
“Vậy cô đi hỏi anh ta đi.” Đồng Tuệ Lâm gỡ cánh tay của Đồng Vân Thường từ trên tay của mình xuống.
“Cô... tiện nhân!”
“Cô đang nói mình đó hả? Là ai giật bạn trai của chị mình? Là ai ngủ với anh rể tương lai của mình? Đồng Vân Thường, nếu như đê tiện, thì tôi vẫn không bằng cô đâu.”
“Chị căn bản cũng không thích Đằng, Đằng cũng không thích chị!” Đồng Vân Thường giận giữ mắng mỏ một tiếng.
“Cho nên đây chính là lý do mà cô quyến rũ anh ta đó à?” Đồng Tuệ Lâm hỏi ngược lại.
“Tôi...”
Đồng Vân Thường nghẹn họng nói không ra lời.
Đồng Tuệ Lâm cười lạnh một tiếng: “Tôi nói cho cô biết, người không phạm tôi tôi không phạm người. Sau này cô đi đường của cô, tôi đi qua cầu độc mộc của tôi, đừng có kiếm chuyện nữa, đối với cô cũng không có lợi ích gì đâu.”
Nói xong, Đồng Tuệ Lâm trực tiếp đi ra khỏi phòng.
Đồng Vân Thường nắm chặt nắm đấm, sau đó đá một cái ghế ở bên cạnh chân ngã lăn.
Hoàng Kha lập tức đi đến nói: “Chị Vân Thường, chúng ta không có gì phải sợ hết. Bây giờ chị mới là bạn gái trên danh nghĩa của cậu chủ Thượng Quan, cho dù Đồng Tuệ Lâm có nói ra thì cậu chủ Thượng Quan cũng chắc chắn sẽ che chở cho chị, đến lúc đó cô ta cũng không phải là tự mình đánh vào mặt mình đó à.”
Đồng Vân Thường không để ý, vọt thẳng vào trong nhà vệ sinh.
Đương nhiên là cô ta không dám trực tiếp chất vấn Thượng Quan Đằng rồi, khoảng thời gian mà cô ta giật Thượng Quan Đằng từ trong tay của Đồng Tuệ Lâm không hề dài, mặc dù là Thượng Quan Đằng rất cưng chiều cô ta, cái gì tốt cũng đều mua cho cô ta, nhưng mà đến cùng Thượng Quan Đằng và Đồng Tuệ Lâm đã bên nhau năm năm rồi.
Bắt đầu kể từ giây phút mà cô ta trở thành bạn gái của Thượng Quan Đằng, cô ta không có một ngày nào là không lo lắng sợ hãi, sợ hãi có một ngày nào đó Thượng Quan Đằng lại đi tìm Đồng Tuệ Lâm.
Cho nên, cô ta hận không thể lập tức gả cho Thượng Quan Đằng.
Đồng Tuệ Lâm càng che che giấu giấu như vậy, Đồng Vân Thường lại càng hoài nghi.
Mấy ngày tiếp theo quay phim vẫn luôn thuận lợi, không biết là có phải ngày hôm đó đã nói vài lời kích thích đến Đồng Vân Thường, Đồng Vân Thường cũng không hạnh họe với cô.
Đồng Tuệ Lâm suy đoán là cô ta đang nghĩ tất cả các biện pháp để moi ra lời gì đó từ trong miệng của Thượng Quan Đằng.
Trong nháy mắt, khoảng thời gian quay phim đã dài hơn một phân nữa, Đồng Tuệ Lâm nhận được thông báo của trường học sắp tiến hành bảo vệ đồ án tốt nghiệp.
Cô không có cách nào khác chỉ đành phải xin nghỉ, đạo diễn Lâm Tề cũng không nói cái gì, trực tiếp cho cô nghĩ phép.
Đồng Tuệ Lâm mang theo cái ba lô trên lưng chuẩn bị ngồi lên xe, liền thấy ở phía xa xa có một chiếc ferrari đang dừng sát ở cổng Nhạn Thành.
Mẹ nó chứ!
Người đàn ông này cứ như là âm hồn bất tán!
Sao anh ta biết mình nghỉ phép vậy chứ?
À, hình như là mình có đăng trên trang cá nhân, chắc có lẽ là nhìn thấy ở trên trang cá nhân của mình rồi.
“Sao anh lại đến đây?” Đồng Tuệ Lâm đi đến trước mặt của Âu Tử Duy.
“Đến đây để đón cô đó nha.” Âu Tử Duy lộ ra bộ mặt vui vẻ.
Đồng Tuệ Lâm vừa mới chuẩn bị nói cái gì đó, ở phía sau lại truyền đến giọng nói không hài hòa.
“Chị ơi.”