Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 249: Ngoại truyện 1.2: Anh em song sinh cùng các ông bố bỉm sữa
Tả Ninh lúc trước vẫn luôn rất vui vẻ mình mang song thai, bởi vì cô thấy, dù sao đều phải vất vả mang thai mười tháng, dù sao cũng đều phải trải qua sinh sản thống khổ, vậy đau một lần còn tốt hơn so với đau hai lần.
Nhưng sự thật là, bởi vì trong bụng cô là hai đứa trẻ, cô gặp tra tấn cũng thật sự không tầm thường, trực tiếp làm các nam nhân đau lòng đến mức sôi nổi đi bệnh viện về hoàn toàn biểu thị quyết tâm, về sau sẽ không sinh nữa.
Thậm chí cả hai tiểu gia hoả lăn lộn cô đến nỗi muốn chết muốn sống kia, đều là bé trai.
Từ khi vừa sinh xong, các nam nhân đều nói hai bảo bảo lớn lên giống Tả Ninh, lúc ấy cô thật sự cũng không nhìn ra được, nhưng mà sau đó bảo bảo chậm rãi phát triển, cô cũng phát hiện, thật đúng là giống cô.
Dựa theo ước định của các nam nhân, bảo bảo sẽ mang họ của cô.
Chỉ là lúc đặt tên, cũng thật sự không dễ dàng, từ Tả Hữu, Tả Chi, Tả Tả, Tả Phương, Tả Truyện, Tả Sang.... Tất cả những cái tên kỳ kỳ quái quái đều bị sáu nam nhân suy nghĩ đến, cuối cùng quyết định đứa lớn gọi là Tả ɖu͙ƈ, đứa nhỏ gọi là Tả Thịnh.
Thậm chí bởi vì không thể dùng cái tên Tả Phương, Phương Kinh Luân vẫn luôn nháo không ngừng —— hắn cảm thấy đây là cái tên CP rất phù hợp với hắn và Tả Ninh, dùng để đặt tên bảo bảo là tốt nhất.
Hai đứa trẻ tuy rằng lớn lên rất giống nhau, nhưng tính cách lại khác nhau như trời với đất.
Tả ɖu͙ƈ từ nhỏ hiếu động, nghịch ngợm thích gây nháo, điên lên thì không có mức độ, một chút cũng không có bộ dáng nào của anh cả.
Nhưng Tả Thịnh ngược lại rất yên tĩnh, thông minh hiếu học, ngoại trừ ngẫu nhiên nói ra mấy câu kinh người, cũng không gây chuyện, không cần ba mẹ quá mức nhọc lòng.
Có đôi khi Tả Ninh bị Tả ɖu͙ƈ chọc cho nóng nảy, cũng luôn suy nghĩ, hai đứa nhỏ chỉ sinh ra cách nhau có vài phút, tại sao lại có khác biệt lớn như vậy?
Thu Dật Bạch thật ra vẫn rất thưởng thức Tả ɖu͙ƈ, theo cách nói của hắn, hai đứa nhỏ song sinh này quả thực chính là phiên bản của hắn với Thu Dật Mặc khi còn nhỏ, Tả ɖu͙ƈ chính là hắn khi còn nhỏ.
Cũng chính những lời này đã đánh thức Tả Ninh cùng năm nam nhân khác, đối đãi với trẻ nhỏ thật sự là không thể có bất kỳ thái độ bất công nào, cho dù khi đứa nhỏ điên lên thật sự làm người khác rất đau đầu, nhưng bản tính của trẻ nhỏ xác thật là như thế, ngàn vạn lần không thể phủ định tính cách của nó.
Nhưng có thêm một tiểu ma vương Tả ɖu͙ƈ như vậy, cộng thêm ba đứa trẻ to xác nữa, trong nhà từ trước đến nay cũng không hề ngừng nghỉ.
Lại nói đến ba đứa trẻ to xác kia, kỳ thật Du Hạo Nam vẫn còn tốt, ngoại trừ những lúc ăn dấm vẫn ấu trĩ như vậy, cả người hiển nhiên vì đã trở thành ba ba mà đã thành thục hơn rất nhiều, thậm chí còn đặt ra rất nhiều quy củ cho bọn nhỏ, nói phải tiến hành giáo ɖu͙ƈ nghiêm khắc.
Đương nhiên, hắn nghiêm khắc cũng chỉ là mặt ngoài, trêи cơ bản chỉ cần bọn nhỏ làm nũng vỗ vỗ ʍôиɠ ngựa, hắn liền vui vẻ đến không biết đông nam tây bắc, ba ba nghiêm khắc cái gì, cơ bản là không tồn tại.
Đặc biệt là gia hoả Tả ɖu͙ƈ, mỗi lần bắt đầu dụ người miệng liền ngọt không khác gì bôi mật, Du Hạo Nam thường xuyên sẽ bị say ngã vào một loạt lời ngon tiếng ngọt mà không thể tự kềm chế.
Còn về Thu Dật Bạch, hắn cùng Tả ɖu͙ƈ chính là anh em tốt cùng nhau mặc chung một cái quần, tùy thời đều cùng nhau chơi cùng nhau điên, khi Tả ɖu͙ƈ làm chuyện xấu gì hắn đều có thể đánh yểm trợ.
Mà Phương Kinh Luân...... Hắn so với Thu Dật Bạch còn đáng sợ hơn, Thu Dật Bạch là giúp tiểu ma vương đánh yểm trợ, hắn thì lại lợi dụng tiểu ma vương đánh yểm trợ cho hắn.
Khi hai anh em sinh đôi được ba tuổi, Thu Đồng Tâm tặng hai đứa trẻ hai bộ mô hình phi cơ phiên bản mới nhất, không chỉ hai anh em yêu thích không buông tay, Phương Kinh Luân cũng thích đến không chịu được, thường xuyên mượn chơi, mượn không được liền nhân lúc hai anh em ngủ trưa lại tự mình động thủ lấy chơi, không, theo hành động của hắn mà nói, đó chính là trộm.
Kết quả lại bởi vì hắn xuống tay không biết nặng nhẹ, làm mô hình của Tả Thịnh bị hỏng, nếu muốn mua một bộ nữa nhất định là không còn kịp, làm sao bây giờ đây?
Hắn nghĩ ra một chủ ý cực thông minh: Lặng lẽ đem mô hình hoàn hảo của Tả ɖu͙ƈ đặt vào phòng của Tả Thịnh, đem cái mô hình bị mình làm hỏng đổi đến phòng của Tả ɖu͙ƈ, chờ tiểu ma vương vừa tỉnh dậy, hắn liền cố ý cùng Tả ɖu͙ƈ chơi đùa, lại làm bộ bị Tả ɖu͙ƈ điên lên đẩy ngã, một chân đạp lên mô hình vốn đã bị hắn làm hỏng.
Đứa nhỏ Tả ɖu͙ƈ này tuy rằng nghịch ngợm, nhưng vô cùng biết phân biệt đúng sai, cho dù đau lòng đến muốn khóc, nhưng nghĩ Phương ba ba cũng là bị cậu đẩy ngã mới dẫm hỏng món đồ chơi, tất nhiên không thể trách hắn, vì thế chủ động cõng nồi lên lưng.
Cuối cùng chuyện này vì sao lại bại lộ?
Bởi vì Tả Thịnh từ nhỏ đã thông minh cẩn thận ôm cái mô hình kia của mình chạy đi tìm Tả ɖu͙ƈ: "Cái này không phải của em, phần bên trái đã bị em làm hỏng một chút, cái này là của anh, trước khi ngủ phi cơ của em vẫn còn ở trong phòng, vì sao tỉnh lại liền biến thành của anh?"
Tả Ninh đã biết sự tình từ đầu đến cuối quả thực bội phục Phương Kinh Luân sát đất: "Anh đã là một nam nhân ba mươi mấy tuổi, tính kế con trai mình như vậy, không cảm thấy xấu hổ sao?"
Phương Kinh Luân: "Anh đã giúp nó cõng nồi nhiều lần như vậy, nó giúp anh cõng một lần, có gì không thể?"
Tả Ninh:......
Mỗi khi như này, Tả Ninh liền cảm thấy vô cùng may mắn, cũng may trong nhà còn có ba nam nhân khác đáng tin cậy.
Thu Dật Mặc không cần phải nói, đối với ai cũng đều bá đạo nghiêm túc, thậm chí độc tài chuyên chế, vẫn luôn kiên định bất di đặt ra quy củ kỷ luật cho bọn nhỏ, nghiêm khắc chấp hành chế độ thưởng phạt, tuy rằng bọn nhỏ đều rất sợ hắn, nhưng cũng phải có người ba ba nghiêm túc chân chính đè nặng như hắn, thiên tài trong nhà sẽ không sập xuống.
Cao Hạ với Văn Khải An, đều là ba ba mà bọn nhỏ thích nhất, chuẩn xác một chút mà nói, sau khi bọn nhỏ gặp rắc rối, hoặc là gặp phải việc khó, là ba ba bọn nhỏ thích nhất. Nhưng mà khi muốn chơi đùa, bọn nhỏ vẫn thích tìm Thu Dật Bạch với Phương Kinh Luân.
Cao Hạ trù nghệ lợi hại, bọn nhỏ mỗi ngày đều sẽ quấn lấy hắn đòi làm đồ ăn, tùy thời đều có thể cho hắn một ánh mắt lấp lánh. Mà hắn lại thiện giải nhân ý, thường xuyên đứng ở góc độ của bọn nhỏ vì bọn nhỏ mà suy xét, vừa không cưng chiều, lại có thể làm tri kỷ ấm lòng, quả thực là thiên sứ trong lòng bọn nhỏ.
Văn Khải An thì lại nhất quán mà giảng nguyên tắc giảng đạo lý, tôn trọng cá tính của hai đứa, cho bọn nhỏ địa vị tự do bình đẳng, có uy nghiêm nhưng sẽ không làm bọn nhỏ sợ hãi, thậm chí có khi còn là đạo sư tâm linh của hai tiểu gia hỏa, bọn nhỏ có tâm sự gì cũng nguyện ý nói với hắn.
Cho nên, ở chuyện giáo ɖu͙ƈ con cái, Tả Ninh hình như không phải làm cái gì hết?
"Em chỉ cần phụ trách đút cho ba ba của bọn nhỏ ăn no là được, những chuyện khác không cần em phải nhọc lòng?" Ngày nọ thừa dịp bọn nhỏ ngủ trưa, Thu Dật Bạch sau khi ôm cô đẩy mạnh vào phòng ngủ đè lên trêи giường đánh nhau kịch liệt một phen đã nói như thế.
Nhưng ngày đó tình cảm hoan ái mãnh liệt, kết quả chính là, tiểu ma vương Tả ɖu͙ƈ lần đầu tiên cùng anh em tốt Thu Dật Bạch của cậu trở mặt, cầm súng đồ chơi tức giận nhắm thẳng vào Thu Dật Bạch: "Ba ba vì cái gì lại khi dễ ma ma? Ba ba đánh ma ma đến phát khóc, con không chơi với ba ba nữa, con chán ghét ba ba!"
Thu Dật Bạch:......
Tả Ninh:......
Nam nhân khác:......
Tả Thịnh: "Ngu ngốc, đó không phải là khi dễ."
Thu Dật Bạch:......
Tả Ninh:......
Nam nhân khác:......
Editor: sacnu
Nhưng sự thật là, bởi vì trong bụng cô là hai đứa trẻ, cô gặp tra tấn cũng thật sự không tầm thường, trực tiếp làm các nam nhân đau lòng đến mức sôi nổi đi bệnh viện về hoàn toàn biểu thị quyết tâm, về sau sẽ không sinh nữa.
Thậm chí cả hai tiểu gia hoả lăn lộn cô đến nỗi muốn chết muốn sống kia, đều là bé trai.
Từ khi vừa sinh xong, các nam nhân đều nói hai bảo bảo lớn lên giống Tả Ninh, lúc ấy cô thật sự cũng không nhìn ra được, nhưng mà sau đó bảo bảo chậm rãi phát triển, cô cũng phát hiện, thật đúng là giống cô.
Dựa theo ước định của các nam nhân, bảo bảo sẽ mang họ của cô.
Chỉ là lúc đặt tên, cũng thật sự không dễ dàng, từ Tả Hữu, Tả Chi, Tả Tả, Tả Phương, Tả Truyện, Tả Sang.... Tất cả những cái tên kỳ kỳ quái quái đều bị sáu nam nhân suy nghĩ đến, cuối cùng quyết định đứa lớn gọi là Tả ɖu͙ƈ, đứa nhỏ gọi là Tả Thịnh.
Thậm chí bởi vì không thể dùng cái tên Tả Phương, Phương Kinh Luân vẫn luôn nháo không ngừng —— hắn cảm thấy đây là cái tên CP rất phù hợp với hắn và Tả Ninh, dùng để đặt tên bảo bảo là tốt nhất.
Hai đứa trẻ tuy rằng lớn lên rất giống nhau, nhưng tính cách lại khác nhau như trời với đất.
Tả ɖu͙ƈ từ nhỏ hiếu động, nghịch ngợm thích gây nháo, điên lên thì không có mức độ, một chút cũng không có bộ dáng nào của anh cả.
Nhưng Tả Thịnh ngược lại rất yên tĩnh, thông minh hiếu học, ngoại trừ ngẫu nhiên nói ra mấy câu kinh người, cũng không gây chuyện, không cần ba mẹ quá mức nhọc lòng.
Có đôi khi Tả Ninh bị Tả ɖu͙ƈ chọc cho nóng nảy, cũng luôn suy nghĩ, hai đứa nhỏ chỉ sinh ra cách nhau có vài phút, tại sao lại có khác biệt lớn như vậy?
Thu Dật Bạch thật ra vẫn rất thưởng thức Tả ɖu͙ƈ, theo cách nói của hắn, hai đứa nhỏ song sinh này quả thực chính là phiên bản của hắn với Thu Dật Mặc khi còn nhỏ, Tả ɖu͙ƈ chính là hắn khi còn nhỏ.
Cũng chính những lời này đã đánh thức Tả Ninh cùng năm nam nhân khác, đối đãi với trẻ nhỏ thật sự là không thể có bất kỳ thái độ bất công nào, cho dù khi đứa nhỏ điên lên thật sự làm người khác rất đau đầu, nhưng bản tính của trẻ nhỏ xác thật là như thế, ngàn vạn lần không thể phủ định tính cách của nó.
Nhưng có thêm một tiểu ma vương Tả ɖu͙ƈ như vậy, cộng thêm ba đứa trẻ to xác nữa, trong nhà từ trước đến nay cũng không hề ngừng nghỉ.
Lại nói đến ba đứa trẻ to xác kia, kỳ thật Du Hạo Nam vẫn còn tốt, ngoại trừ những lúc ăn dấm vẫn ấu trĩ như vậy, cả người hiển nhiên vì đã trở thành ba ba mà đã thành thục hơn rất nhiều, thậm chí còn đặt ra rất nhiều quy củ cho bọn nhỏ, nói phải tiến hành giáo ɖu͙ƈ nghiêm khắc.
Đương nhiên, hắn nghiêm khắc cũng chỉ là mặt ngoài, trêи cơ bản chỉ cần bọn nhỏ làm nũng vỗ vỗ ʍôиɠ ngựa, hắn liền vui vẻ đến không biết đông nam tây bắc, ba ba nghiêm khắc cái gì, cơ bản là không tồn tại.
Đặc biệt là gia hoả Tả ɖu͙ƈ, mỗi lần bắt đầu dụ người miệng liền ngọt không khác gì bôi mật, Du Hạo Nam thường xuyên sẽ bị say ngã vào một loạt lời ngon tiếng ngọt mà không thể tự kềm chế.
Còn về Thu Dật Bạch, hắn cùng Tả ɖu͙ƈ chính là anh em tốt cùng nhau mặc chung một cái quần, tùy thời đều cùng nhau chơi cùng nhau điên, khi Tả ɖu͙ƈ làm chuyện xấu gì hắn đều có thể đánh yểm trợ.
Mà Phương Kinh Luân...... Hắn so với Thu Dật Bạch còn đáng sợ hơn, Thu Dật Bạch là giúp tiểu ma vương đánh yểm trợ, hắn thì lại lợi dụng tiểu ma vương đánh yểm trợ cho hắn.
Khi hai anh em sinh đôi được ba tuổi, Thu Đồng Tâm tặng hai đứa trẻ hai bộ mô hình phi cơ phiên bản mới nhất, không chỉ hai anh em yêu thích không buông tay, Phương Kinh Luân cũng thích đến không chịu được, thường xuyên mượn chơi, mượn không được liền nhân lúc hai anh em ngủ trưa lại tự mình động thủ lấy chơi, không, theo hành động của hắn mà nói, đó chính là trộm.
Kết quả lại bởi vì hắn xuống tay không biết nặng nhẹ, làm mô hình của Tả Thịnh bị hỏng, nếu muốn mua một bộ nữa nhất định là không còn kịp, làm sao bây giờ đây?
Hắn nghĩ ra một chủ ý cực thông minh: Lặng lẽ đem mô hình hoàn hảo của Tả ɖu͙ƈ đặt vào phòng của Tả Thịnh, đem cái mô hình bị mình làm hỏng đổi đến phòng của Tả ɖu͙ƈ, chờ tiểu ma vương vừa tỉnh dậy, hắn liền cố ý cùng Tả ɖu͙ƈ chơi đùa, lại làm bộ bị Tả ɖu͙ƈ điên lên đẩy ngã, một chân đạp lên mô hình vốn đã bị hắn làm hỏng.
Đứa nhỏ Tả ɖu͙ƈ này tuy rằng nghịch ngợm, nhưng vô cùng biết phân biệt đúng sai, cho dù đau lòng đến muốn khóc, nhưng nghĩ Phương ba ba cũng là bị cậu đẩy ngã mới dẫm hỏng món đồ chơi, tất nhiên không thể trách hắn, vì thế chủ động cõng nồi lên lưng.
Cuối cùng chuyện này vì sao lại bại lộ?
Bởi vì Tả Thịnh từ nhỏ đã thông minh cẩn thận ôm cái mô hình kia của mình chạy đi tìm Tả ɖu͙ƈ: "Cái này không phải của em, phần bên trái đã bị em làm hỏng một chút, cái này là của anh, trước khi ngủ phi cơ của em vẫn còn ở trong phòng, vì sao tỉnh lại liền biến thành của anh?"
Tả Ninh đã biết sự tình từ đầu đến cuối quả thực bội phục Phương Kinh Luân sát đất: "Anh đã là một nam nhân ba mươi mấy tuổi, tính kế con trai mình như vậy, không cảm thấy xấu hổ sao?"
Phương Kinh Luân: "Anh đã giúp nó cõng nồi nhiều lần như vậy, nó giúp anh cõng một lần, có gì không thể?"
Tả Ninh:......
Mỗi khi như này, Tả Ninh liền cảm thấy vô cùng may mắn, cũng may trong nhà còn có ba nam nhân khác đáng tin cậy.
Thu Dật Mặc không cần phải nói, đối với ai cũng đều bá đạo nghiêm túc, thậm chí độc tài chuyên chế, vẫn luôn kiên định bất di đặt ra quy củ kỷ luật cho bọn nhỏ, nghiêm khắc chấp hành chế độ thưởng phạt, tuy rằng bọn nhỏ đều rất sợ hắn, nhưng cũng phải có người ba ba nghiêm túc chân chính đè nặng như hắn, thiên tài trong nhà sẽ không sập xuống.
Cao Hạ với Văn Khải An, đều là ba ba mà bọn nhỏ thích nhất, chuẩn xác một chút mà nói, sau khi bọn nhỏ gặp rắc rối, hoặc là gặp phải việc khó, là ba ba bọn nhỏ thích nhất. Nhưng mà khi muốn chơi đùa, bọn nhỏ vẫn thích tìm Thu Dật Bạch với Phương Kinh Luân.
Cao Hạ trù nghệ lợi hại, bọn nhỏ mỗi ngày đều sẽ quấn lấy hắn đòi làm đồ ăn, tùy thời đều có thể cho hắn một ánh mắt lấp lánh. Mà hắn lại thiện giải nhân ý, thường xuyên đứng ở góc độ của bọn nhỏ vì bọn nhỏ mà suy xét, vừa không cưng chiều, lại có thể làm tri kỷ ấm lòng, quả thực là thiên sứ trong lòng bọn nhỏ.
Văn Khải An thì lại nhất quán mà giảng nguyên tắc giảng đạo lý, tôn trọng cá tính của hai đứa, cho bọn nhỏ địa vị tự do bình đẳng, có uy nghiêm nhưng sẽ không làm bọn nhỏ sợ hãi, thậm chí có khi còn là đạo sư tâm linh của hai tiểu gia hỏa, bọn nhỏ có tâm sự gì cũng nguyện ý nói với hắn.
Cho nên, ở chuyện giáo ɖu͙ƈ con cái, Tả Ninh hình như không phải làm cái gì hết?
"Em chỉ cần phụ trách đút cho ba ba của bọn nhỏ ăn no là được, những chuyện khác không cần em phải nhọc lòng?" Ngày nọ thừa dịp bọn nhỏ ngủ trưa, Thu Dật Bạch sau khi ôm cô đẩy mạnh vào phòng ngủ đè lên trêи giường đánh nhau kịch liệt một phen đã nói như thế.
Nhưng ngày đó tình cảm hoan ái mãnh liệt, kết quả chính là, tiểu ma vương Tả ɖu͙ƈ lần đầu tiên cùng anh em tốt Thu Dật Bạch của cậu trở mặt, cầm súng đồ chơi tức giận nhắm thẳng vào Thu Dật Bạch: "Ba ba vì cái gì lại khi dễ ma ma? Ba ba đánh ma ma đến phát khóc, con không chơi với ba ba nữa, con chán ghét ba ba!"
Thu Dật Bạch:......
Tả Ninh:......
Nam nhân khác:......
Tả Thịnh: "Ngu ngốc, đó không phải là khi dễ."
Thu Dật Bạch:......
Tả Ninh:......
Nam nhân khác:......
Editor: sacnu