Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 225: Không thể chịu nổi
Thu Dật Bạch biết bản thân mình nên rời đi.
Từ khi hắn đẩy cửa bước vào, nhìn thấy hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trêи sô pha, hắn nên rời đi.
Nhưng mà hai chân hắn giống như bị thứ gì định trụ lại, một chút cũng không hoạt động được.
Từng tiếng Tả Ninh thở dốc cùng tiếng rêи rỉ yêu kiều mê người, hai luồng ngực tuyết trắng trước ngực đong đưa, cùng với vòng eo tinh tế vặn vẹo giống như rắn tựa hồ đều mang theo ma lực vô cùng, không ngừng hấp dẫn hắn tới gần.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, trong lòng hắn giống như có lửa đang thiêu đốt sự ghen ghét.
Tuy rằng sớm biết tầng lầu này còn có năm nam nhân khác, cũng đều thường xuyên cùng Tả Ninh hoan ái, nhưng chỉ cần không phải tận mắt nhìn thấy, hắn liền giả điếc giả ngu, chưa bao giờ nghĩ đến phương diện kia.
Nhưng mà hiện giờ vẫn gặp được.
Hình ảnh không che lấp như vậy xuất hiện trước mắt hắn, đối với hắn không chỉ có tra tấn thể xác mà còn là tra tấn ở trong lòng.
Hắn vẫn luôn nghĩ muốn độc chiếm nữ nhân này, đáng tiếc đều là không làm được, như vậy, cho dù là đoạt được một nửa, cũng tốt hơn không.
Ôm ý niệm như vậy, hắn cũng gia nhập trận tính ái này, bắt đầu cùng Cao Hạ đánh cờ.
"A a a......" Hoa huyệt phía dưới ướt dầm dề bị môi lưỡi của Cao Hạ không ngừng trêu đùa, đầu иɦũ ɦσα sưng to phía trêи cũng bị môi lưỡi của Thu Dật Bạch ɭϊếʍ láp hút cắn, Tả Ninh toàn thân co rút, thét chói tai nhiều lần đến giọng nói cũng khàn khàn, nhưng vẫn không có thể làm hai nam nhân buông tha cô.
Đây vẫn là lần đầu tiên cô trải qua thể nghiệm cao trào liên tục ba bốn lần trong vài phút, tê dại, toan sảng, vui sướиɠ, kϊƈɦ thích, nhưng mà như vậy thật sự có chút không chịu nổi.
Kỳ thật bất luận là Cao Hạ hay là Thu Dật Bạch, tuy rằng đều có thể từ phương thức hoang đường hoan ái như vậy mà đạt được kɧօáϊ cảm, nhưng ai cũng không muốn tận mắt nhìn thấy nữ nhân mà mình âu yếm ở dưới thân nam nhân khác làm như vậy, cho nên từ đêm giao thừa lần đó về sau, giữa ba người bọn họ cũng không còn làm qua như vậy.
Tả Ninh vẫn luôn cho rằng, tình huống lần đó sẽ không xảy ra nữa, ai ngờ mới cách hơn hai tháng liền chuyện xưa tái hiện, càng đáng sợ hơn chính là, ngay cả cảm giác thẹn như lần đó cô cũng không còn.
"Từ bỏ...... Em chịu không...... Chịu không nổi......" Thân thể trần trụi mềm mại đầm đìa mồ hôi, Tả Ninh liều mạng lắc đầu, tóc tai hỗn độn, mày nhíu lại, môi đỏ liên tục lúc đóng lúc mở nhẹ suyễn.
Cao Hạ đã sớm căng chặt tới cực điểm, đỉnh ɖu͙ƈ vọng cực nóng đã tràn ra một chút chất lỏng, nhìn giữa hai chân cô là một mảnh lầy lội, hắn rốt cuộc không chịu đựng được ɖu͙ƈ hoả trong lồng ngực, tách mở hai chân cô ra hung hăng đâm vào.
"A...... Cao Hạ...... Nhẹ...... Nhẹ chút nha......" Do cao trào nhiều lần hoa huyệt còn đang không ngừng co rút lại, hiện tại lại gặp tiến công mãnh liệt như vậy, cả cơ thể Tả Ninh đều run rẩy không ngừng.
Bởi vì lãng phí thời gian cởi quần áo mà bị Cao Hạ giành trước một bước, Thu Dật Bạch không vui nhìn hắn một cái, chỉ đành bắt lấy bàn tay mềm mại của Tả Ninh đặt lên giữa háng mình: "Bảo bối......"
Vật cứng nóng bỏng mới vừa bị đụng chạm liền nhịn không được nhảy lên một chút, Thu Dật Bạch thoải mái than nhẹ ra tiếng, hai ngón tay đặt lên mu bàn tay cô, hướng dẫn cô vuốt ve lên xuống.
Hoa huyệt nhỏ hẹp ấm áp mà ướt át, nhục bích kiều nộn không nhịn được co chặt, Cao Hạ không cần nhìn biểu tình của Tả Ninh cũng biết giờ phút này cô đang hưng phấn tới cực điểm.
—— bởi vì hai nam nhân đang đồng thời cùng cô hoan ái hưng phấn, đây là kϊƈɦ thích mà bất kỳ phương thức tính ái nào khác đều không thể mang đến cho cô.
"Thoải mái không?"
"Ân...... Thật thoải mái...... Cao Hạ...... A...... Cao Hạ......"
Nghe Tả Ninh không ngừng gọi tên Cao Hạ, ánh mắt tràn đầy ȶìиɦ ɖu͙ƈ cũng dừng ở trêи người hắn, Thu Dật Bạch ở trong lòng không vui, đột nhiên duỗi tay dùng sức niết xoa hai nụ hoa run rấy trước ngực.
"A nha...... Thu...... Thu Dật Bạch...... Nhẹ...... Nhẹ một chút......"
Bởi vì cô kϊƈɦ động, đường đi lại một trận kịch liệt co rút, kẹp Cao Hạ "Tê" một tiếng hít một hơi khí lạnh, bất mãn nhìn về phía Thu Dật Bạch một cái, muộn thanh nói: "Đổi tư thế đi."
Vừa rồi là tư thế Tả Ninh nằm ngửa, xác thật bất lợi với Thu Dật Bạch hành động, cho nên Cao Hạ nói như vậy, cũng coi như là chủ động lui một bước.
Thu Dật Bạch không cần phải nhiều lời nữa, phối hợp Cao Hạ đem thân mình Tả Ninh quay cuồng, để cô quỳ ghé vào sô pha, nhếch ʍôиɠ lên cao cao.
Hình ảnh như vậy Tả Ninh rất quen thuộc, đêm Trừ Tịch lần đó bọn họ cũng đã làm qua, tư thế này tiện cho người phía sau có thể nhét nguyên cây côn thịt vào trong hoa huyệt cô, cũng tiện cho người phía trước nhét côn thịt vào miệng.
Cao Hạ ngồi quỳ ở phía sau cô, dùng sức bẻ hai mảnh cánh ʍôиɠ mượt mà ra, hoa huyệt vẫn lúc đóng lúc mở, mật dịch chảy ra bên ngoài làm hắn nhìn đến hai mắt đỏ lên, đỡ lấy côn thịt sưng to ướt dầm dề gấp không chờ nổi một lần nữa cắm vào.
Thu Dật Bạch cũng ngồi quỳ trêи sô pha, duỗi tay điều chỉnh độ cao phần đầu của Tả Ninh, thừa dịp cô há miệng rêи rỉ liền đem ɖu͙ƈ vọng màu đỏ tím chậm rãi nhét vào.
"Ngô......" Cao Hạ mãnh liệt va chạm làm cơ thể của Tả Ninh trước sau lắc lư, cái miệng nhỏ bị côn thịt của Thu Dật Bạch nhét đến tràn đầy, cô căn bản nửa câu ngâm nga cũng không ra khỏi miệng, chỉ có thể chậm rãi phun ra nuốt vào côn thịt trong miệng, vươn đầu lưỡi nhỏ ɭϊếʍ láp ɭϊếʍ ʍút̼.
"Bảo bối, nhẹ chút...... Đừng cắn đứt......"
Động tác ngoài miệng của Tả Ninh vẫn luôn theo Cao Hạ luật động thay đổi tần suất với lực đạo, chỉ cần Cao Hạ dùng lực thọc vào rút ra một chút, cô nhất định liền không khống chế được, cái này đối với Thu Dật Bạch mà nói, vừa là kϊƈɦ thích, cũng là tra tấn, thậm chí còn có vài phần nguy hiểm.
Tiếng đánh bạch bạch, tiếng nước róc rách, tiếng nam nhân hết đợt này đến đợt khác thô suyễn, tất cả đều nhất nhất truyền vào trong tai Tả Ninh, làm cô cảm thấy vô cùng hoang đường, vô cùng ɖâʍ loạn, cũng vô cùng kϊƈɦ thích.
Giờ khắc này, cô rốt cuộc có thể tinh tường khẳng định, bất luận là thân thể của cô hay là trong lòng, đều rất hưởng thụ kɧօáϊ cảm với sung sướиɠ như vậy.
Gắt gao cắn răng không khống chế được xúc động, Cao Hạ một bên thẳng lưng lao tới, một bên cúi xuống dưới thân, ở tấm lưng trắng nõn tinh tế rơi xuống nụ hôn rậm rạp, đồng thời vươn tay đến trước ngực cô, tìm được hai nụ hoa sưng to dùng sức xoa bóp.
Tả Ninh vốn đã bị kɧօáϊ cảm cọ rửa đến mức tận cùng nháy mắt xụi lơ, vô lực phun côn thịt trong miệng ra, mềm mại mà ghé vào sô pha run run rẩy rẩy cao trào.
"Ân...... Cao Hạ...... Chậm...... Chậm một chút......"
Kɧօáϊ cảm mãnh liệt qua đi, từ mãnh liệt chuyển thành mỏi mệt, Tả Ninh rõ ràng cảm giác bản thân mình nửa điểm sức lực cũng không còn, nhưng thân thể vẫn nhịn không được theo Cao Hạ thọc vào rút ra đong đưa, rêи rỉ cũng càng thêm kiều mị.
"Bảo bối, em cũng không thể bất công, anh còn chưa có bắn đâu." Thu Dật Bạch nâng cơ thể cô dậy, nhìn bộ dáng cô thở hổn hển, đắc ý khẽ cười một tiếng, "Như vậy liền chịu không nổi? Trong chốc lát bọn anh còn muốn đổi chỗ, anh còn chưa có cắm vào cái miệng nhỏ phía dưới kia của em, sao có thể buông tha em?"
"Ân...... Ân a......" Tả Ninh một bên bãi eo hừ hừ khanh khanh, một bên ủy khuất ba ba nhìn Thu Dật Bạch, "Em......"
Dư quang thoáng nhìn đến người đứng ở cửa, tất cả thanh âm đột nhiên im bặt.
Đón nhận ánh mắt của Văn Khải An, Tả Ninh đột nhiên liền cảm giác trong lòng có chỗ nào đó đang dần dần trầm xuống.
Editor: sacnu
Từ khi hắn đẩy cửa bước vào, nhìn thấy hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trêи sô pha, hắn nên rời đi.
Nhưng mà hai chân hắn giống như bị thứ gì định trụ lại, một chút cũng không hoạt động được.
Từng tiếng Tả Ninh thở dốc cùng tiếng rêи rỉ yêu kiều mê người, hai luồng ngực tuyết trắng trước ngực đong đưa, cùng với vòng eo tinh tế vặn vẹo giống như rắn tựa hồ đều mang theo ma lực vô cùng, không ngừng hấp dẫn hắn tới gần.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, trong lòng hắn giống như có lửa đang thiêu đốt sự ghen ghét.
Tuy rằng sớm biết tầng lầu này còn có năm nam nhân khác, cũng đều thường xuyên cùng Tả Ninh hoan ái, nhưng chỉ cần không phải tận mắt nhìn thấy, hắn liền giả điếc giả ngu, chưa bao giờ nghĩ đến phương diện kia.
Nhưng mà hiện giờ vẫn gặp được.
Hình ảnh không che lấp như vậy xuất hiện trước mắt hắn, đối với hắn không chỉ có tra tấn thể xác mà còn là tra tấn ở trong lòng.
Hắn vẫn luôn nghĩ muốn độc chiếm nữ nhân này, đáng tiếc đều là không làm được, như vậy, cho dù là đoạt được một nửa, cũng tốt hơn không.
Ôm ý niệm như vậy, hắn cũng gia nhập trận tính ái này, bắt đầu cùng Cao Hạ đánh cờ.
"A a a......" Hoa huyệt phía dưới ướt dầm dề bị môi lưỡi của Cao Hạ không ngừng trêu đùa, đầu иɦũ ɦσα sưng to phía trêи cũng bị môi lưỡi của Thu Dật Bạch ɭϊếʍ láp hút cắn, Tả Ninh toàn thân co rút, thét chói tai nhiều lần đến giọng nói cũng khàn khàn, nhưng vẫn không có thể làm hai nam nhân buông tha cô.
Đây vẫn là lần đầu tiên cô trải qua thể nghiệm cao trào liên tục ba bốn lần trong vài phút, tê dại, toan sảng, vui sướиɠ, kϊƈɦ thích, nhưng mà như vậy thật sự có chút không chịu nổi.
Kỳ thật bất luận là Cao Hạ hay là Thu Dật Bạch, tuy rằng đều có thể từ phương thức hoang đường hoan ái như vậy mà đạt được kɧօáϊ cảm, nhưng ai cũng không muốn tận mắt nhìn thấy nữ nhân mà mình âu yếm ở dưới thân nam nhân khác làm như vậy, cho nên từ đêm giao thừa lần đó về sau, giữa ba người bọn họ cũng không còn làm qua như vậy.
Tả Ninh vẫn luôn cho rằng, tình huống lần đó sẽ không xảy ra nữa, ai ngờ mới cách hơn hai tháng liền chuyện xưa tái hiện, càng đáng sợ hơn chính là, ngay cả cảm giác thẹn như lần đó cô cũng không còn.
"Từ bỏ...... Em chịu không...... Chịu không nổi......" Thân thể trần trụi mềm mại đầm đìa mồ hôi, Tả Ninh liều mạng lắc đầu, tóc tai hỗn độn, mày nhíu lại, môi đỏ liên tục lúc đóng lúc mở nhẹ suyễn.
Cao Hạ đã sớm căng chặt tới cực điểm, đỉnh ɖu͙ƈ vọng cực nóng đã tràn ra một chút chất lỏng, nhìn giữa hai chân cô là một mảnh lầy lội, hắn rốt cuộc không chịu đựng được ɖu͙ƈ hoả trong lồng ngực, tách mở hai chân cô ra hung hăng đâm vào.
"A...... Cao Hạ...... Nhẹ...... Nhẹ chút nha......" Do cao trào nhiều lần hoa huyệt còn đang không ngừng co rút lại, hiện tại lại gặp tiến công mãnh liệt như vậy, cả cơ thể Tả Ninh đều run rẩy không ngừng.
Bởi vì lãng phí thời gian cởi quần áo mà bị Cao Hạ giành trước một bước, Thu Dật Bạch không vui nhìn hắn một cái, chỉ đành bắt lấy bàn tay mềm mại của Tả Ninh đặt lên giữa háng mình: "Bảo bối......"
Vật cứng nóng bỏng mới vừa bị đụng chạm liền nhịn không được nhảy lên một chút, Thu Dật Bạch thoải mái than nhẹ ra tiếng, hai ngón tay đặt lên mu bàn tay cô, hướng dẫn cô vuốt ve lên xuống.
Hoa huyệt nhỏ hẹp ấm áp mà ướt át, nhục bích kiều nộn không nhịn được co chặt, Cao Hạ không cần nhìn biểu tình của Tả Ninh cũng biết giờ phút này cô đang hưng phấn tới cực điểm.
—— bởi vì hai nam nhân đang đồng thời cùng cô hoan ái hưng phấn, đây là kϊƈɦ thích mà bất kỳ phương thức tính ái nào khác đều không thể mang đến cho cô.
"Thoải mái không?"
"Ân...... Thật thoải mái...... Cao Hạ...... A...... Cao Hạ......"
Nghe Tả Ninh không ngừng gọi tên Cao Hạ, ánh mắt tràn đầy ȶìиɦ ɖu͙ƈ cũng dừng ở trêи người hắn, Thu Dật Bạch ở trong lòng không vui, đột nhiên duỗi tay dùng sức niết xoa hai nụ hoa run rấy trước ngực.
"A nha...... Thu...... Thu Dật Bạch...... Nhẹ...... Nhẹ một chút......"
Bởi vì cô kϊƈɦ động, đường đi lại một trận kịch liệt co rút, kẹp Cao Hạ "Tê" một tiếng hít một hơi khí lạnh, bất mãn nhìn về phía Thu Dật Bạch một cái, muộn thanh nói: "Đổi tư thế đi."
Vừa rồi là tư thế Tả Ninh nằm ngửa, xác thật bất lợi với Thu Dật Bạch hành động, cho nên Cao Hạ nói như vậy, cũng coi như là chủ động lui một bước.
Thu Dật Bạch không cần phải nhiều lời nữa, phối hợp Cao Hạ đem thân mình Tả Ninh quay cuồng, để cô quỳ ghé vào sô pha, nhếch ʍôиɠ lên cao cao.
Hình ảnh như vậy Tả Ninh rất quen thuộc, đêm Trừ Tịch lần đó bọn họ cũng đã làm qua, tư thế này tiện cho người phía sau có thể nhét nguyên cây côn thịt vào trong hoa huyệt cô, cũng tiện cho người phía trước nhét côn thịt vào miệng.
Cao Hạ ngồi quỳ ở phía sau cô, dùng sức bẻ hai mảnh cánh ʍôиɠ mượt mà ra, hoa huyệt vẫn lúc đóng lúc mở, mật dịch chảy ra bên ngoài làm hắn nhìn đến hai mắt đỏ lên, đỡ lấy côn thịt sưng to ướt dầm dề gấp không chờ nổi một lần nữa cắm vào.
Thu Dật Bạch cũng ngồi quỳ trêи sô pha, duỗi tay điều chỉnh độ cao phần đầu của Tả Ninh, thừa dịp cô há miệng rêи rỉ liền đem ɖu͙ƈ vọng màu đỏ tím chậm rãi nhét vào.
"Ngô......" Cao Hạ mãnh liệt va chạm làm cơ thể của Tả Ninh trước sau lắc lư, cái miệng nhỏ bị côn thịt của Thu Dật Bạch nhét đến tràn đầy, cô căn bản nửa câu ngâm nga cũng không ra khỏi miệng, chỉ có thể chậm rãi phun ra nuốt vào côn thịt trong miệng, vươn đầu lưỡi nhỏ ɭϊếʍ láp ɭϊếʍ ʍút̼.
"Bảo bối, nhẹ chút...... Đừng cắn đứt......"
Động tác ngoài miệng của Tả Ninh vẫn luôn theo Cao Hạ luật động thay đổi tần suất với lực đạo, chỉ cần Cao Hạ dùng lực thọc vào rút ra một chút, cô nhất định liền không khống chế được, cái này đối với Thu Dật Bạch mà nói, vừa là kϊƈɦ thích, cũng là tra tấn, thậm chí còn có vài phần nguy hiểm.
Tiếng đánh bạch bạch, tiếng nước róc rách, tiếng nam nhân hết đợt này đến đợt khác thô suyễn, tất cả đều nhất nhất truyền vào trong tai Tả Ninh, làm cô cảm thấy vô cùng hoang đường, vô cùng ɖâʍ loạn, cũng vô cùng kϊƈɦ thích.
Giờ khắc này, cô rốt cuộc có thể tinh tường khẳng định, bất luận là thân thể của cô hay là trong lòng, đều rất hưởng thụ kɧօáϊ cảm với sung sướиɠ như vậy.
Gắt gao cắn răng không khống chế được xúc động, Cao Hạ một bên thẳng lưng lao tới, một bên cúi xuống dưới thân, ở tấm lưng trắng nõn tinh tế rơi xuống nụ hôn rậm rạp, đồng thời vươn tay đến trước ngực cô, tìm được hai nụ hoa sưng to dùng sức xoa bóp.
Tả Ninh vốn đã bị kɧօáϊ cảm cọ rửa đến mức tận cùng nháy mắt xụi lơ, vô lực phun côn thịt trong miệng ra, mềm mại mà ghé vào sô pha run run rẩy rẩy cao trào.
"Ân...... Cao Hạ...... Chậm...... Chậm một chút......"
Kɧօáϊ cảm mãnh liệt qua đi, từ mãnh liệt chuyển thành mỏi mệt, Tả Ninh rõ ràng cảm giác bản thân mình nửa điểm sức lực cũng không còn, nhưng thân thể vẫn nhịn không được theo Cao Hạ thọc vào rút ra đong đưa, rêи rỉ cũng càng thêm kiều mị.
"Bảo bối, em cũng không thể bất công, anh còn chưa có bắn đâu." Thu Dật Bạch nâng cơ thể cô dậy, nhìn bộ dáng cô thở hổn hển, đắc ý khẽ cười một tiếng, "Như vậy liền chịu không nổi? Trong chốc lát bọn anh còn muốn đổi chỗ, anh còn chưa có cắm vào cái miệng nhỏ phía dưới kia của em, sao có thể buông tha em?"
"Ân...... Ân a......" Tả Ninh một bên bãi eo hừ hừ khanh khanh, một bên ủy khuất ba ba nhìn Thu Dật Bạch, "Em......"
Dư quang thoáng nhìn đến người đứng ở cửa, tất cả thanh âm đột nhiên im bặt.
Đón nhận ánh mắt của Văn Khải An, Tả Ninh đột nhiên liền cảm giác trong lòng có chỗ nào đó đang dần dần trầm xuống.
Editor: sacnu