Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 22
"Hàn tổng, cám ơn anh!"
Để thể hiện sự tôn trọng, Thẩm Sở Sở còn dùng tới xưng hô "anh***". Không ngoài dự kiến, Hàn Hành Ngạn không hề trả lời Thẩm Sở Sở. Về vấn đề này, Thẩm Sở Sở cũng không có gì khó chịu. Hàn Hành Ngạn thân là tổng tài của một công ty, mỗi ngày trăm công nghìn việc, sao có thể có thời gian để ý tới cô gái nhỏ như cô.
Chờ đến khi Vương Thiến đến, Thẩm Sở Sở cùng cô ấy bắt đầu thu dọn đồ đạc. Căn phòng ở đây là do công ty cho cô ở, bây giờ cô đã giải ước với công ty, vì thế vẫn là nhanh chóng dọn đi mới tốt. Còn về định chuyển đi đâu ở, Thẩm Sở Sở tạm thời còn chưa nghĩ ra.
Cô định là trước tiên sắp xếp ổn thỏa đồ đạc, ngày mai ra ngoài một chuyến, mới quyết định rốt cuộc là sẽ đi đâu.
Sau khi thu dọn đồ đạc tương đối ổn, Thẩm Sở Sở liền cho Vương Thiến trở về.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm Sở Sở bỏ thêm chút thời gian ăn bận cho chính mình xong, chờ Vương Thiến đến, hai người đi đến một công ty.
Đến sảnh tầng một của Bit Media, Thẩm Sở Sở hít một hơi thật sau, rồi đi tìm quầy lễ tân.
"Xin hỏi, Trần Tây Lệ, Trần tổng giám có ở đây không?" Lúc hỏi xong, Thẩm Sở Sở không phát hiện ra sắc mặt của Vương Thiến bên cạnh mình thay đổi.
Đứng sau quầy lễ tân, Chu Tiểu Nhã tò mò mà đánh giá Thẩm Sở Sở, tuy là Thẩm Sở Sở đeo kính râm, nhưng cô cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp của Thẩm Sở Sở. Chỉ là kiểu đẹp này cô có chút lạ lẫm, nghĩ thầm, đây chắc không phải là minh tinh, ít nhất là cô chưa thấy qua.
Thực tế, mỗi ngày người đến chỗ bọn họ rất là nhiều, hơn nữa thường xuyên sẽ có ngôi sao, vì thế bọn họ cũng có thói quen nhìn xem đối phương là ai.
"Xin hỏi, cô có hẹn trước không?" Chẳng qua, không cần biết đối phương có phải là minh tinh hay không, sự tôn trọng nên có vẫn là phải có, vì vậy Chu Tiểu Nhã mang theo một nụ cười thỏa đáng hỏi.
Thẩm Sở Sở liếm liếm môi, có chút do dự nói: "Không có, nhưng tôi trước đây ở bên ngoài đã cùng Trần tổng giám nói qua một lần. Cô ấy hỏi tôi một vấn đề, tôi hôm nay muốn tới cho cô ấy một câu trả lời."
Chu Tiểu Nhã vừa nghe lời này, hơi có chút chú tâm, nói: "Được thưa cô, cô chờ một chút, tôi gọi điện qua hỏi lại."
Sau khi cúp điện thoại, Chu Tiểu Nhã nói: "Trần tổng giám đang họp, cô dự định tiếp tục chờ hay là ngày mai lại đến?"
Thẩm Sở Sở hôm nay khó khăn lắm mới hạ quyết tâm đi tới, nếu như sau khi quay về, có lẽ cô ngày mai liền không có dũng khí này nữa. Hôm nay cô sở dĩ đến cũng là muốn thử chút vận khí. Nghĩ tới cuộc đối thoại với Trần Tây Lệ trước đây, cô hiện tại cũng không có công ty quản lý, vì vậy muốn đến hỏi xem cô ấy còn ý định muốn đưa cô vào hay không.
Tâm tư xoay chuyển qua lại, Thẩm Sở Sở nói: "Thế tôi chờ một lúc vậy."
Chu Tiểu Nhã mỉm cười dẫn Thẩm Sở Sở tới khu nghỉ ngơi, sau đó rót cho Thẩm Sở Sở và Vương Thiến mỗi người một cốc trà. Cô thấy Thẩm Sở Sở dường như có vẻ lo lắng, cười nói: "Cô đừng lo, Trần tổng giám chỉ là nhìn có chút nghiêm túc, nhưng thực ra về cá nhân thì là một người đặc biệt nhiệt tình, dễ ở chung."
Thẩm Sở Sở nghe được lời của Chu Tiểu Nhã, trong lòng hơi bình tĩnh lại. Cô nhìn kỹ Chu Tiểu Nhã một lúc, cười nói: "Cám ơn cô."
"Không có gì, đây là chuyện tôi nên làm thôi."
Thẩm Sở Sở thấy Chu Tiểu Nhã muốn đi, nói một câu: "Tôi nhìn cô sắc mặt hồng nhuận, chắc là trong khoảng một tháng sẽ gặp được lương duyên trời định của mình."
Chu Tiểu Nhã nghe câu này có chút kinh ngạc nhìn lại Thẩm Sở Sở một lần, nói: "Thật sao? Cô còn có thể xem tướng mặt à?"
Thẩm Sở Sở nghiêm túc gật đầu, tùy ý nói: "Đúng, trong nhà có lão nhân đối với chuyện này có nghiên cứu, chẳng qua tôi chỉ học được một chút da lông, có thể giúp người xem vận đào hoa thôi. Kiểu vô cùng rõ ràng như cô, tất nhiên là liếc mắt liền có thể nhìn thấy."
Chu Tiểu Nhã có hứng thú hỏi: "Thế cô có biết chồng tương lai của tôi là ai, anh ấy làm công việc gì không?"
Thẩm Sở Sở lại giả vờ giả vịt nhìn thêm một lúc, nói: "Ồ, anh ta là ai, anh ta làm công việc gì tôi thực là không biết. Nhưng tôi có thể nhìn ra cuộc sống sau này của các bạn sẽ vô cùng hạnh phúc mĩ mãn. Đây là một đoạn lương duyên."
Chu Tiểu Nhã năm nay hai mươi bốn tuổi rồi, một mình ở đế đô liều mạng công tác, thực ra cũng rất vất vả. Tất nhiều người hâm mộ cô làm việc ở công ty quản lý, mỗi ngày có thể nhìn thấy thật nhiều minh tinh. Nhưng nỗi khổ trong đó chỉ có chính mình mới hiểu được. Các minh tinh nếu nhìn lâu, nhìn nhiều rồi thì cũng không khác gì người thường. Cô cũng muốn nhanh chóng tìm một người để gả, sau này hai người cùng nhau công tác ở đế đô, cùng nhau chỉnh lý gia đình nhỏ của bọn họ.
Vì vậy, Thẩm Sở Sở một dạng rất thật lòng mà nói cô sẽ có vận đào hoa, khiến cô rất vui mừng.
"Cảm ơn."
"Không có gì."
Thẩm Sở Sở lại đợi thêm một tiếng, Trần Tây Lệ vẫn là chưa xuất hiện. Vốn là chuyện thử vận may, chờ lâu như vậy rồi, người còn chưa xuất hiện, xem ra vận khí của cô không được tốt lắm. Lúc này, trái tim cô cũng có chút lạnh lẽo, cảm thấy chính mình hôm nay chắc là làm không được việc mình muốn làm rồi.
Vương Thiến cũng bối rối hồi lâu, sau đó nói với Thẩm Sở Sở: "Sếp, cái kia, em không biết chị muốn đến đây. Em trước đây..."
Thẩm Sở Sở nghe thấy Vương Thiến nói, lúc này mới nghĩ tới trước đây Vương Thiến là người của Bit Media, cô cho là Vương Thiến lo sẽ gặp phải Vu Dịch Đình, an ủi nói: "Em không cần phải lo. Trong vòng này nhân viên thay đổi là chuyện rất bình thường, em nếu là nguyện ý vẫn có thể tiếp tục ở lại bên cạnh chị làm việc."
Vương Thiến cau mày, nghĩ ngợi, nhìn bốn phía không người, nhỏ giọng nói: "Em thực ra không chắc chắn lắm nguyên nhân trước đây bị Vu Dịch Đình sa thải có phải bời vì phát hiện được anh ta và Trần tổng giám..."
Thẩm Sở Sở nhìn vào biểu hiện rối rắm còn mang theo bất đắc dĩ của Vương Thiến, trong lòng có chút rõ ràng. Vì thế lên tiếng cắt ngang lời cô ấy. Đây là Bit Media, không thực phù hợp nói về chủ đề này. Huống hồ, hai người này bây giờ đã chia tay rồi.
"À, chuyện này chị biết rồi. Chị cứ coi như là em chưa từng nói chuyện này, nguyên nhân đuổi việc em vẫn là cái lần trước em nói được không?"
Vương Thiến biết Thẩm Sở Sở hiểu ý mình rồi, kích động mà gật đầu. Chỉ cần cô ấy không đuổi việc cô là được.
Lại chờ thêm một lúc, vào khi cô chờ đến hai mắt vô trống rỗng, sắp ngủ đến nơi, lúc này, một nhóm người hướng tới phía cô đi đến.
"Cô Thẩm."
Lúc Thẩm Sở Sở nhìn thấy Hàn Hành Ngạn, hơi hơi có chút kinh ngạc, cô thật không ngờ mình lại có thể gặp anh ta ở đây.
Tâm trạng của Hàn Hành Ngạn lúc thấy Thẩm Sở Sở lại có chút không giống. Anh hôm nay đến đây chủ yếu là bàn về hợp đồng. Nhưng sau khi bàn xong hợp đồng, nghĩ tới hôm qua Thẩm Sở Sở đã giải ước rồi, anh thuận miệng nhắc đến chuyện của Thẩm Sở Sở.
Chỉ là, không nghĩ tới anh vừa bàn xong chuyện, liền nhìn thấy cô. Đây cũng thật có chút trùng hợp.
Cả Hàn Hàn Ngạn và Thẩm Sở Sở trong lòng đều cảm thấy sự gặp gỡ hôm nay rất là khéo, chỉ là, người bên cạnh lại không cảm thấy như vậy. Đặc biệt là những quản lý cấp cao vừa mới biết được Hàn Hành Ngạn muốn giới thiệu Thẩm Sở Sở qua.
Viên tổng vừa thấy tình huống này, nghe được họ của Thẩm Sở Sở, anh ta lập tức liền nghĩ tới những gì vừa xảy ra.
"Chẳng lẽ vị này chính là cô Thẩm mà Hàn tổng nhắc tới?"
Hàn Hành Ngạn liếc qua Thẩm Sở Sở, gật đầu nói: "Đúng, chính là cô Thẩm đó."
Viên tổng cười nói: "Cô Thẩm ngoại hình không tồi nha, lại còn là do Hàn tổng giới thiệu qua, khẳng định là không có vấn đề gì. Sau này liền để cho Tây Lệ dẫn cô đi. Tây Lệ!"
Trần Tây Lệ lập tức từ phía sau đi tới, khoảnh khắc nhìn thấy Thẩm Sở Sở, cô nhíu mi, giơ tay ra nói: "Cô Thẩm, thật khéo, lại gặp nhau rồi."
Vương Thiến sớm đã đứng sau lưng Thẩm Sở Sở từ lúc mọi người mới xuất hiện, Trần Tây Lệ chỉ là cũng không chú ý tới cô ấy. Nói thật, cô sớm đã quên mấy tiểu trợ lý này rồi.
Viên tổng nghe được câu này, có hứng thú hỏi: "Ồ? Các cô trước đó có quen biết à? Xem ra cô Trần không hề giống như Hàn tổng nói, không có độ nhận biết đâu. Nhìn xem, tổng giám của chúng tôi cũng biết cô ấy. Hàn tổng anh khiêm tốn rồi."
Trần Tây Lệ đã công tác nhiều năm như vậy, tất nhiên biết là phải nói cái gì, cô nghe xong, cười nói: "Tôi sở dĩ biết cô Thẩm không phải là do xem quảng cáo cô ấy quay sao. Lúc đó cảm thấy ngoại hình của cô Thẩm thật là tốt. Ở quảng trường bách hóa trung ương thấy được cô Thẩm, tôi đã hỏi cô ấy có muốn đến Bit Media không. Đáng tiếc lúc đó cô Thẩm trên người còn có hợp đồng quản lý, vì thế không hoàn thành. Hôm nay lại khiến cho tôi chờ được cô Thẩm kết thúc hợp đồng. Cô Thẩm lần này xin đừng từ chối tôi nữa nhé."
Còn cô Thẩm trong miệng mọi người, lúc này cảm xúc trong lòng là: "Cô Thẩm mà các người nói thật sự là tôi sao?"
Đối mặt với một đám người lạ mặt này, Thẩm Sở Sở chỉ có thể hướng tới người có thể coi là quen thuộc là thư ký Vương cầu cứu. Lúc nhận được ánh mắt khẳng định và gật đầu đồng ý của thư ký Vương, Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng yên tâm xuống. Tuy là hiện tại cô vẫn có chút chưa rõ ràng tiền căn hậu quả, nhưng cô nghĩ thông được một điều, đó chính là, Bit Media muốn ký hợp đồng với cô.
Bit Media và Mỹ Gia giải trí là không giống nhau, Mỹ Gia giải trí là công ty hạng trung, Bit Media lại là đại lão trong giới giải trí. Cô có thể gia nhập Mỹ Gia giải trí hoàn toàn là ngoài ý muốn, nhưng nếu như có thể gia nhập Bit mà nói, cô chính là thật sự gặp may rồi.
Hàn Hành Ngạn thấy ánh mắt của Thẩm Sở Sở, khẽ ho một tiếng. Tầm nhìn của Thẩm Sở Sở lập tức chuyển lên người của Hàn Hành Ngạn. Nói thật, Hàn Hành Ngạn chỉ là không biết ý tưởng hiện tại của Thẩm Sở Sở. Anh vốn nghĩ là chờ phía Bit Media đáp ứng rồi, anh mới nói chuyện này với Thẩm Sở Sở. Nếu Thẩm Sở Sở không muốn đến, anh liền coi như chưa từng làm chuyện này.
Tuy nhiên, bây giờ anh lại không hiểu hôm nay Thẩm Sở Sở vì chuyện gì mà lại đến đây. Anh còn chưa liên lạc trước với Thẩm Sở Sở.
Trước khi mọi người bắt đầu cất lời, Hàn Hàn Ngạn nói với Viên tổng: "Xin lỗi, tôi muốn nói mấy lời với cô Thẩm trước."
"Hàn tổng, mời."
Sau khi đi tới một góc đại sảnh, Hàn Hành Ngạn giải thích: "Cô Thẩm, hôm nay tôi là đến bàn hợp đồng với Bit Media, đúng lúc nghĩ tới hôm qua cô mới giải ước, vì vậy liền đề cập với Viên tổng vài câu. Tôi không nghĩ là sẽ gặp được cô ở đây. Xin lỗi, chưa có sự đồng ý của cô đã làm ra sự việc như vậy."
Thẩm Sở Sở cảm thấy mình phải nhìn nhận lại Hàn Hành Ngạn một lần, hóa ra dưới bề ngoài lạnh lùng lại ẩn giấu một trái tim nóng như vậy.
"Hàn tổng, anh quá khách sáo rồi. Loại công ty như Bit Media, thực ra tôi muốn vào là vào sao. Nói ra cũng không sợ anh cười, tôi hôm nay cũng là đến đây thử vận khí thôi, mấy ngày trước đã gặp mặt Trần tổng giám một lần, vì vậy muốn đến gặp lại cô ấy, hỏi xem cô ấy có còn muốn tôi không. Kết quả anh cũng nhìn thấy rồi đó, tôi đã chờ hơn một tiếng rồi, còn chưa chờ được người." Nói đến đây, Thầm Sở Sở trào phúng tự cười.
"Do đó, tôi là phải cảm tạ anh, nếu không phải anh, tôi cũng không thể thuận lợi tiến vào Bit Media như vậy."
Hàn Hành Ngạn nghe được mấy lời của Thẩm Sở Sở, cuối cũng cũng yên tâm, nói: "Không gây rắc rồi cho cô là tốt rồi."
"Sao có thể thế được, đây là may mắn của tôi."
Sau khi nói xong, Hàn Hành Ngạn nhìn kỹ Thẩm Sở Sở một lát, gật gật đầu.
Thẩm Sở Sở bị Hàn Hành Ngạn nhìn thế có chút đỏ mặt, cô nhìn thấy trái tim hồng trên đầu Hàn Hàn Ngạn, chuyển đề tài nói: "Hàn tổng, anh thật sự không muốn biết đối tượng kết hôn tương lại của anh là ai sao?"
~~~0o0~~~
***Anh: Ở đây ý giải thích là nín, không phải ni, là xưng hô thể hiện tôn trọng hơn, nhưng nước mình hông có 2 tầng xưng hô kiểu đấy nên ta vẫn để là anh thôi. Hôm trước để ngài thấy chuối quá.
Để thể hiện sự tôn trọng, Thẩm Sở Sở còn dùng tới xưng hô "anh***". Không ngoài dự kiến, Hàn Hành Ngạn không hề trả lời Thẩm Sở Sở. Về vấn đề này, Thẩm Sở Sở cũng không có gì khó chịu. Hàn Hành Ngạn thân là tổng tài của một công ty, mỗi ngày trăm công nghìn việc, sao có thể có thời gian để ý tới cô gái nhỏ như cô.
Chờ đến khi Vương Thiến đến, Thẩm Sở Sở cùng cô ấy bắt đầu thu dọn đồ đạc. Căn phòng ở đây là do công ty cho cô ở, bây giờ cô đã giải ước với công ty, vì thế vẫn là nhanh chóng dọn đi mới tốt. Còn về định chuyển đi đâu ở, Thẩm Sở Sở tạm thời còn chưa nghĩ ra.
Cô định là trước tiên sắp xếp ổn thỏa đồ đạc, ngày mai ra ngoài một chuyến, mới quyết định rốt cuộc là sẽ đi đâu.
Sau khi thu dọn đồ đạc tương đối ổn, Thẩm Sở Sở liền cho Vương Thiến trở về.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm Sở Sở bỏ thêm chút thời gian ăn bận cho chính mình xong, chờ Vương Thiến đến, hai người đi đến một công ty.
Đến sảnh tầng một của Bit Media, Thẩm Sở Sở hít một hơi thật sau, rồi đi tìm quầy lễ tân.
"Xin hỏi, Trần Tây Lệ, Trần tổng giám có ở đây không?" Lúc hỏi xong, Thẩm Sở Sở không phát hiện ra sắc mặt của Vương Thiến bên cạnh mình thay đổi.
Đứng sau quầy lễ tân, Chu Tiểu Nhã tò mò mà đánh giá Thẩm Sở Sở, tuy là Thẩm Sở Sở đeo kính râm, nhưng cô cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp của Thẩm Sở Sở. Chỉ là kiểu đẹp này cô có chút lạ lẫm, nghĩ thầm, đây chắc không phải là minh tinh, ít nhất là cô chưa thấy qua.
Thực tế, mỗi ngày người đến chỗ bọn họ rất là nhiều, hơn nữa thường xuyên sẽ có ngôi sao, vì thế bọn họ cũng có thói quen nhìn xem đối phương là ai.
"Xin hỏi, cô có hẹn trước không?" Chẳng qua, không cần biết đối phương có phải là minh tinh hay không, sự tôn trọng nên có vẫn là phải có, vì vậy Chu Tiểu Nhã mang theo một nụ cười thỏa đáng hỏi.
Thẩm Sở Sở liếm liếm môi, có chút do dự nói: "Không có, nhưng tôi trước đây ở bên ngoài đã cùng Trần tổng giám nói qua một lần. Cô ấy hỏi tôi một vấn đề, tôi hôm nay muốn tới cho cô ấy một câu trả lời."
Chu Tiểu Nhã vừa nghe lời này, hơi có chút chú tâm, nói: "Được thưa cô, cô chờ một chút, tôi gọi điện qua hỏi lại."
Sau khi cúp điện thoại, Chu Tiểu Nhã nói: "Trần tổng giám đang họp, cô dự định tiếp tục chờ hay là ngày mai lại đến?"
Thẩm Sở Sở hôm nay khó khăn lắm mới hạ quyết tâm đi tới, nếu như sau khi quay về, có lẽ cô ngày mai liền không có dũng khí này nữa. Hôm nay cô sở dĩ đến cũng là muốn thử chút vận khí. Nghĩ tới cuộc đối thoại với Trần Tây Lệ trước đây, cô hiện tại cũng không có công ty quản lý, vì vậy muốn đến hỏi xem cô ấy còn ý định muốn đưa cô vào hay không.
Tâm tư xoay chuyển qua lại, Thẩm Sở Sở nói: "Thế tôi chờ một lúc vậy."
Chu Tiểu Nhã mỉm cười dẫn Thẩm Sở Sở tới khu nghỉ ngơi, sau đó rót cho Thẩm Sở Sở và Vương Thiến mỗi người một cốc trà. Cô thấy Thẩm Sở Sở dường như có vẻ lo lắng, cười nói: "Cô đừng lo, Trần tổng giám chỉ là nhìn có chút nghiêm túc, nhưng thực ra về cá nhân thì là một người đặc biệt nhiệt tình, dễ ở chung."
Thẩm Sở Sở nghe được lời của Chu Tiểu Nhã, trong lòng hơi bình tĩnh lại. Cô nhìn kỹ Chu Tiểu Nhã một lúc, cười nói: "Cám ơn cô."
"Không có gì, đây là chuyện tôi nên làm thôi."
Thẩm Sở Sở thấy Chu Tiểu Nhã muốn đi, nói một câu: "Tôi nhìn cô sắc mặt hồng nhuận, chắc là trong khoảng một tháng sẽ gặp được lương duyên trời định của mình."
Chu Tiểu Nhã nghe câu này có chút kinh ngạc nhìn lại Thẩm Sở Sở một lần, nói: "Thật sao? Cô còn có thể xem tướng mặt à?"
Thẩm Sở Sở nghiêm túc gật đầu, tùy ý nói: "Đúng, trong nhà có lão nhân đối với chuyện này có nghiên cứu, chẳng qua tôi chỉ học được một chút da lông, có thể giúp người xem vận đào hoa thôi. Kiểu vô cùng rõ ràng như cô, tất nhiên là liếc mắt liền có thể nhìn thấy."
Chu Tiểu Nhã có hứng thú hỏi: "Thế cô có biết chồng tương lai của tôi là ai, anh ấy làm công việc gì không?"
Thẩm Sở Sở lại giả vờ giả vịt nhìn thêm một lúc, nói: "Ồ, anh ta là ai, anh ta làm công việc gì tôi thực là không biết. Nhưng tôi có thể nhìn ra cuộc sống sau này của các bạn sẽ vô cùng hạnh phúc mĩ mãn. Đây là một đoạn lương duyên."
Chu Tiểu Nhã năm nay hai mươi bốn tuổi rồi, một mình ở đế đô liều mạng công tác, thực ra cũng rất vất vả. Tất nhiều người hâm mộ cô làm việc ở công ty quản lý, mỗi ngày có thể nhìn thấy thật nhiều minh tinh. Nhưng nỗi khổ trong đó chỉ có chính mình mới hiểu được. Các minh tinh nếu nhìn lâu, nhìn nhiều rồi thì cũng không khác gì người thường. Cô cũng muốn nhanh chóng tìm một người để gả, sau này hai người cùng nhau công tác ở đế đô, cùng nhau chỉnh lý gia đình nhỏ của bọn họ.
Vì vậy, Thẩm Sở Sở một dạng rất thật lòng mà nói cô sẽ có vận đào hoa, khiến cô rất vui mừng.
"Cảm ơn."
"Không có gì."
Thẩm Sở Sở lại đợi thêm một tiếng, Trần Tây Lệ vẫn là chưa xuất hiện. Vốn là chuyện thử vận may, chờ lâu như vậy rồi, người còn chưa xuất hiện, xem ra vận khí của cô không được tốt lắm. Lúc này, trái tim cô cũng có chút lạnh lẽo, cảm thấy chính mình hôm nay chắc là làm không được việc mình muốn làm rồi.
Vương Thiến cũng bối rối hồi lâu, sau đó nói với Thẩm Sở Sở: "Sếp, cái kia, em không biết chị muốn đến đây. Em trước đây..."
Thẩm Sở Sở nghe thấy Vương Thiến nói, lúc này mới nghĩ tới trước đây Vương Thiến là người của Bit Media, cô cho là Vương Thiến lo sẽ gặp phải Vu Dịch Đình, an ủi nói: "Em không cần phải lo. Trong vòng này nhân viên thay đổi là chuyện rất bình thường, em nếu là nguyện ý vẫn có thể tiếp tục ở lại bên cạnh chị làm việc."
Vương Thiến cau mày, nghĩ ngợi, nhìn bốn phía không người, nhỏ giọng nói: "Em thực ra không chắc chắn lắm nguyên nhân trước đây bị Vu Dịch Đình sa thải có phải bời vì phát hiện được anh ta và Trần tổng giám..."
Thẩm Sở Sở nhìn vào biểu hiện rối rắm còn mang theo bất đắc dĩ của Vương Thiến, trong lòng có chút rõ ràng. Vì thế lên tiếng cắt ngang lời cô ấy. Đây là Bit Media, không thực phù hợp nói về chủ đề này. Huống hồ, hai người này bây giờ đã chia tay rồi.
"À, chuyện này chị biết rồi. Chị cứ coi như là em chưa từng nói chuyện này, nguyên nhân đuổi việc em vẫn là cái lần trước em nói được không?"
Vương Thiến biết Thẩm Sở Sở hiểu ý mình rồi, kích động mà gật đầu. Chỉ cần cô ấy không đuổi việc cô là được.
Lại chờ thêm một lúc, vào khi cô chờ đến hai mắt vô trống rỗng, sắp ngủ đến nơi, lúc này, một nhóm người hướng tới phía cô đi đến.
"Cô Thẩm."
Lúc Thẩm Sở Sở nhìn thấy Hàn Hành Ngạn, hơi hơi có chút kinh ngạc, cô thật không ngờ mình lại có thể gặp anh ta ở đây.
Tâm trạng của Hàn Hành Ngạn lúc thấy Thẩm Sở Sở lại có chút không giống. Anh hôm nay đến đây chủ yếu là bàn về hợp đồng. Nhưng sau khi bàn xong hợp đồng, nghĩ tới hôm qua Thẩm Sở Sở đã giải ước rồi, anh thuận miệng nhắc đến chuyện của Thẩm Sở Sở.
Chỉ là, không nghĩ tới anh vừa bàn xong chuyện, liền nhìn thấy cô. Đây cũng thật có chút trùng hợp.
Cả Hàn Hàn Ngạn và Thẩm Sở Sở trong lòng đều cảm thấy sự gặp gỡ hôm nay rất là khéo, chỉ là, người bên cạnh lại không cảm thấy như vậy. Đặc biệt là những quản lý cấp cao vừa mới biết được Hàn Hành Ngạn muốn giới thiệu Thẩm Sở Sở qua.
Viên tổng vừa thấy tình huống này, nghe được họ của Thẩm Sở Sở, anh ta lập tức liền nghĩ tới những gì vừa xảy ra.
"Chẳng lẽ vị này chính là cô Thẩm mà Hàn tổng nhắc tới?"
Hàn Hành Ngạn liếc qua Thẩm Sở Sở, gật đầu nói: "Đúng, chính là cô Thẩm đó."
Viên tổng cười nói: "Cô Thẩm ngoại hình không tồi nha, lại còn là do Hàn tổng giới thiệu qua, khẳng định là không có vấn đề gì. Sau này liền để cho Tây Lệ dẫn cô đi. Tây Lệ!"
Trần Tây Lệ lập tức từ phía sau đi tới, khoảnh khắc nhìn thấy Thẩm Sở Sở, cô nhíu mi, giơ tay ra nói: "Cô Thẩm, thật khéo, lại gặp nhau rồi."
Vương Thiến sớm đã đứng sau lưng Thẩm Sở Sở từ lúc mọi người mới xuất hiện, Trần Tây Lệ chỉ là cũng không chú ý tới cô ấy. Nói thật, cô sớm đã quên mấy tiểu trợ lý này rồi.
Viên tổng nghe được câu này, có hứng thú hỏi: "Ồ? Các cô trước đó có quen biết à? Xem ra cô Trần không hề giống như Hàn tổng nói, không có độ nhận biết đâu. Nhìn xem, tổng giám của chúng tôi cũng biết cô ấy. Hàn tổng anh khiêm tốn rồi."
Trần Tây Lệ đã công tác nhiều năm như vậy, tất nhiên biết là phải nói cái gì, cô nghe xong, cười nói: "Tôi sở dĩ biết cô Thẩm không phải là do xem quảng cáo cô ấy quay sao. Lúc đó cảm thấy ngoại hình của cô Thẩm thật là tốt. Ở quảng trường bách hóa trung ương thấy được cô Thẩm, tôi đã hỏi cô ấy có muốn đến Bit Media không. Đáng tiếc lúc đó cô Thẩm trên người còn có hợp đồng quản lý, vì thế không hoàn thành. Hôm nay lại khiến cho tôi chờ được cô Thẩm kết thúc hợp đồng. Cô Thẩm lần này xin đừng từ chối tôi nữa nhé."
Còn cô Thẩm trong miệng mọi người, lúc này cảm xúc trong lòng là: "Cô Thẩm mà các người nói thật sự là tôi sao?"
Đối mặt với một đám người lạ mặt này, Thẩm Sở Sở chỉ có thể hướng tới người có thể coi là quen thuộc là thư ký Vương cầu cứu. Lúc nhận được ánh mắt khẳng định và gật đầu đồng ý của thư ký Vương, Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng yên tâm xuống. Tuy là hiện tại cô vẫn có chút chưa rõ ràng tiền căn hậu quả, nhưng cô nghĩ thông được một điều, đó chính là, Bit Media muốn ký hợp đồng với cô.
Bit Media và Mỹ Gia giải trí là không giống nhau, Mỹ Gia giải trí là công ty hạng trung, Bit Media lại là đại lão trong giới giải trí. Cô có thể gia nhập Mỹ Gia giải trí hoàn toàn là ngoài ý muốn, nhưng nếu như có thể gia nhập Bit mà nói, cô chính là thật sự gặp may rồi.
Hàn Hành Ngạn thấy ánh mắt của Thẩm Sở Sở, khẽ ho một tiếng. Tầm nhìn của Thẩm Sở Sở lập tức chuyển lên người của Hàn Hành Ngạn. Nói thật, Hàn Hành Ngạn chỉ là không biết ý tưởng hiện tại của Thẩm Sở Sở. Anh vốn nghĩ là chờ phía Bit Media đáp ứng rồi, anh mới nói chuyện này với Thẩm Sở Sở. Nếu Thẩm Sở Sở không muốn đến, anh liền coi như chưa từng làm chuyện này.
Tuy nhiên, bây giờ anh lại không hiểu hôm nay Thẩm Sở Sở vì chuyện gì mà lại đến đây. Anh còn chưa liên lạc trước với Thẩm Sở Sở.
Trước khi mọi người bắt đầu cất lời, Hàn Hàn Ngạn nói với Viên tổng: "Xin lỗi, tôi muốn nói mấy lời với cô Thẩm trước."
"Hàn tổng, mời."
Sau khi đi tới một góc đại sảnh, Hàn Hành Ngạn giải thích: "Cô Thẩm, hôm nay tôi là đến bàn hợp đồng với Bit Media, đúng lúc nghĩ tới hôm qua cô mới giải ước, vì vậy liền đề cập với Viên tổng vài câu. Tôi không nghĩ là sẽ gặp được cô ở đây. Xin lỗi, chưa có sự đồng ý của cô đã làm ra sự việc như vậy."
Thẩm Sở Sở cảm thấy mình phải nhìn nhận lại Hàn Hành Ngạn một lần, hóa ra dưới bề ngoài lạnh lùng lại ẩn giấu một trái tim nóng như vậy.
"Hàn tổng, anh quá khách sáo rồi. Loại công ty như Bit Media, thực ra tôi muốn vào là vào sao. Nói ra cũng không sợ anh cười, tôi hôm nay cũng là đến đây thử vận khí thôi, mấy ngày trước đã gặp mặt Trần tổng giám một lần, vì vậy muốn đến gặp lại cô ấy, hỏi xem cô ấy có còn muốn tôi không. Kết quả anh cũng nhìn thấy rồi đó, tôi đã chờ hơn một tiếng rồi, còn chưa chờ được người." Nói đến đây, Thầm Sở Sở trào phúng tự cười.
"Do đó, tôi là phải cảm tạ anh, nếu không phải anh, tôi cũng không thể thuận lợi tiến vào Bit Media như vậy."
Hàn Hành Ngạn nghe được mấy lời của Thẩm Sở Sở, cuối cũng cũng yên tâm, nói: "Không gây rắc rồi cho cô là tốt rồi."
"Sao có thể thế được, đây là may mắn của tôi."
Sau khi nói xong, Hàn Hành Ngạn nhìn kỹ Thẩm Sở Sở một lát, gật gật đầu.
Thẩm Sở Sở bị Hàn Hành Ngạn nhìn thế có chút đỏ mặt, cô nhìn thấy trái tim hồng trên đầu Hàn Hàn Ngạn, chuyển đề tài nói: "Hàn tổng, anh thật sự không muốn biết đối tượng kết hôn tương lại của anh là ai sao?"
~~~0o0~~~
***Anh: Ở đây ý giải thích là nín, không phải ni, là xưng hô thể hiện tôn trọng hơn, nhưng nước mình hông có 2 tầng xưng hô kiểu đấy nên ta vẫn để là anh thôi. Hôm trước để ngài thấy chuối quá.