Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương chap (44)
Chương 44: Con nhỏ ngốc ở nông thôn??
Edit: Miêu
Nhận ra đó làâmthanh của Diệp Thiên Thanh, mi của Đường Mặc Trầm hơi hơi nhăn lên.
Bùi Vân Khinh khẽ nghiêng đầu, ánh mắt theo cánh tayanhnhìn lướt qua, liếc mắt thấy đứng cách đókhôngxa là Diệp Thiên Thanh.
Dáng người cao gầy, môi xinh đẹp đỏ mọng, nữ nhân trước mắtkhôngkhác gì vưu vật trời sanh.
Congáibộ trưởng bộ kinh tế Diệp Thiên Thanh, cha là Diệp Thu Sinh là đối thủ của Đường Mặc Trầm cùnganhtham gia tranh cử nhưng thua trước Đường Mặc Trầm, nhưng trong lúcanhnhận chức còn cấu kết với người khác, tiến hành đảo chínhmộtlần đương nhiên vẫn thua trong tay Đường Mặc Trầm.
Đúng vậy hai người cha và congáinày, Bùi Vân Khinhkhôngxa lạ.
“Đường tiểu thư đừng hiểu lầm, chúng takhôngphải là quan hệ màcôtưởng tượng đâu.”
Đường Mặc Trầm xoay người, cánh tay khẽ nâng lên ngăn cản Bùi Vân Khinh – đó là tư thế bảo vệ.
“Chúnhỏ!” Bùi Vân Khinh yếu ớt “Chịgáixinh đẹp này là ai?”
Nghe được câu “Chúnhỏ” Diệp Thiên Thanh lập tức liền đoán được thân phận Bùi Vân Khinh, nhất địnhkhôngcó khuôn mặt xinh đẹp là connhỏngốckhônghọc hành đàng hoàng, nhà quê.
“Tôinóilàm sao nhìn em quen mắt như vậythìra là La tam tiểu thư,khônghổ là Long Thành đệ nhất mỹ nhân, quả nhiên là xinh đẹp hơi người. Tới rồi, saokhôngvào?”
Đường Mặc Trầmkhôngtiến lên, Diệp Thiên Thanh liền từ nơi này xuống tay với Bùi Vân Khinh.
“Được!”
Bùi Vân Khinh cười, lộ ra nét mặtkhôngtimkhôngphổi.
Đường Mặc Trầm lập tức ngăn cản “Đây là bữa tiệc chính thức, em ấykhôngthích hợpđi.”
Quân quyền được thiên hạ!
Dã tâm Diệp Thu Sinh lòng Đường Mặc Trầm biếtrõ.
Từ lúcanhcòn ở trong quân đội, Diệp Thu Sinhđãtừng thấy mấy lần mượn việc điều trị để từ chối, Diệp Thu Sinh ở ngoài mặt cùnganhtrò chuyện vui vẻ nhưng trong tâm khẳng định hậnkhôngthể làm choanhchếtđi.
côgáinày là cố ý đuổi theo chỉ sợkhôngcó ý tốt.
Bùi Vân Khinh trẻ tuổi làm sao đấu lại được vớicôgáihayđigiao thiệp này được.
“Nào có nghiêm trọng như vậy?” Diệp Thiên Thanh bước đến thân mật đưa tay ôm bả vai Bùi Vân Khinh “đi, chịgáidẫn emđivào!”
nóixongkhôngđợi Bùi Vân Khinhnóilời nào liền mang vào bữa tiệc.
Đường Mặc Trầm ngăn cảnkhôngđược đành phảiđitheo sau, hai người cùng nhau trở lại bên trong bữa tiệc.
mộtđườngđiphía sau hai người có gặp qua nhân viên,anhgiữ tay cánh tay đối phương.
“nóiTử Khiêm đến đây.”
“Dạ, bộ trưởng!”
Nhân viên đápmộttiếng, rồiđitìm Ôn Tử Khiêm.
Đường Mặc Trầm quay sang, thấy Diệp Thiên Thanh dẫn Bùi Vân Khinhđihướng bàn ăn liền cất bước muốn đến đó, nhưng lại gặpmộtvị khách quan trọng dẫn theo bạn bè lại đây.
“Đường bộ trưởng, ngài đến đúng lúc lắm, ngườianhem của tôiđãngưỡng mộ ngài rất lâu!”
Đường Mặc Trầmkhôngcự tuyệt, dừng bước lại tiếc đến thấy hai người cònđangở bàn ănnóichuyện, thế này mới yên tâmmộtchút nên chủ động hướng đối phương đưa tay ra.
“Chào ngài.”
….
….
Cạnh bàn ăn.
trênbàn ăn lấymộtmiếng bánh ngọt đưa đến tay Bùi Vân Khinh, ngữ khí Diệp Thiên Thanh vô cùng thân thiết, “Chị gọi em là Vân Khinh nha, emkhôngngại chứ?”
Bùi Vân Khinh câunóicâukhông, tập trung ăn bánh ngọt “Làm sao có thể?”
Diệp Thiên Thanh nở ra nụ cười thân thiết “Chị vẫn hy vọng mình có thể giống em vậy, lần nàyđãđược như ý nguyện luôn, mặc đúng phong cách, vậy để chị dẫn emđimua sắm nha giúp em mua vài bộ quần áo.”
Chúnhỏnhà mình thường để quần áo chuyển đến nhà, thế nào đểcôta quan tâm vậy?
“Khó mà được rồi, chúnhỏkhôngcho em tùy tiện nhận lấy lễ vật của người khác.”
“Chị mà sao là người khác được!”
Ánh mắt Diệp Thiên Thanh rơi vào người Đường Mặc Trầm “Về sau,nóikhôngchừng là ngườimộtnhà đấy?”
Ngườimộtnhà?
Lời cuối: Nếu hôm nay trai nhà tui mà có thínhthìtuisẽtặng mọi người 1 chương nữa.
Edit: Miêu
Nhận ra đó làâmthanh của Diệp Thiên Thanh, mi của Đường Mặc Trầm hơi hơi nhăn lên.
Bùi Vân Khinh khẽ nghiêng đầu, ánh mắt theo cánh tayanhnhìn lướt qua, liếc mắt thấy đứng cách đókhôngxa là Diệp Thiên Thanh.
Dáng người cao gầy, môi xinh đẹp đỏ mọng, nữ nhân trước mắtkhôngkhác gì vưu vật trời sanh.
Congáibộ trưởng bộ kinh tế Diệp Thiên Thanh, cha là Diệp Thu Sinh là đối thủ của Đường Mặc Trầm cùnganhtham gia tranh cử nhưng thua trước Đường Mặc Trầm, nhưng trong lúcanhnhận chức còn cấu kết với người khác, tiến hành đảo chínhmộtlần đương nhiên vẫn thua trong tay Đường Mặc Trầm.
Đúng vậy hai người cha và congáinày, Bùi Vân Khinhkhôngxa lạ.
“Đường tiểu thư đừng hiểu lầm, chúng takhôngphải là quan hệ màcôtưởng tượng đâu.”
Đường Mặc Trầm xoay người, cánh tay khẽ nâng lên ngăn cản Bùi Vân Khinh – đó là tư thế bảo vệ.
“Chúnhỏ!” Bùi Vân Khinh yếu ớt “Chịgáixinh đẹp này là ai?”
Nghe được câu “Chúnhỏ” Diệp Thiên Thanh lập tức liền đoán được thân phận Bùi Vân Khinh, nhất địnhkhôngcó khuôn mặt xinh đẹp là connhỏngốckhônghọc hành đàng hoàng, nhà quê.
“Tôinóilàm sao nhìn em quen mắt như vậythìra là La tam tiểu thư,khônghổ là Long Thành đệ nhất mỹ nhân, quả nhiên là xinh đẹp hơi người. Tới rồi, saokhôngvào?”
Đường Mặc Trầmkhôngtiến lên, Diệp Thiên Thanh liền từ nơi này xuống tay với Bùi Vân Khinh.
“Được!”
Bùi Vân Khinh cười, lộ ra nét mặtkhôngtimkhôngphổi.
Đường Mặc Trầm lập tức ngăn cản “Đây là bữa tiệc chính thức, em ấykhôngthích hợpđi.”
Quân quyền được thiên hạ!
Dã tâm Diệp Thu Sinh lòng Đường Mặc Trầm biếtrõ.
Từ lúcanhcòn ở trong quân đội, Diệp Thu Sinhđãtừng thấy mấy lần mượn việc điều trị để từ chối, Diệp Thu Sinh ở ngoài mặt cùnganhtrò chuyện vui vẻ nhưng trong tâm khẳng định hậnkhôngthể làm choanhchếtđi.
côgáinày là cố ý đuổi theo chỉ sợkhôngcó ý tốt.
Bùi Vân Khinh trẻ tuổi làm sao đấu lại được vớicôgáihayđigiao thiệp này được.
“Nào có nghiêm trọng như vậy?” Diệp Thiên Thanh bước đến thân mật đưa tay ôm bả vai Bùi Vân Khinh “đi, chịgáidẫn emđivào!”
nóixongkhôngđợi Bùi Vân Khinhnóilời nào liền mang vào bữa tiệc.
Đường Mặc Trầm ngăn cảnkhôngđược đành phảiđitheo sau, hai người cùng nhau trở lại bên trong bữa tiệc.
mộtđườngđiphía sau hai người có gặp qua nhân viên,anhgiữ tay cánh tay đối phương.
“nóiTử Khiêm đến đây.”
“Dạ, bộ trưởng!”
Nhân viên đápmộttiếng, rồiđitìm Ôn Tử Khiêm.
Đường Mặc Trầm quay sang, thấy Diệp Thiên Thanh dẫn Bùi Vân Khinhđihướng bàn ăn liền cất bước muốn đến đó, nhưng lại gặpmộtvị khách quan trọng dẫn theo bạn bè lại đây.
“Đường bộ trưởng, ngài đến đúng lúc lắm, ngườianhem của tôiđãngưỡng mộ ngài rất lâu!”
Đường Mặc Trầmkhôngcự tuyệt, dừng bước lại tiếc đến thấy hai người cònđangở bàn ănnóichuyện, thế này mới yên tâmmộtchút nên chủ động hướng đối phương đưa tay ra.
“Chào ngài.”
….
….
Cạnh bàn ăn.
trênbàn ăn lấymộtmiếng bánh ngọt đưa đến tay Bùi Vân Khinh, ngữ khí Diệp Thiên Thanh vô cùng thân thiết, “Chị gọi em là Vân Khinh nha, emkhôngngại chứ?”
Bùi Vân Khinh câunóicâukhông, tập trung ăn bánh ngọt “Làm sao có thể?”
Diệp Thiên Thanh nở ra nụ cười thân thiết “Chị vẫn hy vọng mình có thể giống em vậy, lần nàyđãđược như ý nguyện luôn, mặc đúng phong cách, vậy để chị dẫn emđimua sắm nha giúp em mua vài bộ quần áo.”
Chúnhỏnhà mình thường để quần áo chuyển đến nhà, thế nào đểcôta quan tâm vậy?
“Khó mà được rồi, chúnhỏkhôngcho em tùy tiện nhận lấy lễ vật của người khác.”
“Chị mà sao là người khác được!”
Ánh mắt Diệp Thiên Thanh rơi vào người Đường Mặc Trầm “Về sau,nóikhôngchừng là ngườimộtnhà đấy?”
Ngườimộtnhà?
Lời cuối: Nếu hôm nay trai nhà tui mà có thínhthìtuisẽtặng mọi người 1 chương nữa.