Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7: Tên lừa đảo
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Chương 7: Tên lừa đảo
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tuy năm nay ông cụ đã gần 70 tuổi rồi, nhưng ngày thường rất chú trọng đến dưỡng sinh, trên làn da của ông cụ không có nếp nhăn quá rõ ràng, thậm chí trên cánh tay còn có cơ bắp rất rắn chắc.
Thế nhưng nửa người trên của ông lại xuất hiện từng vết sẹo giống như những con rắn nhỏ, những vết sẹo này to nhỏ đều có, nhìn vặn vẹo dữ tợn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Bao gồm cả Liễu Thanh Thanh, tuy không phải là lần đầu tiên nhìn thấy những vết sẹo này, nhưng vẫn khiếp sợ không thôi, thậm chí còn không dám nhìn.
Cho dù là Hạ Thiên cũng không khỏi giật mình.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trước đó ông cụ đã từng nói đi lính 12 năm, đi lên cả chiến trường, xem ra không phải nói ngoa.
“Ha ha ha, Tiểu Lục, trên người cháu có sẹo không, đối với những người đã từng đi lính như chúng ta mà nói, vết sẹo chính là vinh dự, vinh dự cả đời.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hạ Thiên, ông cụ cười một tiếng, vẻ mặt không che giấu hết kiêu ngạo.
“Cháu cũng có một vài vết sẹo.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vừa nói xong, Liễu Thanh Thanh đứng ở bên cạnh đã bĩu môi khinh thường.
Chỉ có cô biết thằng cha này bên ngoài tô vàng nạm ngọc nhưng là một tên ẻo lả.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Thiên cười, không quá để ý, mà chính là mở một hộp kim châm cứu, vê một chiếc kim châm 10 centimet, chậm rãi đâm vào xương bên hông, sau đó là đến cánh tay, các phần sau đấy đâm liền năm chiếc kim châm.
Những huyệt vị này nằm trên các điểm đặc biệt trên đường kinh mạch của cơ thể con người, thường được gọi là thú huyệt.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nó có tác dụng gây tê, cũng được gọi là gây mê bằng kim.
Chẳng qua khi kim thứ sáu đâm xuống, tất cả mọi người đều mở to hai mắt ra nhìn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trong thời đại ngày nay, cho dù người không hiểu về châm cứu cũng sẽ hiểu được một vài nguyên lý cơ bản.
Ví dụ như chầm chậm đâm vào, đâm nghiêng, đâm xoay tròn, cường độ, góc độ nông sâu đều rất tỉ mỉ cẩn trọng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Thế nhưng châm này của Hạ Thiên hoàn toàn đâm vào, chỉ để lại phần đuôi của châm ở bên ngoài.
“Á!” Phó viện trưởng Tôn không nhịn được, hít sâu một hơi, mấy người còn lại cũng hai mặt nhìn nhau, mọi người đều nhìn thấy trong mắt nhau ngạc nhiên và lo lắng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng trở nên quỷ dị.
May mắn ông cụ bị đâm châm vào cũng không cảm giác được đau đớn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vẻ mặt Hạ Thiên không biểu tình, vê châm thứ hai.
Anh vừa muốn đâm vào, đột nhiên đúng lúc này, trong phòng bệnh vang lên tiếng chuông điện thoại.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nhướng mày nhìn về nơi phát ra âm thanh, là chuông điện thoại của Liễu Thanh Thanh.
“Con ra nghe điện thoại.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trên mặt Liễu Thanh Thanh hiện lên vẻ lúng túng, sau khi nói xong, cô nhanh chóng đi ra ngoài phòng bệnh, lúc đóng cửa lại, cô mới nghe máy.
“Alo, cô chủ của tớ ơi, cậu đang ở đâu thế, người ta ở nhà ga chờ hơn một tiếng rồi, sao cậu còn chưa đi đón người.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vừa nghe máy, bên kia đã truyền đến tiếng gào thét của một cô gái.
Tần Lĩnh – Cô bạn thân của Liễu Thanh Thanh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Đầu bên kia điện thoại chính là người bạn thân thiết của Liễu Thanh Thanh.
Hai người quen biết nhau từ cấp hai, đồng thời cùng học một trường cấp ba, đại học, cùng ra nước ngoài bồi dưỡng, bây giờ Tần Lĩnh chính là tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Bách Hoa.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Khác với một Liễu Thanh Thanh lạnh lùng như băng, Tần Lĩnh chính là một mỹ nữ yêu diễm quyến rũ như rắn.
Từ một góc độ nào đó mà nói, nhân viên của tập đoàn Bách Hoa càng thêm e ngại Tần Lĩnh hơn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Dù sao nếu như nhân viên phạm sai lầm, bị Liễu Thanh Thanh phát hiện, mặc dù sẽ bị phạt, nhưng đều dựa theo quy định của công ty mà làm, sau đó sự việc sẽ trôi qua.
Trái lại, nếu rơi xuống trong tay Tần Lĩnh, tuy mặt ngoài cô nàng xinh đẹp này sẽ khách khí cười nói với bạn, cười nói rất tự nhiên. Nhưng chỉ cần có cơ hội công báo thù tư, lập tức sẽ nhìn chằm chằm vào bạn, chơi chết bạn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lần này kế hoạch bạn trai tạm thời của Liễu Thanh Thanh cũng là do Tần Lĩnh một tay bày ra.
Nhưng lúc này đây, Liễu Thanh Thanh lại có chút choáng váng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tần Lĩnh vẫn còn lải nhải trong điện thoại: “Tớ nói này, cậu nhìn lại mình đi, lửa cháy đến mông rồi mà cậu còn bình chân như vại, ngay cả tớ cũng sốt ruột thay cho cậu, việc này có tính là hoàng đế chưa vội thái giám đã vội không, tớ nhổ vào, bà đây không phải thái giám.”
“Cậu vừa nói gì?” Liễu Thanh Thanh lấy lại tinh thần, lặp lại: “Cậu nói ai chờ ở nhà ga?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Tớ nói này cô chủ, chẳng lẽ cậu mắc bệnh đãng trí đấy hả, không phải tớ đã nói, hôm nay anh họ của tớ sẽ đến à?”
Nói xong, giọng điệu của Tần Lĩnh ra vẻ hoảng sợ: “Tớ nói này chị gái nhỏ, chẳng lẽ cậu đổi ý?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Liễu Thanh Thanh vô thức nhìn về phía cửa phòng bệnh, giọng nói có chút hoảng sợ: “Tớ đã đón được người rồi.”
“Cái gì? Cậu nói cái gì? Cậu đã đón người? Cô chủ của tớ ơi, cậu đừng nói đùa có được không, đừng đùa thế chứ, anh họ tớ đã chờ ở nhà ga hơn một tiếng rồi.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nói qua nói lại, giọng nói thêm mấy phần nghiêm túc: “Chẳng lẽ cậu không nói đùa?”
“Tớ…” Liễu Thanh Thanh rất muốn thừa nhận mình đang nói đùa, nhưng lại không nói nên lời: “Một tiếng trước tớ đã đón người, hơn nữa anh ta còn đi theo tớ đến bệnh viện.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Mẹ kiếp, cô chủ ơi, tớ khâm phục cậu thật đấy, cậu đúng là phòng cháy phòng trộm phòng bạn thân, cậu gặp phải người xấu kiêm lừa đảo đúng không, đúng rồi, cậu phải giữ anh ta lại, bây giờ tớ đi báo cảnh sát.”
Liễu Thanh Thanh giật mình, lớn tiếng nói: “Không được!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hả? Đầu dây bên kia Tần Lĩnh ngây người, thật lâu sau mới hỏi: “Thanh Thanh, có phải cậu bị bắt cóc rồi không? Nếu đúng, cậu ừm một tiếng.”
“Không phải, sự việc không nghiêm trọng như cậu nghĩ đâu.” Liễu Thanh Thanh có chút dở khóc dở cười: “Vừa rồi tớ đã nói qua, tớ dẫn anh ta đến bệnh viện gặp người nhà mình.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu nói rõ đi.”
Suy nghĩ của Liễu Thanh Thanh có phần lộn xộn, hít sâu một hơi: “Được rồi, cậu giúp tớ nghĩ cách xem, tớ nên làm gì bây giờ, chuyện là như thế này…”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Một bên khác, trong phòng bệnh, động tác của Hạ Thiên rất nhanh, một châm rồi lại một châm đâm lên người ông cụ.
Cánh tay, bả vai, trước ngực, sau lưng, cổ, đầu… Mỗi một ngân châm đều hoàn toàn không vào trong cơ thể.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Còn hai châm cuối cùng dứt khoát đâm vào huyệt thanh minh trên mặt và huyệt bách hội trên đầu.
Đây chính là hai đại tử huyệt trên người, làm cho phó viện trưởng Tôn đứng ở bên cạnh không ngừng hít vào hơi lạnh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Đây là châm cứu kiểu gì, quá nguy hiểm.
Phó viện trưởng Tôn có chút nghi ngờ, dựa theo cách châm cứu này, chỉ sợ người bình thường đã sớm ngỏm củ tỏi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Chẳng qua ông ta cũng thấy rõ, tuy ông cụ nhắm mắt lại, nhưng hô hấp bình thường, không xuất hiện dị trạng nào.
Cứ như vậy hơn một trăm cây châm đâm xuống, Hạ Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Anh vê cây châm cuối cùng, xoay tròn châm đâm vào trên đầu ngón giữa của tay trái.
Đúng lúc này, cửa phòng được cẩn thận mở ra, Liễu Thanh Thanh đi đến.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Từ xa, cô chăm chú nhìn vào Hạ Thiên, trên mặt tràn đầy cảm xúc phức tạp.
Hiện tại cô đã biết, đối phương căn bản không phải anh họ của Tần Lĩnh, mà chính là một tên lừa đảo.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Theo lý thuyết cô nên tức giận, kinh hoảng, sợ hãi… Nhưng lại không có.
Chỉ có một loại cảm xúc phức tạp đến hoang đường, nói không rõ được là cảm xúc gì.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tên lừa đảo này lừa cô, lại cứu được mạng của ông nội.
Hiện tại đâm lao đành phải theo lao, cô nên làm gì đây, ứng đối như thế nào.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Trời ạ… Việc này… Thật đúng là không có khả năng.”
Ngay lúc Liễu Thanh Thanh đang suy nghĩ, phó viện trưởng Tôn đột nhiên kêu lên.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giống như quá mức ngạc nhiên, giọng điệu của ông ta trở nên sắc bén, mang theo rung động.
Hả? Liễu Thanh Thanh giật mình, vô thức nhìn lại.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nhưng mà vừa nhìn, cô lập tức trợn tròn mắt, vẻ mặt không dám tin.
**********
Chương 7: Tên lừa đảo
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tuy năm nay ông cụ đã gần 70 tuổi rồi, nhưng ngày thường rất chú trọng đến dưỡng sinh, trên làn da của ông cụ không có nếp nhăn quá rõ ràng, thậm chí trên cánh tay còn có cơ bắp rất rắn chắc.
Thế nhưng nửa người trên của ông lại xuất hiện từng vết sẹo giống như những con rắn nhỏ, những vết sẹo này to nhỏ đều có, nhìn vặn vẹo dữ tợn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Bao gồm cả Liễu Thanh Thanh, tuy không phải là lần đầu tiên nhìn thấy những vết sẹo này, nhưng vẫn khiếp sợ không thôi, thậm chí còn không dám nhìn.
Cho dù là Hạ Thiên cũng không khỏi giật mình.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trước đó ông cụ đã từng nói đi lính 12 năm, đi lên cả chiến trường, xem ra không phải nói ngoa.
“Ha ha ha, Tiểu Lục, trên người cháu có sẹo không, đối với những người đã từng đi lính như chúng ta mà nói, vết sẹo chính là vinh dự, vinh dự cả đời.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hạ Thiên, ông cụ cười một tiếng, vẻ mặt không che giấu hết kiêu ngạo.
“Cháu cũng có một vài vết sẹo.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vừa nói xong, Liễu Thanh Thanh đứng ở bên cạnh đã bĩu môi khinh thường.
Chỉ có cô biết thằng cha này bên ngoài tô vàng nạm ngọc nhưng là một tên ẻo lả.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Thiên cười, không quá để ý, mà chính là mở một hộp kim châm cứu, vê một chiếc kim châm 10 centimet, chậm rãi đâm vào xương bên hông, sau đó là đến cánh tay, các phần sau đấy đâm liền năm chiếc kim châm.
Những huyệt vị này nằm trên các điểm đặc biệt trên đường kinh mạch của cơ thể con người, thường được gọi là thú huyệt.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nó có tác dụng gây tê, cũng được gọi là gây mê bằng kim.
Chẳng qua khi kim thứ sáu đâm xuống, tất cả mọi người đều mở to hai mắt ra nhìn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trong thời đại ngày nay, cho dù người không hiểu về châm cứu cũng sẽ hiểu được một vài nguyên lý cơ bản.
Ví dụ như chầm chậm đâm vào, đâm nghiêng, đâm xoay tròn, cường độ, góc độ nông sâu đều rất tỉ mỉ cẩn trọng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Thế nhưng châm này của Hạ Thiên hoàn toàn đâm vào, chỉ để lại phần đuôi của châm ở bên ngoài.
“Á!” Phó viện trưởng Tôn không nhịn được, hít sâu một hơi, mấy người còn lại cũng hai mặt nhìn nhau, mọi người đều nhìn thấy trong mắt nhau ngạc nhiên và lo lắng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng trở nên quỷ dị.
May mắn ông cụ bị đâm châm vào cũng không cảm giác được đau đớn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vẻ mặt Hạ Thiên không biểu tình, vê châm thứ hai.
Anh vừa muốn đâm vào, đột nhiên đúng lúc này, trong phòng bệnh vang lên tiếng chuông điện thoại.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nhướng mày nhìn về nơi phát ra âm thanh, là chuông điện thoại của Liễu Thanh Thanh.
“Con ra nghe điện thoại.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Trên mặt Liễu Thanh Thanh hiện lên vẻ lúng túng, sau khi nói xong, cô nhanh chóng đi ra ngoài phòng bệnh, lúc đóng cửa lại, cô mới nghe máy.
“Alo, cô chủ của tớ ơi, cậu đang ở đâu thế, người ta ở nhà ga chờ hơn một tiếng rồi, sao cậu còn chưa đi đón người.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vừa nghe máy, bên kia đã truyền đến tiếng gào thét của một cô gái.
Tần Lĩnh – Cô bạn thân của Liễu Thanh Thanh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Đầu bên kia điện thoại chính là người bạn thân thiết của Liễu Thanh Thanh.
Hai người quen biết nhau từ cấp hai, đồng thời cùng học một trường cấp ba, đại học, cùng ra nước ngoài bồi dưỡng, bây giờ Tần Lĩnh chính là tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Bách Hoa.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Khác với một Liễu Thanh Thanh lạnh lùng như băng, Tần Lĩnh chính là một mỹ nữ yêu diễm quyến rũ như rắn.
Từ một góc độ nào đó mà nói, nhân viên của tập đoàn Bách Hoa càng thêm e ngại Tần Lĩnh hơn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Dù sao nếu như nhân viên phạm sai lầm, bị Liễu Thanh Thanh phát hiện, mặc dù sẽ bị phạt, nhưng đều dựa theo quy định của công ty mà làm, sau đó sự việc sẽ trôi qua.
Trái lại, nếu rơi xuống trong tay Tần Lĩnh, tuy mặt ngoài cô nàng xinh đẹp này sẽ khách khí cười nói với bạn, cười nói rất tự nhiên. Nhưng chỉ cần có cơ hội công báo thù tư, lập tức sẽ nhìn chằm chằm vào bạn, chơi chết bạn.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Lần này kế hoạch bạn trai tạm thời của Liễu Thanh Thanh cũng là do Tần Lĩnh một tay bày ra.
Nhưng lúc này đây, Liễu Thanh Thanh lại có chút choáng váng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tần Lĩnh vẫn còn lải nhải trong điện thoại: “Tớ nói này, cậu nhìn lại mình đi, lửa cháy đến mông rồi mà cậu còn bình chân như vại, ngay cả tớ cũng sốt ruột thay cho cậu, việc này có tính là hoàng đế chưa vội thái giám đã vội không, tớ nhổ vào, bà đây không phải thái giám.”
“Cậu vừa nói gì?” Liễu Thanh Thanh lấy lại tinh thần, lặp lại: “Cậu nói ai chờ ở nhà ga?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Tớ nói này cô chủ, chẳng lẽ cậu mắc bệnh đãng trí đấy hả, không phải tớ đã nói, hôm nay anh họ của tớ sẽ đến à?”
Nói xong, giọng điệu của Tần Lĩnh ra vẻ hoảng sợ: “Tớ nói này chị gái nhỏ, chẳng lẽ cậu đổi ý?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Liễu Thanh Thanh vô thức nhìn về phía cửa phòng bệnh, giọng nói có chút hoảng sợ: “Tớ đã đón được người rồi.”
“Cái gì? Cậu nói cái gì? Cậu đã đón người? Cô chủ của tớ ơi, cậu đừng nói đùa có được không, đừng đùa thế chứ, anh họ tớ đã chờ ở nhà ga hơn một tiếng rồi.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nói qua nói lại, giọng nói thêm mấy phần nghiêm túc: “Chẳng lẽ cậu không nói đùa?”
“Tớ…” Liễu Thanh Thanh rất muốn thừa nhận mình đang nói đùa, nhưng lại không nói nên lời: “Một tiếng trước tớ đã đón người, hơn nữa anh ta còn đi theo tớ đến bệnh viện.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Mẹ kiếp, cô chủ ơi, tớ khâm phục cậu thật đấy, cậu đúng là phòng cháy phòng trộm phòng bạn thân, cậu gặp phải người xấu kiêm lừa đảo đúng không, đúng rồi, cậu phải giữ anh ta lại, bây giờ tớ đi báo cảnh sát.”
Liễu Thanh Thanh giật mình, lớn tiếng nói: “Không được!”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hả? Đầu dây bên kia Tần Lĩnh ngây người, thật lâu sau mới hỏi: “Thanh Thanh, có phải cậu bị bắt cóc rồi không? Nếu đúng, cậu ừm một tiếng.”
“Không phải, sự việc không nghiêm trọng như cậu nghĩ đâu.” Liễu Thanh Thanh có chút dở khóc dở cười: “Vừa rồi tớ đã nói qua, tớ dẫn anh ta đến bệnh viện gặp người nhà mình.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu nói rõ đi.”
Suy nghĩ của Liễu Thanh Thanh có phần lộn xộn, hít sâu một hơi: “Được rồi, cậu giúp tớ nghĩ cách xem, tớ nên làm gì bây giờ, chuyện là như thế này…”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Một bên khác, trong phòng bệnh, động tác của Hạ Thiên rất nhanh, một châm rồi lại một châm đâm lên người ông cụ.
Cánh tay, bả vai, trước ngực, sau lưng, cổ, đầu… Mỗi một ngân châm đều hoàn toàn không vào trong cơ thể.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Còn hai châm cuối cùng dứt khoát đâm vào huyệt thanh minh trên mặt và huyệt bách hội trên đầu.
Đây chính là hai đại tử huyệt trên người, làm cho phó viện trưởng Tôn đứng ở bên cạnh không ngừng hít vào hơi lạnh.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Đây là châm cứu kiểu gì, quá nguy hiểm.
Phó viện trưởng Tôn có chút nghi ngờ, dựa theo cách châm cứu này, chỉ sợ người bình thường đã sớm ngỏm củ tỏi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Chẳng qua ông ta cũng thấy rõ, tuy ông cụ nhắm mắt lại, nhưng hô hấp bình thường, không xuất hiện dị trạng nào.
Cứ như vậy hơn một trăm cây châm đâm xuống, Hạ Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Anh vê cây châm cuối cùng, xoay tròn châm đâm vào trên đầu ngón giữa của tay trái.
Đúng lúc này, cửa phòng được cẩn thận mở ra, Liễu Thanh Thanh đi đến.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Từ xa, cô chăm chú nhìn vào Hạ Thiên, trên mặt tràn đầy cảm xúc phức tạp.
Hiện tại cô đã biết, đối phương căn bản không phải anh họ của Tần Lĩnh, mà chính là một tên lừa đảo.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Theo lý thuyết cô nên tức giận, kinh hoảng, sợ hãi… Nhưng lại không có.
Chỉ có một loại cảm xúc phức tạp đến hoang đường, nói không rõ được là cảm xúc gì.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Tên lừa đảo này lừa cô, lại cứu được mạng của ông nội.
Hiện tại đâm lao đành phải theo lao, cô nên làm gì đây, ứng đối như thế nào.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Trời ạ… Việc này… Thật đúng là không có khả năng.”
Ngay lúc Liễu Thanh Thanh đang suy nghĩ, phó viện trưởng Tôn đột nhiên kêu lên.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giống như quá mức ngạc nhiên, giọng điệu của ông ta trở nên sắc bén, mang theo rung động.
Hả? Liễu Thanh Thanh giật mình, vô thức nhìn lại.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Nhưng mà vừa nhìn, cô lập tức trợn tròn mắt, vẻ mặt không dám tin.