Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19: Năm đóa kim hoa
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
“Bị mê hoặc rồi à?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ngay tại lúc Hạ Thiên nghi hoặc, một tiếng cười ha hả vang lên, nói chuyện chính là người bảo vệ đang cùng anh trực ban.
Tất cả mọi người gọi ông ta là lão Thường, khoảng 40 tuổi, dáng người không cao, nhìn rất có một loại khí chất không nói ra được. “Khụ khụ."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Thiên vội vàng họ khan một tiếng, lấy ra một điếu thuốc lá: “Lão Thường, làm một điều nhé.” “Bị phát hiện hút thuốc ở đây cũng không tốt lắm đâu.”
Lão Thường cười ha hả, nhưng vẫn nhận lấy điếu thuốc, kẹp ở trên tai, đồng thời nói: “Tiểu Hạ, việc đó không có gì phải xấu hổ, đừng nói là cầu, trên thực tế trong công ty có không ít đàn ông đều có ý đồ với cô ấy.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hả? Hạ Thiên giật mình, ngạc nhiên nhìn lại. “Cậu vừa đến còn chưa biết năm đóa kim hoa của công ty chúng ta đúng không?”
Ông ta không đợi Hạ Thiên lên tiếng đã tăng tốc độ nói: “Đóa hoa đầu tiên là chủ tịch Liễu của chúng ta, được gọi là băng sơn tuyết liên, đóa thứ hai chính là tổng giám đốc điều hành Tần Lĩnh, nhân viên trong công ty thường lên gọi cô ấy là hoa hồng độc. Đóa hoa thứ ba là giám đốc tổng hợp Lạc Thiên Kim, được xưng là hoa sen mới nở, đỗa hoa thứ tử là Khương Dạo – Trưởng phòng quan hệ công chúng, được gọi là thiên hương mẫu đơn.” “Cô ấy thì sao?" Hạ Thiên nhếch miệng, nhìn cô gái vẫn ở chỗ lối rẽ của cầu thang, có phần tò mò. “Cô ấy tên Tô Tiểu Tiểu.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vẻ mặt lão Thường có phần phức tạp, cười khổ: “Hoa trà xanh biểu.” [Trà xanh biểu/ lục trà biểu/ green tea bitch: Ý chỉ những người về ngoài yếu đuối mỏng manh những thật ra dã tâm rất lớn.]
Hạ Thiên giật mình, vẻ mặt cổ quái: “Từ này không hay họ gì, chẳng lẽ cô ấy là loại người đó?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lão Thường hiểu rõ ý tứ của anh, ông ta cười trả lời: “Nếu như cô ấy là loại người đó, cô ấy sẽ không phải là nhân viên quét dọn.
Không đợi Hạ Thiên đặt câu hỏi, ông ta lập tức đưa ra đáp án “Trước kia cô ấy đâu phải nhân viên dọn vệ sinh, cô ấy đã từng làm việc ở rất nhiều phòng ban, ví dụ như bộ phận tiêu thụ, bộ phận thiết kế, bộ phận hành chính, phòng tổng hợp... Dùng một lúc, ông ta lại nói: “Chẳng qua có quá nhiều đàn ông chú ý đến cô ấy, nhất là máy quản lý cấp cao trong công ty, nhưng lại bị cô ấy liên tục từ chối, cho nên mới không ngừng bị bắt lấy sai lầm nhỏ, trở thành nhân viên dọn vệ sinh, hơn nữa phụ nữ ghen ghét vẻ ngoài của cô ấy, cho nên
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Những lời còn lại không cần phải nói ra, Hạ Thiên đã giật mình. “Nói như thế, chẳng những cô ấy không phải loại người như kia, còn là một người kiên cường và tự trọng, không sợ cường quyền." Hạ Thiên ngạc nhiên nói: "Vậy làm sao lại biến thành trà xanh biểu?”
Lão Thường không trực tiếp trả lời mà chính là thở dài một tiếng: “Thế giới này không có bối cảnh, không có năng lực bảo vệ bản thân, con gái lớn lên xinh đẹp cũng là một loại tội.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dùng một lúc ông ta lại nói: “Cậu nhìn những người đàn ông ra ra vào vào kia xem, rõ ràng có rất nhiều người đều có ý đồ với cô ấy, nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ vất vã của cô ấy, lại không đi lên giúp đỡ, cậu biết tại sao không? Bởi vì cô ấy bị người ta để mắt tới, không người nào dám vì cô ấy mà đắc tội với người ta, không ai dám ra mặt vì cô ấy. Tiểu Hạ à, chúng ta tán gẫu biết thế thôi, đừng nghĩ nhiều, cũng đừng xúc động, trước kia cũng có người mới xúc động làm liều, nhưng đều không có kết cục tốt.” “Thật ư?” Hạ Thiên không phủ nhận chỉ cười nói: “Tôi muốn thử xem. Sau khi nói xong, anh quay người đi vào trong đại sảnh, bước chân đi nhanh về phía cầu thang bộ bên tay phải. “Để tôi giúp cô.”
Anh cầm lấy túi rác cao hơn người kia, dùng sức nhấc lên, ít nhất cũng hơn 30 cân. “Không, không cần đâu, cảm ơn anh...
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Tiểu Tiểu giật mình, lập tức kịp phản ứng, khách khi nói một câu cảm ơn.
Nhưng khi cô ấy nhìn thấy Hạ Thiên mặc đồng phục bảo vệ thì trên mặt lập tức hiện lên cảnh giác, sau đó là chán ghét, vô thức lùi lại mấy bước.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Thiện hơi ngẩn ra, không nghĩ đến đối phương lại phản ứng lớn như thế.
Ngay sau đó, anh ôn hòa cười nói: "Tôi không có ý gì khác, cô đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là giữa đồng nghiệp giúp đỡ nhau mà thôi."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sau khi nói xong, một tay anh xách túi rác, nhanh chân đi về phía trước. Tô Tiểu Tiểu có phần kinh ngạc, cô ấy nhìn bóng lưng Hạ Thiên, có chút không rõ ràng cho lắm, có chút không biết phải làm sao, ngoài ra còn có cảm xúc ủy khuất không nói rõ được.
Cô ấy dùng sức chớp mắt, cất bước đi theo.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc này đã gần giữa trưa, trước cửa đại sảnh không ngừng có nhân viên tan ca, đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh này.
Có thể nói, ngay tại giây phút Hạ Thiện cầm lấy túi rác, không biết có bao nhiêu đồng chí nam hiện lên sắc mặt ghen ghét, hai mắt như muốn phun lửa, sau đó là cười trên nỗi đau của người khác.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Về phần những nhân viên nữ thì châm chọc, im lặng cười nhạo, ánh mắt nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu khá phức tạp.
Trong đó có một người phụ nữ ngăn cản Tô Tiểu Tiểu, nhìn như thân thiện chào hỏi: "Tiểu Tô, giữa trưa rồi sao còn chưa tan ca
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dáng dấp của người phụ nữ này xem như xinh đẹp, mặc bộ đồ công sở, trang điểm đậm, lộ ra khi chất quyến rũ. “Sắp xong rồi.” Tô Tiểu Tiểu miễn cưỡng nở một nụ cười: “Chị Vương, tối đi trước." “Ừ, đi nhanh lên.” Ngoài mặt chị Vương nhìn rất khách khí, đồng thời còn nâng tay lên làm động tác cổ vũ: "Tiểu Tô cổ lên, đừng nhụt chí." “Cảm ơn chị."
Chị Vương lại một lần nữa nở nụ cười, đợi lúc Tô Tiểu Tiểu rời đi, cô ta mới nỗi thầm với cô gái đi cùng: “Cái quái gì chứ, uổng phí cho một gương mặt xinh đẹp, ngoại trừ câu dẫn đàn ông ra cũng chỉ có thể nhặt rác, con khốn, trà xanh biểu, còn có người đàn ông mới đến kia nữa, xem ra chính là kẻ ngốc, vô cùng ngu ngốc, ha ha ha. Ủng hộ team chúng mình bằng c*ách theo dõi truyện tại ТгuуeлАРР.cом
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giọng nói không lớn, nhưng đủ cho người xung quanh nghe rõ.
Nhất thời những tiếng cười mỉa mai không ngừng vang lên.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Những đồng nghiệp nam kia nhíu mày, trong lòng không khỏi thở dài.
Trái lại Tô Tiểu Tiểu, vốn dĩ cô ấy đang đi về phía trước, cơ thể không khỏi cứng đờ, sắc mặt tái nhợt, căn chặt rằng, sau đó bước thật nhanh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sắc mặt Hạ Thiên âm trầm, bước chân ngừng lại, để túi rác ở bên tưởng, quay người trở về. “Đừng...” Tô Tiểu Tiểu ở đối diện đi đến, vành mắt đỏ ửng vẻ mặt câu xin. “Chuyện này không liên quan gì đến cô." Hạ Thiên hít sâu một hơi, nghiệm mặt nói: “Tôi chỉ là một bảo vệ mà thôi, còn cô chẳng qua chỉ là một nhân viên dọn vệ sinh, chuyện này có thể tồi tệ đến mức nào được chứ?"
Trong lúc nói chuyện, anh đã sải bước đi đến, đứng chắn trước chị Vương. “Anh định làm gì?” Giọng nói của chị Vương chói tai, ánh mắt chán ghét: “Biến ngay.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào cô ta, lấy một thái độ bình thản, gần như nhẹ nhàng nói một câu: “Biến cái con mẹ nhà cô, ông đây cũng không biết nên mắng con khốn nhà cô như thế nào!”
Xôn xao, tất cả mọi người xung quanh đều không nghĩ đến Hạ Thiên thế mà ở trước mặt mọi người chửi tục với một nhân viên nữ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Quan trọng nhất chính là, người phụ nữ được gọi là chị Vương này có thân phận không đơn giản, cô ta chính là thứ ký của giám đốc bộ phận hành chính.
Bộ phận hành chính là làm gì? Trách nhiệm chính là giám sát và xử phạt nhân viên, muốn chỉnh một người quá dễ dàng. “Anh, anh nói cái gì?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Có một số người chính là như thế, quen coi mình là trung tâm, chính mình đối xử không tốt với người ta trước, nhưng từ xưa đến nay không nghĩ đến mình có sai hay không.
Chị Vương chính là loại người này.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trên gương mặt trang điểm đậm kia tràn ngập không thể tin và phẫn nộ, đột nhiễn hét ầm lên: “Anh dám mắng tối ?" “Mắng cô ư?” Hạ Thiên khinh thường nhìn cô ta: “Ông đây còn muốn đánh con tiện nhân là cô, nhìn đôi mỗi đỏ của cô đi, trồng như vừa ăn phân vậy, hay là cô ăn phân để lớn lên?”
Lời vừa vang lên, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Tiểu Tiểu đứng ở sau lưng hoàn toàn ngây dại, lão Thường đang chuẩn bị đi đến kéo Hạ Thiên cũng mở to mắt ra nhìn.
Về phần chị Vương kia thì hoàn toàn ngày ngắn.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Phải biết rằng cô ta làm thư ký cho giám đốc bộ phận hành chính cũng xem như là chức vụ không lớn không nhỏ. Trong công ty, cho dù cô ta đi đến đâu cũng sẽ có vô số người cười lấy lòng Chưa từng bị mắng chửi độc ác trước mặt người khác như thế.
Gần năm, sáu giầy, cô ta mới lấy lại được tinh thần, gương mặt trang điểm đậm trở nên vặn vẹo, chỉ vào Hạ Thiên, cô ta giống như người đàn bà chanh chua măng Thăng con hoang, anh nói gì Lặp lại thử xem?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
**********
“Bị mê hoặc rồi à?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Ngay tại lúc Hạ Thiên nghi hoặc, một tiếng cười ha hả vang lên, nói chuyện chính là người bảo vệ đang cùng anh trực ban.
Tất cả mọi người gọi ông ta là lão Thường, khoảng 40 tuổi, dáng người không cao, nhìn rất có một loại khí chất không nói ra được. “Khụ khụ."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Thiên vội vàng họ khan một tiếng, lấy ra một điếu thuốc lá: “Lão Thường, làm một điều nhé.” “Bị phát hiện hút thuốc ở đây cũng không tốt lắm đâu.”
Lão Thường cười ha hả, nhưng vẫn nhận lấy điếu thuốc, kẹp ở trên tai, đồng thời nói: “Tiểu Hạ, việc đó không có gì phải xấu hổ, đừng nói là cầu, trên thực tế trong công ty có không ít đàn ông đều có ý đồ với cô ấy.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hả? Hạ Thiên giật mình, ngạc nhiên nhìn lại. “Cậu vừa đến còn chưa biết năm đóa kim hoa của công ty chúng ta đúng không?”
Ông ta không đợi Hạ Thiên lên tiếng đã tăng tốc độ nói: “Đóa hoa đầu tiên là chủ tịch Liễu của chúng ta, được gọi là băng sơn tuyết liên, đóa thứ hai chính là tổng giám đốc điều hành Tần Lĩnh, nhân viên trong công ty thường lên gọi cô ấy là hoa hồng độc. Đóa hoa thứ ba là giám đốc tổng hợp Lạc Thiên Kim, được xưng là hoa sen mới nở, đỗa hoa thứ tử là Khương Dạo – Trưởng phòng quan hệ công chúng, được gọi là thiên hương mẫu đơn.” “Cô ấy thì sao?" Hạ Thiên nhếch miệng, nhìn cô gái vẫn ở chỗ lối rẽ của cầu thang, có phần tò mò. “Cô ấy tên Tô Tiểu Tiểu.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Vẻ mặt lão Thường có phần phức tạp, cười khổ: “Hoa trà xanh biểu.” [Trà xanh biểu/ lục trà biểu/ green tea bitch: Ý chỉ những người về ngoài yếu đuối mỏng manh những thật ra dã tâm rất lớn.]
Hạ Thiên giật mình, vẻ mặt cổ quái: “Từ này không hay họ gì, chẳng lẽ cô ấy là loại người đó?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lão Thường hiểu rõ ý tứ của anh, ông ta cười trả lời: “Nếu như cô ấy là loại người đó, cô ấy sẽ không phải là nhân viên quét dọn.
Không đợi Hạ Thiên đặt câu hỏi, ông ta lập tức đưa ra đáp án “Trước kia cô ấy đâu phải nhân viên dọn vệ sinh, cô ấy đã từng làm việc ở rất nhiều phòng ban, ví dụ như bộ phận tiêu thụ, bộ phận thiết kế, bộ phận hành chính, phòng tổng hợp... Dùng một lúc, ông ta lại nói: “Chẳng qua có quá nhiều đàn ông chú ý đến cô ấy, nhất là máy quản lý cấp cao trong công ty, nhưng lại bị cô ấy liên tục từ chối, cho nên mới không ngừng bị bắt lấy sai lầm nhỏ, trở thành nhân viên dọn vệ sinh, hơn nữa phụ nữ ghen ghét vẻ ngoài của cô ấy, cho nên
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Những lời còn lại không cần phải nói ra, Hạ Thiên đã giật mình. “Nói như thế, chẳng những cô ấy không phải loại người như kia, còn là một người kiên cường và tự trọng, không sợ cường quyền." Hạ Thiên ngạc nhiên nói: "Vậy làm sao lại biến thành trà xanh biểu?”
Lão Thường không trực tiếp trả lời mà chính là thở dài một tiếng: “Thế giới này không có bối cảnh, không có năng lực bảo vệ bản thân, con gái lớn lên xinh đẹp cũng là một loại tội.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dùng một lúc ông ta lại nói: “Cậu nhìn những người đàn ông ra ra vào vào kia xem, rõ ràng có rất nhiều người đều có ý đồ với cô ấy, nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ vất vã của cô ấy, lại không đi lên giúp đỡ, cậu biết tại sao không? Bởi vì cô ấy bị người ta để mắt tới, không người nào dám vì cô ấy mà đắc tội với người ta, không ai dám ra mặt vì cô ấy. Tiểu Hạ à, chúng ta tán gẫu biết thế thôi, đừng nghĩ nhiều, cũng đừng xúc động, trước kia cũng có người mới xúc động làm liều, nhưng đều không có kết cục tốt.” “Thật ư?” Hạ Thiên không phủ nhận chỉ cười nói: “Tôi muốn thử xem. Sau khi nói xong, anh quay người đi vào trong đại sảnh, bước chân đi nhanh về phía cầu thang bộ bên tay phải. “Để tôi giúp cô.”
Anh cầm lấy túi rác cao hơn người kia, dùng sức nhấc lên, ít nhất cũng hơn 30 cân. “Không, không cần đâu, cảm ơn anh...
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Tiểu Tiểu giật mình, lập tức kịp phản ứng, khách khi nói một câu cảm ơn.
Nhưng khi cô ấy nhìn thấy Hạ Thiên mặc đồng phục bảo vệ thì trên mặt lập tức hiện lên cảnh giác, sau đó là chán ghét, vô thức lùi lại mấy bước.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Thiện hơi ngẩn ra, không nghĩ đến đối phương lại phản ứng lớn như thế.
Ngay sau đó, anh ôn hòa cười nói: "Tôi không có ý gì khác, cô đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là giữa đồng nghiệp giúp đỡ nhau mà thôi."
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sau khi nói xong, một tay anh xách túi rác, nhanh chân đi về phía trước. Tô Tiểu Tiểu có phần kinh ngạc, cô ấy nhìn bóng lưng Hạ Thiên, có chút không rõ ràng cho lắm, có chút không biết phải làm sao, ngoài ra còn có cảm xúc ủy khuất không nói rõ được.
Cô ấy dùng sức chớp mắt, cất bước đi theo.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Lúc này đã gần giữa trưa, trước cửa đại sảnh không ngừng có nhân viên tan ca, đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh này.
Có thể nói, ngay tại giây phút Hạ Thiện cầm lấy túi rác, không biết có bao nhiêu đồng chí nam hiện lên sắc mặt ghen ghét, hai mắt như muốn phun lửa, sau đó là cười trên nỗi đau của người khác.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Về phần những nhân viên nữ thì châm chọc, im lặng cười nhạo, ánh mắt nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu khá phức tạp.
Trong đó có một người phụ nữ ngăn cản Tô Tiểu Tiểu, nhìn như thân thiện chào hỏi: "Tiểu Tô, giữa trưa rồi sao còn chưa tan ca
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Dáng dấp của người phụ nữ này xem như xinh đẹp, mặc bộ đồ công sở, trang điểm đậm, lộ ra khi chất quyến rũ. “Sắp xong rồi.” Tô Tiểu Tiểu miễn cưỡng nở một nụ cười: “Chị Vương, tối đi trước." “Ừ, đi nhanh lên.” Ngoài mặt chị Vương nhìn rất khách khí, đồng thời còn nâng tay lên làm động tác cổ vũ: "Tiểu Tô cổ lên, đừng nhụt chí." “Cảm ơn chị."
Chị Vương lại một lần nữa nở nụ cười, đợi lúc Tô Tiểu Tiểu rời đi, cô ta mới nỗi thầm với cô gái đi cùng: “Cái quái gì chứ, uổng phí cho một gương mặt xinh đẹp, ngoại trừ câu dẫn đàn ông ra cũng chỉ có thể nhặt rác, con khốn, trà xanh biểu, còn có người đàn ông mới đến kia nữa, xem ra chính là kẻ ngốc, vô cùng ngu ngốc, ha ha ha. Ủng hộ team chúng mình bằng c*ách theo dõi truyện tại ТгuуeлАРР.cом
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Giọng nói không lớn, nhưng đủ cho người xung quanh nghe rõ.
Nhất thời những tiếng cười mỉa mai không ngừng vang lên.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Những đồng nghiệp nam kia nhíu mày, trong lòng không khỏi thở dài.
Trái lại Tô Tiểu Tiểu, vốn dĩ cô ấy đang đi về phía trước, cơ thể không khỏi cứng đờ, sắc mặt tái nhợt, căn chặt rằng, sau đó bước thật nhanh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sắc mặt Hạ Thiên âm trầm, bước chân ngừng lại, để túi rác ở bên tưởng, quay người trở về. “Đừng...” Tô Tiểu Tiểu ở đối diện đi đến, vành mắt đỏ ửng vẻ mặt câu xin. “Chuyện này không liên quan gì đến cô." Hạ Thiên hít sâu một hơi, nghiệm mặt nói: “Tôi chỉ là một bảo vệ mà thôi, còn cô chẳng qua chỉ là một nhân viên dọn vệ sinh, chuyện này có thể tồi tệ đến mức nào được chứ?"
Trong lúc nói chuyện, anh đã sải bước đi đến, đứng chắn trước chị Vương. “Anh định làm gì?” Giọng nói của chị Vương chói tai, ánh mắt chán ghét: “Biến ngay.”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào cô ta, lấy một thái độ bình thản, gần như nhẹ nhàng nói một câu: “Biến cái con mẹ nhà cô, ông đây cũng không biết nên mắng con khốn nhà cô như thế nào!”
Xôn xao, tất cả mọi người xung quanh đều không nghĩ đến Hạ Thiên thế mà ở trước mặt mọi người chửi tục với một nhân viên nữ.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Quan trọng nhất chính là, người phụ nữ được gọi là chị Vương này có thân phận không đơn giản, cô ta chính là thứ ký của giám đốc bộ phận hành chính.
Bộ phận hành chính là làm gì? Trách nhiệm chính là giám sát và xử phạt nhân viên, muốn chỉnh một người quá dễ dàng. “Anh, anh nói cái gì?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Có một số người chính là như thế, quen coi mình là trung tâm, chính mình đối xử không tốt với người ta trước, nhưng từ xưa đến nay không nghĩ đến mình có sai hay không.
Chị Vương chính là loại người này.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Trên gương mặt trang điểm đậm kia tràn ngập không thể tin và phẫn nộ, đột nhiễn hét ầm lên: “Anh dám mắng tối ?" “Mắng cô ư?” Hạ Thiên khinh thường nhìn cô ta: “Ông đây còn muốn đánh con tiện nhân là cô, nhìn đôi mỗi đỏ của cô đi, trồng như vừa ăn phân vậy, hay là cô ăn phân để lớn lên?”
Lời vừa vang lên, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Tiểu Tiểu đứng ở sau lưng hoàn toàn ngây dại, lão Thường đang chuẩn bị đi đến kéo Hạ Thiên cũng mở to mắt ra nhìn.
Về phần chị Vương kia thì hoàn toàn ngày ngắn.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Phải biết rằng cô ta làm thư ký cho giám đốc bộ phận hành chính cũng xem như là chức vụ không lớn không nhỏ. Trong công ty, cho dù cô ta đi đến đâu cũng sẽ có vô số người cười lấy lòng Chưa từng bị mắng chửi độc ác trước mặt người khác như thế.
Gần năm, sáu giầy, cô ta mới lấy lại được tinh thần, gương mặt trang điểm đậm trở nên vặn vẹo, chỉ vào Hạ Thiên, cô ta giống như người đàn bà chanh chua măng Thăng con hoang, anh nói gì Lặp lại thử xem?"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!