Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 16: Mưu đồ bí mật
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.
**********
“Tớ không sao, hôm qua uống say không cẩn thận bị ngã."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tần Lĩnh cố gắng che giấu, sau đó lại chậm rãi ngồi xuống, toàn bộ cơ thể co lại trên sofa, ngáp một cái, vội vàng chuyến chủ đề. “Cô nương, cậu tìm tớ có chuyện gì thế, haizz, tớ rõ ràng là mệnh thái giảm, lại bị bắt làm hoàng thượng” “Cậu nói cái gì thế?” Liễu Thanh Thanh xụ mặt: “Cậu đừng nói sang chuyện khác, về sau nếu cậu muốn uống rượu thì cử nói, tớ uống với cậu, đừng một mình chạy loạn” “Wow, vẫn là cô chủ tốt với tớ, nào, đến đây ôm ôm.”
Tần Lĩnh đi chân trần đứng lên: “Cô chủ à, sau này hai chúng ta ở cùng nhau, cậu yên tâm đi, tớ sẽ chịu trách nhiệm với cậu." “Bớt dùng chiêu này đi.” Liễu Thanh Thanh lùi lại một bước, nhưng vẫn bị Tần Lĩnh ôm cổ, cô chỉ có thể bất đắc dĩ trợn mắt: “Nhanh ngôi xuống, tớ tìm cậu thật sự có việc gấp.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, mối quan hệ giữa bọn họ còn tốt hơn tin đồn bên ngoài, chỉ có ở trước mặt cổ bạn thân của mình, Liễu Thanh Thanh mới bộc lộ ra tính cách thật. “Được rồi, có chuyện gì thế?"
Tần Lĩnh lại một lần nữa cuộn mình trên sofa, liên tục ngáp. Liễu Thanh Thanh ho nhẹ hai tiếng mới nói: “Hôm nay tên lừa đảo kia sẽ đến đây đi làm.” “Tên lừa đảo?" Ánh mắt Tần Lĩnh nghi hoặc, ngay lập tức nhớ đến cái gì, đột nhiên ngồi dậy: “Chính là tên đàn ông đã lừa cậu, tên khốn đóng thay vai của anh họ tớ?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Liễu Thanh Thanh lời ít mà ý nhiều gật đầu: “Chính là anh ta.”
Hai mắt Tần Lĩnh sáng lên, khóe miệng mang theo nụ cười gian xảo: “Được lắm, anh ta còn dám đến công ty làm, thật đúng là không biết sống chết, tự mình tìm đường chết, siêu cấp tự mình tìm đường chết, bà đây nhất định phải chỉnh chết anh ta." “Khụ khụ...”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Liễu Thanh Thanh vội vàng họ một tiếng, trầm mặc một lúc, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: “Tớ không muốn để cho anh ta làm ở công ty, tốt nhất cậu nghĩ cách đuổi anh ta đi."
Hả?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi nghe thấy câu này, Tần Lĩnh ngạc nhiên, nhất thời trên mặt cô ấy hiện lên kính ngạc: "Cô chủ của tớ ơi, chẳng lẽ cậu... Thất thân? Có câu nói, con đường dẫn đến linh hồn người phụ nữ chính là .. “Ngừng ngừng ngừng."
Liễu Thanh Thanh vội vàng cắt ngang lời cô ấy: “Cậu nói linh tinh gì thể, chuyện là như thế này...”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đối với bạn thân, Liễu Thanh Thanh không chút giấu diếm.
Cô đem chuyện Hạ Thiên như thế nào chữa khỏi bệnh cho ông nội cô, sao cô lại đột nhiên nảy ra ý định này, tiếp theo là chuyện hai người đến quán cà phê ký hợp đồng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau cùng cô nghiêm mặt nói: “Tên khốn kia đúng là hạ lưu, xấu xa, bỉ ổi, dối trả, hơn nữa còn là một kẻ háo sắc... Cậu nhất định phải giúp tớ chỉnh chết anh ta.”
Tần Lĩnh chớp mắt, không lập tức nói chuyện.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thật lâu sau, cô ấy mới nhìn Liễu Thanh Thanh: “Cô chủ của tớ ơi, làm sao tớ lại nghe ra một người quân nhân cao lớn dũng cảm, biết quan tâm mọi người, hơn nữa còn biết y thuật, mang đến cho người ta một cảm giác an toàn nhỉ?" “Những thứ đó đều là mặt ngoài giả vờ giả vịt, cậu nhất định phải trừng trị anh ta, cậu không nhớ rõ ă? Chính anh ta đã làm rối loạn kế hoạch của cậu, hại anh họ cậu phải quay về, tớ nói cho cậu biết, anh ta chính là một kẻ hạ lưu hèn hạ, là một kẻ háo sắc, nội tâm là một kẻ bị ối thối tha cầm thủ, cả người tản ra mùi hội thối bỏ đi, chính là thứ đồ hôi thối khiến người ta vừa liếc mắt đã buồn nôn.”
Nghe thấy thế, Tần Lĩnh trợn mắt há hốc mồm: “Cô chủ à, thì ra miệng của cậu cũng rất ác độc, chẳng qua làm sao tớ lại càng lúc càng cảm thấy... Cậu không thật sự thất thân đấy chứ.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cô ấy còn chưa nói xong đã nhìn thấy sắc mặt của Liễu Thanh Thanh âm trầm, vội vàng nói: “Cậu yên tâm đi, cái gọi là bệnh người thân không cần nói lý, chỉ cần anh ta đến, bà đây nhất định sẽ chơi chết anh ta." “Cốc cốc cốc.”
Lúc này tiếng gõ cửa lại một lần nữa vang lên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tần Lĩnh vội vàng đứng lên đi lại giày cao gót, sau đó thẳng tắp ngồi xuống. “Mời vào." Liễu Thanh Thanh lên tiếng.
Đi vào vẫn là trợ lý Vương Giai, mặt cô ta không cảm xúc nói: “Chủ tịch Liễu, tổng giám đốc Tẫn, mọi người đã đến phòng họp đầy đủ. “Tôi biết rồi.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Liễu Thanh Thanh khẽ gật đầu, nhìn thấy Vương Giai chuẩn bị rời đi, cô lập tức nói: Vương Giai, cô sắp xếp qua, nếu như lầu 1 có người tên Hạ Thiên đến, dẫn anh ta đi lên thắng đây, tôi muốn đích thân tiếp dai."
Vương Giai sững sờ, nhưng nhanh chóng cung kính trả lời: “Vâng chủ tịch Liễu."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tám giờ hai mươi sáng, Hạ Thiên mặc âu phục cầm lấy một quyển tạp chỉ mới mua trên đường đến đây, cuối cùng ngẩng đầu bước vào tập đoàn Bách Hoa.
Tập đoàn Bách Hoa có tất cả khoảng 36 tầng, nhìn từ bên ngoài, cả tòa nhà đều là cửa kính thủy tinh, dưới sự phản chiếu của ánh nắng lộ ra lộng lẫy, nhìn qua có vẻ rất sang trọng và cao cấp.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Không gian ở đại sảnh rất rộng lớn, giống như một quảng trường nhỏ, nhân viên đi qua đi lại vội vàng, bên trong yên tĩnh lộ ra khẩn trương và bận rộn. “Chào mừng đến tập đoàn Bách Hoa.”
Một giọng nói ngọt ngào trong trẻo vang lên, một cô gái với gương mặt xinh đẹp và vóc dáng cao gầy đứng ở trước quầy lễ tân khách sáo chào hỏi. “Chào anh, xin hỏi tôi có thể giúp đỡ gì cho anh được không?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Thiên dừng bước mỉm cười gật đầu, lộ ra hàm răng trắng: “Tôi tìm chủ tịch của các cô.”
Nhân viên lễ tân sững sờ nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt trong giây lát, trên mặt mang theo hiếu kỳ và dò xét. “Xin hỏi tên anh là gì, anh có hẹn trước không?” “Tôi họ Hạ, tên Hạ Thiên, là chủ tịch của các cô hẹn tôi đến.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nghe thấy thế, nhân viên lễ tân khẽ giật mình, lập tức kịp phản ứng, khách khí nói: “Anh Hạ chờ một lúc.
Sau khi nói xong, cô ta lập tức gọi điện thoại, khoảng 3 phút sau, một cô gái mặc đồ công sở từ trong thang máy đi ra, đi thẳng đến đây, trên mặt là nụ cười nghề nghiệp. “Chào anh Hạ, tôi là trợ lý Vương Giai của chủ tịch, mời anh đi theo tôi. ТrцуeлAРР.cом trang web cập n*hật nhanh nhất
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tám giờ năm mươi phút, Liễu Thanh Thanh và Tần Lĩnh dẫn đầu ra khỏi phòng họp.
Vương Giai đã sớm chờ ở ngoài, cô ta đi lên trước nói: “Chủ tịch Liễu, tổng giám đốc Tần, anh Hạ kia đã đến."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nghe thấy thế, ánh mắt hai người sáng lên, liếc nhìn nhau, Liễu Thanh Thánh hỏi: “Anh ta đến lúc mấy giờ?” “Tám giờ hai mươi phút.
Liễu Thanh Thanh nhìn đồng hồ đeo tay, lập tức gật đầu: “Được rồi, cô làm việc của mình đi.” “Vâng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chờ sau khi cô ta đi, hai người cùng đi vào thang máy chuyên dụng. hô hấp của Liễu Thanh Thanh lập tức trở nên dồn dập: “Tần Lĩnh, cậu đã nghĩ ra cách làm sao chỉnh tên khốn kia chưa?”
Tần Lĩnh ném một ánh mắt quyến rũ, đắc ý nói: “Loại chuyện này không thể làm một lần là xong, phải chậm rãi mới có được khoái cảm, cô chủ à, cậu quá nóng lòng.” “Vậy cậu nhanh nói đi.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ánh mắt Tần Lĩnh gian xảo: “Việc này vẫn cần phải hai người chúng ta phối hợp, để cho anh ta nhìn ra được chúng ta đang chính anh ta, nhưng lại không tìm ra được sơ hở nào, chỉ có thể trơ mắt... Chịu ngược, hoặc là khiến anh ta chủ động rời đi.
Dừng một lúc, cô ấy cố ý nhỏ giọng nói: “Tiếp theo chúng ta cần làm như thế này...” “Được được được, không thành vấn đề gì.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ánh mắt của Liễu Thanh Thanh càng lúc càng sáng lên, sau cùng hai người đều nở nụ cười quái dị... khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Nếu có nhân viên nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ sợ đến mức nói không ra lời.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hai người nhanh chóng đến tầng 36, sau đó đi đến văn phòng của
Liễu Thanh Thanh. Một lần nữa nhìn nhau, sau đó mở cửa đi vào.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thế nhưng vừa mới bước vào, hai người đều giật mình. Lúc này đây, trong văn phòng chủ tịch khói thuốc lượn lờ
Chỉ thấy một người đàn ông ngồi ở trên ghế sếp, hai chân vô cùng không lịch sự gác lên bàn làm việc, trong miệng ngậm một điều thuốc, trên tay cầm một quyển tạp chí.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trang bìa của tạp chí là ảnh chụp của một người đẹp vô cùng sexy, những chỗ không nên lộ thì lộ, nhưng chỗ nên lộ lại không lộ.
Dáng vẻ thảnh thơi vô cùng thoải mái. Trong nháy mắt Liễu Thanh Thanh nổi cáu.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chết tiệt, sao anh có thể như vậy!
Không những chỉ hút thuốc trong phòng làm việc của cô ấy, còn đọc tạp chí người lớn, hơn nữa còn đắc ý rung đùi... Trời ạ, tên khốn kiếp này nên bị sét đánh.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thế nhưng so với Liễu Thanh Thanh tức giận, vẻ mặt của Tần Lĩnh không chỉ tràn đầy khiếp sợ, trong lòng lại càng là sóng to gió lớn.
Cô ấy mới giống như bị sét đánh, trong đầu trống rỗng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Àm.
Tiếng sấm không ngừng vang lên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Anh... Chẳng phải là người đã cùng cô ấy điên cuồng trong đêm qua u?
**********
“Tớ không sao, hôm qua uống say không cẩn thận bị ngã."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tần Lĩnh cố gắng che giấu, sau đó lại chậm rãi ngồi xuống, toàn bộ cơ thể co lại trên sofa, ngáp một cái, vội vàng chuyến chủ đề. “Cô nương, cậu tìm tớ có chuyện gì thế, haizz, tớ rõ ràng là mệnh thái giảm, lại bị bắt làm hoàng thượng” “Cậu nói cái gì thế?” Liễu Thanh Thanh xụ mặt: “Cậu đừng nói sang chuyện khác, về sau nếu cậu muốn uống rượu thì cử nói, tớ uống với cậu, đừng một mình chạy loạn” “Wow, vẫn là cô chủ tốt với tớ, nào, đến đây ôm ôm.”
Tần Lĩnh đi chân trần đứng lên: “Cô chủ à, sau này hai chúng ta ở cùng nhau, cậu yên tâm đi, tớ sẽ chịu trách nhiệm với cậu." “Bớt dùng chiêu này đi.” Liễu Thanh Thanh lùi lại một bước, nhưng vẫn bị Tần Lĩnh ôm cổ, cô chỉ có thể bất đắc dĩ trợn mắt: “Nhanh ngôi xuống, tớ tìm cậu thật sự có việc gấp.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, mối quan hệ giữa bọn họ còn tốt hơn tin đồn bên ngoài, chỉ có ở trước mặt cổ bạn thân của mình, Liễu Thanh Thanh mới bộc lộ ra tính cách thật. “Được rồi, có chuyện gì thế?"
Tần Lĩnh lại một lần nữa cuộn mình trên sofa, liên tục ngáp. Liễu Thanh Thanh ho nhẹ hai tiếng mới nói: “Hôm nay tên lừa đảo kia sẽ đến đây đi làm.” “Tên lừa đảo?" Ánh mắt Tần Lĩnh nghi hoặc, ngay lập tức nhớ đến cái gì, đột nhiên ngồi dậy: “Chính là tên đàn ông đã lừa cậu, tên khốn đóng thay vai của anh họ tớ?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Liễu Thanh Thanh lời ít mà ý nhiều gật đầu: “Chính là anh ta.”
Hai mắt Tần Lĩnh sáng lên, khóe miệng mang theo nụ cười gian xảo: “Được lắm, anh ta còn dám đến công ty làm, thật đúng là không biết sống chết, tự mình tìm đường chết, siêu cấp tự mình tìm đường chết, bà đây nhất định phải chỉnh chết anh ta." “Khụ khụ...”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Liễu Thanh Thanh vội vàng họ một tiếng, trầm mặc một lúc, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: “Tớ không muốn để cho anh ta làm ở công ty, tốt nhất cậu nghĩ cách đuổi anh ta đi."
Hả?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi nghe thấy câu này, Tần Lĩnh ngạc nhiên, nhất thời trên mặt cô ấy hiện lên kính ngạc: "Cô chủ của tớ ơi, chẳng lẽ cậu... Thất thân? Có câu nói, con đường dẫn đến linh hồn người phụ nữ chính là .. “Ngừng ngừng ngừng."
Liễu Thanh Thanh vội vàng cắt ngang lời cô ấy: “Cậu nói linh tinh gì thể, chuyện là như thế này...”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đối với bạn thân, Liễu Thanh Thanh không chút giấu diếm.
Cô đem chuyện Hạ Thiên như thế nào chữa khỏi bệnh cho ông nội cô, sao cô lại đột nhiên nảy ra ý định này, tiếp theo là chuyện hai người đến quán cà phê ký hợp đồng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau cùng cô nghiêm mặt nói: “Tên khốn kia đúng là hạ lưu, xấu xa, bỉ ổi, dối trả, hơn nữa còn là một kẻ háo sắc... Cậu nhất định phải giúp tớ chỉnh chết anh ta.”
Tần Lĩnh chớp mắt, không lập tức nói chuyện.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thật lâu sau, cô ấy mới nhìn Liễu Thanh Thanh: “Cô chủ của tớ ơi, làm sao tớ lại nghe ra một người quân nhân cao lớn dũng cảm, biết quan tâm mọi người, hơn nữa còn biết y thuật, mang đến cho người ta một cảm giác an toàn nhỉ?" “Những thứ đó đều là mặt ngoài giả vờ giả vịt, cậu nhất định phải trừng trị anh ta, cậu không nhớ rõ ă? Chính anh ta đã làm rối loạn kế hoạch của cậu, hại anh họ cậu phải quay về, tớ nói cho cậu biết, anh ta chính là một kẻ hạ lưu hèn hạ, là một kẻ háo sắc, nội tâm là một kẻ bị ối thối tha cầm thủ, cả người tản ra mùi hội thối bỏ đi, chính là thứ đồ hôi thối khiến người ta vừa liếc mắt đã buồn nôn.”
Nghe thấy thế, Tần Lĩnh trợn mắt há hốc mồm: “Cô chủ à, thì ra miệng của cậu cũng rất ác độc, chẳng qua làm sao tớ lại càng lúc càng cảm thấy... Cậu không thật sự thất thân đấy chứ.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cô ấy còn chưa nói xong đã nhìn thấy sắc mặt của Liễu Thanh Thanh âm trầm, vội vàng nói: “Cậu yên tâm đi, cái gọi là bệnh người thân không cần nói lý, chỉ cần anh ta đến, bà đây nhất định sẽ chơi chết anh ta." “Cốc cốc cốc.”
Lúc này tiếng gõ cửa lại một lần nữa vang lên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tần Lĩnh vội vàng đứng lên đi lại giày cao gót, sau đó thẳng tắp ngồi xuống. “Mời vào." Liễu Thanh Thanh lên tiếng.
Đi vào vẫn là trợ lý Vương Giai, mặt cô ta không cảm xúc nói: “Chủ tịch Liễu, tổng giám đốc Tẫn, mọi người đã đến phòng họp đầy đủ. “Tôi biết rồi.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Liễu Thanh Thanh khẽ gật đầu, nhìn thấy Vương Giai chuẩn bị rời đi, cô lập tức nói: Vương Giai, cô sắp xếp qua, nếu như lầu 1 có người tên Hạ Thiên đến, dẫn anh ta đi lên thắng đây, tôi muốn đích thân tiếp dai."
Vương Giai sững sờ, nhưng nhanh chóng cung kính trả lời: “Vâng chủ tịch Liễu."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tám giờ hai mươi sáng, Hạ Thiên mặc âu phục cầm lấy một quyển tạp chỉ mới mua trên đường đến đây, cuối cùng ngẩng đầu bước vào tập đoàn Bách Hoa.
Tập đoàn Bách Hoa có tất cả khoảng 36 tầng, nhìn từ bên ngoài, cả tòa nhà đều là cửa kính thủy tinh, dưới sự phản chiếu của ánh nắng lộ ra lộng lẫy, nhìn qua có vẻ rất sang trọng và cao cấp.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Không gian ở đại sảnh rất rộng lớn, giống như một quảng trường nhỏ, nhân viên đi qua đi lại vội vàng, bên trong yên tĩnh lộ ra khẩn trương và bận rộn. “Chào mừng đến tập đoàn Bách Hoa.”
Một giọng nói ngọt ngào trong trẻo vang lên, một cô gái với gương mặt xinh đẹp và vóc dáng cao gầy đứng ở trước quầy lễ tân khách sáo chào hỏi. “Chào anh, xin hỏi tôi có thể giúp đỡ gì cho anh được không?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Thiên dừng bước mỉm cười gật đầu, lộ ra hàm răng trắng: “Tôi tìm chủ tịch của các cô.”
Nhân viên lễ tân sững sờ nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt trong giây lát, trên mặt mang theo hiếu kỳ và dò xét. “Xin hỏi tên anh là gì, anh có hẹn trước không?” “Tôi họ Hạ, tên Hạ Thiên, là chủ tịch của các cô hẹn tôi đến.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nghe thấy thế, nhân viên lễ tân khẽ giật mình, lập tức kịp phản ứng, khách khí nói: “Anh Hạ chờ một lúc.
Sau khi nói xong, cô ta lập tức gọi điện thoại, khoảng 3 phút sau, một cô gái mặc đồ công sở từ trong thang máy đi ra, đi thẳng đến đây, trên mặt là nụ cười nghề nghiệp. “Chào anh Hạ, tôi là trợ lý Vương Giai của chủ tịch, mời anh đi theo tôi. ТrцуeлAРР.cом trang web cập n*hật nhanh nhất
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tám giờ năm mươi phút, Liễu Thanh Thanh và Tần Lĩnh dẫn đầu ra khỏi phòng họp.
Vương Giai đã sớm chờ ở ngoài, cô ta đi lên trước nói: “Chủ tịch Liễu, tổng giám đốc Tần, anh Hạ kia đã đến."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nghe thấy thế, ánh mắt hai người sáng lên, liếc nhìn nhau, Liễu Thanh Thánh hỏi: “Anh ta đến lúc mấy giờ?” “Tám giờ hai mươi phút.
Liễu Thanh Thanh nhìn đồng hồ đeo tay, lập tức gật đầu: “Được rồi, cô làm việc của mình đi.” “Vâng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chờ sau khi cô ta đi, hai người cùng đi vào thang máy chuyên dụng. hô hấp của Liễu Thanh Thanh lập tức trở nên dồn dập: “Tần Lĩnh, cậu đã nghĩ ra cách làm sao chỉnh tên khốn kia chưa?”
Tần Lĩnh ném một ánh mắt quyến rũ, đắc ý nói: “Loại chuyện này không thể làm một lần là xong, phải chậm rãi mới có được khoái cảm, cô chủ à, cậu quá nóng lòng.” “Vậy cậu nhanh nói đi.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ánh mắt Tần Lĩnh gian xảo: “Việc này vẫn cần phải hai người chúng ta phối hợp, để cho anh ta nhìn ra được chúng ta đang chính anh ta, nhưng lại không tìm ra được sơ hở nào, chỉ có thể trơ mắt... Chịu ngược, hoặc là khiến anh ta chủ động rời đi.
Dừng một lúc, cô ấy cố ý nhỏ giọng nói: “Tiếp theo chúng ta cần làm như thế này...” “Được được được, không thành vấn đề gì.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ánh mắt của Liễu Thanh Thanh càng lúc càng sáng lên, sau cùng hai người đều nở nụ cười quái dị... khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Nếu có nhân viên nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ sợ đến mức nói không ra lời.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hai người nhanh chóng đến tầng 36, sau đó đi đến văn phòng của
Liễu Thanh Thanh. Một lần nữa nhìn nhau, sau đó mở cửa đi vào.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thế nhưng vừa mới bước vào, hai người đều giật mình. Lúc này đây, trong văn phòng chủ tịch khói thuốc lượn lờ
Chỉ thấy một người đàn ông ngồi ở trên ghế sếp, hai chân vô cùng không lịch sự gác lên bàn làm việc, trong miệng ngậm một điều thuốc, trên tay cầm một quyển tạp chí.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trang bìa của tạp chí là ảnh chụp của một người đẹp vô cùng sexy, những chỗ không nên lộ thì lộ, nhưng chỗ nên lộ lại không lộ.
Dáng vẻ thảnh thơi vô cùng thoải mái. Trong nháy mắt Liễu Thanh Thanh nổi cáu.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chết tiệt, sao anh có thể như vậy!
Không những chỉ hút thuốc trong phòng làm việc của cô ấy, còn đọc tạp chí người lớn, hơn nữa còn đắc ý rung đùi... Trời ạ, tên khốn kiếp này nên bị sét đánh.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thế nhưng so với Liễu Thanh Thanh tức giận, vẻ mặt của Tần Lĩnh không chỉ tràn đầy khiếp sợ, trong lòng lại càng là sóng to gió lớn.
Cô ấy mới giống như bị sét đánh, trong đầu trống rỗng.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Àm.
Tiếng sấm không ngừng vang lên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Anh... Chẳng phải là người đã cùng cô ấy điên cuồng trong đêm qua u?