Tư Mã Duệ bác bỏ xong, vén rèm lên thò đầu ra, nhìn xung quanh, nhìn thấy trên thành giường vắt khăn lụa.
Hắn thất bại mắng:
- Đúng là đầu gỗ không biết phong tình, trẫm bị mỡ heo công tâm, mới muốn ganh đua cao thấp với khối đầu gỗ.
Du Phức Nghi kéo khăn ở trên mặt xuống, mỉm cười:
- Hoàng thượng nhận thua?
Làm gì có tư thế phóng túng như thế? Hắn vội vàng muốn bứt ra, thối lui được nửa đường lại cảm thấy đáng tiếc, vì thế lại đưa vào, lén lút động vài cái.
Vừa đúng lúc Du Phức Nghi chổng mông có chút không thoải mái, vô ý "ư" một tiếng.
####
- Không tồi.
Cốc Vũ cười đắc ý, sau đó lại nghĩ đến cái gì, vội nói:
- Sáng sớm Lý Nguyên Bảo đã đợi ở bên ngoài, nói là khi nào nương nương dậy liền nói cho hắn biết, hắn có chuyện cực kỳ buồn cười muốn nói cho nương nương nghe.
- Chuyện cười?
Du Phức Nghi nhướng mày, gật đầu nói:
- Kêu hắn tiến vào.
Truyện được đăng ở wattpad+ ddlqd.
Lệ phi cũng không phải là người xuất chúng, chỉ là có thể văn, có thể võ, tính tình hợp ý Tư Mã Duệ, nên mới lên như diều gặp gió.
Trở thành nhất phẩm còn là phi tử có phong hào, lúc có thai liền bắt đầu làm trời làm đất, sau khi sinh non càng làm trầm trọng thêm.
Khiến Tư Mã Duệ mất hết kiên nhẫn, mới chuyển qua ôm ấp Trịnh quý phi.
Nếu nàng có thể hồi tâm dưỡng tính điều dưỡng thân thể, qua mấy năm nữa, có lẽ còn có thể Đông Sơn tái khởi.
Truyện được đăng ở wattpad:
s:// .wattpad.com/user/Yul_Yuuki và ddlqd.
Cốc vũ cúi đầu, cung kính nói:
- Bẩm nương nương, không có ai tới.
Du Phức Nghi gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Trương tiệp dư, nhàn nhạt nói:
- Chưa từng có người tới đâu, hay là muội muội nghe nhầm.
Ánh mắt Trương tiệp dư lập loè, pha trò:
- Là ta chưa nói rõ ràng, Lệ phi phái người đi, cũng không đi vào Trường Xuân Cung, mà là chặn ngoài cửa Trường Xuân Cung.
- Chuyện bên ngoài Trường Xuân Cung, từ trước đến nay ta không hề để ý, muội muội hỏi ta cũng như không, hay là hỏi hoàng hậu nương nương, được không?
Du Phức Nghi nói xong, đưa mắt nhìn Vương hoàng hậu, Vương hoàng hậu mở miệng nói:
Bất quá tâm tư của nàng, Du Phức Nghi cũng có thể đoán được, dựa trời dựa đất dựa người, đều không bằng dựa vào chính mình.
Huống chi Lệ phi là dẫm lên thể diện của Trịnh quý phi mà thượng vị, nàng còn tồn tại trong cung một ngày, thì Trịnh quý phi lại có thêm một ngày bị người cười nhạo.
P/s các nàng chịu khó đọc thế này nhé ta sẽ đăng truyện đều.