-
Chap 37
Lâm Lạc Hy mắt quét một lượt khắp phòng rồi nhìn đến bên giường một vệt máu đã thấm trên đó. Anh lấy tay dai trán, lưng dựa vào đầu giường, trên người chỉ có tấm chăn mỏng, chuyện tối qua anh hoàn toàn không nhớ gì cả.
Tối qua, là anh không phòng bị để cho kẻ hạ thuốc ra tay nhưng chuyện anh nhớ được chỉ tới lúc anh về nhà và định lên phòng thì gặp cô ta, Tiểu Nhu, sau đó thế nào anh không nhớ ra được. Lâm Lạc Hy chau mày nhìn vệt máu trên giường, anh đã đoán được đã có chuyện gì xảy ra....
Lâm Vy Vy đứng trước cửa phòng Tiểu Nhu tay liên tục đập mạnh vào cửa, bên trong cũng không ai trả lời cô. Vy Vy sợ Tiểu Nhu xảy ra chuyện nên đã nhờ quản gia tìm chìa khoá đến đây, tại sao Tiểu Nhu lại khóa cửa trong chứ?.
" Tiểu thư Vy Vy, tôi đã tìm được chìa khoá rồi. " quản gia chạy đến bên cửa vội vàng lấy chìa khoá mở ra.
Vy Vy chạy vào phòng thi cả người sững lại, trên nền gạch men lạnh cơ thể Tiểu Nhu co lại áo ngủ rách một nửa không che được thân hình run rẫy của cô, ở đùi một mảng máu. Khi Vy Vy chạy đến đỡ Tiểu Nhu lên cô cũng run lên, lạnh quá, nếu không phải nghe được hơi thở yếu ớt của Tiểu Nhu cô sẽ nghĩ Tiểu Nhu đã chết.
" Tiểu Nhu... Chị nghe em không?. " Vy Vy vỗ nhẹ vào mặt Tiểu Nhu để đánh thức cô dậy.
Trong cơn mê, hai mắt Tiểu Nhu khẽ động toàn thân không có lực môi khô của cô hơi nhấp nháy :" Vy Vy... " mọi thứ trước mắt trở nên tối sầm lại, Tiểu Nhu ngất đi...
Bác sĩ kiểm tra cho Tiểu Nhu xong thì đứng lên, đôi mắt của vị bác sĩ nữ nhìn Tiểu Nhu đang nằm trên giường đầy thương cảm.
" Bác sĩ Hạ, chị ấy không sao chứ. " Vy Vy từ salon đi đến, lo lắng hỏi.
Bác sĩ Hạ là nữ bác sĩ riêng cho Vy Vy, từ nhỏ mỏi khi cô bệnh nặng đều do bác sĩ Hạ đến khám. Bác sĩ Hạ im lặng một lúc rồi mới lên tiếng :" phát sốt 39 độ, trên cơ thể có rất nhiều vết bầm, màng trinh bị rách, âm đạo xuất huyết... Bị xâm hại. "
Lâm Vy Vy một lần nữa sững người, bị xâm hại? Nhưng tại sao? Là ai? Mắt nhìn về phía Tiểu Nhu, đôi mày mỏng chau lại trên trán không ngừng toát mồ hôi cơ thể trong lớp chăn đang run lên.
" Tiểu thư Vy Vy, cô có biết là ai không.? " Cô gái này ngất trong phòng có khả năng là người trong ngôi nhà này.
Vy Vy vẫn đang chìm trong suy nghi thì bị bác sĩ Hạ thức tỉnh, cô giật mình hai tay nắm chặt, là ai dám ngang nhiên làm chuyện này ở Lâm gia chứ?.
" tôi không biết..." Lâm Vy Vy không khỏi tức giận, chuyện xảy ra trong nhà cô mà cô cũng không biết được, đêm qua cô cũng không nghe được tiếng kêu cứu của Tiểu Nhu.
Chợt nghĩ được gì đó, hai mắt Vy Vy mở to ra :" tôi sẽ nhờ anh trai giải quyết chuyện này, kẻ đó chắc chắn không thoát được. " đúng vậy, ở Lâm gia chỉ có anh trai quyền cao chức trọng mới khiến kẻ đã làm hại Tiểu Nhu phải hối hận.
Lúc này Lục ở cửa đi vào, anh hơi cúi người với Vy Vy rồi đi đến chỗ bác sĩ Hạ đem một hộp màu đen đến trước mặt cô, vừa nhìn đã biết đó là gì, mắt cô nhìn Lục khinh thường có chút câm phẫn sau đó giật lấy chiếc hộp đem đến giúp Tiểu Nhu uống một viên thuốc trong hộp.
" Anh...." Vy Vy giọng run run ánh mắt nghi hoặc nhìn Lục, cô giữ tay Lục lại :" Lục...anh.... Vừa rồi thuốc đó .? " Lục là thân cận bên cạnh anh trai cô, hành động vừa rồi của anh ta càng làm cô nghi ngờ. Bác sĩ Hạ bên cạnh cũng nắm chặt hai tay, chờ câu trả lời của Lục.
Lục im lặng một lúc lâu khoé môi giật mấy cái :" Xin lỗi tiểu thư Vy Vy, tôi không thể nói thêm gì. " Lục cúi người chào cô rồi đi thẳng ra cửa, đôi mắt lướt nhanh qua bác sĩ Hạ anh nhìn thấy khoé mắt cô gợn sóng răng cắn môi dưới....
Phòng sách...
Lâm Lạc Hy ngồi trên salon, mắt sắc nhìn vào tài liệu trong tay, cả người đều tỏa là khí lạnh. Quả nhiên, thuốc đã được thay đổi một số thành phần. Lượng kích thích tăng thêm mấy phần trăm, Lâm Lạc Hy chau mày nhìn vào một loại dược liệu trong tài liệu. Đây là dược liệu bị cấm sử dụng để điều chế thuốc, nó có khả năng làm người uống phát sinh ảo giác nếu thêm quá 0,001% lập tức trở nên mất lý trí hoàn toàn. Trong máu của anh lại chiếm nhiều hơn số lượng quy định thảo nào anh không có ấn tượng gì về chuyện xảy ra đêm qua.
Tráng gõ nhẹ vào cửa sau đó đi đến salon hơi cúi người với Lâm Lạc Hy :" Ông chủ, tên đó đã chết trước khi chúng tôi đến. " người bỏ thuốc chính là tên phục vụ của quán bar, sở dĩ dễ dàng để tên đó bỏ thuốc là vì quán bar đó thuộc quyền sở hữu của Lâm gia. Không ngờ tên đó lại dám giở trò đó tại nơi của Lâm Lạc Hy, thuốc được lấy từ chợ đen tên đó chắc chắn đã có qua lại với bọn người trong đó.
Lâm Lạc Hy đóng tài liệu lại, đôi mắt sắc nheo lại, người muốn đấu với Lâm gia chỉ có lão già Trần Thế Trung, tên đó chắc chắn là người của hắn. Lão già đó muốn giở trò gì đây? Lần hợp tác đó đã thất bại, hai bên đều chưa ra được thiết bị mới mọi hoạt động cũng vì vậy mà ngưng lại, lần này là trò gì?.
" ông chủ, đã xử lý xong phía cô ta. " Lục bước vào báo cáo với anh.
Lâm Lạc Hy không nói gì mặt vẫn lạnh lùng :" cô ta thế nào.? " Lục vẫn chưa nói thì Lâm Vy Vy đã tông cửa đi vào, vẻ mặt rất tức giận.
" Có phải là anh không.? " Vy Vy đứng trước mặt Lục quát lớn " Anh dám làm ra chuyện đó.? "
" Tiểu thư Vy Vy.... " Lục ngăn Vy Vy lại định khéo cô ra ngoài nhưng Vy Vy vẫn vùng vẫy khỏi người Lục. Dù sao có một số chuyện không thể để Vy Vy biết được.
" Muốn biết chuyện gì.? " Lâm Lạc Hy đứng lên ra hiệu cho Lục buông Vy Vy ra, anh đi đến trước mặt cô trong mắt đã không còn lạnh như khi nãy.
" Tiểu Nhu... Chị ấy bị cưỡng bức. Anh, anh phải trừng trị người đã làm chuyện đó. " Mắt Vy Vy nhìn Lục càng câm phẫn hơn.
" Là anh. " giọng Lâm Lạc Hy vang lên khiến cho Vy Vy sững người lùi ra sau hai bước, anh trai cô vừa nói gì?. Là anh sao?. Là anh làm Tiểu Nhu như vậy?.
" Sao có thể... Anh... " cô biết anh trai trước giờ đối với phụ nữ đều là do nhu cầu nhưng chưa bao giờ ép buộc ai mà cũng rất ít người ở bên cạnh anh ấy. Cô không ngờ anh trai lại làm ra chuyện ghê tởm đó.?
Lâm Lạc Hy nhìn Vy Vy sững sốt cũng không nói gì, đây là chuyện ngoài ý muốn anh đã thu xếp không để lại phát sinh sau này.
" Anh có biết chị ấy bị thương rất nặng không hả?. " Giọng Vy Vy run lên hai tay nắm chặt, với cô anh trai lúc nào cũng lạnh lùng ít nói nhưng là người có chừng mực không bao giờ làm những chuyện đó. Vết thương trên người Tiểu Nhu là biết cô ấy bị cưỡng ép.
" Bác sĩ Hạ sẽ chữa trị cho cô ta, sau này bồi thường một khoản. " Lâm Lạc Hy nói rất bình thản xem như mọi chuyện đã được giải quyết rất tốt.
Vy Vy khoé môi giật giật, bồi thường? Như vậy là xong sao.? " Anh, anh cho là làm như vậy mọi chuyện đã xong hết. "
" Em muốn anh chịu trách nhiệm.? " Lâm Lạc Hy nhếch môi nhìn Vy Vy, cô ta danh tính không rõ ràng anh để cô ta lại đây là vì nghĩ cô ta có thể bầu bạn với Vy Vy hơn nữa giám sát cô ta mấy ngày cũng không phát hiện được gì nên anh mới yên tâm. Bây giờ xảy ra chuyện này anh coi như là ngoài ý muốn nếu cô ta không đòi hỏi quá đáng anh vẫn cho cô ta ở đây còn không, đừng nghĩ anh sẽ chịu trách nhiệm, thuốc tránh thai cũng đã uống sẽ không có bất kỳ phát sinh nào.
Đúng là anh trai sẽ không chịu trách nhiệm nhưng Tiểu Nhu là bạn cô, là phụ nữ với nhau cô có thể đồng cảm với cô ấy, lần đầu tiên quan trọng thế nào vậy mà lại bị cưỡng ép. Tiểu Nhu chắc chắn đã rất suy sụp tinh thần. " Cô ấy là bạn em, cô ấy bị ức hiếp em không thể xem như không có chuyện gì?. "
" Em muốn thế nào.? "
" Anh phải đền bù cho Tiểu Nhu. " cô không thể bắt anh chịu trách nhiệm nhưng sẽ không để anh ung dung xem như mọi chuyện đã xong, Tiểu Nhu vẫn còn đang phát sốt. Vy Vy thấy anh trai im lặng đã biết anh muốn nghe cô nói tiếp :" Anh chăm sóc Tiểu Nhu cho đến khi chị ấy lấy lại được tinh thần. "
Lâm Lạc Hy chau mày, bắt anh chăm sóc cô ta?. " tìm một y tá riêng cho cô ta. "
" không được, chính anh. Anh đã làm chị ấy như vậy em đã không bắt anh chịu trách nhiệm rồi thì ít ra anh cũng nên tự mình đi nhận lỗi với chị ấy chứ. " Cô phải cho anh trai biết đối với phụ nữ chuyện đó quan trọng thế nào không phải chỉ vài viên thuốc vài tờ chi phiếu là xem như không có gì. Anh trai cưng chiều cô, so với yêu cầu này cũng không quá đáng, anh trai sẽ đồng ý.
Lâm Lạc Hy im lặng một lúc mày mới giản ra :" Được rồi. "
Tối qua, là anh không phòng bị để cho kẻ hạ thuốc ra tay nhưng chuyện anh nhớ được chỉ tới lúc anh về nhà và định lên phòng thì gặp cô ta, Tiểu Nhu, sau đó thế nào anh không nhớ ra được. Lâm Lạc Hy chau mày nhìn vệt máu trên giường, anh đã đoán được đã có chuyện gì xảy ra....
Lâm Vy Vy đứng trước cửa phòng Tiểu Nhu tay liên tục đập mạnh vào cửa, bên trong cũng không ai trả lời cô. Vy Vy sợ Tiểu Nhu xảy ra chuyện nên đã nhờ quản gia tìm chìa khoá đến đây, tại sao Tiểu Nhu lại khóa cửa trong chứ?.
" Tiểu thư Vy Vy, tôi đã tìm được chìa khoá rồi. " quản gia chạy đến bên cửa vội vàng lấy chìa khoá mở ra.
Vy Vy chạy vào phòng thi cả người sững lại, trên nền gạch men lạnh cơ thể Tiểu Nhu co lại áo ngủ rách một nửa không che được thân hình run rẫy của cô, ở đùi một mảng máu. Khi Vy Vy chạy đến đỡ Tiểu Nhu lên cô cũng run lên, lạnh quá, nếu không phải nghe được hơi thở yếu ớt của Tiểu Nhu cô sẽ nghĩ Tiểu Nhu đã chết.
" Tiểu Nhu... Chị nghe em không?. " Vy Vy vỗ nhẹ vào mặt Tiểu Nhu để đánh thức cô dậy.
Trong cơn mê, hai mắt Tiểu Nhu khẽ động toàn thân không có lực môi khô của cô hơi nhấp nháy :" Vy Vy... " mọi thứ trước mắt trở nên tối sầm lại, Tiểu Nhu ngất đi...
Bác sĩ kiểm tra cho Tiểu Nhu xong thì đứng lên, đôi mắt của vị bác sĩ nữ nhìn Tiểu Nhu đang nằm trên giường đầy thương cảm.
" Bác sĩ Hạ, chị ấy không sao chứ. " Vy Vy từ salon đi đến, lo lắng hỏi.
Bác sĩ Hạ là nữ bác sĩ riêng cho Vy Vy, từ nhỏ mỏi khi cô bệnh nặng đều do bác sĩ Hạ đến khám. Bác sĩ Hạ im lặng một lúc rồi mới lên tiếng :" phát sốt 39 độ, trên cơ thể có rất nhiều vết bầm, màng trinh bị rách, âm đạo xuất huyết... Bị xâm hại. "
Lâm Vy Vy một lần nữa sững người, bị xâm hại? Nhưng tại sao? Là ai? Mắt nhìn về phía Tiểu Nhu, đôi mày mỏng chau lại trên trán không ngừng toát mồ hôi cơ thể trong lớp chăn đang run lên.
" Tiểu thư Vy Vy, cô có biết là ai không.? " Cô gái này ngất trong phòng có khả năng là người trong ngôi nhà này.
Vy Vy vẫn đang chìm trong suy nghi thì bị bác sĩ Hạ thức tỉnh, cô giật mình hai tay nắm chặt, là ai dám ngang nhiên làm chuyện này ở Lâm gia chứ?.
" tôi không biết..." Lâm Vy Vy không khỏi tức giận, chuyện xảy ra trong nhà cô mà cô cũng không biết được, đêm qua cô cũng không nghe được tiếng kêu cứu của Tiểu Nhu.
Chợt nghĩ được gì đó, hai mắt Vy Vy mở to ra :" tôi sẽ nhờ anh trai giải quyết chuyện này, kẻ đó chắc chắn không thoát được. " đúng vậy, ở Lâm gia chỉ có anh trai quyền cao chức trọng mới khiến kẻ đã làm hại Tiểu Nhu phải hối hận.
Lúc này Lục ở cửa đi vào, anh hơi cúi người với Vy Vy rồi đi đến chỗ bác sĩ Hạ đem một hộp màu đen đến trước mặt cô, vừa nhìn đã biết đó là gì, mắt cô nhìn Lục khinh thường có chút câm phẫn sau đó giật lấy chiếc hộp đem đến giúp Tiểu Nhu uống một viên thuốc trong hộp.
" Anh...." Vy Vy giọng run run ánh mắt nghi hoặc nhìn Lục, cô giữ tay Lục lại :" Lục...anh.... Vừa rồi thuốc đó .? " Lục là thân cận bên cạnh anh trai cô, hành động vừa rồi của anh ta càng làm cô nghi ngờ. Bác sĩ Hạ bên cạnh cũng nắm chặt hai tay, chờ câu trả lời của Lục.
Lục im lặng một lúc lâu khoé môi giật mấy cái :" Xin lỗi tiểu thư Vy Vy, tôi không thể nói thêm gì. " Lục cúi người chào cô rồi đi thẳng ra cửa, đôi mắt lướt nhanh qua bác sĩ Hạ anh nhìn thấy khoé mắt cô gợn sóng răng cắn môi dưới....
Phòng sách...
Lâm Lạc Hy ngồi trên salon, mắt sắc nhìn vào tài liệu trong tay, cả người đều tỏa là khí lạnh. Quả nhiên, thuốc đã được thay đổi một số thành phần. Lượng kích thích tăng thêm mấy phần trăm, Lâm Lạc Hy chau mày nhìn vào một loại dược liệu trong tài liệu. Đây là dược liệu bị cấm sử dụng để điều chế thuốc, nó có khả năng làm người uống phát sinh ảo giác nếu thêm quá 0,001% lập tức trở nên mất lý trí hoàn toàn. Trong máu của anh lại chiếm nhiều hơn số lượng quy định thảo nào anh không có ấn tượng gì về chuyện xảy ra đêm qua.
Tráng gõ nhẹ vào cửa sau đó đi đến salon hơi cúi người với Lâm Lạc Hy :" Ông chủ, tên đó đã chết trước khi chúng tôi đến. " người bỏ thuốc chính là tên phục vụ của quán bar, sở dĩ dễ dàng để tên đó bỏ thuốc là vì quán bar đó thuộc quyền sở hữu của Lâm gia. Không ngờ tên đó lại dám giở trò đó tại nơi của Lâm Lạc Hy, thuốc được lấy từ chợ đen tên đó chắc chắn đã có qua lại với bọn người trong đó.
Lâm Lạc Hy đóng tài liệu lại, đôi mắt sắc nheo lại, người muốn đấu với Lâm gia chỉ có lão già Trần Thế Trung, tên đó chắc chắn là người của hắn. Lão già đó muốn giở trò gì đây? Lần hợp tác đó đã thất bại, hai bên đều chưa ra được thiết bị mới mọi hoạt động cũng vì vậy mà ngưng lại, lần này là trò gì?.
" ông chủ, đã xử lý xong phía cô ta. " Lục bước vào báo cáo với anh.
Lâm Lạc Hy không nói gì mặt vẫn lạnh lùng :" cô ta thế nào.? " Lục vẫn chưa nói thì Lâm Vy Vy đã tông cửa đi vào, vẻ mặt rất tức giận.
" Có phải là anh không.? " Vy Vy đứng trước mặt Lục quát lớn " Anh dám làm ra chuyện đó.? "
" Tiểu thư Vy Vy.... " Lục ngăn Vy Vy lại định khéo cô ra ngoài nhưng Vy Vy vẫn vùng vẫy khỏi người Lục. Dù sao có một số chuyện không thể để Vy Vy biết được.
" Muốn biết chuyện gì.? " Lâm Lạc Hy đứng lên ra hiệu cho Lục buông Vy Vy ra, anh đi đến trước mặt cô trong mắt đã không còn lạnh như khi nãy.
" Tiểu Nhu... Chị ấy bị cưỡng bức. Anh, anh phải trừng trị người đã làm chuyện đó. " Mắt Vy Vy nhìn Lục càng câm phẫn hơn.
" Là anh. " giọng Lâm Lạc Hy vang lên khiến cho Vy Vy sững người lùi ra sau hai bước, anh trai cô vừa nói gì?. Là anh sao?. Là anh làm Tiểu Nhu như vậy?.
" Sao có thể... Anh... " cô biết anh trai trước giờ đối với phụ nữ đều là do nhu cầu nhưng chưa bao giờ ép buộc ai mà cũng rất ít người ở bên cạnh anh ấy. Cô không ngờ anh trai lại làm ra chuyện ghê tởm đó.?
Lâm Lạc Hy nhìn Vy Vy sững sốt cũng không nói gì, đây là chuyện ngoài ý muốn anh đã thu xếp không để lại phát sinh sau này.
" Anh có biết chị ấy bị thương rất nặng không hả?. " Giọng Vy Vy run lên hai tay nắm chặt, với cô anh trai lúc nào cũng lạnh lùng ít nói nhưng là người có chừng mực không bao giờ làm những chuyện đó. Vết thương trên người Tiểu Nhu là biết cô ấy bị cưỡng ép.
" Bác sĩ Hạ sẽ chữa trị cho cô ta, sau này bồi thường một khoản. " Lâm Lạc Hy nói rất bình thản xem như mọi chuyện đã được giải quyết rất tốt.
Vy Vy khoé môi giật giật, bồi thường? Như vậy là xong sao.? " Anh, anh cho là làm như vậy mọi chuyện đã xong hết. "
" Em muốn anh chịu trách nhiệm.? " Lâm Lạc Hy nhếch môi nhìn Vy Vy, cô ta danh tính không rõ ràng anh để cô ta lại đây là vì nghĩ cô ta có thể bầu bạn với Vy Vy hơn nữa giám sát cô ta mấy ngày cũng không phát hiện được gì nên anh mới yên tâm. Bây giờ xảy ra chuyện này anh coi như là ngoài ý muốn nếu cô ta không đòi hỏi quá đáng anh vẫn cho cô ta ở đây còn không, đừng nghĩ anh sẽ chịu trách nhiệm, thuốc tránh thai cũng đã uống sẽ không có bất kỳ phát sinh nào.
Đúng là anh trai sẽ không chịu trách nhiệm nhưng Tiểu Nhu là bạn cô, là phụ nữ với nhau cô có thể đồng cảm với cô ấy, lần đầu tiên quan trọng thế nào vậy mà lại bị cưỡng ép. Tiểu Nhu chắc chắn đã rất suy sụp tinh thần. " Cô ấy là bạn em, cô ấy bị ức hiếp em không thể xem như không có chuyện gì?. "
" Em muốn thế nào.? "
" Anh phải đền bù cho Tiểu Nhu. " cô không thể bắt anh chịu trách nhiệm nhưng sẽ không để anh ung dung xem như mọi chuyện đã xong, Tiểu Nhu vẫn còn đang phát sốt. Vy Vy thấy anh trai im lặng đã biết anh muốn nghe cô nói tiếp :" Anh chăm sóc Tiểu Nhu cho đến khi chị ấy lấy lại được tinh thần. "
Lâm Lạc Hy chau mày, bắt anh chăm sóc cô ta?. " tìm một y tá riêng cho cô ta. "
" không được, chính anh. Anh đã làm chị ấy như vậy em đã không bắt anh chịu trách nhiệm rồi thì ít ra anh cũng nên tự mình đi nhận lỗi với chị ấy chứ. " Cô phải cho anh trai biết đối với phụ nữ chuyện đó quan trọng thế nào không phải chỉ vài viên thuốc vài tờ chi phiếu là xem như không có gì. Anh trai cưng chiều cô, so với yêu cầu này cũng không quá đáng, anh trai sẽ đồng ý.
Lâm Lạc Hy im lặng một lúc mày mới giản ra :" Được rồi. "