Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 24: Anh thực sự thích tôi sao?
Bab 24
Bàn tay hư hỏng của Tuấn Phong trườn xuống ve vuốt chiếc bụng phẳng của Gia Ly. Sau đó khẽ tách đôi chân thon dài của cô ra hai bên, cơ thể rắn chắc, cường tráng của người đàn ông thuận đà len lỏi vào giữa. Cự long to lớn căng tức tiến sát lại ngay gần nơi tư mật ướt át mà nó ngày đêm mong nhớ, chỉ muốn một phát xông vào trong.
Hai tay anh giữ lấy đầu gối của cô, mắt chăm chú nhìn nhau, ngực phập phồng lên xuống.
Tư thế này quá mờ ám, đôi chân ngọc ngà của Gia Ly bị banh rộng, cảnh xuân không được che đậy hoàn toàn bại lộ trước cặp mắt thèm khát của Tuấn Phong. Đỉnh đầu cự long phấn khích nhỏ ra mật dịch, kê sát miệng huyệt động giật giật chào hỏi. Chẳng những thế, nó còn thích thú ma sát, cọ nhè nhẹ tại nơi cửa động khiến cho mật ngọt phía trong huyệt động của Gia Ly không hẹn trước mà ào ào tuôn ra.
Gia Ly rùng mình hừ hừ rên như con mèo nhỏ, cả người cô gồng lên, răng nghiến chặt, bàn tay túm lấy ga giường lôi kéo. Nơi đẫy đà trước ngực săn cứng lại khẽ run, cửa động theo phản xạ mà khép chặt lại như đang không muốn cho bất kỳ thứ gì xâm nhập vào trong.
Cô nhắm tịt mắt vì thẹn thùng và hồi hộp. Loại cảm giác buông thả này, vừa hư hỏng lại kích thích quá mức. Khiến cô vừa lo lắng nhưng cũng rất chờ mong.
Bởi vì cơ thể cô đang khát khao được thứ kia lấp đầy.
“Em có muốn không?” Tuấn Phong rà cự long qua lại một hồi khiêu khích, nhìn dáng vẻ chịu đựng của cô liền muốn trêu chọc. Cự long cứ vào một chút lại ra rồi lại vào như chơi trò ú oà, mơn trớn ngay tại cửa động.
Câu hỏi đầy ái muội của Tuấn Phong làm phản xạ ngôn ngữ của Gia Ly chợt căng thẳng. Miệng cô há ra rồi ngậm lại, do dự không biết nên trả lời như thế nào.
Cô có chút hoảng sợ giơ tay bắt lấy hai cổ tay anh, mắt ngập nước mông lung hé nhìn gương mặt người đàn ông. Sự thâm tình trong mắt anh làm lòng cô mềm đi.
“Anh thực sự thích tôi sao?” Cô khàn giọng hỏi.
“Rất thích em.” Tuấn Phong thành thật trả lời.
Gia Ly bật cười, dòng lệ nóng hổi như vỡ bờ tràn ra khỏi khóe mắt chảy xuống hai bên thái dương. Nụ cười trên môi cô có chút trâm biếm, giễu cợt chính bản thân mình.
Tới nước này cô còn quan tâm đến việc bản thân đang phát sinh quan hệ với một người có thích mình hay không để làm gì?
Có quan trọng sao?
“Phong, tôi muốn, đến đi. Thực muốn biết chúng ta đã từng điên cuồng ra sao.” Cô lớn tiếng nói muốn át đi sự run rẩy trong lòng. Chống hai khửu tay xuống đệm, nâng người ngồi dậy.
Lần đầu tiên cảm thấy hơi thích một người lại là trong loại tình huống éo le này. Biết trước không có kết quả nhưng lại vẫn muốn bị dụ dỗ buông thả thêm một lần nữa.
Ánh mắt Gia Ly rơi vào nơi tư mật của hai người, cự long căng tức thô to gân guốc màu nâu nhạt, cứng rắn như gậy thép bị nung nóng hổi đang kề sát ngay cửa huyệt động của cô.
“Nói em thích tôi.” Tuấn Phong ngang ngược yêu cầu, nhếch miệng cười. “Cho dù bây giờ chưa thích, thì sau này cũng sẽ thích, vậy nên… mau nói.”
Gia Ly cắn môi, mắt hạnh ngước nhìn anh như đang muốn thông qua gương mặt kia có thể biết được bao nhiêu cảm xúc anh đang thể hiện ra là thật.
Lát sau cô cong môi, cười giễu cợt, hất cằm: “Thích chứ, nhưng mà tôi thích nó hơn.”
Tuấn Phong quan sát biểu cảm liên tục biến hóa trên gương mặt cô lại thêm phần hứng thú.
Vừa ấm ức, yếu đuối lại quật cường, ngang ngạnh; đây chính là một lời gọi mời hữu hiệu muốn anh nhanh chóng tiến thẳng vào bên trong chinh phục cô, chiếm hữu hang động chật hẹp này trở thành bá chủ duy nhất.
Anh mỉm cười không nói thêm gì, đưa tay đỡ vai để cô ngồi thẳng dậy; tiếp đó anh tóm lấy cổ tay cô kéo lại gần cự long, bàn tay anh bao bọc lấy tay cô cầm vào thân cự vật nóng bỏng, vuốt ve lên xuống.
Hành động này của Tuấn Phong lập tức khiến cho mặt Gia Ly đỏ bừng bừng, cô nhắm nghiền mắt lại để không nhìn thấy cảnh tượng ngượng ngùng ngay trước mặt.
Nhưng mà trớ trêu thay.
Khi mà thị giác đóng lại thì xúc giác, thính giác, thâm chí cả khứu giác cũng thế chỗ nổi lên, nhạy bén hơn gấp bội. Thông tin truyền lại đại não Gia Ly càng thêm chân thực dâm mĩ.
Cô quẫn bách cúi đầu cắn chặt môi dưới, bàn tay còn lại chống lấy cơ thể đang chao đảo như say sóng.
Trên gương mặt đẹp trai của Tuấn Phong hiện ra một nụ cười xảo quyệt, anh chợt ác ý ghé sát vào bên tai cô, gặm lấy vành tai đã bị đỏ rực lên từ lâu vì xấu hổ, giọng điệu tà mị, hơi thở ấm nóng phà vào bên tai khiến cho cô không khỏi rùng mình: “Em tự cầm đưa vào đi.”
Gia Ly giật mình mở bừng mắt, gương mặt kề sát ngay bên cạnh đang tươi cười chờ mong. Giờ phút này Gia Ly đã xấu hổ lắm rồi, không chỉ mặt mà ngay cả người cô cũng đều đã đỏ lên. Loại yêu cầu này, thực sự làm cô choáng váng.
“Đêm đó em chủ động hơn nhiều.” Tuấn Phong nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô liền hé răng cắn vào vành tai một ngụm. Cơn đau làm Gia Ly cau mày hậm hực.
[Đêm đó là bà bị trúng thuốc hiều không?]
"Vậy... vậy thôi...”
Tuấn Phong nghe thấy tín hiệu thối lui vội ngang nhiên tranh thoại của cô: "Được, để tôi tới giúp em.”
Vừa nói anh vừa đưa tay giữ lấy vòng eo thanh mảnh, lần nữa chọc tức nói: “Tôi bắt đầu nhé!”
Gia Ly bực bội nằm vật xuống giường ôm trán thở dài: “Anh đùa dai thế!”
Cô vừa dứt lời Tuấn Phong liền nhào tới cúi đầu hôn ngấu nghiến lên môi cô, đầu lưỡi ranh ma trơn ướt linh hoạt thừa dịp cô đang hé mở để thở liền lẻn vào tận sâu bên trong, cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm mà khuấy đảo liên hồi trong khoang miệng, mút sâu vào để rồi tham lam hút hết những thứ mật ngọt mà miệng lưỡi cô đã tiết ra.
"Ưm...” Gia Ly sắp bị hôn cho cạn dưỡng khí liền dùng lực đánh vào lồng ngực của Tuấn Phong. Thấy không hiệu quả, cô liền chẳng nể nang gì mà dụ dỗ chiếc lưỡi của anh sau đó ra sức mút chặt. Gần như sắp ăn tươi nuốt sống nó vào trong bụng.
Dám áp bức ve vãn cô, lấy lý do gì mà cô không đáp trả.
"Chuẩn bị nhé, anh vào đây." Tuấn Phong nhả miệng Gia Ly, nhân lúc cô đang phập phồng thở liền một hơi bắt lấy eo nhỏ.
Sắc mặt Gia Ly liền thay đổi. Cô háo hức chờ mong loại khoái cảm dâng lên trong cơ thể, chính nó đã bức cô thèm khát anh đến phát điên, khiến cho cô không chịu nổi mà khuất phục trước từng đợt tấn công mãnh liệt từ người đàn ông ở phía trên.
Nhưng cự long sau đấy lại cứ ở cửa động chọc tức cô.
"Anh... có mau lên không thì bảo!” Gia Ly gầm lên.
Tuấn Phong nghe thế liền nâng hai chân cô lên rồi đột ngộ cắm vào khiến cho Gia Ly không kịp phản ứng. Cô đau đớn đến mức mặt trắng bệch, hai tay níu chặt lấy bả vai cường tráng của người đàn ông, hốc mắt đầm đìa nước, tiếng hét thống khoái mang theo nỗi đau thoát ra khỏi cuống họng hệt như con thú động dục, dường như không phải của chính mình.
Huyệt động mẫn cảm đã bị xâm phạm, bây giờ không còn thứ gì có thể cản trở đến việc xâm nhập của người đàn ông. Từng lớp mị thịt phấn nộn mềm mại bị chèn ép. Khi có vật thể lạ đột ngột xâm chiến, ngay lập tức từng tầng tầng lớp lớp mị thịt co bóp, siết chặt lấy vật thể cứng rắn kia, đồng thời tiết ra những chất dịch nhờn để thuận tiện đùn đẩy xua đuổi cự long thuận lợi ra bên ngoài.
"A...”
Bàn tay hư hỏng của Tuấn Phong trườn xuống ve vuốt chiếc bụng phẳng của Gia Ly. Sau đó khẽ tách đôi chân thon dài của cô ra hai bên, cơ thể rắn chắc, cường tráng của người đàn ông thuận đà len lỏi vào giữa. Cự long to lớn căng tức tiến sát lại ngay gần nơi tư mật ướt át mà nó ngày đêm mong nhớ, chỉ muốn một phát xông vào trong.
Hai tay anh giữ lấy đầu gối của cô, mắt chăm chú nhìn nhau, ngực phập phồng lên xuống.
Tư thế này quá mờ ám, đôi chân ngọc ngà của Gia Ly bị banh rộng, cảnh xuân không được che đậy hoàn toàn bại lộ trước cặp mắt thèm khát của Tuấn Phong. Đỉnh đầu cự long phấn khích nhỏ ra mật dịch, kê sát miệng huyệt động giật giật chào hỏi. Chẳng những thế, nó còn thích thú ma sát, cọ nhè nhẹ tại nơi cửa động khiến cho mật ngọt phía trong huyệt động của Gia Ly không hẹn trước mà ào ào tuôn ra.
Gia Ly rùng mình hừ hừ rên như con mèo nhỏ, cả người cô gồng lên, răng nghiến chặt, bàn tay túm lấy ga giường lôi kéo. Nơi đẫy đà trước ngực săn cứng lại khẽ run, cửa động theo phản xạ mà khép chặt lại như đang không muốn cho bất kỳ thứ gì xâm nhập vào trong.
Cô nhắm tịt mắt vì thẹn thùng và hồi hộp. Loại cảm giác buông thả này, vừa hư hỏng lại kích thích quá mức. Khiến cô vừa lo lắng nhưng cũng rất chờ mong.
Bởi vì cơ thể cô đang khát khao được thứ kia lấp đầy.
“Em có muốn không?” Tuấn Phong rà cự long qua lại một hồi khiêu khích, nhìn dáng vẻ chịu đựng của cô liền muốn trêu chọc. Cự long cứ vào một chút lại ra rồi lại vào như chơi trò ú oà, mơn trớn ngay tại cửa động.
Câu hỏi đầy ái muội của Tuấn Phong làm phản xạ ngôn ngữ của Gia Ly chợt căng thẳng. Miệng cô há ra rồi ngậm lại, do dự không biết nên trả lời như thế nào.
Cô có chút hoảng sợ giơ tay bắt lấy hai cổ tay anh, mắt ngập nước mông lung hé nhìn gương mặt người đàn ông. Sự thâm tình trong mắt anh làm lòng cô mềm đi.
“Anh thực sự thích tôi sao?” Cô khàn giọng hỏi.
“Rất thích em.” Tuấn Phong thành thật trả lời.
Gia Ly bật cười, dòng lệ nóng hổi như vỡ bờ tràn ra khỏi khóe mắt chảy xuống hai bên thái dương. Nụ cười trên môi cô có chút trâm biếm, giễu cợt chính bản thân mình.
Tới nước này cô còn quan tâm đến việc bản thân đang phát sinh quan hệ với một người có thích mình hay không để làm gì?
Có quan trọng sao?
“Phong, tôi muốn, đến đi. Thực muốn biết chúng ta đã từng điên cuồng ra sao.” Cô lớn tiếng nói muốn át đi sự run rẩy trong lòng. Chống hai khửu tay xuống đệm, nâng người ngồi dậy.
Lần đầu tiên cảm thấy hơi thích một người lại là trong loại tình huống éo le này. Biết trước không có kết quả nhưng lại vẫn muốn bị dụ dỗ buông thả thêm một lần nữa.
Ánh mắt Gia Ly rơi vào nơi tư mật của hai người, cự long căng tức thô to gân guốc màu nâu nhạt, cứng rắn như gậy thép bị nung nóng hổi đang kề sát ngay cửa huyệt động của cô.
“Nói em thích tôi.” Tuấn Phong ngang ngược yêu cầu, nhếch miệng cười. “Cho dù bây giờ chưa thích, thì sau này cũng sẽ thích, vậy nên… mau nói.”
Gia Ly cắn môi, mắt hạnh ngước nhìn anh như đang muốn thông qua gương mặt kia có thể biết được bao nhiêu cảm xúc anh đang thể hiện ra là thật.
Lát sau cô cong môi, cười giễu cợt, hất cằm: “Thích chứ, nhưng mà tôi thích nó hơn.”
Tuấn Phong quan sát biểu cảm liên tục biến hóa trên gương mặt cô lại thêm phần hứng thú.
Vừa ấm ức, yếu đuối lại quật cường, ngang ngạnh; đây chính là một lời gọi mời hữu hiệu muốn anh nhanh chóng tiến thẳng vào bên trong chinh phục cô, chiếm hữu hang động chật hẹp này trở thành bá chủ duy nhất.
Anh mỉm cười không nói thêm gì, đưa tay đỡ vai để cô ngồi thẳng dậy; tiếp đó anh tóm lấy cổ tay cô kéo lại gần cự long, bàn tay anh bao bọc lấy tay cô cầm vào thân cự vật nóng bỏng, vuốt ve lên xuống.
Hành động này của Tuấn Phong lập tức khiến cho mặt Gia Ly đỏ bừng bừng, cô nhắm nghiền mắt lại để không nhìn thấy cảnh tượng ngượng ngùng ngay trước mặt.
Nhưng mà trớ trêu thay.
Khi mà thị giác đóng lại thì xúc giác, thính giác, thâm chí cả khứu giác cũng thế chỗ nổi lên, nhạy bén hơn gấp bội. Thông tin truyền lại đại não Gia Ly càng thêm chân thực dâm mĩ.
Cô quẫn bách cúi đầu cắn chặt môi dưới, bàn tay còn lại chống lấy cơ thể đang chao đảo như say sóng.
Trên gương mặt đẹp trai của Tuấn Phong hiện ra một nụ cười xảo quyệt, anh chợt ác ý ghé sát vào bên tai cô, gặm lấy vành tai đã bị đỏ rực lên từ lâu vì xấu hổ, giọng điệu tà mị, hơi thở ấm nóng phà vào bên tai khiến cho cô không khỏi rùng mình: “Em tự cầm đưa vào đi.”
Gia Ly giật mình mở bừng mắt, gương mặt kề sát ngay bên cạnh đang tươi cười chờ mong. Giờ phút này Gia Ly đã xấu hổ lắm rồi, không chỉ mặt mà ngay cả người cô cũng đều đã đỏ lên. Loại yêu cầu này, thực sự làm cô choáng váng.
“Đêm đó em chủ động hơn nhiều.” Tuấn Phong nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô liền hé răng cắn vào vành tai một ngụm. Cơn đau làm Gia Ly cau mày hậm hực.
[Đêm đó là bà bị trúng thuốc hiều không?]
"Vậy... vậy thôi...”
Tuấn Phong nghe thấy tín hiệu thối lui vội ngang nhiên tranh thoại của cô: "Được, để tôi tới giúp em.”
Vừa nói anh vừa đưa tay giữ lấy vòng eo thanh mảnh, lần nữa chọc tức nói: “Tôi bắt đầu nhé!”
Gia Ly bực bội nằm vật xuống giường ôm trán thở dài: “Anh đùa dai thế!”
Cô vừa dứt lời Tuấn Phong liền nhào tới cúi đầu hôn ngấu nghiến lên môi cô, đầu lưỡi ranh ma trơn ướt linh hoạt thừa dịp cô đang hé mở để thở liền lẻn vào tận sâu bên trong, cuốn lấy chiếc lưỡi non mềm mà khuấy đảo liên hồi trong khoang miệng, mút sâu vào để rồi tham lam hút hết những thứ mật ngọt mà miệng lưỡi cô đã tiết ra.
"Ưm...” Gia Ly sắp bị hôn cho cạn dưỡng khí liền dùng lực đánh vào lồng ngực của Tuấn Phong. Thấy không hiệu quả, cô liền chẳng nể nang gì mà dụ dỗ chiếc lưỡi của anh sau đó ra sức mút chặt. Gần như sắp ăn tươi nuốt sống nó vào trong bụng.
Dám áp bức ve vãn cô, lấy lý do gì mà cô không đáp trả.
"Chuẩn bị nhé, anh vào đây." Tuấn Phong nhả miệng Gia Ly, nhân lúc cô đang phập phồng thở liền một hơi bắt lấy eo nhỏ.
Sắc mặt Gia Ly liền thay đổi. Cô háo hức chờ mong loại khoái cảm dâng lên trong cơ thể, chính nó đã bức cô thèm khát anh đến phát điên, khiến cho cô không chịu nổi mà khuất phục trước từng đợt tấn công mãnh liệt từ người đàn ông ở phía trên.
Nhưng cự long sau đấy lại cứ ở cửa động chọc tức cô.
"Anh... có mau lên không thì bảo!” Gia Ly gầm lên.
Tuấn Phong nghe thế liền nâng hai chân cô lên rồi đột ngộ cắm vào khiến cho Gia Ly không kịp phản ứng. Cô đau đớn đến mức mặt trắng bệch, hai tay níu chặt lấy bả vai cường tráng của người đàn ông, hốc mắt đầm đìa nước, tiếng hét thống khoái mang theo nỗi đau thoát ra khỏi cuống họng hệt như con thú động dục, dường như không phải của chính mình.
Huyệt động mẫn cảm đã bị xâm phạm, bây giờ không còn thứ gì có thể cản trở đến việc xâm nhập của người đàn ông. Từng lớp mị thịt phấn nộn mềm mại bị chèn ép. Khi có vật thể lạ đột ngột xâm chiến, ngay lập tức từng tầng tầng lớp lớp mị thịt co bóp, siết chặt lấy vật thể cứng rắn kia, đồng thời tiết ra những chất dịch nhờn để thuận tiện đùn đẩy xua đuổi cự long thuận lợi ra bên ngoài.
"A...”