-
Chương 601-605
Chương 601 Nghênh Đón Thiên Kiếp (2)
--------------------------
Ở phía xa có hai vị tu tiên giả vừa vặn đi ngang qua, bọn họ phát giác được sự thay đổi của Lôi Phong địa, tiếp đó không gian bị bóp méo, hai đạo thân ảnh vượt qua hư không.
Không gian của Tiên giới rất kiên cố, chỉ có Chân Tiên mới có thể vượt qua hư không, ít nhất cũng là Kiếm Tôn.
Mộ Hồng Liên nhìn thấy bà lão tử y tóc trắng mặt hồng hào, còn có tiên tử váy tím mang mạng che mặt.
“Ngu Tử Huyên!”
Mộ Hồng Liên cũng nhận ra thân phận của đối phương.
Ngu Tử Huyên, Thánh nữ của Tử Vi Động Thiên, là Kiếm Quân đỉnh phong chỉ còn cách một chút nữa là thành tiên, nàng ta là đỉnh tiêm thiên kiêu vạn chúng chú mục.
Toàn thân bà lão bên cạnh Ngu Tử Huyên tỏa ra áp bách đáng sợ, ngay cả hai vị cường giả của Nam Cung gia cũng phải cúi thấp đầu, khom người hành lễ về phía bà lão.
Bà lão là thượng phẩm Kiếm Tôn, là trưởng lão của Tử Vi Động Thiên, bà ta nhìn Trần Mục ở chỗ cao rồi lẩm bẩm nói: “Hẳn là hắn lần đầu độ kiếp, nhưng mà cường độ của kiếp lôi này không yếu hơn thiên kiếp năm xưa khi ta thành tiên!”
Trong mắt Ngu Tử Huyên phản chiếu lôi quang kim sắc, nàng ta đã từng nhìn thấy rất nhiều tuyệt thế thiên kiêu của Tiên giới, nhưng Trần Mục lại cho nàng ta cảm giác không giống với đám người kia.
Nàng ta rất mẫn cảm với khí vị, Ngu Tử Huyên ngửi thấy mùi hương quen thuộc, đồng tử nàng ta trợn tròn lên, thầm nói trong lòng: “Chắc chắn không thể là trùng hợp!”
Ngu Tử Huyên xác định Trần Mục đến từ nhân gian.
Bà lão của Tử Vi Động Thiên nghi hoặc nói: “Tại sao hắn lại lựa chọn độ kiếp ở nơi này?”
Ngu Tử Huyên nhỏ giọng nói: “Sư thúc, có thể hắn đến từ nhân gian, lần trước Tiên môn bị mở ra, ta từng cảm nhận được cỗ khí tức quen thuộc này ở gần đó!”
Vẻ mặt bà lão kinh ngạc, bà ta nhìn về phía Mộ Hồng Liên: “Chẳng lẽ hắn có quan hệ với Xích Thành Động Thiên?”
Ngu Tử Huyên gật đầu: “Chắc chắn hắn có tiếp ứng mới không bị Thiên Đạo phản phệ, bây giờ tránh ở Phong Lôi địa để độ kiếp, khẳng định là cũng muốn che giấu tai mắt.”
Bà lão khó hiểu nói: “Nếu như hắn và Xích Thành Động Thiên hợp tác thì hẳn là sẽ không độ kiếp ở chỗ này, Phong Lôi địa rất nguy hiểm, bên trong có thể vẫn còn bí mật.”
Ngu Tử Huyên đi đến bên cạnh Mộ Hồng Liên, mỉm cười nói: “Mộ tiên tử, ngươi quen biết hắn?”
Mộ Hồng Liên không hoảng không vội, cười nhẹ nói: “Ngu tiên tử, hắn có liên quan đến Xích Thành Động Thiên chúng ta!”
Ngu Tử Huyên trầm giọng nói: “Hắn đến từ nhân gian, ngươi hiểu hắn được bao nhiêu?”
Mộ Hồng Liên khẽ cau mày, nàng ta không biết tại sao Ngu Tử Huyên lại biết được lai lịch của Trần Mục, miễn cưỡng trấn định nói: “Ngu tiên tử, chuyện này chúng ta tự có chừng mực.”
Ngu Tử Huyên lại xác định thân phận của Trần Mục lần nữa, nếu hắn đã có quan hệ với Xích Thành Động Thiên thì Tử Vi Động Thiên cũng sẽ không nhúng tay vào, nàng ta trở lại bên cạnh bà lão.
Bà lão cũng biết được lai lịch của Trần Mục: “Nhân gian vậy mà lại có thiên kiêu như thế! Ta nghe nói Thanh Hư Động Thiên có Kiếm Tiên bị giết chết ở nhân gian!”
Ngu Tử Huyên gật đầu: “Sư thúc, trước kia ta cũng từng nghe nói, hình như là bị Khương Phục Tiên giết chết!”
Bà lão trầm giọng nói: “Đỉnh tiêm thiên kiêu của nhân gian còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của ta, đáng tiếc thật, ta không có duyên với bọn họ, Xích Thành Động Thiên đã nhặt được món hời lớn!”
Ngu Tử Huyên đã tìm kiếm Trần Mục thời gian rất dài, muốn lôi kéo hắn, không ngờ hắn lại có quan hệ với Xích Thành Động Thiên.
Nam Cung Diệp và Nam Cung Hùng nhìn chằm chằm vào Trần Mục ở trong lôi hải, bọn họ cảm thấy sau lưng phát lạnh, loại kiếp lôi trình độ này bọn họ hoàn toàn không thể ngăn cản nổi.
Khí tức của Trần Mục ngày càng cường thịnh, Ngu Tử Huyên cảm nhận được áp lực, trong đám thiên kiêu đồng bối ở Vũ Châu, thiên kiêu có thể khiến nàng ta kiêng kỵ chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Tu tiên giả vây xem càng lúc càng nhiều, Trần Mục ngồi khoanh chân trong lôi hải không động đậy chút nào, lôi quang trảm tiên đang tẩy lễ nhục thân hắn, quy tắc tái tạo, Bất Diệt Kinh Văn tan vào gân cốt huyết nhục, linh lực trong cơ thể chuyển hóa thành tiên lực.
Trong lôi hải xuất hiện lôi quang tử sắc.
Xoạt!
Tử lôi đánh trúng Trần Mục, năng lượng lôi đình đáng sợ tràn vào trong cơ thể hắn, cỗ năng lượng này trực tiếp tràn vào trong thức hải, nguyên thần bị tử lôi bao trùm!”
Trong lôi hải, nguyên thần của Trần Mục đi ra từ mi tâm, hắn ngồi xếp bằng trên lôi đình tử sắc.
Bà lão của Tử Vi Động Thiên kinh hô nói: “Thiên kiếp thật kì lạ, nhục thân và nguyên thần của hắn đều không đơn giản! Đặt ở viễn cổ thiên kiêu xuất hiện lớp lớp thì cũng là người nổi bật.”
Ngu Tử Huyên cảm nhận được áp lực, bà lão nhắc nhở: “Nếu như hắn độ kiếp thành công, chúng ta vẫn phải lôi kéo thỏa đáng, loại thiên kiêu như thế này tiền đồ vô lượng.”
“Vâng.”
Ngu Tử Huyên khẽ gật đầu.
Chỗ sâu trong lôi hải rơi xuống lôi đình tử sắc. Nguyên thần của Trần Mục bị tử lôi bao trùm, không ngừng xuất hiện vết nứt.
Tu tiên giả xung quanh đều chú ý thấy, tính nghiêm trọng của nguyên thần đối với tu tiên giả không cần nói cũng biết, nếu như nguyên thần gặp nạn thì chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ.
Nam Cung Hùng trầm giọng nói: “Thiên kiếp này rất kinh khủng, nhục thân của hắn rất mạnh, nguyên thần hiển nhiên yếu hơn không ít, đoán chừng hắn rất khó chống trụ được thiên kiếp lần này!”
Nam Cung Diệp cười nhẹ nói: “Cũng tốt.”
Ai cũng không mong thế lực khác xuất hiện cường giả.
Mộ Hồng Liên cau mày lại, nàng ta vốn hy vọng Trần Mục xảy ra chuyện, nhưng sau khi ở chung một thời gian thì dần dần công nhận hắn, không mong hắn sẽ ngã xuống ở chỗ này.
Rắc!
Vết nứt trên nguyên thần càng lúc càng nhiều.
Đôi mắt Ngu Tử Huyên khẽ tụ lại, lẩm bẩm nói: “Sư thúc, hắn còn có cơ hội thành công không?”
Vẻ mặt bà lão trịnh trọng nói: “Thần hồn của hắn càng lúc càng suy yếu, có lẽ vẫn còn hy vọng.”
Lại có tu tiên giả đi đến phụ cận, không gian bị bóp méo, lão giả tóc trắng xuất hiện ở Phong Lôi địa, trên người ông ta mang theo áp bách cường ngạnh, ông ta nhìn Trần Mục rồi khẽ cau mày: “Là hắn? Kiếm tu của Lăng Vân tông!”
Lão giả đột nhiên xuất hiện cũng từng gặp Trần Mục.
“Lương huynh, ngươi biết hắn?”
Bà lão chắp tay ra hiệu với lão giả tóc trắng.
Chương 602 Nghênh Đón Thiên Kiếp (3)
Lương Uyên lạnh giọng nói: “Nhiều năm trước ta thông qua Tiên môn đã từng gặp người này, hắn là người của Lăng Vân tông, sư đệ của Khương Phục Tiên, là tử địch của Thanh Hư Động Thiên ta!”
Vẻ mặt Lữ Anh chấn kinh, Ngu Tử Huyên cũng kinh hãi, nàng ta biết Thanh Hư Động Thiên và Lăng Vân tông có thù, Trần Mục muốn thuận lợi rời khỏi chắc chắn không dễ dàng.
Mộ Hồng Liên biết đại sự không ổn, may mà lúc độ kiếp, nếu ai dám ra tay quấy rối thì chắc chắn sẽ bị Thiên Đạo phản phệ, muốn ra tay ngăn cản cũng phải cân nhắc một chút!
Lương Uyên cau chặt đầu mày, ban đầu ông ta chỉ chú ý đến Khương Phục Tiên, không ngờ Trần Mục cũng đã phất lên, thậm chí còn xuất hiện ở Tiên giới, nếu như không phát hiện kịp thời thì có thể chính là ác mộng của Thanh Hư Động Thiên!
Ông ta không dám xác định Trần Mục có thể độ kiếp thành công hay không, để đảm bảo có thể tru sát Trần Mục, Lương Uyên tế lá bùa, sau đó đốt cháy lá bùa đó, hắn đang thỉnh cầu chi viện.
“Hỏng rồi!”
Mộ Hồng Liên cảm nhận được sắp xảy ra chuyện lớn.
Răng rắc!
Nguyên thần của Trần Mục đột nhiên nổ tung.
Quang vũ kim sắc tràn ngập khắp toàn bộ lôi hải.
Lương Uyên thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy nguyên thần của Trần Mục bị vỡ nát, vậy hắn cũng không tạo nên nổi gợn sóng gì.
Nhục thân của Trần Mục vẫn ngồi khoanh chân trong lôi hải, hắn đắm mình trong lôi quang, toàn thân tỏa ra khí tức cường ngạnh, giống như thần minh cao cao tại thượng, bất động như núi.
“Thiên kiếp vẫn chưa kết thúc?”
Tu tiên giả xung quanh đều cảm nhận được quỷ dị.
Trong lôi hải, ở chỗ Trần Mục ngẩng đầu lên ba tấc xuất hiện Bất Hủ Kinh Văn, kinh văn xoay tròn, không ngừng có lưu quang kim sắc ngưng tụ, sau đó hội thụ thành bóng người kim sắc.
Nguyên thần của Trần Mục đang đoàn tụ trong lôi hải, rực rỡ chói mắt giống như mặt trời, Bất Hủ Phù Văn in sâu vào trong nguyên thần, áp bách của thần hồn khiến Mộ Hồng Liên và các cường giả Tiên giới như Ngu Tử Huyên đều phải run sợ.
Ầm ầm!
Quầng sáng tử sắc lan rộng.
Nguyên thần của Trần Mục quay về thức hải, khoảnh khắc hắn mở mắt ra, trong mắt vọt ra hai sợi Bất Hủ kim quang, bên dưới Lương Uyên cảm giác như rơi vào hầm băng.
Nhưng mà thiên kiếp vẫn chưa ngừng lại, trong lôi hải xuất hiện gió lốc, bầu trời theo đó cũng bị bóp méo, Trần Mục xông vào trong gió lốc lôi đình kim sắc.
Hắn có thể cảm nhận được cấp bậc sinh mệnh của bản thân đang biến đổi, hắn cũng phát giác được Lương Uyên đang có ý đồ xấu nên trực tiếp thôi động Cự Thần binh.
Lương Uyên cầm Tiên Kiếm trong tay chuẩn bị đánh lén, nhưng ông ta vẫn chưa kịp ra tay thì Cự Thần binh đã giáng xuống từ trên trời, thần uy đáng sợ khiến ông ta không thể cử động!
Cự Thần binh giống như chiến thần, nó rút ra chiến kiếm bên hông, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lương Uyên, Lương Uyên thậm chí còn không có cơ hội xuất thủ.
Răng rắc!
Chiến kiếm bổ đôi cơ thể của Lương Uyên.
Tu tiên giả vây xem đều nghẹn họng nhìn trân trối, huynh đệ nam Cung cũng đều run rẩy hai chân, đó chính là trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên, vậy mà lại bị giết như thế!
Lưu Anh vươn tay bảo vệ Ngu Tử Huyên, mặt bà lão kinh hãi nói: “Khôi lỗi này không yếu hơn Kiếm Thần!”
Hoa nhan của Ngu Tử Huyên mất sắc!
Mộ Hồng Liên ngược lại không quá kinh ngạc, nàng ta còn biết Trần Mục nắm giữ Hồng Mông Thạch Tháp, đó chắc chắn cũng là đại sát khí, nếu ai trêu chọc hắn thì khẳng định là xui xẻo!
Huynh đệ Nam Cung thấy thế nào còn dám tham gia náo nhiệt, bọn họ xoay người bỏ chạy, sợ bị ngộ sát.
Bà lão thấy Trần Mục không lạm sát người vô tội, bà ta vội vàng nắm lấy tay Ngu Tử Huyên, sau đó không gian bị bóp méo, hai người rời khỏi Phong Lôi địa.
Trần Mục phát giác được có dao động rất mạnh đang ở gần, hắn truyền âm nói: “Ngươi mau chóng rời đi đi.”
Mộ Hồng Liên nghe vậy thì có chút không bằng lòng, nhưng ở lại cũng không giúp được gì, nàng ta cung kính nói: “Chủ thượng, ngài hãy bảo trọng, có chuyện gì cần thì cứ liên hệ ta.”
Trần Mục khẽ gật đầu, thiên kiếp khiến tu vi của hắn càng lúc càng mạnh, nhưng nếu như thiên kiếp không thể nhanh chóng kết thúc thì hắn chắc chắn sẽ chọc phải phiền phức lớn.
Phong Lôi địa, kim quang sáng chói.
Tay Cự Thần binh cầm chiến kiếm rộng lớn, sau lưng mang hai thanh chiến chùy dày nặng, toàn thân bao phủ thần thiết, chảy theo kim loại sáng bóng giống như chiến thần.
Trần Mục đối mặt với thiên kiếp, hắn xông vào chỗ sâu trong lôi hải, lốc xoáy lôi đình cuồng bạo xung quanh không thể ngăn cản bước chân của hắn, đủ loại quy tắc trật tự in sâu vào trong gân cốt huyết nhục, không ngừng tăng cường.
Lôi hải kim sắc hiện lên sóng lăn tăn giống như gợn sóng quay cuồng, cuối cùng hà lưu kim sắc giáng xuống từ trên trời giống như vạn mã lao nhanh, thanh thế to lớn.
Trần Mục trông vô cùng nhỏ bé dưới hà lưu kim sắc, hắn không hề sợ hãi, nghênh đón sông lớn xông lên bầu trời, ngay lúc hắn bị sông lớn nhấn chìm, áp lực cường đại ập tới muốn nuốt chửng hắn.
Một tiếng gầm rít chấn động càn khôn.
Trần Mục gầm lên giận giữ, hắn giải phóng tất cả lực lượng, trên người hắn hiện lên đủ loại kinh văn, vào lúc này, kho tàng nhục thân của hắn được mở ra!
Cách đó rất xa cũng có thể nhìn thấy quang mang tử kim xông vào chỗ sâu trong lôi hải.
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên trốn xa mấy ngàn dặm, bọn họ vẫn có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng trong lôi hải, khung cảnh đó còn mạnh hơn Chân Tiên kiếp phổ thông!
Ngu Tử Huyên vẫn chưa hoàn hồn lại: “Sư thúc, chẳng lẽ lần độ thiên kiếp đầu tiên của hắn là đã có thể thành tiên?”
Lữ Anh lau mồ hôi hột lớn bằng hạt đậu trên trán, trầm giọng nói: “Có khả năng, xác suất này rất thấp, chỉ có loại tuyệt thế thiên kiêu tích lũy sâu dày kia thôi.”
“Tuyệt thế thiên kiêu trước kia khi độ kiếp nhiều nhất chỉ có thể sánh ngang với lần thiên kiếp thứ hai hoặc lần thiên kiếp thứ ba của tu tiên giả bình thường, nhưng lần thiên kiếp đầu tiên của hắn đã sánh ngang với lần thiên kiếp thứ năm, thậm chí là lần thiên kiếp thứ sáu của tu tiên giả bình thường.”
Trong mắt Lữ Anh chỉ có ngưỡng mộ, tại sao loại tuyệt thế thiên kiêu này không thể xuất hiện ở Tử Vi Động Thiên? Nếu như Tử Vi Động Thiên có thể xuất hiện loại thiên kiêu này thì về sau chắc chắn có thể vượt qua các thế lực khác, trở thành thế lực mạnh nhất Vũ Châu hay thậm chí là mạnh nhất Tiên giới.
Chương 603 Nghiền Ép Cường Giả Tiên Giới (1)
Ngu Tử Huyên si ngốc nhìn Trần Mục.”
“Lăng Vân tông và Thanh Hư Động Thiên có ân oán, Thanh Hư Động Thiên và Thái Thượng Tiên Cung là liên minh, hắn thế đơn sức yếu ở Tiên giới, bây giờ còn giết chết lão giả của Thanh Hư Động Thiên, chỉ sợ là sẽ có rắc rối lớn, Tử Huyên, ngươi không thể tới gần hắn.” Lữ Anh nghiêm túc nói.
Ngu Tử Huyên hồi thần lại, nàng ta vội vàng gật đầu, vừa nãy bà lại còn muốn để nàng ta qua lại với Trần Mục, bây giờ đã thay đổi thái độ.
“Sư thúc, ngài nói hắn có thể thoát khỏi Thái Thượng Tiên Cung và Thanh Hư Động Thiên không?” Ngu Tử Huyên đột nhiên nảy ra ý tưởng táo bạo.
Lữ Anh nghẹn họng sững sờ, loại chuyện này bà ta không dám nghĩ tới, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tuyệt đối không thể, đằng sau Thanh Hư Động Thiên có đại năng, Thái Thượng Thiên Cung còn có đại nhân vật còn sống từ viễn cổ tọa trấn.”
Giữa mày Ngu Tử Huyên hiện lên ý cười: “Nếu như hắn vô ảnh vô tung giống như Ma Đồng thì sợ là Thanh Hư Động Thiên và Thái Thượng Tiên Cung sẽ rất khó chịu!”
“Điều này cũng đúng, nhưng mà hắn có thể sống sót rời khỏi hay không vẫn rất khó nói, trước khi Lương Uyên chết đã thông báo cho Thanh Hư Động Thiên, chắc chắn sẽ có cường giả đến vây quét.” Lữ Anh bây giờ lại hy vọng Trần Mục có thể sống sót rời khỏi.
Nếu như Trần Mục có thể sống sót thì sau này Thanh Hư Động Thiên và Thái Thượng Tiên Cung chắc chắn sẽ không có một ngày tốt lành, kẻ được lợi chính là Tử Vi Động Thiên.
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên không hề rời đi, bọn họ tiếp tục quan sát Trần Mục độ thiên kiếp ở phía xa, cũng hy vọng hắn có thể thuận lợi độ kiếp.
Mộ Hồng Liên đứng cách đó không xa, ẩn trốn trong núi rừng, bây giờ nàng ta rất bối rối, không muốn dính líu quan hệ gì với Trần Mục cũng không muốn hắn xảy ra chuyện.
Chỗ sâu trong lôi hải, Trần Mục không ngừng lao về phía hà lưu kim sắc, da thịt hiện lên quang mang tử kim, hắn vẫn đang liên tục hấp thụ năng lượng lôi đình xung quanh.
Trần Mục ngưng kết ra Lôi Đình Tổ Văn, hắn đang cảm ứng lôi pháp, thế nhưng lôi hải đột nhiên tĩnh mịch, tiếp đó vang lên một tiếng leng keng, lôi hải giống như gương đồng vỡ nát, bị vỡ làm đôi, lôi quang ngân sắc bỗng nhiên rơi xuống.
Xì!
Lôi quang ngân sắc lập tức ập đến, nó đánh trúng ngực Trần Mục, bạch y được dệt từ thần vật lập tức bị vạch ra một lỗ hổng, lồng ngực không thể phá vỡ cũng để lại vết sẹo lôi đình.
Phụt!
Trần Mục không kiềm được ho ra máu.
Huyết dịch kim sắc đang hóa thành lưu quang trong suốt trong lôi hải, lôi quang ngân sắc xâm nhập vào trong cơ thể Trần Mục, hắn không cách nào tiến đến chỗ sâu nhất trong lôi hải, chỉ có thể ngồi xếp bằng trong hà lưu kim sắc, tiếp nhận tẩy lễ của kiếp lôi.
Động tĩnh vừa nãy đã dọa cho Lữ Anh và Ngu Tử Huyên phải toát mồ hôi lạnh, thế nhưng Trần Mục lại không sao, vẫn ngồi khoanh chân trong lôi hải.
Lôi hải kim sắc đan tiêu tan, hà lưu kim sắc càng lúc càng nhỏ, Trần Mục phát hiện lôi kiếp đã sắp kết thúc, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía chỗ sâu trong lôi hải, sau đó nhìn vào ấn ký trước ngực, cưỡng chế lao đến chỗ sâu trong lôi hải, có thể hậu quả rất nghiêm trọng.
Trần Mục vẫn chưa hài lòng, nhưng tiên kiếp kết thúc lúc này lại là một tin tốt, hắn có thời gian để ứng phó với những tu tiên giả có ý đồ xấu.
Trần Mục đang hấp thụ năng lượng kiếp lôi cuối cùng, nhục thân đang luyện hóa lôi quang ngân sắc trong cơ thể.
Lôi hải rất nhanh đã tan biến hoàn toàn, Phong Lôi địa trở lại trạng thái mây mù bao phủ.
Trần Mục ngồi xếp bằng trong mây mù, quanh thân tràn ngập lôi quang ngân sắc, hắn liên tục luyện hóa hấp thụ, dần dần ngưng kết ra sức mạnh lôi đình trong huyết nhục.
Trong cơ thể Trần Mục có thần lực do huyết mạch Thần tộc ban cho, có tiên lực do Hồng Mông Thụ ban cho, trong nhục thân còn có sức mạnh Hỗn Độn và sức mạnh lôi đình, trong bản mệnh kiếm có tiên lực cường ngạnh, hiện giờ hắn sở hữu đủ loại lực lượng cường ngạnh, cần phải thích ứng.
Vụt!
Trần Mục xuất hiện ở Phong Lôi địa, hắn đã thay bộ bạch y sạch sẽ, tiên phong đạo cốt khá là xuất trần, hắn cảm nhận được có cường giả đang đến gần.
Hắn thu lại Cự Thần binh.
Muốn thử xem sức lực của chính mình.
Cách đó không xa, không gian trở nên biến dạng.
Ba vị tu tiên giả xuất hiện ở phụ cận.
Lão giả cầm đầu thân mặc thanh y, ông ta phát giác được Lương Uyên đã ngã xuống, ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm vào Trần Mục tức giận nói: “Lá gan ngươi lớn thật!”
Trần Mục cười nhẹ nói: “Chỉ có các ngươi được ức hiếp Lăng Vân tông, còn không cho phép ta phản kháng?”
Lão giả cầm đầu trừng to mắt, lạnh giọng nói: “Ngươi là tu tiên giả của Lăng Vân tông?”
Trần Mục gật đầu: “Không sai, ta là tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, lần này đến Tiên giới là có một số việc phải tính toán rõ ràng với Thanh Hư Động Thiên các ngươi!”
Thanh Hư Động Thiên đã nhiều lần phái cường giả tấn công Lăng Vân tông, lúc ở Táng Tiên địa, vì cứu Trần Mục mà Khương Phục Tiên còn từng bị thương.
Lúc đó hắn đã thề sẽ dọn sạch Thanh Hư Động Thiên, lời nam nhân từng nói thì phải thực hiện, trong mắt Trần Mục mang theo sát ý.
Lão giả của Thanh Hư Động Thiên không khỏi cười lạnh, Chu Long là nhị trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên, là trung phẩm Đại Kiếm Tiên, tu vi rất cao, ông ta lạnh giọng nói: “Chỉ dựa vào ngươi?”
Trần Mục nhấc tay lên, Thanh Vân kiếm xuất hiện trong tay, Chu Long cảm nhận được sát ý: “Cùng nhau lên!”
Hai vị sau lưng Chu Long cũng là cường giả Kiếm Tôn, bọn họ nhận được cầu cứu của Lương Uyên thì biết tình hình không đơn giản, người đến chi viện đều là cường giả tông môn.
Trần Mục cầm Thanh Vân kiếm trong tay thuấn di đến bên cạnh Chu Long, khoảnh khắc hắn rút kiếm ra. Luồng sáng lạnh lẽo bao trùm khắp thiên địa, Ngu Tử Huyên cách xa mấy ngàn dặm cũng cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Chu Long mở to hai mắt, ông ta bay lên không trung né tránh kiếm quang, nhưng hai vị Kiếm Tôn đằng sau lại không chạy xa như vậy, bọn họ vừa mở to mắt thì kiếm quang đã xuyên qua cơ thể của bọn họ, không có chút sức lực để chống trả.
Sức mạnh lôi đình ngân sắc xuyên qua thân thể bọn họ, hai vị Kiếm Tôn biến thành bột mịn ngay tại chỗ.
Chương 604 Nghiền Ép Cường Giả Tiên Giới (2)
Tiên Giới (2)
Chu Long chấn kinh, ông ta rút Tiên Kiếm ra, kiếm quang chói lọi phá không bay về phía Trần Mục.
Trần Mục bỗng nhiên nghiêng người, nhìn kim quang hồng sắc rơi xuống Phong Lôi địa, đại địa kiên cố bị xé toạc.
Chu Long vung tay lên, hồng quang tràn ra từ trong tay áo, Trần Mục cũng bị hồng quang bao phủ, hắn cảm nhận được tiên lực trong cơ thể có cảm giác bị áp chế.
Cấm chế như vậy hoàn toàn không thể hạn chế Trần Mục, hắn nắm chặt Thanh Vân kiếm, nhất ký trích tinh, một sợi kim sắc nối liền thiên địa.
Chu Long phát giác được nguy hiểm, ông ta muốn né tránh nhưng sợi kim sắc kia đã xuyên qua cơ thể ông ta, cánh tay tỏa ra hồng quang trong tay áo trực tiếp bị chém đứt.
“Á!”
Chu Long phát ra tiếng kêu rên.
Trần Mục thuấn di đến trước mặt Chu Long, vẻ mặt Chu Long hoảng sợ lập tức thuấn di đến chỗ xa.
Chu Long cảm nhận được Trần Mục vẫn đang đuổi theo, ông ta lập tức ném Tiên Kiếm trong tay đi, thanh Tiên Kiếm kia đã thông linh, nó muốn ngăn cản đường đi của Trần Mục.
Trần Mục quan sát kỹ càng Tiên Kiếm của Chu Long, phát hiện được nhược điểm của nó, sau đó hắn bỗng nhiên vung kiếm, Thanh Vân kiếm lấy thế bất khả kháng, Tiên Kiếm bị chém gãy.
Chu Long chỉ có thể liên tục xuyên toa không gian để chạy trốn.
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên đều kinh hãi thất sắc, nhị trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên vậy mà lại bị truy đuổi phải chạy!
“Thật là lợi hại!”
Trong mắt Ngu Tử Huyên hiện lên ánh sáng.
Cả người Lữ Anh đều đang run rẩy: “Hắn vừa độ qua lần thiên kiếp đầu tiên, tu vi đã vượt qua Chân Tiên bình thường. Nếu như độ qua chín lần thiên kiếp thì khó mà tưởng tượng nổi!”
Đừng nói là bọn họ chấn kinh, ngay cả Mộ Hồng Liên cũng đang nghẹn họng sững sờ, Trần Mục lại đang truy sát Đại Kiếm Tiên, đó chính là đại nhân vật nổi danh lừng lẫy ở Tiên giới đấy.
Chu Long đang chật vật chạy trốn, ông ta không ngừng xuyên toa không gian để tránh né truy sát: “Chẳng trách có thể giết chết Lương Uyên, tiểu tử này chỉ có cường giả Kiếm Thần mới có thể đối phó được!”
Tốc độ của Trần Mục càng lúc càng nhanh, giống như lôi quang liên tục xuyên thẳng qua không gian, hắn không ngờ Chu Long sẽ trốn, sớm biết vậy đã trực tiếp mở Hỗn Độn Kiếm Vực ra.
Lúc Trần Mục đến gần Chu Long, hắn giải phóng sức mạnh Hỗn Độn, sương xám tràn ngập, quy tắc xung quanh đều bị áp chế, Chu Long cũng không thể xuyên ngang không gian.
Chu Long kinh hãi, ông ta lập tức phục dụng tiên đan huyết sắc, toàn thân bốc lên huyết quang, tu vi tăng vọt trong nháy mắt, Trần Mục cũng không chiếm tiện nghi, hắn thu lại Thanh Vân kiếm, dự định thử xem độ mạnh của nhục thân.
Trần Mục tung nắm đấm về phía Chu Long.
Chu Long tức giận trợn tròn mắt, đồng tử cũng sắp nổ tung, nắm đấm của ông ta khiến không gian biến dạng, huyết quang ngút trời, nắm đấm của Trần Mục là kim quang sáng chói giống như mặt trời, lúc hai nắm đấm va chạm, tiếng nổ âm ỉ vang vọng khắp nơi, không gian hiện lên gợn sóng, mặt đất liên tục nứt ra.
Răng rắc.
Tiếng xương gãy vang lên.
Cánh tay duy nhất còn lại của Chu Long cũng bị gãy, lực lượng kinh hoàng khiến lục phủ ngũ tạng của ông ta bị thương nặng.
Vừa rồi Trần Mục chỉ mới thăm dò, vẫn còn chưa sử dụng toàn bộ sức lực, Chu Long phục dụng tiên đan mà vẫn tan tác như cũ, ông ta không thể chấp nhận kết quả như vậy.
Chu Long là cường giả đã độ qua năm lần thiên kiếp, thế nhưng lại bị Trần Mục nghiền ép, Trần Mục vốn không hề cảm thấy chính mình rất mạnh, hắn cảm thấy là do đụng phải đối thủ quá yếu.
Trần Mục bỗng nhiên phát giác được mùi vị của nguy hiểm.
Chu Long biết khó thoát khỏi cái chết, ông ta trực tiếp lực chọn tự nổ, năng lượng kinh khủng giải phóng trong nháy mắt, Trần Mục lấy Tổ Long Kim Lân ra ngăn chặn dư âm của cú nổ.
Lữ Anh dẫn theo Ngu Tử Huyên trốn ở phía xa, Mộ Hồng Liên cũng đang trốn, năng lượng do Đại Kiếm Tiên giải phóng đủ để tác động đến phạm vi ngàn dặm, họ đều không muốn bị liên lụy.
Dưới sự yểm trợ của Tổ Long Kim Lân, Trần Mục cũng không bị thương, hắn cũng biết sự đáng sợ của Đại Kiếm Tôn, lần sau tuyệt đối sẽ không cho bọn họ cơ hội tự nổ.
Trận chiến kết thúc, cường giả do Thanh Hư Động Thiên phái đến đều bị tru sát toàn bộ, nhưng trận chiến ở đây đã thu hút sự chú ý của các thế lực tu tiên khác.
Trần Mục thu lại Tổ Long Kim Lân, sau đó hắn tìm thấy Mộ Hồng Liên, mang nàng ta rời khỏi Phong Lôi địa.
Nhìn thấy mảnh đất tan hoang khắp nơi, thật lâu Lữ Anh vẫn chưa hoàn hồn lại, bà ta trầm giọng nói: “Xem ra Thanh Hư Động Thiên đã trêu chọc vào sự tồn tại không nên chọc phải!”
Ngu Tử Huyên khẽ gật đầu: “Nghe nói cường giả mạnh nhất nhân gian là Khương Phục Tiên, nếu như là Khương Phục Tiên đến Tiên giới thì thật sự không dám nghĩ tới sẽ là cảnh tượng thế nào.”
“Tử Huyên, chúng ta về Tử Vi Động Thiên trước, Tiên giới gần đây không thái bình, vẫn nên đừng đi lại bên ngoài!” Lữ Anh nhắc nhở.
Ngu Tử Huyên gật đầu, trong mắt nàng ta lóe lên ánh sáng, thầm nghĩ Trần Mục và Ma Đồng giao đấu hẳn là rất thú vị!
Lúc Lữ Anh chuẩn bị dẫn Ngu Tử Huyên rời khỏi, một luồng áp bách cường ngạnh khóa chặt bọn họ, đó là trung niên thanh y nửa đầu bạc trắng, hai mắt mang theo hàn ý lạnh lẽo.
“Hứa trưởng lão!”
Lữ Anh chắp tay hành lễ.
Hứa Phàn tức giận nói: “Lữ trưởng lão, các ngươi ở gần đó, ta muốn biết ở đây đã xảy ra chuyện gì?”
Lữ Anh cũng không ngờ đại trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên lại đến đây, hồn đăng của Lương Uyên dập tắt, nội bộ của Thanh Hư Động Thiên cảm giác được đã xảy ra chuyện lớn liền lập tức thông báo cho cấp cao của tông môn, Hứa Phàn lúc này mới chạy tới.
Lúc Hứa Phàn chạy đến cũng không phát giác được khí tức của Ma thần, ngược lại cảm ứng được Lữ Anh và Ngu Tử Huyên, cho nên đến tìm bọn họ trước.
Lữ Anh không dám giấu giếm: “Hứa trưởng lão, cường giả đến từ nhân gian độ kiếp ở Phong Lôi địa, lúc hắn độ kiếp đã dùng khôi lỗi giết chết Lương trưởng lão, sau khi độ kiếp lại giết chết mấy người Chu trưởng lão, chuyện này lão ẩu cũng bất lực.”
Hứa Phàn tức giận: “Cái gì! Cường giả đến từ nhân gian! Hắn làm sao có thể giết chết Chu Long?”
Nếu như không phải Lữ Anh tận mắt nhìn thấy thì bà ta cũng không thể tin được, nhưng sự thật đúng là như thế: “Lão ẩu nghe được chút tin tức, hình như hắn đến từ Lăng Vân tông.”
“Lăng Vân tông?”
Chương 605 Nghiền Ép Cường Giả Tiên Giới (3)
Hứa Phàn cau mày, hét lên giận dữ: “Mặc kệ hắn là ai, ta cũng muốn hắn phải trả giá!”
Sau lưng Lữ Anh và Ngu Tử Huyên đều phát lạnh, bởi vì đại trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên là cường giả Kiếm Thần.
Hứa Phàn nhìn chằm chằm Lữ Anh và Ngu Tử Huyên: “Các ngươi có thông tin gì khác nữa không, tại sao hắn lại bỏ qua cho các ngươi!”
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên cảm nhận được hàn ý, nếu như trả lời không tốt thì bọn họ có thể gặp nạn.
Ngu Tử Huyên không rên một tiếng, Lữ Anh cung kính nói: “Phải rồi, hắn có quen biết với Mộ Hồng Liên của Xích Thành Động Thiên, rất có thể hắn cùng hợp tác với Xích Thành Động Thiên!”
Vốn Hứa Phàn muốn tìm kiếm manh mối của Trần Mục rồi truy sát hắn, nhưng nghe thấy lời của Lữ Anh, sống lưng ông ta phát lạnh: “Mặt mũi của hắn ngươi có nhớ không?”
“Nhớ rõ!”
Lữ Anh biết gì nói đó.
Hứa Phàn nhìn thấy bức họa thì cảm thấy quen mắt, bọn họ thu thập được thông tin của Trần Mục, rất nhanh đã biết được thân phận của hắn, có thể xác định hắn là tiểu sư thúc của Lăng Vân tông!
“Trần Mục! Đến rồi cũng tốt!”
Vẻ mặt Hứa Phàn âm trầm, biết được thân phận thì dễ đối phó hơn rất nhiều, Trần Mục là đồ đệ của Tô Mân, tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, Lăng Vân tông vốn đã đắc tội thế lực Tiên giới không ít, ví dụ như La Phù Động Thiên và Tây Huyền Động Thiên, nếu như bọn họ biết được Trần Mục ở Tiên giới thì chắc chắn sẽ có hành động.
Trần Mục dẫn theo Mộ Hồng Liên đi đến chỗ xa.
Hắn vốn không hề để ý, vừa độ kiếp xong hắn vẫn cần thời gian thích ứng với sức lực hiện tại.
Trong sơn động, Mộ Hồng Liên nhẹ nhàng nói: “Chủ thượng, ngài thật lợi hại, Hồng Liên bái phục!”
Trần Mục bình tĩnh nói: “Hiện giờ cường giả của Thái Thượng Tiên Cung đang ở Xích Thành Động Thiên, rất nhanh có thể Thanh Hư Động Thiên cũng sẽ tìm Xích Thành Động Thiên để gây rắc rối, ta có nhiệm vụ giao cho ngươi.”
Mộ Hồng Liên kinh hãi, nàng ta không biết làm sao Trần Mục biết được những chuyện này: “Chủ thượng, nhiệm vụ gì thế?”
Trần Mục mỉm cười nói: “Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi!”
“Được.”
Mộ Hồng Liên vui mừng khôn xiết.
Trần Mục trịnh trọng nói: “Ngươi lập tức quay về Xích Thành Động Thiên, nếu như bị hỏi thì nói là lúc trước bị ta uy hiếp, ngươi nhân lúc hỗn loạn đã chạy trốn!”
Mộ Hồng Liên vốn không muốn đi theo Trần Mục, sợ bị liên lụy, nàng ta hào hứng nói: “Được!”
Trần Mục nói tiếp: “Ngươi trở về nói với bọn họ, ta từng đi đến Tinh Vẫn cấm địa tìm kiếm tạo hóa, còn định đi đến tiên thác để tìm tạo hóa.”
Mộ Hồng Liên gật đầu, nhiệm vụ này đối với nàng ta thì rất đơn giản, tiên thác là một trong những cấm địa của Vũ Châu, tòa thác đó từ cổ chí kim đã có rất nhiều cường giả tiến vào, nhưng không có cường giả nào có thể đi ra, được gọi là Thôn Thi địa.
“Chủ thượng yên tâm, Hồng Liên bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.” Mặt mũi Mộ Hồng Liên tràn đầy vui mừng.
Sau khi Mộ Hồng Liên rời khỏi sơn động, Trần Mục lập tức chuyển dời chỗ ẩn thân, hắn phải tạm thời bế quan, điều chỉnh trạng thái của bản thân đến mức tốt nhất để chuẩn bị làm đại sự!
Nam bộ Vũ Châu, núi non trùng điệp cao chót vót, Trần Mục ẩn mình trong sơn cốc, gần đó mây mù trôi dạt, hắn ở đây điều chỉnh trạng thái, thích ứng với năng lượng cường ngạnh trong cơ thể.
Trần Mục ngồi xếp bằng dưới gốc cây, dáng vẻ trang nghiêm, Bất Hủ Kinh Vân đang ngưng tụ thành vòng tròn bên ngoài cơ thể, sau đó xoay vòng quanh thân thể hắn.
Trong thức hải, kim quang nguyên thần sáng chói, xung quanh liên tục có Bất Hủ Kinh Văn vọt ra.
Hai đạo kinh văn viễn cổ hiện lên bên ngoài cơ thể, xoay tròn đan chéo giao nhau, Trần Mục phát hiện sức mạnh thần bí vô hạn ẩn chứa bên trong kinh văn viễn cổ.
Hai cỗ sức mạnh thần bí này vô cùng mạnh.
Bất Diệt Kinh Văn và Bất Hủ Pháp vốn không thể cảm ứng được năng lượng vật chất, chúng nó tồn tại nhưng không thể nắm bắt, lại in sâu vào trong cơ thể hắn.
Những kinh văn này như ẩn như hiện trong gân cốt huyết nhục và nguyên thần của Trần Mục, cho dù không thôi động cũng có thể phát huy tác dụng cực lớn.
Hắn thậm chí có thể miễn dịch với đòn tấn công của Chân Tiên.
Thần hồn của Trần Mục nhìn vào bên trong, trong Kiếm Cung rộng lớn, bản mệnh kiếm đã dài tới hai ngàn hai trăm trượng, lần thiên kiếp này bản mệnh kiếm đã thăng cao rất nhiều, tiên lực thuần túy không yếu hơn trung phẩm Kiếm Tôn.
Khi Trần Mục hấp thụ hoàn toàn năng lượng lôi đình trong cơ thể, muốn bản mệnh kiếm tăng trưởng nhanh chóng thì sẽ không dễ dàng, hắn không khỏi thì thầm trong lòng: “Phục Tiên lão bà ở nhân gian, bản mệnh kiếm đã đạt tới ba ngàn trượng, ta vẫn phải tiếp tục cố gắng.”
Hắn chuẩn bị chuyển hóa toàn bộ tiên lực trong cơ thể thành Hồng Mông tiên lực, Hồng Mông tiên lực vô cùng mạnh, không yếu hơn hai cỗ thần lực viễn cổ trong cơ thể.
Tiên lực cũng có phần mạnh yếu, Hồng Mông tiên lực thuộc về tiên lực đỉnh phong, đụng phải cường giả cùng cảnh giới thì tiên lực càng mạnh ưu thế càng lớn.
Trần Mục thôi động Hồng Mông Thụ, gốc cây đang hấp thụ tiên lực kim sắc, sau đó cành cây giải phóng ra sương tím Hồng Mông, tiên lực trong cơ thể dần dần chuyển hóa, tiên lực kim sắc nguyên bản đã dần biến thành tử sắc, quanh thân tràn ngập sương tím, dưới sự bao trùm của sương mù Hồng Mông cho dù là pháp nhãn cũng không thể nhìn thấy.
Chân Long Huyết Mạch và Chân Phượng Huyết Mạch ở hai tay cũng trở nên mạnh hơn trong thiên kiếp, lúc Trần Mục ngồi xếp bằng tu luyện, trong sương tím có hư ảnh của Long Phượng lượn lờ, chúng thậm chí còn đang sử dụng Hô Hấp pháp để tu luyện.
Lực lượng thần bí nhất trong cơ thể Trần Mục là sức mạnh lôi đình và sức mạnh Hỗn Độn, sức mạnh lôi đình thế bất khả kháng, sức mạnh Hỗn Độn có thể áp chế đủ loại quy tắc.
Hắn thử thôi động sức mạnh lôi đình, quanh thân tỏa ra lôi quang bạc trắng, không gian bị bóp méo, ngay cả không gian của Tiên giới cũng đang run rẩy không ngừng.
Trần Mục lại thôi động sức mạnh Hỗn Độn lần nữa, bóng dáng của hắn dần trở nên mờ nhạt, sơn cốc bị sương xám bao trùm, không gian tĩnh mịch giống như hư không mênh mông, cảm giác ngay cả thời gian cũng đã biến mất.
“Sức mạnh thời gian là sư tôn nắm giữ, sức mạnh không gian là Phục Tiên lão bà nắm giữ, đây là sức lực mà chí cường giả mới có thể nắm chắc!”
--------------------------
Ở phía xa có hai vị tu tiên giả vừa vặn đi ngang qua, bọn họ phát giác được sự thay đổi của Lôi Phong địa, tiếp đó không gian bị bóp méo, hai đạo thân ảnh vượt qua hư không.
Không gian của Tiên giới rất kiên cố, chỉ có Chân Tiên mới có thể vượt qua hư không, ít nhất cũng là Kiếm Tôn.
Mộ Hồng Liên nhìn thấy bà lão tử y tóc trắng mặt hồng hào, còn có tiên tử váy tím mang mạng che mặt.
“Ngu Tử Huyên!”
Mộ Hồng Liên cũng nhận ra thân phận của đối phương.
Ngu Tử Huyên, Thánh nữ của Tử Vi Động Thiên, là Kiếm Quân đỉnh phong chỉ còn cách một chút nữa là thành tiên, nàng ta là đỉnh tiêm thiên kiêu vạn chúng chú mục.
Toàn thân bà lão bên cạnh Ngu Tử Huyên tỏa ra áp bách đáng sợ, ngay cả hai vị cường giả của Nam Cung gia cũng phải cúi thấp đầu, khom người hành lễ về phía bà lão.
Bà lão là thượng phẩm Kiếm Tôn, là trưởng lão của Tử Vi Động Thiên, bà ta nhìn Trần Mục ở chỗ cao rồi lẩm bẩm nói: “Hẳn là hắn lần đầu độ kiếp, nhưng mà cường độ của kiếp lôi này không yếu hơn thiên kiếp năm xưa khi ta thành tiên!”
Trong mắt Ngu Tử Huyên phản chiếu lôi quang kim sắc, nàng ta đã từng nhìn thấy rất nhiều tuyệt thế thiên kiêu của Tiên giới, nhưng Trần Mục lại cho nàng ta cảm giác không giống với đám người kia.
Nàng ta rất mẫn cảm với khí vị, Ngu Tử Huyên ngửi thấy mùi hương quen thuộc, đồng tử nàng ta trợn tròn lên, thầm nói trong lòng: “Chắc chắn không thể là trùng hợp!”
Ngu Tử Huyên xác định Trần Mục đến từ nhân gian.
Bà lão của Tử Vi Động Thiên nghi hoặc nói: “Tại sao hắn lại lựa chọn độ kiếp ở nơi này?”
Ngu Tử Huyên nhỏ giọng nói: “Sư thúc, có thể hắn đến từ nhân gian, lần trước Tiên môn bị mở ra, ta từng cảm nhận được cỗ khí tức quen thuộc này ở gần đó!”
Vẻ mặt bà lão kinh ngạc, bà ta nhìn về phía Mộ Hồng Liên: “Chẳng lẽ hắn có quan hệ với Xích Thành Động Thiên?”
Ngu Tử Huyên gật đầu: “Chắc chắn hắn có tiếp ứng mới không bị Thiên Đạo phản phệ, bây giờ tránh ở Phong Lôi địa để độ kiếp, khẳng định là cũng muốn che giấu tai mắt.”
Bà lão khó hiểu nói: “Nếu như hắn và Xích Thành Động Thiên hợp tác thì hẳn là sẽ không độ kiếp ở chỗ này, Phong Lôi địa rất nguy hiểm, bên trong có thể vẫn còn bí mật.”
Ngu Tử Huyên đi đến bên cạnh Mộ Hồng Liên, mỉm cười nói: “Mộ tiên tử, ngươi quen biết hắn?”
Mộ Hồng Liên không hoảng không vội, cười nhẹ nói: “Ngu tiên tử, hắn có liên quan đến Xích Thành Động Thiên chúng ta!”
Ngu Tử Huyên trầm giọng nói: “Hắn đến từ nhân gian, ngươi hiểu hắn được bao nhiêu?”
Mộ Hồng Liên khẽ cau mày, nàng ta không biết tại sao Ngu Tử Huyên lại biết được lai lịch của Trần Mục, miễn cưỡng trấn định nói: “Ngu tiên tử, chuyện này chúng ta tự có chừng mực.”
Ngu Tử Huyên lại xác định thân phận của Trần Mục lần nữa, nếu hắn đã có quan hệ với Xích Thành Động Thiên thì Tử Vi Động Thiên cũng sẽ không nhúng tay vào, nàng ta trở lại bên cạnh bà lão.
Bà lão cũng biết được lai lịch của Trần Mục: “Nhân gian vậy mà lại có thiên kiêu như thế! Ta nghe nói Thanh Hư Động Thiên có Kiếm Tiên bị giết chết ở nhân gian!”
Ngu Tử Huyên gật đầu: “Sư thúc, trước kia ta cũng từng nghe nói, hình như là bị Khương Phục Tiên giết chết!”
Bà lão trầm giọng nói: “Đỉnh tiêm thiên kiêu của nhân gian còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của ta, đáng tiếc thật, ta không có duyên với bọn họ, Xích Thành Động Thiên đã nhặt được món hời lớn!”
Ngu Tử Huyên đã tìm kiếm Trần Mục thời gian rất dài, muốn lôi kéo hắn, không ngờ hắn lại có quan hệ với Xích Thành Động Thiên.
Nam Cung Diệp và Nam Cung Hùng nhìn chằm chằm vào Trần Mục ở trong lôi hải, bọn họ cảm thấy sau lưng phát lạnh, loại kiếp lôi trình độ này bọn họ hoàn toàn không thể ngăn cản nổi.
Khí tức của Trần Mục ngày càng cường thịnh, Ngu Tử Huyên cảm nhận được áp lực, trong đám thiên kiêu đồng bối ở Vũ Châu, thiên kiêu có thể khiến nàng ta kiêng kỵ chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Tu tiên giả vây xem càng lúc càng nhiều, Trần Mục ngồi khoanh chân trong lôi hải không động đậy chút nào, lôi quang trảm tiên đang tẩy lễ nhục thân hắn, quy tắc tái tạo, Bất Diệt Kinh Văn tan vào gân cốt huyết nhục, linh lực trong cơ thể chuyển hóa thành tiên lực.
Trong lôi hải xuất hiện lôi quang tử sắc.
Xoạt!
Tử lôi đánh trúng Trần Mục, năng lượng lôi đình đáng sợ tràn vào trong cơ thể hắn, cỗ năng lượng này trực tiếp tràn vào trong thức hải, nguyên thần bị tử lôi bao trùm!”
Trong lôi hải, nguyên thần của Trần Mục đi ra từ mi tâm, hắn ngồi xếp bằng trên lôi đình tử sắc.
Bà lão của Tử Vi Động Thiên kinh hô nói: “Thiên kiếp thật kì lạ, nhục thân và nguyên thần của hắn đều không đơn giản! Đặt ở viễn cổ thiên kiêu xuất hiện lớp lớp thì cũng là người nổi bật.”
Ngu Tử Huyên cảm nhận được áp lực, bà lão nhắc nhở: “Nếu như hắn độ kiếp thành công, chúng ta vẫn phải lôi kéo thỏa đáng, loại thiên kiêu như thế này tiền đồ vô lượng.”
“Vâng.”
Ngu Tử Huyên khẽ gật đầu.
Chỗ sâu trong lôi hải rơi xuống lôi đình tử sắc. Nguyên thần của Trần Mục bị tử lôi bao trùm, không ngừng xuất hiện vết nứt.
Tu tiên giả xung quanh đều chú ý thấy, tính nghiêm trọng của nguyên thần đối với tu tiên giả không cần nói cũng biết, nếu như nguyên thần gặp nạn thì chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ.
Nam Cung Hùng trầm giọng nói: “Thiên kiếp này rất kinh khủng, nhục thân của hắn rất mạnh, nguyên thần hiển nhiên yếu hơn không ít, đoán chừng hắn rất khó chống trụ được thiên kiếp lần này!”
Nam Cung Diệp cười nhẹ nói: “Cũng tốt.”
Ai cũng không mong thế lực khác xuất hiện cường giả.
Mộ Hồng Liên cau mày lại, nàng ta vốn hy vọng Trần Mục xảy ra chuyện, nhưng sau khi ở chung một thời gian thì dần dần công nhận hắn, không mong hắn sẽ ngã xuống ở chỗ này.
Rắc!
Vết nứt trên nguyên thần càng lúc càng nhiều.
Đôi mắt Ngu Tử Huyên khẽ tụ lại, lẩm bẩm nói: “Sư thúc, hắn còn có cơ hội thành công không?”
Vẻ mặt bà lão trịnh trọng nói: “Thần hồn của hắn càng lúc càng suy yếu, có lẽ vẫn còn hy vọng.”
Lại có tu tiên giả đi đến phụ cận, không gian bị bóp méo, lão giả tóc trắng xuất hiện ở Phong Lôi địa, trên người ông ta mang theo áp bách cường ngạnh, ông ta nhìn Trần Mục rồi khẽ cau mày: “Là hắn? Kiếm tu của Lăng Vân tông!”
Lão giả đột nhiên xuất hiện cũng từng gặp Trần Mục.
“Lương huynh, ngươi biết hắn?”
Bà lão chắp tay ra hiệu với lão giả tóc trắng.
Chương 602 Nghênh Đón Thiên Kiếp (3)
Lương Uyên lạnh giọng nói: “Nhiều năm trước ta thông qua Tiên môn đã từng gặp người này, hắn là người của Lăng Vân tông, sư đệ của Khương Phục Tiên, là tử địch của Thanh Hư Động Thiên ta!”
Vẻ mặt Lữ Anh chấn kinh, Ngu Tử Huyên cũng kinh hãi, nàng ta biết Thanh Hư Động Thiên và Lăng Vân tông có thù, Trần Mục muốn thuận lợi rời khỏi chắc chắn không dễ dàng.
Mộ Hồng Liên biết đại sự không ổn, may mà lúc độ kiếp, nếu ai dám ra tay quấy rối thì chắc chắn sẽ bị Thiên Đạo phản phệ, muốn ra tay ngăn cản cũng phải cân nhắc một chút!
Lương Uyên cau chặt đầu mày, ban đầu ông ta chỉ chú ý đến Khương Phục Tiên, không ngờ Trần Mục cũng đã phất lên, thậm chí còn xuất hiện ở Tiên giới, nếu như không phát hiện kịp thời thì có thể chính là ác mộng của Thanh Hư Động Thiên!
Ông ta không dám xác định Trần Mục có thể độ kiếp thành công hay không, để đảm bảo có thể tru sát Trần Mục, Lương Uyên tế lá bùa, sau đó đốt cháy lá bùa đó, hắn đang thỉnh cầu chi viện.
“Hỏng rồi!”
Mộ Hồng Liên cảm nhận được sắp xảy ra chuyện lớn.
Răng rắc!
Nguyên thần của Trần Mục đột nhiên nổ tung.
Quang vũ kim sắc tràn ngập khắp toàn bộ lôi hải.
Lương Uyên thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy nguyên thần của Trần Mục bị vỡ nát, vậy hắn cũng không tạo nên nổi gợn sóng gì.
Nhục thân của Trần Mục vẫn ngồi khoanh chân trong lôi hải, hắn đắm mình trong lôi quang, toàn thân tỏa ra khí tức cường ngạnh, giống như thần minh cao cao tại thượng, bất động như núi.
“Thiên kiếp vẫn chưa kết thúc?”
Tu tiên giả xung quanh đều cảm nhận được quỷ dị.
Trong lôi hải, ở chỗ Trần Mục ngẩng đầu lên ba tấc xuất hiện Bất Hủ Kinh Văn, kinh văn xoay tròn, không ngừng có lưu quang kim sắc ngưng tụ, sau đó hội thụ thành bóng người kim sắc.
Nguyên thần của Trần Mục đang đoàn tụ trong lôi hải, rực rỡ chói mắt giống như mặt trời, Bất Hủ Phù Văn in sâu vào trong nguyên thần, áp bách của thần hồn khiến Mộ Hồng Liên và các cường giả Tiên giới như Ngu Tử Huyên đều phải run sợ.
Ầm ầm!
Quầng sáng tử sắc lan rộng.
Nguyên thần của Trần Mục quay về thức hải, khoảnh khắc hắn mở mắt ra, trong mắt vọt ra hai sợi Bất Hủ kim quang, bên dưới Lương Uyên cảm giác như rơi vào hầm băng.
Nhưng mà thiên kiếp vẫn chưa ngừng lại, trong lôi hải xuất hiện gió lốc, bầu trời theo đó cũng bị bóp méo, Trần Mục xông vào trong gió lốc lôi đình kim sắc.
Hắn có thể cảm nhận được cấp bậc sinh mệnh của bản thân đang biến đổi, hắn cũng phát giác được Lương Uyên đang có ý đồ xấu nên trực tiếp thôi động Cự Thần binh.
Lương Uyên cầm Tiên Kiếm trong tay chuẩn bị đánh lén, nhưng ông ta vẫn chưa kịp ra tay thì Cự Thần binh đã giáng xuống từ trên trời, thần uy đáng sợ khiến ông ta không thể cử động!
Cự Thần binh giống như chiến thần, nó rút ra chiến kiếm bên hông, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lương Uyên, Lương Uyên thậm chí còn không có cơ hội xuất thủ.
Răng rắc!
Chiến kiếm bổ đôi cơ thể của Lương Uyên.
Tu tiên giả vây xem đều nghẹn họng nhìn trân trối, huynh đệ nam Cung cũng đều run rẩy hai chân, đó chính là trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên, vậy mà lại bị giết như thế!
Lưu Anh vươn tay bảo vệ Ngu Tử Huyên, mặt bà lão kinh hãi nói: “Khôi lỗi này không yếu hơn Kiếm Thần!”
Hoa nhan của Ngu Tử Huyên mất sắc!
Mộ Hồng Liên ngược lại không quá kinh ngạc, nàng ta còn biết Trần Mục nắm giữ Hồng Mông Thạch Tháp, đó chắc chắn cũng là đại sát khí, nếu ai trêu chọc hắn thì khẳng định là xui xẻo!
Huynh đệ Nam Cung thấy thế nào còn dám tham gia náo nhiệt, bọn họ xoay người bỏ chạy, sợ bị ngộ sát.
Bà lão thấy Trần Mục không lạm sát người vô tội, bà ta vội vàng nắm lấy tay Ngu Tử Huyên, sau đó không gian bị bóp méo, hai người rời khỏi Phong Lôi địa.
Trần Mục phát giác được có dao động rất mạnh đang ở gần, hắn truyền âm nói: “Ngươi mau chóng rời đi đi.”
Mộ Hồng Liên nghe vậy thì có chút không bằng lòng, nhưng ở lại cũng không giúp được gì, nàng ta cung kính nói: “Chủ thượng, ngài hãy bảo trọng, có chuyện gì cần thì cứ liên hệ ta.”
Trần Mục khẽ gật đầu, thiên kiếp khiến tu vi của hắn càng lúc càng mạnh, nhưng nếu như thiên kiếp không thể nhanh chóng kết thúc thì hắn chắc chắn sẽ chọc phải phiền phức lớn.
Phong Lôi địa, kim quang sáng chói.
Tay Cự Thần binh cầm chiến kiếm rộng lớn, sau lưng mang hai thanh chiến chùy dày nặng, toàn thân bao phủ thần thiết, chảy theo kim loại sáng bóng giống như chiến thần.
Trần Mục đối mặt với thiên kiếp, hắn xông vào chỗ sâu trong lôi hải, lốc xoáy lôi đình cuồng bạo xung quanh không thể ngăn cản bước chân của hắn, đủ loại quy tắc trật tự in sâu vào trong gân cốt huyết nhục, không ngừng tăng cường.
Lôi hải kim sắc hiện lên sóng lăn tăn giống như gợn sóng quay cuồng, cuối cùng hà lưu kim sắc giáng xuống từ trên trời giống như vạn mã lao nhanh, thanh thế to lớn.
Trần Mục trông vô cùng nhỏ bé dưới hà lưu kim sắc, hắn không hề sợ hãi, nghênh đón sông lớn xông lên bầu trời, ngay lúc hắn bị sông lớn nhấn chìm, áp lực cường đại ập tới muốn nuốt chửng hắn.
Một tiếng gầm rít chấn động càn khôn.
Trần Mục gầm lên giận giữ, hắn giải phóng tất cả lực lượng, trên người hắn hiện lên đủ loại kinh văn, vào lúc này, kho tàng nhục thân của hắn được mở ra!
Cách đó rất xa cũng có thể nhìn thấy quang mang tử kim xông vào chỗ sâu trong lôi hải.
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên trốn xa mấy ngàn dặm, bọn họ vẫn có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng trong lôi hải, khung cảnh đó còn mạnh hơn Chân Tiên kiếp phổ thông!
Ngu Tử Huyên vẫn chưa hoàn hồn lại: “Sư thúc, chẳng lẽ lần độ thiên kiếp đầu tiên của hắn là đã có thể thành tiên?”
Lữ Anh lau mồ hôi hột lớn bằng hạt đậu trên trán, trầm giọng nói: “Có khả năng, xác suất này rất thấp, chỉ có loại tuyệt thế thiên kiêu tích lũy sâu dày kia thôi.”
“Tuyệt thế thiên kiêu trước kia khi độ kiếp nhiều nhất chỉ có thể sánh ngang với lần thiên kiếp thứ hai hoặc lần thiên kiếp thứ ba của tu tiên giả bình thường, nhưng lần thiên kiếp đầu tiên của hắn đã sánh ngang với lần thiên kiếp thứ năm, thậm chí là lần thiên kiếp thứ sáu của tu tiên giả bình thường.”
Trong mắt Lữ Anh chỉ có ngưỡng mộ, tại sao loại tuyệt thế thiên kiêu này không thể xuất hiện ở Tử Vi Động Thiên? Nếu như Tử Vi Động Thiên có thể xuất hiện loại thiên kiêu này thì về sau chắc chắn có thể vượt qua các thế lực khác, trở thành thế lực mạnh nhất Vũ Châu hay thậm chí là mạnh nhất Tiên giới.
Chương 603 Nghiền Ép Cường Giả Tiên Giới (1)
Ngu Tử Huyên si ngốc nhìn Trần Mục.”
“Lăng Vân tông và Thanh Hư Động Thiên có ân oán, Thanh Hư Động Thiên và Thái Thượng Tiên Cung là liên minh, hắn thế đơn sức yếu ở Tiên giới, bây giờ còn giết chết lão giả của Thanh Hư Động Thiên, chỉ sợ là sẽ có rắc rối lớn, Tử Huyên, ngươi không thể tới gần hắn.” Lữ Anh nghiêm túc nói.
Ngu Tử Huyên hồi thần lại, nàng ta vội vàng gật đầu, vừa nãy bà lại còn muốn để nàng ta qua lại với Trần Mục, bây giờ đã thay đổi thái độ.
“Sư thúc, ngài nói hắn có thể thoát khỏi Thái Thượng Tiên Cung và Thanh Hư Động Thiên không?” Ngu Tử Huyên đột nhiên nảy ra ý tưởng táo bạo.
Lữ Anh nghẹn họng sững sờ, loại chuyện này bà ta không dám nghĩ tới, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tuyệt đối không thể, đằng sau Thanh Hư Động Thiên có đại năng, Thái Thượng Thiên Cung còn có đại nhân vật còn sống từ viễn cổ tọa trấn.”
Giữa mày Ngu Tử Huyên hiện lên ý cười: “Nếu như hắn vô ảnh vô tung giống như Ma Đồng thì sợ là Thanh Hư Động Thiên và Thái Thượng Tiên Cung sẽ rất khó chịu!”
“Điều này cũng đúng, nhưng mà hắn có thể sống sót rời khỏi hay không vẫn rất khó nói, trước khi Lương Uyên chết đã thông báo cho Thanh Hư Động Thiên, chắc chắn sẽ có cường giả đến vây quét.” Lữ Anh bây giờ lại hy vọng Trần Mục có thể sống sót rời khỏi.
Nếu như Trần Mục có thể sống sót thì sau này Thanh Hư Động Thiên và Thái Thượng Tiên Cung chắc chắn sẽ không có một ngày tốt lành, kẻ được lợi chính là Tử Vi Động Thiên.
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên không hề rời đi, bọn họ tiếp tục quan sát Trần Mục độ thiên kiếp ở phía xa, cũng hy vọng hắn có thể thuận lợi độ kiếp.
Mộ Hồng Liên đứng cách đó không xa, ẩn trốn trong núi rừng, bây giờ nàng ta rất bối rối, không muốn dính líu quan hệ gì với Trần Mục cũng không muốn hắn xảy ra chuyện.
Chỗ sâu trong lôi hải, Trần Mục không ngừng lao về phía hà lưu kim sắc, da thịt hiện lên quang mang tử kim, hắn vẫn đang liên tục hấp thụ năng lượng lôi đình xung quanh.
Trần Mục ngưng kết ra Lôi Đình Tổ Văn, hắn đang cảm ứng lôi pháp, thế nhưng lôi hải đột nhiên tĩnh mịch, tiếp đó vang lên một tiếng leng keng, lôi hải giống như gương đồng vỡ nát, bị vỡ làm đôi, lôi quang ngân sắc bỗng nhiên rơi xuống.
Xì!
Lôi quang ngân sắc lập tức ập đến, nó đánh trúng ngực Trần Mục, bạch y được dệt từ thần vật lập tức bị vạch ra một lỗ hổng, lồng ngực không thể phá vỡ cũng để lại vết sẹo lôi đình.
Phụt!
Trần Mục không kiềm được ho ra máu.
Huyết dịch kim sắc đang hóa thành lưu quang trong suốt trong lôi hải, lôi quang ngân sắc xâm nhập vào trong cơ thể Trần Mục, hắn không cách nào tiến đến chỗ sâu nhất trong lôi hải, chỉ có thể ngồi xếp bằng trong hà lưu kim sắc, tiếp nhận tẩy lễ của kiếp lôi.
Động tĩnh vừa nãy đã dọa cho Lữ Anh và Ngu Tử Huyên phải toát mồ hôi lạnh, thế nhưng Trần Mục lại không sao, vẫn ngồi khoanh chân trong lôi hải.
Lôi hải kim sắc đan tiêu tan, hà lưu kim sắc càng lúc càng nhỏ, Trần Mục phát hiện lôi kiếp đã sắp kết thúc, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía chỗ sâu trong lôi hải, sau đó nhìn vào ấn ký trước ngực, cưỡng chế lao đến chỗ sâu trong lôi hải, có thể hậu quả rất nghiêm trọng.
Trần Mục vẫn chưa hài lòng, nhưng tiên kiếp kết thúc lúc này lại là một tin tốt, hắn có thời gian để ứng phó với những tu tiên giả có ý đồ xấu.
Trần Mục đang hấp thụ năng lượng kiếp lôi cuối cùng, nhục thân đang luyện hóa lôi quang ngân sắc trong cơ thể.
Lôi hải rất nhanh đã tan biến hoàn toàn, Phong Lôi địa trở lại trạng thái mây mù bao phủ.
Trần Mục ngồi xếp bằng trong mây mù, quanh thân tràn ngập lôi quang ngân sắc, hắn liên tục luyện hóa hấp thụ, dần dần ngưng kết ra sức mạnh lôi đình trong huyết nhục.
Trong cơ thể Trần Mục có thần lực do huyết mạch Thần tộc ban cho, có tiên lực do Hồng Mông Thụ ban cho, trong nhục thân còn có sức mạnh Hỗn Độn và sức mạnh lôi đình, trong bản mệnh kiếm có tiên lực cường ngạnh, hiện giờ hắn sở hữu đủ loại lực lượng cường ngạnh, cần phải thích ứng.
Vụt!
Trần Mục xuất hiện ở Phong Lôi địa, hắn đã thay bộ bạch y sạch sẽ, tiên phong đạo cốt khá là xuất trần, hắn cảm nhận được có cường giả đang đến gần.
Hắn thu lại Cự Thần binh.
Muốn thử xem sức lực của chính mình.
Cách đó không xa, không gian trở nên biến dạng.
Ba vị tu tiên giả xuất hiện ở phụ cận.
Lão giả cầm đầu thân mặc thanh y, ông ta phát giác được Lương Uyên đã ngã xuống, ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm vào Trần Mục tức giận nói: “Lá gan ngươi lớn thật!”
Trần Mục cười nhẹ nói: “Chỉ có các ngươi được ức hiếp Lăng Vân tông, còn không cho phép ta phản kháng?”
Lão giả cầm đầu trừng to mắt, lạnh giọng nói: “Ngươi là tu tiên giả của Lăng Vân tông?”
Trần Mục gật đầu: “Không sai, ta là tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, lần này đến Tiên giới là có một số việc phải tính toán rõ ràng với Thanh Hư Động Thiên các ngươi!”
Thanh Hư Động Thiên đã nhiều lần phái cường giả tấn công Lăng Vân tông, lúc ở Táng Tiên địa, vì cứu Trần Mục mà Khương Phục Tiên còn từng bị thương.
Lúc đó hắn đã thề sẽ dọn sạch Thanh Hư Động Thiên, lời nam nhân từng nói thì phải thực hiện, trong mắt Trần Mục mang theo sát ý.
Lão giả của Thanh Hư Động Thiên không khỏi cười lạnh, Chu Long là nhị trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên, là trung phẩm Đại Kiếm Tiên, tu vi rất cao, ông ta lạnh giọng nói: “Chỉ dựa vào ngươi?”
Trần Mục nhấc tay lên, Thanh Vân kiếm xuất hiện trong tay, Chu Long cảm nhận được sát ý: “Cùng nhau lên!”
Hai vị sau lưng Chu Long cũng là cường giả Kiếm Tôn, bọn họ nhận được cầu cứu của Lương Uyên thì biết tình hình không đơn giản, người đến chi viện đều là cường giả tông môn.
Trần Mục cầm Thanh Vân kiếm trong tay thuấn di đến bên cạnh Chu Long, khoảnh khắc hắn rút kiếm ra. Luồng sáng lạnh lẽo bao trùm khắp thiên địa, Ngu Tử Huyên cách xa mấy ngàn dặm cũng cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Chu Long mở to hai mắt, ông ta bay lên không trung né tránh kiếm quang, nhưng hai vị Kiếm Tôn đằng sau lại không chạy xa như vậy, bọn họ vừa mở to mắt thì kiếm quang đã xuyên qua cơ thể của bọn họ, không có chút sức lực để chống trả.
Sức mạnh lôi đình ngân sắc xuyên qua thân thể bọn họ, hai vị Kiếm Tôn biến thành bột mịn ngay tại chỗ.
Chương 604 Nghiền Ép Cường Giả Tiên Giới (2)
Tiên Giới (2)
Chu Long chấn kinh, ông ta rút Tiên Kiếm ra, kiếm quang chói lọi phá không bay về phía Trần Mục.
Trần Mục bỗng nhiên nghiêng người, nhìn kim quang hồng sắc rơi xuống Phong Lôi địa, đại địa kiên cố bị xé toạc.
Chu Long vung tay lên, hồng quang tràn ra từ trong tay áo, Trần Mục cũng bị hồng quang bao phủ, hắn cảm nhận được tiên lực trong cơ thể có cảm giác bị áp chế.
Cấm chế như vậy hoàn toàn không thể hạn chế Trần Mục, hắn nắm chặt Thanh Vân kiếm, nhất ký trích tinh, một sợi kim sắc nối liền thiên địa.
Chu Long phát giác được nguy hiểm, ông ta muốn né tránh nhưng sợi kim sắc kia đã xuyên qua cơ thể ông ta, cánh tay tỏa ra hồng quang trong tay áo trực tiếp bị chém đứt.
“Á!”
Chu Long phát ra tiếng kêu rên.
Trần Mục thuấn di đến trước mặt Chu Long, vẻ mặt Chu Long hoảng sợ lập tức thuấn di đến chỗ xa.
Chu Long cảm nhận được Trần Mục vẫn đang đuổi theo, ông ta lập tức ném Tiên Kiếm trong tay đi, thanh Tiên Kiếm kia đã thông linh, nó muốn ngăn cản đường đi của Trần Mục.
Trần Mục quan sát kỹ càng Tiên Kiếm của Chu Long, phát hiện được nhược điểm của nó, sau đó hắn bỗng nhiên vung kiếm, Thanh Vân kiếm lấy thế bất khả kháng, Tiên Kiếm bị chém gãy.
Chu Long chỉ có thể liên tục xuyên toa không gian để chạy trốn.
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên đều kinh hãi thất sắc, nhị trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên vậy mà lại bị truy đuổi phải chạy!
“Thật là lợi hại!”
Trong mắt Ngu Tử Huyên hiện lên ánh sáng.
Cả người Lữ Anh đều đang run rẩy: “Hắn vừa độ qua lần thiên kiếp đầu tiên, tu vi đã vượt qua Chân Tiên bình thường. Nếu như độ qua chín lần thiên kiếp thì khó mà tưởng tượng nổi!”
Đừng nói là bọn họ chấn kinh, ngay cả Mộ Hồng Liên cũng đang nghẹn họng sững sờ, Trần Mục lại đang truy sát Đại Kiếm Tiên, đó chính là đại nhân vật nổi danh lừng lẫy ở Tiên giới đấy.
Chu Long đang chật vật chạy trốn, ông ta không ngừng xuyên toa không gian để tránh né truy sát: “Chẳng trách có thể giết chết Lương Uyên, tiểu tử này chỉ có cường giả Kiếm Thần mới có thể đối phó được!”
Tốc độ của Trần Mục càng lúc càng nhanh, giống như lôi quang liên tục xuyên thẳng qua không gian, hắn không ngờ Chu Long sẽ trốn, sớm biết vậy đã trực tiếp mở Hỗn Độn Kiếm Vực ra.
Lúc Trần Mục đến gần Chu Long, hắn giải phóng sức mạnh Hỗn Độn, sương xám tràn ngập, quy tắc xung quanh đều bị áp chế, Chu Long cũng không thể xuyên ngang không gian.
Chu Long kinh hãi, ông ta lập tức phục dụng tiên đan huyết sắc, toàn thân bốc lên huyết quang, tu vi tăng vọt trong nháy mắt, Trần Mục cũng không chiếm tiện nghi, hắn thu lại Thanh Vân kiếm, dự định thử xem độ mạnh của nhục thân.
Trần Mục tung nắm đấm về phía Chu Long.
Chu Long tức giận trợn tròn mắt, đồng tử cũng sắp nổ tung, nắm đấm của ông ta khiến không gian biến dạng, huyết quang ngút trời, nắm đấm của Trần Mục là kim quang sáng chói giống như mặt trời, lúc hai nắm đấm va chạm, tiếng nổ âm ỉ vang vọng khắp nơi, không gian hiện lên gợn sóng, mặt đất liên tục nứt ra.
Răng rắc.
Tiếng xương gãy vang lên.
Cánh tay duy nhất còn lại của Chu Long cũng bị gãy, lực lượng kinh hoàng khiến lục phủ ngũ tạng của ông ta bị thương nặng.
Vừa rồi Trần Mục chỉ mới thăm dò, vẫn còn chưa sử dụng toàn bộ sức lực, Chu Long phục dụng tiên đan mà vẫn tan tác như cũ, ông ta không thể chấp nhận kết quả như vậy.
Chu Long là cường giả đã độ qua năm lần thiên kiếp, thế nhưng lại bị Trần Mục nghiền ép, Trần Mục vốn không hề cảm thấy chính mình rất mạnh, hắn cảm thấy là do đụng phải đối thủ quá yếu.
Trần Mục bỗng nhiên phát giác được mùi vị của nguy hiểm.
Chu Long biết khó thoát khỏi cái chết, ông ta trực tiếp lực chọn tự nổ, năng lượng kinh khủng giải phóng trong nháy mắt, Trần Mục lấy Tổ Long Kim Lân ra ngăn chặn dư âm của cú nổ.
Lữ Anh dẫn theo Ngu Tử Huyên trốn ở phía xa, Mộ Hồng Liên cũng đang trốn, năng lượng do Đại Kiếm Tiên giải phóng đủ để tác động đến phạm vi ngàn dặm, họ đều không muốn bị liên lụy.
Dưới sự yểm trợ của Tổ Long Kim Lân, Trần Mục cũng không bị thương, hắn cũng biết sự đáng sợ của Đại Kiếm Tôn, lần sau tuyệt đối sẽ không cho bọn họ cơ hội tự nổ.
Trận chiến kết thúc, cường giả do Thanh Hư Động Thiên phái đến đều bị tru sát toàn bộ, nhưng trận chiến ở đây đã thu hút sự chú ý của các thế lực tu tiên khác.
Trần Mục thu lại Tổ Long Kim Lân, sau đó hắn tìm thấy Mộ Hồng Liên, mang nàng ta rời khỏi Phong Lôi địa.
Nhìn thấy mảnh đất tan hoang khắp nơi, thật lâu Lữ Anh vẫn chưa hoàn hồn lại, bà ta trầm giọng nói: “Xem ra Thanh Hư Động Thiên đã trêu chọc vào sự tồn tại không nên chọc phải!”
Ngu Tử Huyên khẽ gật đầu: “Nghe nói cường giả mạnh nhất nhân gian là Khương Phục Tiên, nếu như là Khương Phục Tiên đến Tiên giới thì thật sự không dám nghĩ tới sẽ là cảnh tượng thế nào.”
“Tử Huyên, chúng ta về Tử Vi Động Thiên trước, Tiên giới gần đây không thái bình, vẫn nên đừng đi lại bên ngoài!” Lữ Anh nhắc nhở.
Ngu Tử Huyên gật đầu, trong mắt nàng ta lóe lên ánh sáng, thầm nghĩ Trần Mục và Ma Đồng giao đấu hẳn là rất thú vị!
Lúc Lữ Anh chuẩn bị dẫn Ngu Tử Huyên rời khỏi, một luồng áp bách cường ngạnh khóa chặt bọn họ, đó là trung niên thanh y nửa đầu bạc trắng, hai mắt mang theo hàn ý lạnh lẽo.
“Hứa trưởng lão!”
Lữ Anh chắp tay hành lễ.
Hứa Phàn tức giận nói: “Lữ trưởng lão, các ngươi ở gần đó, ta muốn biết ở đây đã xảy ra chuyện gì?”
Lữ Anh cũng không ngờ đại trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên lại đến đây, hồn đăng của Lương Uyên dập tắt, nội bộ của Thanh Hư Động Thiên cảm giác được đã xảy ra chuyện lớn liền lập tức thông báo cho cấp cao của tông môn, Hứa Phàn lúc này mới chạy tới.
Lúc Hứa Phàn chạy đến cũng không phát giác được khí tức của Ma thần, ngược lại cảm ứng được Lữ Anh và Ngu Tử Huyên, cho nên đến tìm bọn họ trước.
Lữ Anh không dám giấu giếm: “Hứa trưởng lão, cường giả đến từ nhân gian độ kiếp ở Phong Lôi địa, lúc hắn độ kiếp đã dùng khôi lỗi giết chết Lương trưởng lão, sau khi độ kiếp lại giết chết mấy người Chu trưởng lão, chuyện này lão ẩu cũng bất lực.”
Hứa Phàn tức giận: “Cái gì! Cường giả đến từ nhân gian! Hắn làm sao có thể giết chết Chu Long?”
Nếu như không phải Lữ Anh tận mắt nhìn thấy thì bà ta cũng không thể tin được, nhưng sự thật đúng là như thế: “Lão ẩu nghe được chút tin tức, hình như hắn đến từ Lăng Vân tông.”
“Lăng Vân tông?”
Chương 605 Nghiền Ép Cường Giả Tiên Giới (3)
Hứa Phàn cau mày, hét lên giận dữ: “Mặc kệ hắn là ai, ta cũng muốn hắn phải trả giá!”
Sau lưng Lữ Anh và Ngu Tử Huyên đều phát lạnh, bởi vì đại trưởng lão của Thanh Hư Động Thiên là cường giả Kiếm Thần.
Hứa Phàn nhìn chằm chằm Lữ Anh và Ngu Tử Huyên: “Các ngươi có thông tin gì khác nữa không, tại sao hắn lại bỏ qua cho các ngươi!”
Lữ Anh và Ngu Tử Huyên cảm nhận được hàn ý, nếu như trả lời không tốt thì bọn họ có thể gặp nạn.
Ngu Tử Huyên không rên một tiếng, Lữ Anh cung kính nói: “Phải rồi, hắn có quen biết với Mộ Hồng Liên của Xích Thành Động Thiên, rất có thể hắn cùng hợp tác với Xích Thành Động Thiên!”
Vốn Hứa Phàn muốn tìm kiếm manh mối của Trần Mục rồi truy sát hắn, nhưng nghe thấy lời của Lữ Anh, sống lưng ông ta phát lạnh: “Mặt mũi của hắn ngươi có nhớ không?”
“Nhớ rõ!”
Lữ Anh biết gì nói đó.
Hứa Phàn nhìn thấy bức họa thì cảm thấy quen mắt, bọn họ thu thập được thông tin của Trần Mục, rất nhanh đã biết được thân phận của hắn, có thể xác định hắn là tiểu sư thúc của Lăng Vân tông!
“Trần Mục! Đến rồi cũng tốt!”
Vẻ mặt Hứa Phàn âm trầm, biết được thân phận thì dễ đối phó hơn rất nhiều, Trần Mục là đồ đệ của Tô Mân, tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, Lăng Vân tông vốn đã đắc tội thế lực Tiên giới không ít, ví dụ như La Phù Động Thiên và Tây Huyền Động Thiên, nếu như bọn họ biết được Trần Mục ở Tiên giới thì chắc chắn sẽ có hành động.
Trần Mục dẫn theo Mộ Hồng Liên đi đến chỗ xa.
Hắn vốn không hề để ý, vừa độ kiếp xong hắn vẫn cần thời gian thích ứng với sức lực hiện tại.
Trong sơn động, Mộ Hồng Liên nhẹ nhàng nói: “Chủ thượng, ngài thật lợi hại, Hồng Liên bái phục!”
Trần Mục bình tĩnh nói: “Hiện giờ cường giả của Thái Thượng Tiên Cung đang ở Xích Thành Động Thiên, rất nhanh có thể Thanh Hư Động Thiên cũng sẽ tìm Xích Thành Động Thiên để gây rắc rối, ta có nhiệm vụ giao cho ngươi.”
Mộ Hồng Liên kinh hãi, nàng ta không biết làm sao Trần Mục biết được những chuyện này: “Chủ thượng, nhiệm vụ gì thế?”
Trần Mục mỉm cười nói: “Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi!”
“Được.”
Mộ Hồng Liên vui mừng khôn xiết.
Trần Mục trịnh trọng nói: “Ngươi lập tức quay về Xích Thành Động Thiên, nếu như bị hỏi thì nói là lúc trước bị ta uy hiếp, ngươi nhân lúc hỗn loạn đã chạy trốn!”
Mộ Hồng Liên vốn không muốn đi theo Trần Mục, sợ bị liên lụy, nàng ta hào hứng nói: “Được!”
Trần Mục nói tiếp: “Ngươi trở về nói với bọn họ, ta từng đi đến Tinh Vẫn cấm địa tìm kiếm tạo hóa, còn định đi đến tiên thác để tìm tạo hóa.”
Mộ Hồng Liên gật đầu, nhiệm vụ này đối với nàng ta thì rất đơn giản, tiên thác là một trong những cấm địa của Vũ Châu, tòa thác đó từ cổ chí kim đã có rất nhiều cường giả tiến vào, nhưng không có cường giả nào có thể đi ra, được gọi là Thôn Thi địa.
“Chủ thượng yên tâm, Hồng Liên bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.” Mặt mũi Mộ Hồng Liên tràn đầy vui mừng.
Sau khi Mộ Hồng Liên rời khỏi sơn động, Trần Mục lập tức chuyển dời chỗ ẩn thân, hắn phải tạm thời bế quan, điều chỉnh trạng thái của bản thân đến mức tốt nhất để chuẩn bị làm đại sự!
Nam bộ Vũ Châu, núi non trùng điệp cao chót vót, Trần Mục ẩn mình trong sơn cốc, gần đó mây mù trôi dạt, hắn ở đây điều chỉnh trạng thái, thích ứng với năng lượng cường ngạnh trong cơ thể.
Trần Mục ngồi xếp bằng dưới gốc cây, dáng vẻ trang nghiêm, Bất Hủ Kinh Vân đang ngưng tụ thành vòng tròn bên ngoài cơ thể, sau đó xoay vòng quanh thân thể hắn.
Trong thức hải, kim quang nguyên thần sáng chói, xung quanh liên tục có Bất Hủ Kinh Văn vọt ra.
Hai đạo kinh văn viễn cổ hiện lên bên ngoài cơ thể, xoay tròn đan chéo giao nhau, Trần Mục phát hiện sức mạnh thần bí vô hạn ẩn chứa bên trong kinh văn viễn cổ.
Hai cỗ sức mạnh thần bí này vô cùng mạnh.
Bất Diệt Kinh Văn và Bất Hủ Pháp vốn không thể cảm ứng được năng lượng vật chất, chúng nó tồn tại nhưng không thể nắm bắt, lại in sâu vào trong cơ thể hắn.
Những kinh văn này như ẩn như hiện trong gân cốt huyết nhục và nguyên thần của Trần Mục, cho dù không thôi động cũng có thể phát huy tác dụng cực lớn.
Hắn thậm chí có thể miễn dịch với đòn tấn công của Chân Tiên.
Thần hồn của Trần Mục nhìn vào bên trong, trong Kiếm Cung rộng lớn, bản mệnh kiếm đã dài tới hai ngàn hai trăm trượng, lần thiên kiếp này bản mệnh kiếm đã thăng cao rất nhiều, tiên lực thuần túy không yếu hơn trung phẩm Kiếm Tôn.
Khi Trần Mục hấp thụ hoàn toàn năng lượng lôi đình trong cơ thể, muốn bản mệnh kiếm tăng trưởng nhanh chóng thì sẽ không dễ dàng, hắn không khỏi thì thầm trong lòng: “Phục Tiên lão bà ở nhân gian, bản mệnh kiếm đã đạt tới ba ngàn trượng, ta vẫn phải tiếp tục cố gắng.”
Hắn chuẩn bị chuyển hóa toàn bộ tiên lực trong cơ thể thành Hồng Mông tiên lực, Hồng Mông tiên lực vô cùng mạnh, không yếu hơn hai cỗ thần lực viễn cổ trong cơ thể.
Tiên lực cũng có phần mạnh yếu, Hồng Mông tiên lực thuộc về tiên lực đỉnh phong, đụng phải cường giả cùng cảnh giới thì tiên lực càng mạnh ưu thế càng lớn.
Trần Mục thôi động Hồng Mông Thụ, gốc cây đang hấp thụ tiên lực kim sắc, sau đó cành cây giải phóng ra sương tím Hồng Mông, tiên lực trong cơ thể dần dần chuyển hóa, tiên lực kim sắc nguyên bản đã dần biến thành tử sắc, quanh thân tràn ngập sương tím, dưới sự bao trùm của sương mù Hồng Mông cho dù là pháp nhãn cũng không thể nhìn thấy.
Chân Long Huyết Mạch và Chân Phượng Huyết Mạch ở hai tay cũng trở nên mạnh hơn trong thiên kiếp, lúc Trần Mục ngồi xếp bằng tu luyện, trong sương tím có hư ảnh của Long Phượng lượn lờ, chúng thậm chí còn đang sử dụng Hô Hấp pháp để tu luyện.
Lực lượng thần bí nhất trong cơ thể Trần Mục là sức mạnh lôi đình và sức mạnh Hỗn Độn, sức mạnh lôi đình thế bất khả kháng, sức mạnh Hỗn Độn có thể áp chế đủ loại quy tắc.
Hắn thử thôi động sức mạnh lôi đình, quanh thân tỏa ra lôi quang bạc trắng, không gian bị bóp méo, ngay cả không gian của Tiên giới cũng đang run rẩy không ngừng.
Trần Mục lại thôi động sức mạnh Hỗn Độn lần nữa, bóng dáng của hắn dần trở nên mờ nhạt, sơn cốc bị sương xám bao trùm, không gian tĩnh mịch giống như hư không mênh mông, cảm giác ngay cả thời gian cũng đã biến mất.
“Sức mạnh thời gian là sư tôn nắm giữ, sức mạnh không gian là Phục Tiên lão bà nắm giữ, đây là sức lực mà chí cường giả mới có thể nắm chắc!”