-
Chương 596-600
Chương 596 Tinh Vẫn Cấm Địa (2)
Chương 595: Tinh Vẫn Cấm Địa (2)
“Có thể là do ta may mắn.” Trần Mục cảm thấy trạng thái của Trùng Minh Điểu vẫn không tệ, vốn không hề có sát ý.
Mộ Hồng Liên đã cảm giác được, từ sau khi Trần Mục đến Tinh Vẫn cấm địa thì liên tiếp lấy được bảo bối.
“Tiếp tục đi về phía trước xem sao.”
Trần Mục tiến về chỗ sâu trong Tinh Vẫn cấm địa.
Mộ Hồng Liên lộ ra dáng vẻ kinh ngạc, chỗ sâu trong cấm địa càng lúc càng nguy hiểm, thậm chí có thể đi vào thì không ra được, hơn nữa áp lực xung quanh cũng càng lúc càng lớn.
Tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung nhìn thấy Trần Mục còn sống ra khỏi huyết hồ thì đều chấn kinh: “Hắn đi xuống đó lâu như vậy chắc chắn đã lấy được tạo hóa!”
“Có lẽ vậy!”
Trong mắt bọn họ tràn đầy đố kỵ.
Bỗng nhiên có dao động năng lượng ập tới, Trần Mục đột nhiên kéo Mộ Hồng Liên trốn đi, nơi bọn họ đang đứng xuất hiện cái hố kinh khủng, cũng không phải tập kích mà là năng lượng toái phiến phát ra từ chỗ sâu trong cấm địa.
Sau lưng Mộ Hồng Liên phát lạnh.
Nơi này có cấm chế mạnh mẽ, cho dù phát hiện ra năng lượng toái phiến từ trước thì cũng rất khó tránh thoát.
Mộ Hồng Liên trầm giọng nói: “Chủ thượng, đây là một trong những nguy hiểm của chỗ sâu trong cấm địa, còn có thể có quỷ dị khác, ta khuyên ngài vẫn nên đừng tiếp tục đi về phía trước nữa.”
Nhục thân Trần Mục cường đại, vốn không cảm giác được áp lực quá nhiều: “Ngươi ở đây đợi ta, ta đến chỗ sâu trong cấm địa thử vận khí.”
“Chủ thượng, ngài chú ý an toàn.” Mộ Hồng Liên khẽ khom người, lúc nàng ta ngẩng đầu lên lần nữa thì Trần Mục đã biến mất không thấy, tốc độ của hắn nhanh đến bất thường.
Mộ Hồng Liên quay người, nàng ta nhìn những thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung đang chần chừ ở gần đó, thế nhưng bọn họ cũng không dám đến gần chỗ sâu trong cấm địa, bọn họ biết Mộ Hồng Liên đi cùng với Trần Mục cho nên cứ nhìn chằm chằm vào Mộ Hồng Liên.
Năng lượng toái phiến ở chỗ sâu trong cấm địa càng lúc càng nhiều, Trần Mục có Tổ Long Kim Lân, trực tiếp mạnh mẽ xông tới, chỗ sâu trong tinh không còn có rất nhiều không gian bị biến dạng, nếu như không cẩn thận hãm vào đó thì rất có khả năng sẽ thịt nát xương tan.
Trần Mục nhìn thấy có ngôi sao bên trong hiện lên kim quang, hắn huy động Thanh Vân kiếm, ngôi sao vỡ nát, sau đó thiên thạch kim sắc xuất hiện trước mắt.
Mỗi lần có thiên thạch cao phẩm giai xuất hiện, quang mang chói mắt kia chắc chắn có thể chiếu sáng cấm địa, rất nhanh Trần Mục đã thu được thiên thạch kim sắc, sau đó tiếp tục tiến về phía trước.
Tu tiên giả ở phụ cận đều nhìn thấy kim quang chói mắt, trong mắt bọn họ đầy vẻ ngưỡng mộ, thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung càng thêm ghen tỵ, bọn họ chắc chắn Trần Mục lấy được thiên thạch kim sắc, bởi vì họ nhìn theo hắn tiến vào chỗ sâu trong cấm địa.
Trần Mục tiếp tục đi vào sâu trong cấm địa, chỗ này có lượng lớn nguyên liệu thiên thạch, bốn phía có tồn tại hung niệm nhưng không có hung niệm nào dám đến gần hắn.
Chỗ sâu trong Tinh Vẫn cấm địa.
Cấm chế xung quanh càng lúc càng mạnh, tốc độ di chuyển của Trần Mục cũng trở nên chậm chạp, may mà hắn có Tổ Long Kim Lân, có thể ngăn chặn được năng lượng toái phiến từ khắp tứ phía.
Vùng phụ cận không có mảnh vỡ ngôi sao giống đồi núi mà là đồng bằng huyết sắc, yên lặng đến đáng sợ, không gian và thời gian đều rất quỷ dị, chỗ sâu trong cấm chế giống như hình ảnh đứng yên.
Thân thể của Trần Mục không cách nào tiến về phía trước, không phải là không thể khống chế thân thể mà là thời gian xung quanh đã dừng lại.
Đồng bằng huyết sắc giống như hoàng hôn lúc chiều tà, Trần Mục sinh ra thương cảm hiu quạnh không thể hiểu được, Trùng Minh Điểu nói có Chí Tôn ngã xuống ở đây, thế nhưng ngay cả thi hài hắn cũng chưa từng nhìn thấy.
Giữa mày Trần Mục xuất hiện đường vân hình tròn, đó là đường vân thời gian do Tô Mân truyền thụ, sương mù mờ ảo khuếch tán, bên tai vang lên tiếng quát giết đinh tai nhức óc!
Không chỉ có Chí Tôn mà còn có tu tiên giả đếm không hết, Tiên giới cũng đã từng xảy ra chiến dịch với quy mô to lớn, thậm chí còn có Chí Tôn ngã xuống.
Dưới sự trợ giúp của đường vân thời gian, Trần Mục tiến về chỗ sâu trong đồng bằng huyết sắc, hắn nhìn thấy có ánh sáng nhạt trên mặt đất, đó là mảnh vụn do Tiên Kiếm tuyệt thế để lại.
Những mảnh vụn này không thể phá vỡ, Trần Mục thuận tay thu thập những mảnh vụn trên mặt đất, sau này có thể chế tạo Tiên Kiếm.
Rất nhanh hắn đã thu thập được khoảng hai thìa mảnh vụn Tiên Kiếm, lúc này, hắn cảm giác được khí tức kinh người, ngẩng đầu nhìn lại, ở chỗ đất cách đó không xa có máu đang trào lên.
Trần Mục có thể xác định được vừa nãy bên trong chắc chắn không có máu trào lên, bên dưới chắc chắn có quỷ dị, hắn sử dụng Thiên Nhãn Thông thì nhìn thấy dưới đất có xương cốt nhuốm máu.
Trên xương cốt kia có bí văn kim sắc.
Trần Mục không cảm nhận được dao động của thần hồn, cũng không phát giác được hung niệm, khối xương cốt kia rất không đơn giản, máu chảy ra mặt đất rất bình thường, nhưng máu bên trong khối xương cốt kia lại mang theo vật chất đặc thù.
Khối xương cốt kia giống như một đoạn xương sống, trong huyết dịch còn chứa năng lượng kinh người, giống như vẫn còn sống, cổ tịch ghi chép rằng còn có tu tiên giả cấy ghép tiên cốt để chứng đạo.
Trần Mục không có suy nghĩ cấy ghép tiên cốt, hắn đang nghiên cứu bí văn trên tiên cốt, cường giả chân chính, quy tắc đạo pháp đã tan vào trong máu và xương.
Phần tiên cốt này ẩn chứa bảo tàng vô hạn.
Muốn biết rõ bí mật bên trong tiên cốt thì cần phải mất rất nhiều thời gian, Trần Mục đương nhiên không thể ở lại đây, thời gian và không gian ở đây rất quỷ dị, hắn quyết định đào phần tiên cốt này ra.
Trần Mục cần thận dè dặt đào bùn đất ra, huyết quang bay lên ngút trời, toàn bộ cấm địa đều đang rung chuyển, ngôi sao trên trời cũng chấn động, dị tượng như vậy có thể thấy được sự bất phàm của tiên cốt.
Để đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Trần Mục lấy ra pháp chỉ lấy được từ trên người Thần Vương trong Thần Khư bí cảnh, sau khi dùng pháp chỉ bao bọc tiên cốt thì lại cất nó đi.
Đột nhiên có gió lạnh ập đến trong đồng bằng huyết sắc, dưới đất xuất hiện sương đen, Trần Mục phát giác được khí tức quỷ dị, hắn lập tức rút lui, không biết như vậy là có chuyện gì.
Chương 597 Sức Mạnh Hỗn Độn (1)
Chương 596: Sức Mạnh Hỗn Độn (1)
Hắn cách xa đồng bằng huyết sắc, nhìn sương đen quỷ dị xuất hiện, may mà sương đen không ra khỏi đồng bằng huyết sắc.
Trần Mục cảm thấy nơi này có chút kỳ lạ, hắn không nán lại mà quay thẳng về đường cũ.
Tinh Vẫn cấm địa lại xuất hiện dị tượng lần nữa, tu tiên giả gần đó đều bị chấn kinh, Mộ Hồng Liên nhìn về chỗ sâu trong cấm chế, nàng ta suy đoán những thứ này có liên quan đến Trần Mục.
“Trước kia Tinh Vẫn cấm địa chưa từng xuất hiện tình huống như vậy, nơi này e là có biến cố!” Gần đó có tu tiên giả ngưng trọng sắc mặt.
Thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung cau mày lại: “Tên kia ngã xuống ở chỗ sâu trong cấm chế thì thật đáng tiếc!”
Đại Kiếm Tiên cầm đầu nhìn thấy Trần Mục, khóe miệng giễu cợt nói: “Có điều tên đó vẫn còn sống.”
Trần Mục trở lại bên cạnh Mộ Hồng Liên, Mộ Hồng Liên tò mò nói: “Chủ thượng, bên trong có gì thế.”
“Đồng bằng huyết sắc quỷ dị.”
Trần Mục cảm thấy cấm chế ở nơi đó rất đặc thù, dưới đất có thể có thứ không sạch sẽ, bởi vì quỷ dị nên hắn không quan sát kĩ càng.
“Chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi nói.”
Trần Mục và Mộ Hồng Liên rời khỏi Tinh Vẫn cấm địa.
Bọn họ vừa xuyên qua xương xám đi đến bên ngoài hoang nguyên thì gặp phải thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung, bọn họ chặn đường đi của Trần Mục và Mộ Hồng Liên.
Đại Kiếm Tiên cầm đầu híp mắt nói: “Ta tên Lâm Kiêu, đến từ Thái Thượng Tiên Cung.”
Lâm Kiêu giới thiệu: “Đây là sư huynh của ta, Ngô Khôn, chúng ta muốn làm giao dịch với hai vị.”
Mộ Hồng Liên không nói gì, Trần Mục cười nhẹ nói: “Giao dịch gì? Nói thử nghe xem.”
Lâm Kiêu đầy vẻ nhiệt tình nói: “Đạo hữu, chúng ta muốn dùng tiên thạch cao phẩm giai đổi lấy thiên thạch trong tay ngươi, giá cả dễ thương lượng, tuyệt đối sẽ không để ngươi chịu thiệt.”
Mặt Trần Mục mang theo nụ cười, nhẹ giọng nói: “Thứ lỗi, thiên thạch hữu dụng với ta, không đổi.”
Ngô Khôn đột nhiên bước lên phía trước, hắn giải phóng áp bách cường ngạnh, nhàn nhạt nói: “Ở đây ta còn mấy viên tiên đan, nếu như đạo hữu đổi thì tuyệt đối không lỗ.”
Đôi mắt đẹp của Mộ Hồng Liên khẽ tụ lại, quanh thân nàng ta giải phóng hỏa quang, thái độ cường thế nói: “Các ngươi muốn uy hiếp chúng ta? Có biết lão nương là ai không?”
Lâm Kiêu chế giễu nói: “Mộ tiên tử, chỗ này là phạm vi thế lực của Thái Thượng Tiên Cung.”
Trần Mục không muốn dây dưa với bọn họ, Tinh Vẫn cấm địa nhiều lần xuất hiện dị tượng, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của thế lực ở phụ cận, rất có khả năng sẽ phái cường giả đến kiểm tra.
“Được thôi, chỉ cần các ngươi có thể đánh thắng ta, bảo bối trên người ta các ngươi có thể lấy đi hết.” Trần Mục khẽ mỉm cười, không muốn nói lời thừa thãi với bọn họ.
Lâm Kiêu và Ngô Khôn nhìn nhau mỉm cười, bọn họ người nhiều thế đông, hai vị Đại Kiếm Tiên, ba vị Kiếm Tiên, thu thập Trần Mục và Mộ Hồng Liên chẳng phải là dễ như trở bàn tay?
Mộ Hồng Liên rút Tiên Kiếm ra, Trần Mục đứng trước mặt nàng ta, nhàn nhạt nói: “Ngươi không cần ra tay.”
Lâm Kiêu và đám thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung đều thi nhau rút kiếm ra, Tiên Kiếm mang theo hàn quang, Trần Mục cũng muốn mở mang kiến thức xem thực lực của thiên kiêu Tiên giới, hắn lấy Thanh Vân kiếm ra, nháy mắt đã biến mất không thấy, lúc xuất hiện lại có tiếng kêu rên vang lên!
Trần Mục dịch chuyển ra sau lưng đám người, một vị Kiếm Tiên bị chặn ngang chém đứt, vết thương mang theo quy tắc khó có thể khép lại, máu không ngừng chảy ra, tiếng kêu rên vang tận mây xanh.
“Làm càn!”
Ngô Khôn tức giận, hắn ta giải phóng ra áp bách cường ngạnh muốn giam cầm Trần Mục, nhưng Trần Mục không hề để ý đến cấm chế của hắn ta, còn nhấc kiếm đấm về phái Kiếm Tiên bị thương.
Răng rắc!
Tiếng kêu rên im bặt dừng lại.
Bốn vị thiên kiêu còn lại đều nổi trận lôi đình, duy chỉ có Mộ Hồng Liên là cảm thấy sau lưng phát lạnh, nàng ta hiểu rõ bốn bị thiên kiêu còn lại cũng rất khó rời khỏi đây.
Lâm Kiêu và Ngô Khôn liên thủ xông về phía Trần Mục.
Toàn thân Trần Mục có quang mang tử kim lượn quanh, hắn thôi động thần lực trong Thần Tộc Huyết Mạch và cả tiên lực của Hồng Mông Thụ ban cho, cộng thêm Bất Diệt Kinh, lực lượng của hắn tăng vọt, áp bách đáng sợ khiến Lâm Kiêu và Ngô Khôn đều sợ hãi.
Xoạt!
Trần Mục dịch chuyển đến gần hai bị Kiếm Tiên, hắn tấn công hai vị thiên kiêu yếu nhất trước, tay nâng lên kiếm rơi xuống, đầu của hai vị Tiên Kiếm lăn dưới đất, mắt bọn họ trợn tròn lên, không dám tin Trần Mục lại dám không chút kiêng nể hạ sát thủ.
Lâm Kiêu và Ngô Khôn vồ hụt, bọn họ quay người nhìn thấy hai vị sư đệ bị chém rơi đầu, Trần Mục không hề nương tay, tiếp đó phá hủy nguyên thần của bọn họ, mạt sát hoàn toàn!
Bọn họ lập tức hiểu được sự đáng sợ của Trần Mục, Ngô Khôn giận dữ hét lên: “Lá gan của Xích Thành Động Thiên to thật, các ngươi lại dám sát hại tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung chúng ta.”
Mộ Hồng Liên đen mặt, Xích Thành Động Thiên không có lá gan này, nàng ta biết Trần Mục trông có vẻ vô hại, thế nhưng sau khi động sát tâm thì tuyệt đối sẽ không nương tay.
Trần Mục không nói lời thừa thãi, hắn tiến đến trước mặt Lâm Kiêu trong nháy mắt, Thanh Vân Kiếm mang theo lôi đình kiếm quang, một kiếm kia nhanh như tia chớp, ngay cả không gian cũng bị biến dạng.
Mộ Hồng Liên có thể cảm nhận được Trần Mục còn mạnh hơn rất nhiều rất nhiều so với năm đó, hơn nữa còn chưa độ kiếp, sau khi độ kiếp thì khó mà tưởng tượng được hắn mạnh bao nhiêu!
Lâm Kiêu miễn cưỡng nhấc Tiên Kiếm lên.
Trong khoảnh khắc va chạm!
Răng rắc!
Tiên Kiếm trong tay Lâm Kiêu bị vỡ nát, tròng mắt của hắn đã sắp trừng ra ngoài, nhưng lúc Thanh Vân kiếm rơi xuống, một tia kiếm quang bạch sắc bay ra từ trong cơ thể Lâm Kiêu, Trần Mục bị chấn động lùi ra mấy chục trượng.
Trần Mục không hề kinh ngạc, loại thiên kiêu giống như thế này, trong cơ thể có thủ đoạn bảo mệnh cũng rất bình thường.
Lâm Kiêu bị dọa đến mức mồ hôi đầy đầu, kinh hãi nói: “Chẳng lẽ ngươi không sợ Thái Thượng Tiên Cung đến tìm ngươi tính sổ?”
Ngô Khôn uy hiếp nói: “Sư tôn của ta là cường giả Kiếm Tôn, nếu như ngươi dám giết ta thì khó tránh khỏi cái chết.”
Trần Mục lại xông đến lần nữa, tiếng nổ vang lên, Lâm Kiêu và Ngô Khôn lựa chọn chia nhau chạy trốn.
Chương 598 Sức Mạnh Hỗn Độn (2)
Chương 597: Sức Mạnh Hỗn Độn (2)
Rắc rắc, Lâm Kiêu bị Trần Mục chém chết, mánh khóe bảo mệnh trên người hắn ta chỉ có thể cứu hắn ta một lần.
Trong nháy mắt Ngô Khôn đã chạy đi rất xa, Trần Mục theo sát phía sau, Thanh Vân kiếm phá không bay xa, trong khoảnh khắc đâm trúng Ngô Không, trên người hắn ta vọt ra bình chướng kim sắc, ầm ầm! Thanh Vân kiếm bị chấn khai!
Ngay sau đó Trần Mục ném Xích Long Thần Mâu ra, hỏa quang vạch phá bầu trời, bình chướng kim sắc bị phá nát hoàn toàn, nhưng trên người Ngô Khôn vọt ra kim quang, Xích Long Thần Mâu bị chấn khai.
Quanh thân Ngô Khôn có phù văn bay lên, không gian bị biến dạng, Mộ Hồng Liên cau mày, kinh hô nói: “Không tốt, là truyền tống phù.”
Mộ Hồng Liên không muốn Ngô Khôn sống sót rời khỏi, nàng ta không muốn gây rắc rối cho Xích Thành Động Thiên.
Ngô Khôn đỏ mắt, giận dữ nói: “Đợi ta quay về Thái Thượng Tiên Cung, chắc chắn sẽ...”
Hắn ta vẫn còn chưa nói xong.
Trần Mục đã xông đến gần, hắn trực tiếp vung quyền đánh về phía Ngô Khôn, nắm đấm kim sắc, lôi đình lóe sáng, trong nháy mắt rơi xuống, không gian bị biến dạng.
Bùm!
Thân thể của Ngô Khôn bị đánh bay.
Truyền tống phù đã thôi động, biến mất mang theo một phần xác và y bào nhuốm máu rách nát.
Vẻ mặt Mộ Hồng Liên chấn kinh, sức lực của Trần Mục vượt xa so với tưởng tượng của nàng ta, Đại Kiếm Tiên cũng giống như gà đất chó sành, chỉ sợ thượng phẩm Kiếm Quân cũng không phải là đối thủ của hắn.
Động tĩnh bên này rất lớn, nhưng xung quanh cũng không có tu tiên giả dám đến gần, Trần Mục và Mộ Hồng Liên nhanh chóng dọn dẹp chiến trường, sau đó cách xa Tinh Vẫn cấm địa.
Bên ngoài Thái Thượng Tiên Cung.
Mảnh vụn bạch bào nhuốm máu bay xuống.
Tiểu bối trong Tiên Cung đều bị dọa không nhẹ.
Lão giả râu tóc bạc trắng lao đến bên ngoài Tiên Cung, ông ta tức giận trợn tròn mắt, phẫn nộ nói: “Đồ nhi của ta! Lão phu tuyệt đối sẽ không để cho ngươi chết thảm oan uổng!”
Tống Quy Trần nắm chặt nắm đấm, tiểu bối xung quanh đều phát run lẩy bẩy, có bà lão vội đi ra, vẻ mặt ngưng trọng nói: “Tống huynh, đừng xúc động, ở Vũ Châu ai dám động đến thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung chúng ta, rất có thể là Ma Đồng! Chuyện này chúng ta phải thông báo cho đại trưởng lão trước!”
Nghe vậy, Tống Quy Trần trở nên bình tĩnh, nghe nói hung thủ có thể là Ma Đồng, ông ta lập tức thông báo cho đại trưởng lão của Thái Thượng Tiên Cung, các tiểu bối xung quanh cũng bị dọa không nhẹ.
“Không có mệnh lệnh của ta, đệ tử của Thái Thượng Tiên Cung không được rời khỏi tông môn nửa bước!” Bà lão ra lệnh, đám tiểu bối lập tức gật đầu.
Trần Mục lo lắng sẽ chọc phải rắc rối, hắn và Mộ Hồng Liên đã cách xa Tinh Vẫn cấm địa, bọn họ đến trung bộ của Vũ Châu, ẩn nấp sâu trong núi lớn để tránh tiếng gió.
Chuyến đi đến Tĩnh Vẫn cấm địa lần này, Trần Mục thu hoạch được rất nhiều tạo hóa, hắn vốn tưởng rằng Đại Kiếm Tiên ở Tiên giới rất mạnh, vốn còn muốn luyện tập với bọn họ, không ngờ bọn họ lại yếu như vậy.
Trần Mục ngồi xếp bằng trong rừng cây, hắn lấy Hỗn Độn nguyên thạch ra để cảm ngộ sức mạnh Hỗn Độn, Mộ Hồng Liên ở gần đó làm hộ pháp cho hắn, bây giờ nàng ta lo lắng chuyện bị bại lộ, lửa giận của Thái Thượng Tiên Cung Xích Thành Động Thiên không thể gánh nổi.
Hỗn Độn nguyên thạch rất đặc biệt, lúc thì rất nhẹ, lúc lại rất nặng, chất lượng cũng thay đổi tùy lúc.
Trần Mục cảm ứng nội bộ của Hỗn Độn nguyên thạch, bên trong có không gian mênh mông bát ngát, không gian còn lớn hơn so với Tu Di Giới Chỉ, quy tắc bên trong cũng đang biến hóa, các loại quy tắc từ không đến có, sau đó lại biến mất.
Quy tắc xuất hiện trong hư không, sau đó biến mất trong hư không, Trần Mục giác ngộ bản chất của Hỗn Độn, tương sinh và không tương sinh, sức mạnh Hỗn Độn có thể biến mọi vật chất thành hư vô, cũng có thể biến hư vô trở thành mọi vật chất.
Hỗn Độn nguyên thạch vừa nãy còn là bảy màu lộng lẫy, bây giờ lại tràn ngập sương xám, Trần Mục cảm giác được bên trong sương xám ẩn chứa sức mạnh Hỗn Độn, hắn thử thôn phệ sương xám.
Sương xám tan vào huyết nhục, sức mạnh Hỗn Độn tràn vào khiến một phần huyết nhục đột biến, huyết dịch vốn màu kim sắc đột nhiên biến đen, năng lượng sinh mệnh bên trong nhanh chóng trôi đi.
Trần Mục che ngực, hắn chỉ hít vào một sợi sương xám nhục thân đã xuất hiện thương tổn rất nặng, Mộ Hồng Liên cũng phát giác được sự khác thường của hắn, nàng ta lẩm bẩm trong lòng: “Chẳng lẽ lúc chiến đấu vừa nãy đã bị thương?”
Mộ Hồng Liên cảm thấy Trần Mục đột nhiên trở nên mạnh hơn nhiều như thế, có thể là sử dụng bí pháp, bây giờ phải chịu phản phệ: “Chủ thượng, ngài không sao chứ?”
“Không sao.”
Vẻ mặt Trần Mục bình tĩnh.
Máu đen rất nhanh đã biến thành màu đỏ, sau đó khôi phục sắc vàng, thậm chí năng lượng trong cơ thể càng mạnh hơn trước, rất nhanh phần huyết dịch kia lại bị khô kiệt năng lượng.
Trần Mục cảm nhận được sự cường đại của sức mạnh Hỗn Độn, nếu như có thể ổn định sức mạnh Hỗn Độn thì độ gia tăng rất khủng bố, hơn nữa còn có thể ảnh hưởng đến quy tắc xung quanh.
Trong Hỗn Độn Kiếm Vực có thể áp chế các quy tắc khác, nhưng phạm vi có hạn, hơn nữa cực kỳ tiêu hao năng lượng, số lần Trần Mục sử dụng không nhiều, nếu như có thể nắm giữ sức mạnh Hỗn Độn thì hắn có thể tùy ý sử dụng trong lúc chiến đấu, đến lúc đó muốn áp chế đối thủ sẽ vô cùng thuận tiện.
Trần Mục tiếp tục hấp thụ sương xám Hỗn Độn, cảnh giới của hắn lúc cao lúc thấp, Mộ Hồng Liên cung kính nói: “Chủ thượng, hay là theo ta trở về Xích Thành Động Thiên tu dưỡng một thời gian.”
“Không cần.”
Trần Mục thẳng thừng từ chối.
Mộ Hồng Liên không dám nhắc đến chuyện này nữa.
Nửa tháng sau, Trần Mục hấp thụ toàn bộ sương xám Hỗn Độn, cảnh giới của hắn lúc cao lúc thấp, lúc xuống thấp thậm chí còn không khác gì với người phàm, lúc lên cao Mộ Hồng Liên cũng cảm thấy khó khăn dù là hô hấp.
Trần Mục hấp thụ lượng sương xám Hỗn Độn do Hỗn Độn nguyên thạch tỏa ra, trong cơ thể hắn xuất hiện sức mạnh Hỗn Độn, cỗ lực lượng này rất khó kiểm soát, nếu như không thể nắm giữ hoàn hảo thì không những không thể tăng cường chiến lực mà còn ảnh hưởng đến tu vi.
Lại trải qua thêm nửa tháng điều chỉnh.
Trần Mục cuối cùng cũng xem như ổn định được sức mạnh Hỗn Độn, hắn có thể thông qua sức mạnh Hỗn Độn để hình thành quy tắc áp chế ở xung quanh, cái này khác với kiếm vực, không cần phải tiêu hao lực lượng của bản thân, đây là lĩnh vực do tự nhiên tạo thành.
Chương 599 Sức Mạnh Hỗn Độn (3)
Trần Mục bỗng nhiên mở mắt ra, con ngươi mang theo sương mù Hỗn Độn, có loại bá đạo nuốt chửng thiên hà.
Mộ Hồng Liên nhìn thấy Trần Mục thì bị chấn kinh.
Trần Mục lấy ra Hồng Mông Thạch Tháp từ trong cơ thể, sau đó lấy ra Hỗn Độn nguyên thạch, hai thứ này kết hợp với nhau, Hỗn Độn nguyên thạch có công năng tu bổ nghịch thiên chí bảo.
Vết nứt phía trên Hồng Mông Thạch Tháp được Hỗn Độn nguyên thạch chặn lại, vết nứt bắt đầu liền lại, thạch tháp vốn mất đi màu sắc lại phun tỏa quang mang lần nữa.
Giữa rừng cây, tử hà đầy trời.
Mộ Hồng Liên nhìn thấy dị tượng giữa thiên địa thì biết Hồng Mông Thạch Tháp không đơn giản, khoảng thời gian nàng ta đi theo Trần Mục này đã nhìn thấy quá nhiều dị tượng.
Trần Mục đứng dậy, Hồng Mông Thạch Tháp được phục hồi nguyên trạng rơi vào trong tay hắn, trong suốt sáng long lanh, tản ra ánh sáng màu tím, thạch tháp bị tàn phá có thể nhất thời trấn áp Thần Hoàng, bây giờ Hồng Mông Thạch Tháp đã phục hồi nguyên trạng, hắn càng có sức mạnh ở Tiên giới.
Mộ Hồng Liên cảm thấy Trần Mục sâu không lường được, cho dù là thực lực hay là át chủ bài thì đừng nói là Xích Thành Động Thiên, cho dù có là Thái Thượng Tiên Cũng nếu như chọc vào hắn thì hậu quả rất nghiêm trọng.
“Chúc mừng chủ thượng!”
Thái độ của Mộ Hồng Liên cung kính hơn rất nhiều.
Sắc mặt Trần Mục bình tĩnh nói: “Hồng Liên, ngươi có biết bản đồ Tiên giới tương ứng với nhân gian không?”
Bản đồ của Tiên giới và bản đồ của nhân gian vẫn có khác biệt rất lớn, Mộ Hồng Liên suy nghĩ một lát: “Cường giả lão bối của Động Thiên có thể biết, ta không rõ lắm.”
Trần Mục không thể quay về đường cũ, chỗ đó chắc chắn có tai mắt của thế lực tu tiên giả, hắn muốn chọn con đường mới, hắn vẫn chưa vội quay về.
Độ kiếp ở nhân gian, một kiếp còn mạnh hơn sáu kiếp, Trần Mục chuẩn bị độ kiếp ở Tiên giới.
“Đi thôi, về Phong Lôi địa.”
“Vâng.”
Mộ Hồng Liên biết mục đích Trần Mục quay về, hẳn là hắn muốn độ kiếp, trong lòng nàng ta không khỏi lẩm bẩm, hiện giờ hắn đã cường ngạnh như vậy, sau khi độ kiếp chắc chắn còn cường đại hơn.”
Bọn họ đi đến điểm truyền tống gần nhất.
Phúc Sơn trấn.
Nơi đây có chỗ truyền tống trận.
Lúc Trần Mục đến gần tiểu trấn thì nhận thấy có gì đó không đúng, truyền tống trận ở chỗ này đã đóng lại, hắn lập tức phái Mộ Hồng Liên đi nghe ngóng tin tức.
Mộ Hồng Liên rất nhanh đã nghe ngóng được nguyên nhân, nghe nói thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung bị Ma Đồng sát hại, thế lực khắp nơi đều phái cường giả đi tuần tra.
Trần Mục nhận được tin tức thì khẽ lắc đầu, không ngờ Ma Thần lại giúp hắn gánh nồi đen.
Mộ Hồng Liên trầm giọng nói: “Chủ thượng, nếu như Thái Thượng Tiên Cung điều tra kỹ càng thì chuyện này chắc chắn sẽ bại lộ, đến lúc đó mục tiêu của bọn họ chính là ngài.”
Trần Mục bình tĩnh nói: “Không sao, chúng ta đi đến Phong Lôi địa trước, đợi độ kiếp kết thúc thì lại rời khỏi Vũ Châu.”
Mộ Hồng Liên theo Trần Mục đi đến Phong Lôi địa.
Trên người Trần Mục có thần thuyền nhưng hắn không sử dụng, rất dễ bị bại lộ, bọn họ âm thầm đi đến Phong Lôi địa, cường giả của các đại thế lực vẫn đang tìm kiếm Ma Đồng.
Tống Quy Trần còn đang điều tra cái chết của Ngô Khôn và đám thiên kiêu, ông ta không hề phát hiện khí tức của Ma Thần ở bên ngoài Tinh Vẫn cấm địa, trải qua điều tra thăm hỏi, ông ta phát hiện ngày đó có tu tiên giả còn sống rời khỏi Tinh Vẫn cấm địa, bọn họ khai ra cường giả của Xích Thành Động Thiên cũng xuất hiện trong cấm địa.
Chuyện này có khả năng có liên quan đến Xích Thành Động Thiên, Tống Quy Trần chạy đến Xích Thành Động Thiên đòi người, trưởng lão của Động Thiên không dám đắc tội ông ta, nhưng Mộ Hồng Liên không ở trong Động Thiên.
Trần Mục và Mộ Hồng Liên vừa đến Phong Lôi địa.
Mộ Hồng Liên đột nhiên lấy ra bảo thạch hồng quang đang phát sáng: “Chủ thượng, trưởng lão của Xích Thành Động Thiên thông báo bảo ta quay về, trông có vẻ rất gấp gáp!”
Trần Mục nhìn thấy tình hình của Xích Thành Động Thiên thông qua Trấn Thiên Ấn, hắn khẽ cau mày: “Xem ra bọn họ đã tra đến trên người ta.”
Mộ Hồng Liên bỗng nhiên quỳ xuống đất: “Chủ thượng, ngài yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không bán đứng ngài.”
Nàng ta sợ Trần Mục sẽ giết người diệt khẩu.
Trần Mục bình tĩnh nói: “Trước tiên ngươi đừng quay về, ở lại bên cạnh ta, đợi ta độ kiếp xong thì lại trở về.”
Mộ Hồng Liên quay về có thể sẽ bại lộ, Trần Mục không yên tâm nên quyết định giữ nàng ta lại bên cạnh.
“Hồng Liên hiểu rõ!”
Mộ Hồng Liên thở phào nhẹ nhõm, không về Xích Thành Động Thiên chắc chắn sẽ bị cường giả của Thái Thượng Tiên Cung nghi ngờ, bị nghi ngờ còn tốt hơn nhiều bị giết để diệt khẩu.
Phong Lôi địa cuồng phong gào thét, sấm sét vang dội, Trần Mục đi đến chỗ cao ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Trần Mục đạp không bay lên, hắn đón phong lôi đi đến chỗ cao, lôi thú xung quanh bỏ chạy tán loạn.
Mộ Hồng Liên nhìn bóng lưng của hắn thì sinh lòng kính sợ, có loại cảm giác hắn sẽ đăng lâm tuyệt đỉnh, trở thành sự tồn tại phải ngửa mặt trông lên của cường giả Tiên giới.
Ầm ầm, bầu trời bị xé rách, lôi hải kim sắc xuất hiện như bát vàng úp ngược.
“Xít!”
Mộ Hồng Liên hít vào khí lạnh.
Nàng ta biết Trần Mục vừa đến Tiên giới mới trải qua Thiên Đạo phản phệ vẫn còn chưa độ kiếp, đây là lần thiên kiếp đầu tiên của hắn, cường độ giống như Chân Tiên kiếp!
Trần Mục nhìn vào lôi hải kim sắc, trong mắt phản chiếu lôi quang, đây là thời khắc hắn chờ đợi đã lâu.
Chỗ sâu trong lôi hải, đầu rồng kim sắc có thể so với đồi núi nhô ra khỏi lôi hải, hai mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Trần Mục, nó há to cái miệng, long ngâm vang vọng khắp Phong Lôi địa, lôi thú xung quanh đều bị dọa cho rùng mình run lẩy bẩy.
Trời đất quay cuồng, Mộ Hồng Liên cũng run rẩy theo, nàng ta chưa từng trải qua loại thiên kiếp cấp bậc này.
Trần Mục có kinh nghiệm độ kiếp, hắn nhìn lôi long xông ra khỏi lôi hải, lôi long to lớn hơn nghìn trượng đủ để phá hủy toàn bộ Phong Lôi địa.
Lôi long kim sắc xông ra lôi hải, gào thét lao về phía Trần Mục, hắn không hề sợ hãi trực tiếp mở ra Kiếm Cung, bản mệnh kiếm lao ra khỏi cơ thể.
Bản mệnh kiếm của Trần Mục lao về phía lôi long, đầy đủ chín trăm chín mươi chín trượng, Mộ Hồng Liên chấn kinh, đạo bản mệnh kiếm này đủ để sánh ngang với Kiếm Quân đỉnh phong!
Chương 600 Nghênh Đón Thiên Kiếp (1)
Mộ Hồng Liên tu luyện ở Tiên giới, bản mệnh kiếm của nàng ta dài hơn sáu trăm trượng, Trần Mục tu luyện ở nhân gian, bản mệnh kiếm của hắn lại đột phá chín trăm trượng, ở Tiên giới ít nhất phải là thượng phẩm Kiếm Quân.
Bản mệnh kiếm kim sắc xé toạc lôi long, kiếp lôi bao trùm bản mệnh kiếm của Trần Mục, xiềng xích cuối cùng bị mở ra, linh lực của bản mệnh kiếm kim sắc bắt đầu chuyển hóa.
Bản mệnh kiếm vẫn đang hấp thụ năng lượng của kiếp lôi, phẩm chất linh lực của Trần Mục vốn đã rất cao, bây giờ mở ra xiềng xích cuối cùng linh lực chuyển hóa thành tiên lực, lực lượng của hắn lại được tăng cường.
Nếu như linh lực toàn thân đều chuyển hóa thành tiên lực thì tu vi của Trần Mục sẽ gia tăng với biên độ lớn.
Mộ Hồng Liên khẽ cau mày liễu, bởi vì lôi hải không có dấu hiệu lắng lại, ngược lại bắt đầu trở nên càng thêm cuồng bạo, nàng ta lập tức truyền âm nhắc nhở: “Chủ thượng, lần thiên kiếp đầu tiên sau khi bản mệnh kiếm mở ra xiềng xích thì sẽ kết thúc, có thể ngài đã gặp rắc rối!”
Trần Mục cũng phát giác được lôi hải có gì đó không đúng, hắn không rối loạn, bản mệnh kiếm biến thành trường kiếm ba tấc, cuối cùng hòa nhập với thân thể của Trần Mục.
Bản mệnh kiếm trở về trong cơ thể Trần Mục có thể chuyển hóa linh lực trong cơ thể thành tiên lực nhanh hơn.
Lôi kiếp không ngừng đánh vào nhục thân của Trần Mục, thất luyện lôi đình đáng sợ đủ để phá nát đồi núi, Trần Mục lại không động đậy chút nào, hắn đắm mình trong lôi kiếp, da thịt hiện lên bóng loáng bất hủ.
Mộ Hồng Liên nhìn thấy tê cả da đầu, đổi lại là nàng ta thì nhục thân đã sớm thịt nát xương tan.
“Thực lực càng mạnh thì thiên kiếp càng mạnh, quả nhiên không giả.” Mộ Hồng Liên không khỏi cảm thán.
Nhục thân của Trần Mục đã trải qua sự tẩy lễ của thất trùng thiên lôi, thậm chí có thể miễn dịch với lôi kiếp trình độ này, hắn đang hấp thụ năng lượng lôi kiếp, bản mệnh kiếm trong cơ thể bắt đầu tăng vọt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Nếu đổi thành các thiên kiêu khác, bản mệnh kiếm muốn dài thêm một trượng thì ít nhất phải cần đến một năm, một số người khác phải cần thời gian dài hơn, thế nhưng hiện giờ chỉ trong một cái hô hấp Trần Mục đã có thể dài thêm một trượng.
Nếu như Mộ Hồng Liên biết thì chắc chắn đạo tâm sẽ sụp đổ, Trần Mục có thể nhanh như vậy chủ yếu là có hai nguyên nhân, thứ nhất, nhục thân của hắn trong bí cảnh vốn chứa đựng lượng lớn năng lượng lôi đình, thứ hai, hắn còn đang hấp thu năng lượng lôi kiếp, đổi lại là lúc khác thì chắc chắn sẽ không nhanh như vậy.
Trần Mục dần dần chuyển đổi năng lượng trong cơ thể thành tiên lực, bản mệnh kiếm của hắn không ngừng tăng trưởng vượt qua ngàn trượng, sánh ngang với hạ phẩm Kiếm Tôn.
Bản mệnh kiếm đạt tới hai ngàn trượng chính là trung phẩm Kiếm Tôn, đạt tới ba ngàn trượng chính là thượng phẩm Kiếm Tôn, đạt tới bốn ngàn trượng sánh ngang hạ phẩm Kiếm Tôn.
Bản mệnh kiếm không phải tiêu chuẩn đánh giá cảnh giới, Kiếm Tôn là cường giả độ qua bốn lần thiên kiếp, thuộc về Chân Tiên, sở hữu nhục thân và nguyên thần cường ngạnh.
Bản mệnh kiếm của Trần Mục có chiều dài ngàn trượng, có nghĩa là tiên lực của hắn không yếu hơn hạ phẩm Kiếm Tôn, những phương diện khác của hắn có thể sẽ yếu hơn Kiếm Tôn.
Kiếp lôi càng lúc càng cuồng bạo, lôi hải kim sắc khuếch tán khắp tứ phía, tràn ra Phong Lôi địa.
Lôi hải kim sắc quá bắt mắt, động tĩnh rất lớn, cho dù Phong Lôi địa là nơi hẻo lánh thì cũng dễ dàng thu hút sự chú ý của thế lực cường giả khác.
Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang vọng đất trời, chỗ sâu trong lôi hải đột nhiên xuất hiện lưỡi quang kim sắc.
Lúc lưỡi quang kim sắc rơi xuống, tim Mộ Hồng Liên đập nhanh: “Lôi quang trảm tiên!”
Đó là thứ mà ở lần lôi kiếp thứ tư mới xuất hiện, thế nhưng lần đầu độ thiên kiếp Trần Mục đã gặp phải.
Lôi quang trảm tiên cắt đứt kết giới trong suốt bên ngoài thân thể Trần Mục, Bất Diệt Kinh Văn cũng không thể ngăn chặn, lôi quang kim sắc tràn vào cơ thể, quy tắc trong cơ thể bị phá hỏng.
Khí tức của Trần Mục nháy mắt đã ủ rũ.
Đây chỉ mới là bắt đầu, trong lôi hải không ngừng có lôi quang trảm tiên rơi xuống, khí tức của Trần Mục càng phát ra yếu ớt, hắn vẫn đang vận chuyển Bất Diệt Kinh, kinh văn vẫn đang lượn lờ quanh thân, nhục thân rách nát vẫn có sinh cơ.
Trần Mục cảm giác lôi quang trảm tiên đang giúp hắn chém đứt quy tắc cũ bên trong nhục thân, nhục thân đang tái tạo lại, hắn định nhân lúc này hòa tan Bất Diệt Kinh vào trong gân cốt huyết nhục, đạt tới Bất Diệt Thể chân chính.
Lôi quang trảm tiên tiếp tục không ngừng, nhục thân của Trần Mục được khôi phục từ trong đổ nát, Bất Diệt Kinh Văn dung nhập vào huyết nhục, phù văn quấn quanh trong huyết nhục, hà quang bay lên.
Động tĩnh của Phong Lôi địa càng lúc càng lớn, thậm chí đã kinh động đến thế lực tu tiên ở gần đó, tu tiên giả của Nam Cung gia tộc chạy đến ven rìa Phong Lôi địa đầu tiên.
Nam Cung gia, hai vị cường giả Kiếm Quân đi đến phụ cận để kiểm tra tình hình, trong mắt trung niên bạch y mang theo kinh ngạc, ông ta nhìn về phía Trần Mục ở chỗ cao, lẩm bẩm nói: “Thiên kiếp thật kinh khủng, đây là Chân Tiên kiếp?”
Trung niên hồng y cau đầu mày: “Hắn rất trẻ tuổi, sao trước kia ta lại chưa từng nhìn thấy vị thiên kiêu này!”
Mộ Hồng Liên cũng phát hiện có tu tiên giả đến gần, nàng ta cau chặt mày lại, nếu như thiên kiếp không thể kết thúc nhanh thì e là hôm nay sẽ có phiền phức lớn!
Nam Cung Hùng nhìn thấy Mộ Hồng Liên thì ngạc nhiên nói: “Là Mộ Hồng Liên của Xích Thành Động Thiên, chẳng lẽ đó là thiên kiêu của Xích Thành Động Thiên, không đơn giản!”
Nam Cung cũng gật đầu, ngưỡng mộ nói: “Vậy chắc chắn là tuyệt thế thiên kiêu, thiên kiếp như vậy ngay cả Phong Lôi địa cũng không thể che giấu quang mang của nó.”
Nam Cung gia là gia tộc tu tiên ở gần đây, hiện giờ bọn họ là cổ tộc ẩn thế, đã từng xuất hiện tu tiên đại năng, theo thời đại chuyển dời Nam Cung gia đang lao xuống dốc, đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện tuyệt thế thiên kiêu.
Thanh thế tiên kiếp mà Trần Mục thu hút quá mạnh, ngay cả Phong Lôi địa cũng không thể che giấu được quang huy của lôi hải, lôi quang trảm tiên không ngừng rơi xuống đều bị nhục thân của hắn hấp thụ.
Chương 595: Tinh Vẫn Cấm Địa (2)
“Có thể là do ta may mắn.” Trần Mục cảm thấy trạng thái của Trùng Minh Điểu vẫn không tệ, vốn không hề có sát ý.
Mộ Hồng Liên đã cảm giác được, từ sau khi Trần Mục đến Tinh Vẫn cấm địa thì liên tiếp lấy được bảo bối.
“Tiếp tục đi về phía trước xem sao.”
Trần Mục tiến về chỗ sâu trong Tinh Vẫn cấm địa.
Mộ Hồng Liên lộ ra dáng vẻ kinh ngạc, chỗ sâu trong cấm địa càng lúc càng nguy hiểm, thậm chí có thể đi vào thì không ra được, hơn nữa áp lực xung quanh cũng càng lúc càng lớn.
Tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung nhìn thấy Trần Mục còn sống ra khỏi huyết hồ thì đều chấn kinh: “Hắn đi xuống đó lâu như vậy chắc chắn đã lấy được tạo hóa!”
“Có lẽ vậy!”
Trong mắt bọn họ tràn đầy đố kỵ.
Bỗng nhiên có dao động năng lượng ập tới, Trần Mục đột nhiên kéo Mộ Hồng Liên trốn đi, nơi bọn họ đang đứng xuất hiện cái hố kinh khủng, cũng không phải tập kích mà là năng lượng toái phiến phát ra từ chỗ sâu trong cấm địa.
Sau lưng Mộ Hồng Liên phát lạnh.
Nơi này có cấm chế mạnh mẽ, cho dù phát hiện ra năng lượng toái phiến từ trước thì cũng rất khó tránh thoát.
Mộ Hồng Liên trầm giọng nói: “Chủ thượng, đây là một trong những nguy hiểm của chỗ sâu trong cấm địa, còn có thể có quỷ dị khác, ta khuyên ngài vẫn nên đừng tiếp tục đi về phía trước nữa.”
Nhục thân Trần Mục cường đại, vốn không cảm giác được áp lực quá nhiều: “Ngươi ở đây đợi ta, ta đến chỗ sâu trong cấm địa thử vận khí.”
“Chủ thượng, ngài chú ý an toàn.” Mộ Hồng Liên khẽ khom người, lúc nàng ta ngẩng đầu lên lần nữa thì Trần Mục đã biến mất không thấy, tốc độ của hắn nhanh đến bất thường.
Mộ Hồng Liên quay người, nàng ta nhìn những thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung đang chần chừ ở gần đó, thế nhưng bọn họ cũng không dám đến gần chỗ sâu trong cấm địa, bọn họ biết Mộ Hồng Liên đi cùng với Trần Mục cho nên cứ nhìn chằm chằm vào Mộ Hồng Liên.
Năng lượng toái phiến ở chỗ sâu trong cấm địa càng lúc càng nhiều, Trần Mục có Tổ Long Kim Lân, trực tiếp mạnh mẽ xông tới, chỗ sâu trong tinh không còn có rất nhiều không gian bị biến dạng, nếu như không cẩn thận hãm vào đó thì rất có khả năng sẽ thịt nát xương tan.
Trần Mục nhìn thấy có ngôi sao bên trong hiện lên kim quang, hắn huy động Thanh Vân kiếm, ngôi sao vỡ nát, sau đó thiên thạch kim sắc xuất hiện trước mắt.
Mỗi lần có thiên thạch cao phẩm giai xuất hiện, quang mang chói mắt kia chắc chắn có thể chiếu sáng cấm địa, rất nhanh Trần Mục đã thu được thiên thạch kim sắc, sau đó tiếp tục tiến về phía trước.
Tu tiên giả ở phụ cận đều nhìn thấy kim quang chói mắt, trong mắt bọn họ đầy vẻ ngưỡng mộ, thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung càng thêm ghen tỵ, bọn họ chắc chắn Trần Mục lấy được thiên thạch kim sắc, bởi vì họ nhìn theo hắn tiến vào chỗ sâu trong cấm địa.
Trần Mục tiếp tục đi vào sâu trong cấm địa, chỗ này có lượng lớn nguyên liệu thiên thạch, bốn phía có tồn tại hung niệm nhưng không có hung niệm nào dám đến gần hắn.
Chỗ sâu trong Tinh Vẫn cấm địa.
Cấm chế xung quanh càng lúc càng mạnh, tốc độ di chuyển của Trần Mục cũng trở nên chậm chạp, may mà hắn có Tổ Long Kim Lân, có thể ngăn chặn được năng lượng toái phiến từ khắp tứ phía.
Vùng phụ cận không có mảnh vỡ ngôi sao giống đồi núi mà là đồng bằng huyết sắc, yên lặng đến đáng sợ, không gian và thời gian đều rất quỷ dị, chỗ sâu trong cấm chế giống như hình ảnh đứng yên.
Thân thể của Trần Mục không cách nào tiến về phía trước, không phải là không thể khống chế thân thể mà là thời gian xung quanh đã dừng lại.
Đồng bằng huyết sắc giống như hoàng hôn lúc chiều tà, Trần Mục sinh ra thương cảm hiu quạnh không thể hiểu được, Trùng Minh Điểu nói có Chí Tôn ngã xuống ở đây, thế nhưng ngay cả thi hài hắn cũng chưa từng nhìn thấy.
Giữa mày Trần Mục xuất hiện đường vân hình tròn, đó là đường vân thời gian do Tô Mân truyền thụ, sương mù mờ ảo khuếch tán, bên tai vang lên tiếng quát giết đinh tai nhức óc!
Không chỉ có Chí Tôn mà còn có tu tiên giả đếm không hết, Tiên giới cũng đã từng xảy ra chiến dịch với quy mô to lớn, thậm chí còn có Chí Tôn ngã xuống.
Dưới sự trợ giúp của đường vân thời gian, Trần Mục tiến về chỗ sâu trong đồng bằng huyết sắc, hắn nhìn thấy có ánh sáng nhạt trên mặt đất, đó là mảnh vụn do Tiên Kiếm tuyệt thế để lại.
Những mảnh vụn này không thể phá vỡ, Trần Mục thuận tay thu thập những mảnh vụn trên mặt đất, sau này có thể chế tạo Tiên Kiếm.
Rất nhanh hắn đã thu thập được khoảng hai thìa mảnh vụn Tiên Kiếm, lúc này, hắn cảm giác được khí tức kinh người, ngẩng đầu nhìn lại, ở chỗ đất cách đó không xa có máu đang trào lên.
Trần Mục có thể xác định được vừa nãy bên trong chắc chắn không có máu trào lên, bên dưới chắc chắn có quỷ dị, hắn sử dụng Thiên Nhãn Thông thì nhìn thấy dưới đất có xương cốt nhuốm máu.
Trên xương cốt kia có bí văn kim sắc.
Trần Mục không cảm nhận được dao động của thần hồn, cũng không phát giác được hung niệm, khối xương cốt kia rất không đơn giản, máu chảy ra mặt đất rất bình thường, nhưng máu bên trong khối xương cốt kia lại mang theo vật chất đặc thù.
Khối xương cốt kia giống như một đoạn xương sống, trong huyết dịch còn chứa năng lượng kinh người, giống như vẫn còn sống, cổ tịch ghi chép rằng còn có tu tiên giả cấy ghép tiên cốt để chứng đạo.
Trần Mục không có suy nghĩ cấy ghép tiên cốt, hắn đang nghiên cứu bí văn trên tiên cốt, cường giả chân chính, quy tắc đạo pháp đã tan vào trong máu và xương.
Phần tiên cốt này ẩn chứa bảo tàng vô hạn.
Muốn biết rõ bí mật bên trong tiên cốt thì cần phải mất rất nhiều thời gian, Trần Mục đương nhiên không thể ở lại đây, thời gian và không gian ở đây rất quỷ dị, hắn quyết định đào phần tiên cốt này ra.
Trần Mục cần thận dè dặt đào bùn đất ra, huyết quang bay lên ngút trời, toàn bộ cấm địa đều đang rung chuyển, ngôi sao trên trời cũng chấn động, dị tượng như vậy có thể thấy được sự bất phàm của tiên cốt.
Để đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Trần Mục lấy ra pháp chỉ lấy được từ trên người Thần Vương trong Thần Khư bí cảnh, sau khi dùng pháp chỉ bao bọc tiên cốt thì lại cất nó đi.
Đột nhiên có gió lạnh ập đến trong đồng bằng huyết sắc, dưới đất xuất hiện sương đen, Trần Mục phát giác được khí tức quỷ dị, hắn lập tức rút lui, không biết như vậy là có chuyện gì.
Chương 597 Sức Mạnh Hỗn Độn (1)
Chương 596: Sức Mạnh Hỗn Độn (1)
Hắn cách xa đồng bằng huyết sắc, nhìn sương đen quỷ dị xuất hiện, may mà sương đen không ra khỏi đồng bằng huyết sắc.
Trần Mục cảm thấy nơi này có chút kỳ lạ, hắn không nán lại mà quay thẳng về đường cũ.
Tinh Vẫn cấm địa lại xuất hiện dị tượng lần nữa, tu tiên giả gần đó đều bị chấn kinh, Mộ Hồng Liên nhìn về chỗ sâu trong cấm chế, nàng ta suy đoán những thứ này có liên quan đến Trần Mục.
“Trước kia Tinh Vẫn cấm địa chưa từng xuất hiện tình huống như vậy, nơi này e là có biến cố!” Gần đó có tu tiên giả ngưng trọng sắc mặt.
Thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung cau mày lại: “Tên kia ngã xuống ở chỗ sâu trong cấm chế thì thật đáng tiếc!”
Đại Kiếm Tiên cầm đầu nhìn thấy Trần Mục, khóe miệng giễu cợt nói: “Có điều tên đó vẫn còn sống.”
Trần Mục trở lại bên cạnh Mộ Hồng Liên, Mộ Hồng Liên tò mò nói: “Chủ thượng, bên trong có gì thế.”
“Đồng bằng huyết sắc quỷ dị.”
Trần Mục cảm thấy cấm chế ở nơi đó rất đặc thù, dưới đất có thể có thứ không sạch sẽ, bởi vì quỷ dị nên hắn không quan sát kĩ càng.
“Chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi nói.”
Trần Mục và Mộ Hồng Liên rời khỏi Tinh Vẫn cấm địa.
Bọn họ vừa xuyên qua xương xám đi đến bên ngoài hoang nguyên thì gặp phải thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung, bọn họ chặn đường đi của Trần Mục và Mộ Hồng Liên.
Đại Kiếm Tiên cầm đầu híp mắt nói: “Ta tên Lâm Kiêu, đến từ Thái Thượng Tiên Cung.”
Lâm Kiêu giới thiệu: “Đây là sư huynh của ta, Ngô Khôn, chúng ta muốn làm giao dịch với hai vị.”
Mộ Hồng Liên không nói gì, Trần Mục cười nhẹ nói: “Giao dịch gì? Nói thử nghe xem.”
Lâm Kiêu đầy vẻ nhiệt tình nói: “Đạo hữu, chúng ta muốn dùng tiên thạch cao phẩm giai đổi lấy thiên thạch trong tay ngươi, giá cả dễ thương lượng, tuyệt đối sẽ không để ngươi chịu thiệt.”
Mặt Trần Mục mang theo nụ cười, nhẹ giọng nói: “Thứ lỗi, thiên thạch hữu dụng với ta, không đổi.”
Ngô Khôn đột nhiên bước lên phía trước, hắn giải phóng áp bách cường ngạnh, nhàn nhạt nói: “Ở đây ta còn mấy viên tiên đan, nếu như đạo hữu đổi thì tuyệt đối không lỗ.”
Đôi mắt đẹp của Mộ Hồng Liên khẽ tụ lại, quanh thân nàng ta giải phóng hỏa quang, thái độ cường thế nói: “Các ngươi muốn uy hiếp chúng ta? Có biết lão nương là ai không?”
Lâm Kiêu chế giễu nói: “Mộ tiên tử, chỗ này là phạm vi thế lực của Thái Thượng Tiên Cung.”
Trần Mục không muốn dây dưa với bọn họ, Tinh Vẫn cấm địa nhiều lần xuất hiện dị tượng, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của thế lực ở phụ cận, rất có khả năng sẽ phái cường giả đến kiểm tra.
“Được thôi, chỉ cần các ngươi có thể đánh thắng ta, bảo bối trên người ta các ngươi có thể lấy đi hết.” Trần Mục khẽ mỉm cười, không muốn nói lời thừa thãi với bọn họ.
Lâm Kiêu và Ngô Khôn nhìn nhau mỉm cười, bọn họ người nhiều thế đông, hai vị Đại Kiếm Tiên, ba vị Kiếm Tiên, thu thập Trần Mục và Mộ Hồng Liên chẳng phải là dễ như trở bàn tay?
Mộ Hồng Liên rút Tiên Kiếm ra, Trần Mục đứng trước mặt nàng ta, nhàn nhạt nói: “Ngươi không cần ra tay.”
Lâm Kiêu và đám thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung đều thi nhau rút kiếm ra, Tiên Kiếm mang theo hàn quang, Trần Mục cũng muốn mở mang kiến thức xem thực lực của thiên kiêu Tiên giới, hắn lấy Thanh Vân kiếm ra, nháy mắt đã biến mất không thấy, lúc xuất hiện lại có tiếng kêu rên vang lên!
Trần Mục dịch chuyển ra sau lưng đám người, một vị Kiếm Tiên bị chặn ngang chém đứt, vết thương mang theo quy tắc khó có thể khép lại, máu không ngừng chảy ra, tiếng kêu rên vang tận mây xanh.
“Làm càn!”
Ngô Khôn tức giận, hắn ta giải phóng ra áp bách cường ngạnh muốn giam cầm Trần Mục, nhưng Trần Mục không hề để ý đến cấm chế của hắn ta, còn nhấc kiếm đấm về phái Kiếm Tiên bị thương.
Răng rắc!
Tiếng kêu rên im bặt dừng lại.
Bốn vị thiên kiêu còn lại đều nổi trận lôi đình, duy chỉ có Mộ Hồng Liên là cảm thấy sau lưng phát lạnh, nàng ta hiểu rõ bốn bị thiên kiêu còn lại cũng rất khó rời khỏi đây.
Lâm Kiêu và Ngô Khôn liên thủ xông về phía Trần Mục.
Toàn thân Trần Mục có quang mang tử kim lượn quanh, hắn thôi động thần lực trong Thần Tộc Huyết Mạch và cả tiên lực của Hồng Mông Thụ ban cho, cộng thêm Bất Diệt Kinh, lực lượng của hắn tăng vọt, áp bách đáng sợ khiến Lâm Kiêu và Ngô Khôn đều sợ hãi.
Xoạt!
Trần Mục dịch chuyển đến gần hai bị Kiếm Tiên, hắn tấn công hai vị thiên kiêu yếu nhất trước, tay nâng lên kiếm rơi xuống, đầu của hai vị Tiên Kiếm lăn dưới đất, mắt bọn họ trợn tròn lên, không dám tin Trần Mục lại dám không chút kiêng nể hạ sát thủ.
Lâm Kiêu và Ngô Khôn vồ hụt, bọn họ quay người nhìn thấy hai vị sư đệ bị chém rơi đầu, Trần Mục không hề nương tay, tiếp đó phá hủy nguyên thần của bọn họ, mạt sát hoàn toàn!
Bọn họ lập tức hiểu được sự đáng sợ của Trần Mục, Ngô Khôn giận dữ hét lên: “Lá gan của Xích Thành Động Thiên to thật, các ngươi lại dám sát hại tu tiên giả của Thái Thượng Tiên Cung chúng ta.”
Mộ Hồng Liên đen mặt, Xích Thành Động Thiên không có lá gan này, nàng ta biết Trần Mục trông có vẻ vô hại, thế nhưng sau khi động sát tâm thì tuyệt đối sẽ không nương tay.
Trần Mục không nói lời thừa thãi, hắn tiến đến trước mặt Lâm Kiêu trong nháy mắt, Thanh Vân Kiếm mang theo lôi đình kiếm quang, một kiếm kia nhanh như tia chớp, ngay cả không gian cũng bị biến dạng.
Mộ Hồng Liên có thể cảm nhận được Trần Mục còn mạnh hơn rất nhiều rất nhiều so với năm đó, hơn nữa còn chưa độ kiếp, sau khi độ kiếp thì khó mà tưởng tượng được hắn mạnh bao nhiêu!
Lâm Kiêu miễn cưỡng nhấc Tiên Kiếm lên.
Trong khoảnh khắc va chạm!
Răng rắc!
Tiên Kiếm trong tay Lâm Kiêu bị vỡ nát, tròng mắt của hắn đã sắp trừng ra ngoài, nhưng lúc Thanh Vân kiếm rơi xuống, một tia kiếm quang bạch sắc bay ra từ trong cơ thể Lâm Kiêu, Trần Mục bị chấn động lùi ra mấy chục trượng.
Trần Mục không hề kinh ngạc, loại thiên kiêu giống như thế này, trong cơ thể có thủ đoạn bảo mệnh cũng rất bình thường.
Lâm Kiêu bị dọa đến mức mồ hôi đầy đầu, kinh hãi nói: “Chẳng lẽ ngươi không sợ Thái Thượng Tiên Cung đến tìm ngươi tính sổ?”
Ngô Khôn uy hiếp nói: “Sư tôn của ta là cường giả Kiếm Tôn, nếu như ngươi dám giết ta thì khó tránh khỏi cái chết.”
Trần Mục lại xông đến lần nữa, tiếng nổ vang lên, Lâm Kiêu và Ngô Khôn lựa chọn chia nhau chạy trốn.
Chương 598 Sức Mạnh Hỗn Độn (2)
Chương 597: Sức Mạnh Hỗn Độn (2)
Rắc rắc, Lâm Kiêu bị Trần Mục chém chết, mánh khóe bảo mệnh trên người hắn ta chỉ có thể cứu hắn ta một lần.
Trong nháy mắt Ngô Khôn đã chạy đi rất xa, Trần Mục theo sát phía sau, Thanh Vân kiếm phá không bay xa, trong khoảnh khắc đâm trúng Ngô Không, trên người hắn ta vọt ra bình chướng kim sắc, ầm ầm! Thanh Vân kiếm bị chấn khai!
Ngay sau đó Trần Mục ném Xích Long Thần Mâu ra, hỏa quang vạch phá bầu trời, bình chướng kim sắc bị phá nát hoàn toàn, nhưng trên người Ngô Khôn vọt ra kim quang, Xích Long Thần Mâu bị chấn khai.
Quanh thân Ngô Khôn có phù văn bay lên, không gian bị biến dạng, Mộ Hồng Liên cau mày, kinh hô nói: “Không tốt, là truyền tống phù.”
Mộ Hồng Liên không muốn Ngô Khôn sống sót rời khỏi, nàng ta không muốn gây rắc rối cho Xích Thành Động Thiên.
Ngô Khôn đỏ mắt, giận dữ nói: “Đợi ta quay về Thái Thượng Tiên Cung, chắc chắn sẽ...”
Hắn ta vẫn còn chưa nói xong.
Trần Mục đã xông đến gần, hắn trực tiếp vung quyền đánh về phía Ngô Khôn, nắm đấm kim sắc, lôi đình lóe sáng, trong nháy mắt rơi xuống, không gian bị biến dạng.
Bùm!
Thân thể của Ngô Khôn bị đánh bay.
Truyền tống phù đã thôi động, biến mất mang theo một phần xác và y bào nhuốm máu rách nát.
Vẻ mặt Mộ Hồng Liên chấn kinh, sức lực của Trần Mục vượt xa so với tưởng tượng của nàng ta, Đại Kiếm Tiên cũng giống như gà đất chó sành, chỉ sợ thượng phẩm Kiếm Quân cũng không phải là đối thủ của hắn.
Động tĩnh bên này rất lớn, nhưng xung quanh cũng không có tu tiên giả dám đến gần, Trần Mục và Mộ Hồng Liên nhanh chóng dọn dẹp chiến trường, sau đó cách xa Tinh Vẫn cấm địa.
Bên ngoài Thái Thượng Tiên Cung.
Mảnh vụn bạch bào nhuốm máu bay xuống.
Tiểu bối trong Tiên Cung đều bị dọa không nhẹ.
Lão giả râu tóc bạc trắng lao đến bên ngoài Tiên Cung, ông ta tức giận trợn tròn mắt, phẫn nộ nói: “Đồ nhi của ta! Lão phu tuyệt đối sẽ không để cho ngươi chết thảm oan uổng!”
Tống Quy Trần nắm chặt nắm đấm, tiểu bối xung quanh đều phát run lẩy bẩy, có bà lão vội đi ra, vẻ mặt ngưng trọng nói: “Tống huynh, đừng xúc động, ở Vũ Châu ai dám động đến thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung chúng ta, rất có thể là Ma Đồng! Chuyện này chúng ta phải thông báo cho đại trưởng lão trước!”
Nghe vậy, Tống Quy Trần trở nên bình tĩnh, nghe nói hung thủ có thể là Ma Đồng, ông ta lập tức thông báo cho đại trưởng lão của Thái Thượng Tiên Cung, các tiểu bối xung quanh cũng bị dọa không nhẹ.
“Không có mệnh lệnh của ta, đệ tử của Thái Thượng Tiên Cung không được rời khỏi tông môn nửa bước!” Bà lão ra lệnh, đám tiểu bối lập tức gật đầu.
Trần Mục lo lắng sẽ chọc phải rắc rối, hắn và Mộ Hồng Liên đã cách xa Tinh Vẫn cấm địa, bọn họ đến trung bộ của Vũ Châu, ẩn nấp sâu trong núi lớn để tránh tiếng gió.
Chuyến đi đến Tĩnh Vẫn cấm địa lần này, Trần Mục thu hoạch được rất nhiều tạo hóa, hắn vốn tưởng rằng Đại Kiếm Tiên ở Tiên giới rất mạnh, vốn còn muốn luyện tập với bọn họ, không ngờ bọn họ lại yếu như vậy.
Trần Mục ngồi xếp bằng trong rừng cây, hắn lấy Hỗn Độn nguyên thạch ra để cảm ngộ sức mạnh Hỗn Độn, Mộ Hồng Liên ở gần đó làm hộ pháp cho hắn, bây giờ nàng ta lo lắng chuyện bị bại lộ, lửa giận của Thái Thượng Tiên Cung Xích Thành Động Thiên không thể gánh nổi.
Hỗn Độn nguyên thạch rất đặc biệt, lúc thì rất nhẹ, lúc lại rất nặng, chất lượng cũng thay đổi tùy lúc.
Trần Mục cảm ứng nội bộ của Hỗn Độn nguyên thạch, bên trong có không gian mênh mông bát ngát, không gian còn lớn hơn so với Tu Di Giới Chỉ, quy tắc bên trong cũng đang biến hóa, các loại quy tắc từ không đến có, sau đó lại biến mất.
Quy tắc xuất hiện trong hư không, sau đó biến mất trong hư không, Trần Mục giác ngộ bản chất của Hỗn Độn, tương sinh và không tương sinh, sức mạnh Hỗn Độn có thể biến mọi vật chất thành hư vô, cũng có thể biến hư vô trở thành mọi vật chất.
Hỗn Độn nguyên thạch vừa nãy còn là bảy màu lộng lẫy, bây giờ lại tràn ngập sương xám, Trần Mục cảm giác được bên trong sương xám ẩn chứa sức mạnh Hỗn Độn, hắn thử thôn phệ sương xám.
Sương xám tan vào huyết nhục, sức mạnh Hỗn Độn tràn vào khiến một phần huyết nhục đột biến, huyết dịch vốn màu kim sắc đột nhiên biến đen, năng lượng sinh mệnh bên trong nhanh chóng trôi đi.
Trần Mục che ngực, hắn chỉ hít vào một sợi sương xám nhục thân đã xuất hiện thương tổn rất nặng, Mộ Hồng Liên cũng phát giác được sự khác thường của hắn, nàng ta lẩm bẩm trong lòng: “Chẳng lẽ lúc chiến đấu vừa nãy đã bị thương?”
Mộ Hồng Liên cảm thấy Trần Mục đột nhiên trở nên mạnh hơn nhiều như thế, có thể là sử dụng bí pháp, bây giờ phải chịu phản phệ: “Chủ thượng, ngài không sao chứ?”
“Không sao.”
Vẻ mặt Trần Mục bình tĩnh.
Máu đen rất nhanh đã biến thành màu đỏ, sau đó khôi phục sắc vàng, thậm chí năng lượng trong cơ thể càng mạnh hơn trước, rất nhanh phần huyết dịch kia lại bị khô kiệt năng lượng.
Trần Mục cảm nhận được sự cường đại của sức mạnh Hỗn Độn, nếu như có thể ổn định sức mạnh Hỗn Độn thì độ gia tăng rất khủng bố, hơn nữa còn có thể ảnh hưởng đến quy tắc xung quanh.
Trong Hỗn Độn Kiếm Vực có thể áp chế các quy tắc khác, nhưng phạm vi có hạn, hơn nữa cực kỳ tiêu hao năng lượng, số lần Trần Mục sử dụng không nhiều, nếu như có thể nắm giữ sức mạnh Hỗn Độn thì hắn có thể tùy ý sử dụng trong lúc chiến đấu, đến lúc đó muốn áp chế đối thủ sẽ vô cùng thuận tiện.
Trần Mục tiếp tục hấp thụ sương xám Hỗn Độn, cảnh giới của hắn lúc cao lúc thấp, Mộ Hồng Liên cung kính nói: “Chủ thượng, hay là theo ta trở về Xích Thành Động Thiên tu dưỡng một thời gian.”
“Không cần.”
Trần Mục thẳng thừng từ chối.
Mộ Hồng Liên không dám nhắc đến chuyện này nữa.
Nửa tháng sau, Trần Mục hấp thụ toàn bộ sương xám Hỗn Độn, cảnh giới của hắn lúc cao lúc thấp, lúc xuống thấp thậm chí còn không khác gì với người phàm, lúc lên cao Mộ Hồng Liên cũng cảm thấy khó khăn dù là hô hấp.
Trần Mục hấp thụ lượng sương xám Hỗn Độn do Hỗn Độn nguyên thạch tỏa ra, trong cơ thể hắn xuất hiện sức mạnh Hỗn Độn, cỗ lực lượng này rất khó kiểm soát, nếu như không thể nắm giữ hoàn hảo thì không những không thể tăng cường chiến lực mà còn ảnh hưởng đến tu vi.
Lại trải qua thêm nửa tháng điều chỉnh.
Trần Mục cuối cùng cũng xem như ổn định được sức mạnh Hỗn Độn, hắn có thể thông qua sức mạnh Hỗn Độn để hình thành quy tắc áp chế ở xung quanh, cái này khác với kiếm vực, không cần phải tiêu hao lực lượng của bản thân, đây là lĩnh vực do tự nhiên tạo thành.
Chương 599 Sức Mạnh Hỗn Độn (3)
Trần Mục bỗng nhiên mở mắt ra, con ngươi mang theo sương mù Hỗn Độn, có loại bá đạo nuốt chửng thiên hà.
Mộ Hồng Liên nhìn thấy Trần Mục thì bị chấn kinh.
Trần Mục lấy ra Hồng Mông Thạch Tháp từ trong cơ thể, sau đó lấy ra Hỗn Độn nguyên thạch, hai thứ này kết hợp với nhau, Hỗn Độn nguyên thạch có công năng tu bổ nghịch thiên chí bảo.
Vết nứt phía trên Hồng Mông Thạch Tháp được Hỗn Độn nguyên thạch chặn lại, vết nứt bắt đầu liền lại, thạch tháp vốn mất đi màu sắc lại phun tỏa quang mang lần nữa.
Giữa rừng cây, tử hà đầy trời.
Mộ Hồng Liên nhìn thấy dị tượng giữa thiên địa thì biết Hồng Mông Thạch Tháp không đơn giản, khoảng thời gian nàng ta đi theo Trần Mục này đã nhìn thấy quá nhiều dị tượng.
Trần Mục đứng dậy, Hồng Mông Thạch Tháp được phục hồi nguyên trạng rơi vào trong tay hắn, trong suốt sáng long lanh, tản ra ánh sáng màu tím, thạch tháp bị tàn phá có thể nhất thời trấn áp Thần Hoàng, bây giờ Hồng Mông Thạch Tháp đã phục hồi nguyên trạng, hắn càng có sức mạnh ở Tiên giới.
Mộ Hồng Liên cảm thấy Trần Mục sâu không lường được, cho dù là thực lực hay là át chủ bài thì đừng nói là Xích Thành Động Thiên, cho dù có là Thái Thượng Tiên Cũng nếu như chọc vào hắn thì hậu quả rất nghiêm trọng.
“Chúc mừng chủ thượng!”
Thái độ của Mộ Hồng Liên cung kính hơn rất nhiều.
Sắc mặt Trần Mục bình tĩnh nói: “Hồng Liên, ngươi có biết bản đồ Tiên giới tương ứng với nhân gian không?”
Bản đồ của Tiên giới và bản đồ của nhân gian vẫn có khác biệt rất lớn, Mộ Hồng Liên suy nghĩ một lát: “Cường giả lão bối của Động Thiên có thể biết, ta không rõ lắm.”
Trần Mục không thể quay về đường cũ, chỗ đó chắc chắn có tai mắt của thế lực tu tiên giả, hắn muốn chọn con đường mới, hắn vẫn chưa vội quay về.
Độ kiếp ở nhân gian, một kiếp còn mạnh hơn sáu kiếp, Trần Mục chuẩn bị độ kiếp ở Tiên giới.
“Đi thôi, về Phong Lôi địa.”
“Vâng.”
Mộ Hồng Liên biết mục đích Trần Mục quay về, hẳn là hắn muốn độ kiếp, trong lòng nàng ta không khỏi lẩm bẩm, hiện giờ hắn đã cường ngạnh như vậy, sau khi độ kiếp chắc chắn còn cường đại hơn.”
Bọn họ đi đến điểm truyền tống gần nhất.
Phúc Sơn trấn.
Nơi đây có chỗ truyền tống trận.
Lúc Trần Mục đến gần tiểu trấn thì nhận thấy có gì đó không đúng, truyền tống trận ở chỗ này đã đóng lại, hắn lập tức phái Mộ Hồng Liên đi nghe ngóng tin tức.
Mộ Hồng Liên rất nhanh đã nghe ngóng được nguyên nhân, nghe nói thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung bị Ma Đồng sát hại, thế lực khắp nơi đều phái cường giả đi tuần tra.
Trần Mục nhận được tin tức thì khẽ lắc đầu, không ngờ Ma Thần lại giúp hắn gánh nồi đen.
Mộ Hồng Liên trầm giọng nói: “Chủ thượng, nếu như Thái Thượng Tiên Cung điều tra kỹ càng thì chuyện này chắc chắn sẽ bại lộ, đến lúc đó mục tiêu của bọn họ chính là ngài.”
Trần Mục bình tĩnh nói: “Không sao, chúng ta đi đến Phong Lôi địa trước, đợi độ kiếp kết thúc thì lại rời khỏi Vũ Châu.”
Mộ Hồng Liên theo Trần Mục đi đến Phong Lôi địa.
Trên người Trần Mục có thần thuyền nhưng hắn không sử dụng, rất dễ bị bại lộ, bọn họ âm thầm đi đến Phong Lôi địa, cường giả của các đại thế lực vẫn đang tìm kiếm Ma Đồng.
Tống Quy Trần còn đang điều tra cái chết của Ngô Khôn và đám thiên kiêu, ông ta không hề phát hiện khí tức của Ma Thần ở bên ngoài Tinh Vẫn cấm địa, trải qua điều tra thăm hỏi, ông ta phát hiện ngày đó có tu tiên giả còn sống rời khỏi Tinh Vẫn cấm địa, bọn họ khai ra cường giả của Xích Thành Động Thiên cũng xuất hiện trong cấm địa.
Chuyện này có khả năng có liên quan đến Xích Thành Động Thiên, Tống Quy Trần chạy đến Xích Thành Động Thiên đòi người, trưởng lão của Động Thiên không dám đắc tội ông ta, nhưng Mộ Hồng Liên không ở trong Động Thiên.
Trần Mục và Mộ Hồng Liên vừa đến Phong Lôi địa.
Mộ Hồng Liên đột nhiên lấy ra bảo thạch hồng quang đang phát sáng: “Chủ thượng, trưởng lão của Xích Thành Động Thiên thông báo bảo ta quay về, trông có vẻ rất gấp gáp!”
Trần Mục nhìn thấy tình hình của Xích Thành Động Thiên thông qua Trấn Thiên Ấn, hắn khẽ cau mày: “Xem ra bọn họ đã tra đến trên người ta.”
Mộ Hồng Liên bỗng nhiên quỳ xuống đất: “Chủ thượng, ngài yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không bán đứng ngài.”
Nàng ta sợ Trần Mục sẽ giết người diệt khẩu.
Trần Mục bình tĩnh nói: “Trước tiên ngươi đừng quay về, ở lại bên cạnh ta, đợi ta độ kiếp xong thì lại trở về.”
Mộ Hồng Liên quay về có thể sẽ bại lộ, Trần Mục không yên tâm nên quyết định giữ nàng ta lại bên cạnh.
“Hồng Liên hiểu rõ!”
Mộ Hồng Liên thở phào nhẹ nhõm, không về Xích Thành Động Thiên chắc chắn sẽ bị cường giả của Thái Thượng Tiên Cung nghi ngờ, bị nghi ngờ còn tốt hơn nhiều bị giết để diệt khẩu.
Phong Lôi địa cuồng phong gào thét, sấm sét vang dội, Trần Mục đi đến chỗ cao ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Trần Mục đạp không bay lên, hắn đón phong lôi đi đến chỗ cao, lôi thú xung quanh bỏ chạy tán loạn.
Mộ Hồng Liên nhìn bóng lưng của hắn thì sinh lòng kính sợ, có loại cảm giác hắn sẽ đăng lâm tuyệt đỉnh, trở thành sự tồn tại phải ngửa mặt trông lên của cường giả Tiên giới.
Ầm ầm, bầu trời bị xé rách, lôi hải kim sắc xuất hiện như bát vàng úp ngược.
“Xít!”
Mộ Hồng Liên hít vào khí lạnh.
Nàng ta biết Trần Mục vừa đến Tiên giới mới trải qua Thiên Đạo phản phệ vẫn còn chưa độ kiếp, đây là lần thiên kiếp đầu tiên của hắn, cường độ giống như Chân Tiên kiếp!
Trần Mục nhìn vào lôi hải kim sắc, trong mắt phản chiếu lôi quang, đây là thời khắc hắn chờ đợi đã lâu.
Chỗ sâu trong lôi hải, đầu rồng kim sắc có thể so với đồi núi nhô ra khỏi lôi hải, hai mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Trần Mục, nó há to cái miệng, long ngâm vang vọng khắp Phong Lôi địa, lôi thú xung quanh đều bị dọa cho rùng mình run lẩy bẩy.
Trời đất quay cuồng, Mộ Hồng Liên cũng run rẩy theo, nàng ta chưa từng trải qua loại thiên kiếp cấp bậc này.
Trần Mục có kinh nghiệm độ kiếp, hắn nhìn lôi long xông ra khỏi lôi hải, lôi long to lớn hơn nghìn trượng đủ để phá hủy toàn bộ Phong Lôi địa.
Lôi long kim sắc xông ra lôi hải, gào thét lao về phía Trần Mục, hắn không hề sợ hãi trực tiếp mở ra Kiếm Cung, bản mệnh kiếm lao ra khỏi cơ thể.
Bản mệnh kiếm của Trần Mục lao về phía lôi long, đầy đủ chín trăm chín mươi chín trượng, Mộ Hồng Liên chấn kinh, đạo bản mệnh kiếm này đủ để sánh ngang với Kiếm Quân đỉnh phong!
Chương 600 Nghênh Đón Thiên Kiếp (1)
Mộ Hồng Liên tu luyện ở Tiên giới, bản mệnh kiếm của nàng ta dài hơn sáu trăm trượng, Trần Mục tu luyện ở nhân gian, bản mệnh kiếm của hắn lại đột phá chín trăm trượng, ở Tiên giới ít nhất phải là thượng phẩm Kiếm Quân.
Bản mệnh kiếm kim sắc xé toạc lôi long, kiếp lôi bao trùm bản mệnh kiếm của Trần Mục, xiềng xích cuối cùng bị mở ra, linh lực của bản mệnh kiếm kim sắc bắt đầu chuyển hóa.
Bản mệnh kiếm vẫn đang hấp thụ năng lượng của kiếp lôi, phẩm chất linh lực của Trần Mục vốn đã rất cao, bây giờ mở ra xiềng xích cuối cùng linh lực chuyển hóa thành tiên lực, lực lượng của hắn lại được tăng cường.
Nếu như linh lực toàn thân đều chuyển hóa thành tiên lực thì tu vi của Trần Mục sẽ gia tăng với biên độ lớn.
Mộ Hồng Liên khẽ cau mày liễu, bởi vì lôi hải không có dấu hiệu lắng lại, ngược lại bắt đầu trở nên càng thêm cuồng bạo, nàng ta lập tức truyền âm nhắc nhở: “Chủ thượng, lần thiên kiếp đầu tiên sau khi bản mệnh kiếm mở ra xiềng xích thì sẽ kết thúc, có thể ngài đã gặp rắc rối!”
Trần Mục cũng phát giác được lôi hải có gì đó không đúng, hắn không rối loạn, bản mệnh kiếm biến thành trường kiếm ba tấc, cuối cùng hòa nhập với thân thể của Trần Mục.
Bản mệnh kiếm trở về trong cơ thể Trần Mục có thể chuyển hóa linh lực trong cơ thể thành tiên lực nhanh hơn.
Lôi kiếp không ngừng đánh vào nhục thân của Trần Mục, thất luyện lôi đình đáng sợ đủ để phá nát đồi núi, Trần Mục lại không động đậy chút nào, hắn đắm mình trong lôi kiếp, da thịt hiện lên bóng loáng bất hủ.
Mộ Hồng Liên nhìn thấy tê cả da đầu, đổi lại là nàng ta thì nhục thân đã sớm thịt nát xương tan.
“Thực lực càng mạnh thì thiên kiếp càng mạnh, quả nhiên không giả.” Mộ Hồng Liên không khỏi cảm thán.
Nhục thân của Trần Mục đã trải qua sự tẩy lễ của thất trùng thiên lôi, thậm chí có thể miễn dịch với lôi kiếp trình độ này, hắn đang hấp thụ năng lượng lôi kiếp, bản mệnh kiếm trong cơ thể bắt đầu tăng vọt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Nếu đổi thành các thiên kiêu khác, bản mệnh kiếm muốn dài thêm một trượng thì ít nhất phải cần đến một năm, một số người khác phải cần thời gian dài hơn, thế nhưng hiện giờ chỉ trong một cái hô hấp Trần Mục đã có thể dài thêm một trượng.
Nếu như Mộ Hồng Liên biết thì chắc chắn đạo tâm sẽ sụp đổ, Trần Mục có thể nhanh như vậy chủ yếu là có hai nguyên nhân, thứ nhất, nhục thân của hắn trong bí cảnh vốn chứa đựng lượng lớn năng lượng lôi đình, thứ hai, hắn còn đang hấp thu năng lượng lôi kiếp, đổi lại là lúc khác thì chắc chắn sẽ không nhanh như vậy.
Trần Mục dần dần chuyển đổi năng lượng trong cơ thể thành tiên lực, bản mệnh kiếm của hắn không ngừng tăng trưởng vượt qua ngàn trượng, sánh ngang với hạ phẩm Kiếm Tôn.
Bản mệnh kiếm đạt tới hai ngàn trượng chính là trung phẩm Kiếm Tôn, đạt tới ba ngàn trượng chính là thượng phẩm Kiếm Tôn, đạt tới bốn ngàn trượng sánh ngang hạ phẩm Kiếm Tôn.
Bản mệnh kiếm không phải tiêu chuẩn đánh giá cảnh giới, Kiếm Tôn là cường giả độ qua bốn lần thiên kiếp, thuộc về Chân Tiên, sở hữu nhục thân và nguyên thần cường ngạnh.
Bản mệnh kiếm của Trần Mục có chiều dài ngàn trượng, có nghĩa là tiên lực của hắn không yếu hơn hạ phẩm Kiếm Tôn, những phương diện khác của hắn có thể sẽ yếu hơn Kiếm Tôn.
Kiếp lôi càng lúc càng cuồng bạo, lôi hải kim sắc khuếch tán khắp tứ phía, tràn ra Phong Lôi địa.
Lôi hải kim sắc quá bắt mắt, động tĩnh rất lớn, cho dù Phong Lôi địa là nơi hẻo lánh thì cũng dễ dàng thu hút sự chú ý của thế lực cường giả khác.
Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang vọng đất trời, chỗ sâu trong lôi hải đột nhiên xuất hiện lưỡi quang kim sắc.
Lúc lưỡi quang kim sắc rơi xuống, tim Mộ Hồng Liên đập nhanh: “Lôi quang trảm tiên!”
Đó là thứ mà ở lần lôi kiếp thứ tư mới xuất hiện, thế nhưng lần đầu độ thiên kiếp Trần Mục đã gặp phải.
Lôi quang trảm tiên cắt đứt kết giới trong suốt bên ngoài thân thể Trần Mục, Bất Diệt Kinh Văn cũng không thể ngăn chặn, lôi quang kim sắc tràn vào cơ thể, quy tắc trong cơ thể bị phá hỏng.
Khí tức của Trần Mục nháy mắt đã ủ rũ.
Đây chỉ mới là bắt đầu, trong lôi hải không ngừng có lôi quang trảm tiên rơi xuống, khí tức của Trần Mục càng phát ra yếu ớt, hắn vẫn đang vận chuyển Bất Diệt Kinh, kinh văn vẫn đang lượn lờ quanh thân, nhục thân rách nát vẫn có sinh cơ.
Trần Mục cảm giác lôi quang trảm tiên đang giúp hắn chém đứt quy tắc cũ bên trong nhục thân, nhục thân đang tái tạo lại, hắn định nhân lúc này hòa tan Bất Diệt Kinh vào trong gân cốt huyết nhục, đạt tới Bất Diệt Thể chân chính.
Lôi quang trảm tiên tiếp tục không ngừng, nhục thân của Trần Mục được khôi phục từ trong đổ nát, Bất Diệt Kinh Văn dung nhập vào huyết nhục, phù văn quấn quanh trong huyết nhục, hà quang bay lên.
Động tĩnh của Phong Lôi địa càng lúc càng lớn, thậm chí đã kinh động đến thế lực tu tiên ở gần đó, tu tiên giả của Nam Cung gia tộc chạy đến ven rìa Phong Lôi địa đầu tiên.
Nam Cung gia, hai vị cường giả Kiếm Quân đi đến phụ cận để kiểm tra tình hình, trong mắt trung niên bạch y mang theo kinh ngạc, ông ta nhìn về phía Trần Mục ở chỗ cao, lẩm bẩm nói: “Thiên kiếp thật kinh khủng, đây là Chân Tiên kiếp?”
Trung niên hồng y cau đầu mày: “Hắn rất trẻ tuổi, sao trước kia ta lại chưa từng nhìn thấy vị thiên kiêu này!”
Mộ Hồng Liên cũng phát hiện có tu tiên giả đến gần, nàng ta cau chặt mày lại, nếu như thiên kiếp không thể kết thúc nhanh thì e là hôm nay sẽ có phiền phức lớn!
Nam Cung Hùng nhìn thấy Mộ Hồng Liên thì ngạc nhiên nói: “Là Mộ Hồng Liên của Xích Thành Động Thiên, chẳng lẽ đó là thiên kiêu của Xích Thành Động Thiên, không đơn giản!”
Nam Cung cũng gật đầu, ngưỡng mộ nói: “Vậy chắc chắn là tuyệt thế thiên kiêu, thiên kiếp như vậy ngay cả Phong Lôi địa cũng không thể che giấu quang mang của nó.”
Nam Cung gia là gia tộc tu tiên ở gần đây, hiện giờ bọn họ là cổ tộc ẩn thế, đã từng xuất hiện tu tiên đại năng, theo thời đại chuyển dời Nam Cung gia đang lao xuống dốc, đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện tuyệt thế thiên kiêu.
Thanh thế tiên kiếp mà Trần Mục thu hút quá mạnh, ngay cả Phong Lôi địa cũng không thể che giấu được quang huy của lôi hải, lôi quang trảm tiên không ngừng rơi xuống đều bị nhục thân của hắn hấp thụ.