Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-272
Chương 272 Cô là người anh yêu nhất
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 272 Cô là người anh yêu nhất
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tối hôm đó, Cận Tri Thận về đến nhà, thấy Lý Viện Viện cũng ở đây, mặt anh sa sầm, dứt khoát xoay người rời đi.
Lý Viện Viện thấy thế, sắc mặt tức khắc trở nên cực kỳ khó coi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Tri Thận, con đi đâu đấy?" Bà Cận đuổi theo.
"Về nhà." Cận Tri Thận cũng không nhìn mẹ mình mà chỉ lạnh lùng nói ra hai chữ.
Lúc đi đến cửa, vừa hay Cận Tri Dực cũng trở lại.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh ta trông thấy anh mình đi ra thì hỏi với vẻ khó hiểu: "Anh, giờ này rồi anh còn định đi đâu nữa?"
Cận Tri Thận không trả lời, trực tiếp vòng qua anh ta đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cận Tri Dực không biết chuyện gì xảy ra, lập tức ngăn lại bà Cận đang định đuổi theo ra ngoài: “Mẹ, anh con sao thế ạ?"
"Đừng kéo mẹ.”
Bà Cận hất tay anh ta ra, cũng không thèm trả lời thằng hai nhà mình mà nhanh chóng đuổi theo đứa lớn.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Sao thế nhỉ?"
Cận Tri Dực cau mày bực bội.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Đến khi vào trong nhà mình thấy Lý Viện Viện trong phòng khách, anh ta mới hiểu ra.
Hóa ra mẹ anh ta chưa từ bỏ ý định, vẫn muốn giới thiệu phụ nữ cho anh, trai anh ta.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh ta bĩu môi, xem chừng lần này lại phí công vô ích rồi.
"Cận Tri Thận, con đứng lại!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dù sao bà Cận cũng đã lớn tuổi, vừa đuổi theo vài bước đã thở hổn hển, vì vậy bà hét lên với Cận Tri Thận ở phía xa.
Cận Tri Thận nghe lời bà, dừng chân lại.
Bà Cận bước nhanh tới trước mặt anh, trừng mắt với vẻ bất mãn: “Tri Thận, con có ý gì hả?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cận Tri Thận im lặng.
Bà Cận hít sâu một hơi, dằn lại cơn giận dữ trong lòng và nói một cách , ôn tồn: “Đã lâu con không về ăn cơm với mẹ và ba con rồi, thế nên hôm nay mẹ mới gọi con về nhà."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quả thật vì chuyện của Tiêu Tiêu mà mấy ngày nay anh đã lạnh nhạt với ba mẹ và con mình.
Vì thế Cận Trỉ Thận nói: “Mẹ, ăn cơm với ba mẹ thì không sao, nhưng với người phụ nữ kia thì không được."
"Viện Viện là khách mẹ mời đến."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Khách?" Cận Tri Thận giễu cợt: "Mẹ, con nói rồi, đời này con chỉ cần một mình Giang Tiêu Tiêu, con sẽ không để mắt đến những người khác đâu."
Vừa nhắc đến Giang Tiêu Tiêu là lửa giận của bà Cận bị khơi lên ngay lập, tức: "Giang Tiêu Tiêu, Giang Tiêu Tiêu, rốt cuộc người phụ nữ có gì tốt chứ? Nó có ưu tú như Viện Viện, có ưu tú như Khinh Ngữ không?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đôi mắt tối đen của Cận Tri Thận nhìn thẳng vào bà, anh gắn từng chữ: “Trong mắt con, cô ấy tốt hơn bất kỳ người phụ nữ nào khác."
"Chẳng lẽ dù nó từng sinh con với người khác, con cũng chấp nhận được ư?".
Đây là điều mà bà Cận không chấp nhận được nhất, một người phụ nữ chỉ cần từng sinh con, từng kết hôn thì dù có tốt đến mấy cũng không được,
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dù thế nào nhà họ Cận cũng sẽ không chấp nhận một người con dâu có quá khứ như vậy.
"Mẹ, mẹ đừng quên con cũng có con."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
"Hai chuyện này không giống nhau!” Bà Cận hừ lạnh: "Con là đàn ông, nó là phụ nữ, làm sao có thể so sánh được với nhau."
Bởi vì bà là mẹ mình nên dù bà làm gì, nói gì, anh đều lựa chọn chịu đựng, nhưng bây giờ anh bắt đầu không chịu đựng được nữa.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Từng câu từng chữ của bà đều đang cố tình đánh giá hạ thấp Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu là người mà anh yêu nhất, anh tuyệt đối không cho phép người khác hạ thấp cô, dù người đó là mẹ, mình.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Mẹ, mẹ cũng là phụ nữ, tại sao cứ phải nhằm vào Tiêu Tiêu như vậy?"
"Mẹ..."
Bà Cận bị anh chặn họng, nhất thời không nói nên lời, cuối cùng bà chỉ có thể lặp lại ý của mình: “Dù sao mẹ cũng sẽ không chấp nhận đứa con gái đó, nó đừng hòng bước vào cửa nhà họ Cận."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cận Tri Thận tức giận đến mức bật cười: “Được thôi. Cô ấy không thể bước vào cửa nhà họ Cận, vậy thì con ra khỏi nhà họ Cận là được."
Bà Cận nghe anh nói thể thì hoảng sợ: “Con có ý gì?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Ý trên mặt chữ”
Cận Tri Thận không muốn tiếp tục tranh luận về việc này với mẹ mình nữa, anh dứt khoát vòng qua bà, đi về phía xe của mình đỗ gần đó.
"Tri Thận..." Bà Cận muốn đuổi theo hỏi cho ra nhẽ, nhưng lại bị Cận Tri Dực ngăn cản.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Mẹ, mẹ đừng đi. Mẹ mà còn đuổi theo sẽ chỉ chọc giận anh con thôi."
Bà Cận cực kỳ giận dữ: “Tri Dực, rốt cuộc anh con có ý gì? Lẽ nào nó muốn ở rể nhà họ Giang à?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cận Tri Dực cũng nghe được lời Cận Tri Thận vừa nói, nói thật anh ta khá
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 272 Cô là người anh yêu nhất
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tối hôm đó, Cận Tri Thận về đến nhà, thấy Lý Viện Viện cũng ở đây, mặt anh sa sầm, dứt khoát xoay người rời đi.
Lý Viện Viện thấy thế, sắc mặt tức khắc trở nên cực kỳ khó coi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Tri Thận, con đi đâu đấy?" Bà Cận đuổi theo.
"Về nhà." Cận Tri Thận cũng không nhìn mẹ mình mà chỉ lạnh lùng nói ra hai chữ.
Lúc đi đến cửa, vừa hay Cận Tri Dực cũng trở lại.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh ta trông thấy anh mình đi ra thì hỏi với vẻ khó hiểu: "Anh, giờ này rồi anh còn định đi đâu nữa?"
Cận Tri Thận không trả lời, trực tiếp vòng qua anh ta đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cận Tri Dực không biết chuyện gì xảy ra, lập tức ngăn lại bà Cận đang định đuổi theo ra ngoài: “Mẹ, anh con sao thế ạ?"
"Đừng kéo mẹ.”
Bà Cận hất tay anh ta ra, cũng không thèm trả lời thằng hai nhà mình mà nhanh chóng đuổi theo đứa lớn.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Sao thế nhỉ?"
Cận Tri Dực cau mày bực bội.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Đến khi vào trong nhà mình thấy Lý Viện Viện trong phòng khách, anh ta mới hiểu ra.
Hóa ra mẹ anh ta chưa từ bỏ ý định, vẫn muốn giới thiệu phụ nữ cho anh, trai anh ta.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh ta bĩu môi, xem chừng lần này lại phí công vô ích rồi.
"Cận Tri Thận, con đứng lại!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dù sao bà Cận cũng đã lớn tuổi, vừa đuổi theo vài bước đã thở hổn hển, vì vậy bà hét lên với Cận Tri Thận ở phía xa.
Cận Tri Thận nghe lời bà, dừng chân lại.
Bà Cận bước nhanh tới trước mặt anh, trừng mắt với vẻ bất mãn: “Tri Thận, con có ý gì hả?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cận Tri Thận im lặng.
Bà Cận hít sâu một hơi, dằn lại cơn giận dữ trong lòng và nói một cách , ôn tồn: “Đã lâu con không về ăn cơm với mẹ và ba con rồi, thế nên hôm nay mẹ mới gọi con về nhà."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quả thật vì chuyện của Tiêu Tiêu mà mấy ngày nay anh đã lạnh nhạt với ba mẹ và con mình.
Vì thế Cận Trỉ Thận nói: “Mẹ, ăn cơm với ba mẹ thì không sao, nhưng với người phụ nữ kia thì không được."
"Viện Viện là khách mẹ mời đến."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Khách?" Cận Tri Thận giễu cợt: "Mẹ, con nói rồi, đời này con chỉ cần một mình Giang Tiêu Tiêu, con sẽ không để mắt đến những người khác đâu."
Vừa nhắc đến Giang Tiêu Tiêu là lửa giận của bà Cận bị khơi lên ngay lập, tức: "Giang Tiêu Tiêu, Giang Tiêu Tiêu, rốt cuộc người phụ nữ có gì tốt chứ? Nó có ưu tú như Viện Viện, có ưu tú như Khinh Ngữ không?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đôi mắt tối đen của Cận Tri Thận nhìn thẳng vào bà, anh gắn từng chữ: “Trong mắt con, cô ấy tốt hơn bất kỳ người phụ nữ nào khác."
"Chẳng lẽ dù nó từng sinh con với người khác, con cũng chấp nhận được ư?".
Đây là điều mà bà Cận không chấp nhận được nhất, một người phụ nữ chỉ cần từng sinh con, từng kết hôn thì dù có tốt đến mấy cũng không được,
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dù thế nào nhà họ Cận cũng sẽ không chấp nhận một người con dâu có quá khứ như vậy.
"Mẹ, mẹ đừng quên con cũng có con."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
"Hai chuyện này không giống nhau!” Bà Cận hừ lạnh: "Con là đàn ông, nó là phụ nữ, làm sao có thể so sánh được với nhau."
Bởi vì bà là mẹ mình nên dù bà làm gì, nói gì, anh đều lựa chọn chịu đựng, nhưng bây giờ anh bắt đầu không chịu đựng được nữa.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Từng câu từng chữ của bà đều đang cố tình đánh giá hạ thấp Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu là người mà anh yêu nhất, anh tuyệt đối không cho phép người khác hạ thấp cô, dù người đó là mẹ, mình.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Mẹ, mẹ cũng là phụ nữ, tại sao cứ phải nhằm vào Tiêu Tiêu như vậy?"
"Mẹ..."
Bà Cận bị anh chặn họng, nhất thời không nói nên lời, cuối cùng bà chỉ có thể lặp lại ý của mình: “Dù sao mẹ cũng sẽ không chấp nhận đứa con gái đó, nó đừng hòng bước vào cửa nhà họ Cận."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cận Tri Thận tức giận đến mức bật cười: “Được thôi. Cô ấy không thể bước vào cửa nhà họ Cận, vậy thì con ra khỏi nhà họ Cận là được."
Bà Cận nghe anh nói thể thì hoảng sợ: “Con có ý gì?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Ý trên mặt chữ”
Cận Tri Thận không muốn tiếp tục tranh luận về việc này với mẹ mình nữa, anh dứt khoát vòng qua bà, đi về phía xe của mình đỗ gần đó.
"Tri Thận..." Bà Cận muốn đuổi theo hỏi cho ra nhẽ, nhưng lại bị Cận Tri Dực ngăn cản.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Mẹ, mẹ đừng đi. Mẹ mà còn đuổi theo sẽ chỉ chọc giận anh con thôi."
Bà Cận cực kỳ giận dữ: “Tri Dực, rốt cuộc anh con có ý gì? Lẽ nào nó muốn ở rể nhà họ Giang à?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cận Tri Dực cũng nghe được lời Cận Tri Thận vừa nói, nói thật anh ta khá
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter