Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-271
Chương 271 Chỉ là một người không quan trọng
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 271 Chỉ là một người không quan trong
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Nếu đối phương thực sự nghĩ rằng Tiêu Tiêu vẫn đang ở thành phố Cẩm thật thì đúng là chuyện tốt.
Cứ như thế, Tiêu Tiêu có thể yên tâm sinh sống ở thành phố Nam.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Lục Tranh nghĩ rồi gọi điện cho Giang Tiêu Tiêu.
"Anh."
Giọng nói dịu dàng vang lên bên tai, khóe miệng của Lục Tranh bất giác cong lên: “Công việc của em thế nào rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Giang Tiêu Tiêu nhìn đồng nghiệp vùi đầu làm việc bên cạnh, cười khẽ: “Cũng được ạ”
"Đã thích ứng chưa? Ở chung hòa hợp với đồng nghiệp chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Nghe ra được sự lo lắng cất giấu trong lời nói của anh, Giang Tiêu Tiêu mỉm cười rạng rỡ hơn: “Anh à, công việc này là anh giới thiệu cho em mà, không tốt sao được ạ?"
Lục Tranh cười to: "Em thích ứng được là tốt rồi.”
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Giang Tiêu Tiêu cười, không nói gì.
Hai người bọn họ yên lặng một lúc, sau đó Lục Tranh mới gọi: “Tiêu Tiêu”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
"Vâng."
Lục Tranh chần chừ giây lát rồi mới nói tiếp: “Anh ta đang tìm em.”
Dù Lục Tranh không nói rõ tên, nhưng cô cũng biết anh ta” mà anh, ấy nhắc đến là ai.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Anh đang tìm cô.
Giang Tiêu Tiêu cảm thấy trong lòng khó chịu xót xa, cô bất giác siết chặt bàn tay đang cầm điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Cô không nói gì, Lục Tranh cũng biết cô đang khó chịu, anh ấy khẽ thở dài một tiếng, rồi an ủi cô: "Em yên tâm, tạm thời anh ta không tìm được em đâu."
Chuyện của cô lại còn phải làm phiền đàn anh lo lắng giúp.
Giang Tiêu Tiêu rất áy náy, nhưng ngoại trừ cảm ơn cô không biết nên nói gì khác.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
"Cảm ơn anh.”
"Tiêu Tiêu, anh giúp em không phải vì muốn em cảm ơn, vì em là bạn của anh thôi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Sau khi cúp điện thoại, lời nói của đàn anh dường như vẫn văng vắng bên tai, lòng Giang Tiêu Tiêu ngổn ngang cảm xúc.
Chính vì là bạn nên cô mới càng cảm thấy không nên làm phiền anh
Nghĩ đến đây, cô không nén được mà thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Sao thế?”
Đồng nghiệp nghe thấy tiếng cô thở dài thì quay đầu lại hỏi với vẻ quan tâm.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười lắc đầu: "Tôi không sao.”
Đồng nghiệp cũng không hỏi nhiều, có điều đối phương bảo cô nếu công việc quá mệt thì có thể đến phòng nghỉ nghỉ ngơi một chút.
Giang Tiêu Tiêu nói cảm ơn rồi đứng dậy, cầm cốc đến khu vực nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Tuy công ty này không quy mô như Cẩm Sắt, nghiệp vụ cũng không nhiều bằng bên kia, nhưng đồng nghiệp ở đây đều rất thân thiện, không hề có việc ma cũ bắt nạt ma mới, mọi người đều rất quan tâm một người mới đến như cô.
May mà đã có kinh nghiệm làm việc Cẩm Sắt, giúp cô nhanh chóng thích ứng với nơi làm việc mới.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Hơn nữa cô làm việc rất nghiêm túc, hiệu suất cao, chẳng bao lâu cô đã đứng vững chân trong công ty này, cấp trên cũng hết sức tán thưởng cô.
Mọi việc đều đang phát triển theo chiều hướng tốt, thế nhưng trong lòng cô vẫn phiền muộn không thôi,
Cô biết là bởi vì Cận Tri Thận.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Cô đi khỏi thành phố Cẩm giống như đang trốn chạy, nhất định sẽ khiến anh và Tiểu Bảo cảm thấy tổn thương.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Vừa nghĩ đến việc Tiểu Bảo sẽ khóc lóc đòi đi tìm mình, trái tim cô lại bắt đầu quặn đau.
"Tiểu Bảo, xin lỗi con." Cô cắn môi, nuốt lại những nước mắt sắp tràn mi.
Cô sụt sịt, rồi mỉm cười, như thế này cũng tốt, về sau Cận Tri Thận sẽ tìm được một người phụ nữ ưu tú để ở bên nhau cả đời, Tiểu Bảo cũng sẽ có một người mẹ ưu tú.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Chứ không phải một người mẹ bị người ta chỉ trỏ, bị người ta khinh thường.
Song nước mắt vẫn không kìm được mà trào ra.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Khóc cái gì mà khóc chứ?
Cô ngẩng đầu lên, cố gắng lau sạch nước mắt trên mặt, khóe môi vẫn cong lên.
Đây là lựa chọn của mình, có gì mà phải khóc.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thế nhưng trong lòng cô vẫn rất khó chịu, nước mắt cũng càng lau càng chảy ra nhiều hơn, làm thế nào cũng không dừng lại được.
"Tiểu Bảo, cô nghe nói cháu thích ăn bánh kem dâu tây, cô làm riêng cho cháu này, cháu nếm thử đi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Lý Viện Viện đặt bánh ngọt mình tự làm lên bàn con, sau đó cắt một miếng nhỏ bỏ vào trong đĩa rồi giơ đến trước mặt Tiểu Bảo.
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 271 Chỉ là một người không quan trong
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Nếu đối phương thực sự nghĩ rằng Tiêu Tiêu vẫn đang ở thành phố Cẩm thật thì đúng là chuyện tốt.
Cứ như thế, Tiêu Tiêu có thể yên tâm sinh sống ở thành phố Nam.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Lục Tranh nghĩ rồi gọi điện cho Giang Tiêu Tiêu.
"Anh."
Giọng nói dịu dàng vang lên bên tai, khóe miệng của Lục Tranh bất giác cong lên: “Công việc của em thế nào rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Giang Tiêu Tiêu nhìn đồng nghiệp vùi đầu làm việc bên cạnh, cười khẽ: “Cũng được ạ”
"Đã thích ứng chưa? Ở chung hòa hợp với đồng nghiệp chứ?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Nghe ra được sự lo lắng cất giấu trong lời nói của anh, Giang Tiêu Tiêu mỉm cười rạng rỡ hơn: “Anh à, công việc này là anh giới thiệu cho em mà, không tốt sao được ạ?"
Lục Tranh cười to: "Em thích ứng được là tốt rồi.”
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Giang Tiêu Tiêu cười, không nói gì.
Hai người bọn họ yên lặng một lúc, sau đó Lục Tranh mới gọi: “Tiêu Tiêu”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
"Vâng."
Lục Tranh chần chừ giây lát rồi mới nói tiếp: “Anh ta đang tìm em.”
Dù Lục Tranh không nói rõ tên, nhưng cô cũng biết anh ta” mà anh, ấy nhắc đến là ai.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Anh đang tìm cô.
Giang Tiêu Tiêu cảm thấy trong lòng khó chịu xót xa, cô bất giác siết chặt bàn tay đang cầm điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Cô không nói gì, Lục Tranh cũng biết cô đang khó chịu, anh ấy khẽ thở dài một tiếng, rồi an ủi cô: "Em yên tâm, tạm thời anh ta không tìm được em đâu."
Chuyện của cô lại còn phải làm phiền đàn anh lo lắng giúp.
Giang Tiêu Tiêu rất áy náy, nhưng ngoại trừ cảm ơn cô không biết nên nói gì khác.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
"Cảm ơn anh.”
"Tiêu Tiêu, anh giúp em không phải vì muốn em cảm ơn, vì em là bạn của anh thôi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Sau khi cúp điện thoại, lời nói của đàn anh dường như vẫn văng vắng bên tai, lòng Giang Tiêu Tiêu ngổn ngang cảm xúc.
Chính vì là bạn nên cô mới càng cảm thấy không nên làm phiền anh
Nghĩ đến đây, cô không nén được mà thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
“Sao thế?”
Đồng nghiệp nghe thấy tiếng cô thở dài thì quay đầu lại hỏi với vẻ quan tâm.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười lắc đầu: "Tôi không sao.”
Đồng nghiệp cũng không hỏi nhiều, có điều đối phương bảo cô nếu công việc quá mệt thì có thể đến phòng nghỉ nghỉ ngơi một chút.
Giang Tiêu Tiêu nói cảm ơn rồi đứng dậy, cầm cốc đến khu vực nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Tuy công ty này không quy mô như Cẩm Sắt, nghiệp vụ cũng không nhiều bằng bên kia, nhưng đồng nghiệp ở đây đều rất thân thiện, không hề có việc ma cũ bắt nạt ma mới, mọi người đều rất quan tâm một người mới đến như cô.
May mà đã có kinh nghiệm làm việc Cẩm Sắt, giúp cô nhanh chóng thích ứng với nơi làm việc mới.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Hơn nữa cô làm việc rất nghiêm túc, hiệu suất cao, chẳng bao lâu cô đã đứng vững chân trong công ty này, cấp trên cũng hết sức tán thưởng cô.
Mọi việc đều đang phát triển theo chiều hướng tốt, thế nhưng trong lòng cô vẫn phiền muộn không thôi,
Cô biết là bởi vì Cận Tri Thận.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Cô đi khỏi thành phố Cẩm giống như đang trốn chạy, nhất định sẽ khiến anh và Tiểu Bảo cảm thấy tổn thương.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Vừa nghĩ đến việc Tiểu Bảo sẽ khóc lóc đòi đi tìm mình, trái tim cô lại bắt đầu quặn đau.
"Tiểu Bảo, xin lỗi con." Cô cắn môi, nuốt lại những nước mắt sắp tràn mi.
Cô sụt sịt, rồi mỉm cười, như thế này cũng tốt, về sau Cận Tri Thận sẽ tìm được một người phụ nữ ưu tú để ở bên nhau cả đời, Tiểu Bảo cũng sẽ có một người mẹ ưu tú.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Chứ không phải một người mẹ bị người ta chỉ trỏ, bị người ta khinh thường.
Song nước mắt vẫn không kìm được mà trào ra.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Khóc cái gì mà khóc chứ?
Cô ngẩng đầu lên, cố gắng lau sạch nước mắt trên mặt, khóe môi vẫn cong lên.
Đây là lựa chọn của mình, có gì mà phải khóc.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Thế nhưng trong lòng cô vẫn rất khó chịu, nước mắt cũng càng lau càng chảy ra nhiều hơn, làm thế nào cũng không dừng lại được.
"Tiểu Bảo, cô nghe nói cháu thích ăn bánh kem dâu tây, cô làm riêng cho cháu này, cháu nếm thử đi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Lý Viện Viện đặt bánh ngọt mình tự làm lên bàn con, sau đó cắt một miếng nhỏ bỏ vào trong đĩa rồi giơ đến trước mặt Tiểu Bảo.
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriternet!