Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-214
Chương 214: Lễ Thất Tịch
Giang Tiêu Tiêu thoáng khựng lại, lễ Thất Tịch u? Dự định gì? Cô không quan tâm mấy ngày lễ kiểu này lắm, mà Cận Tri Thận cũng bận rộn, chắc là anh cũng chẳng để ý đâu.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Chị Tiêu Tiêu, chị có muốn mua quà tặng Chủ tịch Cận không? Hay là chị tặng bản thân cho anh ấy luôn? Khẳng định là Chủ tịch Cận sẽ rất vui."
"Em nói gì đó?" Giang Tiêu Tiêu trừng Từ Na, thật là thiếu nghiêm túc.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Có điều cô cng hơi do dự, lần trước cô định mua quà cho Cận Tri Thận nhưng vì Hàn Tĩnh mà ầm ĩ một trận nên không mua được.
Giang Tiêu Tiêu suy nghĩ một lát rồi quyết định tan làm sẽ đi mua quà cho Cận Tri Thận. Từ Na cũng đi cùng cô.
Sau một hồi lựa chọn, cuối cùng Giang Tiêu Tiêu không mua cà vạt nữa mà chọn một đôi khuy măng sét, Cái này không quá đắt, năm trong khả năng chi trả của Giang Tiêu Tiêu, hơn nữa nó rất tình xảo. Cô rất thích đôi măng sét này, không biết Cận Tri Thận có thích không
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Giang Tiêu Tiêu vừa nghĩ vừa cười tủm tỉm. Sau khi nhân viên gói hàng xong, hai người rời khỏi trung tâm thương mại.
Ở một góc khuất có một người đẳn ông nhìn chằm chằm theo bóng lưng Giang Tiêu Tiêu, người này chính là Mộ Vân Thâm. Anh ta đến trung tâm thương mại xử lý công việc, không ngờ lại gặp Giang Tiêu Tiêu ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Mộ Vân Thâm cúi gằm, ánh mắt u tối, chẳng biết đang nghĩ gì.
Giang Tiêu Tiêu báo với Cận Tri Thận rồi đi ăn cơm ngoài với Từ Na.
Trên đường về nhà, cô nhận cuộc gọi từ Lục Tranh.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Alo, chào đàn anh."
"Tiêu Tiêu, ngày mai em có rảnh không? Cùng đi ăn nhé!" Ngày mai là lễ Thất Tịch, đương nhiên Lục Tranh muốn ở bên Giang Tiêu Tiêu.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Xin lỗi anh... Ngày mai em bận rồi, e là không thể ăn cơm cùng ăn được."
Dù Cận Tri Thận có định đón lễ Thất Tịch hay không, ngày mai Giang Tiêu Tiêu cũng dự định ở bên anh, có lẽ đó chính là thích!
Lục Tranh nhận được câu trả lời này, vẻ thất vọng đong đầy trong ánh mắt, thế nhưng anh ấy không tiện nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lục Tranh cúp máy, trợ lý đi vào văn phòng báo cáo: "Thưa Chủ tịch, tôi đã điều tra ra vài ngày trước cô Giang bị tai nạn xe, vì vậy mấy hôm nay cô ấy mới xin nghỉ làm."
Lục Tranh biến sắc.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Bị tai nạn xe u?"
Cách đây mấy hôm, Lục Tranh đến Tập đoàn Cẩm Sắt chờ Giang Tiêu Tiêu nhưng nghe tin Giang Tiêu Tiêu xin nghỉ, anh ấy gọi điện mà không có ai bắt máy, đành phải tìm người điều tra
"Đúng vậy. Có điều cô ấy chỉ bị thương ngoài da, bây giờ đã khỏe rồi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lúc này Lục Tranh mới thở phào. Thấy trợ lý có vẻ do dự, anh ấy nhíu mày hỏi: "Còn chuyện gì nữa?"
Trợ lý rối rắm một hồi mới lên tiếng: "Thưa Chủ tịch, tôi còn tra được chuyện dạo này cô Giang dưỡng thương ở biệt thự của cậu Cận, hình như hai người họ..."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nghe đến đây, sắc mặt Lục Tranh thay đổi.
"Ra ngoài đi! Anh ấy hờ hững ra lệnh.
Trợ lý đau lòng nhìn Chủ tịch nhà mình, Chủ tịch vẫn luôn nhung nhớ cô Giang suốt bao năm qua, chẳng dễ gì hai người mới gặp lại, vậy mà... Haiz, trợ lý thở dài, cuối cùng ra khỏi văn phòng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lục Tranh nhớ lại từng ký ức thời đại học, nét mặt dần ảm đạm.
Tiêu Tiêu, nào chúng ta không có duyên phận thật ư...
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quả thật Cận Tri Thận không để ý tới mấy ngày
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
---------------
Để tiến độ up truyện nhanh hơn, Team rất mong nhận được sự ủng hộ kinh phí mua truyện của bạn đọc.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Mỗi ủng hộ vui lòng không gửi quá 20K
Mọi người chuyển tiền vô Momo: 0963 108 271 - Nguyễn Trọng Chính
Team xin chân thành cảm ơn!
Giang Tiêu Tiêu thoáng khựng lại, lễ Thất Tịch u? Dự định gì? Cô không quan tâm mấy ngày lễ kiểu này lắm, mà Cận Tri Thận cũng bận rộn, chắc là anh cũng chẳng để ý đâu.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Chị Tiêu Tiêu, chị có muốn mua quà tặng Chủ tịch Cận không? Hay là chị tặng bản thân cho anh ấy luôn? Khẳng định là Chủ tịch Cận sẽ rất vui."
"Em nói gì đó?" Giang Tiêu Tiêu trừng Từ Na, thật là thiếu nghiêm túc.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Có điều cô cng hơi do dự, lần trước cô định mua quà cho Cận Tri Thận nhưng vì Hàn Tĩnh mà ầm ĩ một trận nên không mua được.
Giang Tiêu Tiêu suy nghĩ một lát rồi quyết định tan làm sẽ đi mua quà cho Cận Tri Thận. Từ Na cũng đi cùng cô.
Sau một hồi lựa chọn, cuối cùng Giang Tiêu Tiêu không mua cà vạt nữa mà chọn một đôi khuy măng sét, Cái này không quá đắt, năm trong khả năng chi trả của Giang Tiêu Tiêu, hơn nữa nó rất tình xảo. Cô rất thích đôi măng sét này, không biết Cận Tri Thận có thích không
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Giang Tiêu Tiêu vừa nghĩ vừa cười tủm tỉm. Sau khi nhân viên gói hàng xong, hai người rời khỏi trung tâm thương mại.
Ở một góc khuất có một người đẳn ông nhìn chằm chằm theo bóng lưng Giang Tiêu Tiêu, người này chính là Mộ Vân Thâm. Anh ta đến trung tâm thương mại xử lý công việc, không ngờ lại gặp Giang Tiêu Tiêu ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Mộ Vân Thâm cúi gằm, ánh mắt u tối, chẳng biết đang nghĩ gì.
Giang Tiêu Tiêu báo với Cận Tri Thận rồi đi ăn cơm ngoài với Từ Na.
Trên đường về nhà, cô nhận cuộc gọi từ Lục Tranh.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Alo, chào đàn anh."
"Tiêu Tiêu, ngày mai em có rảnh không? Cùng đi ăn nhé!" Ngày mai là lễ Thất Tịch, đương nhiên Lục Tranh muốn ở bên Giang Tiêu Tiêu.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Xin lỗi anh... Ngày mai em bận rồi, e là không thể ăn cơm cùng ăn được."
Dù Cận Tri Thận có định đón lễ Thất Tịch hay không, ngày mai Giang Tiêu Tiêu cũng dự định ở bên anh, có lẽ đó chính là thích!
Lục Tranh nhận được câu trả lời này, vẻ thất vọng đong đầy trong ánh mắt, thế nhưng anh ấy không tiện nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lục Tranh cúp máy, trợ lý đi vào văn phòng báo cáo: "Thưa Chủ tịch, tôi đã điều tra ra vài ngày trước cô Giang bị tai nạn xe, vì vậy mấy hôm nay cô ấy mới xin nghỉ làm."
Lục Tranh biến sắc.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Bị tai nạn xe u?"
Cách đây mấy hôm, Lục Tranh đến Tập đoàn Cẩm Sắt chờ Giang Tiêu Tiêu nhưng nghe tin Giang Tiêu Tiêu xin nghỉ, anh ấy gọi điện mà không có ai bắt máy, đành phải tìm người điều tra
"Đúng vậy. Có điều cô ấy chỉ bị thương ngoài da, bây giờ đã khỏe rồi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lúc này Lục Tranh mới thở phào. Thấy trợ lý có vẻ do dự, anh ấy nhíu mày hỏi: "Còn chuyện gì nữa?"
Trợ lý rối rắm một hồi mới lên tiếng: "Thưa Chủ tịch, tôi còn tra được chuyện dạo này cô Giang dưỡng thương ở biệt thự của cậu Cận, hình như hai người họ..."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nghe đến đây, sắc mặt Lục Tranh thay đổi.
"Ra ngoài đi! Anh ấy hờ hững ra lệnh.
Trợ lý đau lòng nhìn Chủ tịch nhà mình, Chủ tịch vẫn luôn nhung nhớ cô Giang suốt bao năm qua, chẳng dễ gì hai người mới gặp lại, vậy mà... Haiz, trợ lý thở dài, cuối cùng ra khỏi văn phòng.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lục Tranh nhớ lại từng ký ức thời đại học, nét mặt dần ảm đạm.
Tiêu Tiêu, nào chúng ta không có duyên phận thật ư...
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quả thật Cận Tri Thận không để ý tới mấy ngày
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
---------------
Để tiến độ up truyện nhanh hơn, Team rất mong nhận được sự ủng hộ kinh phí mua truyện của bạn đọc.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Mỗi ủng hộ vui lòng không gửi quá 20K
Mọi người chuyển tiền vô Momo: 0963 108 271 - Nguyễn Trọng Chính
Team xin chân thành cảm ơn!