• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (7 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-742

Chương 9: KHÔNG PHẢI SỞ LẠC NINH MÀ EM QUEN [9]




Chạy vào khu vực tuyết là thấy hoang vắng hẳn. Ba Sứt đi trước tìm vị trí chôn mìn, Sở Lạc Ninh đi sau cùng, đề phòng đám gấu to lớn đó đuổi theo.



Ba Sứt3đi rất nhanh. Mắt To vẫn còn đùa anh đi chậm thôi, dù sao mạng của họ cũng rất quan trọng.



Mấy con gấu đã sắp giãy giụa được khỏi dây thừng, đang di chuyển nhanh0chóng về phía họ. Mấy con gấu đần đần đó lúc chạy hết tốc lực thật sự không đần tí nào, ít nhất thì với tốc độ chạy đó, đến cả Sở Lạc Ninh cũng5không dám khinh thường.



“Tăng tốc đi.” Sở Lạc Ninh nói to, con gấu đen đã bước vào khu vực có tuyết đọng, gấu đen không biết tránh mìn, cho nên họ bắt buộc phải chạy4thoát trước khi con gấu đen đó giẫm phải màn chôn dưới đất.



An Hinh Duyệt nhìn chằm chằm vào màn hình. Cô không biết rằng, mồ hôi của mình đã rơi xuống bàn phím.



“Huấn luyện9viên An.” Chiến sĩ bên cạnh không kìm lòng được mà lên tiếng gọi cô.



An Hinh Duyệt lại như không hề nghe thấy, chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình, “Năm mươi mét nữa.”



“Ầm...”



“Đết...”



Ánh lửa rực trời, tiếng chửi thề của đàn ông, tiếng gầm gào phẫn nộ của gấu đen bỗng chốc bùng nổ trong không gian.



Yên tĩnh, yên tĩnh, sự yên tĩnh chưa hề có trước đó.



Trong không khí có máu thịt bị nổ, bắn tung tóe, cùng với mùi thuốc súng nồng nặc.



“Mę kiếp...”



Tiếng chửi thề đau đớn của đàn ông vang lên, bỗng chốc khiến cả phòng chỉ huy âm thầm thở phào một hơi.



Sở Lạc Ninh lật người lại, lắc đầu thật mạnh cho những choáng váng trong đầu mình giảm bớt đi, sau đó vỗ vỗ Mắt To bên cạnh, “Mắt To, Mắt To...”



Mắt To khẽ gầm lên, cậu ta cũng tỉnh lại, ngẩng đầu lên như thể đang rơi vào trạng thái “tôi là ai, tôi đang ở đâu“.



May mà tất cả mọi người không có vấn đề gì, chỉ bị ảnh hưởng chút ít vì vụ nổ.



“Trong lúc mơ màng, hình như tôi nghe được tiếng của chị dâu, có phải tôi lên thiên đường rồi không?” Lúc này Ba Sứt mới kịp hoàn hồn, người vừa nãy hướng dẫn đường chạy cho họ là chị dâu họ đó, là người chị dâu mất tích ba năm trời của họ đó.



An Hinh Duyệt: “...”



Lên thiên đường là có thể gặp cô hả?



Tạm thời cô không muốn đến chỗ đó đâu.



“Tôi cũng nghe thấy rồi, mẹ kiếp, ông đây còn chưa cưới vợ này, thế là nghẻo rồi hả?” Bé Bị Ăng-Ten cũng mơ mơ màng màng quay đầu nhìn lên bầu trời.



Chim Chọi đã ngồi dậy được, vung tay đánh một cái lên người Bé Bị Ăng-Ten, “Mau đứng dậy đi, cưng còn sống là may lắm rồi.”



Sở Lạc Ninh loạng choạng đứng dậy, hướng về một phương hướng không rõ nào đó, hành lễ chào kiểu quân đội, sau đó quay đầu về phía họ, “Còn không đi đi, đợi đám quân Đỏ tới bắt hả?”



Tư lệnh bến quân Đỏ: “...”



Tại sao họ phải cứu người này vậy?



Một vở kịch ồn ào cứ thế kết thúc, mà Bé Bị Ăng Ten vì bị rắn độc cắn nên chỉ có thể rút khỏi diễn tập quân sự trước.



Mắt To vô cùng hưng phấn, vì cuối cùng cũng có thể nhìn thấy lão đại của họ ra tay rồi, nên biết rằng, vì có Bé Bị Ăng-Ten ở đây, Sở Lạc Ninh trước nay không hề động tay, thế nên họ không thấy Sở Lạc Ninh xuống núi lâu lắm rồi đấy.



Bé Bị Ăng-Ten mắng họ là một đám không có lương tâm, sau đó bị người ta khiêng đi.



Mà khu vực không người được quy thành khu vực nguy hiểm, không ai được phép tiến vào, Sở Lạc Ninh cũng dẫn phân đội nhỏ của anh rời khỏi đó.



Tổng Kha và Cố Tỉ Thành vẫn ở khu vực đồi cao số Ba. Tống Kha uống một hớp rượu, hỏi Cố Tỉ Thành có cảm tưởng thế nào.



Cố Tỉ Thành không nói gì, bởi vì anh không biết đáp án mà Tống Kha muốn là gì.



“Cậu bây giờ giống y như con gấu đen đó vậy, không biết mìn được chôn ở đâu, cũng không biết bao giờ sẽ giảm phải mìn, người như cậu, lấy thứ gì để có thể khiến Nhất Nhất hạnh phúc chứ.” Tống Kha nói, đặt chai rượu trong tay xuống, quay đầu nhìn về phía Cố Tỉ Thành.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom