Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-724
Chương 724: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[86]
“Anh cút đi...”
Vì sao cô ngất xỉu anh còn không tự biết đi à?
Sở Lạc Duy ăn uống no đủ nên tốt tính không nói gì, anh chỉ ngồi xuống đối diện rồi bắt đầu ăn cơm. Tất nhiên Kiều Vị Nhã hiểu tại sao mẹ chồng cô lại qua đây, chỉ có Sở Lạc Duy là không biết. “Bao Rau, em hỏi anh một câu hỏi nhé.” Kiều Vị Nhã vừa ăn canh vừa hỏi. “Hử?” Sở Lạc Duy vừa ăn cơm vừa liếc nhìn cô một cái: “Cái gì?” “Anh nói xem làm sao để một người hâm mộ khi gặp được thần tượng của mình không tỏ ra điên cuồng, mà có thể tỏ ra thân thiết như thấy ba mình?” Kiều Vị Nhã nói thẳng.
Coi thần tượng như ba3của mình? Thể không phải là thần tượng đó thất bại quá rồi à? Sở Lạc Duy nhìn vợ mình bằng ánh mắt như nhìn quái vật: “Cũng chỉ có em có thể nhìn Ảnh để mà coi như đang nhìn ba mình thôi, bởi vì đó chính là ba của em.”
Kiều Vị Nhã: “...”
Má nó, lời này quá sắc bén, cô bày tỏ mình không thể tiếp thu nổi. “Em nói thật mà.” Kiều Vị Nhã vẫn chưa từ bỏ ý định nói tiếp.
“Em không làm biên kịch cũng không đi đóng phim, hơn nữa kể cả em có đi đóng phim thì anh chưa thấy em say mê ai bao giờ cả, em hỏi cái này để làm gì?” Sở Lạc Duy vừa nói vừa gắp thức ăn cho cô: “Mau0mau ăn cơm của em đi.” Hai chữ biên kịch khiển Kiều Vị Nhã hoàn toàn câm nín.
Nếu nói tiếp sợ rằng sẽ lộ mất cho nên cô đành phải tự tìm cách vậy. Sau bữa cơm tối, Kiều Vị Nhã ngồi trên ghế sofa xem tivi, Sở Lạc Duy tự động dọn dẹp nhà cửa, cô nhìn người nào đó rửa bát đũa rồi giặt giũ quần áo thì từ từ quay về phía phòng ngủ, sau đó cầm di động của mình ra. “Ông xã à, nếu em và mẹ anh rơi xuống nước thì anh cứu ai?” Kiều Vị Nhã lục tìm ảnh chân dung của Lương Nguyệt trong hồ sơ đoàn làm phim, hỏi.
Đồng tác phơi quần áo của Sở Lạc Duy không dừng lại, hoàn toàn khinh bỉ5câu hỏi này. “Em cảm thấy mẹ anh có cơ hội để rơi xuống nước không? Bên cạnh bà ấy luôn có một hộ pháp túc trực kia kìa.” Sở Lạc Duy phơi quần áo xong liền ra khỏi sân thượng. Kiều Vị Nhã: “...” Đây là câu hỏi cấp bậc lịch sử đấy, nhưng ở nhà bọn họ thì không thích hợp, quá không thích hợp. Sau khi Sở Lạc Duy đi ra, anh nhìn thoáng qua Kiều Vị Nhã đang ngồi trên ghế sofa rồi nói: “Cả ngày cứ nghịch điện thoại di động, không đau mắt à.”
“Không đau không đau, vừa nãy anh Sở Vi có nhắn anh xem hòm thư, anh mau đi xem đi.” Kiều Vị Nhã thoát khỏi giao diện nhắn tin rồi mở khung chat nói4chuyện phiếm với Sở Lạc Nhất. Sở Lạc Duy nhìn thoáng qua rồi xoay người vào phòng làm việc. Kiều Vị Nhã chậc lưỡi hai tiếng, người đàn ông nhà có thật dễ lừa mà.
Mãi đến khi Sở Lạc Duy đi vào rồi Kiều Vị Nhã lại vào wechat, ấn vào hình đại diện của Lương Nguyệt. [Kiều Vị Nhã: Nick có cho tôi xem phân cảnh cô quay cùng ba tôi. Em gái à, em phải coi đó là ba của em chứ không phải thần tượng của em.]
[Lương Nguyệt: Tôi xem phim của Phong Ảnh đế mà lớn lên, từ lúc tôi còn bé đã cực kỳ hâm mộ ông ấy. Tôi làm diễn viên cũng là vì ông ấy. Mọi người nói những Ảnh để như họ thích nhất đến9trường học giảng bài cho các học sinh nhưng tôi đợi suốt bốn năm mà ông ấy chưa từng ghé qua.]
[Kiều Vị Nhã: ...]
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Vì sao cô ngất xỉu anh còn không tự biết đi à?
Sở Lạc Duy ăn uống no đủ nên tốt tính không nói gì, anh chỉ ngồi xuống đối diện rồi bắt đầu ăn cơm. Tất nhiên Kiều Vị Nhã hiểu tại sao mẹ chồng cô lại qua đây, chỉ có Sở Lạc Duy là không biết. “Bao Rau, em hỏi anh một câu hỏi nhé.” Kiều Vị Nhã vừa ăn canh vừa hỏi. “Hử?” Sở Lạc Duy vừa ăn cơm vừa liếc nhìn cô một cái: “Cái gì?” “Anh nói xem làm sao để một người hâm mộ khi gặp được thần tượng của mình không tỏ ra điên cuồng, mà có thể tỏ ra thân thiết như thấy ba mình?” Kiều Vị Nhã nói thẳng.
Coi thần tượng như ba3của mình? Thể không phải là thần tượng đó thất bại quá rồi à? Sở Lạc Duy nhìn vợ mình bằng ánh mắt như nhìn quái vật: “Cũng chỉ có em có thể nhìn Ảnh để mà coi như đang nhìn ba mình thôi, bởi vì đó chính là ba của em.”
Kiều Vị Nhã: “...”
Má nó, lời này quá sắc bén, cô bày tỏ mình không thể tiếp thu nổi. “Em nói thật mà.” Kiều Vị Nhã vẫn chưa từ bỏ ý định nói tiếp.
“Em không làm biên kịch cũng không đi đóng phim, hơn nữa kể cả em có đi đóng phim thì anh chưa thấy em say mê ai bao giờ cả, em hỏi cái này để làm gì?” Sở Lạc Duy vừa nói vừa gắp thức ăn cho cô: “Mau0mau ăn cơm của em đi.” Hai chữ biên kịch khiển Kiều Vị Nhã hoàn toàn câm nín.
Nếu nói tiếp sợ rằng sẽ lộ mất cho nên cô đành phải tự tìm cách vậy. Sau bữa cơm tối, Kiều Vị Nhã ngồi trên ghế sofa xem tivi, Sở Lạc Duy tự động dọn dẹp nhà cửa, cô nhìn người nào đó rửa bát đũa rồi giặt giũ quần áo thì từ từ quay về phía phòng ngủ, sau đó cầm di động của mình ra. “Ông xã à, nếu em và mẹ anh rơi xuống nước thì anh cứu ai?” Kiều Vị Nhã lục tìm ảnh chân dung của Lương Nguyệt trong hồ sơ đoàn làm phim, hỏi.
Đồng tác phơi quần áo của Sở Lạc Duy không dừng lại, hoàn toàn khinh bỉ5câu hỏi này. “Em cảm thấy mẹ anh có cơ hội để rơi xuống nước không? Bên cạnh bà ấy luôn có một hộ pháp túc trực kia kìa.” Sở Lạc Duy phơi quần áo xong liền ra khỏi sân thượng. Kiều Vị Nhã: “...” Đây là câu hỏi cấp bậc lịch sử đấy, nhưng ở nhà bọn họ thì không thích hợp, quá không thích hợp. Sau khi Sở Lạc Duy đi ra, anh nhìn thoáng qua Kiều Vị Nhã đang ngồi trên ghế sofa rồi nói: “Cả ngày cứ nghịch điện thoại di động, không đau mắt à.”
“Không đau không đau, vừa nãy anh Sở Vi có nhắn anh xem hòm thư, anh mau đi xem đi.” Kiều Vị Nhã thoát khỏi giao diện nhắn tin rồi mở khung chat nói4chuyện phiếm với Sở Lạc Nhất. Sở Lạc Duy nhìn thoáng qua rồi xoay người vào phòng làm việc. Kiều Vị Nhã chậc lưỡi hai tiếng, người đàn ông nhà có thật dễ lừa mà.
Mãi đến khi Sở Lạc Duy đi vào rồi Kiều Vị Nhã lại vào wechat, ấn vào hình đại diện của Lương Nguyệt. [Kiều Vị Nhã: Nick có cho tôi xem phân cảnh cô quay cùng ba tôi. Em gái à, em phải coi đó là ba của em chứ không phải thần tượng của em.]
[Lương Nguyệt: Tôi xem phim của Phong Ảnh đế mà lớn lên, từ lúc tôi còn bé đã cực kỳ hâm mộ ông ấy. Tôi làm diễn viên cũng là vì ông ấy. Mọi người nói những Ảnh để như họ thích nhất đến9trường học giảng bài cho các học sinh nhưng tôi đợi suốt bốn năm mà ông ấy chưa từng ghé qua.]
[Kiều Vị Nhã: ...]
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com