Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-676
Chương 676: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[38]
Kiều Vi Nhã đứng dậy rồi tắt đèn.
[Ông xã: Vừa mới tắt đèn chứ gì, giả vờ cái gì chứ?] [Bà xã là nữ vương: Cút đi ngủ, thiếu niên ngu ngốc.]
Sở Lạc Duy quả quyết ném di động rồi đi vào nhà tắm. Kiều Vi Nhã nhìn phòng bên kia vẫn sáng đèn liền bật cười một tiếng rồi kéo rèm cửa sổ lại. Tắt đèn rồi không3thể tiếp tục đọc sách cho nên Kiều Vi Nhã dứt khoát cầm di động nằm trong chăn chơi.
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Này, vì sao em lại về nhà thế?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Vì chuyện kịch bản đó, ba em xem nhiều kịch bản như vậy cho nên em chạy về lấy kinh nghiệm, việc này không thể để anh ấy biết được.)
[Bánh Bao0Đậu là một tiên nữ: Nhớ đến chuyện xưa
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Coi là vậy đi.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Em cảm thấy có lẽ đây là điểm giới hạn cuối cùng của anh ấy, là điểm quyết định cũng là cửa ải khó qua nhất của anh ấy [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ui chao, em có thể tìm được điểm giới5hạn đầu tiên của anh ấy thì chị tin rằng em cũng có thể phá được điểm giới hạn thứ hai.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Cảm ơn vì đã tin tưởng em.)
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha, em cũng đừng suy nghĩ nhiều quá, cứ lo viết kịch bản đi! Cái khác cứ để chị lo, chị sẽ đi tìm Lục Tư Thần.4Gần đây cô ấy rảnh rỗi không có gì làm nên cứ để cô ấy đi tìm diễn viên gì gì đó đi, ánh mắt của cô nàng đó độc lắm.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Vâng, em biết rồi, mấu chốt là hiện giờ em rất sợ nói chuyện với Sở Lạc Duy, em chột dạ.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha, chột dạ á?9Em cũng biết cái đó cơ à, em xong đời rồi!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Em vẫn còn trái tim thiếu nữ đó, chị xem không?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không xem, anh đẹp trai nhà chị nói cả thế giới này chỉ có một mình chị có trái tim thiếu nữ, mấy người đều là giả mạo.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Mặt của anh đẹp trai nhà chị không đỏ sao?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh đẹp trai nhà chị rất trắng.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Là trong suốt thì có! Không cần mặt mũi nữa luôn đúng không?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Lời này nói rất hay, chứng tỏ chính bản thân cũng không thể nào tiếp thu những lời này.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Hừ, em đã nói rồi mà!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Mỗi lần anh đẹp trai nhà chị đối mặt với chị là y như rằng vứt bỏ hết cả mặt mũi.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Tình yêu vốn không biết xấu hổ như thế mà, ok?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Lời này em không thể tiếp thu nổi.] Hai người phỉ nhổ nhau một hồi, sau đó Kiều Vi Nhã biết Sở Lạc Nhất đang ở ngoài vẽ tranh phong cảnh, nói một câu con trai của mình là một đứa nhỏ không ai cần xong đăng xuất luôn. Mà cô gái nào đó đang ở trong khách sạn bắt đầu nghĩ sâu xa, những lời này dường như có gì đó sai sai. Mấy ngày gần đây, Cố Tỉ Thành bắt đầu bận rộn để chuẩn bị cho sự kiện thi đấu lớn của quân đội, cho nên phần lớn thời gian Tiểu Quỷ Quỷ ban ngày được ba đưa tới trường, đến tối được cảnh vệ đón về rồi ngủ ở phòng làm việc của ba. Sở Lạc Nhất cảm thấy con trai mình sống quá tốt, quả thực đã biến thành đứa nhỏ không có mẹ thì con vẫn rất hạnh phúc rồi. Sở Lạc Nhất càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cuối cùng gọi điện cho Cố Tỉ Thành. Lúc này Cố Tỉ Thành cũng vừa mới tan làm, lúc anh về đến nhà thì Tiểu Quỷ Quỷ đã tự đọc truyện cổ tích rồi đi ngủ mất rồi. Hiếm khi nào Lữ đoàn trưởng Cổ mới có dịp xuất thần đứng nhìn con trai mình, gần đây anh bỏ bê con trai mình rất nhiều, thằng bé này ngoan ngoãn đến mức khiến anh cảm thấy đau lòng.
Đứa nhỏ khác còn phải chờ ba mẹ đọc truyện cho nghe mới chịu ngủ, còn Tiểu Quỷ Quỷ đã biết tự đọc sách rồi đi ngủ. Tiểu Mã đi đến phía sau Cố Tỉ Thành rồi nhỏ giọng nói: “Buổi chiều dẫn Tiểu Quỷ Quỷ đến nhà tắm để tắm.” Cố Tỉ Thành gật đầu rồi bảo Tiểu Mã đi nghỉ ngơi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Kiều Vi Nhã đứng dậy rồi tắt đèn.
[Ông xã: Vừa mới tắt đèn chứ gì, giả vờ cái gì chứ?] [Bà xã là nữ vương: Cút đi ngủ, thiếu niên ngu ngốc.]
Sở Lạc Duy quả quyết ném di động rồi đi vào nhà tắm. Kiều Vi Nhã nhìn phòng bên kia vẫn sáng đèn liền bật cười một tiếng rồi kéo rèm cửa sổ lại. Tắt đèn rồi không3thể tiếp tục đọc sách cho nên Kiều Vi Nhã dứt khoát cầm di động nằm trong chăn chơi.
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Này, vì sao em lại về nhà thế?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Vì chuyện kịch bản đó, ba em xem nhiều kịch bản như vậy cho nên em chạy về lấy kinh nghiệm, việc này không thể để anh ấy biết được.)
[Bánh Bao0Đậu là một tiên nữ: Nhớ đến chuyện xưa
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Coi là vậy đi.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Em cảm thấy có lẽ đây là điểm giới hạn cuối cùng của anh ấy, là điểm quyết định cũng là cửa ải khó qua nhất của anh ấy [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ui chao, em có thể tìm được điểm giới5hạn đầu tiên của anh ấy thì chị tin rằng em cũng có thể phá được điểm giới hạn thứ hai.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Cảm ơn vì đã tin tưởng em.)
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha, em cũng đừng suy nghĩ nhiều quá, cứ lo viết kịch bản đi! Cái khác cứ để chị lo, chị sẽ đi tìm Lục Tư Thần.4Gần đây cô ấy rảnh rỗi không có gì làm nên cứ để cô ấy đi tìm diễn viên gì gì đó đi, ánh mắt của cô nàng đó độc lắm.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Vâng, em biết rồi, mấu chốt là hiện giờ em rất sợ nói chuyện với Sở Lạc Duy, em chột dạ.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ha ha ha, chột dạ á?9Em cũng biết cái đó cơ à, em xong đời rồi!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Em vẫn còn trái tim thiếu nữ đó, chị xem không?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không xem, anh đẹp trai nhà chị nói cả thế giới này chỉ có một mình chị có trái tim thiếu nữ, mấy người đều là giả mạo.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Mặt của anh đẹp trai nhà chị không đỏ sao?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Anh đẹp trai nhà chị rất trắng.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Là trong suốt thì có! Không cần mặt mũi nữa luôn đúng không?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Lời này nói rất hay, chứng tỏ chính bản thân cũng không thể nào tiếp thu những lời này.] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Hừ, em đã nói rồi mà!] [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Mỗi lần anh đẹp trai nhà chị đối mặt với chị là y như rằng vứt bỏ hết cả mặt mũi.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Tình yêu vốn không biết xấu hổ như thế mà, ok?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Lời này em không thể tiếp thu nổi.] Hai người phỉ nhổ nhau một hồi, sau đó Kiều Vi Nhã biết Sở Lạc Nhất đang ở ngoài vẽ tranh phong cảnh, nói một câu con trai của mình là một đứa nhỏ không ai cần xong đăng xuất luôn. Mà cô gái nào đó đang ở trong khách sạn bắt đầu nghĩ sâu xa, những lời này dường như có gì đó sai sai. Mấy ngày gần đây, Cố Tỉ Thành bắt đầu bận rộn để chuẩn bị cho sự kiện thi đấu lớn của quân đội, cho nên phần lớn thời gian Tiểu Quỷ Quỷ ban ngày được ba đưa tới trường, đến tối được cảnh vệ đón về rồi ngủ ở phòng làm việc của ba. Sở Lạc Nhất cảm thấy con trai mình sống quá tốt, quả thực đã biến thành đứa nhỏ không có mẹ thì con vẫn rất hạnh phúc rồi. Sở Lạc Nhất càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cuối cùng gọi điện cho Cố Tỉ Thành. Lúc này Cố Tỉ Thành cũng vừa mới tan làm, lúc anh về đến nhà thì Tiểu Quỷ Quỷ đã tự đọc truyện cổ tích rồi đi ngủ mất rồi. Hiếm khi nào Lữ đoàn trưởng Cổ mới có dịp xuất thần đứng nhìn con trai mình, gần đây anh bỏ bê con trai mình rất nhiều, thằng bé này ngoan ngoãn đến mức khiến anh cảm thấy đau lòng.
Đứa nhỏ khác còn phải chờ ba mẹ đọc truyện cho nghe mới chịu ngủ, còn Tiểu Quỷ Quỷ đã biết tự đọc sách rồi đi ngủ. Tiểu Mã đi đến phía sau Cố Tỉ Thành rồi nhỏ giọng nói: “Buổi chiều dẫn Tiểu Quỷ Quỷ đến nhà tắm để tắm.” Cố Tỉ Thành gật đầu rồi bảo Tiểu Mã đi nghỉ ngơi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com