Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-64
Chương 64: EM TRAI TÔI KẾT HÔN RỒI KÌA [3]
Cho nên, Triệu Hân Hân này lại thua một người đàn ông?
Lại còn là người đàn ông mà mình không thể nói gì được nữa chứ. “Ừm, em hiểu rồi, em sẽ nói rõ với ba mẹ.” Triệu Hân Hân nghiêm túc nói.
Cô từng gặp ba mẹ ruột của Sở Vi, nếu so sánh, người nhà họ Sở đối xử3với anh quá tốt, cho nên, cho dù là báo ân cũng xứng đáng.
Triệu Hân Hân ngả đầu vào vai anh, khẽ nói, “Vậy em xin lỗi anh vì chuyện trước đó nhé?” Nếu như không phải vì cô đột nhiên mang thai, có lẽ hai người sẽ vì chuyện này mà tan vỡ.
Sở Vi cười khẽ, anh đặt một0nụ hôn lên trán Triệu Hân Hân, sau đó nói, “Vợ anh là tốt nhất. Cho dù anh không đến công ty của gia đình em, em có vấn đề gì, chồng em cũng không thể làm ngơ được, đúng không?”
“Có cho anh cũng không dám.” Triệu Hân Hân kiêu ngạo nói.
Sở Vi cười hạnh phúc hơn, anh vòng tay5ôm lấy Triệu Hân Hân, hai tay đặt lên bụng cô, “Chiều nay chúng ta đến thăm bà nội nhé, mong ước lớn nhất của bà nội khi còn sống là anh mau mau kết hôn.”
Triệu Hân Hân gật đầu, tựa vào vai anh, lướt mắt đánh giá căn phòng của anh, “Em cảm thấy cô chú đối xử với4anh không hề khác cậu Hai. Nhất là cô, em thấy cô rất dịu dàng.”
“Em chưa thấy lúc cô nổi nóng đó thôi, lúc ấy đến chú còn chẳng dám hé hé gì ấy chứ.” Sở Vi cười khẽ, “Nhưng sau này vẫn còn nhiều cơ hội.”
Lúc ăn cơm trưa, Sở Lạc Duy bị gọi về. Sở Lạc Ninh vừa9đồng cảm vừa hả hê nhìn em trai mình mặt mũi đen như đít nồi. Hiếm lắm mới có dịp anh không phải chịu tội một mình.
Người về cùng còn có Kiều Vị Nhã, vì Kiều Vi Nhã đã hứa lần này sẽ làm phù dâu cho Triệu Hân Hân. Sở Lạc Duy cứ sầm mặt nhìn Kiều Vị Nhã, có tâm trạng để làm phù dâu sao không làm cô dâu luôn đi? Sở Lạc Ninh cảm thấy bấy giờ người bị hành hạ nhất là mình, ít nhất thì em trai anh còn nhìn thấy người, chứ người kia của anh còn đang ở quấn doanh kia kìa.
Cho nên Sở Lạc Ninh ăn uống qua loa rồi lên tầng gọi điện thoại luôn. Mà lúc này, An Hinh Duyệt cũng mới ăn cơm trưa xong rồi về phòng nghỉ ngơi. Nhận được điện thoại của Sở Lạc Ninh, cô khựng lại rồi mới hỏi, “Sở Vi sắp kết hôn hả, chuyện tốt mà, bao giờ vậy?”
“Sao em vui thế?” Sở Lạc Ninh thấy khó ở. “Đấy là em trai anh mà? Em trai anh sắp kết hôn, anh không vui à?” An Hinh Duyệt cảm thấy người anh trai này chẳng tốt tí nào.
“Phải rồi, em trai anh sắp kết hôn, anh còn độc thân đây, anh có gì để vui?” Sở Lạc Ninh nói với vẻ tức giận.
An Hinh Duyệt khẽ chớp mắt, đóng cửa phòng làm việc, “Anh đang trút giận lên em đấy hả? Muốn kết hôn thì anh cứ đi đi, em có ngăn anh đâu?”
Sở Lạc Ninh suýt nữa tức đến hộc máu vì giọng điệu không nặng không nhẹ này của cô.
“Anh nói gì em thực sự không hiểu à?” Sở Lạc Ninh ngồi xuống giường, sờ lên lồng ngực vẫn nhức nhối của mình, đau vì tức giận.
An Hinh Duyệt hiểu thì có hiểu, chẳng qua cô không muốn nói ra mà thôi.
“Kết hôn hả, được thôi, vậy anh hứa với em... tút tút tút...” An Hinh Duyệt chưa nói xong, người ở đầu dây bên kia đã cúp máy. Được, được lắm, Sở Lạc Ninh anh được lắm!
Em còn muốn kết hôn với anh thì em là heo!
An Hinh Duyệt tức giận ném điện thoại lên bàn, hung dữ mắng người đàn ông kia trong lòng. Sở Lạc Ninh cũng ném điện thoại lên giường, càng ngày anh càng nhớ công chúa nhỏ trước kia. Cô bé của ngày trước tuyệt vời biết bao nhiêu, cái gì cũng nghe lời anh, còn người này chỉ muốn chọc anh tức chết thôi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Cho nên, Triệu Hân Hân này lại thua một người đàn ông?
Lại còn là người đàn ông mà mình không thể nói gì được nữa chứ. “Ừm, em hiểu rồi, em sẽ nói rõ với ba mẹ.” Triệu Hân Hân nghiêm túc nói.
Cô từng gặp ba mẹ ruột của Sở Vi, nếu so sánh, người nhà họ Sở đối xử3với anh quá tốt, cho nên, cho dù là báo ân cũng xứng đáng.
Triệu Hân Hân ngả đầu vào vai anh, khẽ nói, “Vậy em xin lỗi anh vì chuyện trước đó nhé?” Nếu như không phải vì cô đột nhiên mang thai, có lẽ hai người sẽ vì chuyện này mà tan vỡ.
Sở Vi cười khẽ, anh đặt một0nụ hôn lên trán Triệu Hân Hân, sau đó nói, “Vợ anh là tốt nhất. Cho dù anh không đến công ty của gia đình em, em có vấn đề gì, chồng em cũng không thể làm ngơ được, đúng không?”
“Có cho anh cũng không dám.” Triệu Hân Hân kiêu ngạo nói.
Sở Vi cười hạnh phúc hơn, anh vòng tay5ôm lấy Triệu Hân Hân, hai tay đặt lên bụng cô, “Chiều nay chúng ta đến thăm bà nội nhé, mong ước lớn nhất của bà nội khi còn sống là anh mau mau kết hôn.”
Triệu Hân Hân gật đầu, tựa vào vai anh, lướt mắt đánh giá căn phòng của anh, “Em cảm thấy cô chú đối xử với4anh không hề khác cậu Hai. Nhất là cô, em thấy cô rất dịu dàng.”
“Em chưa thấy lúc cô nổi nóng đó thôi, lúc ấy đến chú còn chẳng dám hé hé gì ấy chứ.” Sở Vi cười khẽ, “Nhưng sau này vẫn còn nhiều cơ hội.”
Lúc ăn cơm trưa, Sở Lạc Duy bị gọi về. Sở Lạc Ninh vừa9đồng cảm vừa hả hê nhìn em trai mình mặt mũi đen như đít nồi. Hiếm lắm mới có dịp anh không phải chịu tội một mình.
Người về cùng còn có Kiều Vị Nhã, vì Kiều Vi Nhã đã hứa lần này sẽ làm phù dâu cho Triệu Hân Hân. Sở Lạc Duy cứ sầm mặt nhìn Kiều Vị Nhã, có tâm trạng để làm phù dâu sao không làm cô dâu luôn đi? Sở Lạc Ninh cảm thấy bấy giờ người bị hành hạ nhất là mình, ít nhất thì em trai anh còn nhìn thấy người, chứ người kia của anh còn đang ở quấn doanh kia kìa.
Cho nên Sở Lạc Ninh ăn uống qua loa rồi lên tầng gọi điện thoại luôn. Mà lúc này, An Hinh Duyệt cũng mới ăn cơm trưa xong rồi về phòng nghỉ ngơi. Nhận được điện thoại của Sở Lạc Ninh, cô khựng lại rồi mới hỏi, “Sở Vi sắp kết hôn hả, chuyện tốt mà, bao giờ vậy?”
“Sao em vui thế?” Sở Lạc Ninh thấy khó ở. “Đấy là em trai anh mà? Em trai anh sắp kết hôn, anh không vui à?” An Hinh Duyệt cảm thấy người anh trai này chẳng tốt tí nào.
“Phải rồi, em trai anh sắp kết hôn, anh còn độc thân đây, anh có gì để vui?” Sở Lạc Ninh nói với vẻ tức giận.
An Hinh Duyệt khẽ chớp mắt, đóng cửa phòng làm việc, “Anh đang trút giận lên em đấy hả? Muốn kết hôn thì anh cứ đi đi, em có ngăn anh đâu?”
Sở Lạc Ninh suýt nữa tức đến hộc máu vì giọng điệu không nặng không nhẹ này của cô.
“Anh nói gì em thực sự không hiểu à?” Sở Lạc Ninh ngồi xuống giường, sờ lên lồng ngực vẫn nhức nhối của mình, đau vì tức giận.
An Hinh Duyệt hiểu thì có hiểu, chẳng qua cô không muốn nói ra mà thôi.
“Kết hôn hả, được thôi, vậy anh hứa với em... tút tút tút...” An Hinh Duyệt chưa nói xong, người ở đầu dây bên kia đã cúp máy. Được, được lắm, Sở Lạc Ninh anh được lắm!
Em còn muốn kết hôn với anh thì em là heo!
An Hinh Duyệt tức giận ném điện thoại lên bàn, hung dữ mắng người đàn ông kia trong lòng. Sở Lạc Ninh cũng ném điện thoại lên giường, càng ngày anh càng nhớ công chúa nhỏ trước kia. Cô bé của ngày trước tuyệt vời biết bao nhiêu, cái gì cũng nghe lời anh, còn người này chỉ muốn chọc anh tức chết thôi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com