Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-597
Chương 597: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[166]
“Người ta đúng là đẹp trai còn gì, nói thật còn phạm pháp à?”
“Anh đẹp hay cậu ta đẹp?” “Đương nhiên là anh, anh đẹp trai nhất.” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói.
Cho3nên Cố Tỉ Thành lại hài lòng, chuyện này coi như cho qua.
Sở Lạc Nhất thở hắt ra một hơi, nghe thấy Cố Tỉ Thành đang ăn gì đó, “Anh vẫn chưa ăn0à?” “Đang ăn, buổi sáng giảng đến tận trưa, giờ mới rảnh, chiều chắc mới nhàn hạ được.” Cố Tỉ Thành nói, “Chiều nay em định làm gì?” “Ở nhà trông con, mai5em định quay lại bộ đội, bên trường học em còn chưa biết nên nói thế nào đây.” Sở Lạc Nhất thở dài nói.
“Hồi trước anh đã phân tích cho em rồi, em4cứ đòi chờ đến lúc học kỳ này kết thúc cơ, giờ không phải cũng vậy.” Cố Tỉ Thành cười khẩy một tiếng, “Ai bảo không nghe anh.”
“Vâng vâng vâng, tại em không9nghe anh, cho nên bây giờ anh đang hối hận hả?” Sở Lạc Nhất trừng mắt, không có tí thật lòng nào nói. Cổ Tỉ Thành: “...”
Còn có thể qua loa lộ liễu hơn được nữa không? “Làm sao giờ? Phải từ chức ở trường học sao?” Cố Tỉ Thành hỏi.
“Trước thực ra em đã nộp đơn từ chức rồi, có điều thấy đã đồng ý với người qua hè mới đi, giờ ngại lắm.” Sở Lạc Nhất nằm lỳ trên giường, đếm lông mi của con trai.
“Em không đi cũng không nói, em còn thấy xấu hổ được!” Cố Tỉ Thành cười phì thành tiếng, “Đưa số điện thoại cho anh, anh gọi cho.”
“He he, chỉ chờ câu này của anh thôi, em ngại lắm, anh gọi đi, anh gọi đi.” Sở Lạc Nhất nói, nhanh chóng tìm được điện thoại, sau đó gửi cho Cố Tỉ Thành. Cổ Tỉ Thành nhận được số liền đặt đũa xuống, “Được rồi, anh gọi điện cho em đã, lát nữa sẽ gọi lại cho em.” Sở Lạc Nhất cười híp mắt cúp máy, Cố Tỉ Thành đủ khả năng làm chuyện đó cho cô, mà cô cũng đã học được không phải chuyện gì cũng phải tự mình làm như vậy sẽ chỉ khiển áp lực của Cố Tỉ Thành ngày càng lớn. Như chuyện gọi điện thoại giúp cô này, giúp cô truyền lại, nếu như Cố Tỉ Thành có thể làm, cô chấp nhận buông tay để anh làm. Như vậy, kỳ thực cũng rất tốt.
Sở Lạc Nhất nghĩ, lại tiếp tục đếm lông mi của con trai. Trước đây cô vẫn nghĩ, mình sẽ tự gây dựng một gia đình cho Cố Tước Tỉ, cho dù có chuyện gì, cô cũng sẽ không quấy rầy Cổ Tỉ Thành.
Nhưng bây giờ, cô mới thực sự thấy rõ ràng, đôi khi, một việc rất nhỏ, cô làm có thể không phí chút sức lực nào, nhưng giao cho Cố Tỉ Thành, anh ấy sẽ rất vui.
Mục đích của cô không phải muốn cho anh ấy và con trai cả đời vui vẻ hay sao?
Sở Lạc Nhất từ từ đếm lông mi của con trai, có chút đố kị, lông mi rõ dài. Cố Tỉ Thành nhanh chóng gọi lại, báo cho cô mọi việc đã xong. Sở Lạc Nhất nhanh chóng bấm nghe, “Sao rồi, sao rồi, nói sao?” “Ừ, chỉ một câu nói thôi có gì khó khăn, xong rồi.” Cố Tỉ Thành nói, tiếp tục ăn, “Đồ ở thành phố J có cần lấy gì về không? Anh bảo người đi lấy cho.” “Cái đó không vội, không có đồ gì thường dùng cả, chờ chuyện này kết thúc em sẽ qua thu dọn một chút.” Sở Lạc Nhất không đếm nổi nữa, lại còn đẹp hơn cả cổ. “Vậy cũng được, cuối tuần anh về, đến lúc đó anh về dọn cùng em.” Cố Tỉ Thành nói, một hơi và hết bát cơm, sau đó đang định cầm bát đi rửa thì Tiểu Mã đã chạy tới cầm lấy.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Người ta đúng là đẹp trai còn gì, nói thật còn phạm pháp à?”
“Anh đẹp hay cậu ta đẹp?” “Đương nhiên là anh, anh đẹp trai nhất.” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói.
Cho3nên Cố Tỉ Thành lại hài lòng, chuyện này coi như cho qua.
Sở Lạc Nhất thở hắt ra một hơi, nghe thấy Cố Tỉ Thành đang ăn gì đó, “Anh vẫn chưa ăn0à?” “Đang ăn, buổi sáng giảng đến tận trưa, giờ mới rảnh, chiều chắc mới nhàn hạ được.” Cố Tỉ Thành nói, “Chiều nay em định làm gì?” “Ở nhà trông con, mai5em định quay lại bộ đội, bên trường học em còn chưa biết nên nói thế nào đây.” Sở Lạc Nhất thở dài nói.
“Hồi trước anh đã phân tích cho em rồi, em4cứ đòi chờ đến lúc học kỳ này kết thúc cơ, giờ không phải cũng vậy.” Cố Tỉ Thành cười khẩy một tiếng, “Ai bảo không nghe anh.”
“Vâng vâng vâng, tại em không9nghe anh, cho nên bây giờ anh đang hối hận hả?” Sở Lạc Nhất trừng mắt, không có tí thật lòng nào nói. Cổ Tỉ Thành: “...”
Còn có thể qua loa lộ liễu hơn được nữa không? “Làm sao giờ? Phải từ chức ở trường học sao?” Cố Tỉ Thành hỏi.
“Trước thực ra em đã nộp đơn từ chức rồi, có điều thấy đã đồng ý với người qua hè mới đi, giờ ngại lắm.” Sở Lạc Nhất nằm lỳ trên giường, đếm lông mi của con trai.
“Em không đi cũng không nói, em còn thấy xấu hổ được!” Cố Tỉ Thành cười phì thành tiếng, “Đưa số điện thoại cho anh, anh gọi cho.”
“He he, chỉ chờ câu này của anh thôi, em ngại lắm, anh gọi đi, anh gọi đi.” Sở Lạc Nhất nói, nhanh chóng tìm được điện thoại, sau đó gửi cho Cố Tỉ Thành. Cổ Tỉ Thành nhận được số liền đặt đũa xuống, “Được rồi, anh gọi điện cho em đã, lát nữa sẽ gọi lại cho em.” Sở Lạc Nhất cười híp mắt cúp máy, Cố Tỉ Thành đủ khả năng làm chuyện đó cho cô, mà cô cũng đã học được không phải chuyện gì cũng phải tự mình làm như vậy sẽ chỉ khiển áp lực của Cố Tỉ Thành ngày càng lớn. Như chuyện gọi điện thoại giúp cô này, giúp cô truyền lại, nếu như Cố Tỉ Thành có thể làm, cô chấp nhận buông tay để anh làm. Như vậy, kỳ thực cũng rất tốt.
Sở Lạc Nhất nghĩ, lại tiếp tục đếm lông mi của con trai. Trước đây cô vẫn nghĩ, mình sẽ tự gây dựng một gia đình cho Cố Tước Tỉ, cho dù có chuyện gì, cô cũng sẽ không quấy rầy Cổ Tỉ Thành.
Nhưng bây giờ, cô mới thực sự thấy rõ ràng, đôi khi, một việc rất nhỏ, cô làm có thể không phí chút sức lực nào, nhưng giao cho Cố Tỉ Thành, anh ấy sẽ rất vui.
Mục đích của cô không phải muốn cho anh ấy và con trai cả đời vui vẻ hay sao?
Sở Lạc Nhất từ từ đếm lông mi của con trai, có chút đố kị, lông mi rõ dài. Cố Tỉ Thành nhanh chóng gọi lại, báo cho cô mọi việc đã xong. Sở Lạc Nhất nhanh chóng bấm nghe, “Sao rồi, sao rồi, nói sao?” “Ừ, chỉ một câu nói thôi có gì khó khăn, xong rồi.” Cố Tỉ Thành nói, tiếp tục ăn, “Đồ ở thành phố J có cần lấy gì về không? Anh bảo người đi lấy cho.” “Cái đó không vội, không có đồ gì thường dùng cả, chờ chuyện này kết thúc em sẽ qua thu dọn một chút.” Sở Lạc Nhất không đếm nổi nữa, lại còn đẹp hơn cả cổ. “Vậy cũng được, cuối tuần anh về, đến lúc đó anh về dọn cùng em.” Cố Tỉ Thành nói, một hơi và hết bát cơm, sau đó đang định cầm bát đi rửa thì Tiểu Mã đã chạy tới cầm lấy.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com