Anh ta biết cô đang trốn tránh anh ta, 1 người phụ nữ chủ động tỏ tình với 1 người đàn ông nhưng lại bị từ chối, sự thất vọng và khó xử này anh ta có thể hiểu cho nên mấy ngày nay anh ta vẫn đang suy nghĩ, phải làm sao mới có thể xoa dịu mối quan hệ cứng nhắc giữa 2 người.
Suy nghĩ nhiều lần, anh ta gửi cho cô tin nhắn: “Buổi tối có thời gian không? Chúng ta nói chuyện đi.”
Đợi đủ 30 phút đồng hồ, cũng không đợi được tin nhắn trả lời của cô, anh ta liền trực tiếp gọi điện thoại qua, điện thoại kết nối được nhưng không có người bắt máy.
Liên tục gọi 3, 4 cuộc, Tư Đồ Nhã đều không nghe, so với nói cô không nghe, chi bằng nói cô không có dũng cảm nghe, cô sợ Thượng Quan Trì nói: ‘Nếu như chúng ta đã không có cách nào sống với nhau như lúc trước, vậy chúng ta chia tay đi.’
Cô rất rõ hôn nhân của Thượng Quan Trì ngắn ngủi như nào, cô càng hiểu rõ, hết thời gian ngày hôm nay, hôn nhân của cô và Thượng Quan Trì vừa đúng duy trì được 3 tháng.
Lời nói của anh ta trong hôn lễ ngày hôm đó dường như vẫn ở bên tai, không ngờ đến thời gian qua đi thật nhanh, chớp mắt 1 cái liền đến lúc kết thúc.
“Buổi tôi 6h, tôi ở 35c đợi em, không gặp không về.”
Tin nhắn thứ 2 của Thượng Quan Trì gửi đến, Tư Đồ Nhã chìm vào trong sự băn khoăn sâu sắc.
Buổi chiều 5h, kết thúc hội nghị, Thượng Quan Trì chuẩn bị đi tới 35c, trước khi đi kết nối gọi cho Tư Đồ Nhã, kết quả vẫn là cô không chịu nghe.
Quý Phong đẩy cửa đi vào, nhìn thấy biểu tình ngưng trọng, đùa giỡn hỏi: “Vì tình mà khó, có đúng không?”
“Đoán mò cái gì?”
“Anh dám nói anh đối với vợ mới của anh không động tâm? Biết 2 người kết hôn bao lâu rồi không?” Quý Phong chỉ lịch trên bàn: “Tròn 3 tháng rồi, phá vỡ kỷ lục 6 lần kết hôn trước.”
Quý Phong không nhắc nhở, Thượng Quan Trì thật không nghĩ đến, anh ta và Tư Đồ Nhã vậy àm đã sống với nhau 3 tháng rồi, đồng thời cũng hiểu lý do tai sao cô không nghe điện thoại.
Cực nhanh soạn 1 tin nhắn qua: “Là có việc muốn nói, nhưng không phải nói ly hôn.”
Cho rằng như vậy Tư Đồ Nhã sẽ nghe điện thoại nhưng lần nữa gọi cô, cô vẫn không nghe máy như cũ, anh ta không chịu được có chút phiền não, ném điện thoại lên bàn.
“Phụ nữ không nghe điện thoại chỉ có 2 loại khả năng, 1 loại là quá thích, 1 loại là quá ghét.”
Quý Phong chắc chắn quả quyết, Thượng Quan Trì không đáp lại.
“Hoặc là đối với việc bản thân quá thích cảm thấy quá ghét rồi.”
Anh ta tiếp tục quả quyết, Thượng Quan Trì tức giận hướng anh ta 1 câu: “Giao đoạn đó là Romeo và Juliet mới có khả năng.”
“Vậy anh thành thực nói, anh đối với Tư Đồ Nhã thật sự 1 chút tình cảm nam nữ cũng không có sao?”
Quý Phong theo Thượng Quan Trì 10 năm nay, quan hệ tự nhiên thân thiết, có gì nói đấy, chưa bao giờ kiêng dè.
“Người trong lòng tôi là ai cậu rất rõ.”
“Vậy cũng không phải 1 chút cũng không có chứ? Hoặc là có chút tình cảm khác cũng được, ví dụ tình thân, tình bạn?”
“Tình cảm khác, có. Nhưng nói không rõ ràng.”
Thượng Quan Trì thở dài nhẹ: “So với tình yêu ít hơn 1 chút, so với tình bạn nhiều hơn 1 chút.”
“Vậy không phải chính là tình thân à, có gì mà nói không rõ ràng chứ.”
“Có lẽ vậy.”
Anh ta đứng dậy, xem đồng hồ trên cổ tay: “Tôi có việc đi trước đây, cậu không tan ca sao?”
“Bây giờ đi đây.”
Thượng Quan Trì ngồi trong phòng riêng ở 35c, đợi Tư Đồ Nhã đến, mặc dù biết tâm tình cô có thể sẽ không được tốt nhưng anh ta tin, cô nhất định sẽ đến, bởi vì cô không phải kiểu người phụ nữ luôn trốn tránh hiện thực.
Trên thực tế, anh ta vẫn là hiểu cô, Tư Đồ Nhã đến rồi, mặc dù trạng thái xem ra điều chỉnh khá tốt, nhưng, sự đau buồn lờ mờ sâu trong đáy mắt kia vẫn là không che đậy được.
“Dự định cứ trốn tránh tôi như này sao?”
Thượng Quan Trì nhìn thẳng cô, bất lực hỏi.
“Không phải, chỉ là muốn đợi tâm tình hoàn toàn điều chỉnh xong rồi đối mặt với anh.”
“Nếu làm em đau lòng, tôi rất xin lỗi, tôi không phải người đàn ông tốt, nhưng Tư Đồ Nhã em là người phụ nữ tốt, tôi không phủ nhận tôi có cảm tình với em nhưng điều này không thể trở thành lý do tôi chấp nhận em bởi vì trong tim tôi, Đường Huyên chưa từng rời đi, dưới tình hình này, nếu chấp nhận tình cảm của em là đối với em không công bằng, đối với tôi cũng là 1 loại gánh nặng, trái tim của 1 người chỉ to như vậy, không thể cùng lúc chứa được 2 người. Bên ngoài yêu em, trong tim lại yêu 1 người khác, tình yêu như vậy, tôi tin cũng không phải em muốn có.”
“Ừ, tôi hiểu.”
Tư Đồ Nhã đem bi thương cực lớn đang tuôn trào trong tim đè nén xuống, miễn cưỡng cười nói: “Ăn đồ ăn đi, tôi đói rồi.”
“Được.”
THượng Quan Trì biết cô rất buồn, nhưng không thể an ủi bởi vì với lập trường của anh ta, an ủi chính là giả tạo.
Anh ta gọi rất nhiều món ăn phong phú, Tư Đồ Nhã cầm đũa cười khổ: “Anh quả nhiên không thích tôi, trong này có nửa già đều là món tôi không thích ăn.”
Thượng Quan Trì có chút xấu hổ: “Vậy tôi gọi bọn họ dọn đi gọi lại.”
“Không cần đâu, ăn tạm đi.”
1 bữa ăn 2 người ăn trong yên lặng không nói lời nào, thỉnh thoảng cũng sẽ ngẩng mắt lên nhìn đối phương 1 cái, nhưng lại lập tức rời đi.
Vậy là, Tư Đồ Nhã nghĩ, khoảng cách xa nhất trên thế giới cùng lắm cũng chỉ như này thôi nhỉ? Ánh mắt nhìn nhau nhưng không có quỹ đạo giao nhau.
“Sau này có dự định gì? Có ở lại gia đình chúng tôi không?”
“Nếu anh không đuổi tôi đi, sẽ ở lại đây.”
“Không có tình yêu cũng được?” Thượng Quan Trì cẩn thận hỏi.
“3 tháng nay không có tình yêu, cũng đối diện giống vậy.”
Đúng vậy, mỗi cuộc hôn nhân không nhất định đều là bởi vì yêu nhau mới đến với nhau, 2 người xem mắt, sống với nhau 1 thời gian sau thì kết hôn, chẳng lẽ bọn họ dám nói giữa bọn họ có tình cảm sâu sắc nhiều như nào?
Bởi vì các loại nguyên nhân mà trong những vợ chồng kết hôn, yêu nhau thực sự có thể có mấy đôi? Không phải bởi vì chắp vá thì là bởi vì tạm bợ, càng nhiều hơn nữa là bởi vì thích hợp.
Bởi vì thích hợp mà ở bên nhau cũng không có gì không tốt, cãi nhau cũng là cả 1 đời, mặc dù thỉnh thoảng lúc hoàng hôn mặt trời lặn, có thể sẽ có chút hối tiếc, tại sao ban đầu không thể bởi vì yêu mà gần nhau, mà lại bởi vì thích hợp mới gặp nhau….
“Về nhà không?”
Ra khỏi 35c, Thượng Quan Trì hỏi Tư Đồ Nhã bên cạnh.
“Không, anh về trước đi, tôi còn có chút chuyện.”
“Có cần đưa em đi?”
“Không cần đưa, không xa.”
Thượng Quan Trì gật đầu: “Vậy được rồi, đi đường cẩn thận chút.”
Xe anh ta dần dần biến mất nơi xa, Tư Đồ Nhã đi bộ đến rạp phim gần đó, sau đó xem 1 bộ phim mà xem không hiểu, nhìn xung quanh 4 phía, phát hiện người khác chăm chú mà say mê, mới vỡ lẽ hiểu ra, cô độc là gì?
Tư Đồ Kiều thấy 3 tháng đã qua, Tư Đồ Nhã vẫn bình an vô sự ở Thượng Quan gia làm thiếu phu nhân, dĩ nhiên phá vỡ thịnh truyền bên ngoài, hôn nhân của ác ma Thượng Quan Trì chưa từng vượt qua lời đồn 3 tháng. Lửa đố kị hừng hực bốc lên, cô ta quyết định không đợi tiếp nữa, bất luận dùng cách gì đều phải vạch trần lời nói dối của Tư Đồ Nhã.
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là quyết định từ tên ngốc kia bắt đầu, nhưng ba của tên ngốc đó rõ ràng là cũng hội với Tư Đồ Nhã, xem ra cô ta phải tìm điểm bắt đầu khác, nhưng tìm ai được đây? Tư Đồ Kiều lôi ra mấy nhân vật liên quan, cuối cùng đem mục tiêu khóa chặt Lữ Trường Quý.
Lữ Trường Quý đương nhiên quen biết Tư Đồ Kiều, chỉ là chưa từng có qua giao tình, cho nên đối với cuộc hẹn bất ngờ của cô ta, rất ngạc nhiên.
“Tìm tôi có việc gì?”
Ngữ khí của anh ta không tốt lắm, đầy địch ý.
Tư Đồ Kiều cười toét miệng: “Cậu sao đối với cháu lạnh nhạt vậy? Mặc dù cậu và cháu không có quan hệ huyết thống nhưng cháu và cháu ngoại của cậu có a, nhìn trên thân phận của chị cháu, cậu cũng không nên đối với cháu lạnh nhạt chứ?”
“Hừ, nhìn trên thân phận em gái chết rồi của tôi, tôi không cảm thấy tôi nên đối với cô thân thiện, thậm chí tồi tệ 1 chút cũng không quá đáng.”
“Dì Tú Đồng là bệnh chết, không liên quan gia đình cháu, cậu đối với cháu hung hăng làm gì.”
Lữ Trường Quý đập tay lên bàn, tức giận gào: “Tuổi còn trẻ, đừng nói lời vô lương tâm như này, cẩn thận bị trời phạt.”
Tư Đồ Kiều bị hành động dã man của ông ta sợ hãi, vội gật đầu: “Được được được, không nói, không nói, chúng ta nói về việc chính.”
“Lần này hẹn gặp cậu ra đây là muốn bàn 1 chút việc của chị cháu, cậu sao lại bán chị cháu?”
“Cô nói bậy bạ gì đó? Tôi bán nó bao giờ?”
“Cái tên ngốc Lý Mộng Long đó, không phải cậu lấy 10 vạn bán cho nhà bọn họ à?”
Lữ Trường Quý kinh ngạc, cau mày: “Việc này cô làm sao biết?”
“Nói như vậy, thật sự có việc này?”
“Tôi không biết.”
Tư Đồ Kiều từ trong ánh mắt kinh ngạc vừa nãy của ông ta liền chắc chắn chân tướng sự việc, nhìn ông ta không thừa nhận, cô ta than thở nói:
“Cậu đừng giấu cháu nữa, chị cháu đều nói hết với cháu rồi, việc này là 1 tay cậu làm, cháu thật không ngờ cậu tán tận lương tâm như vậy, bán 1 người bình thường cho 1 tên ngốc, còn trâng tráo không biết ngượng nói em gái, cậu làm ra việc này, bảo dì Tú Đồng dưới cửu tuyền sao có thể nhắm mắt?”
“Tán tận lương tâm là các người, ban đầu nếu không phải ba mẹ cô vô tình vô nghĩa, Tiểu Nhã sao có thể bị ép bất lực đi tới bước này? Là Tư Đồ gia các người hủy đi cuộc đời nó, em gái tôi dưới cửu tuyền có biết, rồi sẽ có ngày hóa thành ma đến thay bản thân và con gái báo thù!”
“Ai da, cậu sao 3 câu không hợp liền cãi nhau với cháu? Cháu bây giờ là đến cùng cậu thương lượng đối sách, như nào mới có thể hủy hôn sự, mặc dù cháu và chị cháu cùng cha khác mẹ nhưng cháu cũng không nhẫn tâm nhìn chị ấy gả cho 1 tên ngốc.”
Cô ta gọi phục vụ đến: “Mang đồ ăn lên cho chúng tôi, mang rượu đến.”
Lữ Trường Quý âm trầm nói: “Tôi không có tâm tình ăn cơm cùng cô.”
“Không có tâm tình đi nữa cơm vẫn phải ăn, chúng ta hôm nay không nói cái khác, chỉ giải quyết việc chị cháu và tên ngốc đó được không?”
“Cô bớt khóc mèo giả chuột từ bi, cô quan tâm Tiểu Nhã? Ha, vậy trừ phi mặt trời mọc phía tây!”
“Quan hệ cháu và chị cháu không tồi như cậu nghĩ, quan hệ của bọn cháu nếu như không tốt, cháu sao biết việc của Lý Mộng Long? Chị cháu bây giờ đang đau đầu đó, 1 bên là tên ngốc Lý Mộng Long, 1 bên là tên điên Thượng Quan Trì, 2 bên đều không đắc tội được, những ngày ở với 2 bên cũng đều không dễ chịu.”
Bình luận facebook