-
Chương 113
Đêm khuya tĩnh mịch.
Trăng sáng lúc ẩn lúc hiện lấp ló sau những đám mây, bóng tối như nuốt chửng vạn vật.
Ở cửa sổ lầu hai của một căn hộ tư nhân, có người đang trong tay một cái kính viễn vọng quan sát nhất cử nhất động của nhà hàng xóm.
Abell hắng giọng: "Việc này… Mộ Dung, cậu mua nhà đối diện với phòng của Hạ Từ Viện , chuyển tới đây để rình coi cô ta, cậu không cảm thấy. . . Như vậy rất giống biến thái sao?"
“Không hề.” Mộ Dung Phẩm không buồn quay đầu lại: “Bản thân mình cảm thấy, bị con gái quan sát càng giống biến thái hơn.”
“Thế nghĩa là sao?” Abell chẳng hiểu mô tê gì.
Mộ Dung Phẩm nói: “Mình có một linh cảm là cô ta không chỉ có sở thích hóa trang kì dị mà thậm chí xu hướng giới tính cũng bị biến dị theo cái sở thích quái đản kia.”
"Hả? !" Abell kinh ngạc.
"Mình nghĩ, những người khác nhìn thấy các chàng trai khác nhau từ nhà cô ta đi ra chính là do cô ta giả trang, " Mộ Dung Phẩm nheo mắt: "Cái tên làm đủ mọi chuyện xấu mà lại có ngoại hình giống mình như đúc cũng là cô ta."
"Làm sao có thể chứ? Làm gì có kỹ thuật nào thần kỳ như thế?" Abell không thể tưởng tượng nổi.
Mộ Dung Phẩm nhẹ nhàng nói: “Ở trên thế giới này còn rất nhiều chuyện con người chưa thể giải thích hết đâu.”
Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên cánh cửa đối diện mở ra.
Mộ Dung Phẩm nhanh nhẹn núp sau rèm cửa sổ, rõ ràng nhìn thấy, từ trong phòng đi ra là một thân ảnh quen thuộc.
Vô cùng quen thuộc.
Mỗi lần hắn soi gương thì đều nhìn thấy.
Đó là hắn.
Mộ Dung Phẩm.
Là Hạ Từ Viện giả trang Mộ Dung Phẩm.
Hạ Từ Viện đi tới quan bar náo nhiệt nhất trong thành phố.
Mấy ngày hôm nay cô làm không ít chuyện xấu, đem cái tên Mộ Dung Phẩm kia đùa bỡn vui quá trời quá đất.
Mặc dù vui vẻ, nhưng chơi trò gì cũng phải có chừng có mực, cho nên cô quyết định hôm nay sẽ là lần cuối cùng giả mạo hắn.
Nếu đã là lần cuối cùng thì nhất định phải chơi lớn .
Cô quyết định, xây dựng hình tượng Mộ Dung Phẩm- một tên cuồng tình.h
Nghĩ tới đây, cô tháo đi hai nút áo, lộ ra cơ ngực đặc biệt tạo thành từ plastic, trông rất thật mà cũng co dãn cực kì.
Đi tới sàn nhảy, chọn ngay một cô nàng gợi cảm, Hạ Từ Viện lặng lẽ đưa tay vào trong váy của cô nàng, sờ mông.
Cô nàng gợi cảm kia tức giận chán ghét quay đầu lại.
Hạ Từ Viện mừng thầm, mong đợi cô ta đánh cho Mộ Dung Phẩm một bạt tai, mắng Mộ Dung Phẩm là tên dê xồm.
Dù sao cô cũng mang mặt nạ, có đánh cô cũng không thấy đau.h
Nhưng cô nàng gợi cảm vừa xoay người thấy khuôn mặt cô, hoặc nói là thấy vẻ ngoài Mộ Dung Phẩm, lập tức trở mặt còn nhanh hơn lật sách, liếc mắt đưa tình, đồng thời cánh tay cũng giống như con rắn nước quấn lên bả vai của cô.
"Nhà anh, hay là nhà em?" Cô nàng gợi cảm kia hỏi.
Hạ Từ Viện cuống quít tìm đường thoát thân, đi tới bên quầy bar, định tìm chén rượu an ủi.
Bình tĩnh rồi, cô quyết định tiếp tục trò chơi, vừa tiến vào sàn nhảy chuẩn bị tiếp tục đi ‘dê’ mỹ nữ.
Tối hôm đó, nhân viên phục vụ ở quầy rượu - Jack cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Anh ta thật sự không hiểu, vì sao chàng trai kia mỗi lần từ sàn nhảy trở lại sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Mà Hạ Từ Viện càng không hiểu hơn, bất kể cô ‘dê’ mỹ nữ kia thế nào thì cũng không xi nhê gì hết.
Cái tên đàn ông hời hợt này mà tốt như vậy sao?
Quả thực là không thể hiểu được.
Cô uống xong ly rượu thứ bảy tối nay nhưng vẫn không đời nào chịu đầu hàng, liếc con mắt bên phải đảo con mắt bên trái mọi nơi kiếm con mồi khác.
Quả nhiên thời gian không phụ lòng người, rốt cục cô cũng tìm được .
Ở bên kia quầy bar, một chàng trai cường tráng cao lớn đang cùng bạn gái anh anh em em.
Hạ Từ Viện cười gian, sau đó cô đứng dậy đi tới bên cạnh đôi tình nhân đó, đưa tay sờ soạng ngực cô nàng kia.
Cứ như vậy, bạn trai của cô ta nhất định sẽ nổi trận lôi đình, để cho Mộ Dung Phẩm chịu không nổi.
Nhưng kia tay chỉ duỗi trong không trung, bị một cái tay khác vững vàng bắt được. Cô ngẩng đầu, nhìn thấy người tới, ánh mắt trợn to y như gặp quỷ.