Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 997
CHƯƠNG 997
Nhưng điều mà Sở Vĩnh Du nghĩ nhiều lúc này là không hiểu vì sao khi vừa rồi nhìn thấy Jessica thay đổi gương mặt, tự nhiên trong đầu anh lại xuất hiện cảnh mây mưa ngày hôm đó với Đồng Ý Yên.
“Jessica, quãng thời gian gần đây cô có tới Tỉnh thành không?”
Bị hỏi đột ngột, Jessica lắc đầu.
“Không có, sao vậy anh Sở?”
Nhìn ánh mắt của Jessica, Sở Vĩnh Du gạt hết những nghi hoặc trong lòng, có một giây nào đó, anh đã thật sự nghi ngờ và lo lắng.
“Không sao, tôi chỉ tùy tiện hỏi một câu thôi.”
Khi màn đêm buông xuống, chiếc xe Mercedes cuối cùng cũng dừng lại ở một con ngõ trong thành phố.
“Ba con phố trước mặt đều là khu vực cấm.”
Câu đó của cậu thanh niên nghĩa là không thể lái thêm về phía trước nữa.
“Ừm, Jessica, cẩn thận.”
Sở Vĩnh Du nói xong, Jessica gật đầu, sau đó đi ra ngoài, cô ta vốn dĩ là người da trắng, xuất hiện trên đường sẽ không gây ra quá nhiều sự chú ý. Ngược lại, với khuôn mặt của Sở Vĩnh Du và Khổng Lưu, nếu hai người tùy tiện ra ngoài hành động có thể gây ra những phiền phức không cần thiết.
Mới hơn nửa tiếng trôi qua mà Jessica đã về.
“Nhanh như vậy sao?”
Đến cả Sở Vĩnh Du cũng cảm thấy bất ngờ, vì quá nhanh.
Biểu cảm lúc này của Jessica hơi phức tạp.
“Anh Sở, mọi chuyện rắc rối rồi, có lẽ là tên da trắng trước đây mà tiến sĩ thả đi dưới hầm đã tiết lộ bí mật.”
Hả? Khổng Lưu chau mày nói.
“Không thể nào, tôi đã xem thông tin về thân phận của anh ta, anh ta…”
Đang nói, tự nhiên sắc mặt của Khổng Lưu trở nên khó coi.
“Đáng chết, rất có khả năng là người trong nhà anh ta đều đã chết hết nên anh ta mới không còn gì để sợ như vậy. Bởi vì trong Huyền Hoàng Tinh, một khi có người chết thì đều phải báo cáo trung tâm và có phương án dự phòng. Thông tin cá nhân sẽ thay đổi, cũng có những kẻ to gan sẽ không đi khai báo, là tôi đã bỏ qua vấn đề này, xin thiếu chủ hãy trách tội.”
Bởi vì khi đọc thông tin của tên da trắng kia, trên đó ghi rõ ba mẹ, anh em, con cái của anh ta đều còn đầy đủ.
“Có gì mà trách tội hay không trách tội chứ.”
Sở Vĩnh Du không hề trách tội Khổng Lưu, là anh bảo Khổng Lưu thích nghi với quy tắc trên Trái đất, nếu như làm theo cách khi Khổng Lưu mới từ Huyền Hoàng Tinh tới thì làm sao ông ta có thể để tên kia sống.
“Jessica, cô nói cụ thể một chút đi.”
Jessica gật đầu rồi nói.
“Những người nước R có tên trong danh sách đều bị nhốt trong phòng khách, bốn phía xung quanh đều có thủ vệ, vừa nhìn là có thể thấy đối phương không hề e ngại, hơn nữa ở đó còn có một tấm bảng rất lớn, bên trên có viết chữ.
“Khổng Lưu, tôi là Tom, nếu như ông nhìn thấy nó rồi thì tôi muốn bàn chuyện hợp tác với người đang giữ nhẫn Vũ Lam, có lẽ ông hiểu rõ, với thực lực của hai người, sẽ không thể nào cứu được những người kia.”
Nhưng điều mà Sở Vĩnh Du nghĩ nhiều lúc này là không hiểu vì sao khi vừa rồi nhìn thấy Jessica thay đổi gương mặt, tự nhiên trong đầu anh lại xuất hiện cảnh mây mưa ngày hôm đó với Đồng Ý Yên.
“Jessica, quãng thời gian gần đây cô có tới Tỉnh thành không?”
Bị hỏi đột ngột, Jessica lắc đầu.
“Không có, sao vậy anh Sở?”
Nhìn ánh mắt của Jessica, Sở Vĩnh Du gạt hết những nghi hoặc trong lòng, có một giây nào đó, anh đã thật sự nghi ngờ và lo lắng.
“Không sao, tôi chỉ tùy tiện hỏi một câu thôi.”
Khi màn đêm buông xuống, chiếc xe Mercedes cuối cùng cũng dừng lại ở một con ngõ trong thành phố.
“Ba con phố trước mặt đều là khu vực cấm.”
Câu đó của cậu thanh niên nghĩa là không thể lái thêm về phía trước nữa.
“Ừm, Jessica, cẩn thận.”
Sở Vĩnh Du nói xong, Jessica gật đầu, sau đó đi ra ngoài, cô ta vốn dĩ là người da trắng, xuất hiện trên đường sẽ không gây ra quá nhiều sự chú ý. Ngược lại, với khuôn mặt của Sở Vĩnh Du và Khổng Lưu, nếu hai người tùy tiện ra ngoài hành động có thể gây ra những phiền phức không cần thiết.
Mới hơn nửa tiếng trôi qua mà Jessica đã về.
“Nhanh như vậy sao?”
Đến cả Sở Vĩnh Du cũng cảm thấy bất ngờ, vì quá nhanh.
Biểu cảm lúc này của Jessica hơi phức tạp.
“Anh Sở, mọi chuyện rắc rối rồi, có lẽ là tên da trắng trước đây mà tiến sĩ thả đi dưới hầm đã tiết lộ bí mật.”
Hả? Khổng Lưu chau mày nói.
“Không thể nào, tôi đã xem thông tin về thân phận của anh ta, anh ta…”
Đang nói, tự nhiên sắc mặt của Khổng Lưu trở nên khó coi.
“Đáng chết, rất có khả năng là người trong nhà anh ta đều đã chết hết nên anh ta mới không còn gì để sợ như vậy. Bởi vì trong Huyền Hoàng Tinh, một khi có người chết thì đều phải báo cáo trung tâm và có phương án dự phòng. Thông tin cá nhân sẽ thay đổi, cũng có những kẻ to gan sẽ không đi khai báo, là tôi đã bỏ qua vấn đề này, xin thiếu chủ hãy trách tội.”
Bởi vì khi đọc thông tin của tên da trắng kia, trên đó ghi rõ ba mẹ, anh em, con cái của anh ta đều còn đầy đủ.
“Có gì mà trách tội hay không trách tội chứ.”
Sở Vĩnh Du không hề trách tội Khổng Lưu, là anh bảo Khổng Lưu thích nghi với quy tắc trên Trái đất, nếu như làm theo cách khi Khổng Lưu mới từ Huyền Hoàng Tinh tới thì làm sao ông ta có thể để tên kia sống.
“Jessica, cô nói cụ thể một chút đi.”
Jessica gật đầu rồi nói.
“Những người nước R có tên trong danh sách đều bị nhốt trong phòng khách, bốn phía xung quanh đều có thủ vệ, vừa nhìn là có thể thấy đối phương không hề e ngại, hơn nữa ở đó còn có một tấm bảng rất lớn, bên trên có viết chữ.
“Khổng Lưu, tôi là Tom, nếu như ông nhìn thấy nó rồi thì tôi muốn bàn chuyện hợp tác với người đang giữ nhẫn Vũ Lam, có lẽ ông hiểu rõ, với thực lực của hai người, sẽ không thể nào cứu được những người kia.”