Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tại một hòn đảo nhỏ ở phương nam, trời xanh, mây trắng, những cơn sóng vỗ rì rào ập vào bờ biển, những làn gió biển thổi qua mát rượi còn mang mùi vị mằn mặn của biển, trên trời vài con chim hải âu dang cánh bay lượn, mọi thứ đều trở nên đẹp đẽ một cách lạ lùng vì có lẽ hôm nay chính là một ngày vô cùng đặc biệt, là ngày cưới của tôi và Hàn Vũ.
Tôi khoác trên mình một chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi lộng lẫy, cầm trên tay một bó hoa ly trắng loài hoa tượng trưng cho sự trong sáng, tinh khiết. Ngồi trước gương, tôi ngắm nhìn bản thân hồi lâu, thật không thể tin được người trong gương chính là tôi, bởi vậy người ta nói không sai, trong ngày cưới của mình, mình chính là 1 cô công chúa đích thực, đây cũng sẽ là lần mình xinh đẹp nhất trong cuộc đời.
*Ảnh minh họa
Tôi ngồi trong phòng chờ và hé nhìn ra ngoài, bên ngoài tất cả những bạn bè, người thân đều đang có mặt đầy đủ, họ đều đang thì thầm và ngưỡng mộ với tôi vì tôi có được sự hạnh phúc mà không phải ai cũng có thể có được. Tôi tin là hiện tại tôi chính là người con gái hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Mời cô dâu bước lên lễ đường... tôi hạnh phúc khoác tay của ba tôi từng bước tiến vào lễ đường, anh ấy đang đứng ở phía trên kia dang tay ra đợi tôi, anh nhìn tôi mỉm cười hạnh phúc.
*Ảnh minh họa
Ba dắt tay tôi đến chỗ anh và chính thức phó thác tôi cho anh.
" Ba chỉ có thể nắm tay đi cùng con bé đến đây thôi, đoạn đường sau này nhờ con đi cùng con bé " giọng của ông nghẹn ngào nói, trong mấy chục năm qua đây chính là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ba rơi nước mắt, nếu có ai hỏi tôi trên đời này người đàn ông yêu thương bạn không cần điều kiện nào chính là ai? Thì tôi xin trả lời mà không cần phải nghĩ ngợi gì, người đó chính là ba... Nước mắt ba rơi rồi, lần đầu tiên thấy ba khóc lại là vào ngày cưới của tôi, tôi cảm thấy thương ba hơn bao giờ hết.
Nơi khóe mắt tôi cay cay, nghẹn ngào, tôi cố mím chặt môi để kìm chế dòng cảm xúc đang chực trào trong tôi, phía bên dưới hàng ghế khách mời, tôi lại thấy mẹ tôi đang khóc.
Thấy tôi đang thút thít bên trong lớp khăn voan, Hàn Vũ vỗ vai an ủi tôi, tôi và anh tiếp tục nắm tay nhau, hướng mắt về đối phương đọc lời thề nguyện.
" Hàn Vũ, con có đồng ý cùng Trương Thiên Ái mãi mãi yêu thương nhau dù cho đau yếu hay bệnh tật không? "
" Con đồng ý " anh nắm chặt bàn tay tôi, nhìn tôi ngọt ngào.
" Trương Thiên Ái, con có đồng ý cùng Hàn Vũ đi đến suốt cuộc đời dù cho khó khăn, nghèo khó mãi không chia lìa không? "
" Con đồng ý "
Cảm xúc trong chúng tôi vỡ òa, tôi và anh trao cho nhau nụ hôn nồng thắm trước sự chứng kiến, reo hò của những người thân thiết.
*Ảnh minh họa
Tại một hòn đảo nhỏ ở phương nam, trời xanh, mây trắng, những cơn sóng vỗ rì rào ập vào bờ biển, những làn gió biển thổi qua mát rượi còn mang mùi vị mằn mặn của biển, trên trời vài con chim hải âu dang cánh bay lượn, mọi thứ đều trở nên đẹp đẽ một cách lạ lùng vì có lẽ hôm nay chính là một ngày vô cùng đặc biệt, là ngày cưới của tôi và Hàn Vũ.
Tôi khoác trên mình một chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi lộng lẫy, cầm trên tay một bó hoa ly trắng loài hoa tượng trưng cho sự trong sáng, tinh khiết. Ngồi trước gương, tôi ngắm nhìn bản thân hồi lâu, thật không thể tin được người trong gương chính là tôi, bởi vậy người ta nói không sai, trong ngày cưới của mình, mình chính là 1 cô công chúa đích thực, đây cũng sẽ là lần mình xinh đẹp nhất trong cuộc đời.
*Ảnh minh họa
Tôi ngồi trong phòng chờ và hé nhìn ra ngoài, bên ngoài tất cả những bạn bè, người thân đều đang có mặt đầy đủ, họ đều đang thì thầm và ngưỡng mộ với tôi vì tôi có được sự hạnh phúc mà không phải ai cũng có thể có được. Tôi tin là hiện tại tôi chính là người con gái hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Mời cô dâu bước lên lễ đường... tôi hạnh phúc khoác tay của ba tôi từng bước tiến vào lễ đường, anh ấy đang đứng ở phía trên kia dang tay ra đợi tôi, anh nhìn tôi mỉm cười hạnh phúc.
*Ảnh minh họa
Ba dắt tay tôi đến chỗ anh và chính thức phó thác tôi cho anh.
" Ba chỉ có thể nắm tay đi cùng con bé đến đây thôi, đoạn đường sau này nhờ con đi cùng con bé " giọng của ông nghẹn ngào nói, trong mấy chục năm qua đây chính là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ba rơi nước mắt, nếu có ai hỏi tôi trên đời này người đàn ông yêu thương bạn không cần điều kiện nào chính là ai? Thì tôi xin trả lời mà không cần phải nghĩ ngợi gì, người đó chính là ba... Nước mắt ba rơi rồi, lần đầu tiên thấy ba khóc lại là vào ngày cưới của tôi, tôi cảm thấy thương ba hơn bao giờ hết.
Nơi khóe mắt tôi cay cay, nghẹn ngào, tôi cố mím chặt môi để kìm chế dòng cảm xúc đang chực trào trong tôi, phía bên dưới hàng ghế khách mời, tôi lại thấy mẹ tôi đang khóc.
Thấy tôi đang thút thít bên trong lớp khăn voan, Hàn Vũ vỗ vai an ủi tôi, tôi và anh tiếp tục nắm tay nhau, hướng mắt về đối phương đọc lời thề nguyện.
" Hàn Vũ, con có đồng ý cùng Trương Thiên Ái mãi mãi yêu thương nhau dù cho đau yếu hay bệnh tật không? "
" Con đồng ý " anh nắm chặt bàn tay tôi, nhìn tôi ngọt ngào.
" Trương Thiên Ái, con có đồng ý cùng Hàn Vũ đi đến suốt cuộc đời dù cho khó khăn, nghèo khó mãi không chia lìa không? "
" Con đồng ý "
Cảm xúc trong chúng tôi vỡ òa, tôi và anh trao cho nhau nụ hôn nồng thắm trước sự chứng kiến, reo hò của những người thân thiết.
*Ảnh minh họa