Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 62
Beta:Minh Nguyệt
1.
[TG5] Chương 110: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 13 )
..........
Lâm Hiên tùy ý mà nhìn lướt qua hai người bọn họ, chờ thời điểm nhìn thấy Quý Lạc, trên mặt hắn liền hiện lên tai nứt vỡ, năng lượng ngưng tụ trong tay bang một tiếng liền vỡ rách.
"Quý...... Quý Lạc?"
Bị nhận ra, Quý Lạc tính toán muốn liều mạng một lần, làm như không quen biết hắn.
Cô không trả lời, nhưng Lâm Hiên rốt cuộc cũng từng làm bạn trai cô, hắn vô cùng chắc chắn, người kia chính là Quý Lạc.
Ngày đó hắn đi tới nhà Quý Lạc thì lại không tìm được cô, cho rằng cô đã bị tang thi ăn, nghĩ đến khuôn mặt của cô liền có chút đáng tiếc, rốt cuộc thời điểm lúc trước theo đuổi cô cũng tốn hơn phân nửa công phu của hắn.
Lúc này ở chỗ này nhìn thấy cô, phát hiện cô so với trước kia thì xinh đẹp hơn nhiều, nét mặt toả sáng làm hắn bỗng động tâm, hắn đi về phía trước, trong lòng tính toán định trình diễn tiết mục bản thân đau thương ra sao.
Quý Lạc yên lặng mà nhìn trong mắt hắn chậm rãi dâng lên cảm xúc thống khổ, bộ dáng muốn nói lại thôi kia làm Quý Lạc nhịn vài lần mới nhịn xuống được.
Cô nhịn được, nhưng Cố Tiếu lại nhịn không nổi, người trước mặt này nhìn qua áo mũ chỉnh tề kỳ thật lại là loại mặt người dạ thú, đây là muốn câu dẫn tang thi nhà hắn sao?
Nghĩ hắn là người chết sao?
Ánh mắt hắn rơi xuống mảnh đất dưới chân Lâm Hiên, vốn dĩ Lâm Hiên đang đi đường rất tốt không hiểu vì sao mà bỗng dưng lảo đảo một chút, mới vừa đứng vững thân hình, liền cảm giác được một cổ áp lực bỗng đè ở trên người hắn, tức khắc không đứng vững liền té ngã với tư thế chó ăn cứt.
Cằm đập xuống mặt đất, trầy mất một miếng da.
Quần chúng ăn dưa thấy vậy liền cười trộm, người này từ khi bắt đầu tiến vào chính là một bộ dáng tôi mạnh nhất các người đều phải nghe theo tôi, bọn họ vốn dĩ bởi vì mạt thế tới mà trong lòng có khói mù, tang thi khi dễ bọn họ còn chưa tính, nhưng ngay cả đồng loại cũng khi dễ theo, cái này nói bọn họ làm thế nào mà có thể nhịn?
Giờ phút này thấy Lâm Hiên xấu mặt, trong lòng bọn họ đều mắng hắn xứng đáng.
Mà vài người đi theo Lâm Hiên cũng choáng váng, ở trong mắt bọn họ, Lâm Hiên vừa mới bắt đầu có khả năng không đứng vững được thiếu chút nữa là té ngã, nhưng sau khi đứng vững rồi, hắn lại cố ý ngã xuống mặt đất?
Đây là cái logic gì vậy?
Mặt Lâm Hiên đỏ lên, từ trên mặt đất bò dậy, khuôn mặt vốn dĩ tuấn tú bởi vì vặn vẹo nên nhìn qua phá lệ buồn cười.
"Là ai?"
Hai mắt của hắn đảo qua những người xung quanh, người khác không rõ nhưng hắn lại biết rất rõ, vừa rồi rõ ràng là có người cố ý chỉnh hắn, nói như vậy, nơi này cũng có người đạt được dị năng giống hắn, hơn nữa, còn rất cường đại.
Như vậy, hắn cần phải diệt trừ người kia thì mới sảng khoái được, bằng không người kia sẽ là một kình địch của hắn.
Ánh mắt hắn liếc vài vòng trên người từng người, cuối cùng rơi xuống trên người Cố Tiếu ở bên cạnh Quý Lạc.
Đàn ông không sợ bản thân không ưu tú, nhưng mà lại sợ sẽ có một người so với bản thân lại càng ưu tú hơn, khí chất xuất trần của Cố Tiếu, hơn nữa trong ánh mắt của hắn lại hiện lên vẻ châm biếm, ánh mắt của Lâm Hiên lập tức bao chặt lấy hắn, tay vừa nhấc, một quả cầu lôi điện liền bay tới trên người hắn.
Cố Tiếu vốn dĩ có thể né được, nhưng mà Quý Lạc lại cách hắn rất gần, hắn sợ sẽ thương tổn đến cô, cường ngạnh nâng chưởng liền tiếp được một cái công kích nhìn qua vô cùng lợi hại.
Vốn dĩ mọi người cho rằng hắn sẽ bị đánh chết thấy vậy liền lập tức ồ lên.
Bọn họ đã nhìn thấy gì? Một quả cầu lôi điện khí thế rào rạt bay tới bây giờ bỗng biến mất?
Chuyện này là thật, thời điểm quả lôi điện cầu tiếp xúc đến bàn tay của Cố Tiếu, thế nhưng lại thật sự không nhìn thấy nữa.
Cường đại! Đây là ý niệm đồng thời dâng lên ở trong lòng mỗi người.
Lâm Hiên lui về phía sau hai bước, không dám tin mà nhìn bàn tay của bản thân, hắn biết dị năng của mình cường đại bao nhiêu, nhưng mà mới vừa rồi, thế nhưng người kia một chút cũng không có chuyện gì.
"Còn muốn đến nữa sao?" Ánh mắt của hắn đảo qua Lâm Hiên, Lâm Hiên co rúm lại, ngữ khí hắn trào phúng, "Nếu không dám thì tôi đi đây."
Nói xong liền kéo Quý Lạc rời đi, đi đến phương hướng bọn họ đang ở.
Vừa mới bắt đầu hắn nện bước vẫn không nhanh không chậm, nhưng sau đó lại dần dần nhanh hơn, chờ tới khi hắn đẩy Quý Lạc vào bên trong rồi sau đó nhanh chóng đóng cửa lại rồi khóa trái.
Giây tiếp theo, Quý Lạc liền nhìn thấy hắn phun một ngụm máu.
2.
[TG5] Chương 111: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 14 )
.........
Hắn dựa vào cửa, thân thể từ từ trượt xuống, cuối cùng ngồi hẳn ở trên mặt đất, trên áo sơ mi trắng trước ngực là một mảnh vết máu, thoạt nhìn vô cùng dọa người.
Quý Lạc vội vàng chạy tới rồi ngồi xổm xuống, nói: "Anh......"
Vừa mới nói được một chữ, lời nói của cô đã bị hắn đánh gãy, Cố Tiếu bắt lấy tay cô, sau đó hỏi cô: "Cô biết chàng trai kia đúng không?"
Rất hiển nhiên, hắn đã biết được đầu óc cô vẫn bình thường, với lại, đối với phương diện mà hắn am hiểu nhất, cô có thể lừa gạt hắn sao?
Vì thế cô liền gật đầu, vô cùng thành thật mà nói: "Bạn trai cũ."
Cố Tiếu nhìn chằm chằm cô nửa ngày, cho đến khi nhìn đến trong lòng cô nhảy dựng thì mới buông tay cô ra, sau một lúc lâu mới nói một câu: "Ánh mắt của cô đúng là không tốt."
Hắn đứng dậy, giơ tay lau miệng, liềm thấy bàn tay quả nhiên toàn là máu, hắn thế nhưng ghét bỏ bản thân, đứng dậy định đi tìm khăn giấy.
Quý Lạc sờ túi quần một cái, phát hiện có khăn giấy, vì thế liềm đưa cho hắn, hắn cẩn thận lau khô tay, cuối cùng mới bổ sung thêm một câu: "Ít nhất cũng phải tìm người như tôi."
Cô không có nghe lầm?
Nếu như cô lý giải không sai, thì vừa rồi hắn có tính là tỏ tình không?
Cô hồ nghi mà liếc mắt nhìn Cố Tiếu, thấy hắn căn bản không có phản ứng lớn gì, liền cảm thấy bản thân là tự mình đa tình, Cố Tiếu sao có thể coi trọng cô được?
Nhưng mà lại nói lại, cũng không phải không có khả năng, hơn nữa nếu Cố Tiếu thật sự thích cô mà nói, vậy nhiệm vụ không phải càng thêm dễ dàng giải quyết?
Lúc trước sao cô lại không nghĩ tới nhỉ?
"Đúng vậy, anh nói rất đúng, muốn tìm thì cũng phải tìm người như anh."
Cố Tiếu đang cầm lấy cái ly súc miệng, nghe Quý Lạc nói vậy, nước trong miệng muốn nuốt cũng không được mà phun ra cũng không xong, thiếu chút nữa là đã sặc.
Thật lâu sau, hắn mới nhổ nước ở trong miệng ra, sau đó xoay người nhìn Quý Lạc.
"Cô tên là Quý Lạc?"
"Ừm......"
"Không dễ nghe, vẫn là Ô Ô nghe hay hơn."
Ô Ô chỉ thuộc về hắn, chỉ một mình hắn.
"Thế nên...... Anh?"
"Đúng vậy, tôi đáp ứng cô."
Cố Tiếu vỗ vỗ vai cô, lấy đó để cổ vũ, trong lòng Quý Lạc còn đang buồn bực, cô cái gì cũng chưa nói, thế nào mà hắn đã đáp ứng rồi?
Làm Quý Lạc buồn bực chính là, đám Lâm Hiên thế nhưng vẫn luôn không có tới tìm bọn họ, ngược lại như vậy cũng tốt, nhưng sợ bọn họ dùng âm kế.
"Chú ý chú ý, nhóm cư dân mau rời đi bằng tốc độ nhanh nhất, năm ngàn mét ở phía trước có một đoàn tang thi đang tới gần."
Loa trong căn cứ đột nhiên vang lên, dồn dập mà chói tai, có người vốn dĩ đang ngủ trưa, liền bị cứng rắn lôi từ trong giấc ngủ dậy, sau khi nghe được nội dung, bọn họ cũng không dám sơ sẩy, vội vàng thu thập những đồ tốt rồi chạy tới quảng trường.
Còn mấy người lãnh đạo thì vẫn còn đang thảo luận đối sách, có người kiên định muốn ở lại, chỉ cần cố chịu thì được rồi, có người thì lại sợ chết, vạn nhất tang thi thật sự phá tường xông vào, khi đó sẽ không còn kịp nữa rồi.
Nhưng trong lòng mọi người, đều không nghĩ sẽ vứt bỏ chỗ này.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều trầm mặc.
Lúc này, Cố Tiếu lại đột nhiên đứng dậy, nói: "Không đi, các người nghe tôi chỉ huy là được."
Súng bắn chim đầu đàn, hắn vừa nói lời này, lập tức liền có người nhảy ra chửi ầm lên: "Anh thì biết cái gì? Chỉ bằng anh mà có thể đánh được hết đám tang thi sao?"
Ánh mắt lạnh băng của Cố Tiếu lập tức rơi xuống trên người hắn, người kia lập tức im miệng lại.
Cố Tiếu nói thẳng với hắn: "Anh muốn đi? Cũng được, nhưng sẽ không có bất kì chiếc xe nào cho anh, anh chỉ có thể đi bộ, hiện tại anh nói cho tôi biết, có đi hay không?"
Đi bộ, nói đùa gì vậy chứ, người nọ rốt cuộc không còn phản kháng nữa, trực tiếp lui về lại trong đám người.
Lãnh đạo thấy bộ dáng Cố Tiếu như là đã dự liệu trước, hơn nữa lúc trước cũng từng nghe nói qua về hắn, trong nháy mắt có người chỉ huy, cùng với thế khó xử, không bằng thống khoái buông tay.
=======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~
1.
[TG5] Chương 110: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 13 )
..........
Lâm Hiên tùy ý mà nhìn lướt qua hai người bọn họ, chờ thời điểm nhìn thấy Quý Lạc, trên mặt hắn liền hiện lên tai nứt vỡ, năng lượng ngưng tụ trong tay bang một tiếng liền vỡ rách.
"Quý...... Quý Lạc?"
Bị nhận ra, Quý Lạc tính toán muốn liều mạng một lần, làm như không quen biết hắn.
Cô không trả lời, nhưng Lâm Hiên rốt cuộc cũng từng làm bạn trai cô, hắn vô cùng chắc chắn, người kia chính là Quý Lạc.
Ngày đó hắn đi tới nhà Quý Lạc thì lại không tìm được cô, cho rằng cô đã bị tang thi ăn, nghĩ đến khuôn mặt của cô liền có chút đáng tiếc, rốt cuộc thời điểm lúc trước theo đuổi cô cũng tốn hơn phân nửa công phu của hắn.
Lúc này ở chỗ này nhìn thấy cô, phát hiện cô so với trước kia thì xinh đẹp hơn nhiều, nét mặt toả sáng làm hắn bỗng động tâm, hắn đi về phía trước, trong lòng tính toán định trình diễn tiết mục bản thân đau thương ra sao.
Quý Lạc yên lặng mà nhìn trong mắt hắn chậm rãi dâng lên cảm xúc thống khổ, bộ dáng muốn nói lại thôi kia làm Quý Lạc nhịn vài lần mới nhịn xuống được.
Cô nhịn được, nhưng Cố Tiếu lại nhịn không nổi, người trước mặt này nhìn qua áo mũ chỉnh tề kỳ thật lại là loại mặt người dạ thú, đây là muốn câu dẫn tang thi nhà hắn sao?
Nghĩ hắn là người chết sao?
Ánh mắt hắn rơi xuống mảnh đất dưới chân Lâm Hiên, vốn dĩ Lâm Hiên đang đi đường rất tốt không hiểu vì sao mà bỗng dưng lảo đảo một chút, mới vừa đứng vững thân hình, liền cảm giác được một cổ áp lực bỗng đè ở trên người hắn, tức khắc không đứng vững liền té ngã với tư thế chó ăn cứt.
Cằm đập xuống mặt đất, trầy mất một miếng da.
Quần chúng ăn dưa thấy vậy liền cười trộm, người này từ khi bắt đầu tiến vào chính là một bộ dáng tôi mạnh nhất các người đều phải nghe theo tôi, bọn họ vốn dĩ bởi vì mạt thế tới mà trong lòng có khói mù, tang thi khi dễ bọn họ còn chưa tính, nhưng ngay cả đồng loại cũng khi dễ theo, cái này nói bọn họ làm thế nào mà có thể nhịn?
Giờ phút này thấy Lâm Hiên xấu mặt, trong lòng bọn họ đều mắng hắn xứng đáng.
Mà vài người đi theo Lâm Hiên cũng choáng váng, ở trong mắt bọn họ, Lâm Hiên vừa mới bắt đầu có khả năng không đứng vững được thiếu chút nữa là té ngã, nhưng sau khi đứng vững rồi, hắn lại cố ý ngã xuống mặt đất?
Đây là cái logic gì vậy?
Mặt Lâm Hiên đỏ lên, từ trên mặt đất bò dậy, khuôn mặt vốn dĩ tuấn tú bởi vì vặn vẹo nên nhìn qua phá lệ buồn cười.
"Là ai?"
Hai mắt của hắn đảo qua những người xung quanh, người khác không rõ nhưng hắn lại biết rất rõ, vừa rồi rõ ràng là có người cố ý chỉnh hắn, nói như vậy, nơi này cũng có người đạt được dị năng giống hắn, hơn nữa, còn rất cường đại.
Như vậy, hắn cần phải diệt trừ người kia thì mới sảng khoái được, bằng không người kia sẽ là một kình địch của hắn.
Ánh mắt hắn liếc vài vòng trên người từng người, cuối cùng rơi xuống trên người Cố Tiếu ở bên cạnh Quý Lạc.
Đàn ông không sợ bản thân không ưu tú, nhưng mà lại sợ sẽ có một người so với bản thân lại càng ưu tú hơn, khí chất xuất trần của Cố Tiếu, hơn nữa trong ánh mắt của hắn lại hiện lên vẻ châm biếm, ánh mắt của Lâm Hiên lập tức bao chặt lấy hắn, tay vừa nhấc, một quả cầu lôi điện liền bay tới trên người hắn.
Cố Tiếu vốn dĩ có thể né được, nhưng mà Quý Lạc lại cách hắn rất gần, hắn sợ sẽ thương tổn đến cô, cường ngạnh nâng chưởng liền tiếp được một cái công kích nhìn qua vô cùng lợi hại.
Vốn dĩ mọi người cho rằng hắn sẽ bị đánh chết thấy vậy liền lập tức ồ lên.
Bọn họ đã nhìn thấy gì? Một quả cầu lôi điện khí thế rào rạt bay tới bây giờ bỗng biến mất?
Chuyện này là thật, thời điểm quả lôi điện cầu tiếp xúc đến bàn tay của Cố Tiếu, thế nhưng lại thật sự không nhìn thấy nữa.
Cường đại! Đây là ý niệm đồng thời dâng lên ở trong lòng mỗi người.
Lâm Hiên lui về phía sau hai bước, không dám tin mà nhìn bàn tay của bản thân, hắn biết dị năng của mình cường đại bao nhiêu, nhưng mà mới vừa rồi, thế nhưng người kia một chút cũng không có chuyện gì.
"Còn muốn đến nữa sao?" Ánh mắt của hắn đảo qua Lâm Hiên, Lâm Hiên co rúm lại, ngữ khí hắn trào phúng, "Nếu không dám thì tôi đi đây."
Nói xong liền kéo Quý Lạc rời đi, đi đến phương hướng bọn họ đang ở.
Vừa mới bắt đầu hắn nện bước vẫn không nhanh không chậm, nhưng sau đó lại dần dần nhanh hơn, chờ tới khi hắn đẩy Quý Lạc vào bên trong rồi sau đó nhanh chóng đóng cửa lại rồi khóa trái.
Giây tiếp theo, Quý Lạc liền nhìn thấy hắn phun một ngụm máu.
2.
[TG5] Chương 111: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 14 )
.........
Hắn dựa vào cửa, thân thể từ từ trượt xuống, cuối cùng ngồi hẳn ở trên mặt đất, trên áo sơ mi trắng trước ngực là một mảnh vết máu, thoạt nhìn vô cùng dọa người.
Quý Lạc vội vàng chạy tới rồi ngồi xổm xuống, nói: "Anh......"
Vừa mới nói được một chữ, lời nói của cô đã bị hắn đánh gãy, Cố Tiếu bắt lấy tay cô, sau đó hỏi cô: "Cô biết chàng trai kia đúng không?"
Rất hiển nhiên, hắn đã biết được đầu óc cô vẫn bình thường, với lại, đối với phương diện mà hắn am hiểu nhất, cô có thể lừa gạt hắn sao?
Vì thế cô liền gật đầu, vô cùng thành thật mà nói: "Bạn trai cũ."
Cố Tiếu nhìn chằm chằm cô nửa ngày, cho đến khi nhìn đến trong lòng cô nhảy dựng thì mới buông tay cô ra, sau một lúc lâu mới nói một câu: "Ánh mắt của cô đúng là không tốt."
Hắn đứng dậy, giơ tay lau miệng, liềm thấy bàn tay quả nhiên toàn là máu, hắn thế nhưng ghét bỏ bản thân, đứng dậy định đi tìm khăn giấy.
Quý Lạc sờ túi quần một cái, phát hiện có khăn giấy, vì thế liềm đưa cho hắn, hắn cẩn thận lau khô tay, cuối cùng mới bổ sung thêm một câu: "Ít nhất cũng phải tìm người như tôi."
Cô không có nghe lầm?
Nếu như cô lý giải không sai, thì vừa rồi hắn có tính là tỏ tình không?
Cô hồ nghi mà liếc mắt nhìn Cố Tiếu, thấy hắn căn bản không có phản ứng lớn gì, liền cảm thấy bản thân là tự mình đa tình, Cố Tiếu sao có thể coi trọng cô được?
Nhưng mà lại nói lại, cũng không phải không có khả năng, hơn nữa nếu Cố Tiếu thật sự thích cô mà nói, vậy nhiệm vụ không phải càng thêm dễ dàng giải quyết?
Lúc trước sao cô lại không nghĩ tới nhỉ?
"Đúng vậy, anh nói rất đúng, muốn tìm thì cũng phải tìm người như anh."
Cố Tiếu đang cầm lấy cái ly súc miệng, nghe Quý Lạc nói vậy, nước trong miệng muốn nuốt cũng không được mà phun ra cũng không xong, thiếu chút nữa là đã sặc.
Thật lâu sau, hắn mới nhổ nước ở trong miệng ra, sau đó xoay người nhìn Quý Lạc.
"Cô tên là Quý Lạc?"
"Ừm......"
"Không dễ nghe, vẫn là Ô Ô nghe hay hơn."
Ô Ô chỉ thuộc về hắn, chỉ một mình hắn.
"Thế nên...... Anh?"
"Đúng vậy, tôi đáp ứng cô."
Cố Tiếu vỗ vỗ vai cô, lấy đó để cổ vũ, trong lòng Quý Lạc còn đang buồn bực, cô cái gì cũng chưa nói, thế nào mà hắn đã đáp ứng rồi?
Làm Quý Lạc buồn bực chính là, đám Lâm Hiên thế nhưng vẫn luôn không có tới tìm bọn họ, ngược lại như vậy cũng tốt, nhưng sợ bọn họ dùng âm kế.
"Chú ý chú ý, nhóm cư dân mau rời đi bằng tốc độ nhanh nhất, năm ngàn mét ở phía trước có một đoàn tang thi đang tới gần."
Loa trong căn cứ đột nhiên vang lên, dồn dập mà chói tai, có người vốn dĩ đang ngủ trưa, liền bị cứng rắn lôi từ trong giấc ngủ dậy, sau khi nghe được nội dung, bọn họ cũng không dám sơ sẩy, vội vàng thu thập những đồ tốt rồi chạy tới quảng trường.
Còn mấy người lãnh đạo thì vẫn còn đang thảo luận đối sách, có người kiên định muốn ở lại, chỉ cần cố chịu thì được rồi, có người thì lại sợ chết, vạn nhất tang thi thật sự phá tường xông vào, khi đó sẽ không còn kịp nữa rồi.
Nhưng trong lòng mọi người, đều không nghĩ sẽ vứt bỏ chỗ này.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều trầm mặc.
Lúc này, Cố Tiếu lại đột nhiên đứng dậy, nói: "Không đi, các người nghe tôi chỉ huy là được."
Súng bắn chim đầu đàn, hắn vừa nói lời này, lập tức liền có người nhảy ra chửi ầm lên: "Anh thì biết cái gì? Chỉ bằng anh mà có thể đánh được hết đám tang thi sao?"
Ánh mắt lạnh băng của Cố Tiếu lập tức rơi xuống trên người hắn, người kia lập tức im miệng lại.
Cố Tiếu nói thẳng với hắn: "Anh muốn đi? Cũng được, nhưng sẽ không có bất kì chiếc xe nào cho anh, anh chỉ có thể đi bộ, hiện tại anh nói cho tôi biết, có đi hay không?"
Đi bộ, nói đùa gì vậy chứ, người nọ rốt cuộc không còn phản kháng nữa, trực tiếp lui về lại trong đám người.
Lãnh đạo thấy bộ dáng Cố Tiếu như là đã dự liệu trước, hơn nữa lúc trước cũng từng nghe nói qua về hắn, trong nháy mắt có người chỉ huy, cùng với thế khó xử, không bằng thống khoái buông tay.
=======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~