Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 61
Beta:Minh Nguyệt
1.
[TG5] Chương 108: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 11 )
.........
Chai nước thuốc kia có màu sắc đẹp mắt, thế nên hiệu quả hẳn là không tồi.
Cố Tiếu cầm tay của Quý Lạc, cẩn thận tô lên giúp cô, sau đó hong gió cho nó khô đi, nhìn thấy dung nhan khi ngủ của Quý Lạc khiến hắn nhịn không được mà mỉm cười.
Cô thật cho rằng hắn nhìn không ra sao? Vào lần đầu tiên nhìn thấy cô hắn liền biết cô không chỉ là một tang thi bình thường, cũng không phải là cái gì mà con người có ý thức của tang thi, cô là một con tang thi cao cấp, thậm chí còn có tư tưởng của bản thân.
Càng đến sau này hắn lại càng phát hiện tang thi này quả thực ngốc đến đáng yêu, căn bản không có tính uy hiếp, hơn nữa cô tự cho là đúng mà ngụy trang lấy lòng Cố Tiếu.
Nếu nuôi dưỡng một con tang thi, tựa hồ cũng không tồi, dù sao ở thế giới này hắn cũng không có người cần quan tâm, không bằng làm bạn với cô cũng tốt.
Bởi vì cái ý nghĩ chợt lóe qua này, mà lần đầu Cố Tiếu lại dùng dược của bản thân để đi trợ giúp người khác, hắn muốn khiến cô không khác gì với người thường, không cần phải che che dấu dấu.
Đương nhiên, nếu thất bại thì cũng không sao, có hắn bảo vệ cô là đủ rồi.
Cố Tiếu nhìn thoáng qua Quý Lạc, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Thời điểm Quý Lạc tỉnh lại, phát hiện trên người vậy mà một chút cảm giác đau đớn cũng không có, trong lòng thập phần vui mừng.
Cô đứng ở trước cửa sổ, nhìn cảnh vật ở nơi xa, vốn dĩ không có khả năng thấy được nơi đó giờ phút này thế nhưng lại vô cùng rõ ràng, hơn nữa trong cơ thể tựa hồ còn có một loại lực lượng dùng không hết, đây là...... Năng lực của tang thi hoàng?
Không phải, đây vẫn còn chưa đủ, chỉ gần là tang thi biến dị cao cấp mà thôi.
Cô nhớ tới trong nguyên cốt truyện tang thi hoàng có được năng lực bước nhanh, nếu cô thật sự đạt được cái trình tự kia, thì từ trước mặt người khác chạy tới hẳn là giống như một trận gió, cô nhưng thật ra bắt đầu có chút mong đợi.
Tầm mắt của Quý Lạc đảo qua cái bàn, phát hiện trên bàn thế nhưng lại có một ly nước, cô nhớ rõ đêm qua không có cơ mà, chẳng lẽ là Cố Tiếu đã tới đây?
Cô đi qua cầm lấy cái ly tinh tế nghe thấy hạ, phát hiện hương vị quả nhiên có chút tương tự với loại mà lúc trước Cố Tiếu từng cho cô uống, nói như vậy, Cố Tiếu khẳng định là đã tới.
Cho nên nói cô biến dị khẳng định là hắn đã biết, khó trách sau đó cô lại cảm giác được đau đớn bỗng biến mất, có điều ở trước mặt Cố Tiếu giả vờ làm nhân vật tiểu bạch* cũng không được nữa rồi.
*Có thể là loại ngây thơ ko biết gì, theo ý ta là vậy [ Thật ra là theo ý của betaer nhà ta ]
Quý Lạc đẩy cửa ra, từ lan can tầng hai liền thấy được Cố Tiếu.
Cố Tiếu giờ phút này đang đoan đoan chính chính mà ngồi ở bàn ăn cơm, bữa sáng của hắn là phô mai, mà bản thân hắn thì lại thong thả ung dung mà dùng tay xé mở.
Đối diện với hắn còn có một phần bữa sáng, Quý Lạc không cần đoán cũng biết đây là dành cho cô, vì thế cô liền nhẹ nhàng nhảy lên thanh chắn ở trên lan can, một cái xoay người liền trực tiếp từ tầng hai rơi xuống tầng một.
Khốc tễ, loại cảm giác này thật sảng khoái.
Cố Tiếu nhìn thấy Quý Lạc đột nhiên xuất hiện thì một chút cũng không ngoài ý muốn, dùng ánh mắt ý bảo cô mau ngồi xuống ăn cơm.
Quý Lạc nhìn thứ đồ hồng hồng kia, cho rằng lại là nước uống ngon lần trước, liền trực tiếp bưng lên uống một ngụm.
Giây tiếp theo, cô liền phun ra toàn bộ.
Quá khó uống đi, quả thực là muốn mệnh cô.
Rõ ràng là thứ đồ này lớn lên cũng không xấu lắm, thế nào mà lại khó uống như vậy?
"Làm sao vậy? Không ngon sao?"
"Khó uống......"
Quý Lạc tội nghiệp mà nhìn hắn, Cố Tiếu nhướng mày, từ bên cạnh lại lấy ra một cái cái ly?
Lúc này Quý Lạc không dám tùy ý uống nữa, cô trước vươn đầu lưỡi ra liếm thử trước, sau đó liền phát hiện hương vị cực ngon, lúc này mới nâng cái ly lên uống hết.
Uống xong cô mới hỏi: "Vì sao...... Hương vị lại không giống nhau vậy?"
"Rất đơn giản a, bởi vì tôi không nếm ra hương vị."
Hắn nói rất nhẹ nhàng, động tác uống của Quý Lạc tạm dừng trong chốc lát, hắn...... Thế nhưng lại không có vị giác?
Không đúng, lần trước hắn từng nói là hương vị không tồi mà?
"Vậy lần trước không phải anh....?"
"Cái gì cũng chưa nếm ra được."
"......"
Vậy hắn liếm cô làm gì? Biểu tình lãng phí.
2.
[TG5] Chương 109: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 12 )
........
Đồ ăn trong căn cứ còn tính là tương đối đầy đủ, nhưng mà bởi vì lòng dạ người ở phía trên tham lam, cho dù lúc đầu đầy đủ thì khi phân phát xuống cho những người khác thì đồ ăn cũng ít dần đi, Quý Lạc không cần ăn cái gì, nhưng mà Cố Tiếu vẫn kiên trì mỗi ngày đều tìm hoa quả mới lạ cho cô rồi trộn cùng với dược để làm cho cô uống.
Một tháng sau, rốt cuộc Quý Lạc cũng có thể tháo khẩu trang xuống, thiếu nữ trong gương nghiễm nhiên là bộ dáng mỹ lệ vốn dĩ, cô hơi hơi mỉm cười, phát hiện tới cả biểu tình cũng có thể khống chế làm sao cho tự nhiên.
Thật tốt quá, cô không biết phương diện này có công lao của Cố Tiếu hay không, nhưng mà chỉ cần kết quả tốt là được rồi.
Khuyết điểm duy nhất chính là móng tay của cô vẫn là màu đen, cho dù buổi tối mỗi ngày Cố Tiếu đều kiên trì giúp cô tô nước thuốc lên móng, thì móng tay của cô vẫn là màu đen, không hề có biến hóa chút nào.
"Phanh!"
Bên ngoài truyền đến một tiếng vang lớn, vốn dĩ hai người đang ăn cơm đột nhiên liền liếc nhìn nhau, sau đó yên lặng mà tiếp tục ăn, nhưng mà sau khi vài tiếng đó cứ liên tiếp vang lên, thì Cố Tiếu không khỏi nhíu mày, không phải là bọn tang thi tìm tới đây chứ?
"Tôi đi ra ngoài nhìn một chút."
Hắn đứng dậy liền rời đi, Quý Lạc cũng đứng dậy đi theo, Cố Tiếu quay đầu lại nói: "Cô cứ ở đây đi."
"Không, tôi muốn đi theo anh."
Biểu tình của cô vô cùng kiên quyết, Cố Tiếu ách một tiếng, lui về lại, hắn bỗng nâng tay lên, đầu ngón tay ngưng tụ một đoàn ánh sáng màu trắng, sau đó hắn đem ngón tay để ở trên trán Quý Lạc, Quý Lạc chỉ cảm thấy trán mình đột nhiên nóng một chút, sau đó liền không còn cảm giác gì.
Làm xong chuyện đó, Cố Tiếu liền đi về phía trước, Quý Lạc còn đang suy nghĩ hành động vừa rồi của hắn là có ý gì, liền thấy Cố Tiếu quay đầu lại, nói: "Còn không đi theo?"
Biểu tình của cô ngây ra, Cố Tiếu duỗi tay ra, rồi cầm lấy tay cô, cùng cô đi ra bên ngoài.
Quả nhiên là đã xảy ra chuyện lớn, nơi mà thanh âm phát ra là tại một quảng trường, thời điểm bọn họ đến thì nơi đó đã đứng đầy người, những người đó hình thành một vòng vây, như là đang vây quanh cái gì đó.
Bọn họ đứng gần đủ để quan sát, phát hiện là một đám người, hẳn là người từ bên ngoài đến.
Cố Tiếu không quen biết bọn họ, nhưng Quý Lạc lại biết, đám người kia, còn không phải là đám người Lâm Hiên sao?
Lại nhìn lỗ thủng lớn như là bị nổ tung trên mặt đất, Quý Lạc đoán rằng không chừng Lâm Hiên đã thức tỉnh dị năng rồi, cái này thật phiền toái a.
Cô không nghĩ tới thời gian hắn thức tỉnh dị năng thế nhưng so với nguyên cốt truyện lại sớm hơn nửa tháng, vốn dĩ cô tính toán sau khi biến dị trở thành tang thi hoàng thì sẽ đi tìm hắn, sau đó hoàn thành nhiệm vụ, lúc này dị năng hệ lôi của Lâm Hiên lại thức tỉnh trước, chỉ sợ là sẽ phiền toái.
Vài người bên cạnh hắn vẫn là những người ngày đó, Quý Lạc đảo mắt một cái, thế nhưng phát hiện một người không nên xuất hiện ở chỗ này, Hướng Vi.
Cô ta thế nhưng lại không chết? Cái này chẳng lẽ gọi là hào quang của nữ chủ?
Nhìn vài người bọn họ vài người ăn mặc sạch sẽ sắc mặt thì hồng nhuận, chỉ sợ ngay cả Hướng Vi cũng đã thức tỉnh dị năng rồi.
Hiện tại còn chưa phải thời điểm nên xuất hiện
Quý Lạc nghĩ vậy, liền muốn lôi kéo Cố Tiếu rời khỏi,mà Hướng Vi ở bên kia lại phát hiện ra Cố Tiếu, lập tức tiêm thanh kêu to: "Hiên, em tìm được kẻ thù rồi."
Lần đầu tiên Lâm Hiên nhìn thấy Hướng Vi đã bị khuôn mặt của cô ta hấp dẫn, khi đó cô ta bị nhốt ở trong một chiếc xe, bên cạnh đều là tang thi, may mắn hắn thức tỉnh được dị năng nên mới cứu cô ta ra ngoài được.
Hắn vốn dĩ còn nghĩ rằng phải tốn chút công phu mới có thể theo đuổi được cô ta, không ngờ tới vài buổi tối ngày hôm sau cô ta lại tự mình bò lên trên giường hắn, hiện tại nhớ tới thủ đoạn của cô ta, Lâm Hiên còn cảm thấy chưa đã thèm.
Cho nên kẻ thù của Hướng Vi, thì tự nhiên cũng là kẻ thù của hắn, huống chi hiện tại hắn lợi hại như vậy, còn có ai có thể đánh thắng được hắn đây?
Trong tay hắn liền hiện lên một đoàn tia chớp, tiếng dòng điện xẹt xẹt mà vang lên, quần chúng vây xem vội vàng lui về phía sau vài bước, sợ chỉ cần không cẩn thận một chút thì mạng liền không còn.
Bọn họ từng người lui về phía sau, thì hai người Quý Lạc tự nhiên liền thấy được, lôi điện trong tay Lâm Hiên hướng về phương hướng mà Hướng Vi chỉ, liền muốn quăng ra ngoài.
======
#Lảm nhảm:
✔Chúc mừng năm mới nhé các nàng Happy New Year Chọn đúng dịp này để lên đăng truyện cho các nàng nè~Hi vọng năm mới tới rồi, mọi người sẽ gặp đc nhiều điều may mắn, an khang mạnh khỏe, học tập và công việc sẽ càng thêm thuận lợi...Ngôn từ có chút cạn kiệt, thôi thì vẫn chúc mọi người năm mới vui vẻ!!Happy New Year
00:00 31/12/2018
======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~
1.
[TG5] Chương 108: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 11 )
.........
Chai nước thuốc kia có màu sắc đẹp mắt, thế nên hiệu quả hẳn là không tồi.
Cố Tiếu cầm tay của Quý Lạc, cẩn thận tô lên giúp cô, sau đó hong gió cho nó khô đi, nhìn thấy dung nhan khi ngủ của Quý Lạc khiến hắn nhịn không được mà mỉm cười.
Cô thật cho rằng hắn nhìn không ra sao? Vào lần đầu tiên nhìn thấy cô hắn liền biết cô không chỉ là một tang thi bình thường, cũng không phải là cái gì mà con người có ý thức của tang thi, cô là một con tang thi cao cấp, thậm chí còn có tư tưởng của bản thân.
Càng đến sau này hắn lại càng phát hiện tang thi này quả thực ngốc đến đáng yêu, căn bản không có tính uy hiếp, hơn nữa cô tự cho là đúng mà ngụy trang lấy lòng Cố Tiếu.
Nếu nuôi dưỡng một con tang thi, tựa hồ cũng không tồi, dù sao ở thế giới này hắn cũng không có người cần quan tâm, không bằng làm bạn với cô cũng tốt.
Bởi vì cái ý nghĩ chợt lóe qua này, mà lần đầu Cố Tiếu lại dùng dược của bản thân để đi trợ giúp người khác, hắn muốn khiến cô không khác gì với người thường, không cần phải che che dấu dấu.
Đương nhiên, nếu thất bại thì cũng không sao, có hắn bảo vệ cô là đủ rồi.
Cố Tiếu nhìn thoáng qua Quý Lạc, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Thời điểm Quý Lạc tỉnh lại, phát hiện trên người vậy mà một chút cảm giác đau đớn cũng không có, trong lòng thập phần vui mừng.
Cô đứng ở trước cửa sổ, nhìn cảnh vật ở nơi xa, vốn dĩ không có khả năng thấy được nơi đó giờ phút này thế nhưng lại vô cùng rõ ràng, hơn nữa trong cơ thể tựa hồ còn có một loại lực lượng dùng không hết, đây là...... Năng lực của tang thi hoàng?
Không phải, đây vẫn còn chưa đủ, chỉ gần là tang thi biến dị cao cấp mà thôi.
Cô nhớ tới trong nguyên cốt truyện tang thi hoàng có được năng lực bước nhanh, nếu cô thật sự đạt được cái trình tự kia, thì từ trước mặt người khác chạy tới hẳn là giống như một trận gió, cô nhưng thật ra bắt đầu có chút mong đợi.
Tầm mắt của Quý Lạc đảo qua cái bàn, phát hiện trên bàn thế nhưng lại có một ly nước, cô nhớ rõ đêm qua không có cơ mà, chẳng lẽ là Cố Tiếu đã tới đây?
Cô đi qua cầm lấy cái ly tinh tế nghe thấy hạ, phát hiện hương vị quả nhiên có chút tương tự với loại mà lúc trước Cố Tiếu từng cho cô uống, nói như vậy, Cố Tiếu khẳng định là đã tới.
Cho nên nói cô biến dị khẳng định là hắn đã biết, khó trách sau đó cô lại cảm giác được đau đớn bỗng biến mất, có điều ở trước mặt Cố Tiếu giả vờ làm nhân vật tiểu bạch* cũng không được nữa rồi.
*Có thể là loại ngây thơ ko biết gì, theo ý ta là vậy [ Thật ra là theo ý của betaer nhà ta ]
Quý Lạc đẩy cửa ra, từ lan can tầng hai liền thấy được Cố Tiếu.
Cố Tiếu giờ phút này đang đoan đoan chính chính mà ngồi ở bàn ăn cơm, bữa sáng của hắn là phô mai, mà bản thân hắn thì lại thong thả ung dung mà dùng tay xé mở.
Đối diện với hắn còn có một phần bữa sáng, Quý Lạc không cần đoán cũng biết đây là dành cho cô, vì thế cô liền nhẹ nhàng nhảy lên thanh chắn ở trên lan can, một cái xoay người liền trực tiếp từ tầng hai rơi xuống tầng một.
Khốc tễ, loại cảm giác này thật sảng khoái.
Cố Tiếu nhìn thấy Quý Lạc đột nhiên xuất hiện thì một chút cũng không ngoài ý muốn, dùng ánh mắt ý bảo cô mau ngồi xuống ăn cơm.
Quý Lạc nhìn thứ đồ hồng hồng kia, cho rằng lại là nước uống ngon lần trước, liền trực tiếp bưng lên uống một ngụm.
Giây tiếp theo, cô liền phun ra toàn bộ.
Quá khó uống đi, quả thực là muốn mệnh cô.
Rõ ràng là thứ đồ này lớn lên cũng không xấu lắm, thế nào mà lại khó uống như vậy?
"Làm sao vậy? Không ngon sao?"
"Khó uống......"
Quý Lạc tội nghiệp mà nhìn hắn, Cố Tiếu nhướng mày, từ bên cạnh lại lấy ra một cái cái ly?
Lúc này Quý Lạc không dám tùy ý uống nữa, cô trước vươn đầu lưỡi ra liếm thử trước, sau đó liền phát hiện hương vị cực ngon, lúc này mới nâng cái ly lên uống hết.
Uống xong cô mới hỏi: "Vì sao...... Hương vị lại không giống nhau vậy?"
"Rất đơn giản a, bởi vì tôi không nếm ra hương vị."
Hắn nói rất nhẹ nhàng, động tác uống của Quý Lạc tạm dừng trong chốc lát, hắn...... Thế nhưng lại không có vị giác?
Không đúng, lần trước hắn từng nói là hương vị không tồi mà?
"Vậy lần trước không phải anh....?"
"Cái gì cũng chưa nếm ra được."
"......"
Vậy hắn liếm cô làm gì? Biểu tình lãng phí.
2.
[TG5] Chương 109: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 12 )
........
Đồ ăn trong căn cứ còn tính là tương đối đầy đủ, nhưng mà bởi vì lòng dạ người ở phía trên tham lam, cho dù lúc đầu đầy đủ thì khi phân phát xuống cho những người khác thì đồ ăn cũng ít dần đi, Quý Lạc không cần ăn cái gì, nhưng mà Cố Tiếu vẫn kiên trì mỗi ngày đều tìm hoa quả mới lạ cho cô rồi trộn cùng với dược để làm cho cô uống.
Một tháng sau, rốt cuộc Quý Lạc cũng có thể tháo khẩu trang xuống, thiếu nữ trong gương nghiễm nhiên là bộ dáng mỹ lệ vốn dĩ, cô hơi hơi mỉm cười, phát hiện tới cả biểu tình cũng có thể khống chế làm sao cho tự nhiên.
Thật tốt quá, cô không biết phương diện này có công lao của Cố Tiếu hay không, nhưng mà chỉ cần kết quả tốt là được rồi.
Khuyết điểm duy nhất chính là móng tay của cô vẫn là màu đen, cho dù buổi tối mỗi ngày Cố Tiếu đều kiên trì giúp cô tô nước thuốc lên móng, thì móng tay của cô vẫn là màu đen, không hề có biến hóa chút nào.
"Phanh!"
Bên ngoài truyền đến một tiếng vang lớn, vốn dĩ hai người đang ăn cơm đột nhiên liền liếc nhìn nhau, sau đó yên lặng mà tiếp tục ăn, nhưng mà sau khi vài tiếng đó cứ liên tiếp vang lên, thì Cố Tiếu không khỏi nhíu mày, không phải là bọn tang thi tìm tới đây chứ?
"Tôi đi ra ngoài nhìn một chút."
Hắn đứng dậy liền rời đi, Quý Lạc cũng đứng dậy đi theo, Cố Tiếu quay đầu lại nói: "Cô cứ ở đây đi."
"Không, tôi muốn đi theo anh."
Biểu tình của cô vô cùng kiên quyết, Cố Tiếu ách một tiếng, lui về lại, hắn bỗng nâng tay lên, đầu ngón tay ngưng tụ một đoàn ánh sáng màu trắng, sau đó hắn đem ngón tay để ở trên trán Quý Lạc, Quý Lạc chỉ cảm thấy trán mình đột nhiên nóng một chút, sau đó liền không còn cảm giác gì.
Làm xong chuyện đó, Cố Tiếu liền đi về phía trước, Quý Lạc còn đang suy nghĩ hành động vừa rồi của hắn là có ý gì, liền thấy Cố Tiếu quay đầu lại, nói: "Còn không đi theo?"
Biểu tình của cô ngây ra, Cố Tiếu duỗi tay ra, rồi cầm lấy tay cô, cùng cô đi ra bên ngoài.
Quả nhiên là đã xảy ra chuyện lớn, nơi mà thanh âm phát ra là tại một quảng trường, thời điểm bọn họ đến thì nơi đó đã đứng đầy người, những người đó hình thành một vòng vây, như là đang vây quanh cái gì đó.
Bọn họ đứng gần đủ để quan sát, phát hiện là một đám người, hẳn là người từ bên ngoài đến.
Cố Tiếu không quen biết bọn họ, nhưng Quý Lạc lại biết, đám người kia, còn không phải là đám người Lâm Hiên sao?
Lại nhìn lỗ thủng lớn như là bị nổ tung trên mặt đất, Quý Lạc đoán rằng không chừng Lâm Hiên đã thức tỉnh dị năng rồi, cái này thật phiền toái a.
Cô không nghĩ tới thời gian hắn thức tỉnh dị năng thế nhưng so với nguyên cốt truyện lại sớm hơn nửa tháng, vốn dĩ cô tính toán sau khi biến dị trở thành tang thi hoàng thì sẽ đi tìm hắn, sau đó hoàn thành nhiệm vụ, lúc này dị năng hệ lôi của Lâm Hiên lại thức tỉnh trước, chỉ sợ là sẽ phiền toái.
Vài người bên cạnh hắn vẫn là những người ngày đó, Quý Lạc đảo mắt một cái, thế nhưng phát hiện một người không nên xuất hiện ở chỗ này, Hướng Vi.
Cô ta thế nhưng lại không chết? Cái này chẳng lẽ gọi là hào quang của nữ chủ?
Nhìn vài người bọn họ vài người ăn mặc sạch sẽ sắc mặt thì hồng nhuận, chỉ sợ ngay cả Hướng Vi cũng đã thức tỉnh dị năng rồi.
Hiện tại còn chưa phải thời điểm nên xuất hiện
Quý Lạc nghĩ vậy, liền muốn lôi kéo Cố Tiếu rời khỏi,mà Hướng Vi ở bên kia lại phát hiện ra Cố Tiếu, lập tức tiêm thanh kêu to: "Hiên, em tìm được kẻ thù rồi."
Lần đầu tiên Lâm Hiên nhìn thấy Hướng Vi đã bị khuôn mặt của cô ta hấp dẫn, khi đó cô ta bị nhốt ở trong một chiếc xe, bên cạnh đều là tang thi, may mắn hắn thức tỉnh được dị năng nên mới cứu cô ta ra ngoài được.
Hắn vốn dĩ còn nghĩ rằng phải tốn chút công phu mới có thể theo đuổi được cô ta, không ngờ tới vài buổi tối ngày hôm sau cô ta lại tự mình bò lên trên giường hắn, hiện tại nhớ tới thủ đoạn của cô ta, Lâm Hiên còn cảm thấy chưa đã thèm.
Cho nên kẻ thù của Hướng Vi, thì tự nhiên cũng là kẻ thù của hắn, huống chi hiện tại hắn lợi hại như vậy, còn có ai có thể đánh thắng được hắn đây?
Trong tay hắn liền hiện lên một đoàn tia chớp, tiếng dòng điện xẹt xẹt mà vang lên, quần chúng vây xem vội vàng lui về phía sau vài bước, sợ chỉ cần không cẩn thận một chút thì mạng liền không còn.
Bọn họ từng người lui về phía sau, thì hai người Quý Lạc tự nhiên liền thấy được, lôi điện trong tay Lâm Hiên hướng về phương hướng mà Hướng Vi chỉ, liền muốn quăng ra ngoài.
======
#Lảm nhảm:
✔Chúc mừng năm mới nhé các nàng Happy New Year Chọn đúng dịp này để lên đăng truyện cho các nàng nè~Hi vọng năm mới tới rồi, mọi người sẽ gặp đc nhiều điều may mắn, an khang mạnh khỏe, học tập và công việc sẽ càng thêm thuận lợi...Ngôn từ có chút cạn kiệt, thôi thì vẫn chúc mọi người năm mới vui vẻ!!Happy New Year
00:00 31/12/2018
======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~