Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60
Beta:Minh Nguyệt
1.
[TG5] Chương 106: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 9 )
.........
Vì tỏ vẻ kháng nghị, Quý Lạc liền lắc đầu, tỏ vẻ không thích uống.
Cố Tiếu sửng sốt, trong mắt hiện lên tia thất vọng, sau đó dùng một tay xé bỏ tờ giấy vừa viết kìa: "Không thích liền vứt."
Nói xong liền vo thành một nhúm rồi ném ra ngoài.
What? Có cần phải kiên quyết như vậy không, kỳ thật thứ đồ kia uống vẫn khá ngon, hơn nữa nếu như được cải tiến thì nói không chừng hương vị càng ngon hơn, nghĩ đến không thể uống được nữa, trong lòng Quý Lạc liền có chút tiếc nuối.
"Đi thôi, vòng qua chỗ này, cách đó không xa sẽ có một cái căn cứ, chúng ta đến nơi đó đi."
Cố Tiếu một tay cầm vali xách tay một tay cắm vào trong túi, lập tức đi về phía trước, mà Quý Lạc thì lại buồn bực mà đi theo phía sau, cô nghĩ rằng nhất định là cô đã bị thân thể này ảnh hưởng rồi, bằng không vì sao cô bỗng có cảm giác chỉ số thông minh đã giảm xuống?
Có điều đi tới đi tới, cảm giác thân thể của mình phảng phất như nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không còn cảm giác trầm trọng như khi đi con đường lúc nãy nữa, không biết vì sao cô bỗng nhớ tới trong cốt truyện nếu không sai biệt lắm thì vào lúc này nguyên chủ đang bắt đầu biến dị.
Trong lòng bỗng nhiên lạnh run, sau khi biến dị tuy rằng rất lợi hại, nhưng mà quá trình biến dị lại cực kỳ thống khổ, nỗi đau không thua gì lột da rút gân, nếu như cô không chịu nổi, thì có khả năng nhiệm vụ sẽ không hoàn thành được.
Huống hồ bên cạnh cô tới cả một người có thể tín nhiệm cũng không có, đến lúc đó nếu như xảy ra biến dị, bị người khác phát hiện vậy thì xong đời rồi.
Trong lòng Quý Lạc rối như tơ, trên mặt thì mang một tầng âm u, bước chân đi đường cũng dần dần chậm lại.
Cố Tiếu đi ở phía trước nghe thấy thanh âm đi đường ở sau càng ngày càng nhỏ, không khỏi tò mò mà quay đầu lại, phát hiện Quý Lạc đã sớm bị hắn bỏ lại ở thật xa, chẳng lẽ dược không dùng được? Sao mà càng đi lại càng chậm vậy?
Cố Tiếu lui về, không chút rối rắm mà bế Quý Lạc lên, bởi vì biến thành tang thi, nên thể trọng của Quý Lạc cũng nhẹ hơn không ít, mà Cố Tiếu giống như là ôm một khối không khí, nện bước ổn định, thần thái tự nhiên.
"Anh......"
Hai mắt dại ra của cô chuyển động hai cái, sau đó phát ra một âm tiết đơn, cổ họng tựa như bị đao cắt, làm cô nhịn không được mà nhíu mày.
"Gọi Cố Tiếu."
"Cố...... Tiếu......"
Cô gian nan mà gọi tên của hắn, truyền tới lỗ tai Cố Tiếu giống như là từ kẽ răng truyền ra, hắn buông Quý Lạc, dựa theo các bước vừa rồi lại điều chế cho cô một ly nước cà chua, chỉ là dựa vào cơ sở đó mà bỏ thêm vài thứ nữa.
Quý Lạc tiếp nhận ly nước rồi uống một ngụm, vị quả nhiên so với lúc trước thì ngon hơn nhiều, cổ họng tựa hồ cũng không còn đau nữa.
"Không phải...... anh đã ném rồi sao?"
"Ném cái gì?" Cố Tiếu châm chọc nói, "Cô nói tờ giấy vừa rồi kia? Chính tôi tự viết mà còn không nhớ sao? Tờ giấy đó vốn dĩ là một thứ bỏ đi."
Đạo lý này nói rất đúng, nhưng nghe thì vẫn cảm thấy quái quái chỗ nào ấy, cô còn chưa nghĩ ra nguyên do, liền bị bế lên một lần nữa, cô ngẩng đầu, liền đối diện với Cố Tiếu đang cúi xuống, mắt hai người đụng phải nhau.
Thật lâu sau, Cố Tiếu mới gian nan mà quay đầu đi, sau đó nói: "Cô vẫn nên đeo khẩu trang lên lại đi."
Bởi vì bản thân không cần đi đường, cho nên một đường này Quý Lạc cảm thấy thời gian trôi vô cùng mau, chờ ra khỏi cánh rừng, liền thấy cách đó không xa có một tòa kiến trúc cao đứng sừng sững, tựa hồ là vọng đài hay là gì đó, bên cạnh là một bức tường vây nhìn qua vô cùng vững chắc.
Cố Tiếu ôm cô trực tiếp đi về phía bên kia, có người trên vọng đài nhìn thấy hắn, liền vội vàng bảo người bên cạnh đi xuống nhìn xem, chỉ chốc lát sau, cửa chính liền mở ra.
Người nọ đi ra rất không khách khí mà nói: "Tới đây làm gì?"
Cố Tiếu vân đạm phong khinh mà nói: "Ở nhờ."
Người nọ phỏng chừng chưa từng thấy qua người nào ở nhờ mà còn kiêu ngạo như vậy, gân xanh trên cổ hiện lên, mặt một hoành liền nói: "Không được."
Cố Tiếu hoàn toàn không để ý tới hắn, cúi đầu nói với Quý Lạc: "Lấy món đồ trong túi áo tiền của tôi ra."
Quý Lạc làm theo, bàn tay sờ soạng nửa ngày mới sờ được một món đồ bóng loáng, cô lấy ra rồi nhìn, là một viên hạt châu lớn bằng quả trứng bồ câu, toàn thân trong suốt đẹp đẽ, ở phần tâm tựa hồ còn mang theo ánh sáng bảy màu.
Thứ này, thế nhưng lại là một viên tinh hạch tang thi cấp hai?
2.
[TG5] Chương 107: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 10 )
.........
Tuy rằng tinh hạng tang thi cấp hai cũng không có gì hiếm lạ, nhưng thời gian hiện tại hẳn là thời điểm mới cho ra mắt tinh hạch tang thi cấp hai, lúc này có được một viên tinh hạch tang thi cấp hai, tuyệt đối sẽ vô cùng nổi tiếng.
Người nọ vui rạo rực mà tiếp nhận tinh hạch trong tay Quý Lạc, ngữ khí vốn dĩ không khách khí ngay lập tức trở nên cung cung kính kính, hắn vươn tay làm một cái tư thế mời: "Ngài mau vào đi."
Cố Tiếu lướt qua hắn, kết quả người nọ lại đột nhiên nói: "Không biết vị ở trong lòng ngài là...?"
"Bạn gái, như thế nào, không được sao?"
Người nọ ngó trái ngó phải cũng không nhìn được bộ dáng của Quý Lạc, thời điểm sắp nhìn kỹ được, thì Cố Tiếu lại trực tiếp nhấn đầu Quý Lạc vào trong ngực, làm cho hắn tới một cơ hội nhìn thấy đều không có.
Ở mạt thế, cơ hồ phòng ở tương đương với phế vật, cho nên cho dù không tiêu tiền, thì hai người cũng được phân tới một dãy nhà hai tầng kiểu Tây, hơn nữa còn là loại có hoa viên.
Có được một nơi ở tốt, thì ai cũng đều vui vẻ, sau khi Cố Tiếu đưa Quý Lạc đến phòng cô, liền tự mình trở về phòng, cũng không biết có phải đi nghiên cứu cái gì hay không.
Mà Quý Lạc còn lại là bàn chân, nỗ lực chịu đựng sự khác thường truyền đến từ bụng.
Cô có dự cảm cô muốn biến dị, nơi bụng nhỏ dần truyền đến cảm giác nóng bỏng khiến cô đau đớn, nếu nói tang thi có thể ra mồ hôi, thì lúc này nhất định cô đã ướt đẫm mồ hôi.
Cảm giác đau đớn vừa mới bắt đầu thì cô còn có thể miễn cưỡng cắn răng chịu đựng, nhưng càng ngày thân thể lại càng giống như bị nứt ra, đau đớn từng trận từng trận truyền đến, làm cô nằm cũng không được mà ngồi cũng không xong, cuối cùng thình thịch một tiếng rồi trực tiếp lăn xuống đất.
Ý thức của cô bắt đầu trở nên mông lung, cho đến khi có người phá cửa xông vào, sau đó thân thể liền được người bế lên.
Một món đồ bỗng tiến vào trong miệng cô, nhưng mà Quý Lạc đã suy yếu đến nỗi mở miệng không nổi, chỉ có thể ngửi thấy hương thơm dụ hoặc cô, trong lòng càng thêm nôn nóng.
Cô tựa hồ nghe thấy có người thở dài một tiếng, ngay sau đó, một thứ ấm áp liền dán lên môi cô, tiếp đó môi đã bị cạy ra, cô còn chưa có phản ứng lại, thì một dòng nước ngọt lành đã bị chảy vào trong miệng cô.
Bởi vì được uống ngon, cô thậm chí bắt đầu ôm chặt thứ đồ kia, hung hăng mà mút nơi cung cấp nước đó, chờ nước không còn nữa, cô còn bất mãn mà hừ hai tiếng, sau đó không chút nào lưu luyến mà buông thứ đồ kia ra
Nhưng thứ đồ kia lại lần nữa dán lên, Quý Lạc theo thói quen mà mút vào, chờ đến lần thứ ba, cơ hồ thành tự nhiên, nhưng lần này tựa hồ không còn thứ đồ mà cô muốn uống, cô cũng lười đến buông ra, dù sao đã thành thói quen, sau đó ở dưới tình huống không có nước, đem cái kia đồ vật hung hăng mà liếm cái biến.
Cố Tiếu nhìn Quý Lạc không còn ý thức, giơ tay sờ sờ đôi môi bị cô hôn đến sưng đỏ, bởi vì sức lực của cô quá lớn, nên cánh môi của hắn có chút trầy da, sờ vào có chút đau.
Có điều giờ phút này đầu sỏ gây tội lại đang ngủ ngon lành, Cố Tiếu thấy vậy thì thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn đã sớm nhìn ra cô có có chút khác thường, cho nên mới vội vã đi phối dược, không nghĩ tới lại nhanh như vậy, làm cho hắn dược còn chỉ là cái tàn thứ phẩm, không biết có phải do tác dụng phụ hay không.
Cố Tiếu duỗi tay sờ sờ mặt của Quý Lạc, phát hiện hình như mặt cô đã bóng loáng đi không ít, màu xanh lá trên mặt cũng rút đi rất nhiều, vừa nhìn như vậy, mặt mày cô liền lập tức sinh động hẳn lên, cô của hiện tại, càng ngày càng giống bộ dáng của một thiếu nữ, mà không phải là một tang thi.
Xem ra dược của hắn vẫn rất là hữu dụng, Cố Tiếu cân nhắc về sau nên cho cô uống nhiều hơn mới tốt, lần sau đổi thành nước ép táo thì càng tốt.
Hắn bế cô lên, nhẹ nhàng mà đặt cô lên trên giường, thời điểm đang chuẩn bị đi, thì lại phát hiện sơn móng tay trên tay cô đã bị tróc ra, nghĩ nghĩ, liền cầm chai nước thuốc mà bản thân tự mình điều chế lại đây.
======
#Lảm nhảm:
•Hôm nay đăng truyện nên mún thông báo một tí:
✔Mấy hôm trước ta đã phát hiện trên Mê đọc truyện có hai bạn reup truyện của ta, 1 bạn reup truyện này còn 1 bạn reup "Ta mới là nữ chính" và quan trọng hơn chính là.. →_→ Ko ai xin phép ta cả!!!!!!
✔Nói thật, ta tự nhận mk edit cx ko phải là rất giỏi, cx ko phải là 1 editor nổi tiếng trên watt, thế nên ta ko hỉu nổi vì sao lại đi rep truyện của ta ?!Hỏi câu này ta cx thấy hơi mắc cười vì các bạn chỉ cần thấy thích là mấy bạn rep thui ╭(╯ε╰)╮ Đâu có biết editor đã mất công mất sức ngồi edit thế nào đâu !!!!
✔Thật ra ta cx ko đủ tư cách để nói những lời này, bởi vì hiện tại ta cx đag rep 1 truyện của bạn khác mà ko có xin phép, hồi ms vô watt thì chỉ đơn giản nghĩ là reup thì cx ko sao cả, hồi đó còn ko biết rep là j nx cơ. Sau mới biết là ko đc reup nếu chưa xin phép, nhưng hiện giờ ta đã lỡ rep 1 truyện rồi = ̄ω ̄= Tính khi hoàn thành hết 200 chương/ 1 quyển thì sẽ drop, bởi vì ta vốn là 1 người theo chủ nghĩa tất cả mọi thứ đều phải hoàn hảo vì thế ta ko thể để cho bất cứ truyện gì của mk phải drop ngoại trừ sau khi hoàn thành hết 1 quyển, muốn đi xin phép nhưng mà ko biết làm thế nào để liên hệ với bạn editor ╮(╯▽╰)╭ Nếu ai biết cách liên hệ thì chỉ ta vs nhé~
✔Nãy giờ nói hơi nhìu rùi ấy nhỉ, giờ ta chỉ muốn nói tóm lại đó chính là, nếu ai đã, đang và chuẩn bị reup truyện của ta thì xin hãy dừng ngay lại việc đó đi. Edit để cho mọi người đọc nhưng ko phải cx để cho m.n reup. Tất cả công sức của ta dành để edit khi bị các bạn lấy đi thì lại ko ghi nguồn, ko xin phép, ko ghi tên editor. Như vậy khác nào các bạn tự nhận là quyển truyện này do mk edit đâu, tất cả các độc giả khác cx sẽ nghĩ là do các bn edit nhưng ko biết đc là truyện này là do các bạn reup lại! Ta từng ghi ở phần giới thiệu đó là:
~"Tính ta rất tốt nhưng nếu như đụng vào điểm mấu chốt của ta thì ta sẽ thẹt sự nổi khùng đóˋ︿ˊ "~
✔Nói tới đây rồi thì cx ko vòng vo tam quốc gì cho mắc công nx, nếu như có ai còn reup thì ta sẽ thẹt sự drop truyện đóˋ△ˊKo nói giỡn âu đó!!!Thật sự sẽ làm đó ̄0 ̄
•"Đây là lần đầu tiên ta nói nhìu vậy vs các nàng đó~^O^~"
=======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~
1.
[TG5] Chương 106: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 9 )
.........
Vì tỏ vẻ kháng nghị, Quý Lạc liền lắc đầu, tỏ vẻ không thích uống.
Cố Tiếu sửng sốt, trong mắt hiện lên tia thất vọng, sau đó dùng một tay xé bỏ tờ giấy vừa viết kìa: "Không thích liền vứt."
Nói xong liền vo thành một nhúm rồi ném ra ngoài.
What? Có cần phải kiên quyết như vậy không, kỳ thật thứ đồ kia uống vẫn khá ngon, hơn nữa nếu như được cải tiến thì nói không chừng hương vị càng ngon hơn, nghĩ đến không thể uống được nữa, trong lòng Quý Lạc liền có chút tiếc nuối.
"Đi thôi, vòng qua chỗ này, cách đó không xa sẽ có một cái căn cứ, chúng ta đến nơi đó đi."
Cố Tiếu một tay cầm vali xách tay một tay cắm vào trong túi, lập tức đi về phía trước, mà Quý Lạc thì lại buồn bực mà đi theo phía sau, cô nghĩ rằng nhất định là cô đã bị thân thể này ảnh hưởng rồi, bằng không vì sao cô bỗng có cảm giác chỉ số thông minh đã giảm xuống?
Có điều đi tới đi tới, cảm giác thân thể của mình phảng phất như nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không còn cảm giác trầm trọng như khi đi con đường lúc nãy nữa, không biết vì sao cô bỗng nhớ tới trong cốt truyện nếu không sai biệt lắm thì vào lúc này nguyên chủ đang bắt đầu biến dị.
Trong lòng bỗng nhiên lạnh run, sau khi biến dị tuy rằng rất lợi hại, nhưng mà quá trình biến dị lại cực kỳ thống khổ, nỗi đau không thua gì lột da rút gân, nếu như cô không chịu nổi, thì có khả năng nhiệm vụ sẽ không hoàn thành được.
Huống hồ bên cạnh cô tới cả một người có thể tín nhiệm cũng không có, đến lúc đó nếu như xảy ra biến dị, bị người khác phát hiện vậy thì xong đời rồi.
Trong lòng Quý Lạc rối như tơ, trên mặt thì mang một tầng âm u, bước chân đi đường cũng dần dần chậm lại.
Cố Tiếu đi ở phía trước nghe thấy thanh âm đi đường ở sau càng ngày càng nhỏ, không khỏi tò mò mà quay đầu lại, phát hiện Quý Lạc đã sớm bị hắn bỏ lại ở thật xa, chẳng lẽ dược không dùng được? Sao mà càng đi lại càng chậm vậy?
Cố Tiếu lui về, không chút rối rắm mà bế Quý Lạc lên, bởi vì biến thành tang thi, nên thể trọng của Quý Lạc cũng nhẹ hơn không ít, mà Cố Tiếu giống như là ôm một khối không khí, nện bước ổn định, thần thái tự nhiên.
"Anh......"
Hai mắt dại ra của cô chuyển động hai cái, sau đó phát ra một âm tiết đơn, cổ họng tựa như bị đao cắt, làm cô nhịn không được mà nhíu mày.
"Gọi Cố Tiếu."
"Cố...... Tiếu......"
Cô gian nan mà gọi tên của hắn, truyền tới lỗ tai Cố Tiếu giống như là từ kẽ răng truyền ra, hắn buông Quý Lạc, dựa theo các bước vừa rồi lại điều chế cho cô một ly nước cà chua, chỉ là dựa vào cơ sở đó mà bỏ thêm vài thứ nữa.
Quý Lạc tiếp nhận ly nước rồi uống một ngụm, vị quả nhiên so với lúc trước thì ngon hơn nhiều, cổ họng tựa hồ cũng không còn đau nữa.
"Không phải...... anh đã ném rồi sao?"
"Ném cái gì?" Cố Tiếu châm chọc nói, "Cô nói tờ giấy vừa rồi kia? Chính tôi tự viết mà còn không nhớ sao? Tờ giấy đó vốn dĩ là một thứ bỏ đi."
Đạo lý này nói rất đúng, nhưng nghe thì vẫn cảm thấy quái quái chỗ nào ấy, cô còn chưa nghĩ ra nguyên do, liền bị bế lên một lần nữa, cô ngẩng đầu, liền đối diện với Cố Tiếu đang cúi xuống, mắt hai người đụng phải nhau.
Thật lâu sau, Cố Tiếu mới gian nan mà quay đầu đi, sau đó nói: "Cô vẫn nên đeo khẩu trang lên lại đi."
Bởi vì bản thân không cần đi đường, cho nên một đường này Quý Lạc cảm thấy thời gian trôi vô cùng mau, chờ ra khỏi cánh rừng, liền thấy cách đó không xa có một tòa kiến trúc cao đứng sừng sững, tựa hồ là vọng đài hay là gì đó, bên cạnh là một bức tường vây nhìn qua vô cùng vững chắc.
Cố Tiếu ôm cô trực tiếp đi về phía bên kia, có người trên vọng đài nhìn thấy hắn, liền vội vàng bảo người bên cạnh đi xuống nhìn xem, chỉ chốc lát sau, cửa chính liền mở ra.
Người nọ đi ra rất không khách khí mà nói: "Tới đây làm gì?"
Cố Tiếu vân đạm phong khinh mà nói: "Ở nhờ."
Người nọ phỏng chừng chưa từng thấy qua người nào ở nhờ mà còn kiêu ngạo như vậy, gân xanh trên cổ hiện lên, mặt một hoành liền nói: "Không được."
Cố Tiếu hoàn toàn không để ý tới hắn, cúi đầu nói với Quý Lạc: "Lấy món đồ trong túi áo tiền của tôi ra."
Quý Lạc làm theo, bàn tay sờ soạng nửa ngày mới sờ được một món đồ bóng loáng, cô lấy ra rồi nhìn, là một viên hạt châu lớn bằng quả trứng bồ câu, toàn thân trong suốt đẹp đẽ, ở phần tâm tựa hồ còn mang theo ánh sáng bảy màu.
Thứ này, thế nhưng lại là một viên tinh hạch tang thi cấp hai?
2.
[TG5] Chương 107: Tiến sĩ đại nhân hôn một cái ( 10 )
.........
Tuy rằng tinh hạng tang thi cấp hai cũng không có gì hiếm lạ, nhưng thời gian hiện tại hẳn là thời điểm mới cho ra mắt tinh hạch tang thi cấp hai, lúc này có được một viên tinh hạch tang thi cấp hai, tuyệt đối sẽ vô cùng nổi tiếng.
Người nọ vui rạo rực mà tiếp nhận tinh hạch trong tay Quý Lạc, ngữ khí vốn dĩ không khách khí ngay lập tức trở nên cung cung kính kính, hắn vươn tay làm một cái tư thế mời: "Ngài mau vào đi."
Cố Tiếu lướt qua hắn, kết quả người nọ lại đột nhiên nói: "Không biết vị ở trong lòng ngài là...?"
"Bạn gái, như thế nào, không được sao?"
Người nọ ngó trái ngó phải cũng không nhìn được bộ dáng của Quý Lạc, thời điểm sắp nhìn kỹ được, thì Cố Tiếu lại trực tiếp nhấn đầu Quý Lạc vào trong ngực, làm cho hắn tới một cơ hội nhìn thấy đều không có.
Ở mạt thế, cơ hồ phòng ở tương đương với phế vật, cho nên cho dù không tiêu tiền, thì hai người cũng được phân tới một dãy nhà hai tầng kiểu Tây, hơn nữa còn là loại có hoa viên.
Có được một nơi ở tốt, thì ai cũng đều vui vẻ, sau khi Cố Tiếu đưa Quý Lạc đến phòng cô, liền tự mình trở về phòng, cũng không biết có phải đi nghiên cứu cái gì hay không.
Mà Quý Lạc còn lại là bàn chân, nỗ lực chịu đựng sự khác thường truyền đến từ bụng.
Cô có dự cảm cô muốn biến dị, nơi bụng nhỏ dần truyền đến cảm giác nóng bỏng khiến cô đau đớn, nếu nói tang thi có thể ra mồ hôi, thì lúc này nhất định cô đã ướt đẫm mồ hôi.
Cảm giác đau đớn vừa mới bắt đầu thì cô còn có thể miễn cưỡng cắn răng chịu đựng, nhưng càng ngày thân thể lại càng giống như bị nứt ra, đau đớn từng trận từng trận truyền đến, làm cô nằm cũng không được mà ngồi cũng không xong, cuối cùng thình thịch một tiếng rồi trực tiếp lăn xuống đất.
Ý thức của cô bắt đầu trở nên mông lung, cho đến khi có người phá cửa xông vào, sau đó thân thể liền được người bế lên.
Một món đồ bỗng tiến vào trong miệng cô, nhưng mà Quý Lạc đã suy yếu đến nỗi mở miệng không nổi, chỉ có thể ngửi thấy hương thơm dụ hoặc cô, trong lòng càng thêm nôn nóng.
Cô tựa hồ nghe thấy có người thở dài một tiếng, ngay sau đó, một thứ ấm áp liền dán lên môi cô, tiếp đó môi đã bị cạy ra, cô còn chưa có phản ứng lại, thì một dòng nước ngọt lành đã bị chảy vào trong miệng cô.
Bởi vì được uống ngon, cô thậm chí bắt đầu ôm chặt thứ đồ kia, hung hăng mà mút nơi cung cấp nước đó, chờ nước không còn nữa, cô còn bất mãn mà hừ hai tiếng, sau đó không chút nào lưu luyến mà buông thứ đồ kia ra
Nhưng thứ đồ kia lại lần nữa dán lên, Quý Lạc theo thói quen mà mút vào, chờ đến lần thứ ba, cơ hồ thành tự nhiên, nhưng lần này tựa hồ không còn thứ đồ mà cô muốn uống, cô cũng lười đến buông ra, dù sao đã thành thói quen, sau đó ở dưới tình huống không có nước, đem cái kia đồ vật hung hăng mà liếm cái biến.
Cố Tiếu nhìn Quý Lạc không còn ý thức, giơ tay sờ sờ đôi môi bị cô hôn đến sưng đỏ, bởi vì sức lực của cô quá lớn, nên cánh môi của hắn có chút trầy da, sờ vào có chút đau.
Có điều giờ phút này đầu sỏ gây tội lại đang ngủ ngon lành, Cố Tiếu thấy vậy thì thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn đã sớm nhìn ra cô có có chút khác thường, cho nên mới vội vã đi phối dược, không nghĩ tới lại nhanh như vậy, làm cho hắn dược còn chỉ là cái tàn thứ phẩm, không biết có phải do tác dụng phụ hay không.
Cố Tiếu duỗi tay sờ sờ mặt của Quý Lạc, phát hiện hình như mặt cô đã bóng loáng đi không ít, màu xanh lá trên mặt cũng rút đi rất nhiều, vừa nhìn như vậy, mặt mày cô liền lập tức sinh động hẳn lên, cô của hiện tại, càng ngày càng giống bộ dáng của một thiếu nữ, mà không phải là một tang thi.
Xem ra dược của hắn vẫn rất là hữu dụng, Cố Tiếu cân nhắc về sau nên cho cô uống nhiều hơn mới tốt, lần sau đổi thành nước ép táo thì càng tốt.
Hắn bế cô lên, nhẹ nhàng mà đặt cô lên trên giường, thời điểm đang chuẩn bị đi, thì lại phát hiện sơn móng tay trên tay cô đã bị tróc ra, nghĩ nghĩ, liền cầm chai nước thuốc mà bản thân tự mình điều chế lại đây.
======
#Lảm nhảm:
•Hôm nay đăng truyện nên mún thông báo một tí:
✔Mấy hôm trước ta đã phát hiện trên Mê đọc truyện có hai bạn reup truyện của ta, 1 bạn reup truyện này còn 1 bạn reup "Ta mới là nữ chính" và quan trọng hơn chính là.. →_→ Ko ai xin phép ta cả!!!!!!
✔Nói thật, ta tự nhận mk edit cx ko phải là rất giỏi, cx ko phải là 1 editor nổi tiếng trên watt, thế nên ta ko hỉu nổi vì sao lại đi rep truyện của ta ?!Hỏi câu này ta cx thấy hơi mắc cười vì các bạn chỉ cần thấy thích là mấy bạn rep thui ╭(╯ε╰)╮ Đâu có biết editor đã mất công mất sức ngồi edit thế nào đâu !!!!
✔Thật ra ta cx ko đủ tư cách để nói những lời này, bởi vì hiện tại ta cx đag rep 1 truyện của bạn khác mà ko có xin phép, hồi ms vô watt thì chỉ đơn giản nghĩ là reup thì cx ko sao cả, hồi đó còn ko biết rep là j nx cơ. Sau mới biết là ko đc reup nếu chưa xin phép, nhưng hiện giờ ta đã lỡ rep 1 truyện rồi = ̄ω ̄= Tính khi hoàn thành hết 200 chương/ 1 quyển thì sẽ drop, bởi vì ta vốn là 1 người theo chủ nghĩa tất cả mọi thứ đều phải hoàn hảo vì thế ta ko thể để cho bất cứ truyện gì của mk phải drop ngoại trừ sau khi hoàn thành hết 1 quyển, muốn đi xin phép nhưng mà ko biết làm thế nào để liên hệ với bạn editor ╮(╯▽╰)╭ Nếu ai biết cách liên hệ thì chỉ ta vs nhé~
✔Nãy giờ nói hơi nhìu rùi ấy nhỉ, giờ ta chỉ muốn nói tóm lại đó chính là, nếu ai đã, đang và chuẩn bị reup truyện của ta thì xin hãy dừng ngay lại việc đó đi. Edit để cho mọi người đọc nhưng ko phải cx để cho m.n reup. Tất cả công sức của ta dành để edit khi bị các bạn lấy đi thì lại ko ghi nguồn, ko xin phép, ko ghi tên editor. Như vậy khác nào các bạn tự nhận là quyển truyện này do mk edit đâu, tất cả các độc giả khác cx sẽ nghĩ là do các bn edit nhưng ko biết đc là truyện này là do các bạn reup lại! Ta từng ghi ở phần giới thiệu đó là:
~"Tính ta rất tốt nhưng nếu như đụng vào điểm mấu chốt của ta thì ta sẽ thẹt sự nổi khùng đóˋ︿ˊ "~
✔Nói tới đây rồi thì cx ko vòng vo tam quốc gì cho mắc công nx, nếu như có ai còn reup thì ta sẽ thẹt sự drop truyện đóˋ△ˊKo nói giỡn âu đó!!!Thật sự sẽ làm đó ̄0 ̄
•"Đây là lần đầu tiên ta nói nhìu vậy vs các nàng đó~^O^~"
=======
#Ấn ngôi sao>< và comment ủng hộ nhé các nàng~