-
bach-luyen-thanh-than-907.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Chương 907: Đao gió màu đen!
Cho dù không dùng Thanh Mục Linh Đồng để quan sát thì bằng vào mắt thường cũng có thể thấy một hình bóng khổng lồ. Đó đúng là một cái đầu lâu. Mà lúc này, đầu lâu kia đang mở lớn cái miệng rộng, muốn nuốt chửng cái vòng bát quái này!
Cái miệng rộng kia giống như một hang động khổng lồ, còn đường kính vòng bát quái này rộng không tới năm trượng nên so với nó thì chỉ nhỏ như một con muỗi mà thôi.
Mà khi mọi người quay đầu lại, thậm chí dường như còn có thể thấy trong cái miệng rộng này còn ẩn giấu không ít sinh linh bóng ma. Bởi vì ánh sáng thật sự quá mờ, nên mọi người cũng không thể nào thấy rõ được hình dáng của những sinh linh bóng ma đó, chỉ có thể loáng thoáng thấy được2đường nét lởm chởm đáng sợ kia của chúng.
Sinh linh bóng ma này có tốc độ bay vô cùng nhanh, khoảng cách giữa nó với đám người La Chinh cũng lúc càng được rút ngắn. Xem tình hình này, nếu mọi người không kịp chui vào khe hở kia thì sợ là sẽ bị đầu lâu này nuốt chửng luôn mất!
Đúng vào lúc này, Cáp Bằng cắn răng một cái, lập tức móc ra một thanh vũ khí sắc bén, cắt mạnh vào cổ tay mình. Sau đó, hắn vỗ một bàn tay lên vòng quay bát quái!
“Phụt!”
Một dòng máu tươi màu vàng chợt bắn ra tung tóe. Dòng máu này vừa mới bắn lên vòng quay bát quái thì bị vòng quay bát quái hấp thụ ngay.
“Đi!”
“Vèo!”
Sau khi hấp thu máu tươi của Cáp Bằng, xung quanh vòng quay bát quái chợt phát ra từng tia sáng lấp7lánh. Trong nháy mắt, tốc độ vòng quay tăng lên nhanh gấp đôi!
Mà nhờ ánh sáng lóe lên từ vòng bát quái, mọi người mới nhìn thấy sinh linh bên trong cái miệng rộng kia. La Chinh, Cổ Bội Nhi và cả gã đàn ông cao lớn kia cùng mấy người khác đều hít một hơi thật sâu.
Còn Thanh Phong và Mạc lão đại, mặc dù sắc mặt hai người cũng căng thẳng, nhưng có lẽ đã đoán được là vật gì nên bọn họ cũng không có biểu hiện khiếp sợ như vậy.
Sau khi tăng tốc độ lên, chỉ trong khoảnh khắc, vòng quay bát quái liền chui vào trong khe hở kia!
Mà sinh linh bóng ma lại bộc phát một luồng khí âm u lạnh lẽo. Luồng khí này bao trùm lên vòng quay bát quái, khiến tất cả mọi người đều không nhịn được mà rùng9mình.
Trong luồng khí âm u lạnh lẽo này có chứa đựng những ý nghĩ tiêu cực như giết chóc, máu tanh, tàn nhẫn, đồng thời còn có một chút không cam lòng!
“Hừ! Vật kia chỉ có thể tồn tại trong hư không, rời khỏi hư không thì cũng giống như cá ra khỏi nước, không thể nào sinh tồn được. Nó không dám đuổi theo ra đâu!” Mạc lão đại lạnh lùng nói. Sau khi lao ra khỏi hư không, hắn mới nói như thế, nhưng sắc mặt vẫn còn trắng bệch.
Chỉ có điều hắn vừa dứt lời thì bên tai mọi người đã nổi lên tiếng gió, hàng triệu dao gió sắc nhọn lượn vòng trên đỉnh đầu mọi người!
“Đây lại là cái chết tiệt gì?” Vũ Trạch tức tối nói.
Trong lòng đám cường giả Thần Cực Cảnh của Thiên Vị tộc này vốn không xem Hạ Giới5ra gì, nhưng lại không ngờ trong Đại Thế Giới này lại có vẻ tồn tại không ít ngoại lệ.
Bên trong những con dao gió màu xanh cuồng loạn kia đều ẩn chứa lực quy tắc hệ Phong tầng thứ tư, mà có một vài dao gió màu đen thì lại như những lưỡi dao đã được tôi luyện, chúng còn ẩn chứa lực quy tắc hệ Phong tầng thứ năm.
Trước đây, khi nghe La Chinh cảnh cáo, nói gió lốc trong Bạo Loạn Tinh Hải hết sức lợi hại, trong lòng bọn họ đã nghĩ rằng dù có lợi hại hơn nữa thì cũng đến được mức nào? Ngay cả lực huyết tế trong thánh hải Thiên Vũ vốn là thứ không thể nào đến gần trong mắt những đại năng Thần Hải Cảnh ở tứ đại thần quốc, và bọn họ chỉ có thể thông qua thi3thể mới có thể tiến vào bên trong. Nhưng đối với bảy người bọn họ mà nói, nó căn bản cũng không phải chướng ngại gì.
Bây giờ nhìn lại thì đúng là bọn họ đã thực sự đánh giá thấp trận gió bão này!
“Leng keng! Leng keng!”
Bảy tám đao gió màu đen bắn nhanh về hướng này. Lúc này, lưỡi hái khổng lồ trong tay gã đàn ông cao lớn kia khẽ động, lưỡi hái khổng lồ cuốn theo ánh lửa đỏ rực, cắt những đao gió đó thành mảnh vụn.
Nhưng có thể dễ dàng nhận ra, gã đàn ông cao lớn này cũng đã dùng đến tám chín phần sức mạnh! Dưới tác động của phản lực cực mạnh, toàn bộ vòng quay bát quái bắt đầu lung lay dữ dội.
Nếu chỉ có mấy đao gió bay tới thì có lẽ bọn họ cũng không sợ, nhưng trong trận gió lốc này dường như tồn tại vô số đao gió.
Sau khi cắt đứt mấy đao gió kia, phía trước lại có hơn một vạn đao gió màu xanh và hơn một nghìn đao gió màu đen bay về bên này.
“Thanh Phong! Ngẩn ra đó làm gì, mau bày kết giới!” Vũ Trạch hét lên.
Thanh Phong trừng mắt với Vũ Trạch, vỗ tay một cái. Một kết giới bao lấy cả đám người, ngay sau đó hắn lại lạnh giọng nói: “Kết giới của ta không ngăn được lực quy tắc hệ Phong tầng năm!”
Hắn vừa dứt lời, phía trên kết giới bỗng truyền tới một trận tiếng gõ mãnh liệt, sau đó mọi người liền thấy kết giới của Thanh Phong bỗng nhiên vỡ vụn!
Tuy trong kết giới của Thanh Phong có ẩn chứa luật nhân quả, nhưng hắn chỉ lĩnh ngộ luật nhân quả có cấp bậc tương đối thấp. Theo quy tắc trong Thiên Đạo, mặc dù luật nhân quả là quy tắc cấp cao, nhưng trong đó cũng có chia cao thấp. Luật nhân quả cấp thấp chưa chắc có thể chống lại được quy tắc căn bản cấp cao! Huống chi, số lượng đao gió lại nhiều như vậy!
“Thật là không trông chờ vào ngươi được!” Đao Hắc Minh trong tay Vũ Trạch điên cuồng vung lên, hàng trăm đao khí màu đen bắn về phía trước.
“Keng keng keng keng!”
Đao khí và đao gió va vào nhau, phát ra từng tiếng vang nặng nề. Đao khí màu đen của Vũ Trạch cũng cực kỳ lợi hại, nhưng lại chỉ có thể chém nát những đao gió màu xanh, còn những đao gió màu đen kia lại trực tiếp nuốt hết đao khí của hắn!
“Vèo!”
Có mấy đao gió màu đen xuyên qua đao khí của Vũ Trạch, bắn thẳng về phía La Chinh với tốc độ cực nhanh!
Thấy cảnh tượng này, mày La Chinh chợt nhíu lại. Mặt hắn lập tức biến sắc! Lúc này tất cả mọi người đều đang thi triển bản lĩnh để chống lại đao khí đang hỗn loạn bay tới, La Chinh cũng không thể trông cậy vào những cường giả Thần Cực Cảnh này được.
“Cẩn thận!” Ngược lại, Cổ Bội Nhi chú ý tới tình huống bên này. Nhưng nàng vừa mới tránh thoát khỏi ba cái đao gió nên không thể nào trợ giúp La Chinh được.
Đối mặt với đao gió màu đen đang gần trong gang tấc, La Chinh nắm chặt quả đấm, lực vảy rồng ùn ùn kéo đến. Sau đó quả đấm đang nắm chặt ấy đột ngột đánh về phía những đao gió kia!
“Ngu ngốc, nó sẽ gọt đứt tay ngươi đấy!” Vũ Trạch thấy vậy thì cũng phải mắng. Đao gió có chứa lực quy tắc hệ Phong tầng năm, cho dù bọn họ là cường giả Thần Cực Cảnh thì cũng không dám đón lấy. Cho dù trong tay hắn là thần khí đao Hắc Minh thì khi trực tiếp chém như vậy có lẽ cũng bị cắt thành một lỗ. La Chinh này có dũng khí gì mà đi đón lấy như vậy?
“Ầm ầm ầm ầm ầm!”
La Chinh không để ý đến Vũ Trạch, nắm tay tung ra từng cú đấm, sức mạnh khổng lồ đánh lên những đao gió này khiến chúng lập tức vỡ tan tành!
Mà thân thể La Chinh lại không hề chịu bất cứ thương tổn gì.
Vũ Trạch thấy vậy thì lập tức trợn mắt há mồm, thậm chí lúc này cũng quên luôn việc chống cự lại những đao gió kia. Hắn ngơ ngác nhìn La Chinh, cảm thấy mình có chút không thể nào hiểu được người này.
Thân thể người này được làm từ cái gì vậy? Thần khí? Thần khí chí tôn? Hay thậm chí vượt qua cả thần khí chí tôn…
Về phần đám người Cổ Bội Nhi, Thanh Phong, Mạc lão đại, Cáp Bằng, trong lúc chống lại những đao gió kia, bọn họ cũng liếc mắt lưu ý đến tình hình bên này, trên mặt ai nấy đều là vẻ khiếp sợ!
Bởi vì La Chinh đã được Thiên Vị tộc thừa nhận, nên bọn họ xem như cũng coi trọng La Chinh hơn một chút. Nhưng trước khi tận mắt nhìn xem La Chinh thật sự có được danh hiệu hay không thì ở trong mắt bọn họ, La Chinh cũng chỉ là một tên võ giả có thiên phú không tệ trong Hạ Giới mà thôi!
Còn về thực lực của bản thân La Chinh như thế nào, bọn họ căn bản chẳng muốn dò xét.
Dù sao thì một võ giả Sinh Tử Cảnh nhất trọng cũng không đáng để một đám cường giả Thần Cực Cảnh chú ý.
Đừng nói là La Chinh, cho dù là vị võ giả Thần Cực Cảnh bạch mi đạo nhân kia thì bảy người Thiên Vị tộc này cũng chẳng thèm để tâm. Mỗi người trong Thiên Vị tộc bọn họ đều là tinh anh, tuy Nhân tộc lớn mạnh, nhưng đó là sức mạnh tổng hợp, còn chênh lệch giữa Thần Cực Cảnh Nhân tộc bình thường với người của Thiên Vị tộc là không hề nhỏ.
Nhưng sao tên La Chinh này lại có thể đánh nát những đao gió màu đen kia được? Đây chính là những đao gió ẩn chứa lực quy tắc hệ Phong tầng năm! Đánh nát thì cũng thôi đi, tạm coi như thằng nhãi đó nắm giữ sức mạnh mà người thường không thể hiểu được. Nhưng vấn đề là không hề phát hiện chút thương tích nào trên toàn bộ thân thể hắn. Cho dù là đám cường giả Thần Cực Cảnh này thì cũng không thể nào làm được như vậy. Nếu thân thể bọn họ bị đao gió này đánh trúng thì cũng sẽ biến thành hai khúc như thường!
Chương 907: Đao gió màu đen!
Cái miệng rộng kia giống như một hang động khổng lồ, còn đường kính vòng bát quái này rộng không tới năm trượng nên so với nó thì chỉ nhỏ như một con muỗi mà thôi.
Mà khi mọi người quay đầu lại, thậm chí dường như còn có thể thấy trong cái miệng rộng này còn ẩn giấu không ít sinh linh bóng ma. Bởi vì ánh sáng thật sự quá mờ, nên mọi người cũng không thể nào thấy rõ được hình dáng của những sinh linh bóng ma đó, chỉ có thể loáng thoáng thấy được2đường nét lởm chởm đáng sợ kia của chúng.
Sinh linh bóng ma này có tốc độ bay vô cùng nhanh, khoảng cách giữa nó với đám người La Chinh cũng lúc càng được rút ngắn. Xem tình hình này, nếu mọi người không kịp chui vào khe hở kia thì sợ là sẽ bị đầu lâu này nuốt chửng luôn mất!
Đúng vào lúc này, Cáp Bằng cắn răng một cái, lập tức móc ra một thanh vũ khí sắc bén, cắt mạnh vào cổ tay mình. Sau đó, hắn vỗ một bàn tay lên vòng quay bát quái!
“Phụt!”
Một dòng máu tươi màu vàng chợt bắn ra tung tóe. Dòng máu này vừa mới bắn lên vòng quay bát quái thì bị vòng quay bát quái hấp thụ ngay.
“Đi!”
“Vèo!”
Sau khi hấp thu máu tươi của Cáp Bằng, xung quanh vòng quay bát quái chợt phát ra từng tia sáng lấp7lánh. Trong nháy mắt, tốc độ vòng quay tăng lên nhanh gấp đôi!
Mà nhờ ánh sáng lóe lên từ vòng bát quái, mọi người mới nhìn thấy sinh linh bên trong cái miệng rộng kia. La Chinh, Cổ Bội Nhi và cả gã đàn ông cao lớn kia cùng mấy người khác đều hít một hơi thật sâu.
Còn Thanh Phong và Mạc lão đại, mặc dù sắc mặt hai người cũng căng thẳng, nhưng có lẽ đã đoán được là vật gì nên bọn họ cũng không có biểu hiện khiếp sợ như vậy.
Sau khi tăng tốc độ lên, chỉ trong khoảnh khắc, vòng quay bát quái liền chui vào trong khe hở kia!
Mà sinh linh bóng ma lại bộc phát một luồng khí âm u lạnh lẽo. Luồng khí này bao trùm lên vòng quay bát quái, khiến tất cả mọi người đều không nhịn được mà rùng9mình.
Trong luồng khí âm u lạnh lẽo này có chứa đựng những ý nghĩ tiêu cực như giết chóc, máu tanh, tàn nhẫn, đồng thời còn có một chút không cam lòng!
“Hừ! Vật kia chỉ có thể tồn tại trong hư không, rời khỏi hư không thì cũng giống như cá ra khỏi nước, không thể nào sinh tồn được. Nó không dám đuổi theo ra đâu!” Mạc lão đại lạnh lùng nói. Sau khi lao ra khỏi hư không, hắn mới nói như thế, nhưng sắc mặt vẫn còn trắng bệch.
Chỉ có điều hắn vừa dứt lời thì bên tai mọi người đã nổi lên tiếng gió, hàng triệu dao gió sắc nhọn lượn vòng trên đỉnh đầu mọi người!
“Đây lại là cái chết tiệt gì?” Vũ Trạch tức tối nói.
Trong lòng đám cường giả Thần Cực Cảnh của Thiên Vị tộc này vốn không xem Hạ Giới5ra gì, nhưng lại không ngờ trong Đại Thế Giới này lại có vẻ tồn tại không ít ngoại lệ.
Bên trong những con dao gió màu xanh cuồng loạn kia đều ẩn chứa lực quy tắc hệ Phong tầng thứ tư, mà có một vài dao gió màu đen thì lại như những lưỡi dao đã được tôi luyện, chúng còn ẩn chứa lực quy tắc hệ Phong tầng thứ năm.
Trước đây, khi nghe La Chinh cảnh cáo, nói gió lốc trong Bạo Loạn Tinh Hải hết sức lợi hại, trong lòng bọn họ đã nghĩ rằng dù có lợi hại hơn nữa thì cũng đến được mức nào? Ngay cả lực huyết tế trong thánh hải Thiên Vũ vốn là thứ không thể nào đến gần trong mắt những đại năng Thần Hải Cảnh ở tứ đại thần quốc, và bọn họ chỉ có thể thông qua thi3thể mới có thể tiến vào bên trong. Nhưng đối với bảy người bọn họ mà nói, nó căn bản cũng không phải chướng ngại gì.
Bây giờ nhìn lại thì đúng là bọn họ đã thực sự đánh giá thấp trận gió bão này!
“Leng keng! Leng keng!”
Bảy tám đao gió màu đen bắn nhanh về hướng này. Lúc này, lưỡi hái khổng lồ trong tay gã đàn ông cao lớn kia khẽ động, lưỡi hái khổng lồ cuốn theo ánh lửa đỏ rực, cắt những đao gió đó thành mảnh vụn.
Nhưng có thể dễ dàng nhận ra, gã đàn ông cao lớn này cũng đã dùng đến tám chín phần sức mạnh! Dưới tác động của phản lực cực mạnh, toàn bộ vòng quay bát quái bắt đầu lung lay dữ dội.
Nếu chỉ có mấy đao gió bay tới thì có lẽ bọn họ cũng không sợ, nhưng trong trận gió lốc này dường như tồn tại vô số đao gió.
Sau khi cắt đứt mấy đao gió kia, phía trước lại có hơn một vạn đao gió màu xanh và hơn một nghìn đao gió màu đen bay về bên này.
“Thanh Phong! Ngẩn ra đó làm gì, mau bày kết giới!” Vũ Trạch hét lên.
Thanh Phong trừng mắt với Vũ Trạch, vỗ tay một cái. Một kết giới bao lấy cả đám người, ngay sau đó hắn lại lạnh giọng nói: “Kết giới của ta không ngăn được lực quy tắc hệ Phong tầng năm!”
Hắn vừa dứt lời, phía trên kết giới bỗng truyền tới một trận tiếng gõ mãnh liệt, sau đó mọi người liền thấy kết giới của Thanh Phong bỗng nhiên vỡ vụn!
Tuy trong kết giới của Thanh Phong có ẩn chứa luật nhân quả, nhưng hắn chỉ lĩnh ngộ luật nhân quả có cấp bậc tương đối thấp. Theo quy tắc trong Thiên Đạo, mặc dù luật nhân quả là quy tắc cấp cao, nhưng trong đó cũng có chia cao thấp. Luật nhân quả cấp thấp chưa chắc có thể chống lại được quy tắc căn bản cấp cao! Huống chi, số lượng đao gió lại nhiều như vậy!
“Thật là không trông chờ vào ngươi được!” Đao Hắc Minh trong tay Vũ Trạch điên cuồng vung lên, hàng trăm đao khí màu đen bắn về phía trước.
“Keng keng keng keng!”
Đao khí và đao gió va vào nhau, phát ra từng tiếng vang nặng nề. Đao khí màu đen của Vũ Trạch cũng cực kỳ lợi hại, nhưng lại chỉ có thể chém nát những đao gió màu xanh, còn những đao gió màu đen kia lại trực tiếp nuốt hết đao khí của hắn!
“Vèo!”
Có mấy đao gió màu đen xuyên qua đao khí của Vũ Trạch, bắn thẳng về phía La Chinh với tốc độ cực nhanh!
Thấy cảnh tượng này, mày La Chinh chợt nhíu lại. Mặt hắn lập tức biến sắc! Lúc này tất cả mọi người đều đang thi triển bản lĩnh để chống lại đao khí đang hỗn loạn bay tới, La Chinh cũng không thể trông cậy vào những cường giả Thần Cực Cảnh này được.
“Cẩn thận!” Ngược lại, Cổ Bội Nhi chú ý tới tình huống bên này. Nhưng nàng vừa mới tránh thoát khỏi ba cái đao gió nên không thể nào trợ giúp La Chinh được.
Đối mặt với đao gió màu đen đang gần trong gang tấc, La Chinh nắm chặt quả đấm, lực vảy rồng ùn ùn kéo đến. Sau đó quả đấm đang nắm chặt ấy đột ngột đánh về phía những đao gió kia!
“Ngu ngốc, nó sẽ gọt đứt tay ngươi đấy!” Vũ Trạch thấy vậy thì cũng phải mắng. Đao gió có chứa lực quy tắc hệ Phong tầng năm, cho dù bọn họ là cường giả Thần Cực Cảnh thì cũng không dám đón lấy. Cho dù trong tay hắn là thần khí đao Hắc Minh thì khi trực tiếp chém như vậy có lẽ cũng bị cắt thành một lỗ. La Chinh này có dũng khí gì mà đi đón lấy như vậy?
“Ầm ầm ầm ầm ầm!”
La Chinh không để ý đến Vũ Trạch, nắm tay tung ra từng cú đấm, sức mạnh khổng lồ đánh lên những đao gió này khiến chúng lập tức vỡ tan tành!
Mà thân thể La Chinh lại không hề chịu bất cứ thương tổn gì.
Vũ Trạch thấy vậy thì lập tức trợn mắt há mồm, thậm chí lúc này cũng quên luôn việc chống cự lại những đao gió kia. Hắn ngơ ngác nhìn La Chinh, cảm thấy mình có chút không thể nào hiểu được người này.
Thân thể người này được làm từ cái gì vậy? Thần khí? Thần khí chí tôn? Hay thậm chí vượt qua cả thần khí chí tôn…
Về phần đám người Cổ Bội Nhi, Thanh Phong, Mạc lão đại, Cáp Bằng, trong lúc chống lại những đao gió kia, bọn họ cũng liếc mắt lưu ý đến tình hình bên này, trên mặt ai nấy đều là vẻ khiếp sợ!
Bởi vì La Chinh đã được Thiên Vị tộc thừa nhận, nên bọn họ xem như cũng coi trọng La Chinh hơn một chút. Nhưng trước khi tận mắt nhìn xem La Chinh thật sự có được danh hiệu hay không thì ở trong mắt bọn họ, La Chinh cũng chỉ là một tên võ giả có thiên phú không tệ trong Hạ Giới mà thôi!
Còn về thực lực của bản thân La Chinh như thế nào, bọn họ căn bản chẳng muốn dò xét.
Dù sao thì một võ giả Sinh Tử Cảnh nhất trọng cũng không đáng để một đám cường giả Thần Cực Cảnh chú ý.
Đừng nói là La Chinh, cho dù là vị võ giả Thần Cực Cảnh bạch mi đạo nhân kia thì bảy người Thiên Vị tộc này cũng chẳng thèm để tâm. Mỗi người trong Thiên Vị tộc bọn họ đều là tinh anh, tuy Nhân tộc lớn mạnh, nhưng đó là sức mạnh tổng hợp, còn chênh lệch giữa Thần Cực Cảnh Nhân tộc bình thường với người của Thiên Vị tộc là không hề nhỏ.
Nhưng sao tên La Chinh này lại có thể đánh nát những đao gió màu đen kia được? Đây chính là những đao gió ẩn chứa lực quy tắc hệ Phong tầng năm! Đánh nát thì cũng thôi đi, tạm coi như thằng nhãi đó nắm giữ sức mạnh mà người thường không thể hiểu được. Nhưng vấn đề là không hề phát hiện chút thương tích nào trên toàn bộ thân thể hắn. Cho dù là đám cường giả Thần Cực Cảnh này thì cũng không thể nào làm được như vậy. Nếu thân thể bọn họ bị đao gió này đánh trúng thì cũng sẽ biến thành hai khúc như thường!