-
bach-luyen-thanh-than-905.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Chương 905: Đánh cuộc
Những điều này đều cần bọn họ đi xác minh cụ thể.
Nhưng La Chinh lại hờ hững trả lời: “Ta sẽ đưa các ngươi tới tháp Linh Lung, nhưng trước đó, ta còn có chuyện quan trọng.”
Lúc đầu, sau khi La Chinh lấy được Sinh Mệnh Kết Tinh, hắn vốn định sẽ về Trung Vực trước. Nhưng lại đồng ý với Thanh Long rằng sẽ tiến vào bí cảnh Thiên Thần để lấy trứng rồng tổ, nên thời gian mới bị trì hoãn một chút.
Hiện tại rồng tổ tuy đi theo hắn, nhưng nó thuộc về ai còn khó nói.
Cho dù rồng tổ đã có gieo dấu ấn của riêng mình, nhưng Thiên Vị tộc tuyệt đối sẽ không từ bỏ. Huống hồ còn có một bạch mi đạo2nhân như hổ rình mồi, nhìn dáng vẻ thì ông ta cũng sẽ không từ bỏ ý đồ đâu.
Trước mắt, La Chinh là người không vội nhất. Cho dù là bạch mi đạo nhân hay Thiên Vị tộc thì tuyệt đối cũng sẽ không bộc lộ ác ý với hắn. Huống hồ, hắn thật sự đạt được danh hiệu Thiên Vị màu vàng ở trong tháp Linh Lung. Kế tiếp nên làm như thế nào, La Chinh chỉ cần phối hợp là được. Nhưng trước đó, hắn phải trở lại Trung Vực cứu tính mạng của Ninh Vũ Điệp!
“Chuyện quan trọng? Chứ không phải là không dám đi sao?” Vũ Trạch lạnh lùng nói. Cho dù La chinh có ấn ký của Thiên Vị tộc, nhưng cũng chỉ được7Thiên Vị tộc thừa nhận mà thôi. Hắn cảm thấy La Chinh khoác lác nên mới không dám cùng bọn họ đi xác minh.
Nghe thấy lời chất vấn của Vũ Trạch, La Chinh nghiêm mặt nói: “Ta cũng không phải là người của đại lục thần quốc, đến đại lục thần quốc chỉ vì tìm thuốc cứu người! Nếu ngươi không tin, có thể từ từ tìm trong Đại Thế Giới. Đại Thế Giới đối với các ngươi mà nói cũng không quá lớn nhỉ?”
Đại Thế Giới này nói lớn cũng không lớn, nhưng thật sự muốn tìm được chính xác đại lục Hải Thần thì vẫn có chút khó khăn. Khoảng cách giữa tứ đại thần quốc và Trung Vực tương đối gần, nhưng khoảng cách với đại9lục Hải Thần lại cực kỳ xa. Không phải Thiên Vị tộc không làm được, nhưng La Chinh không cung cấp tọa độ và phương hướng thì Thiên Vị tộc cũng không thể tìm được tháp Linh Lung chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.
“Hừ, việc này chẳng phải dễ sao? Trực tiếp rút hồn ngươi ra là được, tiểu sư tỷ tinh thông chiêu thức này nhất, đúng không?” Vũ Trạch tiếp tục cười lạnh nói.
Sắc mặt La chinh liền trầm xuống, nhưng đúng lúc này, Cổ Bội Nhi lại nói: “Dù sao hắn cũng được Thiên Vị tộc ta thừa nhận, nếu sau này gia nhập Thiên Vị tộc ta thì mọi người đều là đồng môn. Vũ Trạch, ngươi không nên nói như vậy.”
Vũ Trạch cười5rồi nói tiếp: “Một võ giả ở Hạ Giới mà thôi. Hắn may mắn mới có tên trên bia thiên phú, cùng lắm cũng ghi tên trên hàng thứ hai thôi! Đồng môn? Người này đủ tư cách sao?”
Cổ Bội Nhi lắc đầu, Vũ Trạch đôi khi nói chuyện chẳng thèm suy nghĩ. So với những người khác, nàng vẫn có một chút hy vọng. Dù sao thì La Chinh thật sự không giống như đang nói dối! Cổ Bội Nhi lập tức nói: “Nếu hắn nói thật, nếu hắn thật sự có danh hiệu Thiên Vị màu vàng thì sao?”
Nếu thật sự có thể khẳng định thiên phú của La Chinh đạt được danh hiệu Thiên Vị màu vàng, e là sẽ thành một sự kiện lớn đối3với cả Thiên Vị tộc!
“Ha ha.” Vũ Trạch cười to nói, “Tiểu sư tỷ, ngươi luôn khôn khéo hơn người, sao lại thật sự tin lời thằng nhóc này, ta…”
Thanh Phong và đám người gã đàn ông cao to bên cạnh cũng cười phá lên. Nếu La Chinh nói dối rằng hắn đạt được danh hiệu màu bạc hoặc màu đồng đen thì bọn họ còn có thể tin. Chỉ tiếc danh hiệu mà La Chinh nói nghe có vẻ quá vô lý. Không phải chính mắt nhìn thấy thì có đánh chết bọn họ cũng không tin.
“Nếu đó là sự thật thì ngươi định thế nào?” Cổ Bội Nhi nghiêm mặt, nhìn chằm chằm Vũ Trạch nói. Không biết tại sao, lúc này Cổ Bội Nhi lại tin tưởng La Chinh. Có lẽ đơn thuần là do giác quan thứ sáu của nàng, nhưng nàng thật sự linh cảm được chuyện này không phải giả!
“Vèo vèo vèo…”
Vũ Trạch nhẹ nhàng xoay thanh đao đen trong tay, cắm xuống trước mặt mình, thản nhiên nói: “Nếu là sự thật, ta sẽ nuốt chửng đao Hắc Minh!”
“Thật sao?” Cổ Bội Nhi chớp mắt, cười nói.
Vũ Trạch ra sức gật đầu: “Thật!”
Thấy hai người đánh cược như vậy, trên mặt La Chinh lộ ra vẻ kỳ quái. Đao Hắc Minh cực kỳ sắc bén, ít nhất cũng là một thanh thần khí chí tôn. Sợ là người này chắc chắn phải nuốt chửng nó rồi. Thật muốn chứng kiến tới lúc đó hắn có nuốt được hay không!
“Hai người các ngươi đừng làm loạn nữa.” Lúc này, Mạc lão đại mới nói với La Chinh: “Ngươi đã nói phải về cứu người, thế thì sẽ lập tức lên đường. Chúng ta có thể đi cùng với ngươi, cũng không tốn bao nhiêu thời gian!”
Nghe vậy, La Chinh lại nở nụ cười!
Hiện tại, trên Bạo Loạn Tinh Hải hẳn đã nổi gió bão kinh khủng. Ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng khó có thể đi qua. Cho dù bây giờ La Chinh đã là võ giả Sinh Tử Cảnh, nếu cứ xông qua Bạo Loạn Tinh Hải thì sợ rằng cũng chỉ có mất mạng!
Nhóm Thần Cực Cảnh này mạnh vượt ngoài sức tưởng tượng. Nếu bản thân được bọn họ đưa về Trung Vực, có lẽ không còn gì tốt hơn.
“Nếu đã như vậy, chúng ta lập tức lên đường thôi!” Sau khi nói xong, Mạc lão đại phất tay. Trong tay hắn xuất hiện một ký hiệu đỏ như máu. Hắn ném đại một cái xuống, tức thì ký hiệu đỏ như máu kia tạo thành một chữ thập màu đỏ khổng lồ. Sau đó, chữ thập kia liền như khắc trên mặt đất.
“Đó là cái gì?” Một số võ giả trong tứ đại thần quốc thấp giọng hỏi.
“Hừ, là phù định vị chuyên dụng của Thiên Vị tộc mà thôi! Thông qua phương tiện đặc biệt, bọn họ có thể trở lại nơi này bất cứ lúc nào!” Bạch mi đạo nhân lạnh giọng nói. Sắc mặt của ông ta vẫn vô cùng khó coi. Bạch mi đạo nhân đã nghe thấy hết cuộc trò chuyện vừa rồi giữa La Chinh và đám người kia. Có vẻ như La Chinh đã từng tiếp nhận kiểm tra ở tháp thử luyện của Thiên Vị tộc?
Danh tiếng của Thiên Vị tộc ở trong thiên hạ không tốt, nhưng cũng rất có tiếng. Đối với ba tòa tháp thử luyện của Thiên Vị tộc, bạch mi đạo nhân cũng biết sơ sơ. Nghe nói có một tòa tháp thử luyện đã bị mất? Vậy La Thiên Hành đã vượt qua kiểm tra của tháp thử luyện khi nào!
Trước đây, trong quá trình độ kiếp của La Chinh, bạch mi đạo nhân biết rằng thằng nhóc này mở được hoa sen đại thừa! Khi đó bạch mi đạo nhân đã vui mừng khôn xiết. Đối với ông ta, trứng rồng tổ là chuyện quan trọng nhất, mà La Chinh còn là chuyện quan trọng hơn.
Khi ông ta vừa nhìn thấy La Chinh ôm rồng tổ xuất hiện ở đảo Thần Hoàng, ông ta vốn vui mừng khôn xiết, nhưng không ngờ Thiên Vị tộc lại chen ngang. Hiện tại xem ra, La Chinh đã vượt qua kiểm tra của tháp thử luyện, còn được đánh dấu ấn ký của Thiên Vị tộc bọn họ…
Cho nên ngay lúc này, trong lòng bạch mi đạo nhân sinh ra một cảm giác tuyệt vọng, sắc mặt cũng trở nên vô cùng âm u.
Sau khi thiết lập xong phù định vị, Mạc lão đại nâng cây trượng lên, nhẹ nhàng vung về phía hư không, rồi lập tức bổ xuống. Một cái khe không gian bất quy tắc được tạo ra từ khoảng không vô định.
“Thanh Phong, mở nó ra.” Mạc lão đại lập tức ra lệnh.
Thanh Phong gật đầu, đi thẳng về phía vết nứt không gian cách mặt đất mười trượng kia. Hắn vươn tay ra, một kết giới bắn ra từ trong tay hắn. Ngay sau đó, kết giới kia nhanh chóng mở rộng. Chỉ sau một tiếng nổ bùm, kết giới của Thanh Phong tạo thành một cái “động không gian” không nhỏ trên khe không gian.
Lúc này, vị võ giả tên Cáp Bằng lấy ra một cái vòng bát quái to đến mấy trượng. Vòng bát quái đón gió liền phình ra. Xem ra, đây là pháp bảo phi hành của đoàn người bọn họ.
Đợi sau khi đám người Mạc lão đại, Vũ Trạch nhảy lên, Cổ Bội Nhi nhìn La Chinh nói: “Được rồi, chúng ta xuất phát thôi!”
La Chinh gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Hỏa Doãn Nhi và cả đám người Yến Vương. Tuy thời gian hắn ở lại đại lục thần quốc không lâu, nhưng cũng coi như kết giao được không ít bạn bè!
Hỏa Doãn Nhi và đám người Yến Vương đều có suy nghĩ riêng. Trước đây, La Chinh đã ra tay cứu bọn họ vài lần. Lần này, trong bí cảnh Thiên Thần, nếu không có La Chinh, chắc bọn họ cũng không thể trở về được. Không chỉ có bọn họ, mà ngay cả bậc cha chú của bọn họ, tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh của tứ đại thần quốc, e là cũng không có ai có thể trở về!
Cho nên đám người Yến Vương, ngoài biết ơn La Chinh, thì càng không muốn xa rời.
Tình thế hiện tại không cho phép bọn họ trao đổi quá nhiều. Cho dù là bốn vị Quốc chủ thì đứng trước mặt đám cường giả Thần Cực Cảnh cũng lựa chọn im lặng.
Dưới ánh mắt giao nhau, La Chinh chỉ cười nói: “Ta sẽ còn trở lại!”
Ai ngờ đúng lúc này, Hỏa Doãn Nhi chợt hóa thành một ngọn lửa đỏ, bay nhanh về phía La Chinh.
Chương 905: Đánh cuộc
Nhưng La Chinh lại hờ hững trả lời: “Ta sẽ đưa các ngươi tới tháp Linh Lung, nhưng trước đó, ta còn có chuyện quan trọng.”
Lúc đầu, sau khi La Chinh lấy được Sinh Mệnh Kết Tinh, hắn vốn định sẽ về Trung Vực trước. Nhưng lại đồng ý với Thanh Long rằng sẽ tiến vào bí cảnh Thiên Thần để lấy trứng rồng tổ, nên thời gian mới bị trì hoãn một chút.
Hiện tại rồng tổ tuy đi theo hắn, nhưng nó thuộc về ai còn khó nói.
Cho dù rồng tổ đã có gieo dấu ấn của riêng mình, nhưng Thiên Vị tộc tuyệt đối sẽ không từ bỏ. Huống hồ còn có một bạch mi đạo2nhân như hổ rình mồi, nhìn dáng vẻ thì ông ta cũng sẽ không từ bỏ ý đồ đâu.
Trước mắt, La Chinh là người không vội nhất. Cho dù là bạch mi đạo nhân hay Thiên Vị tộc thì tuyệt đối cũng sẽ không bộc lộ ác ý với hắn. Huống hồ, hắn thật sự đạt được danh hiệu Thiên Vị màu vàng ở trong tháp Linh Lung. Kế tiếp nên làm như thế nào, La Chinh chỉ cần phối hợp là được. Nhưng trước đó, hắn phải trở lại Trung Vực cứu tính mạng của Ninh Vũ Điệp!
“Chuyện quan trọng? Chứ không phải là không dám đi sao?” Vũ Trạch lạnh lùng nói. Cho dù La chinh có ấn ký của Thiên Vị tộc, nhưng cũng chỉ được7Thiên Vị tộc thừa nhận mà thôi. Hắn cảm thấy La Chinh khoác lác nên mới không dám cùng bọn họ đi xác minh.
Nghe thấy lời chất vấn của Vũ Trạch, La Chinh nghiêm mặt nói: “Ta cũng không phải là người của đại lục thần quốc, đến đại lục thần quốc chỉ vì tìm thuốc cứu người! Nếu ngươi không tin, có thể từ từ tìm trong Đại Thế Giới. Đại Thế Giới đối với các ngươi mà nói cũng không quá lớn nhỉ?”
Đại Thế Giới này nói lớn cũng không lớn, nhưng thật sự muốn tìm được chính xác đại lục Hải Thần thì vẫn có chút khó khăn. Khoảng cách giữa tứ đại thần quốc và Trung Vực tương đối gần, nhưng khoảng cách với đại9lục Hải Thần lại cực kỳ xa. Không phải Thiên Vị tộc không làm được, nhưng La Chinh không cung cấp tọa độ và phương hướng thì Thiên Vị tộc cũng không thể tìm được tháp Linh Lung chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.
“Hừ, việc này chẳng phải dễ sao? Trực tiếp rút hồn ngươi ra là được, tiểu sư tỷ tinh thông chiêu thức này nhất, đúng không?” Vũ Trạch tiếp tục cười lạnh nói.
Sắc mặt La chinh liền trầm xuống, nhưng đúng lúc này, Cổ Bội Nhi lại nói: “Dù sao hắn cũng được Thiên Vị tộc ta thừa nhận, nếu sau này gia nhập Thiên Vị tộc ta thì mọi người đều là đồng môn. Vũ Trạch, ngươi không nên nói như vậy.”
Vũ Trạch cười5rồi nói tiếp: “Một võ giả ở Hạ Giới mà thôi. Hắn may mắn mới có tên trên bia thiên phú, cùng lắm cũng ghi tên trên hàng thứ hai thôi! Đồng môn? Người này đủ tư cách sao?”
Cổ Bội Nhi lắc đầu, Vũ Trạch đôi khi nói chuyện chẳng thèm suy nghĩ. So với những người khác, nàng vẫn có một chút hy vọng. Dù sao thì La Chinh thật sự không giống như đang nói dối! Cổ Bội Nhi lập tức nói: “Nếu hắn nói thật, nếu hắn thật sự có danh hiệu Thiên Vị màu vàng thì sao?”
Nếu thật sự có thể khẳng định thiên phú của La Chinh đạt được danh hiệu Thiên Vị màu vàng, e là sẽ thành một sự kiện lớn đối3với cả Thiên Vị tộc!
“Ha ha.” Vũ Trạch cười to nói, “Tiểu sư tỷ, ngươi luôn khôn khéo hơn người, sao lại thật sự tin lời thằng nhóc này, ta…”
Thanh Phong và đám người gã đàn ông cao to bên cạnh cũng cười phá lên. Nếu La Chinh nói dối rằng hắn đạt được danh hiệu màu bạc hoặc màu đồng đen thì bọn họ còn có thể tin. Chỉ tiếc danh hiệu mà La Chinh nói nghe có vẻ quá vô lý. Không phải chính mắt nhìn thấy thì có đánh chết bọn họ cũng không tin.
“Nếu đó là sự thật thì ngươi định thế nào?” Cổ Bội Nhi nghiêm mặt, nhìn chằm chằm Vũ Trạch nói. Không biết tại sao, lúc này Cổ Bội Nhi lại tin tưởng La Chinh. Có lẽ đơn thuần là do giác quan thứ sáu của nàng, nhưng nàng thật sự linh cảm được chuyện này không phải giả!
“Vèo vèo vèo…”
Vũ Trạch nhẹ nhàng xoay thanh đao đen trong tay, cắm xuống trước mặt mình, thản nhiên nói: “Nếu là sự thật, ta sẽ nuốt chửng đao Hắc Minh!”
“Thật sao?” Cổ Bội Nhi chớp mắt, cười nói.
Vũ Trạch ra sức gật đầu: “Thật!”
Thấy hai người đánh cược như vậy, trên mặt La Chinh lộ ra vẻ kỳ quái. Đao Hắc Minh cực kỳ sắc bén, ít nhất cũng là một thanh thần khí chí tôn. Sợ là người này chắc chắn phải nuốt chửng nó rồi. Thật muốn chứng kiến tới lúc đó hắn có nuốt được hay không!
“Hai người các ngươi đừng làm loạn nữa.” Lúc này, Mạc lão đại mới nói với La Chinh: “Ngươi đã nói phải về cứu người, thế thì sẽ lập tức lên đường. Chúng ta có thể đi cùng với ngươi, cũng không tốn bao nhiêu thời gian!”
Nghe vậy, La Chinh lại nở nụ cười!
Hiện tại, trên Bạo Loạn Tinh Hải hẳn đã nổi gió bão kinh khủng. Ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng khó có thể đi qua. Cho dù bây giờ La Chinh đã là võ giả Sinh Tử Cảnh, nếu cứ xông qua Bạo Loạn Tinh Hải thì sợ rằng cũng chỉ có mất mạng!
Nhóm Thần Cực Cảnh này mạnh vượt ngoài sức tưởng tượng. Nếu bản thân được bọn họ đưa về Trung Vực, có lẽ không còn gì tốt hơn.
“Nếu đã như vậy, chúng ta lập tức lên đường thôi!” Sau khi nói xong, Mạc lão đại phất tay. Trong tay hắn xuất hiện một ký hiệu đỏ như máu. Hắn ném đại một cái xuống, tức thì ký hiệu đỏ như máu kia tạo thành một chữ thập màu đỏ khổng lồ. Sau đó, chữ thập kia liền như khắc trên mặt đất.
“Đó là cái gì?” Một số võ giả trong tứ đại thần quốc thấp giọng hỏi.
“Hừ, là phù định vị chuyên dụng của Thiên Vị tộc mà thôi! Thông qua phương tiện đặc biệt, bọn họ có thể trở lại nơi này bất cứ lúc nào!” Bạch mi đạo nhân lạnh giọng nói. Sắc mặt của ông ta vẫn vô cùng khó coi. Bạch mi đạo nhân đã nghe thấy hết cuộc trò chuyện vừa rồi giữa La Chinh và đám người kia. Có vẻ như La Chinh đã từng tiếp nhận kiểm tra ở tháp thử luyện của Thiên Vị tộc?
Danh tiếng của Thiên Vị tộc ở trong thiên hạ không tốt, nhưng cũng rất có tiếng. Đối với ba tòa tháp thử luyện của Thiên Vị tộc, bạch mi đạo nhân cũng biết sơ sơ. Nghe nói có một tòa tháp thử luyện đã bị mất? Vậy La Thiên Hành đã vượt qua kiểm tra của tháp thử luyện khi nào!
Trước đây, trong quá trình độ kiếp của La Chinh, bạch mi đạo nhân biết rằng thằng nhóc này mở được hoa sen đại thừa! Khi đó bạch mi đạo nhân đã vui mừng khôn xiết. Đối với ông ta, trứng rồng tổ là chuyện quan trọng nhất, mà La Chinh còn là chuyện quan trọng hơn.
Khi ông ta vừa nhìn thấy La Chinh ôm rồng tổ xuất hiện ở đảo Thần Hoàng, ông ta vốn vui mừng khôn xiết, nhưng không ngờ Thiên Vị tộc lại chen ngang. Hiện tại xem ra, La Chinh đã vượt qua kiểm tra của tháp thử luyện, còn được đánh dấu ấn ký của Thiên Vị tộc bọn họ…
Cho nên ngay lúc này, trong lòng bạch mi đạo nhân sinh ra một cảm giác tuyệt vọng, sắc mặt cũng trở nên vô cùng âm u.
Sau khi thiết lập xong phù định vị, Mạc lão đại nâng cây trượng lên, nhẹ nhàng vung về phía hư không, rồi lập tức bổ xuống. Một cái khe không gian bất quy tắc được tạo ra từ khoảng không vô định.
“Thanh Phong, mở nó ra.” Mạc lão đại lập tức ra lệnh.
Thanh Phong gật đầu, đi thẳng về phía vết nứt không gian cách mặt đất mười trượng kia. Hắn vươn tay ra, một kết giới bắn ra từ trong tay hắn. Ngay sau đó, kết giới kia nhanh chóng mở rộng. Chỉ sau một tiếng nổ bùm, kết giới của Thanh Phong tạo thành một cái “động không gian” không nhỏ trên khe không gian.
Lúc này, vị võ giả tên Cáp Bằng lấy ra một cái vòng bát quái to đến mấy trượng. Vòng bát quái đón gió liền phình ra. Xem ra, đây là pháp bảo phi hành của đoàn người bọn họ.
Đợi sau khi đám người Mạc lão đại, Vũ Trạch nhảy lên, Cổ Bội Nhi nhìn La Chinh nói: “Được rồi, chúng ta xuất phát thôi!”
La Chinh gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Hỏa Doãn Nhi và cả đám người Yến Vương. Tuy thời gian hắn ở lại đại lục thần quốc không lâu, nhưng cũng coi như kết giao được không ít bạn bè!
Hỏa Doãn Nhi và đám người Yến Vương đều có suy nghĩ riêng. Trước đây, La Chinh đã ra tay cứu bọn họ vài lần. Lần này, trong bí cảnh Thiên Thần, nếu không có La Chinh, chắc bọn họ cũng không thể trở về được. Không chỉ có bọn họ, mà ngay cả bậc cha chú của bọn họ, tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh của tứ đại thần quốc, e là cũng không có ai có thể trở về!
Cho nên đám người Yến Vương, ngoài biết ơn La Chinh, thì càng không muốn xa rời.
Tình thế hiện tại không cho phép bọn họ trao đổi quá nhiều. Cho dù là bốn vị Quốc chủ thì đứng trước mặt đám cường giả Thần Cực Cảnh cũng lựa chọn im lặng.
Dưới ánh mắt giao nhau, La Chinh chỉ cười nói: “Ta sẽ còn trở lại!”
Ai ngờ đúng lúc này, Hỏa Doãn Nhi chợt hóa thành một ngọn lửa đỏ, bay nhanh về phía La Chinh.