Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-832.html
Chương 832: Chưa đủ số lượng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Việc khiến Ninh Vũ Điệp rơi vào tình cảnh như thế vẫn luôn là nỗi hổ thẹn lớn trong lòng La Chinh. Hắn cũng từng rất tự trách bản thân, cho nên đối với La Chinh mà nói, có càng nhiều Sinh Mệnh Nguyên Thạch càng tốt.
Trong cơ thể con trùng ăn khoáng thạch này không có Hồn Hạch, đa số các thiên tài cấp Thần đều lộ rõ vẻ thất vọng.
Mặc dù La Chinh có đào được một miếng Hồn Hạch từ trong thi thể con trùng ăn khoáng thạch này thì cũng không đến lượt bọn họ lấy được, nhưng mọi người thấy La Chinh bắt được một con trùng ăn khoáng thạch thì vẫn hy vọng có thể kiếm chác được gì đó.
Sau khi xử2lý xong thi thể của con trùng ăn khoáng thạch này, La Chinh cũng tò mò hỏi Yến Vương: “Vì sao cái gọi là Hồn Hạch này lại quan trọng như vậy?”
Đây cũng không phải bí mật gì, cho dù là những thiên tài cấp Thần lần đầu tiên tiến vào thánh hải Thiên Vũ thì chắc cũng đều biết rõ. Yến Vương liền dùng lời ít ý nhiều nói cho La Chinh biết: “Còn nhớ về bí cảnh Thiên Thần mà ta từng nhắc tới không?”
La Chinh hơi gật đầu.
Hiện tại có rất nhiều đại năng Thần Hải Cảnh không còn hứng thú với bí cảnh Vũ Hoàng, bí cảnh Mộng Thần và bí cảnh Thần Hoàng nữa. Bây giờ, thứ duy nhất mà bọn họ cảm9thấy hứng thú chính là tiến vào bí cảnh Thiên Thần - bí cảnh đứng trên ba bí cảnh còn lại. Nơi đó mới là nơi quan trọng nhất của Long mạch tộc, cũng chính là nơi có trứng rồng tổ.
“Chẳng lẽ Hồn Hạch này có liên quan đến việc tiến vào bí cảnh Thiên Thần?” La Chinh tiếp tục hỏi. Thật ra những lời này của Yến Vương cũng coi như đã nói rõ cho La Chinh biết rồi.
“Đúng, phải lấy được Hồn Hạch thì mới có tư cách đi vào khu mộ của bí cảnh Thần Hoàng để khống chế xác chết của Long mạch tộc!” Yến Vương khẽ cười nói.
Nghe những lời này của Yến Vương, ánh mắt La Chinh chợt lóe lên.
Đồng thời hắn6cảm thấy trong đầu bỗng nhiên truyền lại chút chấn động, hắn cảm nhận được có thể đó là chấn động đến từ linh hồn của Thanh Long.
La Chinh đã đồng ý với Thanh Long là sẽ đi lấy quả trứng rồng tổ kia, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có cơ hội.
Nơi mà ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng khó có thể tiến vào như bí cảnh Thiên Thần thì với thực lực bây giờ của La Chinh sợ rằng cũng hơi bất lực.
Nhưng hằng năm, thánh hải Thiên Vũ đều sẽ mở ra, nếu năm nay La Chinh không có cơ hội, vậy thì khi tích góp đủ Sinh Mệnh Nguyên Thạch, hắn sẽ trở về bổ sung lực sinh mệnh cho Ninh0Vũ Điệp trước rồi chờ đến khi có cơ hội thích hợp lại đi đại lục thần quốc cũng được.
Dù sao thì qua nhiều năm như vậy mà tứ đại thần quốc vẫn chưa thể lấy đi trứng rồng tổ ra khỏi bí cảnh Thiên Thần, vậy chắc trong thời gian ngắn bọn họ cũng không thể nào lấy được.
Thanh Long còn chưa nói gì thì La Chinh đã đáp lại đáp lại trong đầu trước: “Nếu có thể tìm được Hồn Hạch trong quặng mỏ, ta cũng sẽ vào bí cảnh Thiên Thần một chuyến.”
Nghe La Chinh trả lời như thế, trên mặt Thanh Long lộ vẻ vui mừng. Tuy nó sống nhờ trong đầu La Chinh, nhưng cũng không thể yêu cầu La Chinh quá nhiều.7Với thực lực của hắn, muốn đối đầu với những đại năng Thần Hải Cảnh đó thì vẫn có chút quá sức. Chưa nói đến việc bí cảnh Thiên Thần nguy hiểm tới mức nào, chỉ riêng việc ứng phó với nhóm Chiến Hoàng Chiến Đế cũng đã là một thử thách gian nan đối với La Chinh rồi. Huống hồ, lúc trước La Chinh còn kết thù với thần quốc Đại Vũ...
Vì thế Thanh Long và Xích Long đều không nói gì, an tâm nhắm đôi mắt rồng cực lớn lại. Trước đây khi trợ giúp La Chinh đỡ đòn va chạm linh hồn của quái vật nhỏ, linh hồn chúng đã bị hao tổn không ít, cần phải tĩnh dưỡng linh hồn một thời gian.
Về phần vì sao muốn khống chế xác chết trong bí cảnh Thần Hoàng lại cần đến Hồn Hạch này, La Chinh cũng không hỏi thêm. Trước mắt, La Chinh phải lấy được Hồn Hạch đã, những đáp án khác biết nhiều thêm lại không hay. Hiện tại, hắn còn phải nhanh chóng khai thác Sinh Mệnh Nguyên Thạch.
Nguyệt Doanh tích góp lại tất cả số khoáng thạch của La Chinh, sau đó bắt đầu tiến hành một lượt mua bán mới trong đám đông võ giả. Lúc này, tất cả các võ giả đang đào mỏ quặng đều đã bị La Chinh hấp dẫn đi ra, trong đó chắc chắn có không ít võ giả đào được Sinh Mệnh Nguyên Thạch. Nguyệt Doanh khôn khéo như thế, tất nhiên cũng sẽ nắm lấy cơ hội này.
Tạm biệt Yến Vương, La Chinh lại tiếp tục tiến vào tầng thứ ba mươi của kim tự tháp.
Vốn dĩ La Chinh tưởng rằng càng lên các tầng cao thì xác suất phát hiện Sinh Mệnh Nguyên Thạch cũng càng lớn, nhưng tìm cả nửa ngày trời, La Chinh đã có chút thất vọng.
Những chiếc lá trên tầng ba mươi khó khai thác hơn so với hai mươi chín tầng bên dưới một chút, nhưng số lượng Sinh Mệnh Nguyên Thạch lại không hề tăng lên mà ngược lại còn có phần giảm đi...
Khó trách Yến Vương lại đề nghị La Chinh nên khai thác ở những tầng trên tầng hai mươi lăm và dưới tầng ba mươi, chắc là vì số lượng Sinh Mệnh Nguyên Thạch ở năm tầng này nhiều hơn.
Vấn đề là từ tầng hai mươi lăm đến tầng hai mươi chín, La Chinh đã tìm khắp một lượt rồi. Chỗ Sinh Mệnh Nguyên Thạch trong đó đa phần có lẽ đã bị La Chinh đào đi, một phần khác thì có khả năng nằm trong tay các võ giả khác, nhưng số lượng chắc chắn không nhiều.
La Chinh đoán, tổng số Sinh Mệnh Nguyên Thạch trong tay võ giả khác chắc cũng chỉ khoảng hơn trăm viên, cộng thêm số Sinh Mệnh Nguyên Thạch trong tay La Chinh thì chắc cũng chỉ có khoảng ba bốn trăm viên mà thôi. Số lượng này vẫn chênh lệch quá lớn với mục tiêu một ngàn viên của La Chinh.
“Hằng năm, cây mỏ quặng này đều hấp thu đủ loại khoáng thạch từ những nơi nào đó không biết tên, sau đó lại bị tứ đại thần quốc khai thác sạch sẽ, năm sau mới có thể mọc thêm lá mới. Nói cách khác...”
La Chinh cho ra một cái kết luận rất phiền phức. Dựa vào sản lượng của năm nay thì chắc cũng chỉ có năm sáu trăm viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch!
Đứng trên phiến lá thật lớn, trái tim La Chinh dường như đã lạnh đi một nửa. Có lẽ chỗ Sinh Mệnh Nguyên Thạch hắn gom góp được có thể đảm bảo Ninh Vũ Điệp không chết, nhưng vẫn cách mục tiêu của hắn quá xa.
“Haizzz...”
La Chinh thở dài một hơi. Dù vậy, hắn cũng chỉ có thể kiên trì khai thác khoáng thạch, tận dụng mọi khả năng để thu thập thêm Sinh Mệnh Nguyên Thạch mà thôi.
“Rắc, rắc...”
La Chinh không ngừng đào móc nên số lượng khoáng thạch khác mà hắn thu được càng ngày càng nhiều, nhưng Sinh Mệnh Nguyên Thạch lại không tăng bao nhiêu.
Từ tầng ba mươi trở lên, Sinh Mệnh Nguyên Thạch càng ngày càng ít. Tầng ba mươi, tầng ba mươi mốt, tầng ba mươi hai...
Cứ leo lên từng tầng, từng tầng một, phiến lá càng ngày càng chắc chắn hơn, La Chinh cũng chỉ có thể không ngừng mượn càng nhiều lực vảy rồng hơn.
Ba canh giờ sau, khi La Chinh đi ra ngoài một lần nữa thì bên người Nguyệt Doanh đã chồng chất một núi khoáng thạch nhỏ với đủ loại màu sắc rồi...
Đây là kết quả sau khi La Chinh tùy ý lựa chọn, nếu không thì số lượng còn lớn hơn nhiều.
Đương nhiên trong đó có không ít khoáng thạch quý hiếm, nhưng cũng có một phần kha khá khoáng thạch có giá trị không cao. Dù sao La Chinh cũng không biết phân biệt khoáng thạch, chỉ lấy đại mà thôi.
Ngọn núi khoáng thạch này cũng hấp dẫn một nửa các thiên tài cấp Thần tới vây xem.
“Ta nghi tên La Thiên Hành này là một con rối không biết mệt mỏi. Hiệu suất này, chậc chậc, sợ là ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh đích thân tới cũng không bằng hắn đâu nhỉ?”
“Dù sao ta cũng không biết nói gì nữa. Năm nay thì bỏ đi, sang năm ta nhất định phải đề nghị với phụ hoàng, đừng cho hắn tiến vào. Cứ thế này thì một mình hắn có thể sẽ đào hết khoáng thạch trong cây mỏ quặng này mất!”
“Haizzz, ta muốn khối đá Thánh Đoạn kia. Nhưng cô nàng chết tiệt kia ra giá quá cao, còn nói phải dùng năm mươi viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch mới đổi được! Ta thật sự không có năm mươi viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch mà! Ngay cả một viên cũng không có...”
Rất nhiều thiên tài cấp Thần cũng thèm thuồng, nhưng khổ nỗi là bọn họ không dám trắng trợn cướp đoạt. La Chinh không nể mặt ai cả, ngay cả Thái tử Lưu Tú của thần quốc Đại Vũ mà hắn còn chẳng coi ra gì cơ mà. Nếu thật sự lên cướp, sợ rằng đến cả chạy thoát thân cũng khó.
Hiệu suất đào mỏ của La Chinh thật sự không kém gì đại năng Thần Hải Cảnh. Sau khi hắn mượn lực vảy rồng, chỉ riêng sức mạnh thân thể đơn thuần thôi cũng đã không kém đại năng Thần Hải Cảnh là bao rồi, thậm chí có khi còn mạnh hơn một vài đại năng Thần Hải Cảnh nữa.
Hơn nữa, nếu những đại năng Thần Hải Cảnh đó muốn đào mỏ quặng thì còn phải tiêu hao sức mạnh dự trữ trong thân thể mình, còn La Chinh lại là trực tiếp mượn sức mạnh cuồn cuộn của vảy rồng. Tuy lực vảy rồng cũng sẽ bị tiêu hao, nhưng với cường độ hiện tại của La Chinh, tốc độ tiêu hao còn chậm hơn cả tốc độ khôi phục.
Chuyện này tương đương với việc La Chinh có một nguồn suối sức mạnh cuồn cuộn không ngừng, cứ như vậy, có ai so được với hắn về hiệu suất đào mỏ quặng?
Hiệu suất đào mỏ quặng không phải vấn đề, vấn đề chính là Sinh Mệnh Nguyên Thạch.
“Nguyệt Doanh, đổi được bao nhiêu Sinh Mệnh Nguyên Thạch?” La Chinh đi thẳng qua, sau đó ném một viên khoáng thạch màu sắc sặc sỡ vào ngọn núi khoáng thạch cao hơn một người kia, trong ngọn núi đó đã có ít nhất hơn một ngàn viên khoáng thạch rồi.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Trong cơ thể con trùng ăn khoáng thạch này không có Hồn Hạch, đa số các thiên tài cấp Thần đều lộ rõ vẻ thất vọng.
Mặc dù La Chinh có đào được một miếng Hồn Hạch từ trong thi thể con trùng ăn khoáng thạch này thì cũng không đến lượt bọn họ lấy được, nhưng mọi người thấy La Chinh bắt được một con trùng ăn khoáng thạch thì vẫn hy vọng có thể kiếm chác được gì đó.
Sau khi xử2lý xong thi thể của con trùng ăn khoáng thạch này, La Chinh cũng tò mò hỏi Yến Vương: “Vì sao cái gọi là Hồn Hạch này lại quan trọng như vậy?”
Đây cũng không phải bí mật gì, cho dù là những thiên tài cấp Thần lần đầu tiên tiến vào thánh hải Thiên Vũ thì chắc cũng đều biết rõ. Yến Vương liền dùng lời ít ý nhiều nói cho La Chinh biết: “Còn nhớ về bí cảnh Thiên Thần mà ta từng nhắc tới không?”
La Chinh hơi gật đầu.
Hiện tại có rất nhiều đại năng Thần Hải Cảnh không còn hứng thú với bí cảnh Vũ Hoàng, bí cảnh Mộng Thần và bí cảnh Thần Hoàng nữa. Bây giờ, thứ duy nhất mà bọn họ cảm9thấy hứng thú chính là tiến vào bí cảnh Thiên Thần - bí cảnh đứng trên ba bí cảnh còn lại. Nơi đó mới là nơi quan trọng nhất của Long mạch tộc, cũng chính là nơi có trứng rồng tổ.
“Chẳng lẽ Hồn Hạch này có liên quan đến việc tiến vào bí cảnh Thiên Thần?” La Chinh tiếp tục hỏi. Thật ra những lời này của Yến Vương cũng coi như đã nói rõ cho La Chinh biết rồi.
“Đúng, phải lấy được Hồn Hạch thì mới có tư cách đi vào khu mộ của bí cảnh Thần Hoàng để khống chế xác chết của Long mạch tộc!” Yến Vương khẽ cười nói.
Nghe những lời này của Yến Vương, ánh mắt La Chinh chợt lóe lên.
Đồng thời hắn6cảm thấy trong đầu bỗng nhiên truyền lại chút chấn động, hắn cảm nhận được có thể đó là chấn động đến từ linh hồn của Thanh Long.
La Chinh đã đồng ý với Thanh Long là sẽ đi lấy quả trứng rồng tổ kia, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có cơ hội.
Nơi mà ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng khó có thể tiến vào như bí cảnh Thiên Thần thì với thực lực bây giờ của La Chinh sợ rằng cũng hơi bất lực.
Nhưng hằng năm, thánh hải Thiên Vũ đều sẽ mở ra, nếu năm nay La Chinh không có cơ hội, vậy thì khi tích góp đủ Sinh Mệnh Nguyên Thạch, hắn sẽ trở về bổ sung lực sinh mệnh cho Ninh0Vũ Điệp trước rồi chờ đến khi có cơ hội thích hợp lại đi đại lục thần quốc cũng được.
Dù sao thì qua nhiều năm như vậy mà tứ đại thần quốc vẫn chưa thể lấy đi trứng rồng tổ ra khỏi bí cảnh Thiên Thần, vậy chắc trong thời gian ngắn bọn họ cũng không thể nào lấy được.
Thanh Long còn chưa nói gì thì La Chinh đã đáp lại đáp lại trong đầu trước: “Nếu có thể tìm được Hồn Hạch trong quặng mỏ, ta cũng sẽ vào bí cảnh Thiên Thần một chuyến.”
Nghe La Chinh trả lời như thế, trên mặt Thanh Long lộ vẻ vui mừng. Tuy nó sống nhờ trong đầu La Chinh, nhưng cũng không thể yêu cầu La Chinh quá nhiều.7Với thực lực của hắn, muốn đối đầu với những đại năng Thần Hải Cảnh đó thì vẫn có chút quá sức. Chưa nói đến việc bí cảnh Thiên Thần nguy hiểm tới mức nào, chỉ riêng việc ứng phó với nhóm Chiến Hoàng Chiến Đế cũng đã là một thử thách gian nan đối với La Chinh rồi. Huống hồ, lúc trước La Chinh còn kết thù với thần quốc Đại Vũ...
Vì thế Thanh Long và Xích Long đều không nói gì, an tâm nhắm đôi mắt rồng cực lớn lại. Trước đây khi trợ giúp La Chinh đỡ đòn va chạm linh hồn của quái vật nhỏ, linh hồn chúng đã bị hao tổn không ít, cần phải tĩnh dưỡng linh hồn một thời gian.
Về phần vì sao muốn khống chế xác chết trong bí cảnh Thần Hoàng lại cần đến Hồn Hạch này, La Chinh cũng không hỏi thêm. Trước mắt, La Chinh phải lấy được Hồn Hạch đã, những đáp án khác biết nhiều thêm lại không hay. Hiện tại, hắn còn phải nhanh chóng khai thác Sinh Mệnh Nguyên Thạch.
Nguyệt Doanh tích góp lại tất cả số khoáng thạch của La Chinh, sau đó bắt đầu tiến hành một lượt mua bán mới trong đám đông võ giả. Lúc này, tất cả các võ giả đang đào mỏ quặng đều đã bị La Chinh hấp dẫn đi ra, trong đó chắc chắn có không ít võ giả đào được Sinh Mệnh Nguyên Thạch. Nguyệt Doanh khôn khéo như thế, tất nhiên cũng sẽ nắm lấy cơ hội này.
Tạm biệt Yến Vương, La Chinh lại tiếp tục tiến vào tầng thứ ba mươi của kim tự tháp.
Vốn dĩ La Chinh tưởng rằng càng lên các tầng cao thì xác suất phát hiện Sinh Mệnh Nguyên Thạch cũng càng lớn, nhưng tìm cả nửa ngày trời, La Chinh đã có chút thất vọng.
Những chiếc lá trên tầng ba mươi khó khai thác hơn so với hai mươi chín tầng bên dưới một chút, nhưng số lượng Sinh Mệnh Nguyên Thạch lại không hề tăng lên mà ngược lại còn có phần giảm đi...
Khó trách Yến Vương lại đề nghị La Chinh nên khai thác ở những tầng trên tầng hai mươi lăm và dưới tầng ba mươi, chắc là vì số lượng Sinh Mệnh Nguyên Thạch ở năm tầng này nhiều hơn.
Vấn đề là từ tầng hai mươi lăm đến tầng hai mươi chín, La Chinh đã tìm khắp một lượt rồi. Chỗ Sinh Mệnh Nguyên Thạch trong đó đa phần có lẽ đã bị La Chinh đào đi, một phần khác thì có khả năng nằm trong tay các võ giả khác, nhưng số lượng chắc chắn không nhiều.
La Chinh đoán, tổng số Sinh Mệnh Nguyên Thạch trong tay võ giả khác chắc cũng chỉ khoảng hơn trăm viên, cộng thêm số Sinh Mệnh Nguyên Thạch trong tay La Chinh thì chắc cũng chỉ có khoảng ba bốn trăm viên mà thôi. Số lượng này vẫn chênh lệch quá lớn với mục tiêu một ngàn viên của La Chinh.
“Hằng năm, cây mỏ quặng này đều hấp thu đủ loại khoáng thạch từ những nơi nào đó không biết tên, sau đó lại bị tứ đại thần quốc khai thác sạch sẽ, năm sau mới có thể mọc thêm lá mới. Nói cách khác...”
La Chinh cho ra một cái kết luận rất phiền phức. Dựa vào sản lượng của năm nay thì chắc cũng chỉ có năm sáu trăm viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch!
Đứng trên phiến lá thật lớn, trái tim La Chinh dường như đã lạnh đi một nửa. Có lẽ chỗ Sinh Mệnh Nguyên Thạch hắn gom góp được có thể đảm bảo Ninh Vũ Điệp không chết, nhưng vẫn cách mục tiêu của hắn quá xa.
“Haizzz...”
La Chinh thở dài một hơi. Dù vậy, hắn cũng chỉ có thể kiên trì khai thác khoáng thạch, tận dụng mọi khả năng để thu thập thêm Sinh Mệnh Nguyên Thạch mà thôi.
“Rắc, rắc...”
La Chinh không ngừng đào móc nên số lượng khoáng thạch khác mà hắn thu được càng ngày càng nhiều, nhưng Sinh Mệnh Nguyên Thạch lại không tăng bao nhiêu.
Từ tầng ba mươi trở lên, Sinh Mệnh Nguyên Thạch càng ngày càng ít. Tầng ba mươi, tầng ba mươi mốt, tầng ba mươi hai...
Cứ leo lên từng tầng, từng tầng một, phiến lá càng ngày càng chắc chắn hơn, La Chinh cũng chỉ có thể không ngừng mượn càng nhiều lực vảy rồng hơn.
Ba canh giờ sau, khi La Chinh đi ra ngoài một lần nữa thì bên người Nguyệt Doanh đã chồng chất một núi khoáng thạch nhỏ với đủ loại màu sắc rồi...
Đây là kết quả sau khi La Chinh tùy ý lựa chọn, nếu không thì số lượng còn lớn hơn nhiều.
Đương nhiên trong đó có không ít khoáng thạch quý hiếm, nhưng cũng có một phần kha khá khoáng thạch có giá trị không cao. Dù sao La Chinh cũng không biết phân biệt khoáng thạch, chỉ lấy đại mà thôi.
Ngọn núi khoáng thạch này cũng hấp dẫn một nửa các thiên tài cấp Thần tới vây xem.
“Ta nghi tên La Thiên Hành này là một con rối không biết mệt mỏi. Hiệu suất này, chậc chậc, sợ là ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh đích thân tới cũng không bằng hắn đâu nhỉ?”
“Dù sao ta cũng không biết nói gì nữa. Năm nay thì bỏ đi, sang năm ta nhất định phải đề nghị với phụ hoàng, đừng cho hắn tiến vào. Cứ thế này thì một mình hắn có thể sẽ đào hết khoáng thạch trong cây mỏ quặng này mất!”
“Haizzz, ta muốn khối đá Thánh Đoạn kia. Nhưng cô nàng chết tiệt kia ra giá quá cao, còn nói phải dùng năm mươi viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch mới đổi được! Ta thật sự không có năm mươi viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch mà! Ngay cả một viên cũng không có...”
Rất nhiều thiên tài cấp Thần cũng thèm thuồng, nhưng khổ nỗi là bọn họ không dám trắng trợn cướp đoạt. La Chinh không nể mặt ai cả, ngay cả Thái tử Lưu Tú của thần quốc Đại Vũ mà hắn còn chẳng coi ra gì cơ mà. Nếu thật sự lên cướp, sợ rằng đến cả chạy thoát thân cũng khó.
Hiệu suất đào mỏ của La Chinh thật sự không kém gì đại năng Thần Hải Cảnh. Sau khi hắn mượn lực vảy rồng, chỉ riêng sức mạnh thân thể đơn thuần thôi cũng đã không kém đại năng Thần Hải Cảnh là bao rồi, thậm chí có khi còn mạnh hơn một vài đại năng Thần Hải Cảnh nữa.
Hơn nữa, nếu những đại năng Thần Hải Cảnh đó muốn đào mỏ quặng thì còn phải tiêu hao sức mạnh dự trữ trong thân thể mình, còn La Chinh lại là trực tiếp mượn sức mạnh cuồn cuộn của vảy rồng. Tuy lực vảy rồng cũng sẽ bị tiêu hao, nhưng với cường độ hiện tại của La Chinh, tốc độ tiêu hao còn chậm hơn cả tốc độ khôi phục.
Chuyện này tương đương với việc La Chinh có một nguồn suối sức mạnh cuồn cuộn không ngừng, cứ như vậy, có ai so được với hắn về hiệu suất đào mỏ quặng?
Hiệu suất đào mỏ quặng không phải vấn đề, vấn đề chính là Sinh Mệnh Nguyên Thạch.
“Nguyệt Doanh, đổi được bao nhiêu Sinh Mệnh Nguyên Thạch?” La Chinh đi thẳng qua, sau đó ném một viên khoáng thạch màu sắc sặc sỡ vào ngọn núi khoáng thạch cao hơn một người kia, trong ngọn núi đó đã có ít nhất hơn một ngàn viên khoáng thạch rồi.