Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-830.html
Chương 830: Uy hiếp
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Hai quyền của La Chinh đã bắt đầu tích lũy sức mạnh!
“Giết!”
La Chinh quá cần Sinh Mệnh Nguyên Thạch nên cho dù trong cơ thể con sâu lớn này chỉ có một viên thôi thì hắn cũng sẽ giết chết nó!
Đòn này của hắn kết hợp với lực xung kích của thế rơi, đồng thời mở ra lực của năm trăm miếng vảy rồng!
Một quyền này đập thẳng vào sau lưng con sâu. Thế nhưng ngay trong nháy mắt La Chinh đến gần, con sâu lớn kia dường như đã có một loại linh cảm đặc thù nào đó nên hai cái chân sau của nó bỗng đạp một cái rồi lăn mình xuống dưới, thoát được một đòn!
“Bịch!”
Sức mạnh khổng2lồ trong quyền của La Chinh trực tiếp đánh vào trên chiếc lá, khiến cành cây bên cạnh nối liền với phiến lá to lớn này cũng không ngừng chấn động.
“Chít chít chít!”
Con sâu lớn kia duy trì khoảng cách hai trượng với La Chinh, không ngừng vung vẩy đôi chân trước sắc nhọn để khiêu khích hắn.
La Chinh nhìn chiếc lá dưới chân một chút. Một quyền vừa rồi đã khiến chiếc lá này bị nứt ra không ít vết, nhưng ánh mắt hắn vẫn không phát hiện thấy Sinh Mệnh Nguyên Thạch.
Độ cứng của thân thể hắn đã có thể so với thánh khí, đồng thời còn cộng thêm sức mạnh đáng sợ này thì cho dù không dùng9cuốc cũng đủ để đấm vỡ chiếc lá ở trên tầng ba mươi rồi. Chẳng qua sử dụng cuốc thì sẽ đỡ tốn sức hơn nhiều.
“Khiêu khích ta?”
Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, nhẹ nhàng cong chân, hạ thấp người xuống một chút.
Tuy con sâu lớn này vô cùng linh hoạt, nhưng La Chinh lại chắc chắn rằng mình có thể bắt được nó!
Vào lúc con sâu lớn đó vẫn đang không ngừng vung vẩy đôi chân trước, đồng thời kêu chít chít thì bóng dáng La Chinh chợt nhoáng một cái, trực tiếp xuyên qua không gian, vươn hai tay ra hướng về phía con sâu lớn để bắt lấy nó!
Phải nói rằng, thậm chí con sâu lớn này6còn linh hoạt hơn cả cường giả Sinh Tử Cảnh. Dường như nó cảm nhận được nguy hiểm hoàn toàn là nhờ vào bản năng. Cho dù La Chinh dùng thủ đoạn đi xuyên qua không gian thì nó vẫn có thể dùng khứu giác mẫn cảm một cách kỳ diệu của mình để cảm nhận được, đồng thời nó còn sớm giương đôi cánh ra và lập tức sẽ rời khỏi chiếc lá!
“Mi không thoát được nữa rồi!”
Trong nháy mắt đang vượt qua không gian, La Chinh cũng đã bùng nổ cương nguyên trong cơ thể. Cả người hắn nhất thời bắn về phía trước hai thước.
Sau đó thân thể của La Chinh đã rời khỏi chiếc lá, đồng thời0luồng sức mạnh vô hình to lớn kia cũng bắt đầu lôi kéo thân thể La Chinh. Thế nhưng trong nháy mắt khi La Chinh bị sức mạnh khổng lồ đó kéo xuống thì tay hắn đã tóm được chân sau của con sâu lớn này!
“Chít chít chít!”
Con sâu lớn kia không ngừng đạp hai chân! Nhưng sức lực từ tay La Chinh mạnh đến mức nào? Chỉ cần bị hắn kéo lại thì con sâu lớn này căn bản không thể thoát thân!
Bản thân con sâu lớn này không bị sức hút to lớn kia ảnh hưởng nên có thể bay tự do từ chiếc lá này sang chiếc lá khác. Thế nhưng hiện tại, chân nó đang bị La7Chinh túm chặt. Nói cách khác, trên người con sâu lớn này đã phải gánh phân nửa phần sức hút đang kéo thân thể La Chinh xuống!
Cho dù nó liều mạng đập cánh để không bị rớt xuống cùng La Chinh thì dưới sức hút không thể chống cự này, nó vẫn bị La Chinh kéo thẳng xuống dưới.
“Chít chít chít...”
Ngay cả như vậy, con sâu lớn đó vẫn theo bản năng mà liều mạng đập cánh để bay, nó và La Chinh không ngừng lượn vòng, không ngừng rơi xuống.
Bên này Yến Vương còn đang vất vả đào khoáng thạch trên chiếc lá tầng hai mươi bảy, dưới chiếc lá này có một viên Vân Hạo Thạch. Giá trị của loại khoáng thạch này không thấp nên đương nhiên Yến Vương cũng sẽ không bỏ qua. Trong nháy mắt vung cuốc đào quặng xuống, hắn chợt thấy một bóng người hiện lên ở bên cạnh, sau đó còn bay một vòng xung quanh hắn làm hắn ngây cả người.
Quy tắc ở trong không gian này được bảo vệ cực kỳ nghiêm ngặt, đó là ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng không thể bay được, không ai có thể chống lại lực hút xuống dưới. Nhưng vừa rồi rõ ràng hắn thấy có một bóng người bay qua.
Vì vậy Yến Vương vội vã đi tới sát viền của chiếc lá. Vừa nhìn xuống dưới, khuôn mặt Yến Vương đã đầy vẻ kinh ngạc: “Thiên… Thiên Hành huynh...”
Hắn thấy La Chinh đang kéo một con sâu lớn màu xanh, không ngừng lượn vòng quanh cây đại thụ như một con ruồi mất đầu vậy.
“Chuyện, chuyện gì thế này?” Yến Vương cảm thấy hơi chóng mặt.
Cũng không chỉ một mình Yến Vương nhìn thấy cảnh tượng này. Hiện tại có ít nhất hai phần ba võ giả đều đang khổ cực đào khoáng thạch trên lá của cây đại thụ này. Đại đa số các thiên tài cấp Thần này đều nhìn thấy cảnh tượng khó hiểu này.
“Hình như là La Thiên Hành! Làm sao hắn lại tóm được một con, một con trùng ăn khoáng thạch vậy?”
“Hắn… hắn làm sao có thể bắt được trùng ăn khoáng thạch?”
“Hình như trước đây chỉ có đại năng Thần Hải Cảnh là từng bắt được trùng ăn khoáng thạch thì phải…”
Trong lúc mọi người vẫn tập trung vào nhìn, thân hình La Chinh đã nhanh chóng rơi xuống, cuối cùng rơi đến dưới gốc cây đại thụ này rồi biến mất ở khe hở.
Trong nháy mắt biến mất đó, La Chinh vẫn lôi theo cả con sâu lớn kia ra bên ngoài kim tự tháp.
Nguyệt Doanh đang cười cười cò kè mặc cả với một vị võ giả trước mắt. Dựa theo phán đoán của Nguyệt Doanh, trong tay võ giả này có lẽ có ít nhất mười viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch trở lên. Nàng biết La Chinh coi trọng nhất là Sinh Mệnh Nguyên Thạch nên dù có thua thiệt một chút cũng muốn moi hết tất cả Sinh Mệnh Nguyên Thạch của hắn ta!
Nhưng đúng lúc này, nàng chợt nghe thấy một tiếng vang dữ dội, sau đó là tiếng côn trùng kêu chói tai dồn dập truyền đến!
Nguyệt Doanh quay đầu lại nhìn, hai mắt đột nhiên run lên: “Thiên… Thiên Hành ca.... Đó, đó là trùng ăn khoáng thạch!”
Các võ giả đang giao dịch khoáng thạch ở bên ngoài kim tự tháp cũng lập tức bị cảnh tượng này hấp dẫn.
Sau khi vượt qua không gian, bản thân La Chinh không hề bị sức hút mạnh mẽ đó ảnh hưởng, thế nên khi con sâu lớn này giương cánh bay lên cao đã trực tiếp kéo hắn bay lên trời.
Làm gì có chuyện La Chinh để cho con sâu lớn này được như ý?
Hắn hít một hơi thật sâu rồi cố sức lắc thắt lưng một cái. Hai chân bỗng nhiên xoay một cái, cả người liền trở mình leo lên lưng con sâu lớn này.
“Hộc hộc!”
Phản ứng của con sâu lớn này cũng cực kỳ nhạy bén, có thể nói là vượt xa cường giả Sinh Tử Cảnh. Hai chân trước của nó xoay ngược lại, đâm về phía La Chinh đang ở trên lưng!
“Nằm mơ!”
Bóng dáng La Chinh nhẹ nhàng lắc một cái liền tránh được hai đường đâm sắc bén kia. Hắn lập tức dùng tay làm đao, bổ mạnh vào lưng con sâu lớn.
“Ầm!”
Một âm thanh giòn giã truyền đến, phần giáp xác sau lưng con sâu lớn này bị một chưởng của La Chinh chặt đứt. Sau đó, đôi cánh vẫn đang không ngừng vỗ của nó cũng bị đánh gãy, toàn bộ thân thể liền rơi thẳng xuống phía dưới!
“Bịch!”
Trong nháy mắt khi rơi xuống, thân thể La Chinh hơi nghiêng đi, chân trái cong lại và dùng đầu gối đè lên trên đầu nó. Thế cho nên lúc nó rơi xuống đất, La Chinh đã đè nát đầu nó rồi. Lực sinh mệnh của con sâu lớn này cũng rất lớn, cho dù đã mất đầu mà nó vẫn không ngừng vung vẩy sáu chân của mình, vùng vẫy một lúc lâu rồi các khớp trên sáu chân đó mới dần cứng lại, mất đi sự sống.
La Chinh phủi bụi trên người rồi mới nhảy xuống khỏi thân thể con sâu lớn này. Mà lúc này, Nguyệt Doanh đã xông đến trước mặt La Chinh. Bởi vì quá vội vàng nên thậm chí nàng còn không kịp thu lại đống khoáng thạch trên mặt đất vào nhẫn tu di mà trực tiếp dùng quần áo bọc lấy chúng. Hai tay nàng kéo vạt áo của mình, mở to hai mắt mà hỏi: “Thiên Hành ca, ca làm thế nào, làm thế nào mà lại bắt được một con trùng ăn khoáng thạch vậy?”
“Ồ, thì ra con sâu lớn này là trùng ăn khoáng thạch?” La Chinh thản nhiên gật đầu.
Lúc này Yến Vương cũng xuất hiện ở khe hở, vội vã chạy tới. Hắn vừa mới rời khỏi khe hở liền thấy La Chinh đã chế ngự xong con trùng ăn khoáng thạch thì trên mặt liền lộ ra biểu cảm vừa mừng vừa sợ.
Không chỉ Yến Vương, tất cả võ giả tại “cây mỏ” này đều lục tục đi ra từ khe hở đó, nhanh chóng đi về phía đám đông đang vây quanh La Chinh!
Yến Vương nghe thấy La Chinh nói vậy liền cười to: “Đúng, Thiên Hành huynh, con sâu lớn này gọi là trùng ăn khoáng thạch. Nó nuốt khoáng thạch trong cây mỏ để sống.”
Nghe thấy lời Yến Vương nói, La Chinh cũng nhìn những thiên tài cấp Thần đang không ngừng chạy tới đây, trên mặt hiện vẻ kỳ quái. Cho dù là ăn khoáng thạch mà sống thì trùng ăn khoáng thạch này chắc cũng chẳng có giá trị gì quá lớn đâu nhỉ? Chẳng qua là trong bụng nó có thêm một chút khoáng thạch thôi mà!
Hắn còn chưa mở miệng hỏi ra những nghi hoặc trong lòng thì đã có người ở cách đó không xa lên tiếng: “La Chinh, ta khuyên ngươi không nên động vào con trùng ăn khoáng thạch này. Bằng không, ngươi chết chắc rồi.”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Giết!”
La Chinh quá cần Sinh Mệnh Nguyên Thạch nên cho dù trong cơ thể con sâu lớn này chỉ có một viên thôi thì hắn cũng sẽ giết chết nó!
Đòn này của hắn kết hợp với lực xung kích của thế rơi, đồng thời mở ra lực của năm trăm miếng vảy rồng!
Một quyền này đập thẳng vào sau lưng con sâu. Thế nhưng ngay trong nháy mắt La Chinh đến gần, con sâu lớn kia dường như đã có một loại linh cảm đặc thù nào đó nên hai cái chân sau của nó bỗng đạp một cái rồi lăn mình xuống dưới, thoát được một đòn!
“Bịch!”
Sức mạnh khổng2lồ trong quyền của La Chinh trực tiếp đánh vào trên chiếc lá, khiến cành cây bên cạnh nối liền với phiến lá to lớn này cũng không ngừng chấn động.
“Chít chít chít!”
Con sâu lớn kia duy trì khoảng cách hai trượng với La Chinh, không ngừng vung vẩy đôi chân trước sắc nhọn để khiêu khích hắn.
La Chinh nhìn chiếc lá dưới chân một chút. Một quyền vừa rồi đã khiến chiếc lá này bị nứt ra không ít vết, nhưng ánh mắt hắn vẫn không phát hiện thấy Sinh Mệnh Nguyên Thạch.
Độ cứng của thân thể hắn đã có thể so với thánh khí, đồng thời còn cộng thêm sức mạnh đáng sợ này thì cho dù không dùng9cuốc cũng đủ để đấm vỡ chiếc lá ở trên tầng ba mươi rồi. Chẳng qua sử dụng cuốc thì sẽ đỡ tốn sức hơn nhiều.
“Khiêu khích ta?”
Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, nhẹ nhàng cong chân, hạ thấp người xuống một chút.
Tuy con sâu lớn này vô cùng linh hoạt, nhưng La Chinh lại chắc chắn rằng mình có thể bắt được nó!
Vào lúc con sâu lớn đó vẫn đang không ngừng vung vẩy đôi chân trước, đồng thời kêu chít chít thì bóng dáng La Chinh chợt nhoáng một cái, trực tiếp xuyên qua không gian, vươn hai tay ra hướng về phía con sâu lớn để bắt lấy nó!
Phải nói rằng, thậm chí con sâu lớn này6còn linh hoạt hơn cả cường giả Sinh Tử Cảnh. Dường như nó cảm nhận được nguy hiểm hoàn toàn là nhờ vào bản năng. Cho dù La Chinh dùng thủ đoạn đi xuyên qua không gian thì nó vẫn có thể dùng khứu giác mẫn cảm một cách kỳ diệu của mình để cảm nhận được, đồng thời nó còn sớm giương đôi cánh ra và lập tức sẽ rời khỏi chiếc lá!
“Mi không thoát được nữa rồi!”
Trong nháy mắt đang vượt qua không gian, La Chinh cũng đã bùng nổ cương nguyên trong cơ thể. Cả người hắn nhất thời bắn về phía trước hai thước.
Sau đó thân thể của La Chinh đã rời khỏi chiếc lá, đồng thời0luồng sức mạnh vô hình to lớn kia cũng bắt đầu lôi kéo thân thể La Chinh. Thế nhưng trong nháy mắt khi La Chinh bị sức mạnh khổng lồ đó kéo xuống thì tay hắn đã tóm được chân sau của con sâu lớn này!
“Chít chít chít!”
Con sâu lớn kia không ngừng đạp hai chân! Nhưng sức lực từ tay La Chinh mạnh đến mức nào? Chỉ cần bị hắn kéo lại thì con sâu lớn này căn bản không thể thoát thân!
Bản thân con sâu lớn này không bị sức hút to lớn kia ảnh hưởng nên có thể bay tự do từ chiếc lá này sang chiếc lá khác. Thế nhưng hiện tại, chân nó đang bị La7Chinh túm chặt. Nói cách khác, trên người con sâu lớn này đã phải gánh phân nửa phần sức hút đang kéo thân thể La Chinh xuống!
Cho dù nó liều mạng đập cánh để không bị rớt xuống cùng La Chinh thì dưới sức hút không thể chống cự này, nó vẫn bị La Chinh kéo thẳng xuống dưới.
“Chít chít chít...”
Ngay cả như vậy, con sâu lớn đó vẫn theo bản năng mà liều mạng đập cánh để bay, nó và La Chinh không ngừng lượn vòng, không ngừng rơi xuống.
Bên này Yến Vương còn đang vất vả đào khoáng thạch trên chiếc lá tầng hai mươi bảy, dưới chiếc lá này có một viên Vân Hạo Thạch. Giá trị của loại khoáng thạch này không thấp nên đương nhiên Yến Vương cũng sẽ không bỏ qua. Trong nháy mắt vung cuốc đào quặng xuống, hắn chợt thấy một bóng người hiện lên ở bên cạnh, sau đó còn bay một vòng xung quanh hắn làm hắn ngây cả người.
Quy tắc ở trong không gian này được bảo vệ cực kỳ nghiêm ngặt, đó là ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng không thể bay được, không ai có thể chống lại lực hút xuống dưới. Nhưng vừa rồi rõ ràng hắn thấy có một bóng người bay qua.
Vì vậy Yến Vương vội vã đi tới sát viền của chiếc lá. Vừa nhìn xuống dưới, khuôn mặt Yến Vương đã đầy vẻ kinh ngạc: “Thiên… Thiên Hành huynh...”
Hắn thấy La Chinh đang kéo một con sâu lớn màu xanh, không ngừng lượn vòng quanh cây đại thụ như một con ruồi mất đầu vậy.
“Chuyện, chuyện gì thế này?” Yến Vương cảm thấy hơi chóng mặt.
Cũng không chỉ một mình Yến Vương nhìn thấy cảnh tượng này. Hiện tại có ít nhất hai phần ba võ giả đều đang khổ cực đào khoáng thạch trên lá của cây đại thụ này. Đại đa số các thiên tài cấp Thần này đều nhìn thấy cảnh tượng khó hiểu này.
“Hình như là La Thiên Hành! Làm sao hắn lại tóm được một con, một con trùng ăn khoáng thạch vậy?”
“Hắn… hắn làm sao có thể bắt được trùng ăn khoáng thạch?”
“Hình như trước đây chỉ có đại năng Thần Hải Cảnh là từng bắt được trùng ăn khoáng thạch thì phải…”
Trong lúc mọi người vẫn tập trung vào nhìn, thân hình La Chinh đã nhanh chóng rơi xuống, cuối cùng rơi đến dưới gốc cây đại thụ này rồi biến mất ở khe hở.
Trong nháy mắt biến mất đó, La Chinh vẫn lôi theo cả con sâu lớn kia ra bên ngoài kim tự tháp.
Nguyệt Doanh đang cười cười cò kè mặc cả với một vị võ giả trước mắt. Dựa theo phán đoán của Nguyệt Doanh, trong tay võ giả này có lẽ có ít nhất mười viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch trở lên. Nàng biết La Chinh coi trọng nhất là Sinh Mệnh Nguyên Thạch nên dù có thua thiệt một chút cũng muốn moi hết tất cả Sinh Mệnh Nguyên Thạch của hắn ta!
Nhưng đúng lúc này, nàng chợt nghe thấy một tiếng vang dữ dội, sau đó là tiếng côn trùng kêu chói tai dồn dập truyền đến!
Nguyệt Doanh quay đầu lại nhìn, hai mắt đột nhiên run lên: “Thiên… Thiên Hành ca.... Đó, đó là trùng ăn khoáng thạch!”
Các võ giả đang giao dịch khoáng thạch ở bên ngoài kim tự tháp cũng lập tức bị cảnh tượng này hấp dẫn.
Sau khi vượt qua không gian, bản thân La Chinh không hề bị sức hút mạnh mẽ đó ảnh hưởng, thế nên khi con sâu lớn này giương cánh bay lên cao đã trực tiếp kéo hắn bay lên trời.
Làm gì có chuyện La Chinh để cho con sâu lớn này được như ý?
Hắn hít một hơi thật sâu rồi cố sức lắc thắt lưng một cái. Hai chân bỗng nhiên xoay một cái, cả người liền trở mình leo lên lưng con sâu lớn này.
“Hộc hộc!”
Phản ứng của con sâu lớn này cũng cực kỳ nhạy bén, có thể nói là vượt xa cường giả Sinh Tử Cảnh. Hai chân trước của nó xoay ngược lại, đâm về phía La Chinh đang ở trên lưng!
“Nằm mơ!”
Bóng dáng La Chinh nhẹ nhàng lắc một cái liền tránh được hai đường đâm sắc bén kia. Hắn lập tức dùng tay làm đao, bổ mạnh vào lưng con sâu lớn.
“Ầm!”
Một âm thanh giòn giã truyền đến, phần giáp xác sau lưng con sâu lớn này bị một chưởng của La Chinh chặt đứt. Sau đó, đôi cánh vẫn đang không ngừng vỗ của nó cũng bị đánh gãy, toàn bộ thân thể liền rơi thẳng xuống phía dưới!
“Bịch!”
Trong nháy mắt khi rơi xuống, thân thể La Chinh hơi nghiêng đi, chân trái cong lại và dùng đầu gối đè lên trên đầu nó. Thế cho nên lúc nó rơi xuống đất, La Chinh đã đè nát đầu nó rồi. Lực sinh mệnh của con sâu lớn này cũng rất lớn, cho dù đã mất đầu mà nó vẫn không ngừng vung vẩy sáu chân của mình, vùng vẫy một lúc lâu rồi các khớp trên sáu chân đó mới dần cứng lại, mất đi sự sống.
La Chinh phủi bụi trên người rồi mới nhảy xuống khỏi thân thể con sâu lớn này. Mà lúc này, Nguyệt Doanh đã xông đến trước mặt La Chinh. Bởi vì quá vội vàng nên thậm chí nàng còn không kịp thu lại đống khoáng thạch trên mặt đất vào nhẫn tu di mà trực tiếp dùng quần áo bọc lấy chúng. Hai tay nàng kéo vạt áo của mình, mở to hai mắt mà hỏi: “Thiên Hành ca, ca làm thế nào, làm thế nào mà lại bắt được một con trùng ăn khoáng thạch vậy?”
“Ồ, thì ra con sâu lớn này là trùng ăn khoáng thạch?” La Chinh thản nhiên gật đầu.
Lúc này Yến Vương cũng xuất hiện ở khe hở, vội vã chạy tới. Hắn vừa mới rời khỏi khe hở liền thấy La Chinh đã chế ngự xong con trùng ăn khoáng thạch thì trên mặt liền lộ ra biểu cảm vừa mừng vừa sợ.
Không chỉ Yến Vương, tất cả võ giả tại “cây mỏ” này đều lục tục đi ra từ khe hở đó, nhanh chóng đi về phía đám đông đang vây quanh La Chinh!
Yến Vương nghe thấy La Chinh nói vậy liền cười to: “Đúng, Thiên Hành huynh, con sâu lớn này gọi là trùng ăn khoáng thạch. Nó nuốt khoáng thạch trong cây mỏ để sống.”
Nghe thấy lời Yến Vương nói, La Chinh cũng nhìn những thiên tài cấp Thần đang không ngừng chạy tới đây, trên mặt hiện vẻ kỳ quái. Cho dù là ăn khoáng thạch mà sống thì trùng ăn khoáng thạch này chắc cũng chẳng có giá trị gì quá lớn đâu nhỉ? Chẳng qua là trong bụng nó có thêm một chút khoáng thạch thôi mà!
Hắn còn chưa mở miệng hỏi ra những nghi hoặc trong lòng thì đã có người ở cách đó không xa lên tiếng: “La Chinh, ta khuyên ngươi không nên động vào con trùng ăn khoáng thạch này. Bằng không, ngươi chết chắc rồi.”