Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-776.txt
Chương 776: Sức mạnh hợp tác
Nguyệt Doanh cười đáp lại: “Yên tâm, sẽ không khiến hắn bị thương!”
Nhưng vừa nói xong, chưởng ấn nàng đánh ra lại càng sắc bén hơn.
Đừng khinh thường bàn tay ngọc thon thon kia của nàng ta. Cho2dù có là một pho tượng làm bằng sắt thì bị nàng ta đánh cho một chưởng thôi cũng có thể nát ngay. Nếu La Chinh không thể đối phó, chắc chắn sẽ không tránh khỏi việc bị8thương.
Hai mắt La Chinh bắt đầu phát sáng, định lĩnh ngộ quy tắc thời gian phát ra trong thân thể Nguyệt Doanh.
“Không chống đỡ cũng vô dụng. Ta đánh thật đó!” Nguyệt Doanh thấy La Chinh hơi ngẩn6người thì trong lòng càng thêm khinh thường. Có quỷ mới biết người này đã dùng cái gì lừa gạt Hoa Hoa để Hoa Hoa cho hắn gia nhập đoàn đội này.
Nàng dùng tám phần sức mạnh đánh3thẳng vào đầu La Chinh!
La Chinh lĩnh ngộ một lúc, sau đó chỉ đành lắc đầu, vươn tay nắm nhẹ một cái, dễ dàng cầm lấy bàn tay ngọc của Nguyệt Doanh kia, sau đó nhẹ giọng nói:5“Lực quy tắc thời gian quá ít, ta không ngộ ra được.”
Hắn thoải mái nắm chặt hai tay Nguyệt Doanh, giống như vừa rồi không phải là Nguyệt Doanh ra tay với La Chinh, mà là chủ động vươn tay cho La Chinh nắm vậy.
Nguyệt Doanh ngây người, muốn thu tay lại thì phát hiện hai tay mình giống như bị một đôi kìm lớn kẹp chặt lấy, căn bản không rút ra nổi.
Tả Truyền Đông và Lam Thần vốn còn muốn xem trò hay, xem thử La Chinh sẽ dùng phương pháp gì để đối phó với chiêu thức của Nguyệt Doanh.
Đòn “Thiên Diệp Ngọc Nữ Thủ” này của Nguyệt Doanh giống như hoa rơi lả tả, nhiều đến mức khiến người ta hoa cả mắt. Trong đó còn ẩn chứa một chút quy tắc thời gian, có thể thay đổi tốc độ thời gian của bản thân nàng ta trong một khoảng thời gian ngắn, căn bản là không cách nào hóa giải, chỉ có thể dùng thủ đoạn mạnh mẽ hơn để phá vỡ.
Nhưng bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng La Chinh chỉ cần tùy tay giơ ra nắm một cái đã có thể phá vỡ. Điều này khiến hai người bọn họ đưa mắt nhìn nhau, trong bốn con mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Mà trên mặt Yến Vương lại hiện lên nụ cười thản nhiên, giống như tất cả đều nằm trong dự kiến. Nhưng trong ý cười của hắn cũng vẫn có chút kinh ngạc. Hắn biết La Chinh có thể phá giải chiêu thức của Nguyệt Doanh, nhưng không ngờ lại đơn giản, dễ dàng như thế, giống như chỉ là ăn cơm uống nước thông thường vậy.
Dường như thực lực của La Chinh đã vượt xa khỏi cái cấp bậc Hư Kiếp Cảnh này, mà cũng chỉ có như thế mới có thể làm ra chiêu thức nhẹ nhàng mà đánh bạt ngàn cân như vậy!
“Ngươi buông ra!” Nguyệt Doanh muốn rút tay ra, nhưng thử mấy lần đều không được. Đôi mắt nàng trợn tròn, nhìn chằm chằm La Chinh, thậm chí trên má còn bắt đầu ửng hồng.
Lúc này La Chinh mới nhẹ nhàng buông tay, trên mặt mang theo nụ cười. Hắn còn chưa kịp mở miệng nói chuyện thì Nguyệt Doanh đã lên tiếng: “Cái gì gọi là lực quy tắc thời gian quá ít? Ngươi muốn lĩnh ngộ quy tắc thời gian từ chỗ của ta?”
Nghe vậy, vẻ mặt mọi người đều trở nên kỳ quái.
Việc lĩnh ngộ quy tắc vốn đã cực kỳ khó khăn, hơn nữa quy tắc thời gian mà Nguyệt Doanh thể hiện ra chính là dùng chân nguyên của bản thân để thúc đẩy. Lực quy tắc bị chân nguyên thúc đẩy sẽ trở nên hỗn loạn, cũng chỉ có bản thân nàng ta mới có thể khống chế, vậy mà La Chinh lại muốn lĩnh ngộ lực quy tắc của đối phương trong lúc giao đấu? Đây quả thực chính là chuyện mơ mộng hão huyền.
Nhưng đó là bởi bọn họ không biết, sau khi La Chinh trải qua lễ tẩy trần quy tắc thì có được độ tương thích cao nhất với tất cả các quy tắc trong thiên hạ. Nếu với người khác, chỉ đơn thuần là lĩnh ngộ lực quy tắc cũng còn khó khăn, thì với La Chinh lại chỉ là chuyện nhỏ.
Hai loại quy tắc mạnh nhất, một là quy tắc không gian, hai là quy tắc thời gian. Bản thân La Chinh đã lĩnh ngộ được quy tắc không gian, nhưng cho tới nay hắn lại chưa từng tiếp xúc với quy tắc thời gian. Đây là lần đầu tiên La Chinh nhìn thấy quy tắc thời gian!
La Chinh cười nhẹ nói: “Nếu có cơ hội lĩnh ngộ, La mỗ tất nhiên sẽ không bỏ qua....”
“Phì phì!” Nguyệt Doanh hừ lạnh một tiếng: “Cho dù là ta thì cũng chỉ mới lĩnh ngộ được một phần của quy tắc thời gian mà thôi! Nào có chuyện dễ lĩnh ngộ như vậy!”
“Là một phần của tầng thứ nhất đúng không?” La Chinh lại không hiểu tình thế mà hỏi thêm.
Lúc này trên mặt Nguyệt Doanh lộ vẻ muốn giết người, hung tợn nhìn chằm chằm La Chinh.
Không giống những quy tắc cơ bản khác trong thiên hạ, quy tắc thời gian và quy tắc không gian đều vô cùng hiếm thấy, tu luyện cũng khó khăn hơn rất nhiều.
La Chinh tu luyện được tầng thứ nhất của quy tắc không gian là khi ở Chân Long giới, còn tầng thứ hai thì là tu luyện được trên bia thiên phú trong tháp Tội Ác. Cho dù là quy tắc không gian hay quy tắc thời gian thì cũng rất khó tìm được bia truyền thừa quy tắc trong Đại Thế Giới.
Mà quy tắc thời gian Nguyệt Doanh tu luyện lại càng khó hơn quy tắc không gian, đồng thời uy lực cũng mạnh hơn hẳn các quy tắc cơ bản khác. Thay đổi tốc độ của dòng chảy thời gian, thật sự có thể khiến võ giả phát huy rất nhiều chiêu thức!
Cho nên Nguyệt Doanh có thể lĩnh ngộ ra một phần trong tầng thứ nhất của quy tắc thời gian cũng đã đủ để nàng ta vượt trên những người cùng cấp rồi.
Nhưng thấy La Chinh lại có vẻ hơi tiếc nuối như vậy, Nguyệt Doanh tất nhiên nổi giận!
Lúc này, Yến Vương mới cười đi tới, thản nhiên nói: “Được rồi, thăm dò dừng lại ở đây. Thực lực của Thiên Hành huynh không dưới ta, hắn có thể gia nhập đội ngũ của chúng ta, tuyệt đối sẽ là một cánh tay đắc lực.”
“Hừ!” Trên mặt Nguyệt Doanh vẫn lộ vẻ không phục.
Nhưng vừa rồi La Chinh chỉ nhẹ nhàng đã có thể hóa giải công kích của nàng ta, lại được Yến Vương coi trọng như thế nên trong lòng nàng ta cũng hiểu. Có lẽ thực lực của La Chinh có thể sánh ngang với những nhân vật như Chiêm Uân, là thiên tài yêu nghiệt thuộc đội ngũ hàng đầu chân chính!
Số lượng võ giả trong thần quốc Hắc Thiết vô cùng nhiều, nhưng cũng chỉ có vẻn vẹn bốn người thuộc đội ngũ hàng đầu mà thôi. Chỉ sợ thực lực của La Chinh lớn tới mức nàng ta khó có thể tưởng tượng.
Trong lúc này, Yến Vương lại nói với La Chinh: “Thấy ngươi vẫn luôn luôn độc lai độc vãng*, có vẻ cũng không rõ ý nghĩa của đoàn đội lắm đúng không?”
*Độc lai độc vãng: lẻ loi hành động một mình.
Nghe Yến Vương nói vậy, La Chinh lập tức nghĩ tới Thôi Tà của Thiên Tà Tông. Lúc trước Thiên Tà Tông có một loại chiến pháp đặc biệt, có thể khiến chân nguyên của hơn vạn võ giả Chiếu Thần Cảnh kết hợp lại với nhau, có thể khiến võ giả cấp thấp phát huy ra sức mạnh vô cùng khủng bố.
La Chinh gật đầu.
Yến Vương cũng ra hiệu với đám người Tả Truyền Đông và Nguyệt Doanh đi vào giữa hội quán. Hắn vươn một bàn tay ra với La Chinh, sau đó lập tức nói: “Ngươi có thể thử tấn công lại đây!”
Tả Truyền Đông và Nguyệt Doanh lần lượt đứng ở hai bên Yến Vương, còn Lam Thần thì đứng ở phía sau.
“Yến Vương muốn liên hợp sức mạnh của bốn người bọn họ sao?” La Chinh tò mò đánh giá. Nếu bản thân đã đồng ý gia nhập đội ngũ của Yến Vương, vậy cũng cần phải hòa nhập vào đó. Nghĩ vây, bóng dáng La Chinh lóe lên, tiến thẳng về phía Yến Vương.
Còn chưa đợi La Chinh tới gần, Tả Truyền Đông đã duỗi tay ra, một luồng chân nguyên màu tím nhạt xoay quanh bên ngoài cơ thể, đồng thời cũng không ngừng xoay quanh Yến Vương!
Nguyệt Doanh bên cạnh lại cười nhạt, tay ngọc vung lên, lập tức tạo thành một quầng sáng mỏng manh. Trong nháy mắt khi La Chinh nhằm về phía quầng sáng kia, hắn lập tức cảm nhận được tất cả mọi thứ xung quanh đều chậm lại, kể cả tốc độ của bản thân cũng vô cùng chậm chạp!
“Là quy tắc thời gian! Ba người bọn họ lúc này đã hoàn toàn trở thành trợ lực của Yến Vương...” Một suy nghĩ hiện lên trong đầu La Chinh.
Đúng lúc này, thân hình Yến Vương nhoáng lên, nháy mắt đã đi ra phía sau La Chinh. Tay hắn lật một cái, một con dao găm sắc bén đã đặt trên cổ La Chinh. Mấy người kia liên hợp lại, quả thực là phối hợp khăng khít hoàn mỹ.
Nhưng La Chinh cũng phản ứng cực nhanh. Nguyệt Doanh vẫn chưa lĩnh ngộ sâu quy tắc thời gian nên thân thể La Chinh giống như cá gặp nước, hơi uốn éo một cái liền trượt ra khỏi con dao găm của Yến Vương. Trên mặt La Chinh lộ ra nụ cười tự tin, vươn tay muốn cướp lấy dao găm trong tay Yến Vương.
Đúng lúc này, bỗng nhiên La Chinh cảm thấy trong đầu chợt rung mạnh, giống như bị một cái búa đập mạnh vào đầu vậy. Thì ra là do võ giả Lam Thần kia thi triển công kích linh hồn.
Nếu đổi lại là người khác, đối mặt với nhiều công kích như vậy thì chỉ sợ khó có thể ngăn cản được công kích linh hồn này, mà dù miễn cưỡng ngăn cản được thì cũng sẽ phân tâm. Đã bị phân tâm thì sao có thể ngăn cản đòn tấn công của Yến Vương được?
Nhưng Lam Thần làm sao có thể tưởng tượng được rằng linh hồn La Chinh đã sắp bước vào Bích Hồn Cảnh? Công kích linh hồn có trình độ thế này chỉ như gãi ngứa với La Chinh mà thôi!
La Chinh không muốn để lộ toàn bộ thực lực của mình, nên hắn cố ý giả vờ kêu lên một tiếng, ngã về phía trước. Con dao găm của Yến Vương lại đặt trên cổ La Chinh lần thứ hai.
Yến Vương cũng nở nụ cười tươi khi “đạt được” hiệu quả mong muốn. Hắn muốn chứng minh với La Chinh rằng, thực lực khi mấy người bọn họ phối hợp lại mạnh hơn nhiều so với một mình La Chinh.
Nhưng Yến Vương nào ngờ, cho dù bốn người bọn họ có liên hợp lại thì cũng không phải là đối thủ của La Chinh. Chẳng qua hôm nay tới đây chỉ để luận bàn, nên La Chinh cũng không muốn để lộ quá nhiều thực lực của mình.
“Hoa Hoa, giết hắn! Hừ!” Thấy La Chinh đã bị Yến Vương khống chế, trên mặt Nguyệt Doanh lộ ra nụ cười đắc ý. Rõ ràng nàng ta vẫn canh cánh trong lòng về hành động vừa rồi của La Chinh.
Yến Vương chỉ muốn thể hiện với La Chinh một lần, nên nào nghe lời Nguyệt Doanh nói. Hắn mỉm cười thu lại con dao găm trên cổ La Chinh.
“Thời gian còn lại cũng không nhiều, khi tiến vào trong thánh hải Thiên Vũ chúng ta cũng sẽ phải cạnh tranh rất nhiều. Nếu ngươi có thời gian, có thể luyện tập phối hợp với đám Nguyệt Doanh. Năm người chúng ta cần lấy được thành tích tốt nhất trong hành trình vào bí cảnh lần này!” Trong mắt Yến Vương lóe lên ánh sáng hy vọng.
Hắn vẫn luôn bị Thái tử áp chế, rất cần một cơ hội để trở mình.
Tuy Thái tử lợi hại, nhưng cũng không thể một tay che trời. Nếu Yến Vương có thể được phụ hoàng coi trọng, Thái tử tất nhiên sẽ kiêng dè mà thu liễm lại.
La Chinh gật đầu. Mục đích của Yến Vương không đối lập với mục đích của hắn. Nếu có thể vừa thực hiện được mục đích của chính mình, vừa trợ giúp được Yến Vương thì hắn cũng sẽ không lùi bước!
Trong khoảng thời gian này, La Chinh tạm thời ở lại võ phủ Ngọc Huyền, tiến hành “làm quen” với ba người kia.
La Chinh cũng dần quen thuộc với tính cách của ba người. Võ giả tên Tả Truyền Đông khá hiền hòa, ngoan ngoãn, so ra thì Lam Thần cứng nhắc hơn một chút, lại không biết ăn nói. Về phần Nguyệt Doanh, tính cách nàng hoạt bát, thoải mái, tùy tiện.
Với hiểu biết về công pháp tu luyện của bọn họ, La Chinh cũng hiểu tại sao Yến Vương lại lựa chọn ba người này.
Cho dù là Tả Truyền Đông hay Lam Thần, Nguyệt Doanh thì cả ba người bọn họ đều không am hiểu tấn công, có vẻ công pháp tu luyện chính của bọn họ thiên về hỗ trợ!
Ví dụ như quy tắc thời gian của Nguyệt Doanh, chủ yếu là làm chậm tốc độ của đối thủ. Dưới sự bao phủ của quy tắc thời gian, chỉ trong nháy mắt nàng có thể khiến đối thủ trở nên vô cùng chậm chạp, đồng thời có thể lấy mạng đối phương!
Còn Tả Truyền Đông am hiểu việc tạo ra nhiều chướng ngại cho đối thủ, Lam Thần thì lại tu luyện công pháp có thể nhiễu loạn tinh thần!
Loại võ kỹ truyền thừa này hoàn toàn khác với Trung Vực hay đại lục Hải Thần.
Ở Trung Vực và đại lục Hải Thần, võ giả chỉ theo đuổi sức mạnh cực hạn của thân thể, rất ít khi phối hợp với người khác.
Các võ giả Hư Kiếp Cảnh phối hợp lẫn nhau đã có thể đạt được hiệu quả như thế, nếu là năm sáu võ giả Thần Hải Cảnh phối hợp lại thì sao? La Chinh có thể tưởng tượng, cho dù cá nhân Lưu Vũ có cường đại đến mấy, hay tìm cả năm đại năng Thần Hải Cảnh trong đại lục Hải Thần đến để đối đầu với sự kết hợp của năm đại năng Thần Hải Cảnh ở thần quốc thì khả năng thắng của đại năng Thần Hải Cảnh thần quốc sẽ cao hơn nhiều!
Trong hội quán, La Chinh và bọn họ cùng tu luyện, thi thoảng cũng sẽ trao đổi một số nghi vấn về võ học.
Nhưng đa số thời điểm đều là La Chinh nhờ bọn họ chỉ bảo.
Truyền thừa của thần quốc quả thực phong phú hơn Trung Vực nhiều, hơn nữa bọn họ còn có kha khá truyền thừa đến từ Nhân tộc ở Thượng Giới. Chỉ tiếc là La Chinh không rõ lắm về truyền thừa của tứ đại thần quốc thuộc thế lực gì trong Nhân tộc nơi Thượng Giới mà thôi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Yến Vương hình như cũng bắt đầu lu bù với công việc, ít khi xuất hiện trong võ phủ. Hắn cũng bận việc trong hoàng tộc.
Ba tháng sau, võ phủ Ngọc Huyền bỗng nhiên triệu tập tất cả các võ giả Hư Kiếp Cảnh thông qua khảo hạch, trong đó tất nhiên bao gồm cả La Chinh.
Trong lòng La Chinh cũng biết, có lẽ thánh hải Thiên Vũ sắp mở ra. Thánh hải Thiên Vũ chẳng khác gì kho báu của tứ đại thần quốc, cùng cấp với động Huyền Minh trên đại lục Hải Thần. Không biết bọn họ phân công võ giả tiến vào như thế nào.
Nhưng ba võ giả Nguyệt Doanh, Lam Thần và Tả Truyền Đông không nằm trong danh sách. Bọn họ là người của Yến Vương, không tham gia khảo hạch, sẽ hộ tống Yến Vương cùng xuất phát.
Nguyệt Doanh cười đáp lại: “Yên tâm, sẽ không khiến hắn bị thương!”
Nhưng vừa nói xong, chưởng ấn nàng đánh ra lại càng sắc bén hơn.
Đừng khinh thường bàn tay ngọc thon thon kia của nàng ta. Cho2dù có là một pho tượng làm bằng sắt thì bị nàng ta đánh cho một chưởng thôi cũng có thể nát ngay. Nếu La Chinh không thể đối phó, chắc chắn sẽ không tránh khỏi việc bị8thương.
Hai mắt La Chinh bắt đầu phát sáng, định lĩnh ngộ quy tắc thời gian phát ra trong thân thể Nguyệt Doanh.
“Không chống đỡ cũng vô dụng. Ta đánh thật đó!” Nguyệt Doanh thấy La Chinh hơi ngẩn6người thì trong lòng càng thêm khinh thường. Có quỷ mới biết người này đã dùng cái gì lừa gạt Hoa Hoa để Hoa Hoa cho hắn gia nhập đoàn đội này.
Nàng dùng tám phần sức mạnh đánh3thẳng vào đầu La Chinh!
La Chinh lĩnh ngộ một lúc, sau đó chỉ đành lắc đầu, vươn tay nắm nhẹ một cái, dễ dàng cầm lấy bàn tay ngọc của Nguyệt Doanh kia, sau đó nhẹ giọng nói:5“Lực quy tắc thời gian quá ít, ta không ngộ ra được.”
Hắn thoải mái nắm chặt hai tay Nguyệt Doanh, giống như vừa rồi không phải là Nguyệt Doanh ra tay với La Chinh, mà là chủ động vươn tay cho La Chinh nắm vậy.
Nguyệt Doanh ngây người, muốn thu tay lại thì phát hiện hai tay mình giống như bị một đôi kìm lớn kẹp chặt lấy, căn bản không rút ra nổi.
Tả Truyền Đông và Lam Thần vốn còn muốn xem trò hay, xem thử La Chinh sẽ dùng phương pháp gì để đối phó với chiêu thức của Nguyệt Doanh.
Đòn “Thiên Diệp Ngọc Nữ Thủ” này của Nguyệt Doanh giống như hoa rơi lả tả, nhiều đến mức khiến người ta hoa cả mắt. Trong đó còn ẩn chứa một chút quy tắc thời gian, có thể thay đổi tốc độ thời gian của bản thân nàng ta trong một khoảng thời gian ngắn, căn bản là không cách nào hóa giải, chỉ có thể dùng thủ đoạn mạnh mẽ hơn để phá vỡ.
Nhưng bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng La Chinh chỉ cần tùy tay giơ ra nắm một cái đã có thể phá vỡ. Điều này khiến hai người bọn họ đưa mắt nhìn nhau, trong bốn con mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Mà trên mặt Yến Vương lại hiện lên nụ cười thản nhiên, giống như tất cả đều nằm trong dự kiến. Nhưng trong ý cười của hắn cũng vẫn có chút kinh ngạc. Hắn biết La Chinh có thể phá giải chiêu thức của Nguyệt Doanh, nhưng không ngờ lại đơn giản, dễ dàng như thế, giống như chỉ là ăn cơm uống nước thông thường vậy.
Dường như thực lực của La Chinh đã vượt xa khỏi cái cấp bậc Hư Kiếp Cảnh này, mà cũng chỉ có như thế mới có thể làm ra chiêu thức nhẹ nhàng mà đánh bạt ngàn cân như vậy!
“Ngươi buông ra!” Nguyệt Doanh muốn rút tay ra, nhưng thử mấy lần đều không được. Đôi mắt nàng trợn tròn, nhìn chằm chằm La Chinh, thậm chí trên má còn bắt đầu ửng hồng.
Lúc này La Chinh mới nhẹ nhàng buông tay, trên mặt mang theo nụ cười. Hắn còn chưa kịp mở miệng nói chuyện thì Nguyệt Doanh đã lên tiếng: “Cái gì gọi là lực quy tắc thời gian quá ít? Ngươi muốn lĩnh ngộ quy tắc thời gian từ chỗ của ta?”
Nghe vậy, vẻ mặt mọi người đều trở nên kỳ quái.
Việc lĩnh ngộ quy tắc vốn đã cực kỳ khó khăn, hơn nữa quy tắc thời gian mà Nguyệt Doanh thể hiện ra chính là dùng chân nguyên của bản thân để thúc đẩy. Lực quy tắc bị chân nguyên thúc đẩy sẽ trở nên hỗn loạn, cũng chỉ có bản thân nàng ta mới có thể khống chế, vậy mà La Chinh lại muốn lĩnh ngộ lực quy tắc của đối phương trong lúc giao đấu? Đây quả thực chính là chuyện mơ mộng hão huyền.
Nhưng đó là bởi bọn họ không biết, sau khi La Chinh trải qua lễ tẩy trần quy tắc thì có được độ tương thích cao nhất với tất cả các quy tắc trong thiên hạ. Nếu với người khác, chỉ đơn thuần là lĩnh ngộ lực quy tắc cũng còn khó khăn, thì với La Chinh lại chỉ là chuyện nhỏ.
Hai loại quy tắc mạnh nhất, một là quy tắc không gian, hai là quy tắc thời gian. Bản thân La Chinh đã lĩnh ngộ được quy tắc không gian, nhưng cho tới nay hắn lại chưa từng tiếp xúc với quy tắc thời gian. Đây là lần đầu tiên La Chinh nhìn thấy quy tắc thời gian!
La Chinh cười nhẹ nói: “Nếu có cơ hội lĩnh ngộ, La mỗ tất nhiên sẽ không bỏ qua....”
“Phì phì!” Nguyệt Doanh hừ lạnh một tiếng: “Cho dù là ta thì cũng chỉ mới lĩnh ngộ được một phần của quy tắc thời gian mà thôi! Nào có chuyện dễ lĩnh ngộ như vậy!”
“Là một phần của tầng thứ nhất đúng không?” La Chinh lại không hiểu tình thế mà hỏi thêm.
Lúc này trên mặt Nguyệt Doanh lộ vẻ muốn giết người, hung tợn nhìn chằm chằm La Chinh.
Không giống những quy tắc cơ bản khác trong thiên hạ, quy tắc thời gian và quy tắc không gian đều vô cùng hiếm thấy, tu luyện cũng khó khăn hơn rất nhiều.
La Chinh tu luyện được tầng thứ nhất của quy tắc không gian là khi ở Chân Long giới, còn tầng thứ hai thì là tu luyện được trên bia thiên phú trong tháp Tội Ác. Cho dù là quy tắc không gian hay quy tắc thời gian thì cũng rất khó tìm được bia truyền thừa quy tắc trong Đại Thế Giới.
Mà quy tắc thời gian Nguyệt Doanh tu luyện lại càng khó hơn quy tắc không gian, đồng thời uy lực cũng mạnh hơn hẳn các quy tắc cơ bản khác. Thay đổi tốc độ của dòng chảy thời gian, thật sự có thể khiến võ giả phát huy rất nhiều chiêu thức!
Cho nên Nguyệt Doanh có thể lĩnh ngộ ra một phần trong tầng thứ nhất của quy tắc thời gian cũng đã đủ để nàng ta vượt trên những người cùng cấp rồi.
Nhưng thấy La Chinh lại có vẻ hơi tiếc nuối như vậy, Nguyệt Doanh tất nhiên nổi giận!
Lúc này, Yến Vương mới cười đi tới, thản nhiên nói: “Được rồi, thăm dò dừng lại ở đây. Thực lực của Thiên Hành huynh không dưới ta, hắn có thể gia nhập đội ngũ của chúng ta, tuyệt đối sẽ là một cánh tay đắc lực.”
“Hừ!” Trên mặt Nguyệt Doanh vẫn lộ vẻ không phục.
Nhưng vừa rồi La Chinh chỉ nhẹ nhàng đã có thể hóa giải công kích của nàng ta, lại được Yến Vương coi trọng như thế nên trong lòng nàng ta cũng hiểu. Có lẽ thực lực của La Chinh có thể sánh ngang với những nhân vật như Chiêm Uân, là thiên tài yêu nghiệt thuộc đội ngũ hàng đầu chân chính!
Số lượng võ giả trong thần quốc Hắc Thiết vô cùng nhiều, nhưng cũng chỉ có vẻn vẹn bốn người thuộc đội ngũ hàng đầu mà thôi. Chỉ sợ thực lực của La Chinh lớn tới mức nàng ta khó có thể tưởng tượng.
Trong lúc này, Yến Vương lại nói với La Chinh: “Thấy ngươi vẫn luôn luôn độc lai độc vãng*, có vẻ cũng không rõ ý nghĩa của đoàn đội lắm đúng không?”
*Độc lai độc vãng: lẻ loi hành động một mình.
Nghe Yến Vương nói vậy, La Chinh lập tức nghĩ tới Thôi Tà của Thiên Tà Tông. Lúc trước Thiên Tà Tông có một loại chiến pháp đặc biệt, có thể khiến chân nguyên của hơn vạn võ giả Chiếu Thần Cảnh kết hợp lại với nhau, có thể khiến võ giả cấp thấp phát huy ra sức mạnh vô cùng khủng bố.
La Chinh gật đầu.
Yến Vương cũng ra hiệu với đám người Tả Truyền Đông và Nguyệt Doanh đi vào giữa hội quán. Hắn vươn một bàn tay ra với La Chinh, sau đó lập tức nói: “Ngươi có thể thử tấn công lại đây!”
Tả Truyền Đông và Nguyệt Doanh lần lượt đứng ở hai bên Yến Vương, còn Lam Thần thì đứng ở phía sau.
“Yến Vương muốn liên hợp sức mạnh của bốn người bọn họ sao?” La Chinh tò mò đánh giá. Nếu bản thân đã đồng ý gia nhập đội ngũ của Yến Vương, vậy cũng cần phải hòa nhập vào đó. Nghĩ vây, bóng dáng La Chinh lóe lên, tiến thẳng về phía Yến Vương.
Còn chưa đợi La Chinh tới gần, Tả Truyền Đông đã duỗi tay ra, một luồng chân nguyên màu tím nhạt xoay quanh bên ngoài cơ thể, đồng thời cũng không ngừng xoay quanh Yến Vương!
Nguyệt Doanh bên cạnh lại cười nhạt, tay ngọc vung lên, lập tức tạo thành một quầng sáng mỏng manh. Trong nháy mắt khi La Chinh nhằm về phía quầng sáng kia, hắn lập tức cảm nhận được tất cả mọi thứ xung quanh đều chậm lại, kể cả tốc độ của bản thân cũng vô cùng chậm chạp!
“Là quy tắc thời gian! Ba người bọn họ lúc này đã hoàn toàn trở thành trợ lực của Yến Vương...” Một suy nghĩ hiện lên trong đầu La Chinh.
Đúng lúc này, thân hình Yến Vương nhoáng lên, nháy mắt đã đi ra phía sau La Chinh. Tay hắn lật một cái, một con dao găm sắc bén đã đặt trên cổ La Chinh. Mấy người kia liên hợp lại, quả thực là phối hợp khăng khít hoàn mỹ.
Nhưng La Chinh cũng phản ứng cực nhanh. Nguyệt Doanh vẫn chưa lĩnh ngộ sâu quy tắc thời gian nên thân thể La Chinh giống như cá gặp nước, hơi uốn éo một cái liền trượt ra khỏi con dao găm của Yến Vương. Trên mặt La Chinh lộ ra nụ cười tự tin, vươn tay muốn cướp lấy dao găm trong tay Yến Vương.
Đúng lúc này, bỗng nhiên La Chinh cảm thấy trong đầu chợt rung mạnh, giống như bị một cái búa đập mạnh vào đầu vậy. Thì ra là do võ giả Lam Thần kia thi triển công kích linh hồn.
Nếu đổi lại là người khác, đối mặt với nhiều công kích như vậy thì chỉ sợ khó có thể ngăn cản được công kích linh hồn này, mà dù miễn cưỡng ngăn cản được thì cũng sẽ phân tâm. Đã bị phân tâm thì sao có thể ngăn cản đòn tấn công của Yến Vương được?
Nhưng Lam Thần làm sao có thể tưởng tượng được rằng linh hồn La Chinh đã sắp bước vào Bích Hồn Cảnh? Công kích linh hồn có trình độ thế này chỉ như gãi ngứa với La Chinh mà thôi!
La Chinh không muốn để lộ toàn bộ thực lực của mình, nên hắn cố ý giả vờ kêu lên một tiếng, ngã về phía trước. Con dao găm của Yến Vương lại đặt trên cổ La Chinh lần thứ hai.
Yến Vương cũng nở nụ cười tươi khi “đạt được” hiệu quả mong muốn. Hắn muốn chứng minh với La Chinh rằng, thực lực khi mấy người bọn họ phối hợp lại mạnh hơn nhiều so với một mình La Chinh.
Nhưng Yến Vương nào ngờ, cho dù bốn người bọn họ có liên hợp lại thì cũng không phải là đối thủ của La Chinh. Chẳng qua hôm nay tới đây chỉ để luận bàn, nên La Chinh cũng không muốn để lộ quá nhiều thực lực của mình.
“Hoa Hoa, giết hắn! Hừ!” Thấy La Chinh đã bị Yến Vương khống chế, trên mặt Nguyệt Doanh lộ ra nụ cười đắc ý. Rõ ràng nàng ta vẫn canh cánh trong lòng về hành động vừa rồi của La Chinh.
Yến Vương chỉ muốn thể hiện với La Chinh một lần, nên nào nghe lời Nguyệt Doanh nói. Hắn mỉm cười thu lại con dao găm trên cổ La Chinh.
“Thời gian còn lại cũng không nhiều, khi tiến vào trong thánh hải Thiên Vũ chúng ta cũng sẽ phải cạnh tranh rất nhiều. Nếu ngươi có thời gian, có thể luyện tập phối hợp với đám Nguyệt Doanh. Năm người chúng ta cần lấy được thành tích tốt nhất trong hành trình vào bí cảnh lần này!” Trong mắt Yến Vương lóe lên ánh sáng hy vọng.
Hắn vẫn luôn bị Thái tử áp chế, rất cần một cơ hội để trở mình.
Tuy Thái tử lợi hại, nhưng cũng không thể một tay che trời. Nếu Yến Vương có thể được phụ hoàng coi trọng, Thái tử tất nhiên sẽ kiêng dè mà thu liễm lại.
La Chinh gật đầu. Mục đích của Yến Vương không đối lập với mục đích của hắn. Nếu có thể vừa thực hiện được mục đích của chính mình, vừa trợ giúp được Yến Vương thì hắn cũng sẽ không lùi bước!
Trong khoảng thời gian này, La Chinh tạm thời ở lại võ phủ Ngọc Huyền, tiến hành “làm quen” với ba người kia.
La Chinh cũng dần quen thuộc với tính cách của ba người. Võ giả tên Tả Truyền Đông khá hiền hòa, ngoan ngoãn, so ra thì Lam Thần cứng nhắc hơn một chút, lại không biết ăn nói. Về phần Nguyệt Doanh, tính cách nàng hoạt bát, thoải mái, tùy tiện.
Với hiểu biết về công pháp tu luyện của bọn họ, La Chinh cũng hiểu tại sao Yến Vương lại lựa chọn ba người này.
Cho dù là Tả Truyền Đông hay Lam Thần, Nguyệt Doanh thì cả ba người bọn họ đều không am hiểu tấn công, có vẻ công pháp tu luyện chính của bọn họ thiên về hỗ trợ!
Ví dụ như quy tắc thời gian của Nguyệt Doanh, chủ yếu là làm chậm tốc độ của đối thủ. Dưới sự bao phủ của quy tắc thời gian, chỉ trong nháy mắt nàng có thể khiến đối thủ trở nên vô cùng chậm chạp, đồng thời có thể lấy mạng đối phương!
Còn Tả Truyền Đông am hiểu việc tạo ra nhiều chướng ngại cho đối thủ, Lam Thần thì lại tu luyện công pháp có thể nhiễu loạn tinh thần!
Loại võ kỹ truyền thừa này hoàn toàn khác với Trung Vực hay đại lục Hải Thần.
Ở Trung Vực và đại lục Hải Thần, võ giả chỉ theo đuổi sức mạnh cực hạn của thân thể, rất ít khi phối hợp với người khác.
Các võ giả Hư Kiếp Cảnh phối hợp lẫn nhau đã có thể đạt được hiệu quả như thế, nếu là năm sáu võ giả Thần Hải Cảnh phối hợp lại thì sao? La Chinh có thể tưởng tượng, cho dù cá nhân Lưu Vũ có cường đại đến mấy, hay tìm cả năm đại năng Thần Hải Cảnh trong đại lục Hải Thần đến để đối đầu với sự kết hợp của năm đại năng Thần Hải Cảnh ở thần quốc thì khả năng thắng của đại năng Thần Hải Cảnh thần quốc sẽ cao hơn nhiều!
Trong hội quán, La Chinh và bọn họ cùng tu luyện, thi thoảng cũng sẽ trao đổi một số nghi vấn về võ học.
Nhưng đa số thời điểm đều là La Chinh nhờ bọn họ chỉ bảo.
Truyền thừa của thần quốc quả thực phong phú hơn Trung Vực nhiều, hơn nữa bọn họ còn có kha khá truyền thừa đến từ Nhân tộc ở Thượng Giới. Chỉ tiếc là La Chinh không rõ lắm về truyền thừa của tứ đại thần quốc thuộc thế lực gì trong Nhân tộc nơi Thượng Giới mà thôi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Yến Vương hình như cũng bắt đầu lu bù với công việc, ít khi xuất hiện trong võ phủ. Hắn cũng bận việc trong hoàng tộc.
Ba tháng sau, võ phủ Ngọc Huyền bỗng nhiên triệu tập tất cả các võ giả Hư Kiếp Cảnh thông qua khảo hạch, trong đó tất nhiên bao gồm cả La Chinh.
Trong lòng La Chinh cũng biết, có lẽ thánh hải Thiên Vũ sắp mở ra. Thánh hải Thiên Vũ chẳng khác gì kho báu của tứ đại thần quốc, cùng cấp với động Huyền Minh trên đại lục Hải Thần. Không biết bọn họ phân công võ giả tiến vào như thế nào.
Nhưng ba võ giả Nguyệt Doanh, Lam Thần và Tả Truyền Đông không nằm trong danh sách. Bọn họ là người của Yến Vương, không tham gia khảo hạch, sẽ hộ tống Yến Vương cùng xuất phát.