Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 611
Tình thế trên đại lục Hải Thần vô cùng vi diệu, ngay cả lòng người trong tháp Tội Ác cũng đầy bàng hoàng.
Bởi vì các chủng tộc trong mảnh đất nguyền rủa khá đa dạng, gần như chính là một phiên bản thu nhỏ của đại lục Hải Thần, tin tức ở đây cũng linh thông hơn nên mỗi ngày đều có không ít chủng tộc phái người đi tới đi lui để lấy tin.
Trên khắp đại lục Hải Thần cứ giống như nổi lên một cơn bão khổng lồ, mà mảnh2đất nguyền rủa lại nằm ở ngay tâm bão, còn tháp Tội Ác chính là mắt bão.
Ở trong mắt bão nhưng La Chinh lại vô cùng bình tĩnh, cũng không chú ý đến những tin tức bên ngoài.
Có điều bây giờ đối với La Chinh mà nói thì vẫn còn chút muộn phiền, hắn không muốn ngây ngốc ở tầng thứ mười nữa.
Ánh sáng tạo hoá tích luỹ được trong khoảng thời gian chiến đấu này đã giúp La Chinh trở thành Chiến Tướng cấp hai.
Tháp Tội Ác đúng là nơi thần5kỳ, tốc độ thăng cấp thông qua ánh sáng tạo hoá nhanh hơn gấp bội so với tốc độ tu luyện bên ngoài!
Đây cũng là lý do vì sao tất cả các chủng tộc lớn đều coi trọng tháp Tội Ác. Chỉ cần thiên phú đủ mạnh thì có thể nhanh chóng thăng cấp liên tục trong tháp Tội Ác, hơn nữa còn có thể rèn luyện.
Nếu La Chinh cứ tiếp tục rèn luyện theo tốc độ này thì chẳng bao lâu nữa, có lẽ hắn sẽ vượt qua Chiến Tướng mà6trở thành cường giả Chiến Tôn.
Thế nhưng từ sau khi La Chinh đánh bại gã Chiến Tôn Thú tộc cấp hai kia thì đám Chiến Tướng trong tầng thứ mười cũng tỉnh ngộ.
Tầng thứ mười tháp Tội Ác chính là nơi thiên tài cấp Thần của các chủng tộc tụ tập lại. Tuy rằng trước đây La Chinh đã đánh bại đám người Nguyệt Thủ, nhưng vẫn có không ít thiên tài cấp Thần vẫn không phục. Không có thiên tài nào lại cam chịu thua kém người ta. Huống chi ngoài5những thiên tài cấp Thần vốn ở tầng thứ mười thì vẫn có những người mới tiến lên từ tầng thứ chín.
Có điều, từ sau khi La Chinh đánh bại vị Chiến Tôn cấp hai kia, đám thiên tài ấy mới hoàn toàn hiểu rõ, có lẽ sự chênh lệch giữa mình với La Chinh không phải chỉ là một phần hai phần...
Với tu vi hiện tại của La Chinh, đối thủ của hắn hẳn là Chiến Tôn chứ không phải Chiến Tướng!
Đám thiên tài cấp Thần này bằng lòng đánh cược3một lần. Nếu có thể chiến thắng La Chinh thì vinh quang gặt hái được lớn biết bao nhiêu! Thế nhưng dưới tình huống biết rõ bản thân không thể nào đánh bại được La Chinh mà vẫn còn bước lên sàn đấu, thì một là đang cho không tính mạng, hai là đang tặng không ánh sáng tạo hoá...
Sau đó La Chinh bắt đầu gặp sàn trống.
Liên tục đạt sàn trống ba ngày, La Chinh đã lấy được quyền tiến lên tầng thứ mười một của tháp Tội Ác. Hắn vốn còn tính cứ ở tầng thứ mười một khoảng thời gian nữa, hy vọng có thể tích luỹ thêm nhiều ánh sáng tạo hoá ở tầng thứ mười rồi mới tiến vào tầng tiếp theo.
Nhưng mà ngày thứ tư, ngày thứ năm, rồi ngày thứ sáu... vẫn sàn trống như cũ.
Nếu còn tiếp tục ở đây thì chính là lãng phí thời gian.
Rơi vào đường cùng, La Chinh chỉ có thể chọn rời khỏi tầng thứ mười, bước vào tầng thứ mười một.
Mà vào lúc này, thời gian hoà hoãn La Chinh cho Ma tộc đã trôi qua được một nửa.
Chuyện này đã dần dần truyền ra trong tháp Tội Ác, bị các chủng tộc bí mật bàn tán.
Đương nhiên những chủng tộc khác bàn luận với thái độ chế giễu. Ma tộc ngang ngược bá đạo trong tháp Tội Ác, lúc trước những chủng tộc khác giận nhưng chẳng dám nói gì, bây giờ Ma tộc đã bị La Chinh đuổi ra khỏi tháp Tội Ác, đối với bọn họ mà nói thì đây nhất định là chuyện tốt. Không ít chủng tộc tương đối nhỏ yếu hận không thể vui vẻ vỗ tay đưa tiễn Ma tộc rời đi.
Về phần người Ma tộc, đương nhiên vẻ mặt đầy uể oải.
Bây giờ rất hiếm thấy người Ma tộc xuất hiện trên sàn đấu, thậm chí cũng hiếm khi xuất hiện ở những nơi công cộng trong tháp Tội Ác, ai nấy đều cẩn thận từng li từng tí, cho dù là mở miệng nói chuyện thì cũng phải hạ thấp giọng vài phần.
Một tháng này, đối với Ma tộc mà nói là một tháng vô cùng quan trọng.
Yêu Dạ tộc không nhường, vậy thì thánh địa Tử Tâm cũng không nhường. Mà thánh địa Tử Tâm không nhường thì La Chinh cũng sẽ không nhường.
Nếu La Chinh đã không nhường thì tất cả Ma tộc phải cút ra khỏi tháp Tội Ác, kể cả đám Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc!
La Chinh vừa mới lên tới tầng mười một thì đã có hai gã Chiến Tôn Ma tộc đến trước mặt, đây là hai gã Chiến Tôn cấp ba.
“La Chinh, đúng không? Cuối cùng ngươi cũng bò lên tầng mười một rồi! Bây giờ có hứng thú lên sàn đấu không?”
“Chiến Tướng cấp hai lại dám bò lên tầng mười một? Đúng là không biết chữ chết viết thế nào mà! Ha ha!”
Hai gã Chiến Tôn Ma tộc khiêu khích La Chinh.
Tuy Ma tộc biết rõ trong tháp Tội Ác này không thể chống lại được La Chinh, cho dù là Chiến Tôn cấp cao xếp hạng thứ tư như Ma Kỳ còn bị La Chinh giết chết chỉ trong nháy mắt, thì những kẻ khác làm sao có thể là đối thủ của La Chinh được chứ?
Có điều, đối với Ma tộc mà nói thì vẫn còn một cách cuối cùng, đó chính là giết chết La Chinh ngay trên sàn đấu.
Thật ra với cá tính của Ma tộc, cho dù hôm nay bọn chúng không thể chống lại được La Chinh thì vẫn có không ít người Ma tộc bằng lòng tìm đến La Chinh để liều mạng. Trong tầng thứ mười của tháp Tội Ác, không chỉ có mình Nguyệt Thủ mà còn không ít Chiến Tướng cấp mười của Ma tộc.
Sau cuộc đàm phán của La Chinh và Mạnh Thiên, đã từng có rất nhiều Chiến Tướng cấp mười đứng ra đảm nhận, muốn lên sàn đấu đánh chết La Chinh, nhưng cuối cùng cũng bị ngăn lại.
Đối với chuyện này, ban đầu La Chinh còn hơi buồn bực, bởi dựa theo tính cách của Ma tộc thì làm sao bọn họ có thể nhịn được chứ? Nếu như dưới sàn sàn đấu không thể đối phó với mình, thì tất nhiên chủng tộc kích động này sẽ chọn cách đối phó với mình trên sàn đấu.
Kết quả bản thân chờ liên tục mấy ngày nhưng cứ gặp phải sàn trống, không thể không lên tầng.
Nhưng khi nhìn thấy hai gã Chiến Tôn này thì La Chinh đã hiểu. Rõ ràng đám Chiến Tướng kia khó mà đánh chết được mình nên dứt khoát ẩn nhẫn trong tầng mười, ép mình tiến vào tầng mười một.
Bắt đầu từ tầng mười một của tháp Tội Ác, đã có rất ít võ giả ở cấp bậc Chiến Tướng, phần lớn thiên tài cấp Thần đều ở lại tầng mười, cho dù bọn họ có tư cách tiến vào tầng mười một nhưng vẫn sẽ ở tầng thứ mười để chuẩn bị cho thật tốt. Sau khi đột phá Chiến Tôn rồi thì mới tiến vào tầng thứ mười một.
Cho dù là Nguyệt Thủ và Mộc Thanh Dương, thực lực của bọn họ hoàn toàn có tư cách để khiêu chiến Chiến Tôn cấp một và cấp hai nhưng vẫn chọn ở lại tầng thứ mười, liên tục hấp thu ánh sáng tạo hoá, nhất định phải đột phá thành Chiến Tôn ở tầng thứ mười.
La Chinh bị ép vào đường cùng, phải lên tầng thứ mười một thì đám Chiến Tôn Ma tộc ở tầng này làm sao nhịn tiếp được nữa chứ?
Cũng vì thằng nhóc La Chinh này mà khiến cho tất cả Chiến Tôn cấp cao, tất cả Ma tộc trong tháp Tội Ác, thậm chí là cả thánh địa Viêm Ma và thánh địa Khủng Ma cũng vô cùng bị động theo...
Cho dù là người nào, chỉ cần có thể tiêu diệt được La Chinh thì chẳng khác nào là Chúa cứu thế của Ma tộc cả!
Vì vậy La Chinh vừa mới tiến vào tầng mười một, gần như bước chân còn chưa đứng vững thì đã có hai gã Chiến Tôn xuất hiện.
Đối mặt với sự khiêu khích của hai gã Chiến Tôn Ma tộc này, ánh mắt La Chinh hơi nhíu lại, cười nhạt một tiếng: “Ta chấp nhận lời khiêu chiến của các ngươi, có điều các ngươi phải chuẩn bị trước là sắp bỏ mạng rồi!”
“Ma tộc chúng ta không có ai là kẻ ham sống sợ chết! Huống chi, ngươi cùng lắm chỉ là một tên Chiến Tướng cấp hai mà thôi.” Một gã Chiến Tôn Ma tộc cười lạnh, nói.
Một gã Chiến Tôn Ma tộc khác cũng tươi cười càn rỡ: “Đúng! Chỉ cần ngươi không sử dụng thứ năng lực chó má kia của ngươi! Ha ha ha...”
La Chinh khẽ nâng tay: “Ngươi nói năng lực này à?”
Một luồng lực lượng vô hình, lập tức vây lấy gã Chiến Tôn Ma tộc kia, sắc mặt gã thay đổi trong nháy mắt. Tuy rằng chuyện Chiến Tôn cấp cao Ma Kỳ chết không truyền ra ngoài, nhưng trong Ma tộc thì lại biết rất rõ. Chỉ cần ngón tay La Chinh hơi động một chút thì gã cũng sẽ bị xé thành hai nửa!
“Ngươi, quy tắc trong tháp Tội Ác không cho phép ra tay ở khu vực an toàn!” Gã Chiến Tôn Ma tộc kia nóng nảy, sắc mặt trắng bệch một mảnh.
“Khu vực an toàn?” La Chinh cười lạnh một tiếng: “Quy tắc khu vực an toàn, là do đám người nắm giữ chỗ ngồi của các ngươi định ra. Có điều ta nghĩ rằng, không bao lâu nữa quy tắc này sẽ mất hiệu lực thôi!”
“Đây là quy tắc do tất cả các chủng tộc cùng nhau định ra.” Gã Chiến Tôn Ma tộc kia vội vàng nói.
Ánh mắt La Chinh chớp động, ngón tay khẽ động, gã Chiến Tôn Ma tộc kia bị quẳng xuống đất cái bịch, ngay sau đó La Chinh đi về phía sàn đấu, vừa đi vừa không coi ai ra gì nói: “Quy tắc mới, sẽ do ta định ra.”
Sinh linh những chủng tộc khác thấy cảnh này, lại bàn tán một hồi.
“Tên La Chinh này cũng khí phách quá, thật không giống như người xuất thân từ Nhân tộc!”
“Hắn nói cũng không sai, nếu vứt bỏ thân phận Nhân tộc thì hắn cũng giống như người nắm giữ tháp Tội Ác rồi, ai mà dám chống lại hắn trong tháp Tội Ác được cơ chứ? Lăng Yên? Mạnh Thiên? Còn không phải nháy mắt một cái đã bị hắn giết ư? Để hắn định ra quy tắc, cũng không phải không ổn!”
“Nắm đấm người nào lớn thì quy tắc do người đó đặt, đây mới thật sự là quy tắc! Những năm gần đây tháp Tội Ác đều hoạt động theo quy tắc này, lúc trước khi Ma tộc chiếm lấy toàn bộ tháp Tội Ác, có ai dám đi chất vấn Ma tộc đâu?”
Trong lúc mọi người ở đây đang bàn tán thì La Chinh đã đi lên sàn đấu, chỉ về phía gã Chiến Tôn Ma tộc đang đứng đằng xa: “Còn mười lăm ngày nữa. Trong mười lăm ngày này, ta sẽ cho các ngươi cơ hội để khiêu chiến với ta!”
“Ta... muốn giết hắn!” Gã Chiến Tôn Ma tộc kia lộ ra vẻ mặt phẫn nộ điên cuồng, đứng lên khỏi mặt đất, vừa nói xong đã tiến lên sàn đấu.
Đối với Ma tộc mà nói, vẫn còn hai cơ hội. Một là trong mười lăm ngày này bọn chúng san bằng được thánh địa Tử Tâm, hai là đánh chết La Chinh trong tháp Tội Ác.
Nếu không chuyện tất cả người Ma tộc bị đuổi ra khỏi tháp Tội Ác, sợ là sẽ không thể tránh khỏi. Từ lúc Song Ma thánh địa thành lập cho đến nay, đây chính là nỗi nhục nhã lớn nhất mà họ phải nhận!