Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 557
Cho dù sóng ngầm đã bắt đầu, nhưng La Chinh thân ở trong đó lại không hề sợ hãi.
Tháp Tội Ác là một nơi tương đối an toàn.
Mặc dù không chịu ảnh hưởng của vùng đất nguyền rủa, nhưng trong tháp cũng tuân theo một bộ quy tắc của mình.
Ngoài sàn đấu ra, những nơi khác đều nghiêm cấm đấu đá.
Dù là tranh chấp2giữa các chủng tộc hay là thù hận sống chết thì đều phải giải quyết trên sàn đấu, bên ngoài sàn đấu là khu vực an toàn, nếu có sinh linh nào vi phạm quy tắc, chiến đấu ở bên ngoài thì sẽ bị tất cả các tộc khác liên thủ lại đuổi giết!
“Bên này là khu vực sinh hoạt.” Phỉ Nhi kiên nhẫn5giới thiệu: “Mật thất tu luyện ở đây cần một điểm tích lũy là có thể thuê dùng một ngày. Có điều, đây chỉ là mật thất tu luyện bình thường nhất, ngoài ra còn có loại mật thất tu luyện 100 điểm tích lũy một ngày.”
“Mật thất tu luyện 100 điểm tích lũy một ngày?” Hiện giờ La Chinh mới chỉ thắng hai6trận tỉ thí, nên trong tay chỉ có 20 điểm tích lũy, rõ ràng không đủ thuê dùng loại mật thất này.
“Ừm, tốc độ thời gian của loại mất thật tu luyện này là 10:1.” Phỉ Nhi nói.
“Tốc độ thời gian?” Lông mày La Chinh dựng lên.
“Đúng.” Phỉ Nhi gật đầu.
Việc thay đổi tốc độ trôi của thời gian ở một khu vực bất5kì nào đó, thì chỉ có quy tắc thời gian mới có thể làm được.
Lúc trước, sau khi La Chinh nhận lễ tẩy trần quy tắc, lĩnh ngộ chín loại quy tắc cơ bản trên Thượng Giới, nhưng lại thiếu duy nhất quy tắc thời gian.
Thời gian là Vương, không gian là Tôn, hai loại lực quy tắc này là quy tắc lớn mạnh3nhất trong trời đất. Tộc Long mạch không có bia phương tiêm về quy tắc thời gian, có lẽ là vì trong tộc không hề có cường giả có sở trường về quy tắc ấy, vậy nên cũng không cách nào chế tạo ra loại bia phương tiêm này.
Loại mật thất tu luyện này là một tin tức tốt đối với La Chinh.
Thời gian của hắn không nhiều.
Nếu có được đủ điểm tích lũy, La Chinh có thể bước vào trong loại mật thất này để tu luyện. Một ngày tương đương với mười ngày, vậy nếu ở trong đó một năm thì bằng với việc La Chinh tu luyện mười năm ở bên ngoài, có thể thu ngắn thời gian tu luyện của hắn cực lớn!
Nhưng điều La Chinh quan tâm hơn nữa chính là quy tắc thời gian.
“Ngươi nói trong tháp Tội Ác có các loại công pháp tu luyện, vậy thì có công pháp tu luyện liên quan đến thời gian không?” La Chinh hỏi.
“Đương nhiên là có, nhưng mà… tầng thứ nhất không có. E là ngươi phải xuống mấy tầng nữa mới có cơ hội tiếp xúc với những thứ này.” Phỉ Nhi cười nói.
La Chinh gật đầu sau đó lại nói: “Làm sao để vào tầng tiếp theo?”
“Một trăm điểm tích lũy.” Phỉ Nhi trả lời đơn giản nhanh chóng.
Một trăm điểm tích lũy không hề khó. Đối với La Chinh thì độ khó của tầng một quả thực không lớn, Chiến Giả không thể tạo nên uy hiếp cho hắn.
Nhưng La Chinh tạm thời không có ý định đi tiếp, hắn muốn hoàn toàn quen thuộc với quy tắc của tháp Tội Ác mới rồi mới tiếp tục vào tầng tiếp theo.
Mặc dù La Chinh rất tự tin vào thực lực của bản thân, nhưng hắn không hề quên, trong tháp Tội Ác có cấp bậc Chiến Tôn tồn tại. Với thực lực hiện giờ của hắn, cho dù chỉ gặp Chiến Tôn cấp một thôi cũng đã không thể đối phó được rồi, huống hồ trong đó có lẽ còn có Chiến Tôn cấp bậc cao hơn.
Sau khi thuê một gian mật thất tu luyện, La Chinh khoanh chân ngồi xuống, móc tấm Minh bài của tháp Tội Ác ra. Tuy nhìn qua thì tấm Minh bài này có vẻ bình thường, nhưng nó lại có thể hấp thụ ánh sáng tạo hóa, nên bên trong chắc chắn có ẩn chứa huyền cơ mà hắn không biết.
Sau khi hấp thụ ánh sáng tạo hóa, Minh bài phát ra ánh sáng màu trắng nhàn nhạt.
Ngay khi La Chinh kích phát Minh bài, thì ánh sáng tạo hóa chầm chậm tràn về phía cơ thể hắn.
Ánh sáng tạo hóa này mang đến cho La Chinh cảm giác quen thuộc. Bí pháp giữa mỗi bộ tộc đều không giống nhau, nhưng mỗi cách khác nhau ấy lại cùng quy về một mối cả. Ánh sáng tạo hóa này rất giống với ánh sáng tạo hóa của Thăng Long Đài.
Từng chút ánh sáng tạo hóa thâm nhập vào cơ thể, không ngừng hội tụ về đan điền của La Chinh, chân nguyên trong cơ thể hắn cũng vì thế mà bắt đầu vận chuyển.
Trải qua một khoảng thời gian rèn luyện, La Chinh vốn đã thoáng có cảm giác đột phá. Mặc dù hiện giờ ánh sáng tạo hóa mà La Chinh có không nhiều, nhưng chúng cũng đủ để hắn đột phá.
Chiếu Thần Cảnh Bát Trọng, theo cách nói của đại lục Hải Thần này thì chính là Chiến Giả cấp tám.
Tu vi vẫn tăng lên quá chậm…
Trừ phi hắn trở thành Chiến Tôn, đồng thời có được truyền thừa của tầng thấp nhất trong tháp Tội Ác, thì mới có khả năng đánh bại được Thôi Tà!
Trong vòng xoay số mệnh, Thôi Tà đã chứng minh số mệnh của hắn không thể coi thường được, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể tìm được một cô gái có Âm Thể Tử Cực để khởi động đại trận Thiên Ma Hợp Hoan. Vậy nên đối với La Chinh, thời gian vẫn rất gấp gáp.
Nghĩ đến đây, La Chinh đột nhiên nói: “Xích Long, giờ Đạo Đài đã mở rồi, ngươi phải thực hiện lời hứa của mình đấy.”
La Chinh chưa hề biết thần võ tối cao có ý nghĩa như thế nào.
Nhưng dù gì đây cũng là công pháp mà Chân Long tu luyện. Chỉ riêng thuật thần văn thôi cũng đã giúp La Chinh thu hoạch khác thường lắm rồi, huống hồ là thần võ tối cao mà Xích Long nói?
Xích Long cười hắc hắc: “Biết ngay là tên nhóc ngươi không quên mà.”
“Đương nhiên là không quên rồi!” Sau khi khởi động Đạo Đài, La Chinh liền bị Ma tộc truy sát suốt cả đường, nên căn bản cũng không có thời gian tu luyện.
“Thực ra bộ thần võ tối cao mà ta sẽ truyền thụ cho ngươi, chỉ là một quyển thần võ tối cao không trọn vẹn. Nhưng thần võ tối cao dù sao vẫn là thần võ tối cao, cho dù là công pháp không trọn vẹn thì cũng mạnh hơn công pháp thông thường rất nhiều.” Trong giọng điệu của Xích Long mang theo vẻ đắc ý.
La Chinh gật gật đầu.
“Nghe kĩ đây, môn thần võ tối cao này gọi là Sao Chiến Thể.” Xích Long đắc ý nói.
“Ờ.” La Chinh nói mà mặt không đổi sắc.
“…” Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của La Chinh, trong lòng Xích Long có hơi bất mãn. Tên nhóc này căn bản không hiểu ý nghĩa của bốn chữ này! “Bộ ‘Sao Chiến Thể’ có thể nạp sức mạnh từ các ngôi sao vào trong cơ thể, rồi tùy ý sử dụng! Dẫn động càng nhiều ngôi sao thì cơ thể càng mạnh.”
“Nạp sức mạnh từ các ngôi sao… tùy ý sử dụng.” La Chinh chớp chớp mắt.
Sau khi La Chinh dùng bức Nhật Nguyệt Tinh Thần để quán tưởng Tinh trong đó, thì chân nguyên có chứa lực hủy diệt của các ngôi sao đã vô cùng khủng bố. Nhưng quán tưởng dù sao cũng vẫn chỉ là quán tưởng, không phải sức mạnh thực sự. Mà hắn cũng chưa từng nghĩ rằng trên thế gian này lại có công pháp như vậy, có thể trực tiếp dẫn động sức mạnh của các ngôi sao.
“Thực ra sau khi mở ra Thần Đài Cửu Tinh thì Sao Chiến Thể mới có thể phát huy tất cả uy lực. Có điều hiện giờ ngươi đã mở được Bách Hội Đài thì cũng coi như đã có thể tu luyện.” Xích Long nói: “Chỉ là ta vẫn phải nhắc nhở ngươi, mặc dù Sao Chiến Thể là thần võ tối cao, nhưng vẫn là bản thiếu, chỉ có nửa phần trước. Sau này, tới khi ngươi tu luyện đến bình cảnh thì cũng không cách nào phát huy uy lực lớn nhất!”
Cái sau này mà Xích Long nói, có lẽ là chuyện rất xa xôi đối với La Chinh, hiện giờ hắn đang ở trong tháp Tội Ác, đương nhiên phải tận dụng tất cả thủ đoạn để cường hóa bản thân, không thể có suy nghĩ khác được. Cho dù là bản thiếu thì hiện giờ cũng có lợi ích rất lớn đối với hắn!
“Cửa đầu tiên của Sao Chiến Thể là dẫn động ngôi sao, chỉ cần có thể dẫn động một ngôi sao trong bầu trời đầy sao kia là được.” Xích Long nói.
La Chinh ngẩng đầu nói: “Bầu trời đầy sao? Trong mật thất có sao à?”
“Quên mất không nói, Sao Chiến Thể bắt buộc phải tu luyện vào ban đêm, nơi này chắc chắn không thể tu luyện được…” Xích Long cười khà khà nói.
La Chinh trợn mắt, cuối cùng rời khỏi mật thất tu luyện.
Phỉ Nhi vẫn luôn đợi ở bên ngoài, cứ như sợ La Chinh chạy mất vậy, nhìn thấy La Chinh đi ra khỏi mật thất, mắt Phỉ Nhi sáng lên: “Đột phá rồi?”
La Chinh gật đầu.
“Ngươi lại lên sàn đấu à?” Phỉ Nhi hỏi.
“Tạm thời thì không.” La Chinh định ra bên ngoài tháp Tội Ác, làm theo phương pháp mà Xích Long nói, để thử xem hắn có dẫn động được sức mạnh của ngôi sao hay không.
“Vậy sao? Mới chỉ một lúc vừa rồi thôi mà đã có mấy nhóm người đợi ngươi rồi…”
Phỉ Nhi vừa dứt lời, phía trước La Chinh đã bị sáu bảy tên Ma tộc chặn đường. Thân hình người Ma tộc cao lớn gần như chặn kín lối đi, căn bản không cho La Chinh đi qua.
“Nhóc con Nhân tộc…”
“Ta không có thời gian.”
Chiến Giả Ma tộc đó còn chưa mở miệng thì La Chinh đã cướp lời từ chối.
“Không có thời gian? Ngươi không có quyền lựa chọn. Hắc hắc!” Một tên Ma tộc trong số đó cười lạnh lùng nói.
Ánh mắt La Chinh sáng lên: “Các người định ra tay ở đây?”
“Bọn họ không dám đâu. Có điều lại có thể khiến ngươi không đi ra ngoài được.” Phỉ Nhi ở phía sau cười cười, chuyện như thế này nàng đã gặp nhiều rồi.
Tháp Tội Ác không cho phép chiến đấu ở khu vực an toàn, nhưng quy tắc này cũng có không ít kẽ hở!
Một kiểu thường gặp nhất là phái tử sĩ ám sát! Dù sao thì hai từ “tử sĩ’ cũng chính là đại diện cho bản thân họ, dù ám sát thất bại hay thành công thì cuối cùng, tử sĩ đó vẫn phải chết, và đương nhiên họ cũng sẽ không sợ chuyện các tộc liên thủ truy sát. Nhưng nếu dùng mạng của một tử sĩ để đổi lấy mạng của một thiên tài tộc khác, thì mạng tử sĩ cũng coi như đáng giá. Vì vậy, gần như tộc nào cũng đều bồi dưỡng tử sĩ chuyên dùng để đi ám sát, để diệt trừ thiên tài của tộc đối địch!
Chỉ có điều, biểu hiện của La Chinh lúc này chưa cần dùng đến tử sĩ mà thôi.
Mà cách thứ hai cũng chính là cách cực đoan nhất, chính là khiêu khích. Nếu khiêu khích không thành công, vậy thì có thể bỉ ổi hơn một chút, đó chính là chắn đường!
Mặc dù tháp Tội Ác vô cùng rộng lớn, nhưng khu sinh hoạt vẫn phân thành những con đường không rộng lắm, thân hình to lớn của những người Ma tộc này gần như có thể chạm nóc nhà, hầu như đã chặn kín lối đi. Nếu không đồng ý khiêu chiến của đối phương thì những người Ma tộc này sẽ giống như những tên vô lại, chặn chết cả đoạn đường. Tuy chuyện này cũng chẳng có chút đạo lý gì, nhưng rốt cuộc vẫn là không hề ra tay…