Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 212
“Chín thanh kiếm hợp lại làm một?” La Chinh hơi kinh ngạc, vốn hắn còn cảm thấy thân kiếm quá dày, nhưng không ngờ Cửu Trùng Phong lại mang hàm ý này, cho dù là chín lưỡi kiếm mỏng nhất hợp lại với nhau cũng không thể ép tới mức mỏng như vậy chứ?
Chưởng quầy trung niên gật đầu: “Thuật luyện khí của Xa Đạo Tử rất tuyệt vời, cũng chỉ có thiên tài như ông ấy mới có thể tạo ra phương pháp luyện chế khéo léo tuyệt vời như vậy!”
Thép để luyện chế thanh Cửu Trùng Phong này gọi là thép rèn, là một loại vật liệu thép cao cấp có thể kéo dài và dát mỏng. Trước tiên là nung thép rèn đến trạng thái cực mềm, sau đó đặt trên tấm sắt đã được chuẩn bị kĩ trước đó, bên dưới tấm sắt để đầy than vân phong.
Sau khi châm than vân phong lên thì phải nung đủ ba tháng, tấm sắt đặt phía trên được nung đỏ đến trong suốt, đồng thời vẫn duy trì một mặt phẳng vô cùng ngay ngắn.
Sau đó mới có thể đặt thép rèn lên trên tấm sắt, do mười hai người đàn ông vạm vỡ đẩy mạnh một trục cán nặng năm ngàn cân, không ngừng cán lên thép rèn.
Trải qua bảy ngày cán ép, thép rèn sẽ bị cán thành từng lớp lá thép mỏng, ép thật chặt trên tấm sắt, lúc này mới lấy cả tấm sắt và lá thép rèn xuống, đợi sau khi nhiệt độ tự giảm đi, những lá thép rèn kia sẽ tự động tách khỏi tấm sắt.
Mà lá thép mỏng tới cực hạn này mới là nguyên liệu để chế tạo Cửu Trùng Phong.
Lúc này, do Xa Đạo Tử đích thân làm kiếm, xếp từng tầng lá thép lên, tổng cộng phải xếp chín lần, mỗi lần xếp chồng lên còn phải thêm vào các nguyên liệu đặc biệt và bí pháp rèn luyện không truyền ra ngoài của ông.
Cả một quá trình cực kì rườm rà.
Sau khi những lá thép này được xếp lại với nhau thì còn phải cho vào trong lò luyện khí, dùng chân hỏa để luyện chế, đưa từng chút Thiên Diễn Tinh Hoa mà luyện khí sư lĩnh hội được vào trong.
Thực ra mọi người đã biết phương pháp luyện chế Cửu Trùng Phong từ lâu.
Nhưng với phương pháp luyện chế này, ngoài chính bản thân Xa Đạo Tử ra, những người khác căn bản không làm được!
Nghe nói vị tông sư luyện khí trong Phần Thiên Cung cũng từng sử dụng phương pháp này để luyện chế một thanh Cửu Trùng Phong, nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Vị tông sư luyện khí đó không có cách nào để xếp chín lớp thép lá lại với nhau, cuối cùng chỉ luyện thành Bát Trùng Phong.
“Không ngờ luyện chế thanh Cửu Trùng Phong này lại tốn nhiều công đoạn và tâm huyết như vậy!” La Chinh rút cả thanh kiếm ra, thân kiếm chuyển động linh hoạt trong không trung, trọng kiếm có cái tốt của trọng kiếm. Bởi vì trọng lượng của thanh Cửu Trùng Phong này không nhẹ, so với những thanh bảo kiếm khác càng thích hợp bổ chém hơn, điểm này cũng không kém so với đao, đồng thời lại có ưu thế của kiếm, có thể triển khai ám sát, thi triển kiếm thuật.
“Ài, có điều hơi đáng tiếc.” Chưởng quầy trung niên thở dài một hơi.
“Đáng tiếc?” Mặt La Chinh lộ ra vẻ kinh ngạc: “Dù nhìn từ góc độ nào thì thanh Cửu Trùng Phong này cũng đều vô cùng hoàn mỹ, tại sao vẫn còn có chút đáng tiếc?”
Chưởng quầy trung niên tiếc nuối nói: “Thực ra ban đầu Xa Đạo Tử muốn luyện chế một thanh ‘Thập Trùng Phong’, nhưng cuối cùng lại thất bại, nếu xếp đến Thập Trùng Phong, thanh bảo kiếm này rất có khả năng trở thành một thanh tiên khí!”
“Thì ra là vậy…” La Chinh lặng lẽ nhìn thanh bảo kiếm, có thể xếp đến lớp thứ chín đã giỏi lắm rồi, nếu muốn xếp thêm, sợ là vô cùng khó khăn.
Chưởng quầy trung niên cười: “Có điều, là một thanh linh khí thượng phẩm, thanh Cửu Trùng Phong này đã là thứ nổi bật trong hàng linh khí rồi. Không biết La công tử có hứng thú với thanh Cửu Trùng Phong này không?”
La Chinh đẩy lưỡi kiếm vào lại trong vỏ rồi nói: “Ta muốn xem thêm hai thanh bảo kiếm còn lại.”
Trên giá trưng bày có ba thanh bảo kiếm, La Chinh muốn xem xong mới đưa ra quyết định.
“Đến cấp bậc linh khí này, đích thực là phải chọn kĩ, lựa khéo, như vậy mới có thể mua được bảo bối vừa ý.” Chưởng quầy trung niên nói xong, vươn tay lấy thanh kiếm thứ hai đến đưa cho La Chinh.
Thanh bảo kiếm này, cả chuôi kiếm và vỏ kiếm đều là màu xanh biếc, chắc là chế tạo từ ngọc bích.
So với thanh Cửu Trùng Phong trước đó, thanh bảo kiếm màu xanh biếc này là một cực phẩm khác. Trọng lượng của thanh Cửu Trùng Phong đó cực nặng, nếu người không đủ thể lực mà muốn sử dụng, e là sẽ bị gò bó tay chân, nhưng cầm thanh bảo kiếm màu xanh biếc này trong tay, lại có cảm giác gần như không có trọng lượng, nhẹ như lông hồng.
“Thanh bảo kiếm này gọi là ‘Bích Ba’, cũng là một thanh linh khí thượng phẩm. Trên thực tế ba thanh bảo kiếm này đều là tác phẩm khi về già của Xa Đạo Tử. Khi đó Xa Đạo Tử đã vào những năm cuối đời, ông vẫn muốn liều một lần, cố gắng luyện chế ra một thanh tiên khí!”
Có thể được gọi là tông sư luyện khí, tiêu chuẩn lớn nhất chính là vị luyện khí sư này có thể luyện ra tiên khí hay không, đây là một quy tắc vẫn luôn duy trì ở Đông Vực suốt mấy ngàn năm nay.
Dù là tông sư luyện khí Vương Đại của Vương gia, hay Xa Đạo Tử, và vị luyện khí sư ở trong Phần Thiên Cung kia, bọn họ được gọi là tông sư luyện khí là vì họ đều đã từng luyện ra tiên khí!
Cả đời Vương Đại chỉ luyện chế ra được hai thanh tiên khí, nhưng như vậy cũng đủ để khiến hắn được xếp vào hàng tông sư.
Còn Xa Đạo Tử sở dĩ danh tiếng và địa vị đều cao hơn nhiều so với Vương Đại, là bởi đời này ông đã từng luyện chế ra mười ba thanh tiên khí. Nhìn vào lịch sử nhiều năm trở lại đây của Đông Vực, số lượng tiên khí mà Xa Đạo Tử luyện chế ra thậm chí đủ để ông ngồi ổn định, vững vàng trên vị trí đệ nhất luyện khí sư của Đông Vực!
Mà mười ba thanh tiên khí đó đều do Xa Đạo Tử luyện chế thành trong những năm đỉnh cao. Khi về già, ông vẫn muốn luyện chế ra tiên khí nhưng có lòng mà chẳng còn sức nữa rồi.
Ba thanh bảo kiếm này là đợt cố gắng luyện chế tiên khí cuối cùng của Xa Đạo Tử trong những năm cuối đời.
Có thể nói để luyện chế ba thanh bảo kiếm này, Xa Đạo Tử đã dồn hết tâm huyết cuối cùng trong cuộc đời rồi mới đi về cõi tiên. Nếu không phải việc dốc toàn bộ sức lực để luyện chế ba thanh bảo kiếm này đã khiến ông hao tổn quá nhiều tinh lực thì có lẽ ông đã có thể sống thêm được hai ba năm nữa…
La Chinh động nhẹ tay, thanh Bích Ba kia liền bắn ra khỏi vỏ.
“Vút! Vù vù vù vù… …”
Thân Bích Ba được rút ra một lúc nhưng vẫn không ngừng rung động, phát ra từng tiếng kêu nhẹ trong không khí. Tiếng kiếm vang ngân dài mà kỳ ảo, giống như tiếng tiên nữ đang đánh đàn, êm tai dễ nghe, khiến tâm trạng của con người được thả lỏng.
La Chinh giơ thân kiếm lên, thân kiếm mỏng gần như trong suốt, có thể nhìn xuyên từ bên này sang bên kia. Đường nhìn được lọc qua một lớp thân kiếm nên các đồ vật nhìn thấy đều là màu xanh.
“Kiếm tốt!”
Phải nói kiến thức của La Chinh cũng không phải nông cạn, hắn từng vào bảo khố của thành Bạch Đế, cũng từng qua Tiên Phủ, nhưng nhìn thấy thanh bảo kiếm màu xanh bên ngoài đẹp đẽ, lại mỏng đến cực hạn này thì vẫn không nhịn được mà khen ngợi.
Chưởng quầy trung niên cười: “Bích Ba dĩ nhiên là kiếm tốt. Thân kiếm là dùng cánh ve của yêu thú cấp bảy ‘Kim Thiền Tử’ tạo thành!”
Kim Thiền Tử cũng là một loại yêu thú cực kì hiếm, tuy không hiếm bằng Hỏa Hạt Sư nhưng cũng chẳng kém là bao. Cánh ve Kim Thiền Tử dĩ nhiên khó có được, mà dùng cánh ve của nó để chế tạo thành thân kiếm thì lại càng khó hơn!
Cánh ve Kim Thiền Tử tất nhiên rất cứng chắc, trời sinh đã có thể cắt sắt như bùn, sắc bén lạ thường. Nhưng trực tiếp dùng để chế tạo thân kiếm thì vẫn chưa đủ. Dù gì cánh Kim Thiền tuy cứng chắc, sắc bén, nhưng lại không đủ độ dẻo. Cánh ve này khi chưa lấy xuống khỏi cơ thể Kim Thiền Tử thì còn coi là được, nhưng một khi đã lấy khỏi cơ thể thì sẽ mất đi hoạt tính, trở nên giòn hơn, chỉ cần hơi bất cẩn thôi cũng sẽ vỡ thành mảnh vụn, càng không thể dùng để chế tạo thân kiếm.
Cho nên sau khi săn giết Kim Thiên Tử thì còn phải lấy máu của Kim Thiền Tử để ngâm cánh, trong thời gian một ngày một đêm nhanh chóng trở về Đế Đô Phần Thiên giao đến tay Xa Đạo Tử, lập tức bắt đầu sử dụng bí pháp để tiến hành xử lý cánh ve!
Chỉ có như vậy, mới đủ để duy trì tính dẻo ở mức độ cao nhất.
“Thanh Bích Ba này, tuy chưa luyện chế thành tiên khí, nhưng trong các linh khí thượng phẩm, nó cũng là một thanh bảo kiếm tốt nhất. Có thể nói nói là linh khí thượng thượng phẩm! Uy lực đã cận kề nhất với tiên khí rồi!” Chưởng quầy trung niên nói xong, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn.
Tay La Chinh cầm thanh Bích Ba, đứng dậy tiện tay múa vài kiếm. Tuy rằng hắn tu luyện Tử Đàn Quyền chứ không phải là công pháp kiếm thuật, nhưng kiếm pháp cơ bản vẫn là kĩ năng mà mỗi võ giả bắt buộc phải luyện. Một bộ kiếm pháp cơ bản được hắn thi triển ra nhanh nhẹn vô cùng giống như mây bay nước chảy.
Hơn nữa thân kiếm Bích Ba này là dùng cánh ve chế tạo ra, mà cánh ve không giống với kim thiết, dù gì cánh ve cũng là mọc ra rồi dần sinh trưởng, trên đó phủ đầy những lỗ trống nhỏ li ti nhiều không đếm xuể. La Chinh thử truyền chân nguyên Thiên Ma vào trong, kết quả dường như chỉ trong chớp mắt, chân nguyên Thiên Ma đã tràn đầy trong thân kiếm, khiến nó lập tức thay đổi màu sắc, từ màu xanh biếc ban đầu biến thành màu tím đen.
“La công tử, đối với thanh Bích Ba này, ý người thế nào?” Chưởng quầy trung niên hỏi ý thăm dò.
La Chinh gật đầu: “Quả thực là kiếm tốt! Ta muốn hỏi thanh Cửu Trùng Phong kia và thanh Bích Ba này, giá cả hai thanh này khác biệt thế nào?”
Chưởng quầy trung niên chỉ vào thanh Cửu Trùng Phong nói: “Cả hai thanh này đều là linh khí thượng phẩm, nhưng giá tiền thì lại có khác biệt hơi lớn. Giá bán của Cửu Trùng Phong chỉ cần ba vạn viên Phương Tinh, còn giá bán của Bích Ba thì là tám vạn viên Phương Tinh!”
Nghe được giá chưởng quầy trung niên báo ra, La Chinh cũng có chút kinh ngạc.
Mặc dù biết rõ giá của linh khí thượng phẩm sẽ không thấp, nhưng hắn cũng không ngờ sẽ đắt đến mức này.
Có điều nghĩ lại, hắn lại thấy thản nhiên.
Lấy ngay tinh hạch Hỏa Hạt Sư của hắn làm ví dụ, mỗi một viên Hỏa Hạt Tinh Hạch đã đấu giá được bảy vạn viên Phương Tinh, mà thanh Bích Ba kia là dùng cánh của Kim Thiền Tử để chế tạo.
Bởi vì Kim Thiền Tử không hiếm bằng Hỏa Hạt Sư, hơn nữa cánh Kim Thiền Tử chủ yếu dùng để luyện chế binh khí hoặc ám khí, mà Hỏa Hạt Tinh Hạch thì có thể giúp luyện khí sư, luyện dược sư gia tăng uy lực của bản mệnh chân hỏa, nên giá cả có thể sẽ rẻ hơn một chút.
Có điều cánh của Kim Thiền Tử lấy về xong còn phải được luyện chế, huống hồ Bích Ba này xuất thân từ chính tay của tông sư luyện khí Xa Đạo Tử, cái giá này đã coi như không cao rồi, thậm chí có thể gọi là rẻ.
Hiện tại trong tay La Chinh không có nhiều Phương Tinh như vậy, nhưng mà vấn đề này lại dễ giải quyết.
Chương Vô Huyền đã đưa cho hắn lệnh bài của hiệu đổi tiền Thiên Lộc, hắn có thể tới đó lĩnh Phương Tinh. Còn về việc lĩnh bao nhiêu, La Chinh tin chỉ cần nói với Chương Vô Huyền một câu, dù gì bản thân hắn vẫn còn năm mươi giọt Thiên Diễn Tinh Hoa ở trong tay Chương Vô Huyền.
Giá trị của năm mươi giọt Thiên Diễn Tinh Hoa không chỉ là vài vạn viên Phương Tinh.
(1)Bích ba: sóng biếc.
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên Vietwriter.com