Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1904
Chương 1904 : Chương 1904CHÍ BẢO TÍN NGƯỠNG
Chương 1904CHÍ BẢO TÍN NGƯỠNG
Bên ngoài cấm địa, các thánh nhân chú ý đến tình cảnh ấy, sắc mặt cả đám đều không mấy dễ nhìn.
Dù sao, trong những thần tiến vào cấm địa có rất nhiều người là truyền nhân thừa kế thuộc dòng chính của thánh nhân.
“Cấm địa này xảy ra chuyện gì thế? Tại sao lại xuất hiện nhiều oán linh Thời Gian như vậy?” Một vị thánh nhân hỏi.
Theo đạo lý, ở tầng thứ nhất của cấm địa biển Thời Gian chỉ xuất hiện bảy tám con oán linh Thời Gian đã là nhiều rồi. Bây giờ lại bỗng nhảy ra một đống, vượt xa mọi khi.
Nữ tộc trưởng Nhật Manh tộc đeo mặt nạ, không thấy được vẻ mặt nàng, chỉ bình tĩnh nói: “Lần này, có lẽ độ khó của biển Thời Gian đã tăng lên.”
Người nắm giữ cấm địa có một mức độ ảnh hưởng nhất định đến độ khó của nó, nhưng không thể điều khiển toàn bộ cấm địa.
Sau khi cấm địa sinh ra trong Thần Vực, độ khó của mọi cấm địa đều đang liên tục tăng lên, thậm chí còn càng ngày càng mở rộng hơn.
Ví dụ như cấm địa Hồn Hoang cấp sáu nằm trong vực Thần Hồn. Ban đầu Hồn Hoang chỉ chiếm một phần mười diện tích vực Thần Hồn, nhưng cứ qua một kỷ nguyên thần, Hồn Hoang sẽ mở rộng ra một chút, từng bước xâm chiếm một bộ phận của vực Thần Hồn.
Theo diện tích Hồn Hoang càng lúc càng lớn, trạng thái mở rộng cũng đẩy nhanh hơn. Nay Hồn Hoang đã nuốt trọn cả vực Thần Hồn, bắt đầu mở rộng về phía vực Thần Trần và vực Phong Sơn. Người dân ở hai vực này chỉ có thể liên tục di dời, để tránh bị cuốn vào Hồn Hoang.
Ngoài Hồn Hoang thì rừng Lang Tuyền và những cấm địa lớn bé đều đang chầm chậm mở rộng. Ngay cả diện tích biển Thời Gian cũng càng ngày càng tăng lên. Có lẽ, mỗi ngày nó chỉ mở rộng một thước nhỏ, nhưng góp gió thành bão.
Cho nên, trong Thần Vực, có người tiên đoán, sớm hay muộn gì thì cả Thần Vực cũng sẽ bị cấm địa nuốt hết.
“Không phải độ khó nằm trong tay của ngươi sao?” Một vị thánh nhân khác lại hỏi.
Nữ tộc trưởng lắc đầu: “Không, lần này khác, chắc là có chí bảo tín ngưỡng sinh ra...”
“Chí bảo tín ngưỡng?”
“Ý ngươi là trong biển Thời Gian lại xuất hiện chí bảo tín ngưỡng!”
“Dự đoán là chí bảo tín ngưỡng cấp mấy?”
Nghe thấy lời nói của nữ tộc trưởng, cả đám thánh nhân đều lộ vẻ khiếp sợ.
Cho dù là Đông Phương Thuần Quân thì trong đôi mắt cũng xuất hiện hai luồng khói đen trắng quấn lấy nhau, có chút kích động.
Vũ khí chủ yếu trong Thần Vực là chí bảo hồng mông. Trước khi chí bảo hỗn độn xuất hiện, chí bảo hồng mông chính là pháp bảo chủ yếu trong Thần Vực. Đao, kiếm, rìu, búa, cung tên, thậm chí là quạt, ấm trà, ngọc bội, món đứng đầu luôn là chí bảo hồng mông.
Sau khi chí bảo hỗn độn xuất hiện, địa vị của chí bảo hồng mông hơi giảm xuống một chút. Nhưng hai loại pháp bảo có ưu điểm khuyết điểm của riêng nó. Chí bảo hồng mông hơn ở chỗ trạng thái của nó bền vững, chí bảo hỗn độn thì có thể gián tiếp sử dụng lực hỗn độn mạnh mẽ.
Nhưng ở trước mặt chí bảo tín ngưỡng, những pháp bảo mà luyện khí sư rèn ra kia không đáng nhắc tới!
Từ khi thế giới trong cơ thể sinh ra cấm địa, La Chinh cũng tự phỏng đoán nguồn gốc của cấm địa Thần Vực. Những cấm địa lớn bé trong Thần Vực hình thành nhờ tập hợp sức tưởng tượng của vô số thần dân, nói cách khác chính là do sức mạnh tín ngưỡng biến thành.
Chí bảo tín ngưỡng cũng giống như vậy, cũng là vũ khí do vô số thần dân tưởng tượng ra. Một số chí bảo tín ngưỡng thường hay có được năng lực vừa đặc biệt vừa mạnh.
Chỉ có điều, chí bảo tín ngưỡng cũng có phân chia mạnh yếu.
Các thần trong Thần Vực lấy cấp bậc của cấm địa và chí bảo tín ngưỡng móc nối với nhau.
Trong cấm địa cấp một nhỏ nhất, bình thường nhất cũng có khả năng sinh ra chí bảo tín ngưỡng, nhưng thường chỉ có thể sinh ra một món chí bảo tín ngưỡng cấp một. Nếu cấm địa cấp một xuất hiện một món chí bảo tín ngưỡng, người có được nó cũng sẽ trở thành người nắm giữ cấm địa cấp một kia.
Cấm địa cấp hai cũng thế, chỉ có thể sinh ra một món chí bảo tín ngưỡng cấp hai, có điều nó cũng có thể sinh ra chí bảo tín ngưỡng cấp một...
Tuy cấm địa biển Thời Gian không có nhiều người biết, nhưng khái niệm “thời gian” kia gần như đã khắc sâu vào trong lòng mỗi một thần. Khi trong đầu bọn họ xuất hiện khái niệm thời gian thì vô hình nó đã hóa thành một tia sức mạnh tín ngưỡng tụ lại ở cấm địa của biển Thời Gian.
Cấm địa biển Thời Gian có thể sánh ngang với cấm địa cấp sáu.
Mà nó đã sớm sinh ra một món chí bảo tín ngưỡng cấp sáu, cũng chính là thanh kiếm “thời gian của các vị thần”. Sau khi có được thanh kiếm đó, nữ tộc trưởng trở thành người nắm giữ cấm địa của biển Thời Gian.
Chí bảo tín ngưỡng cấp sáu là món pháp bảo mạnh nhất, thường có thể ảnh hưởng đến cả Thần Vực.
Trong cấm địa biển Thời Gian sẽ không sinh ra kiện chí bảo tín ngưỡng cấp sáu thứ hai, nhưng nó còn có khả năng xuất hiện cấp bốn, cấp năm. Có lẽ chúng không thể thống trị mọi sinh linh giống kiếm thời gian của các vị thần, nhưng lại có được thần thông cực kỳ khủng bố!
Dù là thánh nhân của các nhà quyền thế cũng khó mà có được những chí bảo tín ngưỡng này!
Trong tay thánh nhân Tần gia có một món chí bảo tín ngưỡng cấp một, thu hoạch từ cấm địa “Di Hải”, nó là một cây gậy như ý màu máu.
Nghe nói vì mua món chí bảo tín ngưỡng đó, Tần gia đã tốn một lượng kha khá Thần vũ tệ. Số lượng kia đủ để sửa chữa hai chữ trên bảng đá thống trị.
Có lẽ chí bảo tín ngưỡng cấp một có thần thông vô cùng mạnh mẽ, nhưng với cảnh giới như thánh nhân thì không thật sự giúp được gì nhiều. Cho nên, cây gậy như ý màu máu kia chỉ giống một vật trang sức bình thường, được thánh nhân Tần gia đeo trên người, trở thành trò cười trong các Thánh Đường.
Chỉ là chí bảo tín ngưỡng cấp một thôi mà đã đủ để các thánh nhân coi trọng như thế, đương nhiên là do thần thông khủng bố mà chí bảo tín ngưỡng mang lại!
Bọn họ nghe nữ tộc trưởng nói vậy, tất nhiên sẽ lộ vẻ rất hứng thú.
“Không rõ lắm, có lẽ là chí bảo tín ngưỡng cấp ba, hoặc cấp bốn.” Nữ tộc trưởng lắc đầu.
“Chí bảo tín ngưỡng cấp bốn!”
“Chắc hẳn đây là một lần rèn luyện đối với đám nhóc kia. Có lẽ giờ cấm địa biển Thời Gian nguy hiểm hơn trước gấp mười lần, và cơ hội cũng lớn hơn gấp nghìn lần...”
“Nói đúng...”
Các thánh nhân tính toán khiến các đệ tử dòng chính của mình rời khỏi đó. Vốn dĩ cấm địa biển Thời Gian đã khá nguy hiểm, giờ bên trong xảy ra biến hóa thì càng nguy hiểm hơn, e rằng ngã xuống chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Đúng là cơ hội càng lớn luôn đi kèm với nguy hiểm càng lớn. Dù những thánh nhân ấy vẫn còn tư tưởng cưng chiều con cái mình, nhưng lại càng muốn bọn họ có thể nắm lấy cơ hội trước mắt.
Thánh nhân thì ở bên ngoài thảo luận, các vị thần trong cấm địa thì lại đang rơi vào nguy cơ sống còn.
Oán linh Thời Gian đông nghìn nghịt, bọc trước bọc sau, gần như không có khả năng lao ra, dù là La Chinh cũng phải cau mày.
Nếu thật sự là sinh linh thì còn có khả năng liều mạng. Nhưng cái thứ kỳ quái như oán linh Thời Gian thậm chí không có nổi cơ thể thật, cơ bản không có biện pháp liều mạng. Điều duy nhất có thể làm là chạy trốn. Chẳng qua là giờ trốn bằng cách nào?
Hàm Sơ Nguyệt, Hàm Bích La sợ hãi, không nhịn được dựa sát vào người La Chinh. Cơ thể mềm mại của Hàm Bích La còn run run. Ngay cả cấm địa Luyện Thần nàng còn chưa từng đi, đã bao giờ nàng nghĩ có một ngày mình sẽ phải đối mặt với cái chết đâu? Về phần Hàm Sơ Nguyệt thì dù sao nàng đã từng rèn luyện trong cấm địa Luyện Thần nên bình tĩnh hơn Hàm Bích La một chút.
Sắc mặt các thần khác cũng hết sức khó coi, tình hình như này nếu không xử lý tốt thì mỗi một người ở đây đừng nghĩ sống sót.
“Để ta dẫn bọn chúng đi, nhân cơ hội này các ngươi chạy đi!” Ngay lúc quan trọng, một vị thần cấp cao đứng ra.
Thần cấp cao có khả năng phi hành trên không, dẫn đám oán linh Thời Gian kia đi xong quả thật có cơ hội chạy thoát được, nhưng với hắn mà nói cũng cực kỳ nguy hiểm!
Vị thần cấp cao này đến từ Chiến Thần Đường, tên là Chiến Minh.
Giờ phút này, hắn đứng ra, tất cả các thần ở đây đều lộ vẻ biết ơn.
Ngay cả Điện chủ điện Chiến Thần bên ngoài cấm địa, một trong ba thánh nhân của gia tộc Huyền Nguyệt- Chiến Vô Cực cũng lộ ra vẻ kiêu ngạo, nói: “Trong điện Chiến Thần chúng ta không ai là kẻ hèn nhát!”
Oán linh Thời Gian lập tức chen chúc nhào tới.
Cùng lúc đó, Chiến Minh quát lên một tiếng, trong cơ thể hắn phun trào ra chiến lực, ùn ùn nghiền ép lướt về oán linh phía trước!
“Chiến ý này... Giống hệt thần thông của Chiến Bắc Hải, nhưng nó càng mạnh hơn, người này cũng đến từ điện Chiến Thần.” Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, có thể ở lúc này đứng ra, vị thần cấp cao này có dũng khí rất đáng khen.
Chiến ý cuồn cuộn kia của Chiến Minh thành công hấp dẫn phần lớn oán linh Thời Gian ở phía trước chú ý đến. Hắn lập tức bay vọt lên không, giống một con đại bàng giương cánh!
Đám oán linh kia đuổi theo, xem như trước mặt mọi người có một con đường sống,
Đồng thời, oán linh Thời Gian phía sau cũng ùa đến chỗ bọn họ.
Chương 1904CHÍ BẢO TÍN NGƯỠNG
Bên ngoài cấm địa, các thánh nhân chú ý đến tình cảnh ấy, sắc mặt cả đám đều không mấy dễ nhìn.
Dù sao, trong những thần tiến vào cấm địa có rất nhiều người là truyền nhân thừa kế thuộc dòng chính của thánh nhân.
“Cấm địa này xảy ra chuyện gì thế? Tại sao lại xuất hiện nhiều oán linh Thời Gian như vậy?” Một vị thánh nhân hỏi.
Theo đạo lý, ở tầng thứ nhất của cấm địa biển Thời Gian chỉ xuất hiện bảy tám con oán linh Thời Gian đã là nhiều rồi. Bây giờ lại bỗng nhảy ra một đống, vượt xa mọi khi.
Nữ tộc trưởng Nhật Manh tộc đeo mặt nạ, không thấy được vẻ mặt nàng, chỉ bình tĩnh nói: “Lần này, có lẽ độ khó của biển Thời Gian đã tăng lên.”
Người nắm giữ cấm địa có một mức độ ảnh hưởng nhất định đến độ khó của nó, nhưng không thể điều khiển toàn bộ cấm địa.
Sau khi cấm địa sinh ra trong Thần Vực, độ khó của mọi cấm địa đều đang liên tục tăng lên, thậm chí còn càng ngày càng mở rộng hơn.
Ví dụ như cấm địa Hồn Hoang cấp sáu nằm trong vực Thần Hồn. Ban đầu Hồn Hoang chỉ chiếm một phần mười diện tích vực Thần Hồn, nhưng cứ qua một kỷ nguyên thần, Hồn Hoang sẽ mở rộng ra một chút, từng bước xâm chiếm một bộ phận của vực Thần Hồn.
Theo diện tích Hồn Hoang càng lúc càng lớn, trạng thái mở rộng cũng đẩy nhanh hơn. Nay Hồn Hoang đã nuốt trọn cả vực Thần Hồn, bắt đầu mở rộng về phía vực Thần Trần và vực Phong Sơn. Người dân ở hai vực này chỉ có thể liên tục di dời, để tránh bị cuốn vào Hồn Hoang.
Ngoài Hồn Hoang thì rừng Lang Tuyền và những cấm địa lớn bé đều đang chầm chậm mở rộng. Ngay cả diện tích biển Thời Gian cũng càng ngày càng tăng lên. Có lẽ, mỗi ngày nó chỉ mở rộng một thước nhỏ, nhưng góp gió thành bão.
Cho nên, trong Thần Vực, có người tiên đoán, sớm hay muộn gì thì cả Thần Vực cũng sẽ bị cấm địa nuốt hết.
“Không phải độ khó nằm trong tay của ngươi sao?” Một vị thánh nhân khác lại hỏi.
Nữ tộc trưởng lắc đầu: “Không, lần này khác, chắc là có chí bảo tín ngưỡng sinh ra...”
“Chí bảo tín ngưỡng?”
“Ý ngươi là trong biển Thời Gian lại xuất hiện chí bảo tín ngưỡng!”
“Dự đoán là chí bảo tín ngưỡng cấp mấy?”
Nghe thấy lời nói của nữ tộc trưởng, cả đám thánh nhân đều lộ vẻ khiếp sợ.
Cho dù là Đông Phương Thuần Quân thì trong đôi mắt cũng xuất hiện hai luồng khói đen trắng quấn lấy nhau, có chút kích động.
Vũ khí chủ yếu trong Thần Vực là chí bảo hồng mông. Trước khi chí bảo hỗn độn xuất hiện, chí bảo hồng mông chính là pháp bảo chủ yếu trong Thần Vực. Đao, kiếm, rìu, búa, cung tên, thậm chí là quạt, ấm trà, ngọc bội, món đứng đầu luôn là chí bảo hồng mông.
Sau khi chí bảo hỗn độn xuất hiện, địa vị của chí bảo hồng mông hơi giảm xuống một chút. Nhưng hai loại pháp bảo có ưu điểm khuyết điểm của riêng nó. Chí bảo hồng mông hơn ở chỗ trạng thái của nó bền vững, chí bảo hỗn độn thì có thể gián tiếp sử dụng lực hỗn độn mạnh mẽ.
Nhưng ở trước mặt chí bảo tín ngưỡng, những pháp bảo mà luyện khí sư rèn ra kia không đáng nhắc tới!
Từ khi thế giới trong cơ thể sinh ra cấm địa, La Chinh cũng tự phỏng đoán nguồn gốc của cấm địa Thần Vực. Những cấm địa lớn bé trong Thần Vực hình thành nhờ tập hợp sức tưởng tượng của vô số thần dân, nói cách khác chính là do sức mạnh tín ngưỡng biến thành.
Chí bảo tín ngưỡng cũng giống như vậy, cũng là vũ khí do vô số thần dân tưởng tượng ra. Một số chí bảo tín ngưỡng thường hay có được năng lực vừa đặc biệt vừa mạnh.
Chỉ có điều, chí bảo tín ngưỡng cũng có phân chia mạnh yếu.
Các thần trong Thần Vực lấy cấp bậc của cấm địa và chí bảo tín ngưỡng móc nối với nhau.
Trong cấm địa cấp một nhỏ nhất, bình thường nhất cũng có khả năng sinh ra chí bảo tín ngưỡng, nhưng thường chỉ có thể sinh ra một món chí bảo tín ngưỡng cấp một. Nếu cấm địa cấp một xuất hiện một món chí bảo tín ngưỡng, người có được nó cũng sẽ trở thành người nắm giữ cấm địa cấp một kia.
Cấm địa cấp hai cũng thế, chỉ có thể sinh ra một món chí bảo tín ngưỡng cấp hai, có điều nó cũng có thể sinh ra chí bảo tín ngưỡng cấp một...
Tuy cấm địa biển Thời Gian không có nhiều người biết, nhưng khái niệm “thời gian” kia gần như đã khắc sâu vào trong lòng mỗi một thần. Khi trong đầu bọn họ xuất hiện khái niệm thời gian thì vô hình nó đã hóa thành một tia sức mạnh tín ngưỡng tụ lại ở cấm địa của biển Thời Gian.
Cấm địa biển Thời Gian có thể sánh ngang với cấm địa cấp sáu.
Mà nó đã sớm sinh ra một món chí bảo tín ngưỡng cấp sáu, cũng chính là thanh kiếm “thời gian của các vị thần”. Sau khi có được thanh kiếm đó, nữ tộc trưởng trở thành người nắm giữ cấm địa của biển Thời Gian.
Chí bảo tín ngưỡng cấp sáu là món pháp bảo mạnh nhất, thường có thể ảnh hưởng đến cả Thần Vực.
Trong cấm địa biển Thời Gian sẽ không sinh ra kiện chí bảo tín ngưỡng cấp sáu thứ hai, nhưng nó còn có khả năng xuất hiện cấp bốn, cấp năm. Có lẽ chúng không thể thống trị mọi sinh linh giống kiếm thời gian của các vị thần, nhưng lại có được thần thông cực kỳ khủng bố!
Dù là thánh nhân của các nhà quyền thế cũng khó mà có được những chí bảo tín ngưỡng này!
Trong tay thánh nhân Tần gia có một món chí bảo tín ngưỡng cấp một, thu hoạch từ cấm địa “Di Hải”, nó là một cây gậy như ý màu máu.
Nghe nói vì mua món chí bảo tín ngưỡng đó, Tần gia đã tốn một lượng kha khá Thần vũ tệ. Số lượng kia đủ để sửa chữa hai chữ trên bảng đá thống trị.
Có lẽ chí bảo tín ngưỡng cấp một có thần thông vô cùng mạnh mẽ, nhưng với cảnh giới như thánh nhân thì không thật sự giúp được gì nhiều. Cho nên, cây gậy như ý màu máu kia chỉ giống một vật trang sức bình thường, được thánh nhân Tần gia đeo trên người, trở thành trò cười trong các Thánh Đường.
Chỉ là chí bảo tín ngưỡng cấp một thôi mà đã đủ để các thánh nhân coi trọng như thế, đương nhiên là do thần thông khủng bố mà chí bảo tín ngưỡng mang lại!
Bọn họ nghe nữ tộc trưởng nói vậy, tất nhiên sẽ lộ vẻ rất hứng thú.
“Không rõ lắm, có lẽ là chí bảo tín ngưỡng cấp ba, hoặc cấp bốn.” Nữ tộc trưởng lắc đầu.
“Chí bảo tín ngưỡng cấp bốn!”
“Chắc hẳn đây là một lần rèn luyện đối với đám nhóc kia. Có lẽ giờ cấm địa biển Thời Gian nguy hiểm hơn trước gấp mười lần, và cơ hội cũng lớn hơn gấp nghìn lần...”
“Nói đúng...”
Các thánh nhân tính toán khiến các đệ tử dòng chính của mình rời khỏi đó. Vốn dĩ cấm địa biển Thời Gian đã khá nguy hiểm, giờ bên trong xảy ra biến hóa thì càng nguy hiểm hơn, e rằng ngã xuống chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Đúng là cơ hội càng lớn luôn đi kèm với nguy hiểm càng lớn. Dù những thánh nhân ấy vẫn còn tư tưởng cưng chiều con cái mình, nhưng lại càng muốn bọn họ có thể nắm lấy cơ hội trước mắt.
Thánh nhân thì ở bên ngoài thảo luận, các vị thần trong cấm địa thì lại đang rơi vào nguy cơ sống còn.
Oán linh Thời Gian đông nghìn nghịt, bọc trước bọc sau, gần như không có khả năng lao ra, dù là La Chinh cũng phải cau mày.
Nếu thật sự là sinh linh thì còn có khả năng liều mạng. Nhưng cái thứ kỳ quái như oán linh Thời Gian thậm chí không có nổi cơ thể thật, cơ bản không có biện pháp liều mạng. Điều duy nhất có thể làm là chạy trốn. Chẳng qua là giờ trốn bằng cách nào?
Hàm Sơ Nguyệt, Hàm Bích La sợ hãi, không nhịn được dựa sát vào người La Chinh. Cơ thể mềm mại của Hàm Bích La còn run run. Ngay cả cấm địa Luyện Thần nàng còn chưa từng đi, đã bao giờ nàng nghĩ có một ngày mình sẽ phải đối mặt với cái chết đâu? Về phần Hàm Sơ Nguyệt thì dù sao nàng đã từng rèn luyện trong cấm địa Luyện Thần nên bình tĩnh hơn Hàm Bích La một chút.
Sắc mặt các thần khác cũng hết sức khó coi, tình hình như này nếu không xử lý tốt thì mỗi một người ở đây đừng nghĩ sống sót.
“Để ta dẫn bọn chúng đi, nhân cơ hội này các ngươi chạy đi!” Ngay lúc quan trọng, một vị thần cấp cao đứng ra.
Thần cấp cao có khả năng phi hành trên không, dẫn đám oán linh Thời Gian kia đi xong quả thật có cơ hội chạy thoát được, nhưng với hắn mà nói cũng cực kỳ nguy hiểm!
Vị thần cấp cao này đến từ Chiến Thần Đường, tên là Chiến Minh.
Giờ phút này, hắn đứng ra, tất cả các thần ở đây đều lộ vẻ biết ơn.
Ngay cả Điện chủ điện Chiến Thần bên ngoài cấm địa, một trong ba thánh nhân của gia tộc Huyền Nguyệt- Chiến Vô Cực cũng lộ ra vẻ kiêu ngạo, nói: “Trong điện Chiến Thần chúng ta không ai là kẻ hèn nhát!”
Oán linh Thời Gian lập tức chen chúc nhào tới.
Cùng lúc đó, Chiến Minh quát lên một tiếng, trong cơ thể hắn phun trào ra chiến lực, ùn ùn nghiền ép lướt về oán linh phía trước!
“Chiến ý này... Giống hệt thần thông của Chiến Bắc Hải, nhưng nó càng mạnh hơn, người này cũng đến từ điện Chiến Thần.” Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, có thể ở lúc này đứng ra, vị thần cấp cao này có dũng khí rất đáng khen.
Chiến ý cuồn cuộn kia của Chiến Minh thành công hấp dẫn phần lớn oán linh Thời Gian ở phía trước chú ý đến. Hắn lập tức bay vọt lên không, giống một con đại bàng giương cánh!
Đám oán linh kia đuổi theo, xem như trước mặt mọi người có một con đường sống,
Đồng thời, oán linh Thời Gian phía sau cũng ùa đến chỗ bọn họ.