Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1892
Chương 1892 : Chương 1892NGUỒN GỐC CỦA CẤM ĐỊA
Chương 1892NGUỒN GỐC CỦA CẤM ĐỊA
Cảnh tượng trước mặt này thậm chí đã tháo gỡ rất nhiều thắc mắc nghi hoặc trong lòng La Chinh.
Cực Ác lão nhân nói cho La Chinh, toàn bộ Thần vũ tệ đều được tìm thấy trong cấm địa. Nhưng trong đó tồn tại một nghi vấn rất lớn, rốt cuộc những Thần vũ tệ này được sinh ra như thế nào?
Giống như đá chân nguyên và ngọc chân nguyên trong vũ trụ, đều là dựa vào nguyên khí trời đất ngưng tụ lại. Trải qua vô số năm chậm rãi lắng đọng mới biến thành từng mỏ quặng. Cho dù đào hết một mỏ quặng, cũng sẽ có mỏ quặng mới được sinh ra. Cho nên, đá chân nguyên và ngọc chân nguyên gần như là không thể khai thác hết.
Mà Thần Vực đã tồn tại vô số kỷ nguyên thần.
Trong vô số kỷ nguyên thần này, có vô số thần đã từng bước vào cấm địa.
Trong tất cả cấm địa lớn nhỏ đều có sự tồn tại của Thần vũ tệ. Song, cho dù Thần vũ tệ có nhiều hơn nữa thì một ngày nào đó cũng có thể sẽ bị đào sạch. Sau đó, làm sao bọn họ có thể tìm được nữa?
Dựa theo kiến giải của Cực Ác lão nhân, mỗi một lần thần bước vào cấm địa, luôn có thể tìm thấy được Thần vũ tệ. Điều này chứng minh Thần vũ tệ sẽ liên tục xuất hiện, lặp đi lặp lại không ngừng…
Hiện tại, La Chinh xem như đã hiểu rõ, Thần vũ tệ được tạo thành từ lực tín ngưỡng của các thần!
“Nơi này rốt cuộc là chỗ nào?” Tà Thần tò mò hỏi.
La Chinh đứng tại chỗ, liếc nhìn cảnh vật bốn xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở người khổng lồ nghìn mắt kia, ngay sau đó mỉm cười nói: “Nơi này là thế giới mà các ngươi tưởng tượng ra!”
“Thế giới mà chúng ta tưởng tượng ra?” Tà Thần lộ vẻ kinh ngạc.
La Chinh gật đầu, hắn suy nghĩ một chút, lịch sử của đại lục Trảm Ma trong những năm gần đây đều hiện ra ở trong đầu. Dưới sự trợ giúp của năng lực biết hết, hắn nhanh chóng tìm được manh mối bản thân cần, ngay sau đó thản nhiên nói: “Vô số năm trước, đại lục Trảm Ma thuộc về địa bàn của Hào tộc…”
“Ta đã từng nghe nói về Hào tộc, đây là một chủng tộc thời thượng cổ.” Tà Thần gật đầu.
Cuộc chiến giữa Hào tộc và Đằng tộc cách lúc Tà Thần ra đời đã khá xa xôi, nhưng lịch sử của hai chủng tộc lớn thời thượng cổ này vẫn được lưu truyền đến nay.
“Trong lịch sử ghi lại, nữ vương của Hào tộc có khuôn mặt đẹp tuyệt trần, cho nên đã khiến thần giúp đỡ. Vị thần đó, chính là Chủ sao?” Tà Thần bỗng nhiên nghĩ tới chuyện này, cười hỏi. “Nữ vương của Hào tộc có thật sự xinh đẹp như trong truyền thuyết không?”
Trong tư liệu lịch sử, đúng là nữ vương của Hào tộc được gọi là mỹ nữ số một từ xưa đến nay. Tà Thần là đàn ông, nên tất nhiên cũng có chút hứng thú với cô gái có thể khiến “thần” để mắt đến.
La Chinh gật đầu: “Là ta, đó quả thật là một cô gái hoàn mỹ.”
Lúc đó, La Chinh đã khống chế chiến tranh giữa Hào tộc và Đằng tộc, đồng thời nâng đỡ nữ vương của Hào tộc đi lên, nhưng cũng không trao cho nàng quá nhiều sức mạnh.
Với tư cách là Chủ sáng lập thế giới này, La Chinh sẽ không can thiệp quá nhiều. Trên thực tế, cho dù là hiện tại, hắn cũng có thể dùng bùn đắp nặn ra vị nữ vương kia dựa vào suy nghĩ, nhưng điều đó thật vô nghĩa…
“Lúc đó, Hào tộc và Đằng tộc đều rất sợ người Thiên Linh tộc trên cây thế giới, cho nên những người thường bản địa hy vọng có một sinh linh có thể phù hộ bọn họ!” La Chinh tiếp tục nói: “Sinh linh này phải có dáng người cường tráng, có kích thước lớn, còn phải có ngoại hình đáng sợ, đủ để dọa Thiên Linh tộc rút lui!”
Tà Thần nhanh chóng đoán ra: “Sinh linh trong tưởng tượng của bọn họ chắc chắn là những quái vật cả người mọc đầy mắt này?”
“Thông minh.” La Chinh gật đầu cười nói.
Người Hào tộc thời kỳ đầu chỉ có thể tưởng tượng ra người khổng lồ ba mắt. Nhưng một khi óc tưởng tượng của bọn họ đã mở ra, thì sẽ tiếp tục dựa theo con đường này để phát triển. Càng ngày càng nhiều người Hào tộc bắt đầu thêu dệt nên một số thứ không tồn tại, thế là liền xuất hiện người khổng lồ mười mắt, người khổng lồ trăm mắt, thậm chí người khổng lồ nghìn mắt…
Đây là tín ngưỡng nguyên thủy nhất.
Nếu như ban đầu, Hào tộc tưởng tượng ra một con rồng, thì La Chinh và Tà Thần sẽ không gặp được những người khổng lồ này ở đây, mà là từng con rồng lớn với hình dạng kỳ quái.
Vô số năm qua, truyền thuyết về người khổng lồ nghìn mắt không hề biến mất, ngược lại trở thành một phần văn hóa của Nhân tộc, được lưu truyền tới nay. Dưới sự lưu truyền từ thế hệ này đến thế hệ khác, trí tưởng tượng của bọn họ cũng biến thành lực tín ngưỡng. Chúng vô thức hội tụ lại, khi thần cách của La Chinh hình thành, liền biến nó thành vùng cấm địa hình hồ lô này.
Vì sao là hình dạng hồ lô… Bởi vì trong truyền thuyết, những người khổng lồ này đều được sinh ra từ trong hồ lô!
Theo cách tương tự, núi Bất Chu, Hồn Hoang, hay những cấm địa to nhỏ khác, cũng đều được biến thành từ suy nghĩ của các thần dân.
Trên thực tế, cái gọi là tôi suy nghĩ nên tôi tồn tại, những tư tưởng này chính là lực tín ngưỡng. Truyền thuyết được lưu truyền vô số kỷ nguyên thần, hình thành hết cấm địa này đến cấm địa khác. Mà sau khi một cấm địa xuất hiện, về sau người khác càng tin chắc vào sự tồn tại của cấm địa, như vậy sẽ tạo thành một vòng tuần hoàn, để cấm địa hấp thu càng ngày càng nhiều lực tín ngưỡng…
Dựa theo suy đoán của La Chinh, bốn cấm địa lớn như núi Bất Linh, Hồn Hoang, rừng Lang Tuyền và vực sâu Ma Vực trở thành cấm địa lớn mạnh nhất trong Thần Vực không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Mà là do truyền thuyết về những cấm địa này được lưu truyền sớm nhất trong Thần Vực, nên chiếm ưu thế về thời gian.
Giống như trong truyền thuyết của thần dân về vực sâu Ma Vực, chắc hẳn là khá giống với sự tồn tại của địa ngục, nơi mà thần dân đều sẽ đi sau khi chết. Số lượng thần dân có ý nghĩ này là nhiều nhất, lực tín ngưỡng đưa vào vực sâu Ma Vực cũng là nhiều nhất, cho nên vực sâu Ma Vực cũng là cấm địa có độ khó cao nhất. Cho dù là thánh nhân tiến cũng khó mà tự bảo vệ mình khi tiến vào sâu trong vực sâu Ma Vực!
“Thật sự là không thể tưởng tượng nổi!” Tà Thần nhìn người khổng lồ nghìn mắt kia, kinh ngạc tán thán. Hắn không ngờ thế giới này kỳ diệu như thế.
Bỗng nhiên, La Chinh đưa tay chỉ vào người khổng lồ nghìn mắt đang giãy giụa kia. Sau đó, bàn tay khẽ lật, đột nhiên đè xuống, sức mạnh to lớn vô hình liền nghiền nát cái đầu to lớn của người khổng lồ nghìn mắt này thành bột mịn…
“Theo lý, cho dù ta giết sạch toàn bộ người khổng lồ ở đây thì chắc chắn một thời gian sau những người khổng lồ này vẫn có thể xuất hiện lại. Kể cả những Thần vũ tệ trong tay ngươi kia nữa. Lần sau ngươi có thể đi vào nghiệm chứng một chút.” La Chinh thản nhiên nói. “Chúng ta hãy đi xem chỗ tiếp theo!”
Tà Thần gật đầu, ngay sau đó hỏi: “Tà Thần còn có điều không giải thích được. Chủ nói mọi thứ ở nơi này đều là do tưởng tượng ra, vậy những ‘Thần vũ tệ’ này thì sao? Chẳng lẽ những miếng tròn màu đen này đã từng xuất hiện trong truyền thuyết của đại lục Trảm Ma?”
La Chinh nhìn chằm chằm Thần vũ tệ lắc đầu: “Những Thần vũ tệ này chính là kết tinh của bản thân lực tín ngưỡng. Vùng cấm địa này cần liên tục bổ sung lực tín ngưỡng. Những lực tín ngưỡng được hấp thu vào không gian này. Sau khi người khổng lồ đã đủ chân thật, đủ nhiều thì lực tín ngưỡng sẽ có xu hướng bão hòa. Sau khi lực tín ngưỡng bão hòa, nó sẽ ngưng tụ thành Thần vũ tệ…”
Điều này chỉ là suy đoán của bản thân La Chinh. Dựa theo manh mối hiện tại, chắc hẳn lý giải của hắn sẽ không sai. Còn vì sao kết tinh của những lực tín ngưỡng này là màu đen thì hiện tại hắn chưa thể trả lời được…
Sau khi La Chinh thu thập hết Thần vũ tệ trong cấm địa thì bèn rời khỏi cấm địa này cùng với Tà Thần.
Sau đó, La Chinh và Tà Thần lại phát hiện một cấm địa khác ở đại lục băng nguyên. Cấm địa này được bao phủ bởi một vùng ánh sáng màu tím nhạt. Vùng ánh sáng màu tím nhạt này có hình tam giác, giống như tình hình trên đại lục Trảm Ma, La Chinh không thể dò xét được bất kỳ thông tin gì trong vùng cấm địa này.
Sau khi tiến vào vùng cấm địa này, hai người gặp phải một quái vật tuyết hình người đầy lông dài ở trong đó. Thực lực của những quái vật tuyết này cũng rất mạnh, đương nhiên, đó là so với Tà Thần. Song, cho dù sinh vật hung ác trong thế giới này có lợi hại bao nhiêu, cũng không gây ra được bất kỳ tổn thương nào cho La Chinh.
Trong cấm địa này, La Chinh cũng tìm được hơn trăm đồng Thần vũ tệ, đồng thời hắn còn tìm được truyền thuyết liên quan tới “người tuyết của vùng địa cực”, xem như lại nghiệm chứng suy đoán của hắn.
Hiện tại, cấm địa ở thế giới trong cơ thể La Chinh chỉ mới thành lập, số lượng Thần vũ tệ ngưng tụ trong đó chưa nhiều.
Nhưng thời gian trong thế giới của hắn nhanh hơn thời gian trong Thần Vực nhiều. Trong tương lại, cùng với việc cấm địa càng ngày càng lớn, số lượng Thần vũ tệ sẽ càng ngày càng nhiều…
Thần vũ tệ có thể dùng để sữa lại quy tắc trên bảng đá thống trị, nhưng đó không phải là chuyện hiện tại có thể suy xét. Mà bản thân hắn làm sao để sử dụng lực tín ngưỡng trong Thần vũ tệ?
Đây mới là vấn đề La Chinh cần phải đối mặt.
Chương 1892NGUỒN GỐC CỦA CẤM ĐỊA
Cảnh tượng trước mặt này thậm chí đã tháo gỡ rất nhiều thắc mắc nghi hoặc trong lòng La Chinh.
Cực Ác lão nhân nói cho La Chinh, toàn bộ Thần vũ tệ đều được tìm thấy trong cấm địa. Nhưng trong đó tồn tại một nghi vấn rất lớn, rốt cuộc những Thần vũ tệ này được sinh ra như thế nào?
Giống như đá chân nguyên và ngọc chân nguyên trong vũ trụ, đều là dựa vào nguyên khí trời đất ngưng tụ lại. Trải qua vô số năm chậm rãi lắng đọng mới biến thành từng mỏ quặng. Cho dù đào hết một mỏ quặng, cũng sẽ có mỏ quặng mới được sinh ra. Cho nên, đá chân nguyên và ngọc chân nguyên gần như là không thể khai thác hết.
Mà Thần Vực đã tồn tại vô số kỷ nguyên thần.
Trong vô số kỷ nguyên thần này, có vô số thần đã từng bước vào cấm địa.
Trong tất cả cấm địa lớn nhỏ đều có sự tồn tại của Thần vũ tệ. Song, cho dù Thần vũ tệ có nhiều hơn nữa thì một ngày nào đó cũng có thể sẽ bị đào sạch. Sau đó, làm sao bọn họ có thể tìm được nữa?
Dựa theo kiến giải của Cực Ác lão nhân, mỗi một lần thần bước vào cấm địa, luôn có thể tìm thấy được Thần vũ tệ. Điều này chứng minh Thần vũ tệ sẽ liên tục xuất hiện, lặp đi lặp lại không ngừng…
Hiện tại, La Chinh xem như đã hiểu rõ, Thần vũ tệ được tạo thành từ lực tín ngưỡng của các thần!
“Nơi này rốt cuộc là chỗ nào?” Tà Thần tò mò hỏi.
La Chinh đứng tại chỗ, liếc nhìn cảnh vật bốn xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở người khổng lồ nghìn mắt kia, ngay sau đó mỉm cười nói: “Nơi này là thế giới mà các ngươi tưởng tượng ra!”
“Thế giới mà chúng ta tưởng tượng ra?” Tà Thần lộ vẻ kinh ngạc.
La Chinh gật đầu, hắn suy nghĩ một chút, lịch sử của đại lục Trảm Ma trong những năm gần đây đều hiện ra ở trong đầu. Dưới sự trợ giúp của năng lực biết hết, hắn nhanh chóng tìm được manh mối bản thân cần, ngay sau đó thản nhiên nói: “Vô số năm trước, đại lục Trảm Ma thuộc về địa bàn của Hào tộc…”
“Ta đã từng nghe nói về Hào tộc, đây là một chủng tộc thời thượng cổ.” Tà Thần gật đầu.
Cuộc chiến giữa Hào tộc và Đằng tộc cách lúc Tà Thần ra đời đã khá xa xôi, nhưng lịch sử của hai chủng tộc lớn thời thượng cổ này vẫn được lưu truyền đến nay.
“Trong lịch sử ghi lại, nữ vương của Hào tộc có khuôn mặt đẹp tuyệt trần, cho nên đã khiến thần giúp đỡ. Vị thần đó, chính là Chủ sao?” Tà Thần bỗng nhiên nghĩ tới chuyện này, cười hỏi. “Nữ vương của Hào tộc có thật sự xinh đẹp như trong truyền thuyết không?”
Trong tư liệu lịch sử, đúng là nữ vương của Hào tộc được gọi là mỹ nữ số một từ xưa đến nay. Tà Thần là đàn ông, nên tất nhiên cũng có chút hứng thú với cô gái có thể khiến “thần” để mắt đến.
La Chinh gật đầu: “Là ta, đó quả thật là một cô gái hoàn mỹ.”
Lúc đó, La Chinh đã khống chế chiến tranh giữa Hào tộc và Đằng tộc, đồng thời nâng đỡ nữ vương của Hào tộc đi lên, nhưng cũng không trao cho nàng quá nhiều sức mạnh.
Với tư cách là Chủ sáng lập thế giới này, La Chinh sẽ không can thiệp quá nhiều. Trên thực tế, cho dù là hiện tại, hắn cũng có thể dùng bùn đắp nặn ra vị nữ vương kia dựa vào suy nghĩ, nhưng điều đó thật vô nghĩa…
“Lúc đó, Hào tộc và Đằng tộc đều rất sợ người Thiên Linh tộc trên cây thế giới, cho nên những người thường bản địa hy vọng có một sinh linh có thể phù hộ bọn họ!” La Chinh tiếp tục nói: “Sinh linh này phải có dáng người cường tráng, có kích thước lớn, còn phải có ngoại hình đáng sợ, đủ để dọa Thiên Linh tộc rút lui!”
Tà Thần nhanh chóng đoán ra: “Sinh linh trong tưởng tượng của bọn họ chắc chắn là những quái vật cả người mọc đầy mắt này?”
“Thông minh.” La Chinh gật đầu cười nói.
Người Hào tộc thời kỳ đầu chỉ có thể tưởng tượng ra người khổng lồ ba mắt. Nhưng một khi óc tưởng tượng của bọn họ đã mở ra, thì sẽ tiếp tục dựa theo con đường này để phát triển. Càng ngày càng nhiều người Hào tộc bắt đầu thêu dệt nên một số thứ không tồn tại, thế là liền xuất hiện người khổng lồ mười mắt, người khổng lồ trăm mắt, thậm chí người khổng lồ nghìn mắt…
Đây là tín ngưỡng nguyên thủy nhất.
Nếu như ban đầu, Hào tộc tưởng tượng ra một con rồng, thì La Chinh và Tà Thần sẽ không gặp được những người khổng lồ này ở đây, mà là từng con rồng lớn với hình dạng kỳ quái.
Vô số năm qua, truyền thuyết về người khổng lồ nghìn mắt không hề biến mất, ngược lại trở thành một phần văn hóa của Nhân tộc, được lưu truyền tới nay. Dưới sự lưu truyền từ thế hệ này đến thế hệ khác, trí tưởng tượng của bọn họ cũng biến thành lực tín ngưỡng. Chúng vô thức hội tụ lại, khi thần cách của La Chinh hình thành, liền biến nó thành vùng cấm địa hình hồ lô này.
Vì sao là hình dạng hồ lô… Bởi vì trong truyền thuyết, những người khổng lồ này đều được sinh ra từ trong hồ lô!
Theo cách tương tự, núi Bất Chu, Hồn Hoang, hay những cấm địa to nhỏ khác, cũng đều được biến thành từ suy nghĩ của các thần dân.
Trên thực tế, cái gọi là tôi suy nghĩ nên tôi tồn tại, những tư tưởng này chính là lực tín ngưỡng. Truyền thuyết được lưu truyền vô số kỷ nguyên thần, hình thành hết cấm địa này đến cấm địa khác. Mà sau khi một cấm địa xuất hiện, về sau người khác càng tin chắc vào sự tồn tại của cấm địa, như vậy sẽ tạo thành một vòng tuần hoàn, để cấm địa hấp thu càng ngày càng nhiều lực tín ngưỡng…
Dựa theo suy đoán của La Chinh, bốn cấm địa lớn như núi Bất Linh, Hồn Hoang, rừng Lang Tuyền và vực sâu Ma Vực trở thành cấm địa lớn mạnh nhất trong Thần Vực không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Mà là do truyền thuyết về những cấm địa này được lưu truyền sớm nhất trong Thần Vực, nên chiếm ưu thế về thời gian.
Giống như trong truyền thuyết của thần dân về vực sâu Ma Vực, chắc hẳn là khá giống với sự tồn tại của địa ngục, nơi mà thần dân đều sẽ đi sau khi chết. Số lượng thần dân có ý nghĩ này là nhiều nhất, lực tín ngưỡng đưa vào vực sâu Ma Vực cũng là nhiều nhất, cho nên vực sâu Ma Vực cũng là cấm địa có độ khó cao nhất. Cho dù là thánh nhân tiến cũng khó mà tự bảo vệ mình khi tiến vào sâu trong vực sâu Ma Vực!
“Thật sự là không thể tưởng tượng nổi!” Tà Thần nhìn người khổng lồ nghìn mắt kia, kinh ngạc tán thán. Hắn không ngờ thế giới này kỳ diệu như thế.
Bỗng nhiên, La Chinh đưa tay chỉ vào người khổng lồ nghìn mắt đang giãy giụa kia. Sau đó, bàn tay khẽ lật, đột nhiên đè xuống, sức mạnh to lớn vô hình liền nghiền nát cái đầu to lớn của người khổng lồ nghìn mắt này thành bột mịn…
“Theo lý, cho dù ta giết sạch toàn bộ người khổng lồ ở đây thì chắc chắn một thời gian sau những người khổng lồ này vẫn có thể xuất hiện lại. Kể cả những Thần vũ tệ trong tay ngươi kia nữa. Lần sau ngươi có thể đi vào nghiệm chứng một chút.” La Chinh thản nhiên nói. “Chúng ta hãy đi xem chỗ tiếp theo!”
Tà Thần gật đầu, ngay sau đó hỏi: “Tà Thần còn có điều không giải thích được. Chủ nói mọi thứ ở nơi này đều là do tưởng tượng ra, vậy những ‘Thần vũ tệ’ này thì sao? Chẳng lẽ những miếng tròn màu đen này đã từng xuất hiện trong truyền thuyết của đại lục Trảm Ma?”
La Chinh nhìn chằm chằm Thần vũ tệ lắc đầu: “Những Thần vũ tệ này chính là kết tinh của bản thân lực tín ngưỡng. Vùng cấm địa này cần liên tục bổ sung lực tín ngưỡng. Những lực tín ngưỡng được hấp thu vào không gian này. Sau khi người khổng lồ đã đủ chân thật, đủ nhiều thì lực tín ngưỡng sẽ có xu hướng bão hòa. Sau khi lực tín ngưỡng bão hòa, nó sẽ ngưng tụ thành Thần vũ tệ…”
Điều này chỉ là suy đoán của bản thân La Chinh. Dựa theo manh mối hiện tại, chắc hẳn lý giải của hắn sẽ không sai. Còn vì sao kết tinh của những lực tín ngưỡng này là màu đen thì hiện tại hắn chưa thể trả lời được…
Sau khi La Chinh thu thập hết Thần vũ tệ trong cấm địa thì bèn rời khỏi cấm địa này cùng với Tà Thần.
Sau đó, La Chinh và Tà Thần lại phát hiện một cấm địa khác ở đại lục băng nguyên. Cấm địa này được bao phủ bởi một vùng ánh sáng màu tím nhạt. Vùng ánh sáng màu tím nhạt này có hình tam giác, giống như tình hình trên đại lục Trảm Ma, La Chinh không thể dò xét được bất kỳ thông tin gì trong vùng cấm địa này.
Sau khi tiến vào vùng cấm địa này, hai người gặp phải một quái vật tuyết hình người đầy lông dài ở trong đó. Thực lực của những quái vật tuyết này cũng rất mạnh, đương nhiên, đó là so với Tà Thần. Song, cho dù sinh vật hung ác trong thế giới này có lợi hại bao nhiêu, cũng không gây ra được bất kỳ tổn thương nào cho La Chinh.
Trong cấm địa này, La Chinh cũng tìm được hơn trăm đồng Thần vũ tệ, đồng thời hắn còn tìm được truyền thuyết liên quan tới “người tuyết của vùng địa cực”, xem như lại nghiệm chứng suy đoán của hắn.
Hiện tại, cấm địa ở thế giới trong cơ thể La Chinh chỉ mới thành lập, số lượng Thần vũ tệ ngưng tụ trong đó chưa nhiều.
Nhưng thời gian trong thế giới của hắn nhanh hơn thời gian trong Thần Vực nhiều. Trong tương lại, cùng với việc cấm địa càng ngày càng lớn, số lượng Thần vũ tệ sẽ càng ngày càng nhiều…
Thần vũ tệ có thể dùng để sữa lại quy tắc trên bảng đá thống trị, nhưng đó không phải là chuyện hiện tại có thể suy xét. Mà bản thân hắn làm sao để sử dụng lực tín ngưỡng trong Thần vũ tệ?
Đây mới là vấn đề La Chinh cần phải đối mặt.