Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1790: Thiết gia
Hồi đó, Nhị thúc của Thiết Lâm cho rằng, khối đất sét kia không phải là vật thường.
Nhưng về sau, việc giám định nhiều mặt 4cũng khiến Thiết gia mất kiên nhẫn, chỉ có thể ném khối đất sét kia cho
Thiết Lâm.
Từ đầu đến cuối, không ai biết công dụn9g và lại lịch của chỗ đất sét này.
Đương nhiên, La Chinh không biết tình hình bên trong Thiết gia, cũng không ngờ sau khi 2mình dùng “nghìn vàng
mua xương ngựa” lại sinh ra một loạt ảnh hưởng.
Thiết gia có nghĩ kiểu gì cũng không ngờ lại thật sự2 có người tốn năm trăm Thần vũ tệ để mua một khối đất sét!
Trong mắt người Thiết gia, chắc chắn La Thiên Hành không phải là thằng 6ngu.
Việc hắn chịu trả cái giá lớn như vậy, cộng thêm biểu hiện kinh người trong phủ Hàm Thiên đã làm Thiết gia nhận
định lại giá trị của khối đất sét kia, mặc dù bọn họ không hề biết nó có ích lợi gì! Một nhóm người ở Thiết gia hết
sức hối hận, cảm thấy cuộc trao đổi này của Thiết Lâm lỗ vốn rồi, hai ngày trước còn có người nhảy ra trách móc
Thiết Lâm.
Bản thân Thiết Lâm chẳng thèm để ý đến những tiếng nói này.
Tầm nhìn của đám bề trên cổ hủ trong gia tộc càng ngày càng kém, cho dù khối đất sét này thật sự là báu vật phi
thường, nhưng nếu đã thống nhất mua bán, hai bên tiến trao cháo múc xong thì không còn liên can gì nữa.
Trong thế giới quan của cô gái nhỏ, việc buôn bán là phải theo đuổi lợi ích lớn nhất, cho nên nàng thách giá người
đến mà không hề nương tay.
Có điều, nàng lại vô cùng xem trọng uy tín, cho dù báu vật đã bán ra lỗ vốn bao nhiêu cũng sẽ không hối hận.
Trong khoảng thời gian này, trên dưới Thiết gia đều bắt đầu bận rộn, một mặt là vì chuyện Thiết Nham tham gia kỳ
sát hạch của phủ Hàm Thiên, mặt khác là vì khối đất sét kia.
Ngọn núi nhỏ từng đào ra khối đất sét này đã bị Thiết gia lật tung lên, bọn họ hy vọng có thể đào ra khối đất sét thứ
hai, đáng tiếc cho đến nay vẫn không thu hoạch được gì...
Ngược lại, Thiết Lâm tùy tiện đi đào chút đất sét ở ngoài thân thành Lục Nhâm, mỗi một khối đất sét định giá năm
Thần vũ tệ, vẫn thật sự có một số người tới mua với tâm thái thử vận may.
Dẫu sao, trước đây La Chinh đã tổn đến năm trăm Thần vũ tệ, bọn họ chỉ dùng năm Thần vũ tệ là có thể mua được
một khối đất sét giống y như đúc, đều có cảm giác kiểm lời.
Chưa biết chừng khối đất sét này thật sự có điểm gì đặc biệt thì sao? Thiết Lâm không cho rằng mình đang gạt
người, chỗ đất sét này thật sự có ích lợi gì, mỗi người muốn nghĩ sao thì nghĩ.
Biết đâu khối đất sét mà La Chinh đã mua cũng là đất sét bình thường thì sao? Tùy tiện đào một khối đất sét trong
đất lên là có thể bán được năm Thần vũ tệ, đây là chuyện có một không hai trong hẻm kim tiền! Mấy ngày nay,
Thiết Lâm thật sự bán được hơn hai mươi khối đất sét, làm lời cho Thiết gia hơn một trăm Thần vũ tệ!
Những vị thần sát vách đều ghen tỵ! Thấy đất sét của cô gái nhỏ bán chạy như vậy, bọn họ bắt đầu lũ lượt bắt
chước.
Trong thoáng chốc, trên những sạp nhỏ ở hẻm kim tiền bỗng nhiên bản không ít đất sét...
Một số thần không biết tình hình đi đến hẻm kim tiền, nhìn thấy cảnh tượng này cũng trợn mắt há mồm.
Có một dạo, bọn họ nghi ngờ những người ở hẻm kim tiền bị loạn thần kinh rồi.
Nhiều người bán đất sét hơn, chuyện cạnh tranh cũng càng lúc càng kịch liệt.
Vì vậy, một số người bắt đầu bịa chuyện, tâng bốc khối đất sét của mình thần kỳ đến thế nào, thậm chí lắc mình
một cái là trở thành linh đan diệu dược.
Những vị thần kia không phải kẻ ngu, mới đầu bị Thiết Lâm thuyết phục, về sau khó có người mắc lừa nữa.
Thiết Lâm vô cùng xem thường những người bắt chước, bây giờ đất sét không bán ra được, nàng đang động não
nghĩ đến biện pháp mới, không ngờ hôm nay La Thiên Hành lại xuất hiện ở trước mặt nàng.
“Ta không mua đồ.” La Chinh lắc đầu trả lời.
Thiết Lâm mỉm cười, dường như nhìn thấu suy nghĩ của La Chinh: “Ta biết, ngươi muốn hỏi thăm chỗ đào được
khối đất sét kia đúng không?” “Cũng không phải.” La Chinh cười hì hì.
Đúng là La Chinh đến vì việc này, nhưng hắn biết cô gái nhỏ này gian xảo như vậy, việc gì phải để nàng cứa cổ:
“Hả?” Thiết Lâm tỏ ra bất ngờ: “Không phải vì việc này? Vậy là vì chuyện gì?” Thiết Lâm đã tính toán trong bụng
xong xuôi, đỉnh núi đào ra khối đất sét kia vốn nằm trong địa bàn của Thiết gia bọn họ.
Mặc dù bây giờ đã đào bới lung tung nhưng theo nàng nó vẫn có sức hấp dẫn rất lớn đối với La Chinh.
Nàng định bán trực tiếp cả đỉnh núi cho hắn.
Đáng tiếc La Chinh trả lời như vậy, nàng liền không thể nói ra những lời đã chuẩn bị trước được nữa.
“Ta tìm Thiết Nham ca ca ngươi, hắn bằng lòng để ta đi vào thăm Thiết gia các ngươi một chút.” La Chinh cười tít
mắt mà nói.
Trước khi tiến vào điện Vấn Thần, La Chinh và Thiết Nham từng tiếp xúc với nhau trong một thời gian ngắn.
Tính tình Thiết Nham chất phác đôn hậu, dễ tiếp xúc hơn Thiết Lâm nhiều.
Nhưng Thiết Nham không thông qua kỳ sát hạch của phủ Hàm Thiên, sau khi thi, La Chinh cũng không gặp lại
hắn, cho nên bây giờ chỉ có thể thông qua Thiết Lâm để tìm ca ca của nàng.
“Ca ca ta...” Đôi mày mảnh của Thiết Lâm hơi nhăn lại, suy cho cùng nàng vẫn còn quá trẻ, sau khi suy nghĩ của
mình không thành, nàng lập tức tỏ ra buồn bực.
Thiết Lâm biết rõ tính của ca ca mình, hắn đối nhân xử thế trung hậu thành thật, hơn nữa còn hết sức quật cường,
chuyện đã đồng ý thì rất khó thay đổi.
Cho dù Thiết Lâm mở miệng có thể nói ra hoa cũng không lay động được Thiết Nham.
Nếu ca ca thật sự đã đồng ý chuyện này, đương nhiên nàng không trông chờ vào việc bắt chẹt La Chinh thêm một
khoản nữa.
Thật là đáng tiếc! Nàng thầm nghĩ trong lòng, có điều suy nghĩ lại thì trong thời gian gần đây, cái tên La Thiên
Hành đang được bàn tán xôn xao, có người nói hắn nhất định có thể đi vào đảo nổi.
Thiết gia chắc chắn không có tư cách lôi kéo nhân vật như vậy, nhưng nếu như có thể qua lại thân thiết, sau này nếu
La Thiên Hành thật sự có thể nổi tiếng thì cũng sẽ mang lại lợi ích cực lớn cho Thiết gia.
Làm ăn không phải lúc nào cũng lấy Thần vũ tệ ra để cân nhắc, có một số vụ đầu tư tình nghĩa không thể mua được
bằng Thần vũ tệ.
Sau khi nghĩ thông điểm này, Thiết Lâm không hề đắn đo nữa, nàng cho La Chinh biết nơi ở của Thiết Nham trong
thần thành Lục Nhâm, đồng thời dặn hắn an ủi ca ca của nàng một chút.
Thiết Nham xếp thứ năm mươi sáu trong danh sách.
Lần này có sáu mươi bảy người thông qua kỳ sát hạch phủ Hàm Thiên, Thiết Nham bị loại nên đương nhiên buồn
bực trong lòng.
Dựa theo thứ hạng mà tính, việc hắn thông qua kỳ sát hạch của phủ Hàm Thiên là chuyện đương nhiên, đáng tiếc
người được bia đạo thừa nhận không phải nhìn vào thứ hạng mà là mức độ phù hợp của bản thân đối với thần đạo.
Có mấy võ giả chứng thần xếp hạng ba mươi mấy cũng không thông qua kỳ sát hạch của phủ Hàm Thiên.
Đối với yêu cầu của Thiết Lâm, La Chinh lập tức đồng ý.
Thiết gia còn một ít số sản nghiệp trong thần thành Lục Nhâm, dựa theo chỉ dẫn của Thiết Lâm, chẳng mấy chốc
hắn đã tìm được Thiết Nham.
Mấy ngày nay, tâm trạng của Thiết Nham quả thực sa sút, có điều hắn không bị đả kích quá nhiều, trái lại còn hạ
quyết tâm, năm nay không đậu thì cùng lắm sang năm thi lại.
Sang năm không đậu vậy thì để năm sau nữa.
Đối với võ giả chứng thần, thời gian vài thập niên chẳng là gì.
Ba ngày sau, La Chinh rời khỏi thân thành Lục Nhâm đi tới Thiết gia theo sự hướng dẫn của Thiết Nham.
Lục Nhâm Vực là vùng đất tổ của Hàm gia, diện tích bên trong lớn hơn vực nhỏ bình thường rất nhiều.
Tuy Thiết gia mang tiếng là ở ngay ngoài thần thành Lục Nhâm những khoảng cách vẫn cực kỳ xa.
Nửa tháng sau, La Chinh mới cùng Thiết Nham chạy về.
Trong mắt Thiết gia, thiên tài đột ngột trỗi dậy như La Chinh nghiễm nhiên là khách quý, nên bọn họ nhiệt tình
khoản đãi một hồi.
Trưởng bối của Thiết gia đình moi tin từ La Chinh, muốn biết rốt cuộc khối đất sét kia có tác dụng gì.
Nhưng sao La Chinh có thể giải thích cho bọn họ chứ? Hắn chỉ có thể qua loa lấy lệ, Thiết gia thẩy La Chinh không
muốn trả lời, cũng không hỏi nữa.
Last edited: