Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1704: Chiến ý lăng trì
Hẳn là trong Tiên Phủ còn cất giấu rất nhiều bí mật, chẳng qua những bí mật này không hề bị lộ.
Khi còn ở đó, thỉnh tho4ảng nàng cũng có thể nghe thấy tiếng chó sủa.
Tuy từ trước đến nay Huân chưa từng thấy Đại Hắc, nhưng sức mạnh ẩn chứa3 trong tiếng gầm gừ của nó đã để lại
ấn tượng sâu sắc trong lòng nàng lúc nàng còn ở thể linh hồn.
Tuy Huân không sợ h4ãi, nhưng khi Đại Hắc sủa liên tục thì cho dù có ở cách xa một quãng cũng tạo cho nàng áp
lực cực lớn.
Người này chắc 1là từ Tiên Phủ mà ra...
Sau khi đánh tan từng linh hồn của thần, tốc độ chạy của Chiến Bắc Hải dần chậm lại.
H3ắn nhàn nhã rảo bước về phía Mục Cửu.
Mái tóc dài màu đen lộn xộn phủ trên vai hắn.
Bắp thịt toàn thân phồng lên như những khối đá được khảm trên người.
Thậm chí cơ thể kia còn tỏa ra ánh sáng nhạt màu.
Hình như trong đó ẩn chứa sức mạnh kỳ lạ nào đó, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát.
Rốt cuộc trên mặt Mục Cửu cũng tỏ ra sợ hãi.
Gã đã hiểu người trước mắt vốn không coi mình ra gì, thậm chí còn chẳng sợ sự tôn của mình! Có lẽ Mục Hải Cực
đang để ý tới trận chiến giữa các vũ trụ này, nhưng ông cũng sẽ không tùy tiện ra tay.
Phát động chiến tranh vũ trụ không phải là chuyện nhỏ, mà nhất định phải được toàn bộ các Thánh Đường đồng ý.
Hơn nữa không phải chỉ một mình Mục Hải Cực quan tâm đến cuộc chiến vũ trụ này, mà còn có những thánh nhân
khác nữa.
Mục Hải Cực không thể ngang nhiên vi phạm quy tắc của các Thánh Đường mà giáng chân thân xuống! Nói cách
khác, khi cái tên đến từ điện Chiến Thần này đã ra tay thì không ai có thể ngăn cản giúp Mục Cửu! Rất nhiều các vị
thần đều bình yên mà sống qua quãng đời rất dài.
Dựa theo cách làm lịch trong vũ trụ Đại Diễn, cuộc đời của họ có thể dùng đơn vị mấy triệu tỉnăm hoặc thậm chí là
mấy chục triệu tỷ năm làm đơn vị tính.
Thậm chí trong Thần Vực từng có trường hợp sống lâu quá nên tự sát.
Nhưng Mục Cửu chính là một ngôi sao mới nổi, chắc chắn là một vị thần hết sức “trẻ tuổi”.
Tuổi thọ của gã còn có thể hưởng thụ, có thể trải nghiệm luân hồi muôn đời, hưởng thụ sự cúng bái của hàng tỉ tỉ
sinh linh...
Chôn vùi bản thân trong vũ trụ Đại Diễn này? Gã chưa từng nghĩ đến! Xuất phát từ sự sợ hãi đối với cái chết, lúc
này Mục Cửu chỉ còn lại một suy nghĩ là chạy trốn.
Gã còn một chỗ có thể chạy, đó chính là vũ trụ Đại Cực.
Tuy bây giờ hai vũ trụ đều trong thời kỳ chiến tranh, cho dù có trốn về vũ trụ Đại Cực thì cũng không an toàn.
Nhưng sự tôn chính là chúa tể của vũ trụ Đại Cực.
Ông ấy có thể thiết lập đủ các chướng ngại lớn trong vũ trụ Đại Cực để bảo vệ tính mạng của mình!
Suy nghĩ này vừa nảy ra, thân hình gã đã bắt đầu lóe ra ánh sáng trắng rực.
Cả người bắt đầu biến mất.
“A” Khóe miệng Chiến Bắc Hải hơi cong, cánh tay to như thùng nước đột nhiên giương lên, đánh một quyền về
phía bầu trời cách đó không xa! “Bum!” Một tiếng vang bí bách truyền tới, không gian ở nơi nào đó nổ tung.
Còn thân hình Mục Cửu thì loạng choạng ngã ra từ trong không gian kia.
Khóe miệng gõ rỉ máu, trong mắt ngập tràn oán hận! Một quyền của Chiến Bắc Hải giống y như rồng tổ khi tha
Tuyệt Hỏa Thiên Tôn của Yêu Dạ tộc ra khỏi lối đi không gian! Có điều rồng tổ dựa vào những gì mình lĩnh ngộ đối
với không gian, chặn đứng Tuyệt Hỏa Thiên Tôn đang thi triển thuật dịch chuyển không gian.
Còn Chiến Bắc Hải lại dùng tốc độ kinh người và cảm nhận chính xác để trực tiếp phá hủy dịch chuyển không gian
của Mục Cửu.
Huống hồ, Mục Cửu là thần.
Thuật dịch chuyển không gian mà gã thi triển huyền ảo gấp trăm lần so với dịch chuyển không gian của Thiên Tôn.
Độ khó khi ngăn chặn giữa hai bên cũng không hề đơn giản.
Nhìn ánh mắt của Mục Cửu, trong mắt Chiến Bắc Hải lại hiện ra vẻ đùa cợt: “Cố gắng dùng cách thức đau khổ một
chút...” Sau khi nói xong, bắp thịt toàn thân hắn lại phồng lên gấp đôi! Ở cánh tay, ngực, giữa hai chân hắn đều lóe
ra ánh sáng u ám! “Đây là tám tòa Đạo Đài...” Nhìn thấy những ánh sáng u ám kia, ánh mắt La Chinh hơi lóe lên.
Trong Thần Vực không chỉ có một cách luyện thể.
Đạo Đài Bát Trọng, Thần Đài Cửu Tinh là những cách thức chủ yếu.
Phương thức Chiến Bắc Hải sử dụng tương tự như La Chinh.
“Bum!”
Một tiếng vang bí bách truyền đến, Chiến Bắc Hải đã biến mất ngay tại chỗ, lập tức tới sát Mục Cửu.
Mục Cửu rất rõ mình đã đến bên bờ vực sống chết.
Gã bỏ cờ sưu hồn sang một bên, thân thể đột nhiên vặn một cái giữa không trung, muốn cố hết sức tránh đòn tấn
công của Chiến Bắc Hải.
Đồng thời gã hét lớn: “Sư huynh! Nhanh tới cứu ta!” Trong vũ trụ Đại Diễn này, người có thể giúp đỡ hắn cũng chỉ
có Mục Hàn và Mục Thiên.
Nhưng Mục Cửu cảm thấy hai vị sư huynh của gã có lẽ cũng không phải là đối thủ của người này! Chẳng qua vừa
mới gào lên xong, bàn tay phồng to của Chiến Bắc Hải đã nắm lấy cổ Mục Cửu.
Giờ phút này, Chiến Bắc Hải đã phình to lên gấp ba.
Ở trong tay hắn, Mục Cửu giống như một người lùn gầy nhỏ.
“Trong điện Chiến Thần ta có một hình phạt tên là Chiến Ý Lăng Trì” Chiến Bắc Hải nhìn chằm chằm Mục Cửu
trong tay mà nói.
Hiển nhiên Mục Cửu đã nghe nói về hình phạt này.
Con người trong mắt gã nhanh chóng co lại, càng tỏ ra sợ hãi hơn: “Ngươi, ngươi dám đối xử với ta như thế...
Người nhất định sẽ hối hận!” Gã còn chưa nói xong, ý chí chiến đấu vô tận từ trên người Chiến Bắc Hải đã tuôn ra.
Mỗi một vị thần đều có “thế” riêng của mình.
Mà “thế” của người trong điện Chiến Thần chính là ý chí chiến đấu.
Giờ đây, ý chí chiến đấu đột ngột bắn ra từ trong cơ thể Chiến Bắc Hải, rót vào trong đầu Mục Cửu như từng lưỡi
dao nhọn.
Ngay sau đó, Mục Cửu mặt cắt không còn giọt máu, hai hàm răng liên tục va vào nhau, từng giọt mồ hôi chảy ra từ
lỗ chân lông trên toàn thân gã..
Hình phạt kinh khủng nhất luôn nhằm vào linh hồn.
Chiến Ý Lăng Trì chính là như thế.
Mỗi ý chí chiến đấu chui vào trong óc Mục Cửu sẽ cắt một nhát lên linh hồn gã.
Khi bị tấn công trực tiếp, ngay cả linh hồn của thần thì cũng sẽ có đau đớn dữ dội nhất, chân thật nhất.
Chỉ trong ba mươi nhịp thở, linh hồn của Mục Cửu đã bị ý chí chiến đấu “cắt” hơn một nghìn lần.
Chiến Ý Lăng Trì này “cắt” cực kỳ chính xác.
Nó sẽ cố gắng hết sức để không làm vỡ linh hồn đối phương, do đó duy trì được nỗi đau khổ này.
Mới nãy La Chinh bảo hắn dùng phương pháp đau khổ để kết liễu tính mạng của Mục Cửu Chiến Bắc Hải mới nhớ
tới thủ đoạn tàn khốc trong điện Chiến Thần này! Vì vậy La Chinh, Huân và Thần Dụ Thiên Tôn liền thấy một
khuôn mặt vô cùng kinh khủng.
Không thể dùng từ méo mó để hình dung biểu cảm trên khuôn mặt của Mục Cửu.
Từ trong mắt Mục Cửu càng lộ ra khát vọng tha thiết, mong rằng mình có thể chết đi với tốc độ nhanh nhất!
Nhưng đã là hình phạt thì đương nhiên Chiến Bắc Hải sẽ không dễ dàng kết liễu tính mạng của gã.
Quá trình đau khổ này kéo dài đủ ba mươi nhịp thở.
Sau khi chịu đựng mấy chục nghìn lần cắt, con người của Mục Cửu đã giãn ra đến tột cùng.
Cả người gã ta dần dần ngã xuống trong cơn run rẩy...
Chiến Bắc Hải tiện tay ném thân thể của Mục Cửu đi rồi quay đầu nhìn về phía La Chinh: “Hài lòng chưa?” La
Chinh gật đầu.
Tuy hắn cho rằng thực lực của Chiến Bắc Hải mạnh hơn Mục Cửu, nhưng không ngờ toàn bộ quá trình lại dễ dàng
thế này.
Chứng tỏ hắn vẫn xem thường đám người trong địa lao rồi!
“Vèo!”
Thân hình La Chinh nhoáng lên một cái, lập tức di chuyển đến bên cạnh cờ sưu hồn.
Huân và Thần Dụ Thiên Tôn còn đang bị dải sáng màu nâu kia quấn quanh, treo cứng trên lá cờ.
Trong nháy mắt nắm lấy cờ sưu hồn, bỗng nhiên hắn cảm nhận được một lực đẩy mạnh mẽ đánh tới.
Ngay sau đó đầu hắn truyền đến nỗi đau đớn dữ dội như bị xé ra...
Mặc dù không thể nhúc nhích và nói chuyện, nhưng khuôn mặt Huân cũng tỏ ra lo âu.
“Cờ sưu hồn không phải là chí bảo hồng mông tầm thường.
Tuy ta đã giết chết linh hồn của bảy vị thần bên trong, nhưng trong đó vẫn nô dịch hàng nghìn hàng chục nghìn
linh hồn.” Chiến Bắc Hải bước tới, giơ tay cầm cờ sưu hôn lên.
Hắn chỉ rung một cái, hai dải sáng trói Huân và Thần Dụ Thiên Tôn lập tức đứt lìa.
Hai người lập tức được tự do! Sau khi được tự do, mũi chân Thần Dụ Thiên Tôn nhẹ nhàng điểm một cái giữa
không trung.
Nàng chắp tay cúi đầu với Chiến Bắc Hải: “Tạ ơn đại hiệp đã ra tay cứu giúp!”
Chiến Bắc Hải thản nhiên cười cười: “Ngươi nên cám ơn hẳn đi.
Ta đến đây chẳng qua vì nghe lệnh của hắn, cũng không phải muốn hành hiệp trượng nghĩa gì.” Chuyện tranh
chấp giữa các vũ trụ vốn không có đúng sai.
Tuy hắn quyết định giúp La Chinh, nhưng không có nghĩa đó là lập trường của hắn.
Chiến Bắc Hải bị Cổ Bắc giam giữ trong Tiên Phủ cũng được một quãng thời gian tương đối dài, thế nên hắn cũng
không biết rốt cuộc điện Chiến Thần đang đứng trên lập trường nào trong cuộc chiến giữa hai thánh nhân này
Last edited: