Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1693: Phòng đan
Hôm nay không lấy được lệnh bài chữ Càn thì hắn sẽ không bỏ cuộc.
Nhưng A Phúc lại chắn phía trước hắn: “Chủ nhân đã lấy được lệnh b4ài chữ Đoài, như vậy có thể vào phòng
luyện đan một phen.
Đã nhiều năm phòng luyện đan chưa được mở ra, chủ nhân đời đầu hẳn đã để 3lại không ít thứ tốt ở trong đó.”
Trong Chân Tuyệt Lộ, mỗi cấp độ sau đều càng lợi hại hơn cấp độ trước, huống hồ A Phúc vốn còn lo cho thể4
trạng của La Chinh, Nghe A Phúc nói vậy, La Chinh cân nhắc một lúc, không lâu sau cũng đồng ý với lời đề nghị
của A Phúc.
Những lầ1n trước, khi mở ra Tàng Thư Các hay phường luyện khí thì La Chinh đều thu hoạch được rất nhiều thứ.
Nếu phóng tầm mắt ra khắp vũ tr3ụ, công pháp trân quý trong Tàng Thư Các và tư liệu hiếm có trong phường
luyện khí thực sự đều là những thứ cao cấp nhất, chẳng qua bản thân La Chinh không thể dùng hết.
Nếu trong phòng luyện đan có thể tìm được mấy loại đan dược cực phẩm, có lẽ sẽ cũng có lợi ích không nhỏ cho
chính mình.
Vì thế La Chinh cầm lệnh bài chữ Đoài đi thẳng vào trong Tiên Phủ, nhanh chóng bước vào định nghỉ mát.
Đình nghỉ mát to lớn chia ra sáu con đường, con đường thứ nhất là đường từ tiền viện Tiên Phủ tiến vào, năm con
đường còn lại lần lượt thông đến Tàng Thư Các, phường luyện khí, phòng luyện đan, địa lao và tháp tu luyện.
Sau khi đi qua đình nghỉ mát, La Chinh đã đến trước phòng luyện đan.
So với các tòa nhà khác trong Tiên Phủ, phòng luyện đan này thấp bé nhất, cũng chẳng hề thu hút.
Trong đa số các tông môn, chỉ cần đến gần phòng luyện đan là có thể ngửi được mùi đan dược thoang thoảng,
nhưng lúc này đã đi đến trước cửa rồi mà La Chinh lại không ngửi được bất kỳ mùi hương nào từ phòng luyện đan
này...
Thấy vậy, La Chinh cũng không ôm quá nhiều hy vọng.
Có lẽ trong phòng luyện đan cũng chỉ có vài công cụ dùng để luyện đan mà thôi.
Khắp nơi trong Tiên Phủ đều có cấm chế, những cấm chế này do thánh nhân đặt ra, cho dù là thần mà tùy tiện xông
vào thì e rằng cũng khó có thể phá hủy được cấm chế này.
Sau khi lấy lệnh bài chữ Đoài ra, La Chinh liền đưa một luồng khí hỗn độn vào trong đó.
Bỗng chốc, bên ngoài phòng luyện đan kia lóe lên một vầng sáng rực rỡ nhạt màu.
Vầng sáng này tỏa ra dọc theo phòng luyện đan, một tiếng “rắc” giòn giã vang lên, cấm chế dán trước cửa phòng
luyện đan tự động tháo ra...
“Ken két!”
Cánh cửa phòng luyện đan bị đóng kín rất nhiều năm đã tự mở ra hai bên.
Trong giây phút phòng luyện đan được mở ra, một mùi dược liệu nồng nặc tuôn ra từ trong đó.
Mùi dược liệu này xông thẳng vào mũi La Chinh, khiến hắn lập tức cảm thấy khí huyết toàn thân dâng trào, cơ thể
không nhịn được khẽ run!
“Đây là mùi gì vậy?” La Chinh đứng vững tại chỗ thậm chí còn không thể cất bước.
Hắn cho rằng trong hương thuốc này có độc, còn muốn chạy trốn, nhưng cơ thể lại không thể nhúc nhích, bản năng
mạnh mẽ trong cơ thể khiến La Chinh không tự chủ được mà hít lấy hít để mùi dược liệu này.
Đây là một chuyện không thể tưởng tượng được.
Thân thể của hắn vậy mà lại làm trái với ý chí trong linh hồn...
La Chinh từ từ hít mùi dược liệu này, khí huyết trong cơ thể dần dần cũng lưu thông mạnh mẽ hơn!
“Xoet moet xoęt!” Cùng lúc đó miệng vết thương trên cơ thể bắt đầu nứt toác ra, thậm chí vết thương trong cơ thể
cũng rạn nứt.
Dòng máu màu vàng nhạt bắt đầu chảy ra từ miệng vết thương.
Sau khi thân thể La Chinh được rèn luyện, thể xác hắn đã cứng rắn hơn rất nhiều, nhưng khí huyết bên trong lại
không theo kịp.
Mặc dù có sự trợ giúp của dòng nước ấm, nhưng tốc độ phục hồi của thân thể vẫn không bằng trước kia! Chỗ máu
màu vàng nhạt này chính là lượng máu bầm đọng lại trong cơ thể La Chinh.
Cho dù dòng nước ấm muốn loại bỏ lượng máu bầm này và huyết dịch thì cũng mất một khoảng thời gian không
ngắn.
Đây cũng là nguyên nhân khiến La Chinh vẫn chưa hoàn toàn phục hồi được.
Sau khi máu màu vàng nhạt chảy ra hết, La Chinh chợt cảm thấy một cảm giác thoải mái truyền đến từ thân mình.
Khí huyết trong cơ thể vốn lưu chuyển điên cuồng ban đầu cũng dịu xuống, sau đó thân thể La Chinh khẽ uốn éo,
miệng vết thương bắt đầu khép lại.
Lần này, tốc độ lành vết thương đã nhanh hơn rất nhiều.
“Đây là mùi Thần Huyết Đan, đúng là đậm thật!” A Phúc xuất hiện phía sau La Chinh.
Bởi chỉ là con rối nên không bị mùi dược hiệu này ảnh hưởng.
“Thần Huyết Đan?” La Chinh nhìn của chính của phòng luyện đan, hầu như hắn có thể nhìn thấy từng đợt khí tức
màu nâu đang không ngừng lượn lờ bên trong.
Như vậy dược liệu này còn có thể nồng đậm đến mức nào? “Mau vào thôi.” A Phúc cười nói: “Đây là chủ nhân để
lại cho ngươi.” Trước khi Cổ Bắc rời khỏi Tiên Phủ đã bố trí hết mọi chuyện.
Ông đã đoán rằng La Chinh có thể vượt qua Chân Tuyệt Lộ, mở ra hết các nơi trong Tiên Phủ.
La Chinh khẽ gật đầu, lập tức vượt qua cửa chính tiến vào trong phòng luyện đan.
Khi vừa bước vào bên trong, hắn chợt cảm nhận được từng đợt sương mù màu nâu xung quanh rất chân thật, khiến
hắn có cảm giác như đang di chuyển trong nước.
Khi hắn di chuyển, những đợt khí tức này lại tạo ra lực cản nhẹ, muốn đẩy hắn ra.
Mùi dược liệu đột nhiên chuyển sang vị đắng,La Chinh chợt thấy trong mũi, trong miệng toàn là vị cay đắng nồng
nặc.
“Không thể nhìn thấy gì hết!” Bị sương mù màu nâu cản tầm nhìn, hai mắt La Chinh hoàn toàn không thể nhìn
được gì cả, hắn chỉ miễn cưỡng mở to đôi mắt một lát, mơ hồ cảm thấy đau đớn nên đành nhắm chặt mắt lại, phóng
lực linh hồn ra để cảm nhận mọi thứ trong phòng luyện đan..
Nhưng trong giây phút La Chinh phóng cảm giác ra, hắn chợt giật nảy mình vì kinh hãi.
Hắn phát hiện trước mặt mình có một mặt người cổ quái, mặt người này cực kỳ dữ tợn, miệng thì mở to như chậu
máu, đang muốn cắn về phía La Chinh!
La Chinh nghiêng người một cái, tránh được mặt người này, cùng lúc đó đá ra một cước.
“A a a!” Bên tai vang lên tiếng kêu thảm thiết, mặt người này nhanh chóng tan vào trong sương mù màu nâu.
Gương mặt đã biến mất, nhưng những gương mặt người trốn trong sương mù màu nâu này vẫn đang mở to cái
miệng rộng của mình, không ngừng cắn về phía La Chinh.
Chỗ hắn tiến vào đây làm gì phải phòng luyện đan cơ chứ, rõ ràng là nơi nguy hiểm thì có! “Đây...
Đây là những thứ mà Bắc Thánh để lại cho ta ư?” Hai nắm đấm của La Chinh bay nhanh như gió, từng quyền, từng
quyền nện ra, đánh tan mặt người này.
Không phải hắn sợ những thứ cổ quái này, nhưng nếu đúng như lời A Phúc nói thì tất cả những gì trong phòng
luyện đan này đều là Bắc Thánh để lại cho hắn.
Ai ngờ A Phúc đứng ở cửa khẽ cười nói: “Những thứ này càng nhiều càng tốt!”
“Có ý gì?” La Chinh hỏi.
“Những thứ này đều là hồn đan, ta cho rằng trong phòng luyện đan có hai ba hồn đan là đã không tệ rồi, nhưng
không ngờ lại có nhiều như vậy.” A Phúc nói tiếp: “Trong Thần Vực, người ta dùng chuyển để phân định phẩm cấp
đan dược.
Tầng thấp nhất là kim đan nhất chuyển, cao nhất là kim đan cửu chuyển.
Chỉ có kim đan thất chuyển trở lên mới có thể ngộ ra linh tính, thật lâu sau đó mới có thể ngưng kết ra hồn đan!”
Vạn vật đều có linh tính, núi có sơn linh, đất có địa linh.
Trong Thần Vực, kim đan được luyện chế chính là vật có linh tính nhất, linh tính này đương nhiên hơn hẳn các vật
thông thường khác.
Khi luyện thành kim đan thất chuyển sẽ bắt đầu sinh ra linh tính tự do, mà linh tính sẽ tăng dần lên theo năm
tháng, do đó linh tính trong đan dược dần dần sẽ dưỡng ra một linh hồn tự nhiên.
Hình dáng ban đầu của những hồn đan này vốn rất kỳ quặc, nhưng tất cả những hồn đan vây xung quanh La
Chinh đều ngưng tụ ra một khuôn mặt người, vậy thì chắc chắn nó còn có nguyên nhân khác.
“Kim đan thất chuyển là đan dược rất tốt ư?” La Chinh hỏi.
Từ lúc La Chinh tu luyện cho đến nay, rất ít khi dùng đến đan dược, hắn hoàn toàn không biết gì về phẩm cấp của
đan dược trong Thần Vực cả.
“Ha ha!” A Phúc chỉ cười không đáp lời, nhưng ý cười của ông lại rất rõ ràng.
Chắc hẳn kim đan đạt được đến thất chuyển thì cũng không phải vật tầm thường, cho dù trong Thần Vực thì chắc
chắn cũng là vật phi phàm.
La Chinh không ngừng đánh đấm, từng khuôn mặt người cổ quái đều lần lượt bị đánh tan tác, mà sương mù màu
nâu trôi nổi trong phòng luyện đan cũng dần dần tan đi hết.
Tuy mùi đan dược La Chinh ngửi được vẫn rất nồng, nhưng đã không còn nồng đặc như trước nữa.
Lúc này, La Chinh lại mở to mắt ra, cuối cùng đã có thể thấy rõ mọi thứ trong phòng luyện đan.
Mặc dù phòng luyện đan này nhỏ, nhưng mọi thứ đều được sắp xếp ngay ngắn.
Có những chiếc tủ gỗ tinh xảo thẳng đứng ở ba phía của căn phòng, ở hàng rào trong tủ còn có những cái lô đỉnh
màu vàng nho nhỏ, rất nhiều đan dược có kích thước bằng nhãn cầu mắt được lưu giữ trong lô đỉnh nhỏ đó.
Hoa văn bên ngoài những viên đan dược này có màu sắc riêng biệt, khí tức tản ra cũng không chênh lệch quá
nhiều.
Last edited: