Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1686: Không địch lại
Hiện tại, Mục Hàn bị dồn ép vào đường cùng, cuối cùng vẫn phải gọi sư huynh và sư đệ của ông ta đến.
Dường như là để trú4t lửa giận trong lòng, Mục Hàn quay sang giảm bớt thể tấn công vào La Chinh, không lấy
mạng La Chinh ngay lập tức.
Than0h kiếm nhỏ ngũ sắc kia tránh chỗ hiểm của La Chinh mấy lần, mỗi một lần đều để lại một vết thương trên
người hắn! Mặc dù La Chi8nh có áo đồng tâm bảo vệ cơ thể nhưng thanh kiếm nhỏ ngũ sắc này lại có thể thoải mái
xuyên qua.
La Chinh ngăn cản một 0hồi, trên người liền có thêm mấy chục vết thương.
Máu màu vàng chảy ra từ miệng vết thương khiến cả người hạn trông giố8ng như một miếng vàng sáng chói...
Mục Cửu bị Mục Hàn dạy dỗ một hồi, cũng không bớt lại chút nào, ngược lại cười hì hì nói: “Sư huynh, không phải
huynh vừa ý thằng nhóc kia đó chứ? Từ khi nào mà huynh có hứng thú với Giới Chủ nhỏ bé vậy?” Hai người này
bị Mục Hàn gọi đến, vượt qua mấy chục nghìn Đại Giới, từ vũ trụ Đại Cực trực tiếp xâm nhập vào vũ trụ Đại
Diễn...
Bọn họ cho là Mục Hàn không địch lại thân trong vũ trụ Đại Cực nên mới phải mời hai người bọn họ ra tay...
Bọn họ tuyệt đối chưa bao giờ nghĩ đến, sinh linh thứ cấp cảnh giới Giới Chủ lại có thể là đối thủ của Mục Hàn, hơn
nữa Mục Hàn còn sử dụng cả Ngũ Sắc Thần Quang Kiểm! Sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm với một Giới Chủ?
Nếu không phải đầu óc của Mục Hàn bị nước vào thì chính là đã nảy sinh tình yêu đích thực với Giới Chủ kia.
Trừ cái này ra, hai người thật sự không nghĩ ra được lời giải thích nào khác.
Nhưng Mục Cửu quan sát một hồi, trong mắt liền lộ vẻ ngạc nhiên: “Ồ, Giới Chủ này thật sự có chút bản lĩnh đó,
không ngờ có thể cản được ba thanh kiếm của sư huynh...” Ngũ Sắc Thần Quangkiếmchính là tuyệt kỹ của Mục
Hàn, cho dù là hai người Mục Cửu và Mục Thiên cũng phải hết sức kiêng dè.
Bọn họ không ngờ vũ trụ Đại Diễn còn có nhân vật như thế này, có thể dựa vào tu vi Giới Chủ để ngăn cản tuyệt kỹ
của một vị thần, quả thật khiến bọn họ không thể tưởng tượng nổi.
“Sức mạnh của thằng nhóc này không kém...” “Ồ, vậy mà còn phát Đại Chí Nguyện, rốt cuộc là hận sư huynh đến
nhường nào chứ?” “Đừng trêu đùa người ta nữa, giết luôn là được!” Mục Cửu chỉ đơn thuần là thích xem diễn, gã
còn bắt đầu từ bình luận ngay tại chỗ luôn.
Ngược lại, Mục Thiên khá kiệm lời ít nói.
Ông ta và Mục Cửu cùng xâm nhập vào vũ trụ Đại Diễn, lúc này đã dây dưa đấu với Tinh Vĩ.
Mục Thiên chính là sư huynh của Mục Cửu và Mục Hàn.
Trong ba vị thần, thực lực của ông ta là mạnh nhất.
Giờ phút này khi giao đấu với Tinh Vĩ, ông ta không rơi vào thế yếu chút nào.
Nếu như Mục Cửu gia nhập chiến đấu thì sợ rằng Tinh Vĩ sẽ bị đánh bại ngay lập tức.
Nhưng miệng Mục Cửu liên tục lải nhải, không hề có ý định ra tay.
Ngược lại, gã nhìn Mục Hàn chém La Chinh hếtkiếmnày đếnkiếmkhác, cảm thấy đầy hứng thú...
Có rất nhiều người đang lặng lẽ chú ý trận chiến trong vũ trụ Đại Diễn này.
Ở sâu trong Thần Vực...
Trong sương mù dày đặc không thể đánh tan kia mơ hồ lộ ra một góc lầu ngọc...
Giờ phút này, một giọng nói vô cùng căm phẫn vang lên: “Mục Hải Cực! Ngươi phái ra ba vị thần đến tranh chấp
trong vũ trụ, đây là định làm rối loạn quy tắc sao?” Dường như trong giọng nói vang vọng kia có ẩn chứa một ma
lực đặc biệt, có thể không ngừng quanh quẩn bên tai, hồi lâu chưa tiêu tan...
Một lúc lâu sau, truyền đến một giọng nói khác trả lời: “Vậy thì sao? Đây là quy tắc mới lập của các Thánh Đường,
khà khà, ngươi cũng có thể làm vậy.” “Không thể làm trái quy tắc của các Thánh Đường.
Hành động này của Mục Hải Cực không được coi là vi phạm...” “Nhưng nếu như tùy tiện sửa đổi quy tắc này thì
chẳng phải nó giống như trò trẻ con sao? Quy tắc này đã được đặt ra từ ba nghìn kỷ nguyên thần trước, vậy mà vào
giờ phút quan trọng này lại sửa lại, quả thật quá bất công!” “Có bản lĩnh thì ngươi cũng đi hủy bỏ quy tắc trên bảng
đá đi!” Mấy giọng nói lần lượt truyền đến, không ngừng tranh luận...
Ngay khi những giọng nói này đang tranh luận liên tục, một giọng nói uy nghiêm hơn truyền đến, trong giọng nói
này ẩn chứa một luồng khí thế không thể chống cự: “Tất cả đừng tranh cãi nữa, trong phạm vi được cho phép của
quy tắc, người bên ngoài không có tư cách chỉ trích Mục Hải Cực.
Các người đã quên mục đích ban đầu khi thành lập các Thánh Đường rồi sao?” Sau khi giọng nói uy nghiêm này
xuất hiện, tất cả giọng nói đều im lặng...
Một số thánh nhân rất đồng cảm với cảnh ngộ của La Tiêu.
Dựa vào thực lực của thánh nhân, muốn phá hủy thế giới trong cơ thể La Tiêu, cũng chính là vũ trụ Đại Diễn là một
chuyện vô cùng đơn giản.
Nhưng quy tắc của các Thánh Đường đã đặt ra giới hạn, thánh nhân không được phép phá hủy thế giới trong cơ
thể của thánh nhân khác.
Nếu không đặt ra quy tắc này thì chiến tranh giữa thánh nhân với thánh nhân sẽ rơi vào một tuần hoàn chết, kết
quả cuối cùng chính là cả hai bên đều thua!
Nhưng giữa thánh nhân lại có thể phát động chiến tranh vũ trụ, để cho sinh linh thứ cấp của thế giới trong cơ thể đi
xâm lược thế giới trong cơ thể của thánh nhân khác.
Nhưng trong quy tắc giới hạn, chỉ cho phép phái một vị thần ra tay, mà vị thần này chỉ có thể là thần cấp thấp.
Sau khi La Tiêu bị thương nặng rồi chạy trốn, rõ ràng ông đã hoàn tất mọi sự chuẩn bị.
Ông không chỉ sắp xếp cho một đồ đệ của mình vào trong vũ trụ Đại Diễn, mà còn giúp vũ trụ giữ được một trạng
thái bền vững.
Thậm chí phương pháp này còn khiến những thánh nhân khác đều thán phục không thôi.
Chỉ cần vũ trụ Đại Diễn không bị hủy diệt, La Tiêu luôn có cơ hội ngóc đầu trở lại.
Nhưng cách đây không lâu, quy tắc này đã bị sửa đổi, từ chỉ có thể phái một vị thần cấp thấp trong chiến tranh vũ
trụ trở thành có thể phát ra ba vị.
Sự thay đổi như vậy rõ ràng chính là nhằm vào La Tiêu.
Vốn dĩ, các Thánh Đường có mối thù hận cực lớn với La Tiêu.
Cho dù có thánh nhân muốn giúp La Tiêu nói chuyện nhưng cũng chỉ đành bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn điều
này xảy ra.
Phần lớn thánh nhân đều hiểu rõ, cuối cùng vũ trụ Đại Diễn vẫn sẽ sụp đổ, đến lúc đó đương nhiên La Tiêu sẽ phải
chết!
Có một số thánh nhân rất thờ ơ với việc này, vì dù sao cũng chẳng liên quan gì đến họ.
Có một số thánh nhân thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Để La Tiêu sống thêm một ngày chỉ sợ chính là một nỗi giày vò đối với bọn họ.
Chỉ khi La Tiêu thật sự chết đi thì bọn họ mới có thể an tâm...
Tốc độ vung trongkiếmĐại Thiên của La Chinh đã càng lúc càng chậm.
Thanh kiếm nhỏ ngũ sắc của Mục Hàn quá sắc bén, sau khi bị chém liên tục, hắn càng lúc càng mất nhiều máu.
Đối mặt với sự tồn tại cấp bậc thần, nhiều chiêu thức của La Chinh đều mất hiệu quả.
Hắn đã từng thi triển Bát Khúc Phi Yên, nhưng vẫn hoàn toàn không thể né tránh được thanh kiếm nhỏ sắc bén này.
Mà trảm nhân quả trong Vạn Pháp Địch Thư lại không hề có tác dụng với thần đạo Ngũ Hành.
Hiện tại, hẳn đang rơi vào tình thế hoàn toàn bị động, mặc cho Mục Hàn xâu xé! Mà sự xuất hiện của hai vị thần, lại
khiến tim La Chinh hoàn toàn trầm xuống! Tâm tình của Tinh Vĩ chắc cũng giống với La Chinh...
Vốn dĩ, nếu chỉ đối phó với một mình Mục Hàn thì vũ trụ Đại Diễn còn có tư cách đánh một trận với vũ trụ Đại
Cực, hơn nữa khả năng chiến thắng còn khá cao.
Nhưng Mục Cực Hải kia lại có thể phái ra ba vị thần xuất chiến, điều này liền khiển vũ trụ Đại Cực trở nên bất bại!
“Còn chưa lấy mạng của thằng nhóc kia sao?” “Giày vò một Giới Chủ nhỏ bé thật sự thú vị như vậy à?” “Mục Hàn,
ta không nhìn ra là huynh còn có sở thích độc ác này đó...” Tuy nói Mục Cửu kia là tới giúp đỡ vũ trụ Đại Cực,
nhưng gã hoàn toàn không có ý định ra tay.
Thậm chí khi vài Thiên Tôn Thánh tộc bỏ mạng ở cách đó không xa, gã cũng vờ như không thấy, chỉ đi theo sau
Mục Hàn lại nhải không ngừng.
“Ngậm cái miệng thối của ngươi lại!” Mục Hàn mắng.
Ông ta tính toán cảm thấy cũng đã tới lúc nên kết thúc rồi.
Thân hình ông ta lóe lên, trực tiếp xuất hiện trên đỉnh đầu La Chinh.
Giờ phút này, sức mạnh từ chín ngôi sao của La Chinh đã gần như cạn kiệt...
Mặc dù có Đại Chí Nguyễn ảnh hưởng thêm vào, nhưng vẫn không đủ sức để tiến hành phản kích.
Thậm chí, lúc này ngay cả việc nằm trongkiếmĐại Thiên trong tay cũng có chút khó khăn.
Hắn vung trongkiếmĐại Thiên một cách máy móc, không có chút uy lực nào đáng nói.
Mục Hàn chỉ cần đưa tay chạm khẽ lên thân trongkiếmĐại Thiên là đã đẩy được một điểm này của La Chinh ra.
“Bỏ cuộc đi! Quả thực, biểu hiện của người khiến ta rất kinh ngạc, ngay cả sổ trời cũng không có mà lại có thể chặt
đứt một cánh tay của ta.” Mục Hàn thản nhiên nói.
“Cái gì, thằng nhóc này chặt đứt cánh tay của huynh sao?” Mục Cửu bên cạnh sửng sốt hỏi.
Mục Hàn không để ý tới Mục Cửu, ông ta tiếp tục nhìn xuống và nói với La Chinh từ trên cao: “Sinh linh thứ cấp,
trời sinh đã mang số mệnh thấp hèn, từ khi sinh ra đã bị Thiên Đạo trói buộc.
Cho dù thiên phú có mạnh hơn nữa, nghị lực có cao hơn nữa thì thứ mà người theo đuổi cả đời cũng chỉ là một
chuyện nực cười trong mắt ta mà thôi.
Quỳ xuống đi, ta sẽ ban cho ngươi một cái chết tử tế!”.
Mục Hàn nói xong, La Chinh lại bỗng nhiên nở một nụ cười bí hiểm.
Thấy nụ cười của La Chinh, trong lòng Mục Hàn sinh ra một cảm giác kỳ lạ.
Tên Giới Chủ này đã đến nông nỗi như vậy, mà còn lộ ra vẻ mặt này là ý gì?
“Ngươi có tư cách bạn chết cho ta sao?” La Chinh bỗng nhiên nói ra những lời này, ngay sau đó, cả người hắn liền
biến mất trước mặt Mục Hàn một cách kỳ diệu.
Last edited: