Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1678: Các thủ đoạn
Ngay sau đó, nửa người của Thất Sát Thiên Tôn rơi thẳng xuống.
Thất Sát Thiên Tôn đã chết.
Các Thiên Tôn Thá4nh tộc ở nơi này thấy vậy thì sắc mặt đều nặng nề: Mặc dù bọn họ biết thần rất mạnh, nhưng
thực lực của Tinh Vĩ vẫn vượt xa0 sức tưởng tượng của bọn họ.
Chỉ là một chùm ánh sao mà lại có uy lực như thế, bọn họ phải chống lại như thế nào đâ8y? “Ta liều mạng với
ngươi!” “Ta dùng Bách Khí Hàn Sương đóng băng Đại Giới!” “Liều chết đến cùng!” “Chúng ta có nhiều ngườ0i
cùng ra tay như vậy, cho dù là thần thì có làm sao!” Thấy thảm cảnh của Thất Sát Thiên Tôn, các Thiên Tôn có mặt
tại đó c8ũng đã nhận ra được, suy nghĩ trước đây của bọn họ ngây thơ đến nhường nào.
Một vị thần cường đại như vậy, cũng chỉ có thần của Thánh tộc bọn họ mới chống lại được.
Bọn họ không thể nào là đối thủ của vị thần này khi cố thủ một cách đơn thuần.
Hiện tại, muốn giữ mạng thì chỉ có thể liều mình! Từng sổ trời phóng ra với ánh sáng rực rỡ đủ màu.
Hơn năm mươi vị Thiên Tôn nhập vào xuất ra chân nguyên trong cơ thể cùng một lúc, thúc giục số trời của bản
thân, phóng ra đòn mạnh nhất.
Sức mạnh chứa đựng trong một đòn này kinh khủng đến mức nào? Ngay cả thần cũng không thể cậy mạnh mà đỡ
được! Nhưng Tinh Vĩ lại nở nụ cười thản nhiên, ông lui về sau một bước, bước một chân vào trong cánh cửa.
Cánh cửa do sức mạnh không gian phác họa nên lập tức biến mất.
Ông đã thi triển thuật dịch chuyển không gian rời khỏi nơi đó.
Thuật Tinh Phong có thể nhắm vào một đám người cụ thể, cũng chính là chỉ có đám người Thiên Tôn Thánh tộc
trước mắt là bị trói buộc mà thôi.
Không quá khó để Tinh Vĩ đánh chết một vị Thiên Tôn, thế nhưng nếu mấy chục Thiên Tôn cùng xông lên thì ông
tự đánh giá là mình không phải đối thủ của bọn họ.
Huống hồ, vài chục Thiên Tôn cực kỳ mạnh cũng đủ tư cách để chiến đấu với thần.
Vả lại, nhiệm vụ của Tỉnh Vĩ chỉ là nhốt bọn Thiên Tôn này ở Quỳ Thủy giới, còn lại sẽ có những người khác đến
giết bọn họ.
Vù vù vù vù...
Một cơn gió lốc không gian khổng lồ bộc phát trên bầu trời cao của Quỳ Thủy giới.
Một chiếc thuyền chiến to lớn vọt ra từ trong cơn lốc không gian kia.
Chiếc thuyền cao đến chục nghìn trượng, dài gần vài chục nghìn trượng, hai bên nó được khảm dày đặc ngọc chân
nguyên cực phẩm.
Những viên ngọc chân nguyên này không phải để cung cấp động năng cho chiến thuyền, mà để duy trì bốn đại trận
thần văn khổng lồ.
Trường Đằng Trận, Phật Hoàng Trận, Trùng Dương Trận, Thiên Nha Trận.
Sau khi khởi động bốn trận pháp lớn, ảo ảnh bốn thanh kiếm khổng lồ liền xuất hiện ở bốn phía thuyền chiến.
Trên mép thuyền, Khê Ấu Cầm ngồi ngay ngắn nơi đó, đặt hai tay lên nhau làm thành một động tác huyền ảo, chỉ
vào bốn thanh kiếm.
Muốn bày rakiếmtrận Lục Thần hoàn chỉnh thì cần có bốn thanh thần kiểm: Trường Đằng Kiểm, Phật Hoàng Kiểm,
Trùng Dương Kiếm, Thiên Nha Kiểm.
Nhưng bốn thanh kiếm này đều không có trong vũ trụ Đại Diễn.
May mắn, Thiên Vị tộc có đại năng về trận pháp, chính Khê Ấu Cẩm lại suy diễn ra nguyên hình của bốn thanh
kiếm nhờkiếmtrận Lục Thần được truyền thừa lại, rồi dùng thuật thần văn hư cấu ra bốn thanh kiếm thần! Phương
pháp này rất tiêu hao ngọc chân nguyên, thế nhưng vì cả vũ trụ Đại Diễn thì ngọc chân nguyên có tính là gì? Sau khi
Khê Ấu Cầm đánh xong bộ động tác tay, bốn thanh kiếm kia và nàng liền sinh ra cảm ứng rất vi diệu với nhau.
Khê Ấu Cẩm hoàn toàn hòa vào vớikiếmtrận Lục Thần, ánh mắt nàng trông về nơi xa, ngón áp út và ngón út khẽ
chỉ, miệng nói một chữ: “Đi”.
Bốn thanh kiếm kia lập tức xuyên thẳng qua biển mây mênh mông, bắn về một nơi nào đó trên Quỳ Thủy giới.
Bốn thanh kiếm vừa bắn ra đã khuấy động một trận hỗn loạn trên tầng mây của Quỳ Thủy giới.
“Ầm ầm!”
Cùng lúc đó...
Lôi Phạt Thiên Tôn cũng xuất hiện ở một nơi khác trên Quỳ Thủy giới.
Sau lưng ông ta là bốn vị hòa thượng đầu trọc, bốn người này chính là bốn Thiên Tôn lớn của Tinh Ẩn Tự, đó là Vô
Tâm, Vô Duyên, Vô Căn, Vô Tuệ.
Trong các Thiên Tôn của thành vực Vạn Phật, ngoài một vị Lôi Phạt Thiên Tôn ra, các Thiên Tôn khác đều không lộ
thanh danh trong vũ trụ, cũng rất ít đi lại trên thế gian.
Nhưng không một ai có thể khinh thường thực lực của bọn họ, đặc biệt là khi bọn họ bày ra bức Vạn Phật Quy
Tông”! “Vô Tâm!”
“Có!”
“Vô Duyên!”
“Có!”
“Vô Căn!
“Có!”
“Vô Tuệ!”
“Có!”
“Tâm hướng về Phật, vạn tống đồng nhất!” “Vô chấp vô niệm, vô pháp vô thiên!”
“Soat!” Ánh sáng dâng lên chọc trời, chiếu rọi toàn bộ Quỳ Thủy giới, phủ lên Đại Giới một lớp ánh sáng màu vàng
kim.
Một tòa tháp Phật khổng lồ đến mức khó tin mọc sừng sững trên Quỳ Thủy giới.
Trong mắt người trần, tòa tháp Phật tựa như cao đến vô tận, nếu đặt ngang xuống chỉ sợ cả Quỳ Thủy giới cũng
không thể chứa nổi! Bất cứ nơi nào trong Quỳ Thủy giới đều có thể thấy rõ tòa tháp Phật này! “Bức Vạn Phật Quy
Tông! Trân!” Giữa ẩn đường của Lôi Phạt Thiên Tôn xuất hiện một tia ánh sáng màu đỏ sẫm, bốn Thiên Tôn khác
cũng giống hệt.
Tuy khí thế của bọn họ nhẹ nhàng, nhưng lại kéo dài không suy yếu.
Ngay lúc này, bọn họ đang đi tới nơi sâu nhất trong Quỳ Thủy giới.
Tiếp đó...
Ảo ảnh từng ngôi sao được sinh ra.
Bốn gia chủ của Chư Thần Vô Niệm cũng đi vào Quỳ Thủy giới.
Công pháp mà La Tiêu truyền thụ cho đồ đệ của ông có liên quan nhiều đến sao trời.
Bốn gia tộc lớn của Chư Thần Vô Niệm gồm Hiên Viên gia, Quý gia, Liệt gia và Cơ gia đều là con cháu của đồ đệ La
Tiêu.
Chiêu thức Tỉnh Hủy do bọn họ liên thủ đánh ra cũng có nguồn gốc từ đó.
“Đùng!” Cách đó không xa, bên cạnh La Chinh xuất hiện một khe nứt không gian, Vân Hồ Thiên Tôn chui ra từ đó.
Vân Hồ Thiên Tôn mỉm cười với La Chinh, có vẻ rất tán thưởng.
Việc La Chinh liên tục chém chết ba vị Thiên Tôn Thánh tộc đã khiến nhóm Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Diễn sững
sờ.
Bản thân hắn chỉ là một Giới Chủ, nhưng lại có thể đánh bại Thiên Tôn một cách thoải mái, cứ như giết gà chém chó
vậy.
Năng lực đáng sợ cỡ này có thể khiến cho bất kỳ ai cũng phải kiêng dè, thậm chí trong đó có không ít Thiên Tôn bên
phe La Chinh! Nhưng ngay lúc này, La Chinh vẫn còn điểm yếu cực lớn, đó là thuật dịch chuyển không gian của
hắn thật sự quá chậm.
So với bản lĩnh vượt qua mấy Đại Giới trong nháy mắt của Thiên Tôn thì La Chinh phải cần rất nhiều thời gian chỉ
để đi qua một Đại Giới.
Tuy Na Di Lệnh có thể giúp La Chinh đến được bất kỳ Đại Giới nào một cách nhanh chóng, nhưng không thể đưa
hắn đến mục tiêu một cách chính xác.
Cho nên sau khi La Chinh dùng Thét Lệnh thì luôn phải gấp rút lên đường.
“Ta đưa người đi qua đó.” Vân Hồ Thiên Tôn nói với La Chinh.
Với thực lực hiện giờ của La Chinh, hắn hoàn toàn có tư cách tham dự chiến tranh ở cấp độ này.
Sau khi phong tỏa không gian của đám Thánh tộc, thậm chí La Chinh còn là vũ khí lợi hại đế chém giết Thiên Tôn!
La Chinh cầm trọng kiếm Đại Thiên, khẽ gật đầu.
Ngay lập tức, Vân Hồ Thiên Tôn dùng khóa Không Luyện để khóa La Chinh lại với mình.
Tuy khóa Không Luyến không thể dùng để chế ngự kẻ địch, nhưng nếu phối hợp một chút với cường giả thì vẫn có
thể phát huy ra hiệu quả rất khủng bố.
Khoảnh khắc khi bị khóa Không Luyển khóa lại, La Chinh cảm giác mình đang bay lên và di chuyển với tốc độ
nhanh đến không tưởng, tiến vào nơi sâu nhất trong Quỳ Thủy giới.
Tại vũ trụ Đại Cực, phía trên vùng ven Thanh Hải giới, Gần một trăm vị Thiên Tôn Thánh tộc đã tập kết ở đây, sửng
sốt nhìn Đại Giới.
Trong vũ trụ Đại Cực chỉ có một Thánh tộc, nên việc tập kết toàn bộ Thiên Tôn Thánh tộc rất đơn giản, không giống
như vũ trụ Đại Diễn- nơi có quá nhiều chủng tộc.
“Chắc Tinh Vĩ đã dùng một viên Ám Tinh để chặn ngang lối đi.
Viên Ám Tinh này bổ xuống với tốc độ rất nhanh, nên bị kẹt trên lối đi, muốn dùng vũ lực phá vỡ là hoàn toàn
không thể được!” Một vị Thiên Tôn Thánh tộc trình báo.
Giờ phút này, vẻ mặt Đại Thiên Tôn dẫn đầu đã cực kỳ khó coi: “Không thể vượt qua không gian sao?” “Không
được, không gian bên kia viên Ám Tinh đã bị đóng kín hoàn toàn, dù dùng thuật dịch chuyển không gian cũng
không thể qua được không gian bên kia.” Vị Thiên Tôn Thánh tộc kia lại lắc đầu nói.
“Để ta đi thử xem sao.” Lúc này, Đại Thiên Tôn đang rất sốt ruột, đúng là ông ta đã coi thường vũ trụ Đại Diễn,
hành động lần này thật quá sơ suất.
Ban đầu, theo như bọn họ nghĩ, chỉ cần lối đi trên bức tường than thở được mở ra, bọn họ có thể ra vào tự do.
Không ngờ đến giây phút quyết định, lối đi này lại bị người ta phá hỏng mất! Nếu bọn họ không thể tiếp ứng kịp
lúc, đưa hơn năm mươi vị Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Diễn đi thì kết cục là điều có thể tưởng tượng được.
Đại Thiên Tôn tiến vào lối đi kia không bao lâu, nơi đó liền phát ra một luồng khí thể ôn hòa, các Thiên Tôn bên
ngoài cũng cảm nhận được khí thế này.
Hiển nhiên là bọn họ hiểu được Đại Thiên Tôn muốn tế vật thu thiên ra, muốn dùng thể trong vũ trụ Đại Cực để
mở lối đi này.
Nhưng chẳng bao lâu sau, Đại Thiên Tôn đã lùi lại, sắc mặt lộ vẻ chán nản, xem chừng là đã thất bại.
“Chỉ có thể mời Mục Hàn đại nhân ra tay thôi!”.
Mục Hàn đại nhân trong miệng Đại Thiên Tôn chính là thần của vũ trụ Đại Cực.
Vị thần này chính là đồ đệ của Mục Hải Cực.
Trên thực tế, các thánh nhân cũng chỉ để người thân cận với mình nhất tiến vào trong vũ trụ do mình xây dựng.
Last edited: