Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1677: Đóng cửa đánh chó
Điểm khác nhau giữa Thiên Tôn cấp cao, Thiên Tôn cấp trung và Thiên Tôn cấp thấp chính là mức độ mạnh yếu của
số trời.
Trên thực tế, sổ trời của Thánh Đàn Thiên Tôn thuộc loại triệu hồi, vốn là một loại yếu kém, bị xếp hạng rất thấp
trong thứ 0hạng Thiên Tôn.
Thậm chí, nó còn không đạt được cấp độ Thiên Tôn cấp trung! Nhưng Thánh Đàn Thiên Tôn có thể đạt đến 8Thiên
Tôn cấp cao, chính là vì có tòa thánh đàn đặc biệt này.
Thú hoang Thánh tộc được triệu hồi từ thánh đàn này rất0 mạnh, thực lực của mỗi con đều mạnh ngang ngửa
Thiên Tôn cấp thấp.
Trong số đó, có một vài thú hoang Thành tộc có đư8ợc năng lực đặc biệt, tương đương với số trời của Thiên Tôn
cấp trung! Ví dụ như con Cùng Kỳ vừa bị lão tộc trưởng thẳng tay đánh nát bét kia cũng là một con thú khá đáng
sợ.
Nếu La Chinh chiến đấu một mình với nó thì chưa chắc đã chiếm được ưu thể.
Nhưng lúc này, lão tộc trưởng cầm hoa sen Đại Diễn chứa đại thế của vũ trụ để ra tay, nên có thực lực mạnh mẽ
hơn bao giờ hết.
Ông chỉ mới giẫm một phát đã khiến Cùng Kỳ và thú đầu hổ thân trâu bị giẫm nát nhừ.
Thánh tộc hoàn toàn không dự đoán được Thiên Vị tộc sẽ ra tay vào giờ phút này.
Thánh Đàn Thiên Tôn cũng lộ vẻ ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó, dường như gã nghĩ tới điều gì, bèn hồ lên:
“Không ổn rồi! Mọi người mau...” Phía sau hơn năm mươi Thiên Tôn Thánh tộc chính là sự ủng hộ của vũ trụ Đại
Cực.
Tuy bọn họ xâm nhập vào vũ trụ Đại Diễn, nhưng ở vũ trụ Đại Cực còn có thần, còn có rất nhiều Thiên Tôn đang ở
trong trạng thái sẵn sàng chờ lệnh.
Thời gian để các Thiên Tôn Thánh tộc dùng thuật dịch chuyển không gian chạy trốn sẽ không quá lâu, mà cường
giả như thần thì gần như có thể đến ngay lập tức! Cho nên bọn họ không ngờ các Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Diễn
sẽ thực sự ra tay vào ngay lúc này! Nếu ngay cả lão tộc trưởng của Thiên Vị tộc cũng ra tay, vậy thì rất nhiều các
Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Diễn cũng sẽ lên theo.
Thánh Đàn Thiên Tôn chưa hề biết gì về việc lỗ hổng trên bức tường than thở đã bị Tinh Vĩ chặn kín.
Nhưng gã vẫn có thể đoán được phần nào, nếu lão tộc trưởng dám ra tay tập kích ngay lúc này thì nhất định là đã
chuẩn bị mọi thứ vẹn toàn.
Cho nên, Thánh Đàn Thiên Tôn mới lập tức bảo mọi người bỏ chạy! Nhưng gã mới chỉ thốt ra được một nửa, các
ngôi sao trên bầu trời đã bắt đầu tỏa ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
“Các ngôi sao nghe ta truyền lệnh, dùng sức mạnh từ các ngôi sao, vĩnh viễn phong ấn vạn giới! Thuật Tinh
Phong!” Nếu thần sử dụng thuật dịch chuyển không gian thì gần như có thể đi từ vũ trụ này đến thẳng một vũ trụ
khác.
Tinh Vĩ vừa mới bít kín lỗ hổng trên bức tường than thở.
Chỉ sau vài nhịp thở, ông đã giáng xuống Quỳ Thủy giới, và lại một lần nữa dùng thuật Tinh Phong khóa kín hoàn
toàn Đại Giới này.
Một Thiên Tôn muốn đánh chết một Thiên Tôn khác thì thật sự rất khó.
Khi hai Thiên Tôn đánh nhau, bên yếu thể không chống lại được sẽ dùng thuật dịch chuyển không gian để chạy xa
cả triệu dặm.
Nếu thực sự để cho mấy tên Thiên Tôn của Thánh tộc trốn thoát, thì sẽ mất rất nhiều thời gian để giải quyết.
Trong vũ trụ từng có ba vị Thiên Tôn Nhân tộc đánh chết một Thiên Tôn của chủng tộc nhỏ, thế nhưng phải tốn đến
khoảng bốn trăm năm.
Lại ví như năm đó, Thần Tiên Thiên Tôn bị Yêu Dạ tộc đuổi giết, nhưng vẫn có thể trốn thoát dưới mí mắt của bọn
họ, ẩn sâu trong lòng đất.
Nhưng xét cho cùng, Tinh Vĩ là Thần! Sau khi ông thi triển thuật Tinh Phong, cho dù vị thần khác muốn tránh thoát
cũng không phải là việc dễ dàng gì, huống hồ là mấy tên Thiên Tôn ở đây.
“Ầm!” Vài chục vị Thiên Tôn Thánh tộc vội vã thi triển thuật dịch chuyển không gian, nhưng thuật này còn chưa
kịp hình thành thì đã biến mất dưới chân bọn họ.
“Nguy, nguy rồi! Không gian bị đóng lại rồi!” Một vị Thiên Tôn ngây ngốc nói.
“Sao có thể, ai có năng lực đóng kín không gian của chúng ta chứ!” Một vị Thiên Tôn khác nói với vẻ không thể tin
nổi.
“Nhất định là vị thần kia ra tay rồi!” Bình thường, các vị Thiên Tôn luôn mang dáng vẻ cao ngạo, ung dung nhàn
nhã.
Nhưng khi đối mặt với sống chết, một vài Thiên Tôn liền lộ ra bộ mặt thật, nhớn nha nhớn nhác, không biết làm thế
nào với tình thể hiện
tại.
Đương nhiên, đa phần Thiên Tôn Thánh tộc vẫn duy trì sự tỉnh táo.
“Không nên hoảng hốt.” Thánh Đàn Thiên Tôn thản nhiên nói.
“Hừ, tuy không biết bọn chúng dùng thủ đoạn gì, nhưng muốn bắt chúng ta cũng không phải dễ.” Ngay lúc này,
Thất Sát Thiên Tôn đứng bên cạnh lộ vẻ hung ác nham hiểm.
Với tư cách là Thiên Tôn hiếu chiến nhất trong số các Thiên Tôn của Thánh tộc, gã sớm đã rục rịch.
Ngân Sương Thiên Tôn tỉnh táo nhất: “Chúng ta không nhất định phải liều mạng với bọn chúng.
Chắc chắn Đại Thiên Tôn đã biết tình hình bên này rồi, chúng ta chỉ cần phòng thủ, chống cự một thời gian là
được.”
Trong rất nhiều Thiên Tôn, Ngân Sương Thiên Tôn xem như là phân tích chuẩn xác nhất.
Tinh Vĩ dùng thuật Tinh Phong và Ám Tinh lấp kín hoàn toàn lối đi trên bức tường than thở, nhưng không thể duy
trì quá lâu.
Những vị Thiên Tôn này chỉ cần sống sót được qua khoảng thời gian này, đợi quân cứu viện của Thánh tốc đánh
xuyên qua lối đi một lần nữa là được.
Ý kiến của Ngân Sương Thiên Tôn nhận được sự đồng ý của hầu hết các Thiên Tôn! “Để ta xem các ngươi có thể
sống đến lúc đó hay không?” Sau khi tiếng nói vang vọng đến, ở nơi cách đám Thiên Tôn Thánh tộc không xa, một
luồng quy tắc không gian chỉnh tề nổ ra, vẽ thành một đường thẳng đứng màu trắng trên không trung, tạo thành
một cánh cửa không gian hình vuông.
Cửa mở, một ông lão đã xuất hiện trước mặt các Thiên Tôn Thánh tộc.
Khi Thiên Tôn thi triển thuật dịch chuyển không gian thì cần phải xé không gian ra, lực quy tắc không gian sẽ lan ra
khắp nơi, hình thành nên gió lốc không gian không theo quy tắc nào.
Mà khi ông lão dùng thuật dịch chuyển không gian để truyền tống đến đây, quy tắc không gian kia lại không hề lan
ra, cũng không hề xuất hiện gió lốc không gian.
Trong mắt Thiên Tôn, chiêu thức này có thể nói là rất thần kỳ! Con người Thánh Đàn Thiên Tôn giãn to ra khi thấy
ông lão kia: “Là vị thần kia của Thiên Vị tộc!” Mấy năm trước, Ma Ha đã từng đến thăm Thiên Vị tộc, vài vị Thiên
Tôn đi theo từng gặp được Tinh Vĩ, nên hiển nhiên đã nhận ra ông! Nếu vũ trụ Đại Diễn đã muốn phát động tổng
tiến công, vậy đương nhiên là thần của bọn họ cũng sẽ ra tay
“Thần thì sao chứ, cũng bị ông đây xé xác thôi!” Thất Sát Thiên Tôn khẽ hừ một tiếng, xương cốt toàn thân bắt đầu
kêu răng rắc, trong nháy mắt cả người gã trở nên lớn hơn gấp bảy tám lần, giống như một người khổng lồ.
Cùng lúc đó, có một luồng sát khí mãnh liệt phát ra từ trong cơ thể gã. Mặc dù Thất Sát Thiên Tôn chỉ là Thiên Tôn cấp trung, nhưng chỉ xét riêng về lực sát thương thì còn khủng bố hơn
cả Thiên Tôn cấp cao.
Thất Sát Thiên Mệnh mà gã nắm giữ cũng là sát đạo do Mục Hải Cực sáng chế ra, tên là Thất Sát.
Thánh nhân trong Thần Vực đều đã từng sáng tạo ra một hệ thống khổng lồ.
Bọn họ có hiểu biết thấu triệt nhất về Thần Vực, lĩnh hội những gì thâm thúy nhất, mặc dù đạo Thất Sát không phải
thần đạo, nhưng trong Thần Vực cũng có không ít thẩn tu luyện.
Thất Sát Thiên Tôn trực tiếp gánh vác Thất Sát Thiên Mệnh, đó vốn là do chính Mục Hải Cực lĩnh ngộ, cho nên uy
lực Thất Sát Thiên Tôn thi triển ra cũng cực kỳ khủng bố: Đạo Thất Sát “Giết bất trung, giết bất nghĩa, giết bất nhân,
giết không lễ tiết, giết không khôn ngoan, giết không tin tưởng”, công pháp này chính là giết chóc cực độ, cố chấp
đến cực điểm, nhưng cũng là một lối đi khác lạ.
Ngay lúc này, Thất Sát Thiên Tôn đã hóa thành sát thần, xông về phía Tinh Vĩ.
Thiên Tôn bình thường vẫn có áp lực khá lớn khi đối mặt với thần, dù sao thì thần cũng cao hơn hẳn một cấp.
Sự chênh lệch về thực lực không phải chỉ có đôi chút.
Thế nhưng, Thất Sát Thiên Tôn đã kích phát đạo Thất Sát, cả người gã đã bị sự giết chóc khống chế, có thể nói là
không hề có tình cảm.
Từ điều này có thể thấy, thực ra đạo Thất Sát rất giống thần đạo Đoạn Tình, chỉ là đạo Thất Sát không thuộc thẩn
đạo.
Nó không nghịch thiên như thần đạo Đoạn Tình, cũng không bị Thần Vực coi là cấm đạo,
“Vù!”
Thất Sát Thiên Tôn xông lên với khí thế đáng kinh ngạc, nhưng vẻ mặt của Tinh Vĩ lại rất dửng dưng.
Ngay lúc này, Tỉnh Vĩ vung tay lên, một luồng ánh sao nhàn nhạt xuất hiện trong tay ông.
Ánh sao này giống như những con đom đóm nhỏ, sau khi xuất hiện thì nhẹ nhàng bay về phía Thất Sát Thiên Tôn.
Thất Sát Thiên Tôn không hề quan tâm đến những ánh sao mờ nhạt này, cũng không có ý định tránh đi.
Thế nhưng, trong khoảnh khắc những ánh sao không bắt mắt kia chạm đến Thất Sát Thiên Tôn, chúng lập tức nổ
tung thành chùm sáng to bằng nắm tay.
Những chùm sáng kia nổ ngay tại ngực Thất Sát Thiên Tôn, trong giây phút nổ tung đó đã cắn nuốt toàn bộ thân
thể vị Thiên Tôn này.
Chờ đến khi Thất Sát Thiên Tôn xông đến trước mặt Tinh Vĩ, toàn thân gã đã bị chùm sáng kia nổ thành hai khúc,
đan điền giữa eo đã bị hủy hoàn toàn.
Last edited: