Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1667: Kiếm ý tàn sát bừa bãi
Hắn nhận thấy sự đặc biệt của ngọn lửa bằng màu xanh này ngay.
Trong giây phút đó, hắn biết mình không thể kiên quyết chống lại, 4nên thân hình đột nhiên hạ thấp xuống!
Hai người đan xen trên không trung, bàn tay này của La Chinh đã đánh vào không khí.
<0br>Cùng lúc Ma Ha hạ người xuống, ánh sáng đỏ bên người hắn chợt lóe lên, thanh mạch đao lập tức nằm trong
tay, trên mặt xuất hiện ý cườ8i nồng đậm.
“Quang Luân Trảm!”
Những ánh đao tròn xoay xung quanh Ma Ha với tốc độ nhanh tới mức đảng kinh ngạc.
Chúng điên cuồng cắt xé khiến luồng không khí xung quanh cũng mất trật tự, từ xa nghe lại thấy giống như một
người mới học thổi sáo, ph8át ra những âm thanh chói tai.
Ánh đạo cứ thể xoay tròn khiến khu vực trăm trượng quanh Ma Ha đều bị bao phủ hoàn toàn.
Khu vực này biến thành một vùng chết, ngay cả con muỗi nhỏ nhất cũng không thể tìm được kẽ hở nào để lọt vào!
La Chinh đang đứng phía trên Ma Ha, cũng là vị trí ánh đạo tập trung nhiều nhất.
Phản ứng của hắn không hề kém Ma Ha, ngay lúc Ma Ha rút thanh mạch đao ra thì trọng kiếm Đại Thiên đã nằm
trong tay hắn rồi! Mạch đạo của Ma Ha rất linh hoạt, giống như một con rắn độc nhỏ bé có thể tấn công đối thủ vô
số lần ở mọi góc độ, hơn nữa còn có thể chết người.
Còn trọng kiếm Đại Thiên của La Chinh lại giống như một con rồng lớn ẩn nấp trong vực thẳm.
Thanh kiếm này quá nặng, một khi đã ra tay thì nó chẳng khác gì một con rồng vốn ẩn nay lại rời biển, một chiêu trị
mạng.
“Thùng thùng thùng...”
La Chinh đặt trọng kiếm Đại Thiên ngang trước ngực, chắn đi vô số đường ánh kiếm bắn về phía hắn.
Âm thanh phát ra khi đao kiếm giao nhau vốn phải rất êm tai, nhưng vì trọng kiếm Đại Thiên quá nặng nên âm
thanh phát ra cũng vô cùng nặng nề, giống như hoàng chung đại lữ vậy! * Hoàng chung đại lữ: Dùng để hình dung
âm nhạc hoặc lời nói trang nghiêm, chính đại, xuất hiện từ âm nhạc cổ đại.
“Ngươi nghĩ làm vậy có thể chặn được?” Ma Ha cười lạnh, mạch đao trong tay dễ dàng xoay chuyển, trong ánh
mắt hiện lên vẻ khinh thường, Quang Luân Trảm lại lần nữa đánh về phía La Chinh.
Ma Ha đã thất bại một lần trong cuộc giao chiến sức mạnh, nhưng hắn cực kỳ tự tin về tốc độ!
Hơn nữa theo quan điểm của Ma Ha và thậm chí hầu hết các võ giả, tiến công mãi mãi là cách phòng ngự tốt nhất.
Chuyện phòng ngự như La Chinh được coi là rơi vào thế yếu.
Vì thế Ma Ha nghĩ muốn công phá phòng tuyến của La Chinh thì cũng không khó!
Ma Ha biến đổi chiêu thức nên phương hướng của những ánh đao kia ngày càng trở nên kỳ lạ.
Khi chúng chém về phía La Chinh thì liền vẽ ra một độ công nhất định, lách qua trong kiếm Đại Thiên rồi chém vào
người hắn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, khóe miệng Ma Ha một lần nữa cong lên.
Nhưng mới được một khắc, ý cười của hắn đã cứng đờ.
“Keng, keng, keng...!”
Ma Ha hiểu rất rõ sức mạnh của anh đào được chém ra bởi Quang Luân Trảm này.
Khi hắn tu luyện Quang Luân Trảm, hắn đã chém lá chắn Hạo Thiên Thành, một thần khí chí tôn của vũ trụ Đại
Cực bọn họ thành nhiều mảnh.
Những gì La Chinh mặc trên người chẳng qua chỉ là một chiếc áo dài quá đầu gối.
Chiếc áo dài bằng vải này hầu như không có khả năng phòng ngự, Quang Luân Trảm phải trực tiếp chém lên cơ thể
của La Chinh mới đúng.
Chỉ có điều, Ma Ha không thể ngờ được rằng mười ánh đao đã chém lên, nhưng đừng nói đến việc cắt chiếc áo này
ra thành từng mảnh, ngay cả để lại một vết tích trên đó cũng không thể...
Cái này được làm từ thứ quái quỷ gì vậy!
Cho dù với kinh nghiệm phong phú của Ma Ha thì lúc này hắn cũng hơi ngẩn ra, tình huống này xảy ra khá đột
ngột nên có thể được coi là kỳ lạ.
“Đúng, ta không nhất thiết phải chặn.” La Chinh khẽ mỉm cười, xoay nhẹ trọng kiếm Đại Thiên.
Hắn hoàn toàn không phòng ngự nữa mà vung trọng kiếm Đại Thiên lên, một tia tàn nhẫn lóe lên trong đôi mắt
hắn.
Trong nháy mắt, cảm xúc của hắn đã biến mất không một dấu vết.
La Chinh còn chưa thể chém thanh kiếm này ra thì trái tim Ma Ha đã đột nhiên đập mạnh, đôi đồng tử lập tức mở
to! Một cảm giác cực kỳ nguy hiểm lóe lên từ trong tim Ma Ha như những tia chớp.
Chúng ra sức thúc giục Ma Ha chạy, chạy, chạy mau đi!
Trước đây Ma Ha cũng từng phải đối mặt với các mối nguy hiểm, thậm chí là cái chết, nhưng dù sao cuối cùng hắn
vẫn cười, vì hắn là Đạo Tử, là thiên tài yêu nghiệt nhất trong vũ trụ Đại Cực.
Tất cả tài nguyên tốt nhất đều được độ lên người hắn, các cánh cửa Cơ hội đều được mở ra cho hắn và mọi may
mắn đều đứng về phía hắn!
Nếu hắn có một phần trăm cơ hội đánh bại đối thủ thì Ma Ha hắn chắc chắn có thể đánh bại đối thủ, bởi vì số phận
luôn ưu ái hắn ta...
Nhưng lần này, Ma Ha không dám làm trái cảnh báo nguy hiểm trong lòng!
Đối mặt với thanh kiếm của La Chinh, hắn không có một chút cơ hội chiến thắng!
Đương nhiên trong lòng Ma Ha không cam tâm, nhưng hắn vẫn không định mạo hiểm.
Cơ thể hắn lay động, không ngừng lui về sau!
Hiện giờ La Chinh đang ở trên, Ma Ha ở dưới, hắn không ngừng lùi lại, lập tức đập tan khoảng đất phía sau.
“Ầm ầm!”
Một tiếng vang truyền tới, mặt đất bị Ma Ha đánh thành một cái hố lớn, sau đó hắn liền chui xuống đó!
Ngay khi Ma Ha chui xuống đất, thanh kiếm này của La Chinh cũng đã chém ra!
“Dịch Thần Nhất Kiếm!”
La Chinh đã vào Giới Chủ Cảnh nên đã lĩnh ngộ thần đạo Đoạn Tình sâu sắc hơn một tầng nữa.
Trước đây, để gia tăng sức mạnh của một kiếm này, La Chinh không ngừng ghép thêm các quy tắc vào trong kiếm.
Nhưng đến bây giờ thì điều đó là không cần thiết nữa!
Thanh kiếm của hắn chém xuống phía dưới.
Với sức nặng thích hợp của trọng kiếm Đại Thiên, lại được khi hỗn độn thúc giục, hai yếu tố này kết hợp lại đã cho
ra một chiêu càng vô cùng khủng khiếp hơn.
ít nhất trong vũ trụ, có lẽ không ai có thể đỡ được một kiếm này...
Một đường kiếm ý vô hình lan ra không trung với tốc độ cực nhanh, khí thế chứa đựng trong đó thật đáng kinh
ngạc.
Những võ giả nhìn từ phía xa chỉ nhìn lướt qua mà đã cảm thấy đôi mắt mình như bị kim đâm!
“Am...!”
Một đường kiếm ý dài và hẹp này không ngừng lan ra và mở rộng, khi chạm đến mặt đất, nó liền đâm thẳng xuống
dưới, khiến cho ngọn núi này xuất hiện một vết nứt lớn.
Nhìn từ trên xuống, vết nứt này chẳng khác gì một vết sẹo khiến người ta giật mình!
“Ầm ầm ầm...” Kiếm ý xâm nhập vào trong lòng đất nhưng vẫn tiếp tục tàn sát bừa bãi trong đó.
Vết nứt này không ngừng kéo dài, nhanh chóng chia thành Thiết Nguyệt làm hai nửa, tiếp tục kéo dài về phía xa,
như thế không có điểm dừng.
“Chưa trúng.” Mắt La Chinh vẫn lạnh lùng.
Vừa chui xuống đất, Ma Ha liền vùi mình về phía bên khác, tốc độ chạy trốn của hắn trong lòng đất cũng cực kỳ
nhanh, giống như một con chuột đồng vậy.
Người ta có thể nhìn thấy trên mặt đất xuất hiện một khe rãnh nổi bật.
“Lại lần nữa...!”
La Chinh không do dự, xoay tay, lại chém ra một kiếm.
Dịch Thần Nhất Kiếm...
“Vù vù vù...”
Những khoảnh khắc đường kiếm lan xuống mặt đất, Ma Ha lại tránh trước một bước, hắn liên tục thay đổi phương
hướng.
“Lại lần nữa...!”
“Vù vù vù...”
Khi đối mặt với kiếm ý hung tợn không ngừng giáng xuống đỉnh đầu, tưởng tượng cũng biết nỗi sợ hãi trong lòng
Ma Ha lớn đến nhường nào.
Tự hắn cũng cảm thấy mình thật kỳ lạ.
Khi La Chinh ra đường kiếm đầu tiên, Ma Ha đã quyết định tránh đòn tấn công của La Chinh trước, sau đó ngay
lập tức tìm cơ hội để phản công.
Theo kinh nghiệm của hắn, sau khi thực hiện những chiều kiếm khủng như vậy thì có một khoảng thời gian khí lực
sẽ yếu đi, đó cũng là cơ hội tốt để hắn phản kích.
Tưởng tượng thì lúc nào cũng tốt đẹp, nhưng thực tế thì luôn tàn khốc.
Hắn không ngờ sức lực của tên này vẫn chưa hết...
Mỗi đường kiếm La Chinh chém ra đều có thể so sánh với đòn tấn công toàn lực của Thiên Tôn! Hơn nữa hắn đã
chém ra ba đường kiếm liên tiếp, không hề nghỉ ngơi và do dự, đồng thời cũng không cần tích thế.
Tên này đã làm thế nào vậy?
Điều nguy hiểm nhất là không biết rốt cuộc thế giới trong cơ thể người này lớn đến mức nào?
Dù sao thế giới trong cơ thể của Giới Chủ Cảnh cũng có giới hạn, dù có nhiều chân nguyên thì cũng không thể bù
lại được nếu cứ tiêu hao như vậy.
Ngay cả chính Ma Ha khi sử dụng những chiêu thức mạnh mẽ như vậy thì thế giới trong cơ thể cũng không kiên trì
được lâu!
Chỉ trong thời gian ngắn, La Chinh đã chém ra hơn chục đường kiếm, nếu đổi lại là Ma Ha thì có lẽ thế giới trong
cơ thể hắn đã hoàn toàn cạn kiệt rồi ấy chứ?
Nhưng tên La Chinh này vẫn dồi dào sinh lực, căn bản không có dấu hiệu kiệt sức!
“Ầm ầm ầm...”
Kiếm ý to lớn không ngừng kéo dài xuống phía dưới, trong đó vài đường kiếm ý còn cắt xuyên qua Quỷ Thủy giới.
Các vết nứt do kiếm ý lưu lại thì lộn xộn, Đại Giới này giống như một khuôn mặt bị đao cắt nát.
Toàn bộ Đại Giới đã mất đi tính ổn định, bắt đầu lung lay.
Các vị Thiên Tôn Thánh tộc đang ẩn nấp trong bóng tối nhìn thấy cảnh này thì bây giờ cũng không nói nên lời
Last edited: