• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Bách Luyện Thành Thần Full 2023 (119 Viewers)

  • Chương 1646: Vấn đề

1584666367316.png

Chỉ có một loại người có thể vượt qua hạn chế này, đó chính là Đạo Tử.
Một khi vượt qua giới hạn này, Đạo Tử có thể4 ngưng tụ thân cách, thoát khỏi vũ trụ Đại Diễn...
“Những cái này...
chính là số trời!” Hai con người của 0La Chinh tỏa sáng lấp lánh dưới sự chiếu rọi của một số ánh vàng kim lấp
lánh.
Những ánh sáng vàng kim trên bình p8hong này đang không ngừng chạy tán loạn.
Mỗi một ánh sáng vàng kim đều ẩn chứa một luật nhân quả của Thiên Đạo.
Có một số ánh sáng vàng kim ẩn chứa hơi thở đặc biệt mạnh mẽ.
Còn một số ánh sáng vàng kim khác lại không cả8m giác được bất kỳ hơi thở gì.
Trong những sổ trời cũng có mạnh có yếu.
Thậm chí một vài số trời còn không thể dùng để chiến đấu.
Ví dụ như Phục Sinh Thiên Mệnh của Phục Hoạt Thiên Tôn chỉ có thể khiến cho võ giả đã ngã xuống tùy ý sống lại
chứ không có bất kỳ trợ giúp gì cho chiến đấu.
Chẳng qua, có một ít số trời lại chuyên dùng để chiến đấu.
Đương nhiên, hơi thở mà mấy sổ trời này tỏa ra rất mạnh mẽ! Ánh mắt của La Chinh đảo qua, cũng loáng thoáng
phân biệt ra tác dụng của một số phần số trời! Ví dụ như trong một số trời ở bình phong bên trái tỏa ra cảm giác ớn
lạnh.
Thậm chí nó còn ngưng kết ra một ít băng sương.
Có lẽ số trời này chính là lực quy tắc hệ Băng hoàn chỉnh! Chỉ có điều, dùng khả năng lĩnh hội của thánh nhân cũng
có lĩnh ngộ của riêng mình đối với quy tắc hoàn mỹ.
Cho nên quy tắc hệ Băng hoàn chỉnh không phải chỉ có một loại.
Quy tắc hệ Băng hoàn chỉnh vẫn có thể chia ra nhiều loại ý nghĩa sâu xa cực kỳ lợi hại.
Ví dụ như Bằng Phách Hàn Diễm mà La Chinh lĩnh hội được từ chỗ Cưu Thánh.
Đó chính là một loại ý nghĩa sâu xa của quy tắc hệ Băng đặc biệt.
Cách chỗ quy tắc hệ Bằng không xa, những ngọn lửa nhiều màu phụt lên.
Mỗi ngọn lửa nhiều màu lập tức hình thành một con mèo nho nhỏ.
Chúng đi xuống bình phong, liên tục ầm ĩ, chơi đùa với nhau.
Tất nhiên, ngọn lửa nhiều màu này là một loại ý nghĩa sâu xa của quy tắc ngọn lửa tầng mười.
Ngay cả Thiên Tôn sống cả đời cũng không thể nhìn trộm được bí ẩn trong Thiên Đạo.
Lần này đi cùng cha bước vào trong Thiên Đạo, La Chinh xem như được mở rộng tầm mắt.
Lúc đi về phía trước theo cha, La Chinh lại phát hiện những ánh sáng vàng kim trên bình phong hai bên trở nên
hoàn toàn ảm đạm...
“Cha, chắc mấy sổ trời này là sổ trời đã sắc phong đúng không?” La Chinh hỏi.
Sổ trời trên bình phong mới nhiều làm sao! Có điều trên đường đi tới, hắn mới chỉ nhìn thấy chừng mười sổ trời ảm
đạm mà thôi.
Vì thế La Chinh mới hỏi câu này.
La Tiêu gật đầu: “Đúng, những cái này chính là sổ trời đã sắc phong cho các Thiên Tôn.” Nghe thấy câu trả lời của
La Tiêu, La Chinh tỏ ra nghi ngờ: “Nếu trong Thiên Đạo của cha sở hữu chừng này số trời thì vì sao chỉ sắc phong
một trăm lẻ tám sổ trời?” Hiện nay vũ trụ Đại Diễn đang đối mặt với nguy cơ, thêm một vị Thiên Tôn là thêm một
phần sức chiến đấu! Mỗi một vị Thiên Tôn đều là tồn tại không thể xem thường.
Nếu phát huy một số sổ trời mạnh mẽ đến mức độ cao nhất, thậm chí họ còn có thể chống lại được thần! La Tiếu lại
lắc đầu một cách bất đắc dĩ, chỉ cười cho qua trước câu hỏi hơi ấu trĩ của con mình.
“Nếu thật sự có thể làm thế, ta cũng sẽ sắc phong sổ trời ra ngoài một cách rộng rãi.
Có điều, trong phương pháp xây dựng vũ trụ Đại Diễn có rất nhiều hạn chế.
Ngay cả ta cũng không thể vượt qua những hạn chế này! Phong ẩn một trăm lẻ tám sổ trời đã là cực hạn của ta.
Nếu quá nhiều sổ trời rời khỏi Thiên Đạo sẽ khiến Thiên Đạo bất ổn.
Vào thời khắc mấu chốt trọng, thậm chí điều này sẽ dẫn tới sự sụp đổ của cả vũ trụ.” Không ngờ lại nghiêm trọng
như vậy, trong lòng La Chinh hơi kinh hãi: “Con lại suy nghĩ đơn giản quá rồi.” Tiếp tục đi về phía trước, đằng
trước liền xuất hiện một tòa điện lớn.
La Chinh lại nhìn thấy vật quen thuộc trong đại điện, chính là một đóa hoa sen Đại Diễn trong tay lão tộc trưởng.
Toàn thân đóa hoa sen Đại Diễn này cũng hiện lên màu vàng kim, có điều bề ngoài lại hết sức ảm đạm.
“Hoa sen này là vật thu thiên của cha.” La Tiêu nhìn hoa sen Đại Diễn một cách chăm chú rồi nói: “Chắc hẳn con
cũng đã thấy vật thu thiên này.” La Chinh gật đầu.
Phần số trời mà lão tộc trưởng gánh vác chính là đóa hoa sen Đại Diễn này.
Lão tộc trưởng chưa từng thể hiện uy lực thực sự của hoa sen này, nhưng áp lực đè lên La Chinh lúc đó rất nặng.
Nếu sử dụng thì đương nhiên uy lực của nó sẽ không tầm thường...
“Con...
Không phải còn có chuyện muốn nói với cha sao?” La Tiêu dùng bước trước hoa sen Đại Diễn này, xoay người nhìn
chằm chằm La Chinh mà hỏi.
Trên đường đi cùng La Tiêu, tuy La Chinh vẫn luôn nêu câu hỏi nhưng thực ra đang cố quanh co mà nói ông.
Giờ đây, La Tiếu lại vạch trần tâm tư của con trai.
La Chinh hơi sững sờ, vò đầu suy nghĩ: “Khương Ngọc Nhi kia đi đâu rồi cha?” La Tiêu mỉm cười rồi nói: “Tiểu
nha đầu của Khương gia đã trở về Thần Vực.
Khương gia có địa vị đặc biệt trong Thần Vực.
Tất cả Thiên Đạo trong vũ trụ đều do người nhà họ Khương vận hành.
Sau khi vũ trụ Đại Cực của Mục Hải Cực tuyên chiến, Khương gia gọi Khương Ngọc Nhi về..” Nói đến đây, La Tiếu
lại lắc đầu: “Con không phải muốn hỏi vấn đề này.” Quả thực, cái La Chinh muốn hỏi không phải là vấn đề này.
Nói cho cùng, hắn cũng rời xa cha mình đã lâu, tuy cảm nhận được cảm giác thân thiết từ La Tiếu, nhưng suy cho
cùng vẫn có một chút xa cách...
Nhìn thấy vẻ mặt này của cha, La Chinh do dự một chút.
Ngay sau đó, hắn mới nhỏ giọng hỏi: “Cha, mẹ của con và La Yên là ai?” Lúc còn rất nhỏ, La Chinh đã hỏi về
chuyện này.
Bởi vì từ nhỏ đến giờ hắn chưa từng có ấn tượng về mẹ của mình.
Khi còn bé, mỗi khi La Chinh hỏi tới, La Tiêu đều dùng một lý do tương đối cạn lời để lấp liếm cho qua.
Có đôi khi, hắn trả lời là mẹ của La Chinh đã chết, có đôi khi lại là mất tích.
Sau khi hỏi thêm vài lần, La Chinh còn bị La Tiều khiển trách nghiêm khắc một trận.
Nói chung, từ trước đến nay, La Chinh chưa từng nhận được một đáp án chính xác...
Sau khi trưởng thành, La Chinh đã từng suy nghĩ về vấn đề này.
Cho đến một năm trước, sau khi biết được thân phận của mình, La Chinh lại có câu trả lời mới.
Có lẽ hắn và La Yên là được La Tiêu “tạo ra”.
E rằng huynh muội hai người không có một người mẹ đúng nghĩa.
Tuy La Chinh từng suy đoán như vậy một hồi nhưng rốt cuộc trong lòng vẫn không chắc chắn.
Giờ đây, hắn liền hỏi huych toét ra.
Không ngờ khi La Chinh đặt ra câu hỏi này, sắc mặt của La Tiêu lại hơi cứng đờ.
Có điều sự cứng đờ kia chỉ duy trì trong nháy mắt.
Trên mặt La Tiêu lộ đường nét kiên cường: “Con và La Yên không hề có mẹ.”
Nhìn nét mặt như không có chuyện gì xảy ra của cha, lúc này La Chinh lại kiên quyết lắc đầu.
Trong lòng hắn đã xuất hiện một tia hy vọng: “Con không tin!” “Đó là sự thật, tin hay không là tùy con.” La Tiêu
tiếp tục phủ định.
Nhưng La Tiêu càng phủ định như vậy, lòng La Chinh lại càng kiên định! Hắn nhất định là có mẹ.
Nếu mẹ thật sự chết bệnh khi hắn còn nhỏ, tất nhiên bây giờ La Tiêu có thể thành thật trả lời.
Có điều, đường đường là Thánh chủ La Tiêu mà lại cưới một sinh linh thứ cấp trong Hạ Giới làm vợ, sau đó sinh ra
La Chinh và La Yên.
E rằng chuyện này hơi hoang đường.
Còn việc La Tiêu nói thẳng hai huynh muội La Chinh không có mẹ chính là một câu trả lời qua loa tắc trách khi
không biết phải làm sao.
Nên vẻ mặt cứng ngắc của La Tiêu lúc này cùng với câu trả lời qua loa lại cho La Chinh một tia hy vọng.
Chẳng qua, thấy cha căn bản không muốn đề cập đến, La Chinh cũng không cố truy hỏi.
Hắn đã không còn là trẻ con, có lẽ cha có nỗi niềm khó nói của mình! Vì vậy La Chinh lại hỏi: “Cha, bây giờ La Yên
vẫn ổn chứ?” Thấy hắn không hỏi tới vấn đề này nữa, vẻ mặt của La Tiêu bình thường trở lại: “La Yên bước vào
Thần Vực khá sớm.
Những môn đồ của ta tự tay bồi dưỡng nó, nhất định sẽ không xảy ra vấn đề gì.” Trong vũ trụ này, việc sắp xếp
cho huynh muội hai người là quan trọng nhất, thứ nhì chính là Hoa Thiên Mệnh và Lạc Tích Huyền, tiếp nữa là
Khê Ấu Cầm và Hiên Viên Thần Phong...
Mỗi một bước trong này đều do La Tiêu tự tay bố trí.
Nhưng cho dù người khác biểu hiện thế nào, mấu chốt nhất vẫn phải xem La Chinh.
La Tiêu nói tường tận một lần về chuyện sắp xếp cho La Yên và mấy vịmôn đồ.
Đồng thời ông cho La Chinh biết những chuyện sau khi La Chinh bước vào vũ trụ trong thời gian tới.
Trả lời xong vấn đề này, La Tiếu lại nhìn chằm chằm La Chinh mà nói: “Ta nhớ là con đã chọn mấy quyển công
pháp ở Tiên Phủ của Cổ Bắc.
Lôi Kiếp Sát và Bát Khúc Phi Yên trong đó con đều tu luyện thành công, nhưng chỉ riêng Vạn Pháp Địch Thư mấu
chốt nhất thì lại chưa từng tu thành?” Nghe cha hỏi về công pháp của mình, La Chinh gật đầu.
“Vạn Pháp Địch Thư là một quyển công pháp hết sức kinh người.
Chẳng hạn như vị Nhị sư huynh con gặp trong đó, tu luyện Vạn Pháp Địch Thư thành công có thể chém nhân quả,
xóa bỏ sổ trời!” Mấy năm nay, dù La Chinh tốn bao nhiêu thời gian tu luyện thì khi lĩnh hội vẫn cảm thấy vô cùng
khó hiểu.
“Cái này cũng không trách con.
Vạn Pháp Địch Thư chính là một trong những công pháp lợi hại nhất của vũ trụ.
Nếu không có nhiều luật nhân quả để thử luyện thì quả thực khó mà tu thành...
Ở đây còn lại có thể làm ít công to!” La Tiêu thản nhiên nói.
Bây giờ, La Tiêu cũng chỉ là một khí hồn còn sót lại mà thôi.
Thời gian không còn nhiều, lúc này, ông muốn đích thân chỉ dạy La Chinh một phen.
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Bách Luyện Thành Thần
  • Thanh Sam Yên Vũ
Review truyện Bách luyện thành thần
Bách luyện thành thần convert
  • 4.30 star(s)
  • Ân Tứ Giải Thoát
Review...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom